Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Chương 626: Lấy lực phá pháp 2
101@-Sở Hưu tay niết ấn quyết, quanh người phật quang lấp lánh ma khí ngập trời, Ma La Kim Cương Tướng được thi triển. Ma La Kim Cương Tướng vô cùng quỷ dị trực tiếp bao phủ tất cả mọi người. Kim Cương Trấn Ma, lực lượng hùng hồn, Ma La Hoặc Tâm, ma diễm ngập trời!
Hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, không phải cương nhu cùng †ồn tại mà là Phật Ma chia hai phần.
Cương khí vô tận dưới trấn áp của phật quang cũng äm ầm vỡ vụn, những võ giả xông tới bị ma khí vô biến đánh bay, yếu một chút thậm chí ma khí trực tiếp nhập thể, bị giết chết tại chỗ.
Trong cơn bão cương khí đó, sắc mặt Sở Hưu bỗng trở nên trắng bệch.
Đòn vừa rồi y đã dốc toàn lực xuất thủ, trực tiếp phát động lực lượng cơ thể bản thân tới mức cực hạn, có vậy mới ngăn được một đoàn toàn lực của đám. người này.
Lúc này thân hình Sở Hưu không hề ngừng lại, trực tiếp lao về phía Diệu Huyền chân nhân.
Đám người này quá đông, hơn nữa thực lực trung bình cũng không tệ, Sở Hưu không thể để bọn họ tập kết lần nữa, nhất định phải triệt để đánh guc bọn họ!
Diệu Huyền chân nhân lúc này đang che ngực thở hổn hến.
Thật ra trong đòn vừa rồi ngoại trừ chân khí Diệu Huyền chân nhân tiêu hao quá lớn, hẳn bị thương không nặng.
Trong số những người này Diệu Huyền chân nhân nổi danh gian xảo, vừa rồi hẳn thấy sự tình có vẻ không đúng bèn lập tức đổi thế công thành thế thủ, cho nên mới không thụ thương.
Có điều giờ thấy Sở Hưu lại lao vẽ phía mình, Diệu Huyền chân nhân tức giận tới mức chỉ muốn chửi đồng.
Trong số những người tại đây, thực lực mạnh nhất là Thôi Nhạc, người tổ chức liên kết cũng là Thôi Nhạc. Lâm Diệp này muốn giết người thì nên giết Thôi Nhạc mới đúng, sao cứ nhầm vào mình thế này?
Nếu Diệu Huyền chân nhân biết chuyện này là do vẻ ngoài của hẳn khá thu hút thù hận, có lẽ Diệu Huyền chân nhân đã chẳng còn cả tâm tư chửi bới.
Vừa rồi Diệu Huyền chân nhân đã chứng kiến thực lực của Sở Hưu, cho nên hắn không còn dám chọi cứng với Sở Hưu nữa.
Lúc này thấy Sở Hưu đánh tới, Diệu Huyền chân nhân không nói hai lời, thân thể bao bọc trong chân khí âm dương lưỡng khí, thân thể như chiếc lá liễu lượn lờ trong gió, muốn bỏ trốn lần nữa.
Có điều đúng lúc này từng lưỡng ma khí lại quấn quanh phía sau hắn. Chỉ trong chớp mắt, Diệu Huyền chân nhân lập tức cảm thấy khí huyết bản thân
sôi trào, cảm giác thiêu đốt đau đớn kịch liệt lập tức khiến Diệu Huyền chân nhân rên khế một tiếng, thân hình ngưng bặt.
Ma khí vô biên bảo phủ lấy người Diệu Huyền chân nhân, từng luồng ma khí truyền vào cơ thể hắn, lôi kéo lực lượng khí huyết ra, ma khí đen nhánh xen lẫn khí huyết đỏ tươi. Màu sắc đỏ thẫm đó có vẻ vô cùng quỷ dị, không cách nào mô tả.
Sở Hưu nheo mắt, giờ y đột nhiên có cảm nhận khác về Ma Huyết Đại Pháp.
Chân đạp xuống đất lao tới, tay Sở Hưu đặt lên đầu Diệu Huyền chân nhân, trong chớp mắt ma khí vô biên bộc phát. Vô số khí huyết bị cưỡng chế rút ra từ cơ thể Diệu Huyền chân nhân. Thân thể hắn hóa thành một thây khô đen kịt ngã trên mặt đất, không còn hình người.
Trước nay Sở Hưu đều cho rằng Ma Huyết Đại Pháp chỉ để dẫn dắt khí huyết, là một công pháp phụ trợ cung cấp lực lượng cho Hóa Huyết Thần Đao,
Mãi tới lúc này Sở Hưu mới ngộ ra một phương thức vận dụng mới.
Ma Huyết Đại Pháp, chữ ma đặt trước chữ huyết, hai bên kết hợp có thể bộc phát ra uy năng bá đạo vô song!
Lúc này đám người Thôi Nhạc chứng kiến thi thể, không ra hình người bên cạnh Sở Hưu, trong lòng phát lạnh.
Bọn họ đông người như vậy mai phục vây công, thế nhưng vẫn khiến tên này giết chết một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất bên mình. Thực lực Lâm Diệp này rốt cuộc mạnh tới cỡ nào?
Thôi Nhạc trong lòng nặng nề, cục diện hiện tại hoàn toàn không gióng kế hoạch trong đầu hẳn!
Trận chiến này từ đầu đã là sai lầm, đám người Thôi Nhạc đánh giá thấp Sở Hưu, lại đánh giá cao bản thân.
Một bước sai, từng bước sai, đám người Thôi Nhạc đã bước nửa bước chân vào Quỷ Môn Quan.
Ban đầu là bọn họ định mai phục Sở Hưu, thế nhưng giờ đã là Sở Hưu thu hoạch tính mạng của bọn họ.
Sở Hưu quay đầu nhìn lại, mọi người không thấy rõ biểu cảm trên mặt hẳn, chỉ có thể thấy hai mắt đỏ rực như máu.
Theo Sở Hưu bước chân đi tới, từng lưỡng ma khí tản mát, cho dù đám người kia muốn bỏ trốn, có điều một khi bị ma khí quấn lấy thân thể đều chấn động, bị ma khí hút sạch máu tươi.
Những lưỡng máu tươi cùng ma khí kia lượn lờ. quanh người Sở Hưu khiến khí tức quanh người y càng ngày càng thịnh, kinh khủng như ma thăn hàng lâm.
Những võ giả xung quanh rốt cuộc không chịu đựng nổi, lập tức bỏ chạy tứ tán xung quanh, có điều Sở Hưu lại chỉ đi thẳng về phía Thôi Nhạc.
Tên này chính là chủ mưu, những người khác có thể đi nhưng hắn năm lại tại đây!
Thôi Nhạc cần răng, quanh người lấp loáng cương khí, hai tay nhanh chóng kết ấn. Ngàn đóa kỳ hoa nở rộ, mỗi đóa hoa cương khí đều mang theo chẩn động cường đại, tuôn thẳng về phía Sở Hưu.
Đối mặt với thế công như vậy, huyết khí vô biên sau lưng Sở Hưu ngưng tụ thành Trấn Ngục Minh Vương Pháp Tướng. Một ấn đánh ra, tất cả quy về hư vô!
Lực lượng cường đại lấn tới, Thôi Nhạc đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt kinh hãi không thôi.
Đúng lúc này xung quanh Mạnh Cương lại lấp loáng kim quang chói mắt, đồng thời từng lưng khí huyết thiêu đốt, thân thể như hóa thân thành Cự Linh Thần vừa lao về phía Sở Hưu vừa hét lên với Thôi Nhạc: “Thôi huynh! Chạy mau!”
Hơn nữa cùng lúc này xung quanh có vài võ giả chưa bỏ trốn cùng Mạnh Cương vây công Sở Hưu, ai ai
cũng vận dụng tuyệt kỹ của bản thân.
Thôi Nhạc không phải dạng ngụy quân tử như dẫu
Nhiếp Nhân Long. Hắn là chân tiểu nhân, có là tiểu nhân cũng có vài bằng hữu thật tâm.
Mạnh Cương tính cách khó ưa, hắn chỉ biết đắc tội với người khác, cho nên hẳn không có bắng hữu, chỉ có kẻ thù và người không ưa hắn.
Thôi Nhạc là người hiếm có chịu được tính xấu của hẳn, chịu làm bằng hữu với hắn. Hơn nữa sau khi Mạnh Cương đắc tội với người khác, cũng là Thôi Nhạc dùng quan hệ của bản thân giải quyết giúp hẳn.
Bất kể Thôi Nhạc có thật tâm coi hắn là bằng hữu hay không, đối với Mạnh Cương, Thôi Nhạc chính là bằng hữu của hẳn, bằng hữu duy nhất
Nhân nghĩa đạo đức, Mạnh Cương thiếu ba.
Hân không phải người tốt lành gì, cũng chưa từng. hành hiệp trượng nghĩa, ngược lại từng cướp bóc giết không ít thương nhân.
Đời này của hắn chỉ có chữ 'nghĩa là chưa từng cô phụ, chí ít khi hắn trong quân doanh trước nay chưa từng phản bội đồng đội, khi cướp bóc cũng chưa từng bán rẻ huynh đệ của mình.
Giờ bằng hữu của mình thân lâm hiểm cảnh, Mạnh Cương cũng có thể vì chữ nghĩa này mà liều mạng!
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng Trấn Ngục Minh Vương kết ấn đánh xuống, ngay cả lực lượng khí huyết được Sở Hưu dùng Ma Huyết Đại Pháp thu thập cũng dung nhập vào đó. Uy thế ấn này hùng hồn mạnh mẽ vô cùng không ngờ trực tiếp đánh nát hai tay Mạnh Cương, những võ giả khác còn chưa tới Thiên Nhân Hợp Nhất lập tức bị thế ấn đánh chế tại chỗ!
Thấy cảnh này, Thôi Nhạc trợn muốn rách mí mắt.
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, không phải cương nhu cùng †ồn tại mà là Phật Ma chia hai phần.
Cương khí vô tận dưới trấn áp của phật quang cũng äm ầm vỡ vụn, những võ giả xông tới bị ma khí vô biến đánh bay, yếu một chút thậm chí ma khí trực tiếp nhập thể, bị giết chết tại chỗ.
Trong cơn bão cương khí đó, sắc mặt Sở Hưu bỗng trở nên trắng bệch.
Đòn vừa rồi y đã dốc toàn lực xuất thủ, trực tiếp phát động lực lượng cơ thể bản thân tới mức cực hạn, có vậy mới ngăn được một đoàn toàn lực của đám. người này.
Lúc này thân hình Sở Hưu không hề ngừng lại, trực tiếp lao về phía Diệu Huyền chân nhân.
Đám người này quá đông, hơn nữa thực lực trung bình cũng không tệ, Sở Hưu không thể để bọn họ tập kết lần nữa, nhất định phải triệt để đánh guc bọn họ!
Diệu Huyền chân nhân lúc này đang che ngực thở hổn hến.
Thật ra trong đòn vừa rồi ngoại trừ chân khí Diệu Huyền chân nhân tiêu hao quá lớn, hẳn bị thương không nặng.
Trong số những người này Diệu Huyền chân nhân nổi danh gian xảo, vừa rồi hẳn thấy sự tình có vẻ không đúng bèn lập tức đổi thế công thành thế thủ, cho nên mới không thụ thương.
Có điều giờ thấy Sở Hưu lại lao vẽ phía mình, Diệu Huyền chân nhân tức giận tới mức chỉ muốn chửi đồng.
Trong số những người tại đây, thực lực mạnh nhất là Thôi Nhạc, người tổ chức liên kết cũng là Thôi Nhạc. Lâm Diệp này muốn giết người thì nên giết Thôi Nhạc mới đúng, sao cứ nhầm vào mình thế này?
Nếu Diệu Huyền chân nhân biết chuyện này là do vẻ ngoài của hẳn khá thu hút thù hận, có lẽ Diệu Huyền chân nhân đã chẳng còn cả tâm tư chửi bới.
Vừa rồi Diệu Huyền chân nhân đã chứng kiến thực lực của Sở Hưu, cho nên hắn không còn dám chọi cứng với Sở Hưu nữa.
Lúc này thấy Sở Hưu đánh tới, Diệu Huyền chân nhân không nói hai lời, thân thể bao bọc trong chân khí âm dương lưỡng khí, thân thể như chiếc lá liễu lượn lờ trong gió, muốn bỏ trốn lần nữa.
Có điều đúng lúc này từng lưỡng ma khí lại quấn quanh phía sau hắn. Chỉ trong chớp mắt, Diệu Huyền chân nhân lập tức cảm thấy khí huyết bản thân
sôi trào, cảm giác thiêu đốt đau đớn kịch liệt lập tức khiến Diệu Huyền chân nhân rên khế một tiếng, thân hình ngưng bặt.
Ma khí vô biên bảo phủ lấy người Diệu Huyền chân nhân, từng luồng ma khí truyền vào cơ thể hắn, lôi kéo lực lượng khí huyết ra, ma khí đen nhánh xen lẫn khí huyết đỏ tươi. Màu sắc đỏ thẫm đó có vẻ vô cùng quỷ dị, không cách nào mô tả.
Sở Hưu nheo mắt, giờ y đột nhiên có cảm nhận khác về Ma Huyết Đại Pháp.
Chân đạp xuống đất lao tới, tay Sở Hưu đặt lên đầu Diệu Huyền chân nhân, trong chớp mắt ma khí vô biên bộc phát. Vô số khí huyết bị cưỡng chế rút ra từ cơ thể Diệu Huyền chân nhân. Thân thể hắn hóa thành một thây khô đen kịt ngã trên mặt đất, không còn hình người.
Trước nay Sở Hưu đều cho rằng Ma Huyết Đại Pháp chỉ để dẫn dắt khí huyết, là một công pháp phụ trợ cung cấp lực lượng cho Hóa Huyết Thần Đao,
Mãi tới lúc này Sở Hưu mới ngộ ra một phương thức vận dụng mới.
Ma Huyết Đại Pháp, chữ ma đặt trước chữ huyết, hai bên kết hợp có thể bộc phát ra uy năng bá đạo vô song!
Lúc này đám người Thôi Nhạc chứng kiến thi thể, không ra hình người bên cạnh Sở Hưu, trong lòng phát lạnh.
Bọn họ đông người như vậy mai phục vây công, thế nhưng vẫn khiến tên này giết chết một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất bên mình. Thực lực Lâm Diệp này rốt cuộc mạnh tới cỡ nào?
Thôi Nhạc trong lòng nặng nề, cục diện hiện tại hoàn toàn không gióng kế hoạch trong đầu hẳn!
Trận chiến này từ đầu đã là sai lầm, đám người Thôi Nhạc đánh giá thấp Sở Hưu, lại đánh giá cao bản thân.
Một bước sai, từng bước sai, đám người Thôi Nhạc đã bước nửa bước chân vào Quỷ Môn Quan.
Ban đầu là bọn họ định mai phục Sở Hưu, thế nhưng giờ đã là Sở Hưu thu hoạch tính mạng của bọn họ.
Sở Hưu quay đầu nhìn lại, mọi người không thấy rõ biểu cảm trên mặt hẳn, chỉ có thể thấy hai mắt đỏ rực như máu.
Theo Sở Hưu bước chân đi tới, từng lưỡng ma khí tản mát, cho dù đám người kia muốn bỏ trốn, có điều một khi bị ma khí quấn lấy thân thể đều chấn động, bị ma khí hút sạch máu tươi.
Những lưỡng máu tươi cùng ma khí kia lượn lờ. quanh người Sở Hưu khiến khí tức quanh người y càng ngày càng thịnh, kinh khủng như ma thăn hàng lâm.
Những võ giả xung quanh rốt cuộc không chịu đựng nổi, lập tức bỏ chạy tứ tán xung quanh, có điều Sở Hưu lại chỉ đi thẳng về phía Thôi Nhạc.
Tên này chính là chủ mưu, những người khác có thể đi nhưng hắn năm lại tại đây!
Thôi Nhạc cần răng, quanh người lấp loáng cương khí, hai tay nhanh chóng kết ấn. Ngàn đóa kỳ hoa nở rộ, mỗi đóa hoa cương khí đều mang theo chẩn động cường đại, tuôn thẳng về phía Sở Hưu.
Đối mặt với thế công như vậy, huyết khí vô biên sau lưng Sở Hưu ngưng tụ thành Trấn Ngục Minh Vương Pháp Tướng. Một ấn đánh ra, tất cả quy về hư vô!
Lực lượng cường đại lấn tới, Thôi Nhạc đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt kinh hãi không thôi.
Đúng lúc này xung quanh Mạnh Cương lại lấp loáng kim quang chói mắt, đồng thời từng lưng khí huyết thiêu đốt, thân thể như hóa thân thành Cự Linh Thần vừa lao về phía Sở Hưu vừa hét lên với Thôi Nhạc: “Thôi huynh! Chạy mau!”
Hơn nữa cùng lúc này xung quanh có vài võ giả chưa bỏ trốn cùng Mạnh Cương vây công Sở Hưu, ai ai
cũng vận dụng tuyệt kỹ của bản thân.
Thôi Nhạc không phải dạng ngụy quân tử như dẫu
Nhiếp Nhân Long. Hắn là chân tiểu nhân, có là tiểu nhân cũng có vài bằng hữu thật tâm.
Mạnh Cương tính cách khó ưa, hắn chỉ biết đắc tội với người khác, cho nên hẳn không có bắng hữu, chỉ có kẻ thù và người không ưa hắn.
Thôi Nhạc là người hiếm có chịu được tính xấu của hẳn, chịu làm bằng hữu với hắn. Hơn nữa sau khi Mạnh Cương đắc tội với người khác, cũng là Thôi Nhạc dùng quan hệ của bản thân giải quyết giúp hẳn.
Bất kể Thôi Nhạc có thật tâm coi hắn là bằng hữu hay không, đối với Mạnh Cương, Thôi Nhạc chính là bằng hữu của hẳn, bằng hữu duy nhất
Nhân nghĩa đạo đức, Mạnh Cương thiếu ba.
Hân không phải người tốt lành gì, cũng chưa từng. hành hiệp trượng nghĩa, ngược lại từng cướp bóc giết không ít thương nhân.
Đời này của hắn chỉ có chữ 'nghĩa là chưa từng cô phụ, chí ít khi hắn trong quân doanh trước nay chưa từng phản bội đồng đội, khi cướp bóc cũng chưa từng bán rẻ huynh đệ của mình.
Giờ bằng hữu của mình thân lâm hiểm cảnh, Mạnh Cương cũng có thể vì chữ nghĩa này mà liều mạng!
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng Trấn Ngục Minh Vương kết ấn đánh xuống, ngay cả lực lượng khí huyết được Sở Hưu dùng Ma Huyết Đại Pháp thu thập cũng dung nhập vào đó. Uy thế ấn này hùng hồn mạnh mẽ vô cùng không ngờ trực tiếp đánh nát hai tay Mạnh Cương, những võ giả khác còn chưa tới Thiên Nhân Hợp Nhất lập tức bị thế ấn đánh chế tại chỗ!
Thấy cảnh này, Thôi Nhạc trợn muốn rách mí mắt.
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Story
Chương 626: Lấy lực phá pháp 2
9.1/10 từ 28 lượt.