Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 714: Thu hoạch

87@-Quan Tư Vũ nhíu mày gật đầu nói: “Cẩn thận một chút, cũng đừng quá lạc quan. Còn hai ngày nữa Tiểu Phàm Thiên mới kết thúc, thời gian này ngươi đi theo bên cạnh ta, đừng có chạy loạn.!"

Quan Tư Vũ thật sự sợ rồi, năng lực gây chuyện của Sở Hưu quả thật quá mạnh. Nếu hắn không để ý tới Sở Hưu một chút, không chừng Sở Hưu lại gây ra chuyện ồn ào gì đó.

“Đúng rồi, còn Thương Lan Kiếm Tông, ngươi giết Đậu Quảng Thần thì cũng thôi, đừng có trêu chọc Thương Lan Kiếm Tông nữa. Mà ta đoán Thương Lan Kiếm Tông chắc cũng không ra tay với ngươi nữa đâu. Liễu Công Nguyên là người thông minh, nhưng cho dù hẳn cực kỳ hận ngươi nhưng nếu không nằm chắc tuyệt đối, hắn cũng không làm việc quá mức quyết liệt đâu”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, có điều trong mắt lại mang vẻ không cho là đúng.

Nếu dựa theo tính cách y, y giết Đậu Quảng Thần, vậy cũng chẳng để ý tới chuyện thuận tay diệt trừ Thương Lan Kiếm Tông, nhổ cỏ tận gốc.

Có điều giờ Quan Tư Vũ đã lên tiếng, nếu mình còn dẫn người tới diệt môn Thương Lan Kiếm Tông, vậy có phần quá đáng, rất có thể sẽ thành trực tiếp vạch mặt với Quan Tư Vũ. Cho nên ân oán giữa mình và Thương Lan Kiếm Tông vẫn nên suy nghĩ kỹ hơn.

Lúc này Sở Hưu lại thật sự hy vọng Liễu Công Nguyên bị cơn giận làm cho choáng váng đầu óc, chủ động ra tay với y. Như vậy y cũng có lý do đi diệt Thương Lan Kiếm Tông

Trong hai ngày tiếp đó, Sở Hưu vẫn luôn đi dạo. trong Tiểu Phàm Thiên cùng Quan Tư Vũ.

Thời gian chỉ còn lại hai ngày, di tích xung quanh đều đã bị người ta thăm dò, đi tới nơi xa hơn cũng chẳng kịp, cho nên hai ngày này phần lớn thời gian Sở Hưu và Quan Tư Vũ đều hái thuốc, tu luyện.


Hai ngày sau, Sở Hưu cảm thấy không gian xung quanh vặn vẹo, một lưöng lực lượng bài xích y, cuối cùng đưa y và Quan Tư Vũ ra thế giới bên ngoài.

Bên ngoài Tiểu Phàm Thiên đám người còn chen chúc hơn lúc khai mở.

Khi Tiểu Phàm Thiên mới mở, ngoại trừ những đệ tử đại phái có thể vận dụng đủ loại bí pháp nhanh chóng lên đường tới đây, những người khác cho dù nghe được tiếng đồn cũng không thể đến Ngụy Quận nhanh như vậy được. Cho nên khi đó bên ngoài Ngụy Quận đại đa số là võ giả cùng thế lực xung quanh Ngụy Quận.

Nhưng giờ mười ngày đã qua, những người giang hồ từ bốn phương tám hướng chạy tới xem trò hay, còn đông đảo gấp mười lần trước đó,

Vừa ra khỏi Tiểu Phàm Thiên, Quan Tư Vũ nhìn quanh, vẫn không thấy bóng dáng An Lưu Niên đâu. Chuyện này khiến trong lòng hẳn không khỏi lo lảng.

Trong Tiểu Phàm Thiên quy tắc là cưỡng chế, khi ngươi tiến vào, lúc hết giờ chắc chắn sẽ bị cưỡng chế gạt ra. Cho dù là cường giả Chân Hỏa Luyện Thăn cũng không kiên trì nổi cưỡng chế này. Đương nhiên cường giả Chân Hỏa Luyện Thần mà tiến vào, muốn cử động một chút cũng tốn công tốn sức, càng không nói tới chống cự lại lực lượng quy tắc này.

Lúc này Tiểu Phàm Thiên kết thúc, An Lưu Niên chắc chẩn sẽ bị ném ra khỏi Tiểu Phàm Thiên. Thế nhưng giờ Quan Tư Vũ vẫn không thấy bóng dáng An Lưu Niên đâu. Chuyện này nghĩa là sao? Đã không cần nhiều lời, An Lưu Niên e là đã chết!

Mặc dù An Lưu Niên và Quan Tư Vũ không đồng lòng, nhưng chỉ còn An Lưu Niên còn trung thành với Quan Trung Hình Đường, vậy hẳn vẫn hữu dụng với Quan Trung Hình Đường.


Thế nhưng giờ An Lưu Niên đã chết, Quan Trung Hình Đường cũng mất đi một chiến lực tông sư. Rõ ràng lần tiến vào Tiểu Phàm Thiên này Quan Trung Hình Đường đã lỗ vốn.

Quan trọng nhất là Quan Tư Vũ có muốn tìm ra hung thủ là ai cũng không được.

Mặc dù Quan Trung Hình Đường am hiểu nhất là tra án như vậy nhưng chí ít cũng phải có chút dấu vết mới được.

Nhưng giờ Tiểu Phàm Thiên đã đóng, bọn họ thậm chí không thể tìm ra dấu vết để lại. Muốn tra xét? Chờ ba mươi năm nữa Tiểu Phàm Thiên mở lại hãng nói.

Sau khi mọi người giải tán, Sở Hưu cùng Quan Tư Vũ trở lại Quan Trung Hình Đường, bốn thủ hạ của Lã Phụng Tiên còn ở lại Quan Trung Hình Đường, đương nhiên hẳn cũng theo Sở Hưu về Quan Trung Hình Đường.

Có điều Lã Phụng Tiên lại không định ở lại Quan Trung Hình Đường quá lâu. Hắn vừa bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, định ra ngoài di lịch một phen, tôi luyện vững chắc cảnh giới bản thân.

Người bình thường muốn tôi luyện căn cơ bản thân đại đa số sẽ lựa chọn bế quan. Có điều võ đạo của Sở Hưu và Lã Phụng Tiên đều tương đối cương mãnh, tôi luyện cảnh giới bản thân trong lúc chiến đấu lại nhanh hơn.

“Lã huynh, ngươi định đi đâu?

Lã Phụng Tiên nhấc thanh Phương thiên họa kích của mình lên nói: “Lạc Phi Hồng giờ đang quản lý Cửu Phân Đường, phát triển còn không tệ. Có điều nàng nhận được một phần cơ duyên trong Tiểu Phàm Thiên, định bế quan một thời gian, cho nên Cửu Phân Đường tạm thời không có ai chăm lo.

Bên phía ngươi chắc chắn không có thời gian lo chuyện này rồi, cho nên nàng mời ta tới hỗ trợ, tạm thời giúp nàng quản lý một thời gian, giải quyết một số phiền toái”

Nói đến đây, Lã Phụng Tiên lấy ra một hộp báu, giao cho Sở Hưu nói: "Sở huynh, đây là lễ vật tặng ngươi, là ta tìm được trong Hắc Ma Tháp, chắc chắn ngươi sẽ dùng tới”

Nói xong Lã Phụng Tiên lập tức dẫn theo bốn người Thủy Vô Tướng, cáo từ rời khỏi.

Sở Hưu nghỉ hoặc nhìn hộp báu, y rất hiếu kỳ không biết Lã Phụng Tiên tặng mình lễ vật gì.

Lã Phụng Tiên tính cách tương đối trầm ổn, không thích nói đùa. Nếu hẳn đã tặng quà cho Sở Hưu, vậy thứ này chắc chắn hết sức hữu dụng với Sở Hưu

Mở hộp báu ra, một bộ sách cổ bằng da xuất hiện trước mắt Sở Hưu.

Nhìn chất liệu quen thuộc đó, Sở Hưu thậm chí không lật xem cũng biết đây là gì. Đây chính là một trong bảy cuốn Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Phú!

Thật ra lần này Sở Hưu tiến vào Tiểu Phàm Thiên là định tập hợp đủ Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bi Phú. Mai Khinh Liên đã nói khởi ngưồn của Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bỉ Phú là trong Tiểu Phàm Thiên.

Có điều mặc dù mục đích là vậy nhưng Sở Hưu cũng không hy vọng xa vời thật sự tập trung đủ bộ Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Đại Bi Phú.


Dù sao Tiểu Phàm Thiên đã mở ra lâu như vậy rồi, vô số võ giả tiến vào Tiểu Phàm Thiên, nhưng đại đa số đều chỉ mang một môn lẻ tẻ ra. Mình muốn tập hợp đủ sẽ hết sức khó khăn.

Nhưng Sở Hưu không ngờ Lã Phụng Tiên lại đem tới một bất ngờ như vậy, không hổ là người có đại khí vận

Mở cuốn sách bằng da ra, bên trên dùng văn tự kỳ. dị viết vài chữ lớn: Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ!

Bộ đại bị phú này lại là chỉ pháp hiếm thấy, chuyện này khiến Sở Hưu hơi ngạc nhiên.

Sau khi Sở Hưu lật xem một lượt quyển Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ này, y lại thở dài một tiếng, Quả nhiên là phong cách võ thuật tiêu chuẩn của đại bi phú. Quỷ dị, tà ác, tàn nhẫn, đồng thời lại mạnh mẽ bá đạo tới cực điểm.

Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ này có thể thí tiên thật hay không, Sở Hưu không biết, có điều uy lực có thể nói là kinh khủng.

Một chỉ điểm ra, kình lực hòa vào một điểm, tất cả nội lực cương khí đều chuyển hóa thành một lưồng tử khí cực hạn dưới Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần

Chỉ này. Đồng thời nó còn yêu cầu người sử dụng nhất định phải tỉnh thông bí pháp tinh thần, khi sử dụng còn phải chuyển hóa tỉnh thăn lực thành tử ý vô biên, phá hủy nguyên thần tinh thần kẻ địch.

Một chỉ này điểm ra, sinh khí, cơ thể, tỉnh thần đều bị tước đoạt khô héo, e rằng cả tiên nhân trường sinh cũng mất đi tư cách trường sinh dưới chỉ pháp này.
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) Story Chương 714: Thu hoạch
9.1/10 từ 28 lượt.
loading...