Con Đường Bá Chủ
Chương 2397: Lạc Nam độc chiến Thất Cảnh Chí Tôn
145@-
“Ngươi đã làm cách nào? Ngươi chỉ mới là Thánh Hoàng, làm sao có thể thi triển Pháp Tướng Thần Thông?”
La Âm Khinh Nhạn lạnh lùng lẫn không dám tin chất vấn.
Nhìn thấy Tu La Lao Ngục mà mình tự tin và hao phí tâm huyết tạo ra bị hoá giải một cách dễ dàng như thế, bất kỳ ai cũng cảm thấy gặp đả kích và muốn tìm hiểu rõ ràng.
Đáng tiếc lúc này Lạc Nam lại không muốn giải thích, điều hắn muốn làm là đem tất cả địch nhân đang có mặt làm thịt.
Một Thánh Hoàng thi triển Pháp Tướng Thần Thông rất dễ khiến người ta liên tưởng sâu xa về Cấm Kỵ...
Đối với Phạm Thanh Thuyên và Lôi Di Quân, Lạc Nam có biện pháp đối phó, cùng lắm thì đặt điều kiện với Thập Khánh Huyên để nàng ra tay hàng phục.
Nhưng còn những kẻ địch như Cuồng Hoành Long đám người, tình thế bắt buộc phải tiêu diệt.
Vì thế nên để không mất thời gian, Lạc Nam trực tiếp triệu hoán chúng nữ Tuyết Mộng, Yên Thê, Huyết Hàn Lệ...tham chiến.
Lợi dụng ưu thế áp đảo về mặt số lượng tiến hành vây giết.
ẦM ẦM ẦM...
Đã quá hiểu ý đồ của cung chủ, từ bên trong Đông Hoa Cung và Đông Hoa Sơn Trang, Vạn Hoa Trận cùng Tàn Hoa Trận mãnh liệt bắn ra.
Trong nháy mắt, hai toà sát trận kinh thiên động địa đã phong toả toàn trường, ngăn chặn tất cả có ý định chạy trốn, từng cánh hoa mang theo uy thế khủng bố có thể xoắn nát tất cả.
Đặc biệt là Vân Duyên lại trấn thủ cục diện, liên tục ném ra Phù Chú cấp Chí Tôn để gia tăng sức mạnh cho hai toà Sát Trận.
“Khốn nạn!” Vạn Ứng Thiên sắc mặt tái mét, có cảm giác kịch bản quen thuộc lặp lại.
Ban đầu hắn phản ứng rất nhanh chạy khỏi Tiểu Vũ Kết Giới, nhưng hiện tại lại bị hai toà Chí Tôn Sát Trận một lần nữa vây khốn rồi.
Thấy Vạn Ứng Thiên cứ chờ thời cơ tìm hướng đào tẩu, nhát còn hơn chuột, Vong Linh Lão Tổ phẫn nộ mắng:
“Ngươi ở lại đánh cho chúng ta, chạy cái rắm a.”
“Đúng vậy, chưa đánh sợ gì thất bại?” Cuồng Hoành Long nghiến răng nói:
“Hai ả cũng đã trọng thương, đám kia tuy nhiều nhưng tu vi thấp, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.”
“Đã đến mức độ này, chỉ có thể chiến.” Thực Thi Tán Nhân trầm giọng tán thành, bản thân lão là một tán tu, tuy rằng tiêu dao tự tại nhưng lại không có nội tình hùng hậu, nếu lần này không chơi đến cùng mà lựa chọn chạy trốn, vậy ngày sau sẽ bị Thất Thập Tông cùng Đỉnh Lôi Chí Quốc săn lùng đến phát điên.
La Âm Khinh Nhạn không nói lời nào nhưng đã chủ động triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng, thái độ chẳng cần nói cũng biết.
VÙ VÙ VÙ VÙ...
Khói đen mờ mịt chẳng biết từ đâu kéo đến, lẳng lặng hội tụ sau lưng La Âm Khinh Nhạn.
Khói đen tản đi, một tôn Chí Tôn Pháp Tướng quỷ dị hiện ra.
Đó là một Chí Tôn Pháp Tướng nữ nhân khổng lồ với hình thù vừa quyến rũ vừa dữ tợn, sở hữu thân hình tuyệt mỹ với những đường cong trí mạng nhưng khuôn mặt lại giống như lệ quỷ, toàn thân đen kịch vô cùng hung thần ác sát.
Làn khói xung quanh cơ thể nó lại mang đậm hơi thở Nguyền Rủa âm u và nguy hiểm, tạo cảm giác bất an ngập tràn cho người xung quanh.
“Đại Nguyền La Sát Tướng – xếp hạng thứ 38 trên Pháp Tướng Bảng.” Ánh mắt Tuyết Mộng khẽ ngưng, nàng đã nhận ra lai lịch của Chí Tôn pháp tướng này.
Đại Nguyền La Sát Tướng tương truyền là Chí Tôn Pháp Tướng cường đại cho nhân vật tinh thông Nguyền Rủa, mỗi một công kích của nó đánh ra đều sẽ mang theo Nguyền Rủa Chi Lực tác động trực tiếp vào đối thủ, cực kỳ quỷ dị và khó đối phó.
Người trúng phải Nguyền Rủa sẽ không thể hồi phục thương thế theo kiểu thông thường...
Nhưng Tuyết Mộng vẫn tự tin bước lên, trong trẻo lạnh lùng nói:
“Để thiếp thân ứng phó!”
Đại Nguyền La Sát Tướng có Nguyền Rủa Chi Lực đủ để ăn mòn và tiêu huỷ rất nhiều Chí Tôn Pháp Tướng khác.
Nhưng Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng của nàng lại là tồn tại vĩnh cửu không thể phát diệt, sẳn sàng nghênh tiếp tất cả Nguyền Rủa Chi Lực mà chẳng sợ bị xói mòn.
Quả nhiên khi nhìn thấy Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng của Tuyết Mộng hiện ra, ánh mắt La Âm Khinh Nhạn hơi nhíu lại, hừ một tiếng:
“Muốn khắc chế ta? Hãy xem lại tu vi của ngươi.”
Hiển nhiên nàng cũng đã nhận ra ý đồ của Tuyết Mộng là muốn dùng Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng khắc chế Đại Nguyền La Sát Tướng, nhưng đừng quên tu vi giữa hai người chênh lệch tận ba tiểu cảnh.
Tuyết Mộng chẳng nói tiếng nào, Tuyết Linh Phân Thân mang theo Tuyết Mộng Cung đã xuất hiện bên cạnh nàng.
Hiển nhiên Tuyết Mộng cũng biết một mình không thể chống lại được La Âm Khinh Nhạn.
“Còn có chúng ta!”
Đã muốn lấy đông hiếp yếu, Yên Thê, Cốt Nữ và Lê Sa cũng tiến lên hiệp trợ Tuyết Mộng, triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng cường đại của các nàng.
Các nàng thừa hiểu La Âm Khinh Nhạn khó đối phó, nên quyết định toàn lực vây công.
Về phần Huyết Hàn Lệ, nàng đã sớm tìm đến Vạn Ứng Thiên cười tủm tỉm, Ngự Huyết Hồn Tướng lãnh khốc ở sau lưng, trong tay là Thực Không Huyết Chuỳ sẳn sàng thi triển bạo lực.
Với Ngự Huyết Hồn Tướng, Vạn Ứng Thiên đụng độ Huyết Hàn Lệ chẳng khác nào con trai ngoan gặp mẫu thân, chỉ có thể bị đè ra đánh.
Trong thoáng chốc, bên phía địch nhân chỉ còn lại ba người chưa có đối thủ là Vong Linh Lão Tổ, Cuồng Hoành Long và Thực Thi Tán Nhân.
“Chúng ta lấy hai đánh ba.” Phạm Thanh Thuyên nhìn Lôi Di Quân đề nghị.
“Không!” Lạc Nam cười khà khà lao đến:
“Các nàng mỗi người đánh một, còn lại giao cho ta.”
“Ngươi chẳng phải đã bị thương?” Phạm Thanh Thuyên nhíu mày.
“Yên tâm, bản sự hồi phục của ta vẫn rất lớn.” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực.
Tuy rằng vừa rồi hắn nhận phản phệ không nhỏ, phạm vi Tiểu Vũ Kết Giới đã không thể tiếp tục mở rộng, nhưng đối chiến một người là không thành vấn đề.
“Vậy giao Thực Thi Tán Nhân cho ngươi.” Lôi Di Quân tán thành nói.
Đại Thế Diễn Lôi hình thành lĩnh vực bao phủ lấy nàng, một chân bước ra, trong tay cầm Thiên Phạt Phủ lao đến Cuồng Hoành Long đập xuống đầy thô bạo.
Phạm Thanh Thuyên cũng chằng nói thêm lời nào, Vĩnh Hằng Thiên Luân xoay tròn, chủ động lao đến Vong Linh Lão Tổ.
Nàng có hơn chục loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính hộ thân, Hồn Tu đừng mong công kích vào được linh hồn của nàng, Vong Linh Lão Tổ gặp phải Phạm Thanh Thuyên xem như xui xẻo.
Lạc Nam chép chép miệng, hai nữ cường nhân này xem như còn có lương tâm, giao kèo dễ nhất cho mình.
Thực Thi Tán Nhân tuy rằng được xưng là đệ nhất cường giả tán tu...nhưng chỉ mạnh sau khi những tán tu khủng nhất thuộc Kiêu Hùng Bang chết sạch mà thôi.
Tán tu sướng ở tự do tự tại, không bị ràng buộc bởi thế lực nhưng nội tình lại không thể sánh bằng các đại thế lực, có thể nói Thực Thi Tán Nhân là kẻ yếu nhất trong các vị Thất Cảnh Chí Tôn ở nơi này rồi.
Bằng không Thực Thi Tán Nhân cũng đâu đến mức sử dụng một cái dao mổ heo đã hình thành linh trí vì giết quá nhiều người làm vũ khí chiến đấu?
“Muốn đánh bại lão phu? Tiểu tử ngươi ăn gan hùm mật báo.”
Thực Thi Tán Nhân thấy mình bị xem thường liền lăng lệ lên tiếng.
Biết rằng tiếp cận Lạc Nam sẽ bị Tiểu Vũ Kết Giới ảnh hưởng, lão ta liền dứt khoát giữ khoảng cách, dao mổ heo trong tay liên tục cách không chém xuống, mang theo Sát Thế khủng bố và sức mạnh áp đảo của Thất Cảnh Chí Tôn.
Hiển nhiên là muốn từ xa làm thịt Lạc Nam mà không rơi vào Tiểu Vũ Kết Giới của hắn.
Sắc mặt Lạc Nam ngưng trọng, nếu trúng phải một chiêu của Thất Cảnh Chí Tôn không phải chuyện đơn giản.
Vậy nên hắn đương nhiên không dại dột mà đón nhận thế công của Thực Thi Tán Nhân.
Dốc hết sức bình sinh, Lạc Nam điều động cả Thời Gian, Không Gian, các loại thuộc tính gia tăng tốc độ, Dịch Chuyển Tức Thời.
Hắn điên cuồng biến thành tàn ảnh né tránh những nhát chém của Thực Thi Tán Nhân, cố gắng tiếp cận lão ta để Tiểu Vũ Kết Giới bao trùm lấy.
“Nằm mơ đi thằng nhãi!”
Thực Thi Tán Nhân bỏ chạy thục mạng, vừa chạy vừa quay lại chém Lạc Nam, từng luồng dao khí khủng bố cắt nát không gian bắn ra liên tục, không để Tiểu Vũ Kết Giới chạm vào thân thể mình.
“Lão gia gia, đến đây tiểu tử ôm một cái thân mật a.” Lạc Nam kích hoạt thêm cả Yêu Đạo, vận dụng khả năng của Tinh Không Chi Long để rút ngắn khoảng cách.
“Chim cút!” Thực Thi Tán Nhân nộ hống.
Tốc độ của Thất Cảnh Chí Tôn quá nhanh, tuy rằng Thực Thi Tán Nhân chẳng có bất kỳ thủ đoạn tăng tốc nào nhưng Lạc Nam cũng vô pháp đuổi kịp.
Cảnh tượng diễn ra nhất thời cực kỳ quỷ dị.
Chỉ thấy Thực Thi Tán Nhân bị Lạc Nam đuổi chạy giữa chiến trường, Thực Thi Tán Nhân vừa chạy vừa mắng, đồng thời liên tục chém về phía sau.
Lạc Nam vừa cố gắng né tránh, vừa cố gắng tiếp cận Thực Thi Tán Nhân, đồng thời yêu cầu ông ta đứng lại.
Nếu người ngoài không biết, nhìn từ xa xa còn tưởng một đôi nam nữ đang yêu đương hờn dỗi.
Đuổi mãi không được, lại phải chật vật né tránh thế công của lão già, Lạc Nam cũng mệt muốn chết.
Hắn mở ra Dò Thám Tương Lai, muốn xem thấu quỷ đạo chạy trốn của Thực Thi Tán Nhân từ đó chặn đường.
Nhưng tốc độ và ý định của Thực Thi Tán Nhân liên tục biến hoá khiến tương lai thay đổi không ngừng, Lạc Nam thật sự không thể nắm bắt.
Rõ ràng khi không có Tiểu Vũ Kết Giới tác động, chênh lệch giữa hắn và Chí Tôn cao cấp vẫn còn chênh lệch quá lớn, ngay cả đuổi cũng không đuổi kịp đối phương.
Nhưng Dò Thám Tương Lai lại giúp hắn nhìn thấy đòn tấn công của Thực Thi Tán Nhân sau khi đánh ra trước một nhịp, nhờ đó thành công né tránh, trơn trượt như cá trạch.
“Thằng khốn quái thai này.” Thực Thi Tán Nhân trong lòng phẫn hận đến cực điểm, chưa bao giờ sẽ có ngày lão tưởng tượng ra cảnh mình bị Thánh Hoàng truy đuổi phải chạy thục mạng.
Không phải lão sợ Lạc Nam, cái lão sợ là Tiểu Vũ Kết Giới của hắn.
Một khi rơi vào, với sự khống chế dữ dội của Sâm Lâm Hắc Ám, sợ rằng chẳng còn kiện Yêu Binh Tộc nào tự bạo để cứu lão như lần trước.
Nếu Lạc Nam không có Tiểu Vũ Kết Giới, lão đã sớm đứng lại giết hắn tám trăm nghìn lần như giết một con kiến.
Cho nên chỉ có thể ôm một bụng bực tức vừa đánh vừa lui, không dám cho Lạc Nam đến gần bán kính trăm mét.
Lạc Nam lại đáng sợ ở chỗ vậy mà có thể liên tục né tránh công kích của lão, điều này khiến lão hoài nghi nhân sinh.
Thánh Hoàng có thể né công kích của Thất Cảnh Chí Tôn, quả thật là nghe cũng chưa từng nghe qua.
Thỉnh thoảng may mắn chém trúng một cái, hắn lại có Hình Nhân Hắc Ám hoặc Trùng Thế Mạng chết thay, đáng ghét đến cực điểm.
“Hừ, đừng trách ta độc ác.” Lạc Nam dần mất kiên nhẫn, ánh mắt lấp loé, khoá chặt thân ảnh Thực Thi Tán Nhân:
“Trừng Mắt Mang Thai – Dục Tiên Dục Tử.”
Hai loại thủ đoạn hạ lưu bỉ ổi được Lạc Nam cùng lúc thi triển.
Quả nhiên hắn chứng kiến Thực Thi Tán Nhân ở phía trước toàn thân bất chợt co rúm một cái, sắc mặt già nua đỏ hồng thở hổn hển, đồng thời cái bụng trướng phồng lên, biểu lộ sau đó chuyển sang đầy thống khổ và đau đớn.
Vừa sướng vừa đau, khó diễn tả thành lời.
“Tiểu súc sinh hạ tiện, ngươi đã làm gì lão phu?” Thực Thi Tán Nhân ngửa đầu gầm rú như dã thú vì phẫn nộ.
Khiến Lạc Nam buồn bực ở chỗ tâm cảnh của lão già này quá mức kiên cố, dù bị mang thai và lên đỉnh cùng một lúc, biểu hiện cực độ khó chịu nhưng tốc độ của lão ta lại chẳng hề suy giảm chút nào khiến hắn vẫn chưa thể tiếp cận.
“Lão già mang thai, ngươi là nữ nhân chuyển giới sao?” Lạc Nam sử dụng công phu đả kích miệng lưỡi, dùng Oanh Thiên Tổ Phù truyền khắp toàn trường.
Những người khác nghe vậy đưa mắt nhìn, thấy bụng của Thực Thi Tán Nhân còn tròn vo như phụ nữ mang thai, cả đám nhao nhao ném đến ánh mắt quỷ dị.
“Khinh người quá đáng!” Thực Thi Tán Nhân bị trêu đến sắp phát rồ, không còn kiên nhẫn được nữa:
“Đã ngươi muốn chết, lão phu thành toàn ngươi!”
Từ trong Nhẫn Trữ Vật, hai cổ thi thể Chí Tôn cấp thấp vô tội được lão lấy ra, chuẩn bị nuốt vào trong bụng để gia tăng chiến lực, từ đó có sức tiếp tục cùng Lạc Nam liều mạng.
Nào ngờ khi Lạc Nam thấy cảnh tượng này, chẳng những không lo lắng mà còn biểu hiện mừng rỡ như điên.
Bên trong mắt hắn, một cái văn tự huyền ảo bí hiểm hiện ra.
Bí Tự - Thi.
Bí Tự Thi cướp được từ Thiên Tượng Chí Tôn lần đầu tiên có đất diễn xuất.
Trong nháy mắt, hắn đã đoạt quyền khống chế hai bộ thi thể cấp Chí Tôn trong tay Thực Thi Tán Nhân, ra lệnh cho chúng nó:
“Nổ đi!”
ĐÙNG ĐÙNG...
Hai bộ thi thể Chí Tôn ầm ầm tự bạo ngay khi Thực Thi Tán Nhân vừa kịp đút chúng nó vào miệng.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, cái miệng rộng của Thực Thi Tán Nhân nổ tung rỗng tuếch, phần đầu như muốn nứt ra, đau đến đến tê tâm liệt phế:
“Làm sao có thể?”
Đúng là trời cũng giúp Lạc Nam, Bí Tự Thi của hắn đột ngột phát huy tác dụng nhờ vào đối thủ có sở thích cắn nuốt thi thể.
Đối với Bí Tự Thi, bất kể là thi thể hay cương thi đều có thể nằm trong tầm kiểm soát của nó, trừ những Thi Tu có được linh trí riêng biệt như Thi Mộ Tuyền, Thi Mộ Liễu các nàng.
Tốc độ của Thực Thi Tán Nhân vì bị thương mà suy giảm, Lạc Nam thi triển Tốc Biến và Dịch Chuyển Tức Thời kết hợp lao vọt đến.
Tiểu Vũ Kết Giới bao trùm.
Chỉ trong nháy mắt, tu vi của Thực Thi Tán Nhân ầm ầm rơi xuống Thánh Đế tối đỉnh.
“Không xong!” Thực Thi Tán Nhân biến sắc, đã nhận ra tình huống cực kỳ bất lợi của mình.
Gần như chẳng hề do dự, lão triệu hoán ra một Chí Tôn Pháp Tướng có hình dạng như thây ma khổng lồ, toàn thân quấn băng vải trắng, máu me đầm đìa khắp toàn thân, mang theo hơi thở tử vong nồng nặng.
“Thi Tử Pháp Tướng xếp thứ 59 trên Pháp Tướng Bảng?” Lạc Nam cười lạnh:
“Tu vi đã bị áp chế, triệu hoán nó có tác dụng gì?”
Thực Thi Tán Nhân trong mắt loé lên vẻ tàn nhẫn, hung hăng quát: “BẠO!”
Đồng tử Lạc Nam co rút lại, toàn thân mãnh liệt thối lui, Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao trùm cơ thể.
ĐÙNG!
Thi Tử Pháp Tướng ầm ầm tự bạo, chỉ thấy Lạc Nam bay ngược như diều đứt dây, hấp hối như người sắp chết sau đó sùi bọt mép, triệt để hôn mê bất tỉnh, không còn khí tức sự sống.
Hắn không ngờ Thực Thi Tán Nhân ngoan độc như vậy, quả là lão quái vật tán tu sống thành tinh, không triệu hoán Thi Tử Pháp Tướng ra chiến đấu mà là triệu hoán để tự bạo, đánh văng Lạc Nam nhằm thoát khỏi Tiểu Vũ Kết Giới của hắn tác động.
Kinh nghiệm chiến đấu có thể nói là phong phú vô cùng.
“HỰ...”
Thực Thi Tán Nhân cũng bị thương không nhẹ khi tự bạo Thi Tử Pháp Tướng của mình.
“Thật khó tin một Thánh Hoàng có thể đem lão phu bức đến mức độ này.” Thực Thi Tán Nhân gằn giọng âm trầm:
“Nhưng lão phu muốn ăn thịt ngươi, xem thịt của yêu nghiệt có tư vị gì.”
Nhân lúc Lạc Nam như xác chết, Thực Thi Tán Nhân xuất hiện trước mặt hắn, dao mổ heo nhắm thẳng đầu mổ xuống.
“Khà khà, giả chết thành công.”
Lạc Nam đang chết bỗng nhiên tủm tỉm nở nụ cười, bên trong đan điền của hắn là Bất Tử Dịch Thuỷ đang được luyện hoá liên tục, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy được?
Thủ đoạn giả chết từ Nguỵ Tử Hồn Thuật một lần nữa phát huy tác dụng khôn lường, Thất Cảnh Chí Tôn đã bị trúng kế.
“Súc sinh!” Thực Thi Tán Nhân chỉ kịp rú lên hai chữ.
Sâm Lâm Hắc Ám cùng Tiểu Vũ Kết Giới mở ra, một lần nữa nhấn chìm lấy lão...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Con Đường Bá Chủ
“Ngươi đã làm cách nào? Ngươi chỉ mới là Thánh Hoàng, làm sao có thể thi triển Pháp Tướng Thần Thông?”
La Âm Khinh Nhạn lạnh lùng lẫn không dám tin chất vấn.
Nhìn thấy Tu La Lao Ngục mà mình tự tin và hao phí tâm huyết tạo ra bị hoá giải một cách dễ dàng như thế, bất kỳ ai cũng cảm thấy gặp đả kích và muốn tìm hiểu rõ ràng.
Đáng tiếc lúc này Lạc Nam lại không muốn giải thích, điều hắn muốn làm là đem tất cả địch nhân đang có mặt làm thịt.
Một Thánh Hoàng thi triển Pháp Tướng Thần Thông rất dễ khiến người ta liên tưởng sâu xa về Cấm Kỵ...
Đối với Phạm Thanh Thuyên và Lôi Di Quân, Lạc Nam có biện pháp đối phó, cùng lắm thì đặt điều kiện với Thập Khánh Huyên để nàng ra tay hàng phục.
Nhưng còn những kẻ địch như Cuồng Hoành Long đám người, tình thế bắt buộc phải tiêu diệt.
Vì thế nên để không mất thời gian, Lạc Nam trực tiếp triệu hoán chúng nữ Tuyết Mộng, Yên Thê, Huyết Hàn Lệ...tham chiến.
Lợi dụng ưu thế áp đảo về mặt số lượng tiến hành vây giết.
ẦM ẦM ẦM...
Đã quá hiểu ý đồ của cung chủ, từ bên trong Đông Hoa Cung và Đông Hoa Sơn Trang, Vạn Hoa Trận cùng Tàn Hoa Trận mãnh liệt bắn ra.
Trong nháy mắt, hai toà sát trận kinh thiên động địa đã phong toả toàn trường, ngăn chặn tất cả có ý định chạy trốn, từng cánh hoa mang theo uy thế khủng bố có thể xoắn nát tất cả.
Đặc biệt là Vân Duyên lại trấn thủ cục diện, liên tục ném ra Phù Chú cấp Chí Tôn để gia tăng sức mạnh cho hai toà Sát Trận.
“Khốn nạn!” Vạn Ứng Thiên sắc mặt tái mét, có cảm giác kịch bản quen thuộc lặp lại.
Ban đầu hắn phản ứng rất nhanh chạy khỏi Tiểu Vũ Kết Giới, nhưng hiện tại lại bị hai toà Chí Tôn Sát Trận một lần nữa vây khốn rồi.
Thấy Vạn Ứng Thiên cứ chờ thời cơ tìm hướng đào tẩu, nhát còn hơn chuột, Vong Linh Lão Tổ phẫn nộ mắng:
“Ngươi ở lại đánh cho chúng ta, chạy cái rắm a.”
“Đúng vậy, chưa đánh sợ gì thất bại?” Cuồng Hoành Long nghiến răng nói:
“Hai ả cũng đã trọng thương, đám kia tuy nhiều nhưng tu vi thấp, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.”
“Đã đến mức độ này, chỉ có thể chiến.” Thực Thi Tán Nhân trầm giọng tán thành, bản thân lão là một tán tu, tuy rằng tiêu dao tự tại nhưng lại không có nội tình hùng hậu, nếu lần này không chơi đến cùng mà lựa chọn chạy trốn, vậy ngày sau sẽ bị Thất Thập Tông cùng Đỉnh Lôi Chí Quốc săn lùng đến phát điên.
La Âm Khinh Nhạn không nói lời nào nhưng đã chủ động triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng, thái độ chẳng cần nói cũng biết.
VÙ VÙ VÙ VÙ...
Khói đen mờ mịt chẳng biết từ đâu kéo đến, lẳng lặng hội tụ sau lưng La Âm Khinh Nhạn.
Khói đen tản đi, một tôn Chí Tôn Pháp Tướng quỷ dị hiện ra.
Đó là một Chí Tôn Pháp Tướng nữ nhân khổng lồ với hình thù vừa quyến rũ vừa dữ tợn, sở hữu thân hình tuyệt mỹ với những đường cong trí mạng nhưng khuôn mặt lại giống như lệ quỷ, toàn thân đen kịch vô cùng hung thần ác sát.
Làn khói xung quanh cơ thể nó lại mang đậm hơi thở Nguyền Rủa âm u và nguy hiểm, tạo cảm giác bất an ngập tràn cho người xung quanh.
“Đại Nguyền La Sát Tướng – xếp hạng thứ 38 trên Pháp Tướng Bảng.” Ánh mắt Tuyết Mộng khẽ ngưng, nàng đã nhận ra lai lịch của Chí Tôn pháp tướng này.
Đại Nguyền La Sát Tướng tương truyền là Chí Tôn Pháp Tướng cường đại cho nhân vật tinh thông Nguyền Rủa, mỗi một công kích của nó đánh ra đều sẽ mang theo Nguyền Rủa Chi Lực tác động trực tiếp vào đối thủ, cực kỳ quỷ dị và khó đối phó.
Người trúng phải Nguyền Rủa sẽ không thể hồi phục thương thế theo kiểu thông thường...
Nhưng Tuyết Mộng vẫn tự tin bước lên, trong trẻo lạnh lùng nói:
“Để thiếp thân ứng phó!”
Đại Nguyền La Sát Tướng có Nguyền Rủa Chi Lực đủ để ăn mòn và tiêu huỷ rất nhiều Chí Tôn Pháp Tướng khác.
Nhưng Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng của nàng lại là tồn tại vĩnh cửu không thể phát diệt, sẳn sàng nghênh tiếp tất cả Nguyền Rủa Chi Lực mà chẳng sợ bị xói mòn.
Quả nhiên khi nhìn thấy Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng của Tuyết Mộng hiện ra, ánh mắt La Âm Khinh Nhạn hơi nhíu lại, hừ một tiếng:
“Muốn khắc chế ta? Hãy xem lại tu vi của ngươi.”
Hiển nhiên nàng cũng đã nhận ra ý đồ của Tuyết Mộng là muốn dùng Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng khắc chế Đại Nguyền La Sát Tướng, nhưng đừng quên tu vi giữa hai người chênh lệch tận ba tiểu cảnh.
Tuyết Mộng chẳng nói tiếng nào, Tuyết Linh Phân Thân mang theo Tuyết Mộng Cung đã xuất hiện bên cạnh nàng.
Hiển nhiên Tuyết Mộng cũng biết một mình không thể chống lại được La Âm Khinh Nhạn.
“Còn có chúng ta!”
Đã muốn lấy đông hiếp yếu, Yên Thê, Cốt Nữ và Lê Sa cũng tiến lên hiệp trợ Tuyết Mộng, triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng cường đại của các nàng.
Các nàng thừa hiểu La Âm Khinh Nhạn khó đối phó, nên quyết định toàn lực vây công.
Về phần Huyết Hàn Lệ, nàng đã sớm tìm đến Vạn Ứng Thiên cười tủm tỉm, Ngự Huyết Hồn Tướng lãnh khốc ở sau lưng, trong tay là Thực Không Huyết Chuỳ sẳn sàng thi triển bạo lực.
Với Ngự Huyết Hồn Tướng, Vạn Ứng Thiên đụng độ Huyết Hàn Lệ chẳng khác nào con trai ngoan gặp mẫu thân, chỉ có thể bị đè ra đánh.
Trong thoáng chốc, bên phía địch nhân chỉ còn lại ba người chưa có đối thủ là Vong Linh Lão Tổ, Cuồng Hoành Long và Thực Thi Tán Nhân.
“Chúng ta lấy hai đánh ba.” Phạm Thanh Thuyên nhìn Lôi Di Quân đề nghị.
“Không!” Lạc Nam cười khà khà lao đến:
“Các nàng mỗi người đánh một, còn lại giao cho ta.”
“Ngươi chẳng phải đã bị thương?” Phạm Thanh Thuyên nhíu mày.
“Yên tâm, bản sự hồi phục của ta vẫn rất lớn.” Lạc Nam vỗ vỗ lồng ngực.
Tuy rằng vừa rồi hắn nhận phản phệ không nhỏ, phạm vi Tiểu Vũ Kết Giới đã không thể tiếp tục mở rộng, nhưng đối chiến một người là không thành vấn đề.
“Vậy giao Thực Thi Tán Nhân cho ngươi.” Lôi Di Quân tán thành nói.
Đại Thế Diễn Lôi hình thành lĩnh vực bao phủ lấy nàng, một chân bước ra, trong tay cầm Thiên Phạt Phủ lao đến Cuồng Hoành Long đập xuống đầy thô bạo.
Phạm Thanh Thuyên cũng chằng nói thêm lời nào, Vĩnh Hằng Thiên Luân xoay tròn, chủ động lao đến Vong Linh Lão Tổ.
Nàng có hơn chục loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính hộ thân, Hồn Tu đừng mong công kích vào được linh hồn của nàng, Vong Linh Lão Tổ gặp phải Phạm Thanh Thuyên xem như xui xẻo.
Lạc Nam chép chép miệng, hai nữ cường nhân này xem như còn có lương tâm, giao kèo dễ nhất cho mình.
Thực Thi Tán Nhân tuy rằng được xưng là đệ nhất cường giả tán tu...nhưng chỉ mạnh sau khi những tán tu khủng nhất thuộc Kiêu Hùng Bang chết sạch mà thôi.
Tán tu sướng ở tự do tự tại, không bị ràng buộc bởi thế lực nhưng nội tình lại không thể sánh bằng các đại thế lực, có thể nói Thực Thi Tán Nhân là kẻ yếu nhất trong các vị Thất Cảnh Chí Tôn ở nơi này rồi.
Bằng không Thực Thi Tán Nhân cũng đâu đến mức sử dụng một cái dao mổ heo đã hình thành linh trí vì giết quá nhiều người làm vũ khí chiến đấu?
“Muốn đánh bại lão phu? Tiểu tử ngươi ăn gan hùm mật báo.”
Thực Thi Tán Nhân thấy mình bị xem thường liền lăng lệ lên tiếng.
Biết rằng tiếp cận Lạc Nam sẽ bị Tiểu Vũ Kết Giới ảnh hưởng, lão ta liền dứt khoát giữ khoảng cách, dao mổ heo trong tay liên tục cách không chém xuống, mang theo Sát Thế khủng bố và sức mạnh áp đảo của Thất Cảnh Chí Tôn.
Hiển nhiên là muốn từ xa làm thịt Lạc Nam mà không rơi vào Tiểu Vũ Kết Giới của hắn.
Sắc mặt Lạc Nam ngưng trọng, nếu trúng phải một chiêu của Thất Cảnh Chí Tôn không phải chuyện đơn giản.
Vậy nên hắn đương nhiên không dại dột mà đón nhận thế công của Thực Thi Tán Nhân.
Dốc hết sức bình sinh, Lạc Nam điều động cả Thời Gian, Không Gian, các loại thuộc tính gia tăng tốc độ, Dịch Chuyển Tức Thời.
Hắn điên cuồng biến thành tàn ảnh né tránh những nhát chém của Thực Thi Tán Nhân, cố gắng tiếp cận lão ta để Tiểu Vũ Kết Giới bao trùm lấy.
“Nằm mơ đi thằng nhãi!”
Thực Thi Tán Nhân bỏ chạy thục mạng, vừa chạy vừa quay lại chém Lạc Nam, từng luồng dao khí khủng bố cắt nát không gian bắn ra liên tục, không để Tiểu Vũ Kết Giới chạm vào thân thể mình.
“Lão gia gia, đến đây tiểu tử ôm một cái thân mật a.” Lạc Nam kích hoạt thêm cả Yêu Đạo, vận dụng khả năng của Tinh Không Chi Long để rút ngắn khoảng cách.
“Chim cút!” Thực Thi Tán Nhân nộ hống.
Tốc độ của Thất Cảnh Chí Tôn quá nhanh, tuy rằng Thực Thi Tán Nhân chẳng có bất kỳ thủ đoạn tăng tốc nào nhưng Lạc Nam cũng vô pháp đuổi kịp.
Cảnh tượng diễn ra nhất thời cực kỳ quỷ dị.
Chỉ thấy Thực Thi Tán Nhân bị Lạc Nam đuổi chạy giữa chiến trường, Thực Thi Tán Nhân vừa chạy vừa mắng, đồng thời liên tục chém về phía sau.
Lạc Nam vừa cố gắng né tránh, vừa cố gắng tiếp cận Thực Thi Tán Nhân, đồng thời yêu cầu ông ta đứng lại.
Nếu người ngoài không biết, nhìn từ xa xa còn tưởng một đôi nam nữ đang yêu đương hờn dỗi.
Đuổi mãi không được, lại phải chật vật né tránh thế công của lão già, Lạc Nam cũng mệt muốn chết.
Hắn mở ra Dò Thám Tương Lai, muốn xem thấu quỷ đạo chạy trốn của Thực Thi Tán Nhân từ đó chặn đường.
Nhưng tốc độ và ý định của Thực Thi Tán Nhân liên tục biến hoá khiến tương lai thay đổi không ngừng, Lạc Nam thật sự không thể nắm bắt.
Rõ ràng khi không có Tiểu Vũ Kết Giới tác động, chênh lệch giữa hắn và Chí Tôn cao cấp vẫn còn chênh lệch quá lớn, ngay cả đuổi cũng không đuổi kịp đối phương.
Nhưng Dò Thám Tương Lai lại giúp hắn nhìn thấy đòn tấn công của Thực Thi Tán Nhân sau khi đánh ra trước một nhịp, nhờ đó thành công né tránh, trơn trượt như cá trạch.
“Thằng khốn quái thai này.” Thực Thi Tán Nhân trong lòng phẫn hận đến cực điểm, chưa bao giờ sẽ có ngày lão tưởng tượng ra cảnh mình bị Thánh Hoàng truy đuổi phải chạy thục mạng.
Không phải lão sợ Lạc Nam, cái lão sợ là Tiểu Vũ Kết Giới của hắn.
Một khi rơi vào, với sự khống chế dữ dội của Sâm Lâm Hắc Ám, sợ rằng chẳng còn kiện Yêu Binh Tộc nào tự bạo để cứu lão như lần trước.
Nếu Lạc Nam không có Tiểu Vũ Kết Giới, lão đã sớm đứng lại giết hắn tám trăm nghìn lần như giết một con kiến.
Cho nên chỉ có thể ôm một bụng bực tức vừa đánh vừa lui, không dám cho Lạc Nam đến gần bán kính trăm mét.
Lạc Nam lại đáng sợ ở chỗ vậy mà có thể liên tục né tránh công kích của lão, điều này khiến lão hoài nghi nhân sinh.
Thánh Hoàng có thể né công kích của Thất Cảnh Chí Tôn, quả thật là nghe cũng chưa từng nghe qua.
Thỉnh thoảng may mắn chém trúng một cái, hắn lại có Hình Nhân Hắc Ám hoặc Trùng Thế Mạng chết thay, đáng ghét đến cực điểm.
“Hừ, đừng trách ta độc ác.” Lạc Nam dần mất kiên nhẫn, ánh mắt lấp loé, khoá chặt thân ảnh Thực Thi Tán Nhân:
“Trừng Mắt Mang Thai – Dục Tiên Dục Tử.”
Hai loại thủ đoạn hạ lưu bỉ ổi được Lạc Nam cùng lúc thi triển.
Quả nhiên hắn chứng kiến Thực Thi Tán Nhân ở phía trước toàn thân bất chợt co rúm một cái, sắc mặt già nua đỏ hồng thở hổn hển, đồng thời cái bụng trướng phồng lên, biểu lộ sau đó chuyển sang đầy thống khổ và đau đớn.
Vừa sướng vừa đau, khó diễn tả thành lời.
“Tiểu súc sinh hạ tiện, ngươi đã làm gì lão phu?” Thực Thi Tán Nhân ngửa đầu gầm rú như dã thú vì phẫn nộ.
Khiến Lạc Nam buồn bực ở chỗ tâm cảnh của lão già này quá mức kiên cố, dù bị mang thai và lên đỉnh cùng một lúc, biểu hiện cực độ khó chịu nhưng tốc độ của lão ta lại chẳng hề suy giảm chút nào khiến hắn vẫn chưa thể tiếp cận.
“Lão già mang thai, ngươi là nữ nhân chuyển giới sao?” Lạc Nam sử dụng công phu đả kích miệng lưỡi, dùng Oanh Thiên Tổ Phù truyền khắp toàn trường.
Những người khác nghe vậy đưa mắt nhìn, thấy bụng của Thực Thi Tán Nhân còn tròn vo như phụ nữ mang thai, cả đám nhao nhao ném đến ánh mắt quỷ dị.
“Khinh người quá đáng!” Thực Thi Tán Nhân bị trêu đến sắp phát rồ, không còn kiên nhẫn được nữa:
“Đã ngươi muốn chết, lão phu thành toàn ngươi!”
Từ trong Nhẫn Trữ Vật, hai cổ thi thể Chí Tôn cấp thấp vô tội được lão lấy ra, chuẩn bị nuốt vào trong bụng để gia tăng chiến lực, từ đó có sức tiếp tục cùng Lạc Nam liều mạng.
Nào ngờ khi Lạc Nam thấy cảnh tượng này, chẳng những không lo lắng mà còn biểu hiện mừng rỡ như điên.
Bên trong mắt hắn, một cái văn tự huyền ảo bí hiểm hiện ra.
Bí Tự - Thi.
Bí Tự Thi cướp được từ Thiên Tượng Chí Tôn lần đầu tiên có đất diễn xuất.
Trong nháy mắt, hắn đã đoạt quyền khống chế hai bộ thi thể cấp Chí Tôn trong tay Thực Thi Tán Nhân, ra lệnh cho chúng nó:
“Nổ đi!”
ĐÙNG ĐÙNG...
Hai bộ thi thể Chí Tôn ầm ầm tự bạo ngay khi Thực Thi Tán Nhân vừa kịp đút chúng nó vào miệng.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, cái miệng rộng của Thực Thi Tán Nhân nổ tung rỗng tuếch, phần đầu như muốn nứt ra, đau đến đến tê tâm liệt phế:
“Làm sao có thể?”
Đúng là trời cũng giúp Lạc Nam, Bí Tự Thi của hắn đột ngột phát huy tác dụng nhờ vào đối thủ có sở thích cắn nuốt thi thể.
Đối với Bí Tự Thi, bất kể là thi thể hay cương thi đều có thể nằm trong tầm kiểm soát của nó, trừ những Thi Tu có được linh trí riêng biệt như Thi Mộ Tuyền, Thi Mộ Liễu các nàng.
Tốc độ của Thực Thi Tán Nhân vì bị thương mà suy giảm, Lạc Nam thi triển Tốc Biến và Dịch Chuyển Tức Thời kết hợp lao vọt đến.
Tiểu Vũ Kết Giới bao trùm.
Chỉ trong nháy mắt, tu vi của Thực Thi Tán Nhân ầm ầm rơi xuống Thánh Đế tối đỉnh.
“Không xong!” Thực Thi Tán Nhân biến sắc, đã nhận ra tình huống cực kỳ bất lợi của mình.
Gần như chẳng hề do dự, lão triệu hoán ra một Chí Tôn Pháp Tướng có hình dạng như thây ma khổng lồ, toàn thân quấn băng vải trắng, máu me đầm đìa khắp toàn thân, mang theo hơi thở tử vong nồng nặng.
“Thi Tử Pháp Tướng xếp thứ 59 trên Pháp Tướng Bảng?” Lạc Nam cười lạnh:
“Tu vi đã bị áp chế, triệu hoán nó có tác dụng gì?”
Thực Thi Tán Nhân trong mắt loé lên vẻ tàn nhẫn, hung hăng quát: “BẠO!”
Đồng tử Lạc Nam co rút lại, toàn thân mãnh liệt thối lui, Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao trùm cơ thể.
ĐÙNG!
Thi Tử Pháp Tướng ầm ầm tự bạo, chỉ thấy Lạc Nam bay ngược như diều đứt dây, hấp hối như người sắp chết sau đó sùi bọt mép, triệt để hôn mê bất tỉnh, không còn khí tức sự sống.
Hắn không ngờ Thực Thi Tán Nhân ngoan độc như vậy, quả là lão quái vật tán tu sống thành tinh, không triệu hoán Thi Tử Pháp Tướng ra chiến đấu mà là triệu hoán để tự bạo, đánh văng Lạc Nam nhằm thoát khỏi Tiểu Vũ Kết Giới của hắn tác động.
Kinh nghiệm chiến đấu có thể nói là phong phú vô cùng.
“HỰ...”
Thực Thi Tán Nhân cũng bị thương không nhẹ khi tự bạo Thi Tử Pháp Tướng của mình.
“Thật khó tin một Thánh Hoàng có thể đem lão phu bức đến mức độ này.” Thực Thi Tán Nhân gằn giọng âm trầm:
“Nhưng lão phu muốn ăn thịt ngươi, xem thịt của yêu nghiệt có tư vị gì.”
Nhân lúc Lạc Nam như xác chết, Thực Thi Tán Nhân xuất hiện trước mặt hắn, dao mổ heo nhắm thẳng đầu mổ xuống.
“Khà khà, giả chết thành công.”
Lạc Nam đang chết bỗng nhiên tủm tỉm nở nụ cười, bên trong đan điền của hắn là Bất Tử Dịch Thuỷ đang được luyện hoá liên tục, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy được?
Thủ đoạn giả chết từ Nguỵ Tử Hồn Thuật một lần nữa phát huy tác dụng khôn lường, Thất Cảnh Chí Tôn đã bị trúng kế.
“Súc sinh!” Thực Thi Tán Nhân chỉ kịp rú lên hai chữ.
Sâm Lâm Hắc Ám cùng Tiểu Vũ Kết Giới mở ra, một lần nữa nhấn chìm lấy lão...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Con Đường Bá Chủ
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ
Story
Chương 2397: Lạc Nam độc chiến Thất Cảnh Chí Tôn
10.0/10 từ 31 lượt.