Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Chương 421: Đỉnh Phù Ngọc Sơn, ma ảnh hiện (1)
67@-Trận chiến với Phương Thất Thiếu mặc dù Sở Hưu thua nhưng thật ra y cũng đã kiếm lợi.
Chỉ dưới áp lực như vậy Thiên Tử Vọng Khí Thuật mới có đột phá rõ ràng, thậm chí nếu Phương Thất Thiếu đồng ý đấu luyện với Sở Hưu, vậy y cũng nắm chắc trong thời gian ngắn tu luyện Thiên Tử Vọng Khí Thuật tới cảnh giới tinh thông.
Nhưng rõ ràng chuyện này không thể xảy ra. Giờ Phương Thất Thiếu đã thấy rất khó chịu, cho dù cuối cùng hẳn thẳng, nhưng lại có cảm giác bị thua thiệt.
Sau khi tỷ thí lôi đài thế hệ trẻ tuổi xong, phẩn thưởng không được trao ngay mà đợi sau khi kết thúc Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mới phát cho mọi người.
Kế tiếp là cường giả tông sư võ đạo luận bàn giao thủ, điều này cũng khiến mọi người âm thầm hưng phấn.
Dù sao với phần lớn võ giả ở đây, rất hiếm khi được. thấy tông sư võ đạo giao thủ, chưa nói bọn họ có hiểu được hay không, dù sao chỉ cần chứng kiến thôi cũng đủ cho bọn họ khoác loác rất lâu rồi.
Hàn Đình Nhất cùng vài người khác trong Ngũ Đại Kiếm Phái đưa mắt nhìn nhau, đám người đồng loạt xuống đài cao, đứng trên lôi đài.
Thấy những người này, mọi người nhỏ giọng bàn tán, những người này đều là tông sư kiếm đao tiếng tăm lừng lẫy trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Mỹ phụ cung trang bên Việt Nữ Cung là cung chủ Việt Nữ Cung hiện tại, Nguyệt Ảnh Tinh Ngân - Lâm Phong Nhã, danh tiếng trên giang hồ tuy không lớn nhưng cũng chẳng nhỏ. Đương nhiên phần lớn danh tiếng của nàng là do thân phận cung chủ Việt Nữ Cung.
Lâm Phong Nhã đứng hạng hai mươi lăm trên Phong Vân Bảng, xếp hạng thậm chí còn cao hơn Hàn Đình Nhất của Tọa Vong Kiếm Lư.
Nhưng thực tế người giang hồ đều biết thứ hạng của Lâm Phong Nhã thực tế hơi cao, với thực lực của nàng thậm chí có vào ba mươi hạng đầu Phong Vân Bảng còn khá miễn cưỡng. Giờ nàng có thể đứng hạng hai mươi lăm trên Long Hổ Bảng chủ yếu là vì thân phận cung chủ Việt Nữ Cung cùng với là nữ nhân hiếm thấy trên Phong Vân Bảng, cho nên xếp hạng mới cao như vậy.
Võ giả đeo bảy thanh kiếm bên Tàng Kiếm Sơn Trang lại là trang chủ Tàng Kiếm Sơn Trang, Vô Tâm Kiếm Trủng - Trình Đình Sơn. Vốn dĩ hẳn đeo mười thanh kiếm, nhưng ba thanh khác đã bị bẻ gãy.
Gãy ba kiếm, giết ba người. Ba người chết kia một lần hung đồ từng có tử thù với Tàng Kiếm Sơn Trang. Hai người còn lại là kiêu hùng Ma đạo tung hoành giang hồ. Thực lực Trình Đình Phong trong số tông sư võ đạo cũng không tệ.
Chỉ có điều Tàng Kiếm Sơn Trang gần đây suy thoái, hơn nữa Trình Đình Sơn không phải nữ tử, đương nhiên không có ưu đãi gì, cho nên thứ hạng của hắn trên Phong Vân Bảng chỉ có ba mươi ba, thậm chí không vào nổi ba mươi hạng đầu.
Võ giả bao phủ trong áo choàng trắng bên Kiếm Vương Thành là thủ tọa Hình Kiếm Đường của Kiếm Vương Thành, Vô Hình Kiếm - Bạch Tiềm, đứng thứ ba mươi trên Phong Vân Bảng, gần với Hàn Đình Nhất của Tọa Vong Kiếm Lư.
Trong Tứ Đại Kiếm Đường của Kiếm Vương Thành, Hình Kiếm Đường nghiên cứu thế đao kiếm pháp, Bạch Tiêm đã nghiên cứu chuyển hóa thế đao kiếm pháp của bản thân tới cảnh giới vô hình thăng hữu hình, cho nên danh hiệu của hắn mới là Vô Hình Kiếm, từ đó cũng có thể thấy tu vi kiếm đạo của Bạch Tiềm kinh khủng tới mức nào.
Người cuối cùng là thanh niên áo trắng đi chân trần của Phong Vân Kiếm Trủng có tiêu kỳ hình kiếm gãy giữa my tâm. Thật ra trong vị tông sư võ đạo này, lai lịch của hắn mới là lớn nhất.
Phong Vân Kiếm Trủng là nơi tàng kiếm, trong truyền thuyết thời thượng cổ, một số cao thủ cường giả kiếm đạo khi sắp chết sẽ đem trường kiếm của bản thân an táng về một nơi. Nơi này là vùng đất tàng kiếm mà giang hồ ước định, cũng là Phong Vân Kiếm Trủng sau này.
Kiếm của cường giả kiếm đạo đương nhiên là bảo binh cực kỳ trân quý, thậm chí là thần binh, cho nên sau này có những đệ tử hay người hầu của cường giả đó tự phát xây dựng nhà ở quanh Phong Vân Kiếm Trủng, bảo. hộ những thần binh bảo kiếm trong Kiếm Trủng.
Về sau người tới thủ hộ Phong Vân Kiếm Trủng càng nhiều, con cháu bọn họ cũng sinh sôi đông đúc, dần dần liên hợp lại thành một tông môn kiếm đạo.
Có thể nói truyền thừa của Phong Vân Kiếm Trủng chính là công pháp của vô số cường giả kiếm đạo năm xưa, nội tình thâm hậu thậm chí có thể nói là đệ nhất trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Hơn nữa cho dù Phong Vân Kiếm Trủng có đời nào đó thiếu cường giả chống đỡ cũng không ai dám trêu chọc, bởi không ai biết Phong Vân Kiếm Trủng sẽ mời từ trong khu vực tàng kiếm ra thứ thần dị hay quỷ dị gì.
Trong truyền thuyết hơn hai ngàn năm trước Phong Vân Kiếm Trủng đã gặp một lần đả kích nặng nề, toàn bộ Phong Vân Kiếm Trủng chỉ còn lại một tông sư võ đạo đã sắp tới tuổi già. Kết quả một tông môn có thù đánh tới cửa, đối phương xuất chừng sáu tông sư võ đạo, tập trung cường giả tông môn định hủy diệt triệt để Phong Vân Kiếm Trủng.
Kết quả tông sư võ đạo lấy máu tươi của bản thân tế lễ, mời ra một kiếm linh do vô số sát cơ kiếm dạo trong Phong Vân Kiếm Trủng dung hợp thành. Kiếm linh này xuất thủ, không ngờ lại diệt sạch cả sáu tông sư võ đạo.
Mặc dù hành động này cũng khiến tông sư võ đạo của Phong Vân Kiếm Trủng hao hết máu huyết, viên tịch quy khư, nhưng lại khiến toàn bộ giang hồ đều biết
Phong Vân Kiếm Trủng không dễ chọc. Cho dù Phong Vân Kiếm Trủng chỉ còn lại một người, ngươi cũng không biết rốt cuộc trong tay hắn còn thủ đoạn gì.
Mà giờ lai lịch của thanh niên áo trắng đi chân trần kia cũng hết sức thần dị.
Trong truyền thuyết người ngoài không cách nào đi vào vùng đất Táng Kiếm của Phong Vân Kiếm Trủng, nói chính xác hơn là chỉ cần võ giả có chân khí sẽ không cách nào đi vào, một khi tới gần sẽ dẫn phát trận pháp.
Bởi vì bên ngoài vùng đất Táng Kiếm là một khu rừng hoang, một con sói hoang ngậm một bé trai tiến vào vùng đất táng Kiếm, đặt bên cạnh một thanh kiếm gãy, ngày ngày lấy sữa sói nuôi nấng.
Bé trai này không khóc khóc quấy, không ngờ mãi tới năm ba tuổi mới bị người của Phong Vân Kiếm Trủng phát hiện, lúc đó thậm chí chấn động toàn bộ Phong Vân Kiếm Trủng.
Hơn nữa không biết vì sao đứa bé này sản sinh một loại liên hệ vô cùng kỳ dị đối với thanh kiếm gãy bên người, khiến cho thanh kiếm gãy vốn đã mất đi khí linh lại đản sinh ra khí linh mới, biến nó thành một thanh thần binh mới.
Sau này đứa bé được Phong Vân Kiếm Trủng nuôi lớn, thu làm đệ tử, thậm chí Lão Kiếm Thần - Quách Mặc, người chấp chưởng đời trước đã khuất của Phong Vân Kiếm Trủng đích thân thu làm đệ tử, dạy bảo kiếm thuật!
Do hắn không cha không mẹ, thậm chí họ gì cũng không biết nên Quách Mặc đặt tên cho hắn là Yến Chi, vì hắn làm bạn với thanh kiếm gãy nên tên là Yến Chi.
Yến Chỉ cũng trở thành người đặc thù nhất trong Phong Vân Kiếm Trủng, vừa ra đời đã mang theo thần binh, đồng thời thân binh đó có mối liên hệ huyết nhục với hắn. Khi tu luyện tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, thần binh có thể dung nhập vào cơ thể, khiến cho hắn bấ n qua bao năm vẫn giữ được dung nhan bất lão, hết sức thần dị.
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Chỉ dưới áp lực như vậy Thiên Tử Vọng Khí Thuật mới có đột phá rõ ràng, thậm chí nếu Phương Thất Thiếu đồng ý đấu luyện với Sở Hưu, vậy y cũng nắm chắc trong thời gian ngắn tu luyện Thiên Tử Vọng Khí Thuật tới cảnh giới tinh thông.
Nhưng rõ ràng chuyện này không thể xảy ra. Giờ Phương Thất Thiếu đã thấy rất khó chịu, cho dù cuối cùng hẳn thẳng, nhưng lại có cảm giác bị thua thiệt.
Sau khi tỷ thí lôi đài thế hệ trẻ tuổi xong, phẩn thưởng không được trao ngay mà đợi sau khi kết thúc Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mới phát cho mọi người.
Kế tiếp là cường giả tông sư võ đạo luận bàn giao thủ, điều này cũng khiến mọi người âm thầm hưng phấn.
Dù sao với phần lớn võ giả ở đây, rất hiếm khi được. thấy tông sư võ đạo giao thủ, chưa nói bọn họ có hiểu được hay không, dù sao chỉ cần chứng kiến thôi cũng đủ cho bọn họ khoác loác rất lâu rồi.
Hàn Đình Nhất cùng vài người khác trong Ngũ Đại Kiếm Phái đưa mắt nhìn nhau, đám người đồng loạt xuống đài cao, đứng trên lôi đài.
Thấy những người này, mọi người nhỏ giọng bàn tán, những người này đều là tông sư kiếm đao tiếng tăm lừng lẫy trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Mỹ phụ cung trang bên Việt Nữ Cung là cung chủ Việt Nữ Cung hiện tại, Nguyệt Ảnh Tinh Ngân - Lâm Phong Nhã, danh tiếng trên giang hồ tuy không lớn nhưng cũng chẳng nhỏ. Đương nhiên phần lớn danh tiếng của nàng là do thân phận cung chủ Việt Nữ Cung.
Lâm Phong Nhã đứng hạng hai mươi lăm trên Phong Vân Bảng, xếp hạng thậm chí còn cao hơn Hàn Đình Nhất của Tọa Vong Kiếm Lư.
Nhưng thực tế người giang hồ đều biết thứ hạng của Lâm Phong Nhã thực tế hơi cao, với thực lực của nàng thậm chí có vào ba mươi hạng đầu Phong Vân Bảng còn khá miễn cưỡng. Giờ nàng có thể đứng hạng hai mươi lăm trên Long Hổ Bảng chủ yếu là vì thân phận cung chủ Việt Nữ Cung cùng với là nữ nhân hiếm thấy trên Phong Vân Bảng, cho nên xếp hạng mới cao như vậy.
Võ giả đeo bảy thanh kiếm bên Tàng Kiếm Sơn Trang lại là trang chủ Tàng Kiếm Sơn Trang, Vô Tâm Kiếm Trủng - Trình Đình Sơn. Vốn dĩ hẳn đeo mười thanh kiếm, nhưng ba thanh khác đã bị bẻ gãy.
Gãy ba kiếm, giết ba người. Ba người chết kia một lần hung đồ từng có tử thù với Tàng Kiếm Sơn Trang. Hai người còn lại là kiêu hùng Ma đạo tung hoành giang hồ. Thực lực Trình Đình Phong trong số tông sư võ đạo cũng không tệ.
Chỉ có điều Tàng Kiếm Sơn Trang gần đây suy thoái, hơn nữa Trình Đình Sơn không phải nữ tử, đương nhiên không có ưu đãi gì, cho nên thứ hạng của hắn trên Phong Vân Bảng chỉ có ba mươi ba, thậm chí không vào nổi ba mươi hạng đầu.
Võ giả bao phủ trong áo choàng trắng bên Kiếm Vương Thành là thủ tọa Hình Kiếm Đường của Kiếm Vương Thành, Vô Hình Kiếm - Bạch Tiềm, đứng thứ ba mươi trên Phong Vân Bảng, gần với Hàn Đình Nhất của Tọa Vong Kiếm Lư.
Trong Tứ Đại Kiếm Đường của Kiếm Vương Thành, Hình Kiếm Đường nghiên cứu thế đao kiếm pháp, Bạch Tiêm đã nghiên cứu chuyển hóa thế đao kiếm pháp của bản thân tới cảnh giới vô hình thăng hữu hình, cho nên danh hiệu của hắn mới là Vô Hình Kiếm, từ đó cũng có thể thấy tu vi kiếm đạo của Bạch Tiềm kinh khủng tới mức nào.
Người cuối cùng là thanh niên áo trắng đi chân trần của Phong Vân Kiếm Trủng có tiêu kỳ hình kiếm gãy giữa my tâm. Thật ra trong vị tông sư võ đạo này, lai lịch của hắn mới là lớn nhất.
Phong Vân Kiếm Trủng là nơi tàng kiếm, trong truyền thuyết thời thượng cổ, một số cao thủ cường giả kiếm đạo khi sắp chết sẽ đem trường kiếm của bản thân an táng về một nơi. Nơi này là vùng đất tàng kiếm mà giang hồ ước định, cũng là Phong Vân Kiếm Trủng sau này.
Kiếm của cường giả kiếm đạo đương nhiên là bảo binh cực kỳ trân quý, thậm chí là thần binh, cho nên sau này có những đệ tử hay người hầu của cường giả đó tự phát xây dựng nhà ở quanh Phong Vân Kiếm Trủng, bảo. hộ những thần binh bảo kiếm trong Kiếm Trủng.
Về sau người tới thủ hộ Phong Vân Kiếm Trủng càng nhiều, con cháu bọn họ cũng sinh sôi đông đúc, dần dần liên hợp lại thành một tông môn kiếm đạo.
Có thể nói truyền thừa của Phong Vân Kiếm Trủng chính là công pháp của vô số cường giả kiếm đạo năm xưa, nội tình thâm hậu thậm chí có thể nói là đệ nhất trong Ngũ Đại Kiếm Phái.
Hơn nữa cho dù Phong Vân Kiếm Trủng có đời nào đó thiếu cường giả chống đỡ cũng không ai dám trêu chọc, bởi không ai biết Phong Vân Kiếm Trủng sẽ mời từ trong khu vực tàng kiếm ra thứ thần dị hay quỷ dị gì.
Trong truyền thuyết hơn hai ngàn năm trước Phong Vân Kiếm Trủng đã gặp một lần đả kích nặng nề, toàn bộ Phong Vân Kiếm Trủng chỉ còn lại một tông sư võ đạo đã sắp tới tuổi già. Kết quả một tông môn có thù đánh tới cửa, đối phương xuất chừng sáu tông sư võ đạo, tập trung cường giả tông môn định hủy diệt triệt để Phong Vân Kiếm Trủng.
Kết quả tông sư võ đạo lấy máu tươi của bản thân tế lễ, mời ra một kiếm linh do vô số sát cơ kiếm dạo trong Phong Vân Kiếm Trủng dung hợp thành. Kiếm linh này xuất thủ, không ngờ lại diệt sạch cả sáu tông sư võ đạo.
Mặc dù hành động này cũng khiến tông sư võ đạo của Phong Vân Kiếm Trủng hao hết máu huyết, viên tịch quy khư, nhưng lại khiến toàn bộ giang hồ đều biết
Phong Vân Kiếm Trủng không dễ chọc. Cho dù Phong Vân Kiếm Trủng chỉ còn lại một người, ngươi cũng không biết rốt cuộc trong tay hắn còn thủ đoạn gì.
Mà giờ lai lịch của thanh niên áo trắng đi chân trần kia cũng hết sức thần dị.
Trong truyền thuyết người ngoài không cách nào đi vào vùng đất Táng Kiếm của Phong Vân Kiếm Trủng, nói chính xác hơn là chỉ cần võ giả có chân khí sẽ không cách nào đi vào, một khi tới gần sẽ dẫn phát trận pháp.
Bởi vì bên ngoài vùng đất Táng Kiếm là một khu rừng hoang, một con sói hoang ngậm một bé trai tiến vào vùng đất táng Kiếm, đặt bên cạnh một thanh kiếm gãy, ngày ngày lấy sữa sói nuôi nấng.
Bé trai này không khóc khóc quấy, không ngờ mãi tới năm ba tuổi mới bị người của Phong Vân Kiếm Trủng phát hiện, lúc đó thậm chí chấn động toàn bộ Phong Vân Kiếm Trủng.
Hơn nữa không biết vì sao đứa bé này sản sinh một loại liên hệ vô cùng kỳ dị đối với thanh kiếm gãy bên người, khiến cho thanh kiếm gãy vốn đã mất đi khí linh lại đản sinh ra khí linh mới, biến nó thành một thanh thần binh mới.
Sau này đứa bé được Phong Vân Kiếm Trủng nuôi lớn, thu làm đệ tử, thậm chí Lão Kiếm Thần - Quách Mặc, người chấp chưởng đời trước đã khuất của Phong Vân Kiếm Trủng đích thân thu làm đệ tử, dạy bảo kiếm thuật!
Do hắn không cha không mẹ, thậm chí họ gì cũng không biết nên Quách Mặc đặt tên cho hắn là Yến Chi, vì hắn làm bạn với thanh kiếm gãy nên tên là Yến Chi.
Yến Chỉ cũng trở thành người đặc thù nhất trong Phong Vân Kiếm Trủng, vừa ra đời đã mang theo thần binh, đồng thời thân binh đó có mối liên hệ huyết nhục với hắn. Khi tu luyện tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, thần binh có thể dung nhập vào cơ thể, khiến cho hắn bấ n qua bao năm vẫn giữ được dung nhan bất lão, hết sức thần dị.
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Story
Chương 421: Đỉnh Phù Ngọc Sơn, ma ảnh hiện (1)
9.1/10 từ 28 lượt.