Con Đường Bá Chủ
Chương 2399: Kẻ cười cuối cùng
123@-
“Không thể...”
Lạc Nam ra vẻ tuyệt vọng gào rống lên khi chứng kiến tình cảnh này.
Chúng nữ cũng đầy mặt bất cam và uất hận.
Công sức cả đám bỏ ra từ đầu đến cuối, hiện tại lại thành toàn cho bên thứ ba ngư ông đắc lợi, thử hỏi có ai không cảm thấy phẫn nộ?
Chỉ bất quá đối phương là Bát Cảnh Chí Tôn, hơn nữa còn là cường giả của Ẩn Châu, vốn không phải nhân vật bình thường.
Trong lúc Lạc Nam và các nữ nhân còn chưa khôi phục trạng thái, lại thêm sự vượt trội về mặt tu vi, tất cả đều bị khí thế cường đại của Bát Cảnh Chí Tôn trấn áp nằm bẹp xuống đất, ngay cả động đậy tay chân cũng không làm được.
“Khốn nạn.” Lôi Di Quân và Yên Thê tính khí nóng nảy, không cam lòng trước tất cả.
Lôi Di Quân động ý niệm cho Thiên Phạt Phủ bay lên tấn công, giáng xuống lôi phạt.
Yên Thê cũng dùng ý niệm điều khiển Nham Tương Địa Hoả Tướng lao đến phát nổ.
Đáng tiếc, phía bên kia kết giới của Ẩn Châu không phải chỉ có một người.
Lại là một luồng Bát Cảnh Chí Tôn uy thế hùng mạnh khác bùng lên, một cái Đại Ấn có hình dạng như con mắt khổng lồ hiện ra giữa bầu trời, hung hăng giáng xuống.
Con mắt này vậy mà toả ra vô tận Trọng Lực, đem Thiên Phạt Phủ và Nham Tương Địa Hoả Tướng trấn áp một cách gắt gao, lún sâu xuống vạn trượng dưới lòng đất.
“Hừ, nếu không phải nể mặt một vài lão quái vật Tây Châu, ngay cả các ngươi chúng ta cũng giết.” Hai thanh âm cười lạnh cao cao tại thượng từ đằng sau kết giới nói vọng ra.
Toàn bộ Bảo Tàng Động bị bàn tay khô gầy cường đoạt, nhổ lên giữa bầu trời, băng qua không gian, lao vào kết giới.
Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
“Không...” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét, thanh âm như dã thú trọng thương khiến chúng nữ nghe mà tê dại cõi lòng.
Chỉ là tất cả đều bất lực...
Tất cả bọn họ vừa trải qua một trận chiến sống còn, cường giả thần bí ở Ẩn Châu lại có đến hai tên Bát Cảnh Chí Tôn, làm sao có thể chống lại?
Khí thế đàn áp đã sớm tiêu tán, lại không ai đứng lên...mỗi người đều vô lực nằm im bất động.
Đánh mất lượng tài sản khổng lồ như thế ở ngay trước mặt, toàn bộ công sức bị cướp đi, trong lúc nhất thời cả đám đều nản lòng thoái chí.
Lôi Giai Nghi lạc quan nhất, nàng là người đầu tiên phủi bụi trên y phục đứng lên, chạy đến đỡ lấy sư phụ Phạm Thanh Thuyên, nhẹ giọng an ủi nói:
“Sư phụ nén bi thương, cũng may là ta đã lấy được Đa Hệ Cổ Thạch, thu hoạch còn không tệ lắm.”
“Đa Hệ Cổ Thạch?” Phạm Thanh Thuyên lấy lại tinh thần, nàng dù sao cũng là nữ cường giả hàng đầu, tâm cảnh rất nhanh liền phẳng lặng như mặt hồ, nhẹ gật đầu:
“Như vậy cũng tạm, chỉ cần ngươi có thể đột phá Chí Tôn, ngày sau chúng ta đánh vào Ẩn Châu rửa sạch mối hận hôm nay.”
Ở phía bên cạnh, Lôi Tiên Nhi cũng kéo tay Lôi Di Quân truyền âm lặng lẽ:
“Mẫu thân, Lạc công tử đã giúp ta thu được Tụ Vận Quốc Thụ rồi.”
Ánh mắt Lôi Di Quân lấp loé lôi đình, chân mày dựng thẳng, trong trẻo nói: “Tốt lắm, chờ Đỉnh Lôi Đế Quốc chúng ta hùng mạnh, trả thù Ẩn Châu cũng không muộn.”
Hiển nhiên các nàng đều là nhân vật thù dai, sẽ không quên những gì mà cường giả bí ẩn của Ẩn Châu đã gây ra ngày hôm nay.
Đông Hoa Cung hạ xuống, Vân Duyên một mặt bất đắc dĩ bước ra kéo người của mình đứng dậy, nở nụ cười khổ:
“Mọi người đều an toàn là tốt rồi, xem như của đi thay người.”
Đến lượt Lạc Nam, Vân Duyên kéo mãi hắn cũng không chịu đứng dậy, ngồi bệch dưới mặt đất như trẻ con ăn vạ.
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương một tia đau lòng.
Trong trận chiến lần này, có thể nói Lạc Nam là người góp công lớn nhất, xoay chuyển cục diện, một mình gần như làm tất cả.
Chiến lợi phẩm khổng lồ biến mất trong sự bất lực tột cùng, hắn chắc hẳn là kẻ thất vọng và căm hận nhất.
Đổi lại là người khác, sợ rằng đã sớm phát điên.
“Cung chủ, theo bọn thiếp trở về.” Tuyết Mộng hiếm thấy chủ động nắm tay hắn an ủi.
“Ta muốn tĩnh lặng một mình.” Lạc Nam trầm giọng nói:
“Các nàng hỗ trợ Đỉnh Lôi Chí Quốc và Thất Thập Tông làm thịt các thế lực thù địch đi, tránh đêm dài lắm mộng.”
Chúng nữ lúc này mới nhớ đến còn địa bàn của Hư Độc Chí Quốc, Vạn Linh Tộc, Cuồng Chiến Điện, Vong Linh Sơn vẫn chưa bị tiêu diệt.
Người đứng đầu thế lực của bọn chúng đã chết, hiện tại chẳng khác nào như rắn mất đầu.
“Nói không sai, chúng ta lập tức xuất quân thảo phạt.” Lôi Di Quân nổi giận đùng đùng nói:
“Để bọn chúng hiểu cái giá khi dám tính kế chúng ta.”
Phạm Thanh Thuyên kiên quyết gật đầu, nàng cũng muốn chứng minh với toàn thiên hạ rằng Thất Thập Tông không dễ trêu, dù chúng ta lánh đời nhưng không phải ai muốn đụng đến thì đụng.
Lúc này tất cả đều đã xem các thế lực thù địch làm nơi trút giận sau khi đánh mất Bảo Tàng Động.
Lạc Nam ra hiệu Vân Duyên mang theo Đông Hoa Cung hỗ trợ dẹp loạn, đồng thời hướng La Sát Chí Tôn – La Âm Khinh Nhạn hừ một tiếng:
“Đây là cơ hội để ngươi biểu hiện, bằng không ngay cả La Sát Ngục của ngươi ta cũng diệt.”
“Biết rồi.” La Âm Khinh Nhạn lạnh lùng đáp:
Thấy Lạc Nam vẫn còn nản lòng, Phạm Thanh Thuyên chủ động nói chuyện với hắn: “Lần này công của ngươi rất lớn, ta sẽ chia một nửa tài sản của đám địch nhân sau khi diệt đi cho Đông Hoa Cung.”
“Đỉnh Lôi Chí Quốc cũng sẽ làm như vậy.” Lôi Di Quân phát biểu ý kiến.
“Cũng không phải là thật sự trắng tay, đây là Nhẫn Trữ Vật của đám người Vong Linh Lão Tổ.” Lê Sa bước đến, trong tay cầm theo sáu chiếc Nhẫn Trữ Vật.
“Tuỳ các nàng phân phó.” Lạc Nam lười biếng ngã lưng nằm xuống.
Chúng nữ lắc đầu thở dài, tuổi tác của hắn dù sao cũng còn trẻ, yêu nghiệt đến đâu thì cũng khó tránh khỏi bị đả kích sau khi trải qua cú sốc lớn như thế.
Các nàng hiểu lúc này Lạc Nam cần yên tĩnh một mình.
“Cung chủ, nghỉ ngơi một giấc đi.” Vân Duyên hơi không đành lòng, thu chúng nữ vào Đông Hoa Cung.
Phạm Thanh Thuyên cùng Lôi Di Quân nhìn nhau gật đầu, lấy ra Lệnh Bài truyền âm cho Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc tập hợp lực lượng, chuẩn bị chiến đấu.
Trong lúc nhất thời, tất cả đều đi phát động thế lực chi chiến, chỉ để lại Lạc Nam nằm ăn vạ dưới mặt đất.
Vài phút sau, cảm giác được tất cả nữ nhân đều đã thực sự rời đi, Lạc Nam bất chợt ngồi bật dậy cười toe toét:
“Chuồn lẹ!”
Hắn điên cuồng thi triển Dịch Chuyển Tức Thời biến mất tại chỗ.
Rời đi chưa được bao lâu, từ đằng sau kết giới Ẩn Châu ầm ầm tiếng gầm phẫn nộ như lệ quỷ đến từ địa ngục:
“Bảo Tàng Động trống rỗng, lũ khốn kiếp các ngươi dám chơi chúng ta?”
Một gốc kết giới bị cường ngạnh mở ra, từ trong đó thò ra hai cặp mắt khổng lồ như nhật nguyệt đang thôn phệ lẫn nhau, quét ngang quét dọc.
Thần thức cuồn cuộn của Bát Cảnh Chí Tôn sôi trào thăm dò phạm vi vạn dặm xung quanh, đáng tiếc đâu còn lại ai dù chỉ một tia hơi thở?
“Chuyện lần này không dễ bỏ qua như vậy.”
Hai tiếng gầm như muốn phát tiết mọi bất mãn, lại không dám thực sự đặt chân sang Tây Châu, kết giới một lần nữa đóng lại như chưa có gì xảy ra.
...
Bên trong một động phủ ở nơi thâm sơn cùng cốc.
Lạc Nam cẩn thận bố trí Trận Pháp phong toả xung quanh, bản thân hắn thì kích động đến lồng ngực phập phồng ngồi bên trong động phủ, toàn thân sướng đến mức nhất trụ kình thiên.
Dù đã cố gắng áp chế nội tâm, hắn vẫn khó lòng giữ bình tĩnh và ức chế cơn hưng phấn lúc này.
Bảy phần mười tài sản của Tây Châu thời đại cổ đang ở trong tay hắn a.
Bàn tay run rẩy lẩy bẩy, Lạc Nam lấy ra Tu La Chủ Lệnh truyền vào một đạo tin tức:
“Ngươi trở về đi! Khi nào cần bổn giáo chủ lại gọi.”
Cách Bảo Tàng Động ba vạn dặm, một tên khổng lồ to hơn cả hành tinh ẩn mình trong hư không nhận được tin tức, nhất thời gãi gãi đầu:
“Giáo chủ định làm gì nha? Gọi ta ra xong lại đuổi ta về?”
Mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra, tên khổng lồ vẫn ngoan ngoãn trở về Tu La Giáo, cơn ngứa của hắn là nhờ giáo chủ thay thế toàn bộ máu huyết trên thân thể, hoá giải chín phần mười lời nguyền nên mới suy giảm, hắn không dám ngỗ nghịch giáo chủ.
Không sai, tên khổng lồ này chính là vị Cửu Cảnh Thể Chí Tôn thức tỉnh ở Vạn Độc Lâm.
Cường giả bí ẩn thu phục hắn mà người ở Tây Châu đồn đại chính là Huyết Yêu Cơ.
Huyết Yêu Cơ thông qua khả năng khống chế máu huyết hàng đầu của bản thân, đem toàn bộ máu bị nhiễm lời nguyền gây ngứa của tên khổng lồ thay thế thành máu của nàng nên đã thành công thu phục, biến hắn thành thuộc hạ trung thành.
Khi ở trong Bảo Tàng Động, Lạc Nam sưu hồn Linh Tự biết được toàn bộ kế hoạch của các Chí Tôn vây công Phạm Thanh Thuyên và Lôi Di Quân, muốn các nàng hiến tế hoá giải lời nguyền Bảo Tàng Động.
Hắn hiểu rằng nếu mình tương kế tựu kế nguỵ trang đánh lén, sau đó điều động Đông Hoa Cung gia nhập chiến đấu, chắc chắn sẽ giành được thắng lợi, đoạt được Bảo Tàng Động vào trong tay.
Chỉ bất quá đến lúc đó tài sản trong Bảo Tàng Động lại phải chia cho Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc, hơn nữa còn bị cả thế gian biết được mình đang nắm giữ khối tài sản khổng lồ, gây nên vô số kẻ tham lam ngấp nghé.
Đối với thế lực của mình, Lạc Nam sẽ không keo kiệt.
Đáng tiếc cả Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc đều không muốn liên minh với hắn cho nên hắn không có trách nhiệm phải chia sẽ Bảo Tàng Động với bọn họ vào lúc này.
Cho nên Lạc Nam đã nghĩ ra một cách, đó là gọi tên khổng lồ từ Tu La Giáo đến, đợi khi mấy nàng Phạm Thanh Thuyên, Lôi Di Quân tưởng sắp thu được Bảo Tàng Động sẽ để tên khổng lồ làm phương thứ ba đứng ra, đem Bảo Tàng Động cướp lấy trước ánh mắt của các nàng rồi nghênh ngang rời đi, gánh chịu xú danh thay cho hắn.
Về phần toàn bộ tài sản trong Bảo Tàng Động, Lạc Nam đã sớm vơ vét sạch sẽ từ trước đó rồi, chỉ cần có kẻ cổng nồi thay mình mà thôi.
Từ trong Rương Đặc Biệt màu Kim Cương tìm thấy dưới gốc Tụ Vận Quốc Thụ, Lạc Nam đạt được một tấm Phù Chú.
Bát Phẩm Chí Tôn Phù – Vô Hiệu Nguyền Phù.
Vô Hiệu Nguyền Phù có công dụng cực kỳ nghịch thiên, đó là vô hiệu hoá một lời nguyền từ cấp độ Bát Cảnh Chí Tôn trở xuống trong vòng ba ngày.
Lạc Nam đã sớm sử dụng Vô Hiệu Nguyền Phù vô hiệu hoá lời nguyền chỉ được lấy 5 vật phẩm trong Bảo Tàng Động, từ đó công phu sư tử ngoạm nuốt sạch vào trong Linh Giới Châu, chỉ chừa lại đúng Đa Hệ Cổ Thạch và Tụ Vận Quốc Thụ cho Lôi Giai Nghi và Lôi Tiên Nhi.
Quá trình này hắn hành động cực kỳ bí mật, Lôi Giai Nghi cùng Lôi Tiên Nhi vì phải chấp nhận thân mang trọng thương, tu vi bị phong ấn như phàm nhân nhằm hoàn hảo qua mặt kẻ thù nên cũng không cảm nhận được Bảo Tàng Động xảy ra biến hoá, chỉ còn sót lại cái nịt.
Có thể nói kế hoạch của Lạc Nam là cực kỳ hoàn hảo, không chê vào đâu được ngoài sự xuất hiện đột ngột của cường giả đến từ Ẩn Châu.
Hắn trăm tính vạn tính, lại tính thiếu cường giả đến từ Ẩn Châu nhảy ra đoạt lấy Bảo Tàng Động trống rỗng.
Ở khoảnh khắc đó, Lạc Nam lại âm thầm mừng rỡ như điên.
Tên khổng lồ của Tu La Giáo được chuẩn bị từ trước không cần lộ diện nữa rồi, bởi vì đã có kẻ vô duyên vô cớ nhảy ra chịu tội thay hắn.
Nghĩ thử mà xem, khối tài sản trong Bảo Tàng Động đủ khiến cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng phải điên cuồng, nếu Lạc Nam công khai sở hữu...liệu những kẻ tham lam cường đại có để cho hắn yên thân thay không? Hay sẽ liên tục tìm kiếm cơ hội cướp đoạt, từ đó gây nên vô số phiền toái cho hắn?
Thứ nhất vì tu vi của hắn là Cửu Cảnh Thể Chí Tôn, sẽ rất ít người dám tìm hắn gây sự.
Thứ hai là vì ngoài thành viên của Tu La Giáo, thiên hạ không ai biết tên khổng lồ bị Tu La Giáo thu phục, dù có cường giả tham lam muốn tìm hắn cũng chẳng biết phải tìm ở đâu, tránh được rất nhiều phiền toái.
Nhưng người tính không bằng trời tính, tên khổng lồ còn chưa kịp hiện thân theo dự kiến thì đã có cường giả bí ẩn của Ẩn Châu nhảy ra cổng nồi.
Như vậy thì càng tốt, sau ngày hôm nay...tin tức Bảo Tàng Động bị Ẩn Châu cướp đi chắc chắn sẽ lan truyền rộng rãi.
Toàn bộ ánh mắt tham lam thèm thuồng sẽ hướng về Ẩn Châu, tình huống chắc chắn sẽ rất thú vị và náo nhiệt.
Lạc Nam đã sớm cẩn thận dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi lại toàn bộ quá trình, dù lúc này Ẩn Châu đứng ra thanh minh Bảo Tàng Động trống rỗng cũng sẽ chẳng có ai tin bọn chúng cả.
Các ngươi xem chúng ta là con nít ba tuổi sao? Cướp sạch Bảo Tàng Động mang về, lại còn vô liêm sỉ nói Bảo Tàng Động trống rỗng? Dụ dỗ trẻ con à?
Sau chuyện lần này, có thể nói là Ẩn Châu nhảy xuống sông Tô Lịch cũng rửa không sạch.
Đã dám tham lam, vậy thì phải có bản lĩnh gánh vác hậu quả.
Sự xuất hiện bất ngờ của cường giả Ẩn Châu càng khiến kế hoạch của Lạc Nam trơn tru và hoàn mỹ.
So với sử dụng tên khổng lồ gánh tội, hắn vui vẻ nhìn hai tên Bát Cảnh Chí Tôn của Ẩn Châu gánh tội hơn.
Để đảm bảo bí mật tuyệt đối, ngay cả chúng nữ Huyết Hàn Lệ, Yên Thê, Tuyết Mộng...cũng đều bị Lạc Nam lừa gạt.
Bí mật Bảo Tàng Động là quá lớn, cho các nàng biết chỉ tổ thêm nguy hiểm.
Bảo Tàng Động là vốn liếng để thúc đẩy dã tâm, phát triển thiên thu bá nghiệp, Lạc Nam tuyệt đối phải tận dụng một cách hợp lý.
Mang theo tâm trạng lâng lâng như ngồi trên mây, Lạc Nam bắt đầu dùng ý niệm truyền vào Linh Giới Châu.
Kiểm kê chiến lợi phẩm nào...
...
Lại sắp cán móc 2400 chương.
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Con Đường Bá Chủ
“Không thể...”
Lạc Nam ra vẻ tuyệt vọng gào rống lên khi chứng kiến tình cảnh này.
Chúng nữ cũng đầy mặt bất cam và uất hận.
Công sức cả đám bỏ ra từ đầu đến cuối, hiện tại lại thành toàn cho bên thứ ba ngư ông đắc lợi, thử hỏi có ai không cảm thấy phẫn nộ?
Chỉ bất quá đối phương là Bát Cảnh Chí Tôn, hơn nữa còn là cường giả của Ẩn Châu, vốn không phải nhân vật bình thường.
Trong lúc Lạc Nam và các nữ nhân còn chưa khôi phục trạng thái, lại thêm sự vượt trội về mặt tu vi, tất cả đều bị khí thế cường đại của Bát Cảnh Chí Tôn trấn áp nằm bẹp xuống đất, ngay cả động đậy tay chân cũng không làm được.
“Khốn nạn.” Lôi Di Quân và Yên Thê tính khí nóng nảy, không cam lòng trước tất cả.
Lôi Di Quân động ý niệm cho Thiên Phạt Phủ bay lên tấn công, giáng xuống lôi phạt.
Yên Thê cũng dùng ý niệm điều khiển Nham Tương Địa Hoả Tướng lao đến phát nổ.
Đáng tiếc, phía bên kia kết giới của Ẩn Châu không phải chỉ có một người.
Lại là một luồng Bát Cảnh Chí Tôn uy thế hùng mạnh khác bùng lên, một cái Đại Ấn có hình dạng như con mắt khổng lồ hiện ra giữa bầu trời, hung hăng giáng xuống.
Con mắt này vậy mà toả ra vô tận Trọng Lực, đem Thiên Phạt Phủ và Nham Tương Địa Hoả Tướng trấn áp một cách gắt gao, lún sâu xuống vạn trượng dưới lòng đất.
“Hừ, nếu không phải nể mặt một vài lão quái vật Tây Châu, ngay cả các ngươi chúng ta cũng giết.” Hai thanh âm cười lạnh cao cao tại thượng từ đằng sau kết giới nói vọng ra.
Toàn bộ Bảo Tàng Động bị bàn tay khô gầy cường đoạt, nhổ lên giữa bầu trời, băng qua không gian, lao vào kết giới.
Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
“Không...” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét, thanh âm như dã thú trọng thương khiến chúng nữ nghe mà tê dại cõi lòng.
Chỉ là tất cả đều bất lực...
Tất cả bọn họ vừa trải qua một trận chiến sống còn, cường giả thần bí ở Ẩn Châu lại có đến hai tên Bát Cảnh Chí Tôn, làm sao có thể chống lại?
Khí thế đàn áp đã sớm tiêu tán, lại không ai đứng lên...mỗi người đều vô lực nằm im bất động.
Đánh mất lượng tài sản khổng lồ như thế ở ngay trước mặt, toàn bộ công sức bị cướp đi, trong lúc nhất thời cả đám đều nản lòng thoái chí.
Lôi Giai Nghi lạc quan nhất, nàng là người đầu tiên phủi bụi trên y phục đứng lên, chạy đến đỡ lấy sư phụ Phạm Thanh Thuyên, nhẹ giọng an ủi nói:
“Sư phụ nén bi thương, cũng may là ta đã lấy được Đa Hệ Cổ Thạch, thu hoạch còn không tệ lắm.”
“Đa Hệ Cổ Thạch?” Phạm Thanh Thuyên lấy lại tinh thần, nàng dù sao cũng là nữ cường giả hàng đầu, tâm cảnh rất nhanh liền phẳng lặng như mặt hồ, nhẹ gật đầu:
“Như vậy cũng tạm, chỉ cần ngươi có thể đột phá Chí Tôn, ngày sau chúng ta đánh vào Ẩn Châu rửa sạch mối hận hôm nay.”
Ở phía bên cạnh, Lôi Tiên Nhi cũng kéo tay Lôi Di Quân truyền âm lặng lẽ:
“Mẫu thân, Lạc công tử đã giúp ta thu được Tụ Vận Quốc Thụ rồi.”
Ánh mắt Lôi Di Quân lấp loé lôi đình, chân mày dựng thẳng, trong trẻo nói: “Tốt lắm, chờ Đỉnh Lôi Đế Quốc chúng ta hùng mạnh, trả thù Ẩn Châu cũng không muộn.”
Hiển nhiên các nàng đều là nhân vật thù dai, sẽ không quên những gì mà cường giả bí ẩn của Ẩn Châu đã gây ra ngày hôm nay.
Đông Hoa Cung hạ xuống, Vân Duyên một mặt bất đắc dĩ bước ra kéo người của mình đứng dậy, nở nụ cười khổ:
“Mọi người đều an toàn là tốt rồi, xem như của đi thay người.”
Đến lượt Lạc Nam, Vân Duyên kéo mãi hắn cũng không chịu đứng dậy, ngồi bệch dưới mặt đất như trẻ con ăn vạ.
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương một tia đau lòng.
Trong trận chiến lần này, có thể nói Lạc Nam là người góp công lớn nhất, xoay chuyển cục diện, một mình gần như làm tất cả.
Chiến lợi phẩm khổng lồ biến mất trong sự bất lực tột cùng, hắn chắc hẳn là kẻ thất vọng và căm hận nhất.
Đổi lại là người khác, sợ rằng đã sớm phát điên.
“Cung chủ, theo bọn thiếp trở về.” Tuyết Mộng hiếm thấy chủ động nắm tay hắn an ủi.
“Ta muốn tĩnh lặng một mình.” Lạc Nam trầm giọng nói:
“Các nàng hỗ trợ Đỉnh Lôi Chí Quốc và Thất Thập Tông làm thịt các thế lực thù địch đi, tránh đêm dài lắm mộng.”
Chúng nữ lúc này mới nhớ đến còn địa bàn của Hư Độc Chí Quốc, Vạn Linh Tộc, Cuồng Chiến Điện, Vong Linh Sơn vẫn chưa bị tiêu diệt.
Người đứng đầu thế lực của bọn chúng đã chết, hiện tại chẳng khác nào như rắn mất đầu.
“Nói không sai, chúng ta lập tức xuất quân thảo phạt.” Lôi Di Quân nổi giận đùng đùng nói:
“Để bọn chúng hiểu cái giá khi dám tính kế chúng ta.”
Phạm Thanh Thuyên kiên quyết gật đầu, nàng cũng muốn chứng minh với toàn thiên hạ rằng Thất Thập Tông không dễ trêu, dù chúng ta lánh đời nhưng không phải ai muốn đụng đến thì đụng.
Lúc này tất cả đều đã xem các thế lực thù địch làm nơi trút giận sau khi đánh mất Bảo Tàng Động.
Lạc Nam ra hiệu Vân Duyên mang theo Đông Hoa Cung hỗ trợ dẹp loạn, đồng thời hướng La Sát Chí Tôn – La Âm Khinh Nhạn hừ một tiếng:
“Đây là cơ hội để ngươi biểu hiện, bằng không ngay cả La Sát Ngục của ngươi ta cũng diệt.”
“Biết rồi.” La Âm Khinh Nhạn lạnh lùng đáp:
Thấy Lạc Nam vẫn còn nản lòng, Phạm Thanh Thuyên chủ động nói chuyện với hắn: “Lần này công của ngươi rất lớn, ta sẽ chia một nửa tài sản của đám địch nhân sau khi diệt đi cho Đông Hoa Cung.”
“Đỉnh Lôi Chí Quốc cũng sẽ làm như vậy.” Lôi Di Quân phát biểu ý kiến.
“Cũng không phải là thật sự trắng tay, đây là Nhẫn Trữ Vật của đám người Vong Linh Lão Tổ.” Lê Sa bước đến, trong tay cầm theo sáu chiếc Nhẫn Trữ Vật.
“Tuỳ các nàng phân phó.” Lạc Nam lười biếng ngã lưng nằm xuống.
Chúng nữ lắc đầu thở dài, tuổi tác của hắn dù sao cũng còn trẻ, yêu nghiệt đến đâu thì cũng khó tránh khỏi bị đả kích sau khi trải qua cú sốc lớn như thế.
Các nàng hiểu lúc này Lạc Nam cần yên tĩnh một mình.
“Cung chủ, nghỉ ngơi một giấc đi.” Vân Duyên hơi không đành lòng, thu chúng nữ vào Đông Hoa Cung.
Phạm Thanh Thuyên cùng Lôi Di Quân nhìn nhau gật đầu, lấy ra Lệnh Bài truyền âm cho Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc tập hợp lực lượng, chuẩn bị chiến đấu.
Trong lúc nhất thời, tất cả đều đi phát động thế lực chi chiến, chỉ để lại Lạc Nam nằm ăn vạ dưới mặt đất.
Vài phút sau, cảm giác được tất cả nữ nhân đều đã thực sự rời đi, Lạc Nam bất chợt ngồi bật dậy cười toe toét:
“Chuồn lẹ!”
Hắn điên cuồng thi triển Dịch Chuyển Tức Thời biến mất tại chỗ.
Rời đi chưa được bao lâu, từ đằng sau kết giới Ẩn Châu ầm ầm tiếng gầm phẫn nộ như lệ quỷ đến từ địa ngục:
“Bảo Tàng Động trống rỗng, lũ khốn kiếp các ngươi dám chơi chúng ta?”
Một gốc kết giới bị cường ngạnh mở ra, từ trong đó thò ra hai cặp mắt khổng lồ như nhật nguyệt đang thôn phệ lẫn nhau, quét ngang quét dọc.
Thần thức cuồn cuộn của Bát Cảnh Chí Tôn sôi trào thăm dò phạm vi vạn dặm xung quanh, đáng tiếc đâu còn lại ai dù chỉ một tia hơi thở?
“Chuyện lần này không dễ bỏ qua như vậy.”
Hai tiếng gầm như muốn phát tiết mọi bất mãn, lại không dám thực sự đặt chân sang Tây Châu, kết giới một lần nữa đóng lại như chưa có gì xảy ra.
...
Bên trong một động phủ ở nơi thâm sơn cùng cốc.
Lạc Nam cẩn thận bố trí Trận Pháp phong toả xung quanh, bản thân hắn thì kích động đến lồng ngực phập phồng ngồi bên trong động phủ, toàn thân sướng đến mức nhất trụ kình thiên.
Dù đã cố gắng áp chế nội tâm, hắn vẫn khó lòng giữ bình tĩnh và ức chế cơn hưng phấn lúc này.
Bảy phần mười tài sản của Tây Châu thời đại cổ đang ở trong tay hắn a.
Bàn tay run rẩy lẩy bẩy, Lạc Nam lấy ra Tu La Chủ Lệnh truyền vào một đạo tin tức:
“Ngươi trở về đi! Khi nào cần bổn giáo chủ lại gọi.”
Cách Bảo Tàng Động ba vạn dặm, một tên khổng lồ to hơn cả hành tinh ẩn mình trong hư không nhận được tin tức, nhất thời gãi gãi đầu:
“Giáo chủ định làm gì nha? Gọi ta ra xong lại đuổi ta về?”
Mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra, tên khổng lồ vẫn ngoan ngoãn trở về Tu La Giáo, cơn ngứa của hắn là nhờ giáo chủ thay thế toàn bộ máu huyết trên thân thể, hoá giải chín phần mười lời nguyền nên mới suy giảm, hắn không dám ngỗ nghịch giáo chủ.
Không sai, tên khổng lồ này chính là vị Cửu Cảnh Thể Chí Tôn thức tỉnh ở Vạn Độc Lâm.
Cường giả bí ẩn thu phục hắn mà người ở Tây Châu đồn đại chính là Huyết Yêu Cơ.
Huyết Yêu Cơ thông qua khả năng khống chế máu huyết hàng đầu của bản thân, đem toàn bộ máu bị nhiễm lời nguyền gây ngứa của tên khổng lồ thay thế thành máu của nàng nên đã thành công thu phục, biến hắn thành thuộc hạ trung thành.
Khi ở trong Bảo Tàng Động, Lạc Nam sưu hồn Linh Tự biết được toàn bộ kế hoạch của các Chí Tôn vây công Phạm Thanh Thuyên và Lôi Di Quân, muốn các nàng hiến tế hoá giải lời nguyền Bảo Tàng Động.
Hắn hiểu rằng nếu mình tương kế tựu kế nguỵ trang đánh lén, sau đó điều động Đông Hoa Cung gia nhập chiến đấu, chắc chắn sẽ giành được thắng lợi, đoạt được Bảo Tàng Động vào trong tay.
Chỉ bất quá đến lúc đó tài sản trong Bảo Tàng Động lại phải chia cho Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc, hơn nữa còn bị cả thế gian biết được mình đang nắm giữ khối tài sản khổng lồ, gây nên vô số kẻ tham lam ngấp nghé.
Đối với thế lực của mình, Lạc Nam sẽ không keo kiệt.
Đáng tiếc cả Thất Thập Tông và Đỉnh Lôi Chí Quốc đều không muốn liên minh với hắn cho nên hắn không có trách nhiệm phải chia sẽ Bảo Tàng Động với bọn họ vào lúc này.
Cho nên Lạc Nam đã nghĩ ra một cách, đó là gọi tên khổng lồ từ Tu La Giáo đến, đợi khi mấy nàng Phạm Thanh Thuyên, Lôi Di Quân tưởng sắp thu được Bảo Tàng Động sẽ để tên khổng lồ làm phương thứ ba đứng ra, đem Bảo Tàng Động cướp lấy trước ánh mắt của các nàng rồi nghênh ngang rời đi, gánh chịu xú danh thay cho hắn.
Về phần toàn bộ tài sản trong Bảo Tàng Động, Lạc Nam đã sớm vơ vét sạch sẽ từ trước đó rồi, chỉ cần có kẻ cổng nồi thay mình mà thôi.
Từ trong Rương Đặc Biệt màu Kim Cương tìm thấy dưới gốc Tụ Vận Quốc Thụ, Lạc Nam đạt được một tấm Phù Chú.
Bát Phẩm Chí Tôn Phù – Vô Hiệu Nguyền Phù.
Vô Hiệu Nguyền Phù có công dụng cực kỳ nghịch thiên, đó là vô hiệu hoá một lời nguyền từ cấp độ Bát Cảnh Chí Tôn trở xuống trong vòng ba ngày.
Lạc Nam đã sớm sử dụng Vô Hiệu Nguyền Phù vô hiệu hoá lời nguyền chỉ được lấy 5 vật phẩm trong Bảo Tàng Động, từ đó công phu sư tử ngoạm nuốt sạch vào trong Linh Giới Châu, chỉ chừa lại đúng Đa Hệ Cổ Thạch và Tụ Vận Quốc Thụ cho Lôi Giai Nghi và Lôi Tiên Nhi.
Quá trình này hắn hành động cực kỳ bí mật, Lôi Giai Nghi cùng Lôi Tiên Nhi vì phải chấp nhận thân mang trọng thương, tu vi bị phong ấn như phàm nhân nhằm hoàn hảo qua mặt kẻ thù nên cũng không cảm nhận được Bảo Tàng Động xảy ra biến hoá, chỉ còn sót lại cái nịt.
Có thể nói kế hoạch của Lạc Nam là cực kỳ hoàn hảo, không chê vào đâu được ngoài sự xuất hiện đột ngột của cường giả đến từ Ẩn Châu.
Hắn trăm tính vạn tính, lại tính thiếu cường giả đến từ Ẩn Châu nhảy ra đoạt lấy Bảo Tàng Động trống rỗng.
Ở khoảnh khắc đó, Lạc Nam lại âm thầm mừng rỡ như điên.
Tên khổng lồ của Tu La Giáo được chuẩn bị từ trước không cần lộ diện nữa rồi, bởi vì đã có kẻ vô duyên vô cớ nhảy ra chịu tội thay hắn.
Nghĩ thử mà xem, khối tài sản trong Bảo Tàng Động đủ khiến cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng phải điên cuồng, nếu Lạc Nam công khai sở hữu...liệu những kẻ tham lam cường đại có để cho hắn yên thân thay không? Hay sẽ liên tục tìm kiếm cơ hội cướp đoạt, từ đó gây nên vô số phiền toái cho hắn?
Thứ nhất vì tu vi của hắn là Cửu Cảnh Thể Chí Tôn, sẽ rất ít người dám tìm hắn gây sự.
Thứ hai là vì ngoài thành viên của Tu La Giáo, thiên hạ không ai biết tên khổng lồ bị Tu La Giáo thu phục, dù có cường giả tham lam muốn tìm hắn cũng chẳng biết phải tìm ở đâu, tránh được rất nhiều phiền toái.
Nhưng người tính không bằng trời tính, tên khổng lồ còn chưa kịp hiện thân theo dự kiến thì đã có cường giả bí ẩn của Ẩn Châu nhảy ra cổng nồi.
Như vậy thì càng tốt, sau ngày hôm nay...tin tức Bảo Tàng Động bị Ẩn Châu cướp đi chắc chắn sẽ lan truyền rộng rãi.
Toàn bộ ánh mắt tham lam thèm thuồng sẽ hướng về Ẩn Châu, tình huống chắc chắn sẽ rất thú vị và náo nhiệt.
Lạc Nam đã sớm cẩn thận dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi lại toàn bộ quá trình, dù lúc này Ẩn Châu đứng ra thanh minh Bảo Tàng Động trống rỗng cũng sẽ chẳng có ai tin bọn chúng cả.
Các ngươi xem chúng ta là con nít ba tuổi sao? Cướp sạch Bảo Tàng Động mang về, lại còn vô liêm sỉ nói Bảo Tàng Động trống rỗng? Dụ dỗ trẻ con à?
Sau chuyện lần này, có thể nói là Ẩn Châu nhảy xuống sông Tô Lịch cũng rửa không sạch.
Đã dám tham lam, vậy thì phải có bản lĩnh gánh vác hậu quả.
Sự xuất hiện bất ngờ của cường giả Ẩn Châu càng khiến kế hoạch của Lạc Nam trơn tru và hoàn mỹ.
So với sử dụng tên khổng lồ gánh tội, hắn vui vẻ nhìn hai tên Bát Cảnh Chí Tôn của Ẩn Châu gánh tội hơn.
Để đảm bảo bí mật tuyệt đối, ngay cả chúng nữ Huyết Hàn Lệ, Yên Thê, Tuyết Mộng...cũng đều bị Lạc Nam lừa gạt.
Bí mật Bảo Tàng Động là quá lớn, cho các nàng biết chỉ tổ thêm nguy hiểm.
Bảo Tàng Động là vốn liếng để thúc đẩy dã tâm, phát triển thiên thu bá nghiệp, Lạc Nam tuyệt đối phải tận dụng một cách hợp lý.
Mang theo tâm trạng lâng lâng như ngồi trên mây, Lạc Nam bắt đầu dùng ý niệm truyền vào Linh Giới Châu.
Kiểm kê chiến lợi phẩm nào...
...
Lại sắp cán móc 2400 chương.
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Con Đường Bá Chủ
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ
Story
Chương 2399: Kẻ cười cuối cùng
10.0/10 từ 31 lượt.