Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Chương 386: Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (2)
91@-Ngũ Đại Kiếm Phái bọn họ mặc dù chỉ nói miệng là đồng khí liên chỉ nhưng chuyện nội đấu quả thật rất ít khi xảy ra.
Nếu không thể nội đấu vậy chỉ có thể chọn đối thủ lập uy thôi. Hai mạch Đạo Phật, Ngũ Đại Kiếm Phái không dám nghĩ tới, nếu đã lậy Ma đạo đã hoàn toàn suy yếu, sắp sụp đổ là lựa chọn không tồi.
Ngũ Đại Kiếm Phái không sợ chúng ta quấy rối là là sợ chúng ta không tới quấy rối. Có vậy bọn chúng mới thể hiện được thực lực bản thân, xem xem rốt cuộc phái nào mới có tư cách trở thành người đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Ngày trước khi Côn Luân Ma Giáo vẫn còn, ma diễm ngập trời, uy phong cỡ nào? Khi đó đám tông môn Chính đạo đừng nói trêu chọc chúng ta, thậm chí khẩu hiệu trừ ma vệ đạo cũng chỉ dám hô lén lút, đâu có bức bối như hiện giờ?
Đây là dương mưu, chúng ta không đi, uy danh Ma đạo giảm sút, lại bị người ta giãm dưới chân lần nữa.
Chúng ta đi, vậy càng hợp tâm ý của Ngũ Đại Kiếm Phái, dù sao cũng là Ma đạo chúng ta chịu thiệt.”
Sở Hưu nhún vay: “Cuối cùng Ma đạo ta cũng chọn đi, chẳng phải sao?”
Mai Khinh Liên hừ lạnh nói: “KHông còn Côn Luân
Ma Giáo nhưng tông môn Ma đạo vẫn còn, liên quan tới đạo thống Ma đạo, làm sao có thể lùi bước được?
Chẳng phải Ngũ Đại Kiếm Phái muốn chứng kiến thực. lực Ma đạo chúng ta sao? Vậy lần này chúng ta sẽ cho. bọn chúng thấy, rốt cuộc thực lực Ma đạo chúng ta còn lại bao nhiêu!
Không có Côn Luân Ma Giáo, hai nhánh Minh Ma và Ẩn Ma của Ma Môn chúng ta liên thủ, cho dù không bằng hai mạch Phật Ma nhưng cũng chẳng dễ trêu vào!”
Sở Hưu nghỉ hoặc hỏi: “Đúng rồi, Minh Ma với Ẩn Ma là sao?”
Mai Khinh Liên chỉ vào Sở Hưu rồi chỉ vào mình nói: “Ngươi với ta là thuộc về nhánh Ẩn Ma, dấu vết Côn Luân Ma Giáo quá lớn, là loại mà tông môn Chính đạo nhất định phải tru sát, buộc phải mai danh ẩn tích trong chỗ tối cho nên gọi là Ẩn Ma. Đám Vô Tướng Ma Tông cũng thuộc nhánh Ẩn Ma.
Còn Minh Ma lại là tông môn như Bắc Nguyên Tà Cực Tông, Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo. Khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt bọn họ đã không còn liên hệ gì với Côn Luân Ma Giáo, cho nên có thể quang minh chính đại hành tẩu trên giang hồ, không sợ đám tông môn Chính đạo truy sát, có điều cũng có thể bị nhắm vào.
Trước đó nhánh Ẩn Ma có lời oán thán với Minh Ma, cho rằng bọn họ chối bỏ Ma đạo, cho nên hai bên luôn gay gắt như nước với lửa.
Nhưng giờ Ngũ Đại Kiếm Phái đã khiêu khích toàn bộ Ma đạo, cho nên hai mạch Ma đạo này cũng tạm thời buông bỏ thành kiến bản thân, chuẩn bị liên thủ.
mMa Tông ta chỉ còn lại mình ma, nhưng ngươi cũng thấy đấy, ta không thể rời khỏi Quan Trung, cho nên lần này ngươi đại biểu m Ma Tông ta tới tham gia lần Ma Đạo Hội Minh này.
Đến lúc đó ngươi là đại biểu cho m Ma Tông ta, bất luận bỏ bao nhiêu công sức sau này cũng có lợi lộc chia về. Hơn nữa còn gia tăng uy danh của ngươi trong Ma đạo, dù sao đây cũng là công việc béo bở rồi.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu: “Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội tổ chức lúc nào? Ở đâu?”
Mai Khinh Liên nói: “Hai tháng sau, Tây Sở Phù Ngọc Sơn, có điều ngươi một tháng sau ngươi phải tới Cốt Mộc Sơn Trang cạnh Phù Ngọc Sơn tham gia Ma Đạo. Hội Minh đã.”
Lúc này biểu cảm trên mặt Sở Hưu không đổi nhưng trong lòng đã dấy lên vô vàn sóng gió.
Hắn rốt cuộc cũng nhớ ra sự kiện lần này trong cốt truyện gốc, nó không tên là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mà là Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma tiếng tăm lừng lẫy.
Trước đó Mai Khinh Liên nói tới Thiên Hạ Kiếm Tông
Đại Hội, Sở Hưu còn thấy nghỉ hoặc, vì theo cốt truyện gốc mặc dù y có nghe nói tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội nhưng hẳn không lớn mới đúng.
Tới giờ Sở Hưu mới phản ứng lại, hóa ra trong cốt truyện gốc, lần này không gọi là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mà là Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma.
Nguyên nhân ra sao Sở Hưu cũng đoán được, chắc hẳn chuyện lần này Ngũ Đại Kiếm Phái gây ra quá lớn, lớn đến mức liên lụy toàn bộ hai phái Chính Ma, hai bên kịch chiến trên phòng nghị sự, cuối cùng biến cả Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội thành Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma.
Hơn nữa chuyện lần này lan khắp cả giang hồ, có thể nói là sau khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, đây là lần hai phái Chính Ma xung đột kịch liệt nhất.
Nếu như vậy, đây không phải công việc béo bở như Mai Khinh Liên nói, không phải chỉ là đại biểu m Ma Tông tới tham gia là nhận được lợi lộc, rất có thể sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Có điều, mặc dù vậy Sở Hưu vẫn không muốn cự tuyệt.
Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù có nguy hiểm nhưng Đại chiến chính ma cũng có lợi ích rất lớn.
Chém giết giang hồ luôn tiến bộ lớn hơn bế quan khổ tu, Sở Hưu cũng phát hiện thực ra bên trong y là kẻ cực kỳ hiếu chiến. Mặc dù đôi khi y cũng vận dụng một số mưu kế nhưng đối với Sở Hưu mà nói, chỉ cần dùng nắm đấm và lưỡi đao giải quyết được, y sẽ lười động não.
Cầu phú quý trong nguy hiểm, cây nói này thật ra là chân lý thông dụng trên giang hồ.
Trừ phi là người có đại khí vận, ngồi trong nhà mà thần công từ trên trời rớt xuống, còn lại chín thành chín người trên giang hồ muốn mạnh hơn vẫn phải tự ra tay chém giết.
Sở Hưu nhìn Mai Khinh Liên nói: “Làm sao ta tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội được đây? Dù sao giờ ta cũng là chưởng hình quan Quan Tây, tự tiện rời khỏi khu vực quản lý e là sẽ rất phiền phức.”
Mai Khinh Liên đứng dậy nói: cần quan tâm, để ta xử lý.
Cái này ngươi không
Lần này Ngũ Đại Kiếm Phái muốn làm lớn chuyện, cực kỳ phô trương, phát ra không ít thiệp mời, đương nhiên cũng có phần của Quan Trung Hình Đường.
Đến lúc đó ta sẽ để ngươi đại biểu Quan Trung Hình Đường tới tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội.
Sau khi tới Ma Đạo Hội Minh ở Cốt Mộc Sơn Trang, ngươi tới tìm tiểu tử Lục Tấn của Vô Tướng Ma Tông trước đã, lần này chắc chắn hắn cũng đi.
Thực lực Vô Tướng Ma Tông vẫn khá mạnh trong nhánh Ẩn Ma chúng ta, tiểu tử Lục Tấn lại nợ ân tình của †a. Ta đã báo cho hắn, lần này hắn sẽ nói cho ngươi cần làm gì.” Sở Hưu hiểu rõ gật nhẹ đầu.
Với lực khống chế của Mai Khinh Liên đối với Quan Tư Vũ, nàng có làm được chuyện này cũng rất bình thường.
Mấy ngày sau, phần lớn thời gian Sở Hưu đều ở lại trong phân bộ Hình Đường tu luyện, còn chuyện Sở Hưu đai biểu cho Quan Trung Hình Đường tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội cũng nhanh chóng có mệnh lệnh của Quan Tư Vũ đưa xuống.
Đối với việc Sở Hưu làm đại biểu tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, phần lớn võ giả trong Quan Trung Hình Đường khá bất mãn, cho rằng Quan Tư Vũ quá mức thiên vị Sở Hưu.
Lần trước Thần Binh Đại Hội phái Sở Hưu tham gia cũng được, đường dây chẳng qua là lôi đài cho thế hệ trẻ tuổi tranh đoạt. Mà thế hệ trẻ tuổi trong Quan Trung Hình Đường không tìm ra ai mạnh hơn Sở Hưu.
Nhưng lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này lại là toàn bộ anh hào đại phái trên giang hồ tới làm người xem lễ. Chuyện này đại biểu cho thế lực tông môn sau lưng mình, là dịp tốt để tăng cường thể diện. Sở Hưu có năng lực tài đức gì mà đại biểu cho toàn bộ Quan Trung Hình Đường?
Vào Tây Sở
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Nếu không thể nội đấu vậy chỉ có thể chọn đối thủ lập uy thôi. Hai mạch Đạo Phật, Ngũ Đại Kiếm Phái không dám nghĩ tới, nếu đã lậy Ma đạo đã hoàn toàn suy yếu, sắp sụp đổ là lựa chọn không tồi.
Ngũ Đại Kiếm Phái không sợ chúng ta quấy rối là là sợ chúng ta không tới quấy rối. Có vậy bọn chúng mới thể hiện được thực lực bản thân, xem xem rốt cuộc phái nào mới có tư cách trở thành người đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Ngày trước khi Côn Luân Ma Giáo vẫn còn, ma diễm ngập trời, uy phong cỡ nào? Khi đó đám tông môn Chính đạo đừng nói trêu chọc chúng ta, thậm chí khẩu hiệu trừ ma vệ đạo cũng chỉ dám hô lén lút, đâu có bức bối như hiện giờ?
Đây là dương mưu, chúng ta không đi, uy danh Ma đạo giảm sút, lại bị người ta giãm dưới chân lần nữa.
Chúng ta đi, vậy càng hợp tâm ý của Ngũ Đại Kiếm Phái, dù sao cũng là Ma đạo chúng ta chịu thiệt.”
Sở Hưu nhún vay: “Cuối cùng Ma đạo ta cũng chọn đi, chẳng phải sao?”
Mai Khinh Liên hừ lạnh nói: “KHông còn Côn Luân
Ma Giáo nhưng tông môn Ma đạo vẫn còn, liên quan tới đạo thống Ma đạo, làm sao có thể lùi bước được?
Chẳng phải Ngũ Đại Kiếm Phái muốn chứng kiến thực. lực Ma đạo chúng ta sao? Vậy lần này chúng ta sẽ cho. bọn chúng thấy, rốt cuộc thực lực Ma đạo chúng ta còn lại bao nhiêu!
Không có Côn Luân Ma Giáo, hai nhánh Minh Ma và Ẩn Ma của Ma Môn chúng ta liên thủ, cho dù không bằng hai mạch Phật Ma nhưng cũng chẳng dễ trêu vào!”
Sở Hưu nghỉ hoặc hỏi: “Đúng rồi, Minh Ma với Ẩn Ma là sao?”
Mai Khinh Liên chỉ vào Sở Hưu rồi chỉ vào mình nói: “Ngươi với ta là thuộc về nhánh Ẩn Ma, dấu vết Côn Luân Ma Giáo quá lớn, là loại mà tông môn Chính đạo nhất định phải tru sát, buộc phải mai danh ẩn tích trong chỗ tối cho nên gọi là Ẩn Ma. Đám Vô Tướng Ma Tông cũng thuộc nhánh Ẩn Ma.
Còn Minh Ma lại là tông môn như Bắc Nguyên Tà Cực Tông, Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo. Khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt bọn họ đã không còn liên hệ gì với Côn Luân Ma Giáo, cho nên có thể quang minh chính đại hành tẩu trên giang hồ, không sợ đám tông môn Chính đạo truy sát, có điều cũng có thể bị nhắm vào.
Trước đó nhánh Ẩn Ma có lời oán thán với Minh Ma, cho rằng bọn họ chối bỏ Ma đạo, cho nên hai bên luôn gay gắt như nước với lửa.
Nhưng giờ Ngũ Đại Kiếm Phái đã khiêu khích toàn bộ Ma đạo, cho nên hai mạch Ma đạo này cũng tạm thời buông bỏ thành kiến bản thân, chuẩn bị liên thủ.
mMa Tông ta chỉ còn lại mình ma, nhưng ngươi cũng thấy đấy, ta không thể rời khỏi Quan Trung, cho nên lần này ngươi đại biểu m Ma Tông ta tới tham gia lần Ma Đạo Hội Minh này.
Đến lúc đó ngươi là đại biểu cho m Ma Tông ta, bất luận bỏ bao nhiêu công sức sau này cũng có lợi lộc chia về. Hơn nữa còn gia tăng uy danh của ngươi trong Ma đạo, dù sao đây cũng là công việc béo bở rồi.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu: “Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội tổ chức lúc nào? Ở đâu?”
Mai Khinh Liên nói: “Hai tháng sau, Tây Sở Phù Ngọc Sơn, có điều ngươi một tháng sau ngươi phải tới Cốt Mộc Sơn Trang cạnh Phù Ngọc Sơn tham gia Ma Đạo. Hội Minh đã.”
Lúc này biểu cảm trên mặt Sở Hưu không đổi nhưng trong lòng đã dấy lên vô vàn sóng gió.
Hắn rốt cuộc cũng nhớ ra sự kiện lần này trong cốt truyện gốc, nó không tên là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mà là Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma tiếng tăm lừng lẫy.
Trước đó Mai Khinh Liên nói tới Thiên Hạ Kiếm Tông
Đại Hội, Sở Hưu còn thấy nghỉ hoặc, vì theo cốt truyện gốc mặc dù y có nghe nói tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội nhưng hẳn không lớn mới đúng.
Tới giờ Sở Hưu mới phản ứng lại, hóa ra trong cốt truyện gốc, lần này không gọi là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mà là Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma.
Nguyên nhân ra sao Sở Hưu cũng đoán được, chắc hẳn chuyện lần này Ngũ Đại Kiếm Phái gây ra quá lớn, lớn đến mức liên lụy toàn bộ hai phái Chính Ma, hai bên kịch chiến trên phòng nghị sự, cuối cùng biến cả Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội thành Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma.
Hơn nữa chuyện lần này lan khắp cả giang hồ, có thể nói là sau khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, đây là lần hai phái Chính Ma xung đột kịch liệt nhất.
Nếu như vậy, đây không phải công việc béo bở như Mai Khinh Liên nói, không phải chỉ là đại biểu m Ma Tông tới tham gia là nhận được lợi lộc, rất có thể sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Có điều, mặc dù vậy Sở Hưu vẫn không muốn cự tuyệt.
Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù có nguy hiểm nhưng Đại chiến chính ma cũng có lợi ích rất lớn.
Chém giết giang hồ luôn tiến bộ lớn hơn bế quan khổ tu, Sở Hưu cũng phát hiện thực ra bên trong y là kẻ cực kỳ hiếu chiến. Mặc dù đôi khi y cũng vận dụng một số mưu kế nhưng đối với Sở Hưu mà nói, chỉ cần dùng nắm đấm và lưỡi đao giải quyết được, y sẽ lười động não.
Cầu phú quý trong nguy hiểm, cây nói này thật ra là chân lý thông dụng trên giang hồ.
Trừ phi là người có đại khí vận, ngồi trong nhà mà thần công từ trên trời rớt xuống, còn lại chín thành chín người trên giang hồ muốn mạnh hơn vẫn phải tự ra tay chém giết.
Sở Hưu nhìn Mai Khinh Liên nói: “Làm sao ta tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội được đây? Dù sao giờ ta cũng là chưởng hình quan Quan Tây, tự tiện rời khỏi khu vực quản lý e là sẽ rất phiền phức.”
Mai Khinh Liên đứng dậy nói: cần quan tâm, để ta xử lý.
Cái này ngươi không
Lần này Ngũ Đại Kiếm Phái muốn làm lớn chuyện, cực kỳ phô trương, phát ra không ít thiệp mời, đương nhiên cũng có phần của Quan Trung Hình Đường.
Đến lúc đó ta sẽ để ngươi đại biểu Quan Trung Hình Đường tới tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội.
Sau khi tới Ma Đạo Hội Minh ở Cốt Mộc Sơn Trang, ngươi tới tìm tiểu tử Lục Tấn của Vô Tướng Ma Tông trước đã, lần này chắc chắn hắn cũng đi.
Thực lực Vô Tướng Ma Tông vẫn khá mạnh trong nhánh Ẩn Ma chúng ta, tiểu tử Lục Tấn lại nợ ân tình của †a. Ta đã báo cho hắn, lần này hắn sẽ nói cho ngươi cần làm gì.” Sở Hưu hiểu rõ gật nhẹ đầu.
Với lực khống chế của Mai Khinh Liên đối với Quan Tư Vũ, nàng có làm được chuyện này cũng rất bình thường.
Mấy ngày sau, phần lớn thời gian Sở Hưu đều ở lại trong phân bộ Hình Đường tu luyện, còn chuyện Sở Hưu đai biểu cho Quan Trung Hình Đường tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội cũng nhanh chóng có mệnh lệnh của Quan Tư Vũ đưa xuống.
Đối với việc Sở Hưu làm đại biểu tham gia Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, phần lớn võ giả trong Quan Trung Hình Đường khá bất mãn, cho rằng Quan Tư Vũ quá mức thiên vị Sở Hưu.
Lần trước Thần Binh Đại Hội phái Sở Hưu tham gia cũng được, đường dây chẳng qua là lôi đài cho thế hệ trẻ tuổi tranh đoạt. Mà thế hệ trẻ tuổi trong Quan Trung Hình Đường không tìm ra ai mạnh hơn Sở Hưu.
Nhưng lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này lại là toàn bộ anh hào đại phái trên giang hồ tới làm người xem lễ. Chuyện này đại biểu cho thế lực tông môn sau lưng mình, là dịp tốt để tăng cường thể diện. Sở Hưu có năng lực tài đức gì mà đại biểu cho toàn bộ Quan Trung Hình Đường?
Vào Tây Sở
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Story
Chương 386: Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (2)
9.1/10 từ 28 lượt.