Cọ Xát

Chương 39: Cọ xát

205@-

Lúc này, tuy rằng ánh đèn trong phòng khách sạn không sáng lắm, nhưng màn hình laptop vốn đã tự có độ sáng. Hàn Cẩm Thư nhìn thấy vô cùng rõ ràng, ID trò chơi trên laptop Ngôn Độ là “Letter".
Hử?
Letter?
Hàn Cẩm Thư trong nháy mắt ngây người. Cô phản ứng theo bản năng, giơ một tay mà chỉ vào màn hình laptop, ngơ ngẩn hỏi Ngôn Độ:
“Đây là cái gì? ID acc game của anh không phải gọi là ‘DYan’ sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cánh tay Ngôn Độ ôm lấy vòng eo tinh tế của cô, ở phía sau đầu cô không chút để ý mà trả lời: 
“DYan là acc phụ anh đăng ký hai năm trước, Letter là acc chính ở khu vực cũ.”
Nghe Ngôn Độ nói xong, Hàn Cẩm Thư vẫn ngây ngốc như cũ.
Mắt cô lại nhìn về phía khu vực dịch vụ nơi có tài khoản của Ngôn Độ: Ảo ảnh mê thành.
Khu vực một là khu vực dịch vụ lâu đời nhất của , tụ tập hầu hết những người chơi thuộc bậc thầy hoặc cấp độ cao thủ của trò chơi này.
Hàn Cẩm Thư với tư cách là một fans chính hiệu của , đương nhiên biết, khu vực phục vụ của trò chơi đều giống nhau này không hỗ trợ đặt ID trùng tên. Nói cách khác, một khu phục vụ, tuyệt đối không thể xuất hiện hai cái tên ID game giống nhau như đúc.
Cô đã kết bạn với một người trên mạng tên là đại thần hốc cây được vài năm nhưng chưa hề gặp mặt, đó là năm quốc phục đầu tiên, anh cũng là vương giả tối cao ở khu vực một không ai vượt qua được. Gọi là “Letter”.
Mà hiện tại, Ngôn Độ lại nói với cô, tài khoản đầy máu mấy ngày trước PK với cô bị ấn trên mặt đất, chỉ là acc phụ của anh, mà acc chính của anh cũng ở khu một. Gọi là “Letter”.
Điều này chứng minh cái gì chứ?
Hàn Cẩm Thư dùng đại não vẫn đang trong trạng thái mông lung, vắt óc suy nghĩ, cuối cùng bất tri bất giác nghĩ tới một khả năng duy nhất.
Đó là, người chồng plastic trước mắt này, chính là hốc cây Letter của cô.
Hàn Cẩm Thư: “......"
Hàn Cẩm Thư: “......"
……………………
Toàn bộ dãy phòng khách sạn rơi vào một sự im lặng kì dị.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tĩnh lặng, tĩnh lặng, so với cái chết thực sự còn yên tĩnh hơn.
Bầu không khí khiến người khác hít thở không thông kéo dài gần một phút. Sau đó, Hàn Cẩm Thư mới giống như một người máy vặn vặn cổ, một lần nữa quay đầu về phía Ngôn Độ.
Cô trợn mắt há mồm nhìn anh, ngập ngừng hỏi: 
“Anh là Letter?”
Giọng điệu Ngôn Độ bình tĩnh: 
“Ừm.”
Hàn Cẩm Thư: 
“Anh thật sự là Letter?”
Ngôn Độ vẫn là rất bình tĩnh: 
“Đúng vậy.”
Hàn Cẩm Thư: “……”
Một lúc lâu, Hàn Cẩm Thư thật sự không có cách nào chấp nhận được hiện thực quá mức bi thảm này. Cô nghĩ: Có lẽ đây chỉ là trùng hợp thôi? Có lẽ, đây chỉ là một lỗi nhỏ trong cơ chế đặt tên của trò chơi này, acc game chính này của Ngôn Độ, cùng bạn trên mạng đại thần hốc cây của cô chỉ là trùng tên thôi?
Cô cứ như vậy, ôm tâm lý may mắn Hàn Cẩm Thư gần như nín thở, bằng vẻ mặt trịnh trọng, động tác chậm chạp, từ từ vươn tay phải ra nắm lấy con chuột di chuyển hình mũi tên nhỏ trên màn hình laptop đến danh sách bạn bè trong tài khoản của Ngôn Độ.
Tách một tiếng, nhấn nút trái chuột, click mở.
Đứng đầu danh sách bạn bè là một hình cô gái hoạt hình mà Hàn Cầm Thư vô cùng quen thuộc. ID trò chơi đó tên là “Hôm nay Thư Thư cũng muốn chinh phục Tháp Chính Nghĩa”.
Ngôn Độ còn cài cuộc nói chuyện với tài khoản này trên cùng.

Hàn Cẩm Thư: “……”
Trái tim Hàn Cẩm Thư đã tan nát một nửa, lại lần nữa run run rẩy rẩy di chuyển  mũi tên con chuột mở click mở khung chat với “Thư Thư mỗi ngày đều muốn chinh phục ”.


Quả nhiên, một tin nhắn mới gửi đến hơn mười phút trước, nội dung là:
【 hôm nay hại bạo quân dị ứng với quả xoài, tôi thật áy náy, cũng thật lo lắng, may mắn là anh không có vấn đề gì. Woo! 】
Hàn Cẩm Thư: “……”
Loảng xoảng! Hoàn toàn vỡ vụn.
Hai mắt Hàn Cẩm Thư tối sầm, bên tai nghe được từng tiếng trái tim nhỏ bé tuyệt vọng của chính mình tan vỡ.
Cứu mạng với! Người bạn trên mạng đại thần hốc cây mà ngày nào bản thân cũng điên cuồng phàn nàn về ông chồng plastic của mình, lại chính là ông chồng plastic đó, đây là cái cốt truyện quỷ quái gì! Là cái hiện trường chết chóc gì trong xã hội rộng lớn này!!!
Khó trách, Ngôn Độ đối với mọi chuyện về cô lại rõ như nắm trong lòng bàn tay. 
Biết cô thích ăn kẹo nổ hương mận xanh, biết cô đằng sau anh lén gọi anh là bạo quân, mang khuôn mặt đẹp đến mức khiến người ta tức giận…… Bởi vì những chuyện này, từng chuyện, từng chuyện, không cần biết là tốt xấu, cô đều nói tất cả cho Letter.
Hàn Cẩm Thư cảm thấy bản thân sắp điên rồi.
Tiếp theo trong nháy mắt, giọng nói của Ngôn Độ lại lần nữa vang lên bên tai cô, vẫn như trước lạnh lùng dễ nghe, vô tư và tùy ý. Anh nói: 
“Ngày thường nói chuyện qua mạng với anh, phun ra cũng không hết, ríu rít, ồn ào khiến anh đau cả đầu. Tại sao hiện tại đối mặt với anh, ngược lại một câu cũng không nói. Bạn nhỏ trên mạng?”
Cũng chính là lời này, thành công thiêu đốt nội tâm bối rối và xấu hổ của Hàn Cẩm Thư, hoàn toàn bốc cháy.
Chỉ thấy, trước tiên cô vô cùng bình tĩnh hít vào một hơi, sau đó cũng rất bình tĩnh lễ phép để lại cho Ngôn Độ một câu:
“Xin lỗi, em đi toilet một chút.” 
Sau đó, nháy mắt từ trên đùi anh nhảy xuống, vô cùng bình tĩnh mà vuốt vuốt tóc rồi đi vào toilet, “bang” một tiếng đóng cửa lại.
Khóa trái.
Bụp!
Hàn Cẩm Thư bụp một tiếng quỳ xuống đất như một chú thỏ Tuzki, nội tâm thì như con nhím phát ra tiếng gào thét: A!!!!
Nếu cô có tội, xin hãy để pháp luật tới trừng phạt cô, vì cái gì muốn cô trải qua chuyện này. Thật là một chuyện lạ kỳ, một chuyện không thể tin được, một sự thật chết người, a a a!
“Người bạn qua mạng hốc cây mà mình dùng để phàn nàn về chồng mình, con mẹ nó! thế mà lại chính là chồng mình.” 
Gào thét xong, Hàn Cẩm Thư lại dùng sức cắn lấy dây áo tắm dài, trên mặt chảy xuống hai hàng nước mắt như hai dòng sông.
Vài phút sau, sự bối rối và xấu hổ trong nội tâm cô đã biến thành mồi lửa trên thảo nguyên. Mang theo phẫn nộ, cô có chút loạng choạng kéo cửa toilet ra, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang một lần nữa đi về phía trước mặt Ngôn Độ, trừng mắt với anh, cả giận nói: 
“Ngôn Độ, anh thật sự rất quá đáng!”
Ngôn Độ vòng tay, một lần ôm cô ngồi lại trên đùi anh, nhìn gương mặt tức giận thở phì phì của cô, nhướng mày: 
“Tại sao lại nói anh quá đáng?”
Hàn Cẩm Thư tức giận mà nắm chặt nắm tay: 
“Anh đường đường một cao thủ số một trong truyền thuyết quốc phục, vậy mà  lập một acc phụ ở khu vực đó, cùng PK với em lúc đó còn cố ý giả vờ thua dưới tay em. Có phải gạt em rất vui hay không?”
Ngôn Độ bắt lấy nắm tay nhỏ của cô, đưa đến bên môi hôn hôn, nói: 
“Anh vốn dĩ cũng không muốn lừa em.”
Hàn Cẩm Thư: 
“Ha?”
Giọng điệu Ngôn Độ bình tĩnh: 
“Lúc ấy thấy em rất cao hứng, tìm anh PK, dáng vẻ muốn đánh thắng anh. Anh sợ em thua quá thảm sẽ không vui, cho nên mới lừa em.”
Hàn Cẩm Thư tức đến thiếu chút nữa bốc khói, dùng sức rút lại móng vuốt của mình , hỏi lại: 
“Nghe anh nói như vậy, chẳng lẽ em còn phải cảm tạ anh có tấm lòng nhân hậu vì em mà suy nghĩ sao?”
Ngôn Độ ôm cô thật chặt, hôn lên mặt cô, dịu dàng dỗ dành: 

“Được. Đều là anh sai. Thư Thư đừng tức giận.”
Hàn Cẩm Thư tức giận quay đầu đi, căn bản là không để ý đến anh.
Trong lòng Ngôn Độ có chút buồn cười. Ngón trỏ nhẹ nhàng lướt qua vành tai cô, thấp giọng nói: 
“Mỗi ngày em đều mắng anh, không phải mắng anh không có tình người, thì chính là mắng anh tâm cơ sâu, còn bịa đặt chuyện mỗi ngày anh đều bắt nạt em. Anh không có giận em, cho nên chúng ta cũng coi như huề nhau. Như thế nào?”

“Bịa đặt? Em nào có bịa đặt.” 
Hàn Cẩm Thư muốn bộc phát:
“Vốn dĩ là anh bắt nạt em.”
Ngôn Độ đối mặt mà nhìn chằm chằm cô: 
“Em là nói kiểu bắt nạt nào.”
Hàn Cẩm Thư: “……”
Ngôn Độ nâng cằm cô, cúi đầu khẽ cắn môi cô: 
“Hay là kiểu này?”
Hàn Cẩm Thư: “.”
Tay Ngôn Độ nắm lấy phía sau cái cổ mềm mại của cô, đầu ngón tay chạy dọc theo cần cổ mảnh mai xinh đẹp, chậm rãi miêu tả, môi mỏng đi xuống, hôn lấy cổ cô, tiếng nói khàn đến đáng sợ: 
“Hay kiểu này?”
Hàn Cẩm Thư: “.”
Hàn Cẩm Thư bị anh hôn đến cả người nóng bỏng, mặt đỏ như sắp chảy máu. Thật vất vả mới tìm lại chút lý trí, dùng hai tay, ôm lấy đầu anh, dùng sức đẩy ra vài cm, mặt đỏ tai hồng mà nói: 
“Em vẫn còn tức giận, rất tức giận rất tức giận, tránh ra. Buổi tối hôm nay anh muốn cũng đừng nghĩ muốn.”
Sức lực của người phụ nữ đối một người đàn ông mà nói vốn không là gì. Càng đừng nói, thân thể mềm mại yếu ớt kia của cô, cánh tay tinh tế và cổ tay nhỏ bé đến mức mỗi lần Ngôn Độ ôm cô, đều phải kiệt lực khắc chế, sợ khi động tình không cẩn thận sẽ bẻ gãy tay cô.
Ngôn Độ chỉ dùng một bàn tay trái, đã có thể nhẹ nhàng kiềm chế được hai cánh tay mang phong tình khó hiểu của cô. Tay phải gõ nhẹ bàn phím tắt laptop, vòng tay ôm lấy cả người cô vác lên trên vai, đi về hướng phòng ngủ.
Hàn Cẩm Thư ở trong lòng ngực anh hết đấm lại đá, đỏ mặt giãy giụa: 
“Ngôn Độ! Em không muốn, hành vi này của anh là phạm pháp.”
Ngôn Độ đối với những lời mắng đầy tức giận của Hàn Cẩm Thư xem như mắt điếc tai ngơ, lập tức cong lưng, đặt cô ở trên giường.
Lưng nằm trên chiếc nệm mềm mại, đầu óc Hàn Cẩm Thư lập tức quay cuồng một vòng, tới gần mép giường lớn. Thấy anh nhìn cô từ trên cao, sắc mặt nhợt nhạt mà bình tĩnh, lập tức nắm chặt lấy vạt áo theo bản năng bày ra vẻ mặt hung tợn, lườm anh:
“Em cảnh cáo anh, không được làm xằng bậy!”
Ngôn Độ nhìn thẳng cô một lát, chân dài bước một bước, cũng trèo lên giường.
“Anh anh anh!” 
Hàn Cẩm Thư sợ tới mức đầu lưỡi níu lại, khuôn mặt đỏ lên lắp bắp nói: 
“Như vậy là phạm pháp! Tuy rằng chúng ta là vợ chồng, nhưng trong hôn nhân cũng sẽ bị bắt ngồi tù! Anh không cần tự đào mồ chôn mình.”
Ai ngờ, mưa rền gió dữ trong suy nghĩ của cô, cái gì cũng không phát sinh.
Thân hình lười biếng cao lớn của Ngôn Độ lật một cái, đã nằm xuống, nghiêng người, gập khuỷu tay lên chống một bên Thái Dương. Rồi sau đó, duỗi tay thong thả ung dung vỗ vỗ vị trí ở bên cạnh anh hai cái, nhìn chằm chằm cô, nói: 
“Lại đây nằm xuống. Chúng ta tâm sự.”
Hàn Cẩm Thư: “?”
Hàn Cẩm Thư vô cùng khó hiểu: 
“Vì cái gì thế nào cũng phải nằm xuống đó, chúng ta cứ như vậy nói không được sao?”
Giọng điệu Ngôn Độ nhàn nhạt: 

“Hoặc là em nằm xuống, anh cùng em nói. Hoặc là em nằm xuống, anh cùng em làm. Tự em quyết định đi.”
Nói ngắn gọn, dù sao cũng không đến lượt cô chọn, chỉ có thể nằm xuống trước.
Hàn Cẩm Thư không nói gì, nắm chặt cổ áo ngủ cọ tới cọ lui vài giây, lúc này mới không tình nguyện mà dịch lại, bò đến bên người Ngôn Độ, khi còn cách anh khoảng chừng hai mươi cm, mới cẩn thận mà nằm xuống.
Ngôn Độ quét mắt khoảng cách giữa cô và anh, nói: 
“Lại gần anh một chút.”
Hàn Cẩm Thư bộ dáng đáng thương, giọng điệu như cùng Ngôn Độ thương lượng, kiến nghị nói: 
“Ngay ở chỗ này đi.”
Ngôn Độ nói: 

“Tiểu thư Cẩm Thư, em chắc hẳn biết. Tuy rằng anh luôn luôn kiên nhẫn đối với em, nhưng về lời nói thì giống nhau, anh không thích nói hai lần.”
Hàn Cẩm Thư: “……???”
Hàn Cẩm Thư im lặng, sợ vô ý một chút sẽ chọc bạo quân không vui, lập tức gặp tai bay vạ gió, chỉ đành dịch gần về phía anh.
Ngôn Độ lại nói: 
“Lại đây ôm anh.”
Hàn Cẩm Thư: “……!!!”
Đây là đòi hỏi vợ cái gì. Cô nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hít sâu một hơi rồi thở ra. Tiếp theo lại vươn đôi tay, nhẹ nhàng ôm lấy cái eo săn chắc của anh. Động tác này, khiến cho má cô cũng buộc phải vùi vào trong lòng ngực anh.
Ngôn Độ miễn cưỡng vừa lòng. Khóe miệng cong lên một hình vòng cung, hai tay vòng lại ôm chặt cô gái nhỏ trong ngực, cúi đầu hôn hôn giữa mày cô.
Mặt Hàn Cẩm Thư đỏ hồng, khuôn mặt vốn đã xinh đẹp quyến rũ động lòng người, càng có vẻ kiều diễm ướt át. Theo thói quen mà cọ cọ trước ngực anh. Ngay cả chính cô cũng chưa phát hiện, động tác theo bản năng này của mình, tựa như một con mèo con làm nũng với chủ nhân.
Nhưng giọng nói của cô vẫn cứng rắn như cũ: 
“Nói đi, anh muốn cùng em nói cái gì?”
Ngôn Độ môi áp chặt vào tai trái cô, nhẹ giọng nói: 
“Duyên phận của chúng ta.”
Nghe thấy lời này, anh mắt Hàn Cẩm Thư chợt lóe một chút.
Hàn Cẩm Thư nhớ rất rõ ràng, năm đó Letter ngang trời xuất thế, khi bá chiếm toàn bộ , cũng lúc là cô học lớp 10 học kỳ 1.
Khi đó, Hàn Cẩm Thư vừa mới bị Hàn Thanh Bách ném đến Lan Giang, lại là thời kỳ đỉnh cao của thiếu niên phản nghịch. Cô tiêu cực, buồn bực, vô cùng ghét bỏ học tập, đối với tương lai là một mảnh mơ hồ. là đào nguyên thế giới bên ngoài, là con đường duy nhất để cô trốn tránh hiện thực.
Sau lại, Hàn Cẩm Thư ngẫu nhiên biết được tồn tại một huyền thoại Letter.
Từ đó, cứ có tiền là cô nạp phí vào acc vì Letter, thành công tăng lên đến thành bạn tốt trong game với Letter, đây là chút chuyện cũ thời thiếu niên.
Mà mấy năm sau hiện tại, cái người vẫn luôn ở trong truyền thuyết, được người chơi tôn sùng là huyền thoại bất bại, cứ lười biếng mà nằm như vậy ở bên cạnh cô.
Anh còn thành chồng cô, thành đối tượng hàng đêm liều chết triền miên với cô.
Hàn Cẩm Thư chỉ cần nghĩ đến, mỗi ngày Ngôn Độ đều sẽ thu được máu của các đối thủ anh đánh thắng, cô sẽ xấu hổ đến mức hận không thể đào một cái hố ở chỗ này mà chui vào.
Hàn Cẩm Thư cảm thấy, mỗi lần Ngôn Độ cắn cô tàn nhẫn như vậy, muốn hung hăng làm cô như vậy, tựa hồ đều có lý do vô cùng hợp lý.
Khẳng định là anh đã lén lút báo thù phía sau cô.
Suy nghĩ xong, Hàn Cẩm Thư lại lần nữa muốn đi chết, đầu chôn chặt trước ngực anh, căn bản không dám nâng mắt nhinf anh. Chỉ rầu rĩ hỏi: 
“Anh khi nào biết, em chính là ‘Thư Thư mỗi ngày đều muốn chinh phục ’?”
Môi Ngôn Độ để ở trên đỉnh đầu xù xù của cô, sau khi im lặng vài giây, đáp: 
“Rất lâu phía trước.”
“Bao lâu?” 
Hàn Cẩm Thư có chút tò mò:
“Là trước khi chúng ta kết hôn sao?”
Bàn tay Ngôn Độ vuốt ve bên má non mịn của cô, lưu luyến vuốt qua vuốt lại nhàn nhạt mà đáp: 
“Không khác lắm.”
Giọng nói vừa dừng lại, lúc này Hàn Cẩm Thư mới cả kinh ngẩng đầu lên.
Cô mở to đôi mắt nhìn anh, cảm thấy vô cùng khó tin: 
“…… Trước khi chúng ta kết hôn, anh đã biết em là Thư Thư, vì cái gì còn giấu diếm tận hai năm mới nói cho em biết anh là Letter chứ?”
Mặt Ngôn Độ càng sát lại gần cô, sống mũi cao thẳng quét qua chóp muix nhỉ của cô, nhẹ giọng nói: 

“Sớm nói với em, em sẽ không nói nhiều lời trong lòng với anh như vậy. Chúng ta sẽ giảm nhiều tình thú trong quan hệ vợ chồng.”
Hàn Cẩm Thư: “……”
Hàn Cẩm Thư đỏ mặt, nắm tay lại dùng sức mà đấm anh một cái: 
“Tình thú cái đầu anh! Cái này chỉ đơn thuần là anh đang chê cười em thôi!”

Ngôn Độ: 
“Ai bảo phu nhân đối diện thì lạnh như băng, còn trên mạng lại đối với anh nhiệt tình như lửa. Anh cũng là bị bắt buộc không còn cách nào.”
Nghe, nghe một chút, ngữ khí này, từ ngữ này. Tâm tư đại cẩu so ra thật có phần đáng thương hơn?
Hàn Cẩm Thư bị chọc cho tức giận, muốn trực tiếp nhào lên cắn chết anh: 
“…Thôi đi. Em nơi nào đối với anh lạnh như băng, rõ ràng là em lúc nào thấy anh cũng đều cười ha hả, có thể đừng đổi trắng thay đen như vậy?”
Mặt Ngôn Độ không biểu tình, duỗi tay xoa bóp bên má mềm mại của cô, khiến khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô biến dạng. 
“Chẳng lẽ em không biết em cười thực sự rất chuyên nghiệp, vừa nhìn đã thấy vô cùng giả dối.”
Hàn Cẩm Thư bắt lấy tay anh hất ra, hừ hừ nói: 
“Căn bản không phải như vậy.”
Hàn Cẩm Thư: 
“Thứ nhất, là bởi vì nhìn qua anh là người hung dữ khó hòa đồng, nên em chỉ có thể thôi miên bản thân coi anh như bệnh nhân của mình. Thứ hai trước anh em chưa từng có mối quan hệ nào, cũng chưa từng thích ai cả, cơ bản là không biết cách thân mật với người khác giới. Thứ ba chúng ta là liên hôn, đương nhiên em chỉ có thể duy trì mối quan hệ vợ chồng plastic với anh.”
Ngôn Độ nghe vậy, nhẹ nhàng cụp mi xuống: 
“Trước anh, em không có thích ai. Vậy hiện tại có thích ai hay không?” 
Hàn Cẩm Thư: “……”
Hàn Cẩm Thư tim đập đột nhiên mất một nhịp, mặt đỏ bừng, ấp úng nói: 
“Em, em… đột nhiên em có chút khát nước, em đi uống chén nước.”
Nói xong, lập tức hốt hoảng vùng ra khỏi ngực anh.
Nhưng mà không đợi bàn chân trần của Hàn Cẩm Thư chạm đất, trên eo đã bị anh siết chặt, bị đè lại trên giường.
Ngôn Độ ôm cô gái có khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lại trong lòng, ôm chặt lấy cô, lật người đặt cô lên trên người minh. Khóe miệng Ngôn Độ nở một nụ cười nhẹ, mắt đen trầm xuống, nhìn chăm chú Hàn Cẩm Thư từ trên xuống dưới.
Hàn Cẩm Thư xấu hổ đến cả người đều sắp bốc khói, kháng nghị nói: 
“Đang yên lành nói chuyện, anh lại muốn làm cái gì?”
Đôi mắt Ngôn Độ nhìn cô sâu không thấy đáy. Anh lười biếng mà nói: 
“Đương nhiên là giúp người bạn trên mạng Thư Thư làm tròn giấc mơ rồi”
Hàn Cẩm Thư: “???”
Hàn Cẩm Thư không thể lý giải được: 
“Làm tròn giấc mơ gì chứ?”
Ngôn Độ nói: 
“Em chơi trò chơi có ID gọi là ‘ Thư Thư mỗi ngày đều muốn chinh phục .”
Hàn Cẩm Thư nghe thấy tên acc game của mình từ trong miệng anh, vẫn không hiểu được: 
“Đó đúng thật là ID trò chơi của em, khi đó là tùy tiện đặt, chính là ý nghĩa trên mặt chữ, không có gì hàm ý đặc biệt khác. Anh đề cập đến ID của em làm cái gì?”
“Tuy rằng không thể chinh phục nhưng đã chinh phục được người đàn ông bá chủ ”.
Ngôn Độ đè đầu cô xuống, hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn, nói:
“Bạn trên mạng tiểu thư Thư Tình của anh cũng rất lợi hại.”





 



Cọ Xát
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cọ Xát Truyện Cọ Xát Story Chương 39: Cọ xát
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...