Con Đường Bá Chủ
Chương 412: Đòn cuối của Thiên Sát
112@-
Thiên Sát sở hữu tốc độ và khả năng ẩn nấp thượng thừa, mà Huyết Ngũ lại có sở trường phòng ngự bất khả xâm phạm…
Trận chiến liên tục kéo dài không có hồi kết, nhất thời khiến không ít người bồn chồn bức rứt…
“Muốn phá tan phòng ngự của Huyết Ngũ, đòi hỏi phải dùng các loại công kích cực kỳ cuồng bạo, Thiên Sát mặc dù cơ động kinh người, nhưng vẫn còn thiếu chiêu thức mang tính hủy diệt!” Thiên Vạn Bảo khẽ vuốt cằm đưa ra kết luận.
“Các chủ nói không sai, nếu Thiên Sát có Diệt Thế Kim Đồng của Thánh Nữ hay Thái Dương Trấn Tà của Tử Âm Tiên Tử, trận này nói không chừng đã ra kết quả rồi!” Ngưu Ngũ Bá liếc nhìn đám Thất Sát Giáo cười lạnh nói.
“Còn không phải sao? thực lực không đủ lại chủ động đứng ra rước nhục, hiện tại khiến đám Huyết Hoàng Địa có cơ hội thở dốc rồi!” Quy Linh Lão Nhân châm biếm nói.
Thất Sát Giáo này trước đây ám sát không ít yêu thú U Nguyên Đại Lục, lúc này nhân cơ hội đả kích bọn hắn.
“Một phần là do đám vũ khí trên tay Thiên Sát quá kém, nếu là hàng Chân Cấp đã sớm đem cái mai rùa của Huyết Ngũ chặt cụt rồi!” Ải Nhân Tộc Trưởng vuốt râu bĩu môi nói.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thế lực từng có ân oán với Thất Sát Giáo lên tiếng nói ra nói vào, khiến mấy tên sát thủ âm trầm như nước, lại chẳng thể mở miệng phản bác, cả đám mặc áo đen đeo mặt nạ y hệt khúc gỗ.
Thiên Sát là sát thủ mà không phải tử sỉ vô tình vô cảm, hắn cũng là một người trẻ tuổi, đương nhiên có lòng kiêu ngạo của riêng mình.
Hiếm khi được bước chân ra ánh sáng chiến một trận trước sự chứng kiến của toàn thể cao tầng Tu Chân Giới, là cơ hội tốt nhất để thể hiện thực lực cá nhân vì thế chưa hỏi ý bất kỳ ai đã tự chủ trương tiến ra, đáng tiếc xui xẻo gặp phải đối thủ khắc tinh, nhìn qua mới cảm thấy chật vật như vậy.
Về phần Vũ Khí trên Chân Cấp? nói đùa sao? Thất Sát Giáo không có Luyện Khí Sư cấp cao như vậy, mang tiền đi mua thì các ngươi không bán, đòi chúng ta lấy vũ khí Chân Cấp ở đâu ra? Đám sát thủ âm thầm mắng chửi Ải Nhân Tộc trưởng.
Phó giáo chủ Thất Sát Giáo cũng biết nếu trận này không thể thắng, uy danh của Thất Sát Giáo sẽ tổn hao trầm trọng, lúc này bí mật truyền âm cho Thiên Sát:
“Căn tình huống hợp lý, dùng một chiêu kia đi!”
Mà lúc này, tông chủ Ngự Thú Chiến Tông Ngự Yêu Hoàng âm thầm vỗ vỗ vai một tên thanh niên đeo mặt nạ đứng bên mình truyền ầm nói:
“Lâm Nhi, trận này không cần đánh, tránh rơi vào vết xe đổ của Thiên Sát!”
Thanh niên này tên là Ngự Lâm, khi nghe được lời nói của Ngự Yêu Hoàng, nắm tay hắn bất chợt siết chặt, bất quá cuối cùng cũng đành ủ rủ gật đầu.
Ngự Lâm là con trai Ngự Yêu Hoàng, thiếu chủ Ngự Thú Chiến Tông, tuổi còn trẻ đã thu phục được yêu thú Thất giai, thiên phú và tiền đồ vô cùng sáng lạng.
Chỉ đáng tiếc vì chiến lực của hắn phần lớn đều do đám Yêu Thú mang lại mà chẳng phải thực lực cá nhân nên không được Tu Chân Giới tán đồng, chẳng đủ tư cách được công nhận trên Hoàng Kim Bảng.
Ngự Lâm luôn luôn không phục, hắn cho rằng yêu thú của hắn chính là chiến lực của hắn, chẳng qua đường ta đi khác với các ngươi, vì sao không công nhận ta? Ngự Lâm tự tin cho rằng với thủ đoạn của mình có thể lọt vào top 5, thậm chí top 3 Hoàng Kim Bảng…
Lúc này chiến với Huyết Hoàng Địa, Ngự Lâm từ đầu đã rất nóng lòng muốn đứng ra biểu hiện bản thân đánh bại một tên Huyết Hoàng Tử, để đám già cổ hủ khốn kiếp công nhận thực lực của hắn, công nhận ngự thú cũng là một con đường tu luyện.
Đáng tiếc khi Ngự Yêu Hoàng nhìn thấy Thiên Sát biểu hiện bộp chộp khiến Thất Sát Giáo lâm vào tình cảnh khó xử, quyết định không để Ngự Lâm ra sân, tránh Ngự Thú Chiến Tông cũng bị nói ra nói vào
Ngự Lâm hít sâu một hơi, ánh mắt lại đảo đến vị trí chúng nữ Hậu Cung, nơi có Tử Lôi Sư Bàng Điểu, Thái Bạch Thôn Tinh Xà và Côn Minh Nguyệt tồn tại, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt và ham muốn nóng bỏng.
Ngự Lâm dù nằm mơ cũng muốn các nàng trở thành yêu thú của mình, nếu có được các nàng…trong tương lai, thiên hạ này còn ai dám không phục hắn?
Ngự Yêu Hoàng nhìn thấy biểu hiện của con trai, nhất thời giật mình, ngưng trọng truyền âm:
“Bỏ cái ý nghĩ ấy ngay! Hậu Cung hiện tại đã không phải Ngự Thú Chiến Tông chúng ta có thể đắc tội, đừng quên sau lưng các nàng còn có Võ Tam Nương!”
Ngự Yêu Hoàng làm người thành tinh, hắn đối với mấy yêu thú của Hậu Cung thèm nhỏ dãi từ lâu nhưng cũng biết tự lượng sức mình…đừng tưởng Lục Dực Thiên Xà của hắn đạt đến Bát giai thì oai phong, còn không đủ Võ Tam Nương đấm đâu…
Ngự Lâm nghe phụ thân cảnh tĩnh mà lâm vào ảo não, bất quá một tia tham lam trong mắt hắn không làm sao vơi được, thậm chí còn thỉnh thoảng liếc qua Hồ Khinh Vũ các loại, trong đầu ảo tưởng không ngừng:
“Nếu ta có thể bắt các nàng làm yêu sủng, ngày sau thậm chí có thể bắt luôn Ngưu Ngũ Bá cùng Quy Linh Lão Nhân, thu phục luôn cả U Nguyên Đại Lục về làm chuồng thú, đó là bực nào uy phong?”
…
Thiên Sát một bên né tránh đám xương cốt như lưỡi đao tử thần không ngừng đeo bám, một bên cẩn thận quan sát thân thể Huyết Ngũ.
Truyền âm của Phó giáo chủ vừa rồi hắn cũng nghe được, chỉ là lớp phòng ngự của Huyết Ngũ thật sự quá mức kiên cố, muốn nhân cơ hội triển khai một chiêu kia cũng không dễ dàng…
“Khoan đã…”
Một ý niệm mạo hiểm đến cực đoan hiện lên trong đầu Thiên Sát, ánh mắt hắn lập tức trở nên lăng lệ.
Thân pháp đang di động trong không gian bất chợt khựng lại một nhịp, như nảy sinh sơ suất ngoài ý muốn.
“Không ổn!”
Đám người thấy vậy kinh hô, chẳng ai có thể nghĩ đến từ đầu đến cuối Thiên Sát vẫn luôn thi triển một bộ thân pháp tuyệt hảo lại xảy ra sai lầm cơ bản như vậy.
Bất kỳ loại Thân Pháp nào khi tu luyện đến đăng phong tạo cực, một đôi chân khi thi triển sẽ nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, có thể nói là hình thành thói quen ăn sâu vào trong máu, muốn bước sai nhịp còn khó hơn bước đúng nhịp.
Vậy mà lúc này, Thiên Sát vốn biểu hiện hết sức hoàn hảo về mặt thân pháp bất chợt bước sai nhịp, quả thật là khó tin.
“Chẳng lẽ áp lực trận đấu quá lớn khiến hắn nảy sinh sai lầm sao?” Đám đông suy đoán.
“Kha kha, trời cũng giúp ta!” Huyết Ngũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.
Khi Thiên Sát lỡ nhịp một bước chân, vô số xương cốt của hắn đã xuyên không mà đến, từng cây xương đâm vào thân thể Thiên Sát máu văng tung tóe sau đó trói chặt, cường bạo kéo Thiên Sát từ trong không gian ra ngoài.
“Haizzz, Thiên Sát dữ nhiều lành ít!” Đa số người thở dài một tiếng.
Mà một đám Huyết Hoàng Địa thì hài lòng gật đầu, cảm thấy trận này chắc thắng rồi.
KENG KENG…
Thiên Sát mãnh liệt dãy dụa cơ thể đầy máu, liêm đao trong tay không ngừng hướng đám xương cốt trói buộc quanh thân mình chém mạnh, như muốn thoát khỏi trói buộc.
“Khặc khặc, vô ít thôi…ngươi không phá nát được xương cốt của ta!” Huyết Ngũ cười lên khoái trái, hắn rất thích tận hưởng cảm giác con mồi sa lưới như vậy, nhất là khi đối phương còn là nhân vật top 2 Hoàng Kim Bảng.
“Khốn kiếp!” Thiên Sát lần đầu tiên mở miệng lên tiếng, âm thanh nghiến răng nghiến lợi kèm lẫn một tia sợ hãi ẩn sau lớp mặt nạ truyền ra.
Điều này càng khiến Huyết Ngũ chủ quan thích ý cười to, mắt thấy xương cốt của mình đã cắm hết vào cơ thể Thiên Sát khiến đối phương trở nên bất lực không thể động đậy, thắng lợi của hắn đã gần như tuyệt đối, lúc này ánh mắt trở nên tham lam lẩm bẩm:
“Ăn một tên Hợp Thể Hậu Kỳ, tu vi của ta nhất định một lần nữa đại tăng!”
Nghĩ đến đây, Huyết Ngũ ý niệm vừa động, vô số xương cốt kéo lấy Thiên Sát từ không trung về trước mặt mình, mở ra lớp giáp cốt trước mặt, cái miệng tưởng chừng không lớn của hắn phình to, muốn một ngụm nuốt sạch chất dinh dưỡng bổ béo này.
Trong khoảng khắc đó, ánh mắt Thiên Sát sáng rực như chưa từng có, hắn âm thầm nghĩ: “Chờ lúc này đã lâu!”
Nhìn thấy cái miệng của Huyết Ngũ mở lớn không có chút phòng ngự, Thiên Sát rốt cuộc quát lạnh:
“Nguyên Anh Tất Sát Thuật!”
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, Thiên Sát đồng dạng há miệng, một thân ảnh nhỏ xíu từ trong đan điền hắn lao ra, trên đôi bàn tay nhỏ bé ấy ngưng tụ vô hạn sát cơ hình thành lưỡi đao, sức mạnh không kém chút nào một kích dốc toàn bộ lực lượng của Thiên Sát, bay thẳng vào miệng Huyết Ngũ.
“Cái quỷ gì?”
Huyết Ngũ chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy cổ họng oanh một tiếng bạo liệt, sau đó là đến phần đầu triệt để bị cắt rách ra, ngay cả xương sọ cũng không ngoại lệ…
Xương sọ chính là một đám sơn mềm nhất trên cơ thể hắn, bởi vì xương sọ nằm cố định một chỗ trong đầu, hầu như không thể mang nó ra tu luyện…
“AAAAAAA”
Tiếng hét thảm chỉ có thể vang lên trong lòng Huyết Ngũ, mà Thiên Sát lúc này lại như người mất hồn, ngay cả ánh mắt cũng không còn tiêu cự.
Mãi một lúc sau, khi Nguyên Anh nhỏ bé kia từ đầu của Huyết Ngũ lao ra ngoài trở về cơ thể, Thiên Sát mới lấy lại tri giác, đáng tiếc hắn không còn sức để thoát ra, vẫn bị các nhánh xương cắm vào cơ thể…
“Thành công không?” Không ít người hãi hùng khiếp vía, tràn đầy kiêng kỵ nhìn về Thiên Sát.
Nghĩ đến thủ đoạn của người này khiến bọn hắn tê cả da đầu, không ngờ Thiên Sát này lại liều lĩnh như vậy, không ngờ Thất sát giáo có chiêu thức ám sát trí mạng như vậy.
Tu sĩ đạt đến Nguyên Anh Kỳ, trong cơ thể sẽ hình thành một tiểu Nguyên Anh có hình dạng giống hệt bản thân, Nguyên Anh này có thể xem như vật bảo mệnh của Tu Sĩ, trợ giúp tu sĩ gia tăng khả năng hấp thu thiên địa linh khí và lĩnh ngộ các loại Vũ kỹ hay công pháp.
Khi tu sĩ bị đánh nát thân thể, toàn bộ trí nhớ và một phần thực lực sẽ tiến vào Nguyên Anh sau đó đào tẩu, nếu tìm được nhục thân khác đoạt xá có thể sống lại như thường.
Lạc Nam không ít lần đánh giết Nguyên Anh của đối thủ khi chúng nó muốn chạy trốn.
Vậy mà vừa rồi bọn hắn nhìn thấy Thiên Sát chủ động thả ra Nguyên Anh của mình, hơn nữa còn để nó ngưng tụ một kích toàn lực lao vào cổ họng Huyết Ngũ ám sát từ dưới lên trên.
Có thể không điên cuồng sao?
Rất nhiều người ở đây chưa từng dám nghĩ đến cảnh tượng như vậy.
Mà chính chiêu thức này cũng khiến bọn hắn biết vì sao Thiên Sát đột ngộ thi triển Thân Pháp sinh ra sai lầm, tất cả đều là cố ý trong sự tính toán của Thiên Sát, hắn lấy thân mạo hiểm để Huyết Ngũ chủ quan, tìm cơ hội tung ra một kích trí mạng.
Khả năng phòng ngự tuyệt đối của Huyết Ngũ quá kinh người, không thể công phá từ bên ngoài, chỉ có khi hắn chủ động há miệng muốn cắn nuốt người khác mới lộ ra điểm yếu lớn nhất.
Thiên Sát chính là quyết đoán được ăn cả ngã về không, dựa vào tập tính nuốt chửng người khác thường thấy của Huyết Hoàng Địa nên đem tính mạng mình ra đặt cược…nếu Huyết Ngũ không có ý định ăn Thiên Sát, vậy trận này Thiên Sát chết chắc.
Nghĩ đến đây, không ít người nhìn về Thiên Sát bằng ánh mắt khâm phục.
Trước một đoàn ám sát tuyệt diệu của Nguyên Anh Thiên Sát, từ cổ đến đầu của Huyết Ngũ bị cắt đôi từ trong ra ngoài, nhìn qua hết sức rợn người, ngay cả xương đầu lâu của Huyết Ngũ cũng bị cắt làm đôi.
“Thật vô liêm sĩ!” Đám Huyết Sứ Huyết Hoàng Địa hừ lạnh, đối với thủ đoạn của Thiên Sát phẫn hận đến cực điểm.
Tu sĩ Việt Long Tinh không để ý đến bọn hắn, trái lại nhìn chằm chằm Huyết Ngũ, hy vọng tên này chết đi…
Hộc hộc…
Thiên Sát hấp hối, để dồn lực lượng của bản thân toàn bộ vào trong Nguyên Anh không phải dễ dàng, chỉ có bí kỹ đặc biệt của Thất Sát Giáo mới làm được, tiêu hao cũng cực kỳ to lớn.
Chưa kể hắn vì đánh ra một đòn này mà hy sinh không ít, chấp nhận để đám xương cốt kia cắm vào trong người, đã nỏ mạnh hết đà rồi.
Răng rắc…
Mà đúng lúc này, một cảnh tượng kinh dị diễn ra…
Đám xương sọ trên đầu Huyết Ngũ tưởng chừng bị cắt đôi một lần nữa khép lại, gắn liền với xương sống lưng…
Từ phần vai trở lên đỉnh đầu, Huyết Ngũ lúc này không khác gì một bộ hài cốt, chẳng có da thịt, cũng chẳng có ngũ quan hay máu huyết, chỉ đơn thuần là xương cốt.
“Quả nhiên…” Thiên Vạn Bảo thở một hơi lắc đầu, tình cảnh này không ngoài dự đoán của hắn.
Mặc dù Thiên Sát đã làm rất tốt, nhưng cho đến cuối cùng thì uy lực công kích của hắn vẫn chưa đủ mạnh, chưa thể đánh nát toàn bộ xương sọ hay khung xương của Huyết Ngũ, chỉ mới cắt đôi mà thôi, với sức sống khủng bố của Cốt Tu, Huyết Ngũ chưa chết.
“Thật là quái vật!” Một đám cường giả sắc mặt nặng nề.
“Không cần đáng ngại, mặc dù hắn không chết…nhưng tiêu hao năng lượng cũng cực kỳ to lớn, đã không còn năng lực tái chiến nữa rồi!” Thiên Cơ Điện Chủ đánh giá và cho ra kết luận.
“Khặc khặc, muốn giết ta? nằm mơ đi thôi…” Sương sọ kèm theo hàm răng phát ra một tiếng cười lạch cạch hết sức quái dị, chỉ là hắn chỉ có thể hơn thua miệng lưỡi, ngay cả sức lực điều khiển một nhánh xương cũng không có.
Hiển nhiên Cốt Tu cũng không phải vô địch, ngươi làm tổn thương xương sọ của hắn, thì hắn cũng phải tiêu hao lực lượng để chữa trị, lúc này Huyết Ngũ cũng mất đi lực chiến đấu.
Mà Thiên Sát cũng xụi lơ, máu me không ngừng chảy vào từng con sóng.
Cả Huyết Ngũ và Thiên Sát đã rơi xuống mặt biển, hiển nhiên yếu ớt đến mức không thể phi hành…
Hai phương nhân mã nhìn nhau, một tên Tứ Tâm Huyết Sứ đứng ra lên tiếng:
“Trận này Huyết Hoàng Địa chúng ta thắng!”
“Đánh rắm! Dựa vào cái gì? rõ ràng là hòa nhau!” Thiên Vạn Bảo cùng đám cao tầng Việt Long Tinh nhảy dựng, chưa từng thấy qua kẻ vô liêm sĩ như Huyết Hoàng Địa các ngươi.
Cả Thiên Sát và Huyết Ngũ mất đi lực chiến, các ngươi lại muốn thắng?
“Haha, cả hai bọn hắn mặc dù mất đi lực chiến…nhưng các nhánh xương của Huyết Ngũ vẫn cắm vào người Thiên Sát, một thời gian sau Thiên Sát sẽ mất máu mà chết, còn Huyết Ngũ lại có thể từ từ khôi phục lực lượng, các ngươi không phục à?” Tứ Tâm Huyết Sứ cười lên ha hả phân tích nói.
Đám người nhất thời im lặng, sắc mặt trở nên khó coi, vì lời nói của Huyết Sứ không sai.
Các nhánh xương cốt của Huyết Ngũ vẫn cắm trong cơ thể Thiên Sát, nếu không rút ra cứu trị kịp thời, Thiên Sát khó tránh khỏi cái chết.
“Trận này chúng ta thua, mau cứu lấy Thiên Sát!” Thiên Vạn Bảo hít sâu một hơi, nặng nề nói ra.
Thiên Sát đã làm hết sức mình ai cũng nhìn thấy, lúc này nếu nhảy ra oán trách chỉ khiến người khác càng thêm xem thường, toàn trường trở nên im lặng không nói.
Thất Sát phó giáo chủ hướng Thiên Vạn Bảo chắp tay, vội vàng tiến đến đem các nhánh xương trong người Thiên Sát rút ra, mang hắn quay về, chuyển hướng sang Đan gia song tổ chắp tay khách khí mở miệng:
“Nhờ hai vị Luyện Đan Sư cứu hắn một mạng!”
…
Thư giãn nha ae, chúc mọi người ngủ ngon :D
...E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected] Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn!!
Con Đường Bá Chủ
Thiên Sát sở hữu tốc độ và khả năng ẩn nấp thượng thừa, mà Huyết Ngũ lại có sở trường phòng ngự bất khả xâm phạm…
Trận chiến liên tục kéo dài không có hồi kết, nhất thời khiến không ít người bồn chồn bức rứt…
“Muốn phá tan phòng ngự của Huyết Ngũ, đòi hỏi phải dùng các loại công kích cực kỳ cuồng bạo, Thiên Sát mặc dù cơ động kinh người, nhưng vẫn còn thiếu chiêu thức mang tính hủy diệt!” Thiên Vạn Bảo khẽ vuốt cằm đưa ra kết luận.
“Các chủ nói không sai, nếu Thiên Sát có Diệt Thế Kim Đồng của Thánh Nữ hay Thái Dương Trấn Tà của Tử Âm Tiên Tử, trận này nói không chừng đã ra kết quả rồi!” Ngưu Ngũ Bá liếc nhìn đám Thất Sát Giáo cười lạnh nói.
“Còn không phải sao? thực lực không đủ lại chủ động đứng ra rước nhục, hiện tại khiến đám Huyết Hoàng Địa có cơ hội thở dốc rồi!” Quy Linh Lão Nhân châm biếm nói.
Thất Sát Giáo này trước đây ám sát không ít yêu thú U Nguyên Đại Lục, lúc này nhân cơ hội đả kích bọn hắn.
“Một phần là do đám vũ khí trên tay Thiên Sát quá kém, nếu là hàng Chân Cấp đã sớm đem cái mai rùa của Huyết Ngũ chặt cụt rồi!” Ải Nhân Tộc Trưởng vuốt râu bĩu môi nói.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thế lực từng có ân oán với Thất Sát Giáo lên tiếng nói ra nói vào, khiến mấy tên sát thủ âm trầm như nước, lại chẳng thể mở miệng phản bác, cả đám mặc áo đen đeo mặt nạ y hệt khúc gỗ.
Thiên Sát là sát thủ mà không phải tử sỉ vô tình vô cảm, hắn cũng là một người trẻ tuổi, đương nhiên có lòng kiêu ngạo của riêng mình.
Hiếm khi được bước chân ra ánh sáng chiến một trận trước sự chứng kiến của toàn thể cao tầng Tu Chân Giới, là cơ hội tốt nhất để thể hiện thực lực cá nhân vì thế chưa hỏi ý bất kỳ ai đã tự chủ trương tiến ra, đáng tiếc xui xẻo gặp phải đối thủ khắc tinh, nhìn qua mới cảm thấy chật vật như vậy.
Về phần Vũ Khí trên Chân Cấp? nói đùa sao? Thất Sát Giáo không có Luyện Khí Sư cấp cao như vậy, mang tiền đi mua thì các ngươi không bán, đòi chúng ta lấy vũ khí Chân Cấp ở đâu ra? Đám sát thủ âm thầm mắng chửi Ải Nhân Tộc trưởng.
Phó giáo chủ Thất Sát Giáo cũng biết nếu trận này không thể thắng, uy danh của Thất Sát Giáo sẽ tổn hao trầm trọng, lúc này bí mật truyền âm cho Thiên Sát:
“Căn tình huống hợp lý, dùng một chiêu kia đi!”
Mà lúc này, tông chủ Ngự Thú Chiến Tông Ngự Yêu Hoàng âm thầm vỗ vỗ vai một tên thanh niên đeo mặt nạ đứng bên mình truyền ầm nói:
“Lâm Nhi, trận này không cần đánh, tránh rơi vào vết xe đổ của Thiên Sát!”
Thanh niên này tên là Ngự Lâm, khi nghe được lời nói của Ngự Yêu Hoàng, nắm tay hắn bất chợt siết chặt, bất quá cuối cùng cũng đành ủ rủ gật đầu.
Ngự Lâm là con trai Ngự Yêu Hoàng, thiếu chủ Ngự Thú Chiến Tông, tuổi còn trẻ đã thu phục được yêu thú Thất giai, thiên phú và tiền đồ vô cùng sáng lạng.
Chỉ đáng tiếc vì chiến lực của hắn phần lớn đều do đám Yêu Thú mang lại mà chẳng phải thực lực cá nhân nên không được Tu Chân Giới tán đồng, chẳng đủ tư cách được công nhận trên Hoàng Kim Bảng.
Ngự Lâm luôn luôn không phục, hắn cho rằng yêu thú của hắn chính là chiến lực của hắn, chẳng qua đường ta đi khác với các ngươi, vì sao không công nhận ta? Ngự Lâm tự tin cho rằng với thủ đoạn của mình có thể lọt vào top 5, thậm chí top 3 Hoàng Kim Bảng…
Lúc này chiến với Huyết Hoàng Địa, Ngự Lâm từ đầu đã rất nóng lòng muốn đứng ra biểu hiện bản thân đánh bại một tên Huyết Hoàng Tử, để đám già cổ hủ khốn kiếp công nhận thực lực của hắn, công nhận ngự thú cũng là một con đường tu luyện.
Đáng tiếc khi Ngự Yêu Hoàng nhìn thấy Thiên Sát biểu hiện bộp chộp khiến Thất Sát Giáo lâm vào tình cảnh khó xử, quyết định không để Ngự Lâm ra sân, tránh Ngự Thú Chiến Tông cũng bị nói ra nói vào
Ngự Lâm hít sâu một hơi, ánh mắt lại đảo đến vị trí chúng nữ Hậu Cung, nơi có Tử Lôi Sư Bàng Điểu, Thái Bạch Thôn Tinh Xà và Côn Minh Nguyệt tồn tại, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt và ham muốn nóng bỏng.
Ngự Lâm dù nằm mơ cũng muốn các nàng trở thành yêu thú của mình, nếu có được các nàng…trong tương lai, thiên hạ này còn ai dám không phục hắn?
Ngự Yêu Hoàng nhìn thấy biểu hiện của con trai, nhất thời giật mình, ngưng trọng truyền âm:
“Bỏ cái ý nghĩ ấy ngay! Hậu Cung hiện tại đã không phải Ngự Thú Chiến Tông chúng ta có thể đắc tội, đừng quên sau lưng các nàng còn có Võ Tam Nương!”
Ngự Yêu Hoàng làm người thành tinh, hắn đối với mấy yêu thú của Hậu Cung thèm nhỏ dãi từ lâu nhưng cũng biết tự lượng sức mình…đừng tưởng Lục Dực Thiên Xà của hắn đạt đến Bát giai thì oai phong, còn không đủ Võ Tam Nương đấm đâu…
Ngự Lâm nghe phụ thân cảnh tĩnh mà lâm vào ảo não, bất quá một tia tham lam trong mắt hắn không làm sao vơi được, thậm chí còn thỉnh thoảng liếc qua Hồ Khinh Vũ các loại, trong đầu ảo tưởng không ngừng:
“Nếu ta có thể bắt các nàng làm yêu sủng, ngày sau thậm chí có thể bắt luôn Ngưu Ngũ Bá cùng Quy Linh Lão Nhân, thu phục luôn cả U Nguyên Đại Lục về làm chuồng thú, đó là bực nào uy phong?”
…
Thiên Sát một bên né tránh đám xương cốt như lưỡi đao tử thần không ngừng đeo bám, một bên cẩn thận quan sát thân thể Huyết Ngũ.
Truyền âm của Phó giáo chủ vừa rồi hắn cũng nghe được, chỉ là lớp phòng ngự của Huyết Ngũ thật sự quá mức kiên cố, muốn nhân cơ hội triển khai một chiêu kia cũng không dễ dàng…
“Khoan đã…”
Một ý niệm mạo hiểm đến cực đoan hiện lên trong đầu Thiên Sát, ánh mắt hắn lập tức trở nên lăng lệ.
Thân pháp đang di động trong không gian bất chợt khựng lại một nhịp, như nảy sinh sơ suất ngoài ý muốn.
“Không ổn!”
Đám người thấy vậy kinh hô, chẳng ai có thể nghĩ đến từ đầu đến cuối Thiên Sát vẫn luôn thi triển một bộ thân pháp tuyệt hảo lại xảy ra sai lầm cơ bản như vậy.
Bất kỳ loại Thân Pháp nào khi tu luyện đến đăng phong tạo cực, một đôi chân khi thi triển sẽ nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, có thể nói là hình thành thói quen ăn sâu vào trong máu, muốn bước sai nhịp còn khó hơn bước đúng nhịp.
Vậy mà lúc này, Thiên Sát vốn biểu hiện hết sức hoàn hảo về mặt thân pháp bất chợt bước sai nhịp, quả thật là khó tin.
“Chẳng lẽ áp lực trận đấu quá lớn khiến hắn nảy sinh sai lầm sao?” Đám đông suy đoán.
“Kha kha, trời cũng giúp ta!” Huyết Ngũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.
Khi Thiên Sát lỡ nhịp một bước chân, vô số xương cốt của hắn đã xuyên không mà đến, từng cây xương đâm vào thân thể Thiên Sát máu văng tung tóe sau đó trói chặt, cường bạo kéo Thiên Sát từ trong không gian ra ngoài.
“Haizzz, Thiên Sát dữ nhiều lành ít!” Đa số người thở dài một tiếng.
Mà một đám Huyết Hoàng Địa thì hài lòng gật đầu, cảm thấy trận này chắc thắng rồi.
KENG KENG…
Thiên Sát mãnh liệt dãy dụa cơ thể đầy máu, liêm đao trong tay không ngừng hướng đám xương cốt trói buộc quanh thân mình chém mạnh, như muốn thoát khỏi trói buộc.
“Khặc khặc, vô ít thôi…ngươi không phá nát được xương cốt của ta!” Huyết Ngũ cười lên khoái trái, hắn rất thích tận hưởng cảm giác con mồi sa lưới như vậy, nhất là khi đối phương còn là nhân vật top 2 Hoàng Kim Bảng.
“Khốn kiếp!” Thiên Sát lần đầu tiên mở miệng lên tiếng, âm thanh nghiến răng nghiến lợi kèm lẫn một tia sợ hãi ẩn sau lớp mặt nạ truyền ra.
Điều này càng khiến Huyết Ngũ chủ quan thích ý cười to, mắt thấy xương cốt của mình đã cắm hết vào cơ thể Thiên Sát khiến đối phương trở nên bất lực không thể động đậy, thắng lợi của hắn đã gần như tuyệt đối, lúc này ánh mắt trở nên tham lam lẩm bẩm:
“Ăn một tên Hợp Thể Hậu Kỳ, tu vi của ta nhất định một lần nữa đại tăng!”
Nghĩ đến đây, Huyết Ngũ ý niệm vừa động, vô số xương cốt kéo lấy Thiên Sát từ không trung về trước mặt mình, mở ra lớp giáp cốt trước mặt, cái miệng tưởng chừng không lớn của hắn phình to, muốn một ngụm nuốt sạch chất dinh dưỡng bổ béo này.
Trong khoảng khắc đó, ánh mắt Thiên Sát sáng rực như chưa từng có, hắn âm thầm nghĩ: “Chờ lúc này đã lâu!”
Nhìn thấy cái miệng của Huyết Ngũ mở lớn không có chút phòng ngự, Thiên Sát rốt cuộc quát lạnh:
“Nguyên Anh Tất Sát Thuật!”
Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, Thiên Sát đồng dạng há miệng, một thân ảnh nhỏ xíu từ trong đan điền hắn lao ra, trên đôi bàn tay nhỏ bé ấy ngưng tụ vô hạn sát cơ hình thành lưỡi đao, sức mạnh không kém chút nào một kích dốc toàn bộ lực lượng của Thiên Sát, bay thẳng vào miệng Huyết Ngũ.
“Cái quỷ gì?”
Huyết Ngũ chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy cổ họng oanh một tiếng bạo liệt, sau đó là đến phần đầu triệt để bị cắt rách ra, ngay cả xương sọ cũng không ngoại lệ…
Xương sọ chính là một đám sơn mềm nhất trên cơ thể hắn, bởi vì xương sọ nằm cố định một chỗ trong đầu, hầu như không thể mang nó ra tu luyện…
“AAAAAAA”
Tiếng hét thảm chỉ có thể vang lên trong lòng Huyết Ngũ, mà Thiên Sát lúc này lại như người mất hồn, ngay cả ánh mắt cũng không còn tiêu cự.
Mãi một lúc sau, khi Nguyên Anh nhỏ bé kia từ đầu của Huyết Ngũ lao ra ngoài trở về cơ thể, Thiên Sát mới lấy lại tri giác, đáng tiếc hắn không còn sức để thoát ra, vẫn bị các nhánh xương cắm vào cơ thể…
“Thành công không?” Không ít người hãi hùng khiếp vía, tràn đầy kiêng kỵ nhìn về Thiên Sát.
Nghĩ đến thủ đoạn của người này khiến bọn hắn tê cả da đầu, không ngờ Thiên Sát này lại liều lĩnh như vậy, không ngờ Thất sát giáo có chiêu thức ám sát trí mạng như vậy.
Tu sĩ đạt đến Nguyên Anh Kỳ, trong cơ thể sẽ hình thành một tiểu Nguyên Anh có hình dạng giống hệt bản thân, Nguyên Anh này có thể xem như vật bảo mệnh của Tu Sĩ, trợ giúp tu sĩ gia tăng khả năng hấp thu thiên địa linh khí và lĩnh ngộ các loại Vũ kỹ hay công pháp.
Khi tu sĩ bị đánh nát thân thể, toàn bộ trí nhớ và một phần thực lực sẽ tiến vào Nguyên Anh sau đó đào tẩu, nếu tìm được nhục thân khác đoạt xá có thể sống lại như thường.
Lạc Nam không ít lần đánh giết Nguyên Anh của đối thủ khi chúng nó muốn chạy trốn.
Vậy mà vừa rồi bọn hắn nhìn thấy Thiên Sát chủ động thả ra Nguyên Anh của mình, hơn nữa còn để nó ngưng tụ một kích toàn lực lao vào cổ họng Huyết Ngũ ám sát từ dưới lên trên.
Có thể không điên cuồng sao?
Rất nhiều người ở đây chưa từng dám nghĩ đến cảnh tượng như vậy.
Mà chính chiêu thức này cũng khiến bọn hắn biết vì sao Thiên Sát đột ngộ thi triển Thân Pháp sinh ra sai lầm, tất cả đều là cố ý trong sự tính toán của Thiên Sát, hắn lấy thân mạo hiểm để Huyết Ngũ chủ quan, tìm cơ hội tung ra một kích trí mạng.
Khả năng phòng ngự tuyệt đối của Huyết Ngũ quá kinh người, không thể công phá từ bên ngoài, chỉ có khi hắn chủ động há miệng muốn cắn nuốt người khác mới lộ ra điểm yếu lớn nhất.
Thiên Sát chính là quyết đoán được ăn cả ngã về không, dựa vào tập tính nuốt chửng người khác thường thấy của Huyết Hoàng Địa nên đem tính mạng mình ra đặt cược…nếu Huyết Ngũ không có ý định ăn Thiên Sát, vậy trận này Thiên Sát chết chắc.
Nghĩ đến đây, không ít người nhìn về Thiên Sát bằng ánh mắt khâm phục.
Trước một đoàn ám sát tuyệt diệu của Nguyên Anh Thiên Sát, từ cổ đến đầu của Huyết Ngũ bị cắt đôi từ trong ra ngoài, nhìn qua hết sức rợn người, ngay cả xương đầu lâu của Huyết Ngũ cũng bị cắt làm đôi.
“Thật vô liêm sĩ!” Đám Huyết Sứ Huyết Hoàng Địa hừ lạnh, đối với thủ đoạn của Thiên Sát phẫn hận đến cực điểm.
Tu sĩ Việt Long Tinh không để ý đến bọn hắn, trái lại nhìn chằm chằm Huyết Ngũ, hy vọng tên này chết đi…
Hộc hộc…
Thiên Sát hấp hối, để dồn lực lượng của bản thân toàn bộ vào trong Nguyên Anh không phải dễ dàng, chỉ có bí kỹ đặc biệt của Thất Sát Giáo mới làm được, tiêu hao cũng cực kỳ to lớn.
Chưa kể hắn vì đánh ra một đòn này mà hy sinh không ít, chấp nhận để đám xương cốt kia cắm vào trong người, đã nỏ mạnh hết đà rồi.
Răng rắc…
Mà đúng lúc này, một cảnh tượng kinh dị diễn ra…
Đám xương sọ trên đầu Huyết Ngũ tưởng chừng bị cắt đôi một lần nữa khép lại, gắn liền với xương sống lưng…
Từ phần vai trở lên đỉnh đầu, Huyết Ngũ lúc này không khác gì một bộ hài cốt, chẳng có da thịt, cũng chẳng có ngũ quan hay máu huyết, chỉ đơn thuần là xương cốt.
“Quả nhiên…” Thiên Vạn Bảo thở một hơi lắc đầu, tình cảnh này không ngoài dự đoán của hắn.
Mặc dù Thiên Sát đã làm rất tốt, nhưng cho đến cuối cùng thì uy lực công kích của hắn vẫn chưa đủ mạnh, chưa thể đánh nát toàn bộ xương sọ hay khung xương của Huyết Ngũ, chỉ mới cắt đôi mà thôi, với sức sống khủng bố của Cốt Tu, Huyết Ngũ chưa chết.
“Thật là quái vật!” Một đám cường giả sắc mặt nặng nề.
“Không cần đáng ngại, mặc dù hắn không chết…nhưng tiêu hao năng lượng cũng cực kỳ to lớn, đã không còn năng lực tái chiến nữa rồi!” Thiên Cơ Điện Chủ đánh giá và cho ra kết luận.
“Khặc khặc, muốn giết ta? nằm mơ đi thôi…” Sương sọ kèm theo hàm răng phát ra một tiếng cười lạch cạch hết sức quái dị, chỉ là hắn chỉ có thể hơn thua miệng lưỡi, ngay cả sức lực điều khiển một nhánh xương cũng không có.
Hiển nhiên Cốt Tu cũng không phải vô địch, ngươi làm tổn thương xương sọ của hắn, thì hắn cũng phải tiêu hao lực lượng để chữa trị, lúc này Huyết Ngũ cũng mất đi lực chiến đấu.
Mà Thiên Sát cũng xụi lơ, máu me không ngừng chảy vào từng con sóng.
Cả Huyết Ngũ và Thiên Sát đã rơi xuống mặt biển, hiển nhiên yếu ớt đến mức không thể phi hành…
Hai phương nhân mã nhìn nhau, một tên Tứ Tâm Huyết Sứ đứng ra lên tiếng:
“Trận này Huyết Hoàng Địa chúng ta thắng!”
“Đánh rắm! Dựa vào cái gì? rõ ràng là hòa nhau!” Thiên Vạn Bảo cùng đám cao tầng Việt Long Tinh nhảy dựng, chưa từng thấy qua kẻ vô liêm sĩ như Huyết Hoàng Địa các ngươi.
Cả Thiên Sát và Huyết Ngũ mất đi lực chiến, các ngươi lại muốn thắng?
“Haha, cả hai bọn hắn mặc dù mất đi lực chiến…nhưng các nhánh xương của Huyết Ngũ vẫn cắm vào người Thiên Sát, một thời gian sau Thiên Sát sẽ mất máu mà chết, còn Huyết Ngũ lại có thể từ từ khôi phục lực lượng, các ngươi không phục à?” Tứ Tâm Huyết Sứ cười lên ha hả phân tích nói.
Đám người nhất thời im lặng, sắc mặt trở nên khó coi, vì lời nói của Huyết Sứ không sai.
Các nhánh xương cốt của Huyết Ngũ vẫn cắm trong cơ thể Thiên Sát, nếu không rút ra cứu trị kịp thời, Thiên Sát khó tránh khỏi cái chết.
“Trận này chúng ta thua, mau cứu lấy Thiên Sát!” Thiên Vạn Bảo hít sâu một hơi, nặng nề nói ra.
Thiên Sát đã làm hết sức mình ai cũng nhìn thấy, lúc này nếu nhảy ra oán trách chỉ khiến người khác càng thêm xem thường, toàn trường trở nên im lặng không nói.
Thất Sát phó giáo chủ hướng Thiên Vạn Bảo chắp tay, vội vàng tiến đến đem các nhánh xương trong người Thiên Sát rút ra, mang hắn quay về, chuyển hướng sang Đan gia song tổ chắp tay khách khí mở miệng:
“Nhờ hai vị Luyện Đan Sư cứu hắn một mạng!”
…
Thư giãn nha ae, chúc mọi người ngủ ngon :D
...E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected] Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn!!
Con Đường Bá Chủ
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ
Story
Chương 412: Đòn cuối của Thiên Sát
10.0/10 từ 31 lượt.