Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 389
Đúng thế, kê sát vào lồng ngực của anh thực SỰ có thể nghe thấy nhịp tim của anh.
Từng chút từng chút, mạnh mẽ hơn. . Thử thách tì? t?a?g gốc, géc gô { T?U?T???ệ?.?? }
Dường như có cảm giác càng lúc càng nhanh.
Anh không nói gì, chỉ ôm chặt cô.
Tô Nhược Hân hít một hơi thật sâu mùi hương mát lạnh trên cơ thể người đàn ông, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, vốn dĩ tưởng răng trong tư thế này, cô chỉ có thế chịu đựng được nhiều nhất là vài phút, nhưng không ngờ cho tới khi chiếc xe dừng lại, cô vẫn luôn ở trong lòng Hạ Thiên Tường.
Cô không động đậy, người đàn ông ôm cô cũng chưa từng động đậy.
Nhưng chiếc xe thực sự đã dừng lại rồi.
Cô phải vào phòng khám để bắt đầu thực tập rồi. ll “Hạ Thiên Tường, buông tay được chưa?” Tô Nhược Hân cẩn thận muốn bảo người đàn ông buông tay, đã đến phòng khám rồi, nếu như anh không để cô xuống thì đúng là quá đáng.
Cô thích công việc thực tập này, ở nơi đây có thể ứng dụng lý thuyết vào thực tiễn, có thể khiến bản thân càng ngày càng lớn mạnh hơn.
Đương nhiên, cô nói như vậy xong, cánh tay ôm cô vấn giữ lực như trước, không mạnh không nhẹ, và thực sự không có ý định buông cô ra.
“Hạ Thiên Tường…” Tô Nhược Hân thì thầm.
Không có bất kì câu trả lời nào.
Anh không lên tiếng cũng chẳng buông cô ra.
Tô Nhược Hân từ từ ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nhưng khi ngước thấy Hạ Thiên Tường, trái tim cô không khỏi chua xót.
Hạ Thiên Tường..vậy mà anh ấy lại thiếp đi mất.: Chẳng trách tư thế ôm cô không thay đổi, sức lực cũng vậy, chẳng trách hơi thở vẫn luôn đều đặn, bình ổn.
Thì ra chỉ là ôm cô như thế mà anh lại ngủ luôn.
“Phương Tấn, anh ấy ngủ rồi” Tô Nhược Hân hơi lên giọng.
Không biết vách ngăn cách âm có tốt hay không, không biết Phương Tấn có thể nghe thấy hay không.
Cô chỉ muốn nhắc Phương Tấn rằng không cần đánh thức Hạ Thiên Tường dậy.
Trong xe im lặng, chỉ cần cô và Hạ Thiên Tường thở chung một nhịp, ở cạnh nhau thì khó mà phân biệt được.
Miếng ngọc của anh bị mất rồi thế nên anh chẳng ngủ được ngon giấc.
Đột nhiên cô cảm thấy sự tồn tại của mình đối với Hạ Thiên Tường như có thể thôi miên anh vậy.
Cô đang nằm trong lòng anh, không dám ngọ nguậy, chỉ là thỉnh thoảng ngẩng đầu lên ngó anh một cái rồi nghịch góc áo của anh.
Vò qua vò lại để giết thời gian.
Dù như thế nào đi nữa thì cô cũng không muốn anh chết.
Khó khăn lắm cô mới cứu sống được anh, ban đầu vì cứu anh, cô đã sử dụng phương pháp cấp tốc cửu âm thái kinh, thực sự cũng khá hại sức khỏe.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Từng chút từng chút, mạnh mẽ hơn. . Thử thách tì? t?a?g gốc, géc gô { T?U?T???ệ?.?? }
Dường như có cảm giác càng lúc càng nhanh.
Anh không nói gì, chỉ ôm chặt cô.
Tô Nhược Hân hít một hơi thật sâu mùi hương mát lạnh trên cơ thể người đàn ông, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, vốn dĩ tưởng răng trong tư thế này, cô chỉ có thế chịu đựng được nhiều nhất là vài phút, nhưng không ngờ cho tới khi chiếc xe dừng lại, cô vẫn luôn ở trong lòng Hạ Thiên Tường.
Cô không động đậy, người đàn ông ôm cô cũng chưa từng động đậy.
Nhưng chiếc xe thực sự đã dừng lại rồi.
Cô phải vào phòng khám để bắt đầu thực tập rồi. ll “Hạ Thiên Tường, buông tay được chưa?” Tô Nhược Hân cẩn thận muốn bảo người đàn ông buông tay, đã đến phòng khám rồi, nếu như anh không để cô xuống thì đúng là quá đáng.
Cô thích công việc thực tập này, ở nơi đây có thể ứng dụng lý thuyết vào thực tiễn, có thể khiến bản thân càng ngày càng lớn mạnh hơn.
Đương nhiên, cô nói như vậy xong, cánh tay ôm cô vấn giữ lực như trước, không mạnh không nhẹ, và thực sự không có ý định buông cô ra.
“Hạ Thiên Tường…” Tô Nhược Hân thì thầm.
Không có bất kì câu trả lời nào.
Anh không lên tiếng cũng chẳng buông cô ra.
Tô Nhược Hân từ từ ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nhưng khi ngước thấy Hạ Thiên Tường, trái tim cô không khỏi chua xót.
Hạ Thiên Tường..vậy mà anh ấy lại thiếp đi mất.: Chẳng trách tư thế ôm cô không thay đổi, sức lực cũng vậy, chẳng trách hơi thở vẫn luôn đều đặn, bình ổn.
Thì ra chỉ là ôm cô như thế mà anh lại ngủ luôn.
“Phương Tấn, anh ấy ngủ rồi” Tô Nhược Hân hơi lên giọng.
Không biết vách ngăn cách âm có tốt hay không, không biết Phương Tấn có thể nghe thấy hay không.
Cô chỉ muốn nhắc Phương Tấn rằng không cần đánh thức Hạ Thiên Tường dậy.
Trong xe im lặng, chỉ cần cô và Hạ Thiên Tường thở chung một nhịp, ở cạnh nhau thì khó mà phân biệt được.
Miếng ngọc của anh bị mất rồi thế nên anh chẳng ngủ được ngon giấc.
Đột nhiên cô cảm thấy sự tồn tại của mình đối với Hạ Thiên Tường như có thể thôi miên anh vậy.
Cô đang nằm trong lòng anh, không dám ngọ nguậy, chỉ là thỉnh thoảng ngẩng đầu lên ngó anh một cái rồi nghịch góc áo của anh.
Vò qua vò lại để giết thời gian.
Dù như thế nào đi nữa thì cô cũng không muốn anh chết.
Khó khăn lắm cô mới cứu sống được anh, ban đầu vì cứu anh, cô đã sử dụng phương pháp cấp tốc cửu âm thái kinh, thực sự cũng khá hại sức khỏe.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Đánh giá:
Truyện Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Story
Chương 389
10.0/10 từ 27 lượt.