Con Đường Bá Chủ

Chương 472: Cú tát

117@-

Côn Minh Nguyệt mang theo đệ đệ và em dâu Côn Hoàng phu phụ và bảy vị trưởng lão Côn Tộc, thực lực cả bọn đều đạt đến Thất Giai, cứu trợ Hồ Tộc…


“Đi chết!”


Côn Minh Nguyệt phong phạm nữ cường nhân vô cùng, không nói hai lời lập tức thi triển Bắc Minh Thủy Phong Công, một cái Bắt Minh Thôn Thiên Địa cấp tốc được hình thành, Thủy cùng Phong thuộc tính kết hợp, tạo thành một quả cầu ẩn chứa sức hút như lỗ đen vũ trụ, ném ra giữa chiến trường…


ẦM ẦM ẦM…


Trong khoảnh khắc, hàng loạt tên tu sĩ Huyết Hoàng Địa thực lực yếu kém bị hút vào, hàng chục tên Huyết Vệ không kịp phản ứng trở thành nạn nhân của Thủy Phong Thôn Thiên Địa, thân thể máu thịt bị hút vào sau đó nghiền nát.


Mà trước cảnh Côn Minh Nguyệt đại triển thần uy, một đám cường giả Côn Tộc cũng không cam lòng yếu kém, nhao nhao phi người lên không, thi triển chân thân bản thể, hóa thành một đám cá voi khổng lồ lơ lửng trên bầu trời…


Nếu thân thể của Hồ Tộc hóa thành bản thể lớn đến vài chục mét, thì Côn Tộc trực tiếp to hơn gấp mười lần, dù tu vi đôi bên ngang nhau…


Bảy vị Côn tộc trưởng lão như bảy ngọn núi bơi lội trên không trung, công thủ toàn diện, dùng cơ thể khổng lồ của mình che chở cho Hồ Tộc…


Trước sức phòng thủ kiên cố của Côn Tộc, Hồ Tộc rất nhanh có thời gian thở dốc, một số tưởng chừng sắp bị Huyết Võng bắt đi nhân cơ hội thoát khốn, tiếp tục tham chiến.


Côn Hoàng làm theo tỷ tỷ, đem Thủy Phong Thôn Thiên Địa ném vào giữa đám Huyết Vệ đông đảo, hút được tên nào hay tên đó…


“Mau ngăn cả ả ta và đồng bọn!” Núp trong không gian quan sát chiến cuộc, tên Huyết Sứ Giả sắc mặt trầm xuống oán hận nhìn chằm chằm Côn Minh Nguyệt, mở miệng hạ lệnh.


Đúng là phiền phức…sự xuất hiện quá nhanh chóng của Côn Tộc khiến kế hoạch đánh nhanh rút gọn của hắn bị ảnh hưởng.


“Hừ, thêm một cái Côn Tộc…còn chưa phải đối thủ của Huyết Hoàng Địa chúng ta, tất cả thả ra Cương Thi, dốc hết toàn lực!” Một trong ba tên Huyết Tướng đang vây lấy Hồ Khinh Vũ ngửa đầu lên trời hô lớn…


“Khặc khặc, toàn bộ ra đi!”


Theo mệnh lệnh của hắn, toàn thể phe cánh Huyết Hoàng Địa từ Huyết Vệ cho đến Huyết Tướng, cả bọn cấp tốc lấy ra quan tài đem theo bên người, mở bật nắp…


Từng cổ Huyết Sát Cương Thi dữ dằn với thực lực từ thấp đến cao được phóng thích, nhân số bên Huyết Hoàng Địa đã nhiều nay lại càng gia tăng gấp đôi, người và cương thi kết hợp, không ngừng ra sức công kích Côn Tộc, khiến thân thể khổng lồ lần lượt xuất hiện các vết thương từ nhẹ đến nặng, lại lâm vào cảnh bị động…


Ưu thế về mặt số lượng từ đầu đến cuối vẫn luôn nghiêng về Huyết Hoàng Địa…


Côn Minh Nguyệt nhảy vọt mà ra, thân hình thon dài xuất hiện bên cạnh Hồ Khinh Vũ, Thủy cùng Phong thuộc tính cuồn cuộn trên tay, tung ra hai quyền đem một tên Huyết Tướng cùng Huyết Sát Cương Thi của hắn đấm bay, lại lạnh lùng hạ lệnh:


“Triệu hồi Côn tộc chiến sĩ!”


“Triệu hồi Côn tộc chiến sĩ!”


Một đám Côn Tộc trưởng lão ngao ngao rống lên, âm thanh vang vọng một gốc đại lục, sau đó chúng đồng loạt dùng cái đầu khổng lồ của mình húc mạnh vào không gian, tạo thành khe nứt hư không nối liền đến đáy biển sâu thẳm…


Từ trong khe nứt, Côn tộc đã chuẩn bị sẳn sàng, cả đám nhao nhao tiến quân thần tốc, hóa thành một bầy cá Voi xanh xuyên thấu hư không, chỉ thoáng chốc đã rơi vào chiến trường…



Bầy Côn không nói hai lời, vọt vào quần nhau với đám Huyết Vệ, giảm bớt sức ép cho Hồ Tộc…


“Các tỷ muội, toàn lực giết, đừng phụ lòng trợ giúp đến từ Côn Tộc…” Không biết từ bao giờ, Hồ Ngọc Nghiên đã trở về chiến trường, thân hình uyển chuyển đạp không mà đến, ánh mắt mang theo Mị Hoặc mê người nhìn thẳng vào mắt một tên Huyết Vệ.


Tên Huyết Vệ lập tức như bị định thân, miệng chảy nước bọt ròng ròng, một Côn Tộc thành viên nhân cơ hội đó vươn ra cái đuôi nặng như sơn nhạc của mình nện mạnh mà xuống.


ĐÙNG…


Huyết Vệ nát như tương, máu me tung tóe văng khắp chiến trường…


“Khốn kiếp…không cần tiếp tục nương tay, bắt sống được thì bắt sống, dám chống cự toàn bộ giết!” Tên Huyết Sứ Giả sắc mặt lạnh lùng đến cực điểm, mở miệng hạ sát lệnh.


Vốn bọn hắn muốn bắt sống Hồ tộc, nhưng hiện tại đã không còn khả thi, chỉ có thể bắt được bao nhiêu thì bắt, còn lại giết chết cướp đoạt máu huyết, xem như không lỗ…


Mặc dù Hồ Tộc có Côn Tộc chi viện, nhưng số lượng Côn Tộc thành viên cũng giống như Hồ Tộc, cực kỳ thưa thớt…


Cả Hồ Tộc và Côn Tộc cộng lại chỉ miễn cưỡng sánh ngang số lượng Huyết Vệ, chưa kể mỗi một Huyết Vệ đều có một Huyết Sát Cương Thi cho riêng mình, xét về nhân số Huyết Hoàng Địa vẫn nhiều hơn gấp đôi…


“Đa tạ ngươi, Minh Nguyệt!” Hồ Khinh Vũ cảm kích mở miệng, tựa lưng vào Côn Minh Nguyệt, ánh mắt vẫn lạnh như băng nhìn kẻ thù đang vây quanh hai người.


“Khách khí cái gì? sớm muộn cũng là một nhà!” Côn Minh Nguyệt có chút thâm ý nói, tương tự cũng tựa lưng vào Hồ Khinh Vũ…


Hai vị nữ cường nhân của U Nguyên lúc này kề vai tác chiến, lấy hai địch sáu, nhưng không có dấu hiệu lâm vào hạ phong…


Tất cả công kích đến từ ba tên Huyết Tướng và ba con Huyết Sát Cương Thi đều bị các nàng khéo léo hóa giải.


Côn Minh Nguyệt công thủ vẹn toàn, Hồ Khinh Vũ mê hoặc tâm trí kẻ địch, hết sức ăn ý…


Trận chiến nhất thời khó phân thắng bại…chỉ có một điều chính là, số lượng thương vong từ khi có Côn Tộc gia nhập chiến trường đã trở nên gia tăng…


Đại chiến lâm vào thế giằng co…



Cách chiến trường ngàn dặm, hai phương cường giả đưa mắt quan sát sự khốc liệt, ánh mắt không ngừng lấp lóe…


Một phương trong số đó chính là Ngưu Ngũ Bá cầm đầu, mang theo một đám Trưởng Lão Thất Giai của Thiên Yêu Học Phủ…


“Đã vô số năm, lần đầu U Nguyên phát sinh chiến trận lớn như vậy…” Ngưu Ngũ Bá cảm thán một tiếng nói.


“Hiệu trưởng, vì sao chúng ta không lập tức viện trợ? Nếu hiện tại xen vào, có khả năng rất lớn sẽ hạ sát toàn bộ thành viên Huyết Hoàng Địa!”


Ngũ trưởng lão của Thiên Yêu Học Phủ bước ra chắp tay hỏi, bản thể của hắn là một con yêu thú Địa Tượng, dáng người như một ngọn núi nhỏ hết sức nặng nề, suy nghĩ cũng không quá mức phức tạp.


Theo suy nghĩ của hắn, Côn Tộc và Hồ Tộc đang kịch liệt giao tranh cùng Huyết Hoàng Địa, mặc dù có chút lâm vào hạ phong nhưng cũng kháng cự được một thời gian.



Nếu hiện tại Thiên Yêu Học Phủ dốc sức giết vào, không cần Ngưu Ngũ Bá đích thân ra tay, chỉ với thực lực của trưởng lão bọn hắn cũng là đả kích trí mạng cho Huyết Hoàng Địa, giành được thắng lợi tuyệt đối.


“Ngũ trưởng lão nói không sai, vì sao chúng ta vẫn còn ở đây quan chiến vậy Hiệu Trưởng?” Vài tên trưởng lão khác tâm cơ đơn thuần cũng nhao nhao nghi hoặc.


Trái ngược với bọn hắn, Ngưu Ngũ Bá cùng vài tên trưởng lão khác có suy nghĩ ngược lại, một tên đứng ra đại diện giải thích nói:


“Các ngươi thật ngây thơ! Tục ngữ có nói đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi vượt xa dệt hoa trên gấm, đợi đến lúc Hồ Tộc và Côn Tộc sắp lâm vào khốn cảnh, chúng ta khi đó mới ra tay trợ giúp bọn hắn thoát nạn, như vậy chẳng phải sẽ được bọn hắn nể trọng hơn sao?”


“Cái này…” Ngũ trưởng lão đám người hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương cảm giác không thích hợp.


“Hiệu trưởng, làm như vậy mặc dù có lợi cho Học Phủ chúng ta, nhưng chỉ sợ Hồ Tộc và Côn Tộc sẽ hy sinh không ít thành viên a, bọn họ cũng là lực lượng trung kiên của U Nguyên Đại Lục!” Ngũ trưởng lão cắn răng nói, hiếm khi không tán đồng quyết định của Hiệu Trưởng.


“Các ngươi thì biết cái gì?” Một tên trưởng lão thân tín của Ngưu Ngũ Bá trừng to mắt quát:


“Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, đây cũng là cơ hội tốt để Hồ Tộc nhận ra mình đang đứng ở vị trí nào, Hồ Khinh Vũ cũng vì vậy mà cân nhắc gả cho Hiệu Trưởng của chúng ta, Hồ Tộc trở thành thế lực phụ thuộc của Thiên Yêu Học Phủ, tất cả đều vì lợi ít chung, hiểu chưa?”


“Thật sự có thể như vậy?” Ngũ trưởng lão đám người giật mình hỏi.


“Hừ!” Ngưu Ngũ Bá lúc này mới chịu lên tiếng, giọng điệu tràn đầy tự tin như ăn chắc nói:


“Hồ Khinh Vũ không phải nữ nhân ngốc, Hồ tộc có thể bị Huyết Hoàng Địa nhắm đến một lần, thì cũng có thể bị nhắm đến lần hai, lần ba và vô số lần sau nữa, huống hồ khi thời hạn một năm kết thúc, Hồ Tộc lại không có tồn tại Bát Giai chống lưng làm sao thoát nạn? muốn mang lại an toàn cho Hồ Tộc, Hồ Khinh Vũ chỉ có thể cân nhắc trở thành người đàn bà của bổn Hiệu Trưởng để được Thiên Yêu Học Phủ chúng ta che chở!”


“Thì ra là vậy!” Ngũ trưởng lão đám người bừng tĩnh, rốt cuộc hiểu suy tính trong lòng Ngưu Ngũ Bá.


Quả thật nếu có thể để Hồ Tộc phụ thuộc vào Thiên Yêu Học Phủ, dù hy sinh một chút cũng đáng giá…


Nghĩ đến đây, đám người Ngũ trưởng lão không tiếp tục già mồm, tiếp tục quan sát đại chiến…



Đối diện với phe cánh Thiên Yêu Học Phủ, Giao Tộc do Bá Lực Giao Quân dẫn đầu cũng mang theo toàn bộ chiến lực hùng hậu của mình, âm thầm quan sát chiến trận…


“Đại ca, khi nào chúng ta mới ra tay?” Bá Lực Giao Hoàng toàn thân ngứa ngáy hỏi Bá Lực Giao Quân, nhìn Côn Tộc và Hồ Tộc đại chiến đám Huyết Hoàng Địa mà máu huyết hắn sôi trào.


“Giao Hoàng không cần vội, đây là cơ hội tốt để Giao Tộc chúng ta leo lên vị trí đầu trong tam đại Cửu Cấp Thế Lực!” Một lão già Giao Tộc vuốt râu nói, ánh mắt như cáo già, hắn là đại trưởng lão Giao Tộc.


“Nhưng mà…làm như vậy có phần không đẹp?” Bá Lực Giao Hoàng liếc mắt nhìn đại ca mình, giọng điệu yếu ớt không đủ lực.


Hắn cũng hiểu với tình cảnh trước mặt, nếu Hồ Tộc và Côn Tộc càng bị tổn thất, thì ngày sau thực lực tổng thể không thể sánh bằng Giao Tộc, khi đó Giao Tộc trở nên mạnh nhất là lẽ đương nhiên.


Bất quá vì sao trong lòng có chút không thoải mái?


“Giao Hoàng à, làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, chúng ta cũng không nhìn Hồ Tộc và Côn Tộc bọn hắn bị hủy diệt, chẳng qua chờ đợi thời cơ hợp lý mới cứu viện mà thôi!” Đại trưởng lão Giao Tộc vỗ vỗ vai Bá Lực Giao Hoàng, ra dáng trưởng bối nói.


Bá Lực Giao Hoàng không để ý tên đại trưởng lão, quay mặt nhìn sang Bá Lực Giao Quân cắn răng hỏi:



“Ta vẫn chưa từng có cơ hội…”


Bá Lực Giao Quân nghe vậy thân thể nhẹ run, bất quá rất nhanh trong mắt hắn hiện lên lạnh lùng, mở miệng nói:


“Ngưu Ngũ Bá luôn có ý với Hồ Khinh Vũ, ta không cạnh tranh lại hắn…chỉ có thể nhân cơ hội lần này kiếm chút chỗ tốt cho Giao Tộc chúng ta!”


Bá Lực Giao Quân suy nghĩ rất tinh tường, Hồ tộc đã trở thành con mồi trong mắt Huyết Hoàng Địa, mà khi ước định 1 năm kết thúc, đám Huyết Sứ tu vi Độ Kiếp Kỳ cường giả sẽ toàn lực ra tay, khi đó Hồ tộc muốn tìm chỗ dựa cũng sẽ ưu tiên Thiên Yêu Học Phủ mà không phải Giao Tộc.


Bởi vì Giao Tộc không sở hữu tồn tại Bát Giai Yêu Thú, làm sao có thể chống lại Huyết Sứ cấp bậc?


Huống hồ Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá có duyên phận sư đồ, hắn hiểu tính cách của vị sư phụ kia rất rõ ràng, nếu mình dám cạnh tranh nữ nhân trong mộng của đối phương, kết cục sẽ rất thê thảm.


Trừ khi Bá Lực Giao Quân hắn có thể đột phá Bát giai thì may ra có chút cơ hội để Hồ Khinh Vũ lựa chọn.


Đáng tiếc, Bá Lực Giao Quân dù là thiên tài trên top Hoàng Kim Bảng, nhưng hắn hiểu rõ Bát giai không phải là đẳng cấp mà thời gian ngắn mình có thể đột phá, trừ khi đạt được cơ duyên nghịch thiên.


Cũng chính vì thế, Bá Lực Giao Quân tỉnh táo chuyển từ mục đích đạt được Hồ Khinh Vũ sang nâng cao địa vị của Giao tộc lên đệ nhất Cửu Cấp thế lực, đến khi đó trừ ra Hồ Khinh Vũ, hắn muốn mỹ nhân nào mà không được?


Mặc dù trong lòng nhỏ máu khi phải nhường nàng cho Ngưu Ngũ Bá, nhưng thân là nhất tộc chi chủ, Bá Lực Giao Quân hiểu rõ đạo lý đơn giản nắm đấm mạnh quyết định tất cả…nắm đấm của hắn không đủ mạnh, chỉ có thể cong lưng mà thôi.



Trong lúc hai đại thế lực của U Nguyên vì những tư lợi cá nhân mà âm thầm tính toán, thì Hồ Tộc và Côn Tộc đã dần lâm vào khổ chiến…


“Haha, không thể hưởng dụng thân thể, hưởng dụng máu tươi của các ngươi cũng không tệ!”


Hai tên Huyết Tướng mang theo hai con Huyết Sát Cương Thi thích thú cười gằn, đem Huyết Võng nhốt một vị Tam Vĩ Yêu Hồ trưởng lão vào trong, mắt thấy nàng có ý định tự bạo, một tên cầm Huyết Đao nâng lên, hướng đầu Hồ Ly trảm xuống…


Hiển nhiên nếu không thể ăn thì giết cho thỏa mãn thú tính…


“Đáng ghét! Vì sao Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc vẫn chưa đến hỗ trợ chúng ta?”


Nhìn thấy đồng bọn sắp tử trận, một đám Hồ Tộc sắc mặt đỏ ngầu, trong lòng không ngừng oán trách, vì sao? vì sao Côn tộc đã đến hỗ trợ, hai đại thế lực kia vẫn chưa đến?


Hồ Tộc vốn là chủng tộc thông minh lanh lợi, trong thời gian ngắn các nàng đã lập tức đoán ra nguyên nhân sâu xa bên trong đó…


Đại Chiến động tĩnh hết sức to lớn, không có lý nào Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc chưa biết chuyện, huống hồ trước đó tộc trưởng còn cử ra hộ pháp đi thông báo tin tức.


“Haha, Hồ Tộc chúng ta gửi niềm tin nhằm chỗ rồi!” Đại Trưởng Lão Hồ Tộc là một vị Tứ Vĩ Yêu Hồ, lúc này có chút thê lương cười, chán chường đến cực điểm.


Yêu Thú nhìn bề ngoài thì đoàn kết chặt chẽ, nhưng đó là khi lợi ích bên trong chưa đủ lớn mà thôi.


“Chết đi!” Một đao từ tay Huyết Tướng trảm xuống, mắt thấy đầu Tam Vĩ Yêu Hồ trưởng lão sắp lìa khỏi cổ, ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có…


“Băng Thủy Kết Giới!”



“Quảng Hàn Huyết Mạch – Trăng Ảnh Ảo!”


Theo hai tiếng quát yêu kiều cùng lúc vang lên…từ bên trong xa xăm nơi Mật Thất của Hồ Khinh Vũ, hai thân ảnh lạnh lùng tuyệt mỹ như nữ thần xuyên thấu hư không lao vụt mà ra.


Cùng với đó là công kích tầng tầng lớp lớp…


Hai cái Băng Thủy Kết Giới cùng lúc thi triển, một cái đem tên Huyết Tướng đang cầm Đao nhốt vào bên trong, một cái khác ôn hòa đem Tam Vĩ Yêu Hồ giam cầm, ngăn cản không cho nàng tiếp tục tự bạo.


Song song với đó, một vầng trăng tròn đột ngột hình thành giữa ban ngày, đem ánh sáng mặt trời dập tắt, thế gian chỉ còn lại ảo ảnh của ánh trăng…mơ hồ mà huyền diệu…


Trong sự ngỡ ngàng của hai tên Huyết Tướng, ánh trắng tròn huyền ảo ấy lớn dần lớn dần, bọn hắn muốn tránh né, nhưng chẳng hiểu vì sao cảm giác ánh trăng kia sẽ đuổi khắp thế gian, chẳng có nơi nào trốn tránh…


PHỐC…


Như hai con diều đứt dây bay vụt ra ngoài, Băng và Thủy lực lượng ngưng tụ thành ánh trăng nện mạnh mà xuống, đem hai tên Huyết Tướng cùng lúc trọng thương…


Quỷ dị đến mức ngay cả cơ hội điều khiển Huyết Sát Cương Thi ngăn cản cũng không có…


“Chuyện gì xảy ra?”


Một đám Yêu tộc hãi hùng khiếp vía trước biến cố vừa rồi, ngơ ngác nhìn lên bầu trời, nơi có hai vị mỹ nữ y như đúc đạp trăng mà đến, óng tay áo phần phật tung bay, diện mục điềm tĩnh u lạnh, như tiên trên trời…


Cơ Băng và Cơ Nhã…


Cùng lúc đó, tại cánh cửa mật thất của Hồ Khinh Vũ, hàng loạt tiếng xé gió truyền ra, từng âm thanh nữ tử trong trẻo cất lên vang vọng đất trời, như cú tát đau điếng trực diện vào mặt Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc vẫn đang đứng ngoài quan chiến:


“Hậu Cung chúng ta…chi viện Hồ Tộc!”



Chúc mọi người ngủ ngon :D


...


.E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected] Com


Số TK: 1809205083252


NGUYEN PHUOC HAU


Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)


Momo: 0942973261


Viettelpay: 9704229212704295


Chân thành cảm ơn


Con Đường Bá Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ Truyện Con Đường Bá Chủ Story Chương 472: Cú tát
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...