Con Đường Bá Chủ

Chương 163: Chuồn

151@-

Lạc Nam mặc kệ ánh mắt dò xét của vô số người, việc nhận một loại nhiệm vụ xa xôi tận Hải Châu Đại Lục gây nên chú ý cũng là điều dễ hiểu, bất quá Dung Linh Thảo chính là loại nguyên liệu chủ chốt nhất để luyện chế Dung Hỏa Đan, nhiệm vụ này không thể không làm…


Huống hồ đến Hải Châu Đại Lục mở mang tầm mắt cũng tốt…


Hắn còn nhớ rõ đây là quê hương của Cơ Băng và Cơ Nhã đấy…


“Chúng ta đi!” Lạc Nam nhìn Tiêu Thanh Tuyền liếc mắt, cùng nàng rời khỏi Nhiệm Vụ Đường…


Tiêu Thanh Tuyền tính cách có phần hướng nội, chỉ nhẹ nhàng gật đầu theo sau lưng hắn, ngay cả nói chuyện cũng lười nói…


Hai người vừa ra khỏi Nhiệm Vụ Đường, Lạc Nam lập tức nhướn mày, bởi có hai thân ảnh đang đi tới…


Có thể nói là người quen đấy…Lâm Thái cùng Lê Khang…


Hai người kia cũng vừa thấy Lạc Nam cùng Thanh Tuyền bước xuống, vội vàng cúi đầu, lủi thủi trốn sang một bên…


Hiển nhiên đã không dám có ý đối nghịch với Lạc Nam…


Đối với chuyện này, Lạc Nam cũng không thèm để ý, nhẹ nhàng lướt qua…


Hắn và hai tên này cũng không có thù hận gì quá lớn, nếu đối phương đã không muốn tiếp tục gây sự với mình, Lạc Nam cũng không nhỏ mọn đến mức tính toán với bọn hắn…


Hai người Lâm Thái và Lê Khang thấy Lạc Nam không có ý tính toán với mình, thở phào một hơi nhẹ nhõm…


Trên thế gian này luôn có những người ngông cuồng ngạo mạng không biết điểm dừng, cũng có những người biết tiến thối đúng lúc trước bờ vực thẳm, hiển nhiên Lâm Thái và Lê Khang chính là những kẻ loại sau…


Chuyện này chỉ là một tiểu tiết không đáng chú ý trong cuộc đời của Lạc Nam mà thôi, nhưng lại là quyết định đúng đắn nhất của hai người Lê Khang…



“Ngươi muốn luyện chế Dung Hỏa Đan?” Trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc Tiêu Thanh Tuyền nhàn nhạt mở miệng…


“Đúng vậy, nàng biết Dung Hỏa Đan?” Lạc Nam ánh mắt sáng lên…


“Biết, bất quá ta chưa đủ khả năng luyện chế…” Tiêu Thanh Tuyền gật đầu, không che giấu nói…


Muốn luyện Dung Hỏa Đan cần một vị Lục cấp Luyện Đan Sư, Tiêu Thanh Tuyền chỉ mới Ngũ cấp, vẫn còn kém một chút…


Bất quá Lạc Nam không thất vọng, hắn tự tin cười nói:


“Ta sẽ giúp nàng nhanh chóng đột phá Lục cấp, khi đó nàng giúp ta Luyện chế Dung Hỏa Đan thế nào? Chúng ta làm giao dịch công bằng đi!”


Tiêu Thanh Tuyền hơi bĩu môi không tin tưởng, Luyện Đan Sư là con đường khó đi vô cùng, muốn nhập môn phải sở hữu hai loại thuộc tính Hỏa và Mộc…


Cần có tính cần cù và kiên nhẫn vượt xa người thường…


Muốn tăng tiến cấp bậc Luyện Đan Sư, ngươi cần có kiến thức hết sức kinh người về các loại dược liệu, tri thức về từng loại đan dược…


Quan trọng hơn tất cả, Luyện Đan Sư là nghề nghiệp đốt tiền kinh khủng nhất trong tất cả các nghề, muốn tăng cấp bậc của Luyện Đan Sư không phải chỉ dựa vào cần cù tu luyện là được, mà phải không ngừng luyện chế đan dược để tiến bộ…


Quá trình luyện chế một khi thất bại, toàn bộ nguyên liệu và công sức bỏ ra sẽ mất trắng…


Nguyên liệu luyện đan giá thành cao thì khỏi phải nói…


Mà muốn đột phá cấp bậc của Luyện Đan Sư, phải thất bại vô số lần, từ đó đúc kết kinh nghiệm để bản thân dần dần tăng cấp…


Tiêu Thanh Tuyền có sư phụ là Bát cấp Luyện Đan Sư chỉ dạy, nhưng vẫn phải tiêu hao một cái giá khổng lồ để đi đến Ngũ cấp như ngày hôm này…



Nàng âm thầm tính toán số lần mình luyện đan thất bại đã không dưới ngàn lần, gia tài kết xù đó đủ để nuôi sống một Thất Cấp gia tộc…


Những năm gần đây, Tiêu Thanh Tuyền mạo hiểm thu gôm nguyên liệu ở các hiểm địa, tìm được bao nhiêu tập tành luyện đan bấy nhiêu, vì sợ bại lộ thân phận nên cũng chẳng dám luyện đan thuê cho bất kỳ ai, vì thế không dư dã chút nào, có thể nói nàng là Ngũ Cấp luyện đan sư nghèo nhất trên đại lục cũng nên…


Khó khăn trong lúc đó không cần nói cũng biết…


Vậy mà bây giờ, một kẻ chẳng biết gì về Luyện Đan như Lạc Nam lại dám vỗ ngực nói sẽ giúp nàng đột phá Luyện Đan Sư Lục Cấp trong thời gian ngắn, nàng sao có thể tin tưởng?


Đối với thái độ của Tiêu Thanh Tuyền, Lạc Nam cũng không tức giận, chỉ cười cười thần bí, thầm nghĩ đợi thu được Dung Linh Thảo, lại thương lượng với nàng một lần nữa cũng không muộn…


“Ngày mai chúng ta bắt đầu tiến về Hải Châu Đại Lục, nàng cần chuẩn bị gì không?” Hắn mở miệng hỏi…


“Không cần!” Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu, nàng một thân một mình, muốn đi lúc nào thì đi, chẳng có gì phải vướn bận…


“Vậy nàng tạm thời ở lại Nương Tử Bang, ta có chút việc cần giải quyết…”



Trong đêm, tại một góc vắng vẻ ít người qua lại trong Học Phủ…


Lạc Nam nhắm mắt ngả người lên cây, một âm thanh nhỏ nhẹ truyền vào tai hắn:


“Chủ nhân…”


Người đến lén la lén lút, thiếu nữ toàn thân áo đen hết sức bí ẩn…


“Hàn Thẩm, những ngày qua có tin tức gì đáng lưu ý không?”


Hàn Thẩm âm thầm dò xét xung quanh, kính cẩn mở miệng:


“Học Sinh vừa vào Học Phủ đa phần đều đang thích nghi cuộc sống mới, đổi Điểm Tích Lũy nhận lấy vật phẩm từ Học Phủ lần lượt bế quan, vì thế cũng khá yên ổn, bất quá…”


“Có chuyện gì?” Lạc Nam nhướn mày…


“Bên ngoài có chuyện động trời phát sinh, Diễm gia chủ Diễm Nguyệt Kỳ đột nhiên tập kích Lạc gia, đánh Lạc gia chủ Lạc Phá Lôi và mười tên trưởng lão hết sức chật vật…” Hàn Thẩm khâm phục nói…


“Nàng có sao không?” Lạc Nam bật mạnh người dậy, con mắt màu trắng mở ra trong đêm thâu, hết sức quỷ dị…


Hàn Thẩm giật mình, vội vàng kính cẩn đáp:


“Diễm gia chủ nghênh ngang rời đi, chuyện này chấn động đại lục…”


“Nữ nhân này…” Lạc Nam trái tim như bị hòa tan, trong mắt xuất hiện một tia nhu tình…


“Còn gì nữa không?” Hắn mở miệng hỏi…


“Với thân phận của nô tỳ, chỉ nghe ngóng được bấy nhiêu đó…” Hàn Thẩm hơi áy náy nói…


“Ngươi đã làm rất tốt! đang ở thế lực nào?” Lạc Nam khích lệ một tiếng…


“Nô tỳ và hai người khác của Hàn gia đang ở trong Viêm Diễm Bang…” Hàn Thẩm thành thật nói…


“Ồ, không sai…” Lạc Nam nhớ lại lãnh thổ của Hàn gia khoảng cách cũng gần với Diễm gia, bọn hắn lẫn vào cũng đúng…


“Bang chủ Viêm Diễm Bang là ai?”


“Là một nam tử tên Viêm Thương, có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ, nghe nói đã vào Học Phủ gần 60 năm, là con trai của Đại Trưởng Lão Diễm gia, đồng thời là đại ca ruột của Diễm Nhật…” Hàn Thẩm kính cẩn nói…


“Không tệ, ngươi cố gắng lấy được lòng tin của hai huynh đệ bọn hắn, chỉ cần có chút dị động khác thường lập tức tìm cách báo cho ta…” Lạc Nam hơi suy nghĩ, phân phó nói…



Hắn luôn cảm thấy tên Diễm Nhật này từ lần trước bị Hồng Liên đánh chạy, vẫn không chịu từ bỏ ý đồ với các nàng…


“Đây là Năm nghìn Cực Phẩm Linh Thạch, tìm cách tận dụng cho tốt…” Đưa cho Hàn Thẩm một túi linh thạch, thân hình Lạc Nam biến mất…


“Nhất định không để chủ nhân thất vọng…” Hàn Thẩm cung kính nói một tiếng, nhanh chóng rời đi…



Sáng hôm sau…


Trước cửa Thánh Thành, một thanh niên nam tử ung dung xuất hiện…


Lạc Nam đã tìm hiểu, từ Thánh Thành đến Hải Châu Đại Lục phải truyền tống qua vài tòa thành liên tục, khoảng cách có phần xa xôi…


Bất quá với một Nguyên Anh Kỳ có khả năng phi hành, việc này chẳng khó khăn gì, theo Lạc Nam ước tính, chỉ cần không gặp chuyện ngoài ý muốn, mười ngày thời gian đã đầy đủ đến mục tiêu…


Thánh Thành cũng thật kỳ khôi, đây là thành trì lớn nhất nhưng lại thiếu tiện nghi nhất, chi nhánh của Đa Bảo Các không có, ngay cả truyền tống trận cũng chẳng có…


Theo lời đám già cổ hủ nói rằng, muốn đi đâu chỉ việc xé rách hư không là được, dùng truyền tống trận làm gì cho lãng phí tài nguyên…


Đối với suy nghĩ của mấy tên này, Lạc Nam chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, chấp nhận cuốc bộ…


“Thành trì cần đến là Bạch Ngọc Thành, cách Thánh Thành về phía Tây hơn vạn dặm…”


Nghĩ đến đây, Lạc Nam gia tăng tốc độ, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ ầm vang triển khai, thân hình lao nhanh như quỷ mị…


Cách hắn vài trăm mét, một thiếu nữ thong dong đuổi theo, như cả hai không hề quen biết…


Rốt cuộc khi cách xa Thánh Thành gần ngàn dặm, dị biến nảy sinh…


“La Hán Phục Ma Trận!”


Theo một tiếng quát lớn vang trời ầm ầm mà ra, Kim Quang tần tần hiện thế…


Trên bầu trời trong xanh…


Mười hai tên hòa thượng mày rậm mắt to cởi trần, cơ bắp lực lưỡng khỏe khoắn bóng lộn như từ hư không xuất hiện, cấp tốc đem thân ảnh Lạc Nam bao phủ vào bên trong…


Từng tên từng tên có khí tức mãnh liệt, chấn động cả vùng trời, đôi tay lần lượt kết lấy ấn pháp, uy lực cả bọn như được cộng sinh, ngay cả không gian cũng bị cầm cố…


La Hán Phục Ma Trận, gồm mười hai tên hòa thượng hóa thân thành La Hán, đem đối thủ vây nhốt vào vị trí trung tâm, không ngừng kích phát lực lượng của cơ thể đem đối thủ nghiền ép, dưới Luyện Hư Kỳ chỉ có thể cam tâm chịu chết…


Lạc Nam đứng giữa trận pháp, nhìn mười hai tên Hóa Thần Kỳ tu sĩ vây nhốt bản thân mình, mười hai luồng sức mạnh không ngừng tác động cơ thể hắn, để hắn ngay cả xoay người cũng không làm được…


“Năm tên Hóa Thần Sơ Kỳ, bốn tên Trung Kỳ, ba tên Hậu Kỳ kết thành trận pháp đối phó một Nguyên Anh kỳ? Phàm Ẩn Tự thật để mắt ta? Hahaha!”


Lạc Nam ngửa mặt lên trời cười to, âm thanh chấn động bát phương, tràn ngập chế giễu…


Bất quá trong lòng hắn tràn ngập ngưng trọng, đám con lừa này có thể tránh thoát Thấu Thị Vạn Lý của hắn quan sát, nhất định sau lưng còn có Luyện Hư Kỳ thao túng, đem bọn hắn ẩn núp trong không gian…


“Cuồng đồ ngươi cấu kết yêu ma, hại chết đệ tử Phàm Ẩn Tự còn dám ngông cuồng…” Một tên trong số đó trợn mắt hổ, lạnh giọng quát…


“Haha, đệ tử Phàm Ẩn Tự Phàm Sơn trong lần Khảo Hạch, phục dục máu huyết Ma Cà Rồng gia tăng sức mạnh, hắn không phải yêu ma sao?” Lạc Nam cười nhạt một tiếng, mở miệng khinh bỉ hỏi…


“Ngươi…Phàm Sơn sư đệ chỉ nhất thời u mê, sao có thể so sánh với loại cấu kết yêu nữ như ngươi?” Một tên hòa thượng quát…


“Đúng vậy! Sao có thể so sánh?” Đám còn lại nhao nhao cười lạnh…


“Haha, giỏi một cái Phàm Ẩn Tự, một lũ tu hành vô liêm sỉ, lần này Lạc Nam ta xem như mở mang tầm mắt!” Lạc Nam cười gằn một tiếng…



“Nói nhiều với cuồng đồ làm gì? Toàn lực trấn áp hắn, trước La Hán Phục Ma Trận, dưới Luyện Hư chỉ có con đường chết!” Một tên khác hung hăng nói…


“Toàn lực ra tay!” Mười hai tên La Hán đồng thanh quát…


Theo sau đó, xung quanh bọn hắn như ẩn như hiện từng tôn La Hán cái thế, Kim Quang lực lượng không ngừng từ bốn phương tám hướng ép mạnh về cơ thể Lạc Nam…


Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị vạn cân áp xúc, mạch máu trong người sục sôi, xương cốt kêu lên răng rắc…


Hiển nhiên La Hán Phục Ma Trận này ngoài cầm cố di chuyển của hắn, còn muốn ép hắn thành thịt vụn…


Đổi lại tu sĩ Nguyên Anh bình thường đã sớm thân hình câu diệt rồi, bất quá đối thủ của đám này là Lạc Nam, một tên Tứ Chuyển luyện thể…


Sau lần cùng Tần Mộng Ảnh luyện hóa Dị Hỏa, tu vi Thể Tu của hắn đã là Tứ Chuyển Hậu Kỳ…


Sao có thể dễ dàng bị trấn áp như vậy?


Bất quá bó tay chịu trói không phải phong cách hành sự của Lạc Nam…


Trong con mắt tà dị, loáng thoáng có thể thấy ngọn lửa màu tím bập bùng lên xuống…


Theo sau đó, xung quanh thân thể Lạc Nam, ngọn lửa tử sắc đó phá thể mà ra…


“Tử Tâm Phần Không Viêm?” Cách Lạc Nam một khoảng cách an toàn, Tiêu Thanh Tuyền và linh hồn trong thân thể nàng cùng lúc bật thốt lên một tiếng, tràn đầy kinh ngạc…


Bọn họ không ngờ rằng, thanh niên này cũng sở hữu Dị Hỏa, phải biết trước đó hoàn toàn không cảm ứng được chút dị động nào…


Có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ẩn giấu, đừng nói là một Hóa Thần và một linh hồn trọng thương như hai nàng, cho dù là Độ Kiếp Kỳ, nếu Lạc Nam không chủ động để hơi thở của Dị Hỏa phát ra, cũng đừng mơ phát hiện…


Ở lần Khảo Hạch đầu tiên, Lạc Nam vì muốn đạt thành tích linh lực có độ tinh khiết cao nhất nên mới dùng đến lực lượng của hai loại Dị Hỏa cùng một lúc, gây nên đám lão quái vật đang quan sát của Học Phủ phát hiện…


Mà khi đó, Tiêu Thanh Tuyền đứng cách hắn quá xa nên không thể cảm ứng được, càng đừng nói linh hồn ẩn nấp bên trong cơ thể nàng…



Trước sự thiêu đốt không ngừng nghĩ của Dị Hỏa màu tím, không gian dần dần vặn vẹo, sau đó hóa thành hư vô…


Tử Tâm Phần Không Viêm đã trưởng thành…


Trong lúc song tu luyện hóa Dị Hỏa với Tần Mộng Ảnh, ngoài việc gia tăng lực lượng của bản thân sánh ngang với Nguyên Anh Viên Mãn, Lạc Nam đã phân một phần nhỏ năng lượng từ Bát Hoang Hoành Thiên Viêm cho Tử Tâm Phần Không Viêm nuốt chửng…


Dị Hỏa hạng 9 nuốt lực lượng của hạng 6…


Tử Tâm Phần Không Viêm không làm hắn thất vọng, nhanh chóng trưởng thành, có được năng lực đặc biệt của nó, đốt cháy không gian…


Không gian xung quanh Lạc Nam bóc hơi trong ánh mắt kinh ngạc của mười hai tên hòa thượng…


GÁY…


Chưa dừng lại ở đó, Hỏa Phượng Hoàng ngạo nghễ hình thành, đôi cánh dài hàng trượng của nó quét ngang…


Những nơi quét đến, Không gian hóa thành hư vô, tạo thành từng lỗ đen kịch…


Vài tên Hòa Thượng đứng gần không kịp phản ứng, bị lỗ hổng không gian tác động lên cơ thể, mất đi thăng bằng vốn có…


Lại có vài tên bị Dị Hỏa đốt trúng, máu me be bét, lộ ra xương cốt, gầm lên đau đớn, sắc mặt tái nhợt…


La Hán Phục Ma Trận cũng theo đó tan vỡ…


“Tất cả chết đi cho ta!” Lạc Nam gầm thét kinh người, một bộ toàn thể các ngươi đều phải chịu phẫn nộ của ta vậy…



Đám hòa thượng lập tức đề phòng, cả đám vận chuyển sức mạnh…


Không dám xem thường một quán quân của Thánh Linh Bảng chút nào…


Tốc…


Âm thanh kỳ quái đột nhiên vang lên, thân ảnh Lạc Nam biến mất…


“Cẩn thận!” Một tên hòa thượng nghiêm nghị nhắc nhở, thi triển thủ đoạn phòng thủ…


Đám người nghiêm nghị gật đầu…


Tốc…


Tốc…


Lại thêm hai lần âm thanh kỳ quái, ngày một nhỏ đi…


Trước ánh mắt muốn lòi ra của 12 tên hòa thượng, thanh niên tưởng chừng oai phong lẩm lẩm sẽ liều mạng với bọn hắn đã mất đi tung tích…


Bọn hắn vừa kịp định thần, đã từ xa nhìn thấy bóng lưng Lạc Nam trốn vào cổng Thánh Thành…


Không gian tĩnh lặng…


Cả đám một mặt mộng bức…


Hắn vậy mà trốn…tên này vậy mà chạy trốn?


Không phải ngươi vừa nãy còn khủng bố lắm sao? không phải ngươi sở hữu Dị Hỏa lợi hại sao?


Sao lại trốn?


Ngay cả một lão hòa thượng đang ẩn nấp trong không gian, có tu vi Luyện Hư Kỳ cũng một mặt mộng bức, ngơ ngác vô cùng, hắn cảm thấy mọi chuyện như nằm mơ…


Hòa thượng Luyện Hư Kỳ định đợi tiểu tử này phát cuồng đánh nhau với 12 tên Hòa Thượng sẽ bất ngờ phá không ra tay, dùng toàn lực cho Lạc Nam một kích trí mạng…


Khi đó trước sự đánh lén của một Luyện Hư Kỳ, tiểu tử này chỉ có con đường chết…


Nào ngờ tên này mới vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ, đột nhiên không nói không rằng, liên tục dùng 3 lần Tốc Biến trốn về Thánh Thành…


Dù hắn là Luyện Hư Kỳ cũng không kịp phản ứng…


“A Di Đà con mọe nó, đường đường là quán quân Thánh Linh Bảng, có biết xấu hổ hay không?”


Trong lúc nhất thời, một tiếng gầm phẩn nộ ầm vang, chấn động vô số yêu thú cấp thấp rung lẩy bẩy nằm co vo xuống mặt đất…



AE ĐỪNG QUÊN ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHA:


Số TK: 1809205083252


NGUYEN PHUOC HAU


Ngân hàng Agribank ạ.


Momo: 0942973261


Viettelpay: 9704229212704295


Chân thành cảm ơn..


Con Đường Bá Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ Truyện Con Đường Bá Chủ Story Chương 163: Chuồn
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...