Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 422
25@-
Chương 422
Vũ Xuân lại định giữ tay Cố Tịch Dao lại giống như người mẹ giữ tay con gái mình trong quá khứ nhưng lại bị Cố Tịch Dao đột ngột hất ra: “Đừng bam vào tôi!”
Nước mắt cô thành sông, người mẹ mà cô yêu thương nhiều năm qua đột nhiên có một ngày lại nói với cô là bà ta chỉ vì muốn lợi dụng cô mà thôi!
Chuyện này bảo cô làm sao chịu nổi?
“Vì sao? Tuy chúng ta không phải mẹ con ruột thịt nhưng tình cảm trong hơn hai mươi năm qua đều là giả hết ư? Vì sao lại lợi dụng tôi nhiều lần như vậy? Vì sao chứ…” Cố Tịch Dao che miệng lại khóc không thành tiếng: “Bà thật sự có ý chí sắt đá như vậy sao?”
Người người đều nói công sinh không bằng công dưỡng nên cho dù Vũ Xuân không phải mẹ ruột sinh ra cô thì những năm gần đây ít nhất hai người cũng là mẹ hiền con hiếu.
Nhưng hóa ra tất cả đều là giả? Đều là do Vũ Xuân diễn kịch ư?
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Đột nhiên truyền đến giọng nói của Cố Anh Thư.
Cô ta đang mặc quần áo ngủ tay dụi dụi đôi mắt nhập nhèm liếc nhìn một vòng trong phòng cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Cố Tịch Dao, Cố Anh Thư theo thói quen chửi rủa nói: “Tiện nhân, sao cô lại chạy đến tận đây quấy rầy ba mẹ tôi?”
Lý Lục Bình mím môi lại, tâm lý đơn giản là xem kịch vui, bà ta liếc qua Cố Kiệt Đại nãy giờ vẫn không hề lên tiếng mà chỉ ngồi im trên giường, từ sau khi nghe xong đoạn ghi âm kia bà ta đối với Cố Kiệt Đại liền thanh tỉnh.
Trong nháy mắt bà ta trông thấy Cố Anh Thư ánh mắt bà ta liền nhu hòa mềm nhũn: “Anh Thư, con tới rất đúng lúc, cái nhà này không khí quá ngột ngạt không thể ở nổi nữa nên mẹ tới đón con đi!”
Lý Lục Bình nói xong liền đi qua đang định kéo tay Cố Anh Thư.
“Đi?” Cố Anh Thư nhíu mày lại đẩy Lý Lục Bình ra: “Bây giờ bà không có gì cả thì tại sao tôi phải đi theo bà?”
Lý Lục Bình kinh sợ không thể tin nhìn Cố Anh Thư: “Con là con gái của mẹ! Con không đi theo mẹ thì chẳng lẽ lại muốn ở lại cái nhà này gọi người phụ nữ ti tiện kia là mẹ à?”
Ai ngờ Cố Anh Thư lại điềm nhiên như không có việc gì vẩy vẩy tóc đi thẳng tới bên cạnh Vũ Xuân thân mật kéo tay Vũ Xuân lại sau đó nhìn Lý Lục Bình nói: “Đúng rồi! À tôi quên nói cho bà biết là hôm nay tôi mới biết thì ra Vũ Xuân mới chính là mẹ ruột của tôi dì Lý ạ!”
‘Oanh’ một tiếng, ngoài cửa sổ vang lên một tiếng sấm sét vang dội.
Chấn động đến mức gần như cả phòng đều rung động. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một tiếng ‘dì Lý’ của Cố Anh Thư giống như là một tia sét đánh vào Lý Lục Bình khiến toàn thân bà ta cứng ngắc lại chỉ còn một cái xác không, bà ta lảo đảo ngã xuống mặt đất run rẩy nói: “Không! Các người nói láo… Tất cả mọi người đang nói láo…”
Vũ Xuân chột dạ quay mặt đi, hành động này càng khiến cho Lý Lục Bình thêm tuyệt vọng.
Bà ta không cam lòng bò đến bên giường lôi kéo chân Cố Kiệt Đại: “Kiệt Đại ông nói cho tôi biết Anh Thư không phải là con gái của bà ta, Anh Thư là con gái của chúng ta đúng không? Kiệt Đại…”
Cố Kiệt Đại nhìn thoáng qua Vũ Xuân và Cố Anh Thư thở dài lắc đầu sau đó nói với Lý Lục Bình: “Lục Bình, thật ra năm đó đứa con gái mà bà sinh ra bởi vì thân thể quá yếu nên đã bất hạnh chết yểu, tôi sợ bà quá đau lòng và cũng sợ ba bà quở trách nên nhất thời không biết nên làm sao, cũng may khi đó Vũ Xuân lại sinh ra Anh Thư nên tôi không có cách nào khác đành phải đem Anh Thư mang về nhà nói với bà đó là con gái của bà.”
Năm đó sau khi Lý Lục Bình sinh hạ con gái xong thân thể cực kì suy yếu phải nằm trên giường bệnh điều dưỡng ròng rã ba tháng mới khỏe lại, cũng bởi vì Cố Kiệt Đại đã từng luôn ỷ lại vào tài chính của nhà mẹ đẻ Lý Lục Bình cho nên lúc đó chuyện con gái chết yểu Cố Kiệt Đại hoàn toàn không dám nói ra vì sợ sau khi nói ra rồi ba của Lý Lục Bình trong cơn nóng giận sẽ rút đi tất cả tài chính.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 422
Vũ Xuân lại định giữ tay Cố Tịch Dao lại giống như người mẹ giữ tay con gái mình trong quá khứ nhưng lại bị Cố Tịch Dao đột ngột hất ra: “Đừng bam vào tôi!”
Nước mắt cô thành sông, người mẹ mà cô yêu thương nhiều năm qua đột nhiên có một ngày lại nói với cô là bà ta chỉ vì muốn lợi dụng cô mà thôi!
Chuyện này bảo cô làm sao chịu nổi?
“Vì sao? Tuy chúng ta không phải mẹ con ruột thịt nhưng tình cảm trong hơn hai mươi năm qua đều là giả hết ư? Vì sao lại lợi dụng tôi nhiều lần như vậy? Vì sao chứ…” Cố Tịch Dao che miệng lại khóc không thành tiếng: “Bà thật sự có ý chí sắt đá như vậy sao?”
Người người đều nói công sinh không bằng công dưỡng nên cho dù Vũ Xuân không phải mẹ ruột sinh ra cô thì những năm gần đây ít nhất hai người cũng là mẹ hiền con hiếu.
Nhưng hóa ra tất cả đều là giả? Đều là do Vũ Xuân diễn kịch ư?
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Đột nhiên truyền đến giọng nói của Cố Anh Thư.
Cô ta đang mặc quần áo ngủ tay dụi dụi đôi mắt nhập nhèm liếc nhìn một vòng trong phòng cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Cố Tịch Dao, Cố Anh Thư theo thói quen chửi rủa nói: “Tiện nhân, sao cô lại chạy đến tận đây quấy rầy ba mẹ tôi?”
Lý Lục Bình mím môi lại, tâm lý đơn giản là xem kịch vui, bà ta liếc qua Cố Kiệt Đại nãy giờ vẫn không hề lên tiếng mà chỉ ngồi im trên giường, từ sau khi nghe xong đoạn ghi âm kia bà ta đối với Cố Kiệt Đại liền thanh tỉnh.
Trong nháy mắt bà ta trông thấy Cố Anh Thư ánh mắt bà ta liền nhu hòa mềm nhũn: “Anh Thư, con tới rất đúng lúc, cái nhà này không khí quá ngột ngạt không thể ở nổi nữa nên mẹ tới đón con đi!”
Lý Lục Bình nói xong liền đi qua đang định kéo tay Cố Anh Thư.
“Đi?” Cố Anh Thư nhíu mày lại đẩy Lý Lục Bình ra: “Bây giờ bà không có gì cả thì tại sao tôi phải đi theo bà?”
Lý Lục Bình kinh sợ không thể tin nhìn Cố Anh Thư: “Con là con gái của mẹ! Con không đi theo mẹ thì chẳng lẽ lại muốn ở lại cái nhà này gọi người phụ nữ ti tiện kia là mẹ à?”
Ai ngờ Cố Anh Thư lại điềm nhiên như không có việc gì vẩy vẩy tóc đi thẳng tới bên cạnh Vũ Xuân thân mật kéo tay Vũ Xuân lại sau đó nhìn Lý Lục Bình nói: “Đúng rồi! À tôi quên nói cho bà biết là hôm nay tôi mới biết thì ra Vũ Xuân mới chính là mẹ ruột của tôi dì Lý ạ!”
‘Oanh’ một tiếng, ngoài cửa sổ vang lên một tiếng sấm sét vang dội.
Chấn động đến mức gần như cả phòng đều rung động. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một tiếng ‘dì Lý’ của Cố Anh Thư giống như là một tia sét đánh vào Lý Lục Bình khiến toàn thân bà ta cứng ngắc lại chỉ còn một cái xác không, bà ta lảo đảo ngã xuống mặt đất run rẩy nói: “Không! Các người nói láo… Tất cả mọi người đang nói láo…”
Vũ Xuân chột dạ quay mặt đi, hành động này càng khiến cho Lý Lục Bình thêm tuyệt vọng.
Bà ta không cam lòng bò đến bên giường lôi kéo chân Cố Kiệt Đại: “Kiệt Đại ông nói cho tôi biết Anh Thư không phải là con gái của bà ta, Anh Thư là con gái của chúng ta đúng không? Kiệt Đại…”
Cố Kiệt Đại nhìn thoáng qua Vũ Xuân và Cố Anh Thư thở dài lắc đầu sau đó nói với Lý Lục Bình: “Lục Bình, thật ra năm đó đứa con gái mà bà sinh ra bởi vì thân thể quá yếu nên đã bất hạnh chết yểu, tôi sợ bà quá đau lòng và cũng sợ ba bà quở trách nên nhất thời không biết nên làm sao, cũng may khi đó Vũ Xuân lại sinh ra Anh Thư nên tôi không có cách nào khác đành phải đem Anh Thư mang về nhà nói với bà đó là con gái của bà.”
Năm đó sau khi Lý Lục Bình sinh hạ con gái xong thân thể cực kì suy yếu phải nằm trên giường bệnh điều dưỡng ròng rã ba tháng mới khỏe lại, cũng bởi vì Cố Kiệt Đại đã từng luôn ỷ lại vào tài chính của nhà mẹ đẻ Lý Lục Bình cho nên lúc đó chuyện con gái chết yểu Cố Kiệt Đại hoàn toàn không dám nói ra vì sợ sau khi nói ra rồi ba của Lý Lục Bình trong cơn nóng giận sẽ rút đi tất cả tài chính.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Đánh giá:
Truyện Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Story
Chương 422
10.0/10 từ 11 lượt.