Con Đường Bá Chủ

Chương 2340: Huyền Lạc Nhi - Tu La Thánh Chiến

265@- “Giao cho nàng thuyết phục bọn chúng uống vào thứ này và tuyên thệ trung thành, bằng không hậu quả tự gánh chịu.”

Lạc Nam nhìn Hải Mạn Sa thản nhiên nói, đồng thời đưa đến vài bình thủy tinh chứa đựng dịch thủy trong suốt.

Thứ hắn đưa cho Hải Mạn Sa chính là Thiên Đạo Thủy xin được từ chỗ của Dạ Thanh Thu.

Thiên Đạo Thủy là Cửu Phẩm Chí Tôn Tài Nguyên, sau khi phục dụng và phát ra lời thề trung thành sẽ có hiệu lực vĩnh viễn, trừ khi trở thành Cấm Kỵ cường giả hoặc sở hữu Cấm Kỵ hộ thân mới có thể xóa đi tác dụng của Thiên Đạo Thủy.

Lần đầu khi Lạc Nam và Thủy Triều Tịch gia nhập Tu La Giáo cũng buộc phải uống Thiên Đạo Thủy và tuyên thệ trung thành, cho nên hắn đã nghĩ ra cách sử dụng loại tài nguyên đặc thù này thu phục hai tên Chí Tôn của Hải Long Cung.

Nếu như Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ cố chấp không chịu thuần phục, không chịu uống vào Thiên Đạo Thủy…vậy Lạc Nam chỉ đành loại bỏ hậu hoạn.

Hắn đã giao cơ hội thu phục cho Hải Mạn Sa, nếu nàng không thể thành công thì cũng không có lý do gì để trách hắn.

Về phần đệ đệ Hải Long Thái Tử bị Lạc Nam tiêu diệt so với vận mệnh của hàng vạn sinh linh Hải Long Cung thì thật sự không đáng giá để nhắc đến.

“Đa tạ…” Hải Mạn Sa hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:

“Ta sẽ cố gắng hết sức.”

Nói xong quay người, hướng về phía Hải Long Lão Tổ và Hải Long Chí Tôn đang bị giam cầm bước đến.

Lạc Nam nhún nhún vai, nếu thành công thì tốt…không thì cũng chả sao, đối với Chí Tôn sở hữu Chí Tôn Pháp Tướng nằm ngoài top 100 thì hắn cũng chẳng có hứng thú lắm.

“Baba…baba…gia gia thụ thụ lại khi dễ ta…”

Một thanh âm non nớt pha lẫn ủy khuất khiến lòng người hòa tan truyền đến.

Trên khuôn mặt nghiêm nghị của Lạc Nam lập tức hiện ra nụ cười ôn hòa.

Đưa mắt nhìn đến, chỉ thấy một tiểu cô nương lon ton như búp bê, kiều tiểu nhỏ nhắn, nhìn qua chỉ chừng ba buốn tuổi đang nhí nhảy chạy đến, khuôn mặt bụ bẫm xụ xuống không vui.

Mà chạy theo ở sau lưng nàng hộ tống từng li từng tí chính là Tứ Cảnh Chí Tôn – Bồ Ma Thụ đã biến thành một ông lão.

Lạc Nam ngồi xuống ôm lấy tiểu em bé, vỗ vỗ mái tóc thắt thành hai bím nhỏ của nàng, chép miệng nhìn Bồ Ma Thụ nói:

“Nàng còn nhỏ như vậy, tiền bối ngươi đừng suốt ngày mang đi huấn luyện.”

Một đám Yêu Thánh Đế của Mê Linh Sâm Lâm do Vũ Kim cầm đầu đứng phía sau tán thành gật đầu, cả đám đều dùng ánh mắt u oán nhìn bóng lưng Bồ Ma Thụ nhưng không dám có ý kiến gì.

Ai đời em bé vừa mới nở ra được vài ngày, Bồ Ma Thụ đã mang nàng đi dạy dỗ tu luyện, chiến đấu các thứ, rõ ràng không hợp với một em bé xinh xắn đáng yêu nha.

Bồ Ma Thụ hừ một tiếng:

“Hiện tại Cửu Yêu Quy Nhất Thể xuất thế, lớp sương mù của Mê Linh Sâm Lâm biến mất, lời nguyền trong quá khứ đã được giải trừ, tất cả đều bại lộ trực tiếp trong mắt thế nhân.”

“Có trời mới biết đám địch nhân ở Yêu Vực có đánh hơi tìm đến hay không, lão phu muốn nàng mạnh lên càng nhanh càng tốt để còn ứng phó được.”

Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu: “Dù có trời sập xuống cũng có người nghĩa phụ như ta gánh vác, không đến lượt bé cưng này đâu.”

Hắn sủng ái véo véo gò má tiểu cô nương, chỉ cảm thấy nàng đáng yêu vô cùng, không thua gì Kỳ Nam và Thiên Ý hồi nhỏ nha.

“Baba là nhất hì hì…” Em bé cơ linh lanh lợi, như con mèo nhỏ vùi đầu vào lòng Lạc Nam làm nũng, còn bí mật hướng về Bồ Ma Thụ sau lưng lè lưỡi trợn mắt làm mặt quỷ.


Thật ra năm xưa Cửu Yêu Chí Tôn và Tu La Giáo cũng có xung đột, nhưng nguyên nhân chân chính khiến Bách Yêu Cung bị diệt là vì Cửu Yêu Chí Tôn đắc tội hàng loạt Thần Thú tộc quần ở Yêu Vực.

Lạc Nam cảm thấy chỉ cần mình có được địa vị ở Tu La Giáo, đến khi đó điều động lực lượng của Tu La Giáo bảo hộ Mê Linh Sâm Lâm và tiểu em bé không phải chuyện gì khó.

Dù sao thì khoảng cách giữa Mê Linh Sâm Lâm và Tu La Giáo chỉ cách nhau một Hằng La Đại Hải mà thôi.

Bố trí Mạng Lưới Truyền Tống Trận là giải quyết được vấn đề khoảng cách rồi.

Trong thời gian ngắn từ tận Yêu Vực xa xôi, các địch nhân kia chưa chắc có thể đánh hơi tìm đến.

Nhìn thấy Lạc Nam bảo hộ em bé đến như vậy, Bồ Ma Thụ cũng không còn cách nào khác, ngược lại mở miệng đề nghị:

“Nhờ có ngươi mà nàng mới thành công chào đời, ngươi lại là nghĩa phụ của nàng, vậy đặt tên cho nàng đi!”

Lạc Nam cũng không từ chối, chỉ mỉm cười hỏi: “Cửu Yêu Chí Tôn họ gì?”

“Họ Huyền, tên Thiên…ngắn gọn hai chữ Huyền Thiên là vậy.” Bồ Ma Thụ kính nể hồi đáp.

“Bé cưng, phụ thân của ngươi họ Huyền, ngươi thích baba đặt tên gì đây?” Lạc Nam cười hỏi.

“Phụ thân của ta? Không phải baba hay sao?” Nàng khờ khạo chu môi hỏi, em bé dù thông minh hơn người thường nhưng làm sao hiểu được nguyên nhân sâu xa bên trong?

Thời điểm từ quả trứng nở ra, nhìn thấy Lạc Nam đầu tiên, cảm nhận được lực lượng chứa đựng khí tức của hắn chảy bên trong máu và thân thể mình tạo nên cảm giác quen thuộc, nàng đã đinh ninh rằng hắn là phụ thân ruột thịt của mình cơ mà.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, gật đầu nói: “Huyền Lạc Nhi, hiểu đơn giản chính là nữ nhi của Lạc Nam và Huyền Thiên.”

“Hay lắm.” Một đám Yêu Thánh Đế vỗ tay khen hay, việc Lạc Nam vẫn giữ lại họ của Cửu Yêu Chí Tôn, biến họ của bản thân hắn thành chữ lót trong tên khiến tất cả đối với hắn âm thầm khâm phục.

“Không tệ chút nào.” Bồ Ma Thụ gật gù, đối với lão già thô kệch như ông ta thì chỉ cần cái tên nào không phải quá khó nghe đều là hoàn hảo.

“Huyền Lạc Nhi, thấy thế nào đây?” Lạc Nam nắn hai cái gò má của em bé thành hình bánh bao.

“Hay nha baba, ta chính là Huyền Lạc Nhi vậy, hì hì hì…”

Tiếng cười ngân vang như chuông bạc giữa núi rừng làm lòng người dễ chịu.

Nhìn thấy tình cảnh này, Ninh Huyền Tâm và các vị trưởng lão của Lạc Gia chỉ có thể cảm thán.

Tiểu cô nương vừa ra đời đã là chủ nhân của Mê Linh Sâm Lâm, nơi có hàng vạn yêu thú phò tá, các vị trưởng bối đều là Yêu Thánh Đế, gia gia là Bồ Ma Thụ Tứ Cảnh Chí Tôn, nghĩa phụ là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.

Ngậm thìa vàng…

Chắc chắn là như thế…



Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.

Hải Long Lão Tổ và Hải Long Chí Tôn tuy rằng vạn phần không cam tâm nhưng bọn hắn cũng đủ khôn ngoan để hiểu rằng nếu không muốn chết thì chỉ còn cách thuần phục.

Tuy cũng là Chí Tôn Thế Lực nhưng Hải Long Cung quá yếu so với nội tình của Đông Hoa Cung thời điểm này.


Nói khó nghe một chút, chỉ cần một mình Tuyết Mộng và Tuyết Linh Phân Thân của nàng là đủ sức bình định toàn bộ Hằng La Đại Hải, bao gồm cả Hải Long Cung.

Hải Long Cung ngay cả một kiện Chí Bảo cũng không có, trong khi đó Chí Bảo là thứ mà Đông Hoa Cung không thiếu, ngay cả Tuyết Mộng Cung cũng là một kiện Chí Bảo cường đại.

Nhất là khi nghe chính miệng Hải Mạn Sa đề cập sự khủng khiếp của Lạc Nam, ngoài thân phận Đông Hoa Cung Chủ thì hắn còn là Đại Hộ Pháp Nam Thiên Môn, Cửu Trưởng Lão Đúc Kiếm Sơn, mối liên hệ thần bí với Tu La Giáo…bất cứ thân phận nào cũng không phải Hải Long Cung nho nhỏ có thể trêu vào.

Không có bất cứ cơ hội nào khác để tiếp tục sống ngoại trừ thuần phục.

Theo chân Hải Mạn Sa đến trước mặt Lạc Nam, cả Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ đều uống vào Thiên Đạo Thủy, thành kính tuyên thệ:

“Chúng ta nguyện đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn trung thành với Lạc Nam, nghe theo mọi mệnh lệnh dù là đi chết, không dám hai lòng!”

Thanh âm vừa dứt, Thiên Đạo Chi Lực đã giáng xuống cơ thể hai vị Chí Tôn Long Tộc, lời thề chính thức có hiệu lực.

“Đa tạ chủ nhân cho cơ hội.” Hải Mạn Sa cảm kích chân thành nói.

Theo Lạc Nam một thời gian, Hải Mạn Sa cũng quá hiểu con người của nam nhân này, ngay cả Kiếm Trũng mà hắn còn diệt, vậy diệt Hải Long Cung cũng chẳng phải quyết định khó khăn gì.

Đối với người một nhà, hắn sẽ ấm áp như gió mùa xuân.

Đối với địch nhân, hắn không từ thủ đoạn, ngoan độc rét lạnh đến tận xương tủy.

Năm đó Hải Long Cung tổ chức đấu giá hội tính kế toàn bộ thế lực và tu sĩ, ngay cả Lạc Nam cũng rơi vào trong mưu kế đó, sau còn bị truy sát điên cuồng.

Hải Long Cung còn đụng vào Nhân Ngư Tộc của Thủy Triều Tịch và Ngọc Giao Đảo của Giao Linh, hai nàng đều là thê tử được Lạc Nam sủng ái.

Đổi lại là kẻ thù khác đã bị hắn tru diệt đến tám trăm lần, cũng may Hải Long Cung có Hải Mạn Sa nàng đi theo một vị thê tử khác của hắn là Tây Thi, nhờ thế mới được thả lỏng một chút, tạo cơ hội thuần phục.

Hải Mạn Sa biết đây đã là kết cục tốt nhất, không thể đòi hỏi thêm.

Có trách thì chỉ trách Hải Long Cung trêu vào kẻ không nên trêu…

“Nhân Ngư Tộc sao rồi?” Lạc Nam hờ hững nói.

Hải Long Chí Tôn vội vàng trả lời: “Bởi vì lo lắng Mạn Sa rơi vào tay Nhân Ngư Nữ Hoàng nên Hải Long Cung cũng không làm gì quá đáng với Nhân Ngư Tộc, chỉ giam cầm trong ngục mà thôi.”

“Lập tức đem toàn bộ Nhân Ngư Tộc thả ra.” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng:

“Đồng thời toàn bộ Hải Long Cung và tất cả thế lực dưới trướng phải thuần phục Ngọc Giao Đảo và Nhân Ngư Tộc.”

Hằng La Đại Hải là một miếng bánh ngon, hắn không dự định bỏ qua miếng bánh này.

Nhưng thu lấy địa bàn cũng cần phải có quản lý, Ngọc Giao Đảo và Nhân Ngư Tộc là đối tượng được Lạc Nam lựa chọn.

Ngọc Giao Đảo tiếp quản trên mặt biển, Nhân Ngư Tộc tiếp quản dưới lòng biển, quá mức hợp lý.

“Chủ nhân, ta có một đề nghị.” Hải Mạn Sa cơ linh lên tiếng:

“Giao Linh chủ mẫu nếu như đem công pháp Nhân Long Tuyên Thệ Công của nàng truyền thụ cho Ngọc Giao Đảo, khi đó Hải Long Cung có thể thay thế vị trí của Bạch Giao Tộc trước đó, trở thành chiến sủng đáng tin cậy của Ngọc Giao Đảo.”

Lạc Nam híp mắt nhìn Hải Mạn Sa, hiểu được dụng ý của nàng, thầm khen nữ nhân này thông minh.

Nàng hiểu rằng Hải Long Cung mặc dù tạm thời thuần phục nhưng thân phận vĩnh viễn vẫn là thuộc hạ, nói khó nghe một chút chính là nô lệ, vĩnh viễn cũng không thể trở mình.


Trong khi đó Ngọc Giao Đảo hiện giờ tuy yếu nhưng lại là thế lực của nhà vợ Lạc Nam, không sớm thì muộn cũng sẽ phát triển vượt bật, nhất phi trùng thiên, vượt qua cả Hải Long Cung là điều chắc chắn.

Cho nên nếu Hải Long Cung có thể cùng Ngọc Giao Đảo kết hợp, trở thành một phần chiến lực của Ngọc Giao Đảo thì địa vị sẽ được cải thiện trong tương lai, từ nô lệ thành chiến thú đáng tin cậy, cùng nhau tu luyện, cùng nhau chiến đấu, cùng hưởng thành quả.

Nhìn qua thì Hải Long Cung sẽ chịu thiệt vì phải đầu nhập vào Ngọc Giao Đảo, nhưng đây lại là bước tiến lớn trong tương lai, Hải Mạn Sa đã nhìn thấy trước điều đó.

Bất quá tuy rằng Hải Mạn Sa có sự tính toán nhưng không làm ảnh hưởng đến lợi ích của Lạc Nam, thậm chí vừa hợp ý hắn.

Nhân Long Tuyên Thệ Công là công pháp thật sự lợi hại và hữu dụng, trước đây dù Giao Linh có muốn phổ biến môn công pháp này thì Ngọc Giao Đảo của nàng cũng chẳng đủ khả năng tìm đủ số lượng Long Tộc để tuyên thệ cùng nhau.

Còn hiện tại đã có Hải Long Cung, vấn đề Long Tộc đã trở nên đơn giản…

“Ngươi đi tìm Giao Linh thương lượng, nếu nàng đồng ý thì ta cũng đồng ý.” Lạc Nam nói, hắn tôn trọng quyết định của thê tử mình.

Cho dù kế hoạch của Hải Mạn Sa là rất tốt nhưng nếu Giao Linh phản cảm những gì Hải Long Cung đã từng làm và không muốn thu nhận, Lạc Nam cũng sẽ thuận theo ý của Giao Linh.

“Tuân mệnh!” Hải Mạn Sa cung kính gật đầu, trong lòng hâm mộ Giao Linh đến cực điểm.

Chỉ vì lựa chọn đúng đắn mà một nữ nhân từng có thân phận thấp hơn nàng như Giao Linh lúc này đã là chủ mẫu của nàng.

Nàng phải tuân theo mọi chỉ thị.



Dưới ánh hoàng hôn, bầu trời nhuộm đỏ, Ninh Huyền Tâm có chút thất thần, ngơ ngác nhìn về chân trời phía xa, nhẹ giọng lẩm bẩm:

“Sắp rồi…”

“Sắp cái gì?” Lạc Nam ngồi bên cạnh nàng nghi hoặc hỏi.

“Những trận chiến…” Ninh Huyền Tâm lo lắng nhìn hắn.

Lạc Nam còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cơ thể hắn bỗng nhiên rung động.

Sắc mặt ngưng trọng, vội vàng lấy ra một lệnh bài đỏ rực như máu.

Chính là Tu La Lệnh.

Nó vừa phát ra tín hiệu báo động khiến cả người Lạc Nam đều nóng lên như lửa.

“Nhiệm vụ lần trước vẫn chưa làm xong mà?” Lạc Nam nghi hoặc, chẳng lẽ Tu La Giáo lại có nhiệm vụ mới cho hắn?

Bất quá lần này trên Tu La Lệnh không có hiện ra những dòng chữ, ngược lại có một giọng nói uy nghiêm và lãnh khốc mãnh liệt truyền ra:

“Tu La Thánh Chiến sắp bắt đầu, trong thời gian 3 năm…lệnh tất cả Tu La Sứ Giả tập trung về tổng bộ Tu La Giáo!”

Giọng nói tắt đi, mọi thứ trở về yên tĩnh.

Lạc Nam đồng tử co lại, hắn nhìn sang Ninh Huyền Tâm trầm giọng hỏi:

“Đại tẩu vừa nhắc đến thứ này? Cái gọi là Tu La Thánh Chiến?”


Ninh Huyền Tâm từ nhỏ đã lớn lên tại Tu La Giáo, đương nhiên hiểu biết nhiều hơn hắn, rõ ràng trước khi Tu La Lệnh báo động thì nàng đã biết trước điều gì đó…

Ninh Huyền Tâm gật đầu, nhẹ vuốt tóc dài, giọng lướt như gió:

“Tu La Giáo vẫn luôn là thế lực thực dụng, tôn sùng sức mạnh, tôn sùng vũ lực, tôn sùng những nhân vật có cống hiến cho giáo.”

“Bất kể ngươi có thân phận gì, dù ngươi là một tán tu vừa nhập giáo hay ngươi là con ruột của Giáo Chủ hoặc là đệ tử của Trưởng Lão…ngươi cũng phải từng bước một từ vị trí thấp nhất leo lên cao, như thế mới khiến hàng vạn giáo chúng tâm phục khẩu phục.”

“Mẫu thân và Dạ Thánh Nữ đều từng có thời gian đảm nhiệm chức vụ Tu La Sứ Giả giống như ngươi bây giờ.”

“Sau đó ở trong Tu La Thánh Chiến, hai người bọn họ thành công vượt qua tất cả Tu La Sứ Giả khác, đàn áp mọi đối thủ, thành công đoạt lấy ngôi vị Thánh Nữ.”

Lạc Nam biểu lộ ngưng trọng: “Còn có chuyện như thế à?”

“Không sai!” Ninh Huyền Tâm gật đầu:

“Cứ mỗi một thời đại, từ trong vô vàn Tu La Sứ Giả, Tu La Giáo sẽ tổ chức Tu La Thánh Chiến nhằm tuyển ra hai vị có thiên phú tốt nhất, có tiềm lực lớn nhất, có chiến lực nghịch thiên nhất để trở thành tân Thánh Tử hoặc Thánh Nữ.”

“Địa vị Ninh Thánh Nữ ngày trước của mẫu thân là do tự chiến mà lấy, không phải nhờ thân phận nữ nhi của Đại Trưởng Lão.”

“Vậy còn Huyết Thánh Nữ thì sao?” Lạc Nam nhếch miệng: “Nàng được bổ nhiệm thay thế vị trí của mẫu thân sau khi người từ bỏ thân phận, lựa chọn Lạc Gia?”

“Không sai, bởi vì mẫu thân từ bỏ thân phận, toàn bộ Tu La Giáo lại phải tổ chức Tu La Thánh Chiến đột xuất thêm một lần nữa để tìm người thay thế vị trí Thánh Nữ bỏ trống.” Ninh Huyền Tâm hít sâu một hơi:

“Quá trình diễn ra ta không biết được…nhưng chắc chắn Huyết Thánh Nữ là người chiến thắng, đây cũng là lần đầu tiên nàng lấy thân phận đồ đệ của Giáo Chủ xuất hiện, trước đó không ai biết Giáo Chủ còn bồi dưỡng một người đồ đệ khủng bố như thế cả.”

“Đại tẩu đã từng tham gia Tu La Thánh Chiến chưa?” Lạc Nam tò mò hỏi.

“Lẽ ra ta sẽ tham gia cùng đợt với Huyết Thánh Nữ, nhưng vì lựa chọn đi theo mẫu thân cho nên…” Ninh Huyền Tâm cười khổ:

“Nghĩ lại cũng tốt, ta chắc chắn không phải đối thủ của Huyết Thánh Nữ.”

Lạc Nam ôm lấy eo nàng, nhếch miệng cười sảng khoái:

“Vậy thì không cần tham gia, hãy xem nam nhân của nàng đăng đỉnh Tu La Thánh Chiến thế hệ này!”



Chúc cả nhà ngủ ngon &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn


Con Đường Bá Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ Truyện Con Đường Bá Chủ Story Chương 2340: Huyền Lạc Nhi - Tu La Thánh Chiến
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...