Con Đường Bá Chủ

Chương 1125: Về Côn Lôn

125@-
“Nữ Hoàng, Thiếu Chủ trở về!”


Bên trong Hoàng Cung, tứ đại Cung Nữ sắc mặt kinh hỉ vội vàng tiến lên báo cáo.


“Trẫm đã biết!” Côn Lôn Nữ Hoàng ra vẻ uy nghiêm thản nhiên mở miệng, với tu vi của nàng thì mọi động tĩnh chỉ cần lọt vào Đế Thiên Côn Lôn là sẽ cảm giác được, huống hồ gì Ngũ Long Đế Cung tạo nên động tĩnh quá lớn.


“Vậy chúng ta mau đón tiếp thiếu chủ nha!” Kiếp Nhược vội vàng đề nghị.


“Các ngươi đi thôi!” Côn Lôn Nữ Hoàng phất tay.


Đường đường là người đứng đầu thế lực nếu hạ mình đích thân tiếp đón đồ đệ thì không hợp lý…


Trừ một số trường hợp đặc biệt, bằng không Lạc Nam phải là người tiến vào tham kiến nàng mới phải phép.


Lễ nghi là thứ không thể thiếu của một Thế Lực lớn.


Nữ Hoàng mở miệng, tứ đại Cung Nữ thân ảnh đã sớm biến mất tại chỗ.


“Hừ, bốn tiểu nha đầu rõ ràng động xuân tâm!” Nữ Hoàng không vui hừ một tiếng, cảm giác như đồ đệ của mình bị bầy sói đói nhắm vào.


“Các nàng từ nhỏ đã theo chân Nữ Hoàng, trung thành tận tụy, nhiều lần vào sinh nhập tử, xứng đáng có chỗ quy túc tốt đẹp!” Côn Lôn Lão Nhân ở một bên vuốt râu cười nói:


“Nếu các nàng xem trọng nam nhân khác ngoài Thiếu Chủ, chưa chắc Nữ Hoàng đã cho phép!”


Côn Lôn Nữ Hoàng im lặng không đáp, hiển nhiên là âm thầm đồng tình lời của sư phụ.


Côn Lôn Lão Nhân một tay nuôi nàng khôn lớn, quá hiểu rõ tính cách của nàng…


Mái tóc vẫn còn ngả trắng nhẹ nhàng lay động, Lạc Nam trở về Côn Lôn đầu tiên mà không về Làng Nhất Thế, tâm trạng của nàng không tệ.



“Thiếu Chủ trở về!”


Ngũ Long Đế Cung hiện ra giữa trời, vô số tu sĩ Côn Lôn kinh hỉ kết thành đám lớn, phi thăng ra ngoài, vui mừng tiếp đón, âm thanh huyên náo, hành lễ vang khắp mọi ngõ ngách Côn Lôn.


Lạc Nam đứng ngoài lan can Cung Điện, dắt tay Tiểu Tiểu, sau lưng hai bên trái phải lần lượt là hai vị tuyệt sắc mỹ nhân Tử Yên cùng Thương Lan…


Ra hiệu Ngũ Long Đế Cung thả chậm tốc độ, mỉm cười ôn hòa phất tay chào hỏi tu sĩ ven đường…


Nhưng rất nhanh, sắc mặt hắn trở nên tối sầm.


Bởi vì Lạc Nam phát hiện, vốn có vô số tu sĩ tiếp đón mình, lúc này cả đám bọn hắn lại trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy Tử Yên cùng Thương Lan, nào còn quan tâm gì đến vị Thiếu Chủ tội nghiệp?


Lần đầu công khai xuất hiện cùng Lạc Nam, nhan sắc của Âu Dương Thương Lan cùng Tử Yên oanh động Côn Lôn, khiến toàn trường điên đảo, ngay cả hào quang của Lạc Nam cũng bị vẻ đẹp của các nàng che lắp.


“Mỹ nhân như vậy…tứ đại cung nữ cũng phải kiêng dè a…” Vô số người trong lòng sinh ra ý nghĩ như vậy.



Vì rất ít người đã từng chứng kiến diện mạo thật sự của Nữ Hoàng, nên Tứ Đại Cung Nữ đã trở thành biểu tượng cái đẹp ở Côn Lôn, bởi vì dung nhan của các nàng đều thuộc hàng đỉnh cấp.


Nhưng Tử Yên cùng Thương Lan xuất hiện, lập tức khiến địa vị của các nàng trở nên dao động, vô số người âm thầm so sánh, cảm thấy tứ đại cung nữ đã rất đẹp, nhưng còn kém hai vị giai nhân bên cạnh Thiếu Chủ một bậc.


“Thiếu Chủ phong lưu đa tình a, từ ngày có hắn, Côn Lôn chúng ta liên tục xuất hiện mỹ nhân!” Một tên nam tử ngưỡng mộ nói ra:


“Đầu tiên là vị nữ Kiếm tu cường đại mang tên Ngạo Tuyết, kế đến chính là Tộc Trưởng Mộc Ái My của Mộc Linh Tộc, Đế Nữ Trì Du Điệp của Lưu Hồn Tông, hiện tại lại thêm hai vị mỹ nhân thần bí đi cùng…”


Lời của hắn vừa dứt, liền nhận được sự tán đồng của vô số nam nhân, thanh âm cảm thán vang lên bốn phương tán hướng:


“Nam nhân chân chính nên như Thiếu Chủ vậy…”


“Không sai, phải để mỹ nhân trong thiên hạ trở nên khuynh đảo, lấy Thiếu Chủ làm trung tâm mà tồn tại!”


“Đây chính là Tỉnh Nắm Quyền Thiên Hạ - Say Gối Đầu Mỹ Nhân trong truyền thuyến sao?”


“Nam nhân sống một lần như vậy là đủ!”


“Ta phải nỗ lực phấn đấu, phải trở thành người như Thiếu Chủ!”


“Ngươi? Làm ơn đi tiểu, sau đó soi mặt mình vào vũng nước và tỉnh mộng đi!”


Ngũ Long Đế Cung xuyên qua vân tiêu về đến Hi Vũ Thành, nghe thanh âm ồn ào đến từ khắp ngõ ngách Côn Lôn, Mộc Linh Tộc cùng Lưu Hồn Tông vừa mới an cư không lâu âm thầm chấn động.


Hiển nhiên, danh vọng và địa vị của Lạc Nam ở tại Đế Thiên Côn Lôn một lần nữa khiến bọn hắn vô cùng thán phục.


“Chàng cao cao tại thượng như vậy vẫn đích thân đi tìm ta trở về…” Trì Du Điệp đứng cùng sư phụ ánh mắt trở nên mê ly, trong lòng càng thêm cảm động.


Lưu Phương Trưởng Lão nhìn lên Ngũ Long Đế Cung, lại tự hào nhìn về phía Trì Du Điệp, đôi mắt đục ngầu sáng lạng tràn đầy tự hào.


Cuộc đời của bà, việc làm may mắn và sáng suốt nhất chắc là thu nhận Tiểu Điệp làm đồ đệ…


Sau khi đến Côn Lôn, Lưu Hồn Tông chẳng những không gặp tình trạng ma cũ lấn ma mới, trái lại còn được đón tiếp một cách tận tình và tôn trọng.


Bởi vì hiểu chuyện Đế Nữ Trì Du Điệp là nữ nhân của Thiếu Chủ, toàn bộ Côn Lôn đều xem Lưu Hồn Tông là người nhà, chưa từng bài xích…


Điều này giúp Lưu Hồn Tông rất nhanh thì hòa nhập, thậm chí sinh ra cảm giác thân thiết với Côn Lôn Giới hơn cả nơi cạnh tranh quá nhiều giữa các thế lực như Hồn Ngọc Giới.


Để chứng minh lòng trung thành, Lưu Hồn Tông Chủ - Lưu Lãnh càng là phân phó toàn bộ Nữ Đệ Tử có thiên phú tốt nhất của Lưu Hồn Tông gia nhập vào Nữ Cấm Vệ, trở thành lực lượng trung kiên dưới trướng Nữ Hoàng.


Nữ Cấm Vệ có các Nữ Hồn Tu gia nhập, thủ đoạn chiến đấu lập tức trở nên đa dạng và phong phú hơn, tuy nhiên cần có thời gian huấn luyện và hòa hợp đối với các thành viên mới.


So với Lưu Hồn Tông, Mộc Linh Tộc không có bất kỳ tộc nhân nào ra tiếp đón Lạc Nam, đơn giản vì toàn tộc đang gấp rút và tập trung cao độ bồi dưỡng Tiên Dược, nhằm cung cấp nguyên liệu luyện đan khôi phục tuổi thọ cho Nữ Hoàng.


Vừa mới trở thành một phần của Côn Lôn, Mộc Linh Tộc đương nhiên cũng muốn chứng minh giá trị của bản thân, để không phụ ân nghĩa của Lạc Nam khi giải cứu chính mình.


Ở Côn Lôn Giới, Mộc Linh Tộc cũng đang cố gắng bồi dưỡng Tiên Dược…


Nhưng sự khác biệt giữa Đan Huyền Môn và Côn Lôn Giới chính là, một bên bị ép buộc phải cố gắng, một bên thì tình nguyện cống hiến…




Không vội cùng Trì Du Điệp đoàn tụ, Lạc Nam điều khiển Ngũ Long Đế Cung đến thẳng đại môn Hoàng Cung.


“Mừng Thiếu Chủ trở về!” Tứ đại Cung Nữ ôn nhu tiếp đón, ánh mắt lại vô thức nhìn về phía Tử Yên cùng Thu Thi và Đông Mai tam nữ.


Hiển nhiên đang tò mò về thân phận của các nàng.


Về phần Tiểu Tiểu vì quá nhỏ, khả năng uy hiếp không đủ mạnh, bị tứ nữ bỏ qua.


“Các nàng ấy là bằng hữu của ta!” Lạc Nam mỉm cười giới thiệu đôi bên nhận biết một phen, sau đó chỉ về phía Tiểu Tiểu:


“Đây là đồ đệ ta vừa thu nhận!”


“Đồ đệ?” Tứ đại cung nữ trợn tròn mắt.


Lạc Nam vừa mới bao tuổi? ở trong mắt các nàng thì hắn còn rất trẻ, vậy mà đã muốn tìm truyền nhân rồi sao?


Không…không phải là Thiếu Chủ của các nàng vội vàng muốn tìm truyền nhân, mà là thiên phú của tiểu cô nương này chắc chắn kinh khủng đến mức khiến hắn không thu không được.


Nghĩ đến đây, tứ đại cung nữ nhìn về Tiểu Tiểu như đang xem một viên dạ minh châu quý giá.


“Tiểu Tiểu gặp qua các dì…” Tiểu Tiểu có chút rụt rè hành lễ.


Tiểu cô nương vẫn còn đang choáng ngợp trước sự tráng lệ như thần tích của Côn Lôn Giới.


Xuất hân bần hàn như nàng lần đầu tiên được đến Đại Thiên Giới, không bị cảnh tượng hoành tráng làm cho ngất xỉu đã rất cố gắng rồi.


“Tiểu Tiểu không cần khách sáo, sau này Hoàng Cung này chính là nhà của con!” Tứ đại cung nữ cười tươi như hoa, thân thiết tặng cho tiểu nha đầu không ít lễ vật.



Bên trong Đại Điện…


“Đệ tử gặp qua Đế Sư, gặp qua Sư Phụ…đệ tử vừa mới trở về!”


Lạc Nam mang theo chúng nữ tiến vào tham kiến Nữ Hoàng.


“Ừm!?” Nữ Hoàng chưa kịp hỏi thăm lập tức nhướn mày, ánh mắt như điện khóa chặt lấy Lạc Nam, hay nói đúng hơn là một thứ bên trong lồng ngực của hắn.


Nàng kinh ngạc mở miệng: “Khí tức Thiên Đế?”


“Sư phụ mắt sáng như đuốc!” Lạc Nam mỉm cười, ung dung lấy ra Phục Hồn Châu nắm ở trong tay.


Câu thông ý niệm, luồng tàn hồn của Bắc Cung Hàm Ngọc lập tức hiện ra…


Thời gian tịnh dưỡng bên trong Phục Hồn Châu quá ngắn, linh hồn của nàng vẫn chưa cải thiện quá nhiều, nhưng đã không còn sự suy yếu đến mức tùy thời lụi tàn như trước đó.


“Gặp qua Côn Lôn Nữ Hoàng!” Bắc Cung Hàm Ngọc thánh thót mở miệng.



Hiển nhiên trước đó Lạc Nam đã đem thân phận và lai lịch của mình giải thích cho nàng một lần, cũng không có ý định che giấu Bắc Cung Hàm Ngọc trước sư phụ.


“Lão phu vốn tưởng rằng Đế Tử chỉ mang về một kinh hỉ, không ngờ là nhiều kinh hỉ đến như vậy!” Côn Lôn Lão Nhân lắc đầu cười khổ nhìn Lạc Nam và chúng nữ đi bên cạnh hắn.


“Tiểu tử ngươi thời gian qua chắc là gây không ít chuyện?” Côn Lôn Nữ Hoàng nhàn nhạt liếc Bắc Cung Hàm Ngọc, lại đưa mắt nhìn Lạc Nam chờ hắn giải thích.


Lạc Nam mỉm cười, đem mọi chuyện diễn ra ở Hạ giới kể lại một lần, bao quát vì sao thu Tiểu Tiểu làm đồ đệ, vì sao phát hiện Bắc Cung Hàm Ngọc, lại nói thoáng một chút giao tình với Tử Yên và mời nàng về Côn Lôn làm khách.


Nghe Lạc Nam nói Tiểu Tiểu có được Tử Vong và Sinh Mệnh hai loại Linh Căn, Bắc Cung Hàm Ngọc đã từng là Thiên Đan Đế, Tử Yên là Đế Nữ của Phiêu Miểu Tiên Cung ra ngoài lịch luyện trở thành tri kỷ của hắn.


Tứ đại cung nữ mắt to trừng mắt nhỏ, từng đôi môi thơm há hốc.


Mà Nữ Hoàng dù mặt không biểu tình, nhưng bên trong đáy mắt cũng xuất hiện không ít gợn sóng.


Nàng bắt đầu hoài nghi, liệu đệ tử của mình có phải tồn tại vượt qua cả Khí Vận Chi Tử hay không, vì sao hắn tùy tiện đi hạ giới một chuyến lại tìm được những nhân vật khủng bố như vậy?


Chưa kể Âu Dương Thương Lan đi bên cạnh hắn cũng đã đột phá Đế Giả…thời gian mới vừa qua bao lâu?


Còn chưa đến một tháng đấy.


Bất quá Nữ Hoàng không hổ là Nữ Hoàng, mặc dù trong lòng kinh ngạc không thua gì ai, ngoài mặc lại thản nhiên như không, liên tục phân phó:


“Tử Yên các vị nếu đã là bằng hữu của Thiếu Chủ, như vậy không cần khách khí, ngày sau cứ thoải mái ở lại Côn Lôn, nơi này sẳn sàng rộng cửa chào đón!”


“Đa tạ Nữ Hoàng!” Tử Yên khéo léo hành lễ, cùng Thu Thi với Đồng Mai nép sang bên cạnh.


Nữ Hoàng nhẹ nhàng phất tay, Tiểu Tiểu lập tức bị kéo đến bên cạnh nàng…


“Tiểu Tiểu ra mắt Thái Sư Phụ!” Tiểu Tiểu rụt rè khoanh tay.


Xoa đầu tiểu cô nương, Nữ Hoàng nhu hòa nói:


“Tiểu Tiểu rất ngoan, nhưng trẫm già lắm sao?”


“Khụ khụ…” Lạc Nam ho sặc sụa, quả thật một tiếng Thái Sư Phụ khiến Nữ Hoàng nghe qua già đi không ít.


Điều này không công bằng đối với một tuyệt đại giai nhân như nàng.


Nhưng theo lý mà nói, Nữ Hoàng là sư phụ của sư phụ Tiểu Tiểu, gọi một tiếng Thái Sư Phụ là phải đạo.


“Vậy Tiểu Tiểu phải gọi ngài là gì?” Tiểu Tiểu chớp chớp mắt đầy cơ linh.


“Cứ gọi Nữ Hoàng là được rồi!” Nữ Hoàng căn dặn.


“Vâng thưa Nữ Hoàng!” Tiểu Tiểu chăm chú nói.


Nữ Hoàng hài lòng cười, hướng Kiếp Tâm phân phó: “An trí bà bà và dân làng của Tiểu Tiểu sống trong Hi Vũ Thành, để bà cháu các nàng tùy thời có thể gặp nhau, ngoài ra cung cấp tài nguyên và cử người hướng dẫn cả làng tu luyện, trợ giúp bọn họ nhanh chóng hòa hợp cùng Tiên Giới!”


“Tiểu Tiểu đội ơn Nữ Hoàng!” Tiểu cô nương tươi cười như hoa.



“Không cho phép khách khí!” Nữ Hoàng sủng ái véo má nàng.


Nghe qua quá khứ cơ khổ của Tiểu Tiểu, bất kỳ ai cũng cảm thấy đồng tình, nhất là Nữ Hoàng cũng là một đứa trẻ mồ côi.


Đặt Tiểu Tiểu ngồi xuống bên cạnh mình, cuối cùng, Nữ Hoàng liếc nhìn Bắc Cung Hàm Ngọc, dứt khoác nói:


“Một vị Thiên Đế kiêm Thiên Đan Đế quả thật có sức hấp dẫn khó thể chối từ đối với Côn Lôn, trẫm không ngại hỗ trợ hết mình để ngươi khôi phục!”


“Đa tạ Nữ Hoàng!” Bắc Cung Hàm Ngọc hành lễ.


“Nhưng để khôi phục thân thể của một vị Thiên Đế không phải là chuyện dễ!” Nữ Hoàng nói tiếp:


“Vì thế chuyện này không thể gấp gáp, ngươi phải kiên nhẫn chờ đợi…”


Lạc Nam âm thầm gật đầu, quả thật hiện tại hắn có nhiều chuyện phải làm, Thiếu Đế Chi Chiến cũng đã gần kề, không thể tốn thêm tinh lực trợ giúp Bắc Cung Hàm Ngọc.


Bởi vì thân thể của Thiên Đế đòi hỏi nguyên liệu đương nhiên cao cấp hơn rất nhiều so với thân thể của Đan Mộng Cơ ngày trước, trong đó khung xương của Thiên Đế chính là thứ quý giá nhất không cần phải nhiều lời.


Cửu Diệp Liên Hoa và Bất Tử Thụ có thể cải tử hoàn sinh, nhưng điều kiện là ngươi phải còn cơ thể hoặc một phần của cơ thể…


Chỉ với một luồng tàn hồn ít ỏi như hiện tại, chúng nó chưa đủ nghịch thiên đến mức giúp Thiên Đế khôi phục lại như lúc ban đầu một cách vô lý.


“Kế tiếp có dự định gì?” Nữ Hoàng nhìn sang Lạc Nam.


Lạc Nam không chút do dự, lập tức đáp:


“Đệ tử muốn kiến tạo Truyền Tống Trận liên thông Côn Lôn và Làng Nhất Thế!”


Nghe hắn nói như vậy, đôi mắt đẹp của Âu Dương Thương Lan sáng lên.



Chúc cả nhà ngủ ngon <3


...


Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:


Số TK: 1809205083252


NGUYEN PHUOC HAU


Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)


Momo: 0942973261


Viettelpay: 9704229212704295


Chân thành cảm ơn!


Con Đường Bá Chủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Con Đường Bá Chủ Truyện Con Đường Bá Chủ Story Chương 1125: Về Côn Lôn
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...