Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1565
25@-
Chương 1565
“Hehe, nếu đã vậy thì tôi đi dạy Trình Trình câu cá đây.” Anh ta nói xong thì quay người vẫy tay gọi Trình Trình đến bên cạnh.
“Cháu bỏ giun xuống đất trước đã, sau đó lấy một con móc vào lưỡi câu.” Đường Thiên Trạch bắt đầu dạy Trình Trình làm mồi câu, sau đó dạy thằng bé cách vung dây câu xuống nước.
Đặt cần xong, Đường Thiên Trạch bảo Trình Trình ngồi lên tảng đá nhỏ: “Bây giờ cháu phải cẩn thận theo dõi phao nổi trên mặt sông, khi nào có cá ăn mồi, phao sẽ động hai lần. Lúc đó cháu đừng nhấc cần lên, phải đợi đến khi phao bị lôi mạnh xuống nước thì mới nhanh chóng kéo cần lên. Chú nói thế cháu đã hiểu chưa?”
Đường Thiên Trạch nói rất rõ ràng, không chỉ Trình Trình, mà cả Cố Tịch Dao đứng bên cạnh cũng hiểu rồi.
“Noton, anh dạy tỉ mỉ cẩn thận như thế, không làm giáo viên đúng là lãng phí tài năng.” Cố Tịch Dao cười nói.
Đường Thiên Trạch xua xua tay: “Thực ra tôi nói như thế cũng không coi là dạy được, chỉ là truyền lại cho Trình Trình kinh nghiệm câu cá thôi mà. Tôi còn rất nhiều khả năng câu cá lớn được giữ ở đây này, những thứ này thì lại không thể tùy tiện truyền dạy cho người khác được. Hehe.” Vừa nói, anh ta vừa đưa tay chỉ vào đầu mình.
“Được rồi, hai mẹ con ở đây từ từ mà câu, tôi đi lấy cho hai người cái xô xách tay, lát nữa câu được cá thì cứ bỏ vào xô.”
Bắc Minh Quân dẫn Dương Dương vào rừng, càng đi càng sâu, càng đi càng xa.
Vừa nãy lúc ở khu cắm trại, nhiệt độ cực kỳ dễ chịu.
Nhưng đến khi hai người họ đi vào rừng, chưa đi được bao lâu đã thấy rõ trong rừng ẩm ướt hơn bên ngoài kia rất nhiều.
Xung quanh họ chỉ toàn là màu xanh bao phủ, trên các thân cây màu nâu sẫm cũng có rêu xanh phủ kín.
Những cành cây lâu năm khô héo và gãy vụn trải dày thành từng tầng từng lớp che kín mặt đất.
Cảm giác xốp xốp khi đạp trên chúng y hệt như khi bước đi trên tuyết hay trên mặt bông. Hơn nữa còn có thể liên tục phát ra những âm thách “rắc rắc” hay “soàn soạt”.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phía trên ấy cũng là những cành cây xen kẽ dày đặc, dường như che kín hết cả màu trời xanh ngắt kia.
Mỗi một hơi thở đều có thể cảm nhận được hương vị ẩm ướt và khô ráo xen kẽ ở nơi đây.
Có điều nếu đem so sánh với bầu không khí đầy bụi bẩn và khí thải ở thành phố thì có thể nói là trong lành hơn rất nhiều.
Đây mới là mùi hương của thế giới tự nhiên thực sự.
Thỉnh thoảng lại có một cơn gió nhè nhẹ thoảng qua, mang theo thứ mùi mục nát phảng phất không biết từ đâu mà có.
Khi những cành cây dao động tạo nên âm thanh xào xạc, chỉ có lúc ấy mới có thể thấy được một mảnh trời xanh mơ hồ trên đỉnh đầu.
Bắc Minh Quân bước lên phía trước, trong tay anh cầm một cành cây nhỏ bị gãy nhặt dưới đất, đại khái không nhỏ hơn cổ tay Dương Dương là mấy.
Anh liên tục dùng nó để gạt những cành cây vươn ra trước mặt hay những cành khô dưới chân mình.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1565
“Hehe, nếu đã vậy thì tôi đi dạy Trình Trình câu cá đây.” Anh ta nói xong thì quay người vẫy tay gọi Trình Trình đến bên cạnh.
“Cháu bỏ giun xuống đất trước đã, sau đó lấy một con móc vào lưỡi câu.” Đường Thiên Trạch bắt đầu dạy Trình Trình làm mồi câu, sau đó dạy thằng bé cách vung dây câu xuống nước.
Đặt cần xong, Đường Thiên Trạch bảo Trình Trình ngồi lên tảng đá nhỏ: “Bây giờ cháu phải cẩn thận theo dõi phao nổi trên mặt sông, khi nào có cá ăn mồi, phao sẽ động hai lần. Lúc đó cháu đừng nhấc cần lên, phải đợi đến khi phao bị lôi mạnh xuống nước thì mới nhanh chóng kéo cần lên. Chú nói thế cháu đã hiểu chưa?”
Đường Thiên Trạch nói rất rõ ràng, không chỉ Trình Trình, mà cả Cố Tịch Dao đứng bên cạnh cũng hiểu rồi.
“Noton, anh dạy tỉ mỉ cẩn thận như thế, không làm giáo viên đúng là lãng phí tài năng.” Cố Tịch Dao cười nói.
Đường Thiên Trạch xua xua tay: “Thực ra tôi nói như thế cũng không coi là dạy được, chỉ là truyền lại cho Trình Trình kinh nghiệm câu cá thôi mà. Tôi còn rất nhiều khả năng câu cá lớn được giữ ở đây này, những thứ này thì lại không thể tùy tiện truyền dạy cho người khác được. Hehe.” Vừa nói, anh ta vừa đưa tay chỉ vào đầu mình.
“Được rồi, hai mẹ con ở đây từ từ mà câu, tôi đi lấy cho hai người cái xô xách tay, lát nữa câu được cá thì cứ bỏ vào xô.”
Bắc Minh Quân dẫn Dương Dương vào rừng, càng đi càng sâu, càng đi càng xa.
Vừa nãy lúc ở khu cắm trại, nhiệt độ cực kỳ dễ chịu.
Nhưng đến khi hai người họ đi vào rừng, chưa đi được bao lâu đã thấy rõ trong rừng ẩm ướt hơn bên ngoài kia rất nhiều.
Xung quanh họ chỉ toàn là màu xanh bao phủ, trên các thân cây màu nâu sẫm cũng có rêu xanh phủ kín.
Những cành cây lâu năm khô héo và gãy vụn trải dày thành từng tầng từng lớp che kín mặt đất.
Cảm giác xốp xốp khi đạp trên chúng y hệt như khi bước đi trên tuyết hay trên mặt bông. Hơn nữa còn có thể liên tục phát ra những âm thách “rắc rắc” hay “soàn soạt”.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phía trên ấy cũng là những cành cây xen kẽ dày đặc, dường như che kín hết cả màu trời xanh ngắt kia.
Mỗi một hơi thở đều có thể cảm nhận được hương vị ẩm ướt và khô ráo xen kẽ ở nơi đây.
Có điều nếu đem so sánh với bầu không khí đầy bụi bẩn và khí thải ở thành phố thì có thể nói là trong lành hơn rất nhiều.
Đây mới là mùi hương của thế giới tự nhiên thực sự.
Thỉnh thoảng lại có một cơn gió nhè nhẹ thoảng qua, mang theo thứ mùi mục nát phảng phất không biết từ đâu mà có.
Khi những cành cây dao động tạo nên âm thanh xào xạc, chỉ có lúc ấy mới có thể thấy được một mảnh trời xanh mơ hồ trên đỉnh đầu.
Bắc Minh Quân bước lên phía trước, trong tay anh cầm một cành cây nhỏ bị gãy nhặt dưới đất, đại khái không nhỏ hơn cổ tay Dương Dương là mấy.
Anh liên tục dùng nó để gạt những cành cây vươn ra trước mặt hay những cành khô dưới chân mình.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Đánh giá:
Truyện Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Story
Chương 1565
10.0/10 từ 11 lượt.