Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 285: Nhân Quả

125@-Lục tiên sinh đã hoàn toàn coi Sở Hưu như người mình, cho nên biết gì nói nấy, thuật lại hết tiền căn hậu quả cho Sở Hưu.

Đông Tề Khai Nguyên Đế - Lữ Hạo Xương không phải hoàng đế nổi danh nhất Đông Tề, cũng không phải hoàng đế năng lực xuất chúng nhất, nhưng lại là hoàng đế xuất thân long đong nhất.

Hoàng đế Đông Tề đời trước bất ngờ mất mạng, không con không cái, khiến cho hoàng tộc Đông Tề nội loạn, có thể nói là máu chảy thành sông, cuối cùng thậm chí liên lụy tới một số thế lực trong triều đình Đông Tề, khiến cho căn cơ Đông Tề tổn thất nặng nề.

Cuối cùng một vị lão tổ hoàng tộc Đông Tề ẩn cư nhiều năm đích thân ra tay can thiệp mới bình ổn được cục diện, nhưng kết quả lại là trong số đông đảo trực hệ của hoàng tộc lại chọn ra một người năng thiên phú tu luyện thấp, năng lực cũng tương đối bình thường là Lữ Hạo Xương lên làm hoàng đế.

Còn khi vừa kế vị, chuyện đầu tiên Lữ Hạo Xương làm là sinh con, liều mạng sinh con.

Vết xe đổ của hoàng đế đời trước còn đó, không con không cái khiến cho ngai vàng bất ổn, có thể nói hại người hại mình.

Kết quả là bao năm qua Lữ Hạo Xương không làm được chuyện gì lớn, thành tựu lớn nhất là sinh hơn ba mươi đứa con trai, mà bản thân giờ còn thoải mái sống tới tám mươi tuổi nhưng lại không hề có ý định thoái vị.

Lữ Hạo Xương năng lực tầm thường nhưng đám con trai hắn không mấy kẻ bình phàm, đặc biệt là những đứa đầu.

Căn nguyên vụ án Thu Chấn Thanh là tranh đấu giữa Thái tử và nhị hoàng tử Đông Tề.

Lữ Hạo Xương tại vị quá lâu, mặc dù đã lập Thái tử nhưng lại biến tướng cho các hoàng tử khác cơ hội, đặc biệt là nhị hoàng tử Đông Tề Lữ Long Quang, người này dã tâm năng lực đều không kém gì Thái tử, đã sớm có tâm tư thay vào vị trí đó.

Do thái độ bá đạo của nhị hoàng tử, Thái tử cũng cảm thấy nguy cơ, không ngừng tìm kiếm minh hữu trong Đông Tề.

Khương Văn Nguyên là một trong số những minh hữu của Thái tử, một người khác là đường chỉ Bạch Hổ Đường, kết quả vị đường chủ kia mới đáp ứng Thái tử chưa được bao lâu đã bị người ta giết chết. Chuyện này lại khiến Thái tử nôn nóng chuyển mục tiêu, nhìn sang Thu Chấn Thanh ở Phi Mã Mục Trường.

Một tháng trước Thu Chấn Thanh tới Tụ Long Các, người mời chính là Thái tử, định lôi kéo Thu Chấn Thanh gia nhập phe Thái tử, kết quả lại là Thu Chấn Thanh cự tuyệt.


Mà về sau Thái tử âm thầm điều tra, kết quả lại bất ngờ biết được trước đó Thu Chấn Thanh đã âm thầm liên lạc cùng nhị hoàng tử.

Nói công bằng thì Phi Mã Mục Trường rất quan trọng đối với Đông Tề, nhưng bản thân Thu Chấn Thanh lại không quá quan trọng.

Bởi vì Thu Chấn Thanh dù sao cũng chỉ là võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, cảnh giới này đặt tại giang hồ là đại cao thủ được người người kính ngưỡng, nhưng đặt trên toàn bộ triều đình Đông Tề chỉ có thể tính là lực lượng trung kiên mà thôi.

Tỷ như phó tổng quản Vương Cẩn, tham tướng Phương Trấn Kỳ, đều là Thiên Nhân Hợp Nhất, cảnh giới này triều đình Đông Tề không thiếu.

Cho nên dù biết Thu Chấn Thanh gia nhập dưới trướng vào nhị hoàng tử, thật ra Thái tử cũng không có sát tâm gì với Thu Chấn Thanh. Khương Văn Nguyên phái Lục tiên sinh đi giết Thu Chấn Thanh chẳng qua muốn khuấy cho nước thêm đục, không cho thực lực nhị hoàng tử vượt qua Thái tử quá nhiều, để hoàng thất Đông Tề tự giết lẫn nhau.

Sau khi nghe xong Sở Hưu cũng thở dài một hơi, thật không ngờ chuyện này lại thật sự liên quan tới y.

Hiệu ứng hồ điệp quả thật kinh khủng, vị đường chủ của Bạch Hổ Đường kia mà không chết, e là Thái tử cũng không nảy sinh ý mời chào Thu Chấn Thanh, đương nhiên cũng không kéo theo một loạt chuyện như vậy.

Nói ra cũng là Thu Chấn Thanh bị y gián tiếp liên lụy mới chết, quả thật là tạo hóa trêu ngươi.

Có điều lúc này Sở Hưu lại chợt nhớ ra điều gì, y hỏi: “Đúng rồi, tiền bối lúc giao thủ với Thu Chấn Thanh có cảm thấy đối phương có điểm lạ không?

Quan Trung Hình Đường ta sau đó khám nghiệm tử thi, phát hiện trước đó Thu Chấn Thanh đã trúng độc tố Thất Nguyệt Hải Đường.”

Lục tiên sinh cười hắc hắc nói: “Đương nhiên phát hiện chứ, Thu Chấn Thanh mặc dù xuất thân dân dã nhưng nào phải hạng vô danh. Ta còn tưởng giết hắn sẽ phải tốn công đôi chút, nào ngờ lại đơn giản như vậy.

Trước đó ta tưởng Khương Văn Nguyên âm thầm xuất thủ, sau mới biết hóa ra cũng không phải thủ đoạn mà Khương Văn Nguyên bố trí.”


Sở Hưu gật nhẹ đầu,chuyện này giống với suy tính của Trình Chu Hải, hạ độc cùng giết người không phải là một, xem ra vẫn còn chút ẩn tình nữa.

Lục tiên sinh nói: “Người là do ta giết, giờ Khương Văn Nguyên còn định giết ngươi, ngươi tính sao?”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Tiền bối yên tâm, chuyện này sẽ không liên lụy tới Vô Tướng Ma Tông, mà thực tế chuyện này quả thật không liên quan gì tới Vô Tướng Ma Tông.

Thật ra lần này nếu Khương Văn Nguyên không giết ta, ta cũng chẳng hơi đâu để ý tới hắn, vụ án này tra tới chỗ Khương Văn Nguyên, lại còn động tới tranh đấu giữa Thái tử và nhị hoàng tử, ta không cần để ý tới.

Nhưng lần này Khương Văn Nguyên đã có ý định giết ta, nếu ta buông tha cho hắn, khó tránh khỏi hắn sẽ lại muốn giết ta lần thứ hai.”

Tại Đông Tề, thân phận của Khương Văn Nguyên cực kỳ đặc thù, mặc dù hắn không ngừng tìm đường chết nhưng không thể phủ nhận, lực lượng mà hắn có thể vận dụng cũng vượt xa bình thường.

Trước mắt hắn có thể hợp tác cùng Vô Tướng Ma Tông, có thể sai khiến Vô Tướng Ma Tông xuất thủ, nhưng thực tế dưới trướng Khương Văn Nguyên cũng có đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa còn không chỉ có một.

Lục tiên sinh nói: “Ngươi đã có ý tưởng là được, cùng là người trong Thánh giáo, có cần ta hỗ trợ thì cứ liên hệ với ta, không cần khách khí.

Hơn nữa nếu ngươi bị bại lộ thân phận tại Quan Trung Hình Đường cũng không cần phải sợ, có thể đến Vô Tướng Ma Tông ta.

Mặc dù Thánh giáo đã bị hủy diệt nhưng người của Thánh giáo vẫn còn, sẽ không để ngươi không đất dung thân đâu.”

Sở Hưu chắp tay một cái nói: “Đa tạ tiền bối.”

Lục tiên sinh lắc đầu nói: “Không cần khách khí, giờ Thánh giáo ta đã lụi tàn tới nước này, đừng nói ngươi vốn là trực hệ của Thánh giáo ta, cho dù nửa đường muốn gia nhập Vô Tướng Ma Tông ta, Vô Tướng Ma Tông cũng sẽ đối đãi như vậy.”

Nói xong, Lục tiên sinh điểm nhẹ lên phía sau Sở Hưu hai lần, ánh mắt lóe lên thần thái quỷ dị, nhỏ giọng nói: “Phía sau chúng ta có một con chuột nhỏ, công phu ẩn nấp không tệ, thiếu chút nữa thì lừa được cả ta. Ngươi xem đó mà làm.”


sau khi nói xong Lục tiên sinh trực tiếp rời khỏi, ánh mắt Sở Hưu lại lóe lên ánh sáng lạ. Nội Phược Ấn bộc phát, tốc độ nhanh chóng tới cực hạn, chỉ chớp mắt đã tới trong con hẻm phía sau, xuất hiện trước mắt hắn không ngờ lại là Sở Hiếu Đức vẻ mặt kinh hoảng chuẩn bị bỏ trốn bất cứ lúc nào!

Lúc này Sở Hiếu Đức hối hận vô cùng, hối hận vì sao mình cứ hiếu kỳ đi theo quan sát.

Trước đó Sở Hưu đi dạo trong Tế Châu Phủ, thật ra Sở Hiếu Đức cũng vậy, nhưng hắn không cố tình theo dõi Sở Hưu mà vô tình thấy bóng dáng y.

Khi đó Sở Hiếu Đức định tới chào hỏi Sở Hưu, không ngờ lại thấy Sở Hưu cùng một bóng đen nhanh chóng đi khỏi, Sở Hiếu Đức nghi hoặc trong lòng bèn bám theo phía sau.

Hắn là nghĩa tử của Sở Tư Ma, nhưng thực tế không tu luyện bao nhiêu công pháp Tây Vực, chỉ có một môn hắn tình cờ nhận được, có thể gia tăng tốc độ bản thân, che giấu khí tức.

Chính nhờ môn công pháp này hắn mới có thể trốn ở chỗ xa nghe lén Lục tiên sinh và Sở Hưu nói chuyện.

Chỉ có điều những thứ Sở Tư Ma nghe được thật quá kinh khủng, chân tướng cái chết của Thu Chấn Thanh thì cũng thôi, nội đấu trong hoàng thất mà thôi, dù sao hắn ở Quan Trung Hình Đường nhiều năm như vậy, vụ án ly kỳ tới đâu mà chẳng gặp rồi.

Nhưng những lời kế tiếp Sở Hưu nói với người áo đen liên quan tới Côn Luân Ma Giáo lại khiến Sở Hiếu Đức cả kinh thiếu chút nữa hét lên.

Hắn thật sự không ngờ Sở Hưu lại có liên quan tới Côn Luân Ma Giáo! Đây quả thật là chuyện đòi mạng!

Chính tin tức quá chấn động khiến cho khiến cho tâm cảnh Sở Hiếu Đức xao động đôi chút, dẫn tới việc ẩn nấp của hắn xuất hiện sơ hở, bị Lục tiên sinh phát hiện.

Sở Hưu nhìn Sở Hiếu Đức, mặt không biểu cảm nói: “Nếu ta nói thật ra ta không liên quan tới Côn Luân Ma Giáo, vừa rồi chỉ là lừa gạt người kia, ngươi có tin không?”

Sở Hiếu Đức nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc với Sở Hưu nói: “Ta nói tin, ngươi có tin không?”


Sở Hiếu Đức nói cũng là sự thật, thực tế gặp chuyện này cho dù hắn nói tin, chẳng lẽ Sở Hưu lại tin ư?

Sở Hưu nhìn xung quanh thản nhiên nói: “Nơi này không có võ giả nào tới, ngươi cũng biết thực lực của ta, có nắm chắc trốn thoát dưới tay ta không?”

Sở Hiếu Đức trong lòng trầm xuống, đừng nói giờ Sở Hưu đã đạt tới cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh, cho dù là Ngoại Cương cảnh như khi tỷ thí ở Quan Trung Hình Đường, hắn cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn lên.

Lệ Thiên Hào kia tùy ý đánh bại hắn, sỉ nhục hắn. Còn Sở Hưu lại tùy ý phế bỏ Lệ Thiên Hào, chênh lệch thực lực đôi bên đã không cần nói nhiều.

Ngay lúc Sở Hiếu Đức định liều mạng, Sở Hưu lại đột nhiên nói: “Ngươi muốn chết hay muốn sống?”

Ánh mắt Sở Hiếu Đức ngây dại, vô thức nói: “Đương nhiên là muốn sống.”

Sở Hưu trầm giọng nói: “Ngươi đã muốn sống, vậy ta cho ngươi một cơ hội sống sót.

Ta có phải người của Côn Luân Ma Giáo không thật ra đã chẳng quan trọng. Ngươi đã chứng kiến tất cả, vậy ta cũng không thể dễ dàng bỏ qua cho ngươi được.

Ngày trước Côn Luân Ma Giáo có ấn ký bí truyền tên là Thánh Hỏa Ấn, hình dạng thứ này vốn căn cứ theo Vô Căn Thánh Hỏa trên đỉnh Tây Côn Luân phác họa thành.

Ta biết hình dáng ấn ký này, để ta lưu lại dấu Thánh Hỏa Ấn trên cánh tay ngươi, như vậy ngươi ta đều là người của Côn Luân Ma Giáo, đều có nhược điểm trên tay đối phương, đương nhiên ta cũng không cần giết ngươi nữa.”

Sở Hiếu Đức nghe vậy biến sắc, tức giận nói: “Làm vậy chẳng phải ta thành nô bộc cho Sở Hưu ngươi ư, có nhược điểm trên tay ngươi, ngươi muốn làm gì ta mà chẳng được. Như vậy chẳng thà ngươi giết ta luôn đi!”

Theo Sở Hiếu Đức, Sở Hưu vốn là người Côn Luân Ma Giáo, cho dù y có bị phát hiện cũng có thể gia nhập dưới trướng Vô Tướng Ma Tông, từ tuấn kiệt trẻ tuổi của Quan Trung Hình Đường biến thành tuấn kiệt Ma đạo.

Còn Sở Hiếu Đức hắn lại thật sự oan uổng, nhược điểm bị Sở Hưu nắm trong tay cả đời, mặc cho đối phương sai sử, theo Sở Hiếu Đức như vậy quả thật là sống không bằng chết!
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) Truyện Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) Story Chương 285: Nhân Quả
9.1/10 từ 28 lượt.
loading...