Con Đường Bá Chủ

Chương 2557: Đạo Kiếp

151@-
“Ngươi là cái thá gì? Lại dám đòi làm nam nhân của tỷ tỷ ta?”


Quỷ Đỏ còn chưa phản ứng trước lời nói của Tuần Ngạo, Khuynh Hoàng Mị đã giận dữ quát lên.


Quỷ Hoàng Đăng rực cháy, Bất Diệt Quỷ Hoả với nhiệt độ khủng bố mang tính huỷ diệt như biển lửa cuồn cuộn bao trùm đến Tuần Ngạo.


Nhưng trong ánh mắt không tưởng của tất cả, Tuần Ngạo dửng dưng đắm mình trong biển lửa, xung quanh thân thể quấn lấy Sát Thế có Quy Tắc xen vào, mặc cho Bất Diệt Quỷ Hoả cường hoành đến đâu cũng không thể chen vào một tấc.


“Quỷ Hoàng chết, Thần Đế đầu quân vào ta...nếu ta đem cả hai nữ nhân các ngươi bắt giữ, vậy chẳng phải là dễ dàng thống trị Quỷ Thần Vực?”


Tuần Ngạo cất tiếng cười dài: “Sát Đạo Lĩnh Vực!”


Thanh âm vừa dứt, lấy vị trí đứng của hắn làm trung tâm, một cổ lĩnh vực âm trầm sát phạt quét ngang bốn phương tám hướng, mang theo đó là từng tia từng tia quy tắc khủng bố vô cùng.


“AAAAAAAAAAAAAAAAAAA”


Hàng tỷ Thần Quân và Quỷ Quân đều không thể thoát khỏi, chỉ cảm thấy linh hồn đau nhứt kịch liệt, tâm thần như bị sát lục bao trùm như sắp phát điên, mất đi khống chế.


Ngay cả những tộc trưởng của các Thần Tộc, Quỷ Tộc cũng là sắc mặt trắng nhợt, cố gắng kiên cường chống lại như không mấy ăn thua, từng người đỏ cả mắt, sắp hoá thành con rối chỉ biết giết chóc.


“PHỐC!”


Đột ngột có thanh âm phun máu vang lên.


Tuần Ngạo biến sắc quay đầu.


Chẳng biết từ bao giờ, một tên nam tử nở nụ cười tà dị hiện ra, trên lưng hắn cõng quan tài như được đúc thành từ bằng đồng cổ, mà bàn tay của hắn đã xuyên thủng lồng ngực của Thần Đế, đem toàn bộ sinh cơ của ông ta rút sạch.


“Không...thể...” Thần Đế yếu ớt thì thào, hai mắt như muốn lòi ra, khuôn mặt đầy vẻ không cam lòng cho đến lúc biến thành một cổ thây khô không hơn không kém.


Kẽo kẹt...


Quan tài bằng đồng mở ra, đem Thần Đế hút vào.


“Hahaha, Tuần Ngạo...lễ vật của ngươi ta xin nhận.” Nam tử cất tiếng cười to.


Tuần Ngạo toàn thân rét run, ngửa đầu nộ hống: “Cao Kiệt, ngươi dám xen vào chuyện của ta?”


Hiển nhiên người vừa tiêu diệt và thu Thần Đế vào quan tài chính là Đạo Tử của Sinh Tử Đạo Thống – Cao Kiệt.


Hắn đem thi thể của Thần Đế thu lấy, mục đích không cần nói cũng biết, chính là muốn dưới tay của mình có thêm một thuộc hạ trung thành và cường đại, chỉ cần thông qua Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật đem Thần Đế sống lại, hắn lại có thêm một nô bọc là người đứng đầu Thần Vực.


“Hừ, năm người chúng ta đã sớm ước định không thể tự tay xen vào cuộc chơi này.” Cao Kiệt lạnh lùng nói:


“Nhưng ngươi dám giáng lâm tại Quỷ Thần Vực, thì ta cũng có thể đứng ra, ý kiến cái rắm à?”


“Ngươi còn vô sỉ nói lời này?” Tuần Ngạo phẫn nộ chất vấn: “Đừng tưởng việc ngươi gây sự ở Trụ Việt Tông không ai biết, chính ngươi là kẻ đầu tiên phá vỡ luật chơi.”


“Haha, vậy thì luật chơi thay đổi...chỉ cần không sử dụng sức mạnh của Cấm Kỵ, năm người chúng ta có thể tự động thủ.” Cao Kiệt thoải mái cười dài.


“Chết!” Tuần Ngạo phẫn nộ, vô tận Sát Khí hội tụ vào lòng bàn tay, bầu trời sau lưng hoá thành màu đỏ của sự giết chóc, hung hăng chưởng đến Cao Kiệt:


“Sát Pháp Thôn Sinh Chưởng!”


Một chưởng vừa ra như có thể dùng sát khí cắn nuốt sạch sẽ sinh linh trong phạm vi bị ảnh hưởng.


“Cút!” Cao Kiệt mặt không biểu tình, Sinh Tử Tuần Hoàn luân chuyển trong lòng bàn tay hình thành Sinh Tử Đại Ấn hung hăng đập ra nghênh đón nhất chưởng.



OÀNH!


Hai loại Vũ Kỹ hùng mạnh ẩn chứa Quy Tắc Chi Lực cường ngạnh va đập, trực tiếp khiến Quỷ Thần Vực lắc lư dữ dội, dư ba tàn phá quét ngang chiến trường, lại thổi bay vô số quân đội.


Quỷ Đỏ sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, nàng biết cục diện hôm nay đã vượt qua khả năng mà mình có thể giải quyết.


Một tên Đạo Tử đã đủ khiến nàng đau đầu, lúc này cả hai tên Đạo Tử xuất hiện...đành nháy mắt ra hiệu Khuynh Hoàng Mị dẫn quân rút lui.


Bất quá hai tên Đạo Tử cũng không phải nhân vật dễ chơi, bọn hắn nhìn nhau cười nhạt nói:


“Ta và ngươi đối chiến sợ rằng khó phân thắng bại, chi bằng trước mắt bắt nữ nhân tu luyện Cấm Kỵ kia, sau đó chia đôi chiến lợi phẩm?”


Vừa nói dứt câu, cả Tuần Ngạo và Cao Kiệt đều chuyển mục tiêu sang Quỷ Đỏ, hai loại Quy Tắc bá đạo bắn thẳng về phía nàng.


Quỷ Đỏ ánh mắt ngưng trọng, nhưng nàng cũng không phải người dễ dàng bỏ cuộc, Vô Hạn Pháp Tướng trổi dậy, sức mạnh từ hàng nghìn đan điền bên trong cơ thể bạo phát đi ra, hình thành một lớp màn chắn phòng ngự.


RĂNG RẮC...


Nhưng đứng trước Quy Tắc Chi Lực có thể thay đổi cả thiên địa, lớp phòng ngự của nàng chỉ như một tầng giấy mỏng, dễ dàng bị xuyên phá.


PHỐC!


Quỷ Đỏ như diều đứt dây bay ngược, máu tươi nhuộm đỏ vỏ y màu trắng, thê thảm vô cùng.


Đây là lần đầu tiên nàng trọng thương nặng nề như vậy từ khi đặt chân đến Nguyên Giới.


“Ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta.” Tuần Ngạo nở nụ cười hưng phấn, một bước đạp ra đã xuất hiện trước mặt Quỷ Đỏ, đưa tay chụp xuống cổ nàng.


Bất quá ngay lúc này, cái bóng dưới chân của Quỷ Đỏ bất chợt chuyển động, có thân ảnh bỗng nhiên trồi lên.


“Lão tử chờ giây phút này đã lâu!”


Khuyết nguyệt đỏ thẳm chiếu rọi, một luồng kiếm khí hình bán nguyệt mang theo toàn bộ sức mạnh hướng cổ Tuần Ngạo trảm diệt.


Mọi thứ diễn ra quá nhanh, ngay cả Tuần Ngạo cũng không thể lường trước được trong cái bóng của Quỷ Đỏ ẩn nấp một người.


Đến khi hắn kịp định thần, Đạo Binh đã thi triển một chiêu mạnh nhất.


Nguyệt Thần Trảm!


Kiếm khí màu đỏ bá đạo xuyên qua quy tắc gia thân của Tuần Ngạo, dễ dàng tìm đến cổ hắn.


“Sẽ chết!”


Một cảm giác hoang đường dâng lên trong lòng, Tuần Ngạo cảm giác được sự tử vong, mọi thứ diễn ra quá nhanh, hắn đã không thể lấy ra Đạo Binh của mình để ứng phó.


Nhưng trong thời khắc sinh tử, tu vi của hắn mãnh liệt được giải phong, Cấm Kỵ khí tức nặng nề bùng phát, đem Nguyệt Thần Trảm nghiền thành hư vô ngay khi kiếm khí đã để lại vệt máu nơi cổ họng.


BÙM!


Lạc Nam ôm lấy Quỷ Đỏ điên cuồng bay ngược, hắn dùng lưng của mình đón đỡ khí tức Cấm Kỵ của Tuần Ngạo bạo tạc, chỉ cảm thấy xương cốt như sắp vụn vỡ, máu tươi trong miệng phun cả vào khuôn mặt trắng nõn của nàng.


“Ngươi...” Quỷ Đỏ nội tâm run rẩy nhìn nam tử quen thuộc ở trước mặt, những lần nàng gặp nguy hiểm...hắn đều xuất hiện kịp thời đem nàng cứu lấy.


Lần ở Thi Thần Tông là như thế, lần này cũng là như vậy.


OÀNH!


Vô cùng đột ngột, bầu trời ngưng tụ mây đen, một tia lôi kiếp khiến tâm linh tất cả run lên lẩy bẩy, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không thể chống nổi phải sợ hãi quỳ rạp xuống đất.



“Đạo Kiếp!”


Tuần Ngạo và Cao Kiệt hãi hùng khiếp vía nhảy dựng lên.


Đạo Kiếp nhắm ngay đỉnh đầu Tuần Ngạo oanh tạc.


Hiển nhiên việc Tuần Ngạo sử dụng tu vi Cấm Kỵ khiến Lạc Nam trọng thương đã xúc phạm quy tắc, chọc giận Nguyên Giới, Đạo Kiếp giáng thẳng xuống đầu hắn.


Đạo Binh – Tàn Luân Đao xuất hiện trong tay, Tuần Ngạo nâng lên Đạo Binh nghênh đón Đạo Kiếp trấn áp.


RĂNG RẮC.


Nhất kiếp hạ xuống, Tàn Luân Đao rạn nứt như gốm sứ tuỳ thời vỡ vụn.


Tuần Ngạo đau lòng muốn chết, Đạo Binh của hắn xém chút bị huỷ hoại rồi.


Vội vàng thu liễm tu vi trở lại Cửu Cảnh Chí Tôn, Tuần Ngạo hung tợn nhìn Lạc Nam uy hiếp:


“Lần này xem như ngươi gặp may!”


Hắn kiêng kỵ nhìn lấy Đạo Kiếp đã chuẩn bị tụ hội, hiển nhiên không dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy, vội vàng bóp nát một tấm Dịch Không Phù bỏ trốn mất dạng.


Lúc này mây đen mới dần tan đi, Đạo Kiếp trên bầu trời chậm rãi biến mất.


“Hahaha, Tuần Ngạo chạy như chó...” Cao Kiệt hưng phấn cất tiếng cười dài:


“Lần này mục đích đã đạt được, hẹn Lạc Nam ngươi lần sau lại tái đấu.”


Thanh âm vừa dứt, Cao Kiệt cũng cõng theo quan tài của Thần Đế, xé rách không gian rời đi, hắn cũng bị Đạo Kiếp doạ cho phát sợ a.


Vừa rồi nếu không có Đạo Binh ngăn cản một kiếp, Tuần Ngạo sợ rằng đã thần hồn câu diệt.


Lạc Nam không có thời gian ngăn cản, cũng không còn sức lực ngăn cản Cao Kiệt rời đi.


Hắn bị uy thế Cấm Kỵ của Tuần Ngạo tác động trực diện, lúc này lục phủ ngũ tạng như bị xới tung, Phật Cốt ảm đạm, thương tổn rất nặng.


Đương nhiên nếu như Cao Kiệt không lựa chọn rút lui mà tiếp tục đại chiến, vậy thì Lạc Nam cũng không ngại.


Hắn vẫn còn rất nhiều thủ đoạn để cấp tốc khôi phục vết thương.


“Không sao chứ?” Khuynh Hoàng Mị hai mắt đỏ ửng, với bản tính kiêu ngạo lãnh diễm của nàng lúc này cũng cảm thấy đáy lòng tê rần, chạy đến bên cạnh hắn kiểm tra thương thế.


Lệ Quỷ Hồng Nhã đứng phía sau Khuynh Hoàng Mị hiếu kỳ nhìn trộm Lạc Nam, thầm nghĩ nam nhân này chẳng lẽ là người mà Khuynh Hoàng Mị và Quỷ Đỏ đề cập? Vậy mà có thể ép cả Cấm Kỵ phải bị Đạo Kiếp đánh cho chạy trối chết.


Thực lực cường đại, ngũ quan tuấn lãng vừa uy vũ vừa tà mị, phong thái bình tĩnh ung dung trước mọi tình huống, quả thật có sức hấp dẫn trí mạng.


Khoé môi tiên diễm nở nụ cười ý vị thâm trường...


Quỷ Đỏ rời khỏi lòng Lạc Nam, ánh mắt đảo quanh toàn trường tuyên bố:


“Thần Đế đã chết, đại cục đã định...Thần Tộc còn không quy phục?”


“Phục cái rắm! cùng lắm thì cá chết lưới rách, Thần Đế chết nhưng chúng ta vẫn còn ở đây, đủ cùng các ngươi liều mạng!” Cự Thần Tộc Trưởng tính khí táo bạo, phẫn nộ gào thét.


Chỉ là hắn vừa mới dứt lời, toàn trường đã nghe một tiếng kiếm ngân động thiên.


KENG!


Kiếm khí bá đạo xuyên qua luân hồi.



Cự Thần Tộc Trưởng ngay cả phản ứng cũng không kịp, cái đầu khổng lồ đã lìa khỏi cổ.


Nam Thiên Tố đứng giữa bầu trời, thu kiếm vào vỏ, chậm rãi rơi xuống bên cạnh Lạc Nam.


“Báo thù cho tộc trưởng!” Một đám Cự Thần Quân như phát rồ, từng tên thân thể khổng lồ muốn tìm Nam Thiên Tố liều mạng.


ẦM ẦM!


Bóng đen cực đại bao phủ chiến trường, một tấm khiên như sơn nhạc trấn xuống trước mặt bọn hắn.


Hàng vạn Cự Thần Tộc ngơ ngác nhìn lên, vốn bọn hắn đã cực kỳ khổng lồ, nhưng lại chỉ đứng ngang thắt lưng của thân ảnh vừa mới hàng lâm.


Ở trước thân ảnh này, Cự Thần Tộc to nhất tại hiện trường lại như những đứa trẻ.


Còn các chủng tộc khác lại nhỏ như con kiến hôi dưới gót chân.


Cự Mỹ Anh ở hình thể toàn thịnh của Vu Tộc, một mình toạ trấn trước mặt Cự Thần Quân, cái bóng của nàng kéo dài gần một nửa lãnh thổ Quỷ Vực, khí thế Vu Tộc cường hoành phát ra.


Máu huyết của Cự Thần Tộc chúng nhân sôi sục, chỉ cảm thấy đối mặt với nữ nhân này...giống như đối mặt với tiên tổ, cảm giác áp bách đến tận xương tuỷ này, ngay cả Tộc Trưởng cũng chưa từng mang đến.


“Vu Tộc...thật sự là Vu Tộc thời thượng cổ...” Một đám trưởng lão Cự Thần Tộc khiếp sợ thì thào, lại sùng kính quỳ rạp trên mặt đất.


“Nàng ta rốt cuộc là ai?” Không ít Quỷ Tộc, Thần Tộc đều đặt câu hỏi về Cự Mỹ Anh.


“Ta là thê tử của nam nhân kia.” Cự Mỹ Anh sảng khoái tuyên bố, nàng tự tin một mình có thể dựa vào huyết mạch áp chế mà khiến Cự Thần Tộc phải phục tùng.


Tịnh Dạ Tiên Tử cũng chậm rãi hiện ra, Tử Vong bao phủ đất trời, một ngón tay chỉ lên thiên không, nơi đó đã xuất hiện một vòng xoáy như lỗ đen sâu thẳm chậm rãi xoay tròn, mang theo từng luồng từng luồng hơi thở chết chóc như có thể thôn phệ vạn quân, nghiền thành thịt vụn.


“Ực...” Toàn bộ Thần Tộc không rét mà run, chỉ cảm thấy tâm linh lạnh lẽo, ngay cả linh hồn cũng sắp bị rút ra.


“Lạc Nam tiểu ca ca.”


Một tiếng khóc nức nở vang lên.


Chỉ thấy trong đám người Y Thần Tộc bị bắt cóc, một tiểu thiếu nữ xinh đẹp như búp bê hai mắt đỏ ửng không ngừng hô lên.


“An Hinh...” Lạc Nam nở nụ cười ôn nhu, hướng về phía nàng vẩy tay.


Tân Quỷ Tổ cũng thả An Hinh chạy về phía hắn.


An Hinh nhào vào trong lòng Lạc Nam bật khóc, nàng thật sự không hiểu tại sao mọi chuyện lại diễn ra như thế này, tại sao Quỷ Thần lại phải chiến đấu, tại sao lại để máu chảy thành sông...


Với tính cách lương thiện của nàng, lúc này chỉ cảm thấy tâm linh đau nhứt, hít thở không thông.


Nàng cũng từng vì không muốn cuốn vào tranh đấu đẫm máu nên mới rời khỏi Quỷ Thần Vực ngao du bên ngoài, kết giao bằng hữu khắp nơi.


Nhưng khi Thần Tộc cần nhất, nàng cũng sẳn sàng trở về để giúp đỡ tộc nhân, trong lòng lại vạn phần không muốn xảy ra chiến tranh như vậy.


“An Hinh ngoan...mọi chuyện qua rồi.” Lạc Nam vuốt ve đầu nhỏ của nàng, ôn tồn nói:


“Như nàng đã thấy, có kẻ đứng sau thúc giục Quỷ Thần chiến đấu để chiếm lấy lợi ích, hắn mới là kẻ thù chung của cả Quỷ Thần Vực, đây là thời điểm Quỷ Tộc và Thần Tộc phải trên dưới một lòng, gác bỏ ân oán.”


Lời của Lạc Nam lan toả khắp song phương, vô số Thần Tộc và Quỷ Tộc ngơ ngác nhìn nhau.


Nếu là trước đây, bọn hắn chắc chắn sẽ xem lời nói này là chuyện viễn vong, là trò đùa không tưởng.


Thần Tộc và Quỷ Tộc là một trong hai tộc quần mạnh nhất Nguyên Giới, thử hỏi ai gan to bằng trời, dám tính kể cả Quỷ Thần Vực?


Nhưng sau khi chứng kiến sự khủng bố của Tuần Ngạo và Cao Kiệt, nhìn cái cách bọn hắn xem tất cả sinh linh như sâu kiến, ngay cả Thần Đế cũng như một con rối bị giật tới giật lui, liền hiểu rõ ràng lời của Lạc Nam là đúng sự thật, có muốn diễn cũng diễn không được như vậy.



Nhưng Quỷ Thần chi tranh, ân oán kéo dài vô số thế hệ, đâu thể muốn kết thúc là kết thúc.


Đặc biệt là khi Quỷ Tộc và Thần Tộc đều là tồn tại tâm cao khí ngạo...


Quỷ Đỏ từng phò tá Lạc Nam nhất thống Nhất Thế Vũ Trụ, nàng hiểu rõ đạo lý này.


Cũng giống như Tiên Ma Chi Chiến ở Nhất Thế Vũ Trụ, muốn hai phương liên hợp để cùng đối phó địch nhân chung, cần có một người đủ khả năng đứng ra dẫn dắt tất cả.


Nghĩ đến đây, Quỷ Đỏ đưa mắt nhìn Lạc Nam.


Lạc Nam hiểu ý, được Nam Thiên Tố nâng đỡ đứng lên, Lục Đạo Luân Hồi Tâm chuyển động.


Khoảnh khắc đó, trên người hắn phát sinh biến hoá nghiêng trời lệch đất.


Đầu hắn mọc sừng quỷ nhưng bên trên lại có vòng sáng của thần trôi nổi lơ lửng.


Lưng hắn mọc ra đôi cánh với một nửa là quỷ dực, một nửa là thần dực.


Thân thể hắn biến thành cao lớn, nhưng lại toả ra Quỷ Vực và Thần Vực quét ngang toàn trường.


Quỷ Thần chi uy, mênh mông như biển.


Trước khí tức của Lạc Nam, cả Quỷ Tộc và Thần Tộc đều không rét mà run, hoảng hốt gào thét:


“Thần Quỷ cùng một thân? Làm sao có thể như vậy?”


Lạc Tư Tình hiện ra bên cạnh Lạc Nam, nàng nở nụ cười nắm lấy tay hắn, cũng đồng thời thể hiện ra hai luồng huyết mạch Quỷ Thần kết hợp, kinh động nhân tâm.


Toàn bộ chiến trường rơi vào tĩnh lặng...trợn mắt há hốc mồm.


Thật sự khó tin những kẻ từng bị xem là con lai, là vấy bẩn huyết mạch thuần khiết của Quỷ Tộc và Thần Tộc lại là hai vị Chí Tôn cấp cường giả.


Hơn nữa còn cường đại đến cực điểm, khiến cả Cấm Kỵ cường giả áp chế tu vi phải rút lui.


“Hắn vậy mà...” Đến ngay cả các thành viên Tân Quỷ Tổ cũng đều giật mình.


Không nghĩ đến so với bọn hắn, Lạc Nam còn là con lai kinh khủng hơn, vậy mà lai cả Thần Tộc và Quỷ Tộc.


Lạc Nam đương nhiên sẽ không giải thích tất cả là do Lục Đạo Luân Hồi Tâm tạo thành, Lạc Tư Tình mới là con lai hàng thật giá thật.


Bất quá hắn đang cần thân phận con lai của hai tộc để có thể đứng giữa làm trung gian, nghiêm nghị tuyên bố:


“Tộc trưởng của tất cả Thần Tộc, Quỷ Tộc cùng nhau tập hợp vào đại điện nghị sự, kẻ nào không đến...giết!”


...


Chúc cả nhà sáng vui vẻ <3


///


Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:


-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU


- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU


- Momo và viettelpay: 0942973261


- Paypal: [email protected]


E chân thành cảm ơn <3


Con Đường Bá Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ Truyện Con Đường Bá Chủ Story Chương 2557: Đạo Kiếp
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...