Cổ Tích Do Hai Ta Viết Nên
C17: Chương 17
70@-
- Cậu đưa tôi đi đến đó nhanh!
Tiếng anh như tiếng hổ gầm khiến Hắc Long rén ngang " có biết nãy đừng nói thà một lần tất trách còn hơn " Hắc Long nghĩ thầm
Chiếc xe lái như bay ngoài đường phóng qua đèn đỏ làm mấy chú cảnh sát chỉ vì làm nhiệm vụ mà chạy theo hú còi ầm ĩ khiến Tử Sâm trong xe nhíu mày bực tức dâng cao rút điện thoại gọi ngay cho cục cảnh sát chính vừa tắt máy tiếng xe cũng tắt hẳn, phi ngay đến nhà hàng của Tề Hạo Tử Sâm sải bước nhanh vào quán. Vì hôm nay là lần đầu tiên Nghiên Vũ đồng ý đi ăn nên Tề Hạo đã hủy hết lịch của khách hàng và đền bù một khoản tiền không nhỏ để tạo không khí lãng mạn nhất có thể Tử Sâm thấy thế càng điên tiết. Bảo vệ thấy anh đi vào liền ngăn cản Hắc Long rút hàng nóng ra tên bảo vệ khiếp vía lùi lại.
- Cô ấy ở đâu?
Người bảo vệ sợ quá chẳng nghĩ được điều gì lắp bắp hỏi lại
- Cô...cô nào..o..o ạ?
- Người đi chung với cậu chủ mấy người
- À dạ trên lầu 5 ạ
Tử Sâm biết được câu trả lời thả người bảo vệ lên thẳng tầng cao nhất tầng 5. Lên đến nơi thấy tên đó đang định đưa tay ra vuốt lọn tóc trên mặt cô bỗng nhiên Tử Sâm càng trở nên mất kiểm soát giật súng trên tay Hắc Long
Pằng viên đạn sượt qua mang tai Tề Hạo nhưng may thay vì thời gian lấy súng từ tay Hắc Long Tề Hạo đã bắt đầu liếc thấy và né được phát đạn an toàn. Nghiên Vũ nghe tiếng súng mà giật cả mình cô nhìn sang thấy Tử Sâm đang ngùn ngụt lửa giận chẳng hiểu sao bỗng dưng cô thấy có chút chột dạ như kiểu cô đi ngoại tình bị bắt gặp vậy
- Em mau đi về với tôi
Tử Sâm cầm tay Nghiên Vũ kéo đi
- Anh như vậy là sao chứ?
Tề Hạo nói rồi tiến lên cũng kéo tay Nghiên Vũ về phía mình. Nghiên Vũ đứng giữa mà chẳng biết thế nào hai người giằng nhau khiến cô vô cùng khó chịu tức giận dùng sức hất tay cả hai ra
- Tôi không phải đồ vật để hai người tranh nhau
Nghiên Vũ cầm túi treo ở ghế rời đi, chưa đi được mấy bước Tử Sâm và Tề Hạo cũng định đuổi theo.Nghiên Vũ quay lại dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn hai người
- Hai người đừng theo tôi nếu không đừng trách
Hai kẻ cầm đầu chính trị hùng mạnh về hai mảng nhà hàng và thời trang, đá quý, là những tên trùm hô mưa gọi gió thế giới ngầm giờ đây lại sợ hãi trước lời nói đe dọa của cô gái nhỏ bé như vậy đúng thật cười ra nước mắt mà
Bóng dáng Nghiên Vũ khuất dần,trong không gian rộng lớn của tầng 5 nhà hàng phong cách cổ điển bậc nhất đất nước chỉ còn Tử Sâm và Tề Hạo hai người đều tỏa ra sát khí khiến nơi đây từ ấm áp lãng mạn mà trở nên lạnh lẽo đầy mùi chết chóc
- Đừng lại gần người phụ nữ của tôi thêm lần nào nữa
Tề Hạo nhếch mép
- Anh nghĩ tôi sẽ làm theo lời anh
Tử Sâm liếc nhìn chẳng nói gì thêm lạnh lùng bỏ đi. Anh phóng xe đi thì được Hắc Long chỉ rằng cô vừa đi bộ về chắc đi chưa xa.Nhấn ga xe vừa đi vừa ngó nghiêng ngó dọc hai bên đường tìm kiếm bóng dáng Nghiên Vũ trong lòng rất tức giận nhưng cũng đầy lo lắng " đã tối vậy rồi cô ấy đi đâu rồi cơ chứ? " Đang suy nghĩ thì Tử Sâm thoáng thấy cô đang ngồi ở ghế đá bên đường anh nhanh chóng tiến lại phía cô
Ở đây tâm tình của Nghiên Vũ đang không được tốt cô cảm thấy khó xử giữa hai người họ vốn dĩ cô còn là cô gái overthinking từ những chuyện trước kia khiến bây giờ cô cảm thấy mình như bị đùa giỡn, cô thích cổ tích cô cũng từng là một thiếu nữ có trái tim mộng mơ ước sau này sẽ có một chàng hoàng tử xuất hiện có thể yêu cô bằng trọn con tim tuy vậy nhưng Nghiên Vũ trước giờ không phải người ham hư vinh cô ước hoàng tử vì trong cổ tích hoàng tử là con người ấm áp chàng đã yêu lọ lem vì yêu mà không ngừng tìm kiếm và cuối cùng bên nhau trọn đời hạnh phúc.Nhưng sau cú lừa khiến cả gia đình cô đều trở nên khốn khổ trong cô đã vụt tắt suy nghĩ đó từ lâu cô muốn sau nay sẽ sống mãi như vậy thi thoảng sẽ cùng bố mẹ đi du lịch khắp đây khắp đó để báo đáp phần nào công ơn bố mẹ nhưng tự nhiên xuất hiện hai người đàn ông này trước kia,
Cổ Tích Do Hai Ta Viết Nên
Trên xe Nghiên Vũ nhắn tin thông báo cho Tử Sâm rằng tối mình bận không đến được.Bên kia Tử Sâm đọc mà tâm trạng não nề
- Chủ tịch lúc nãy dưới cửa công ty tôi thấy...
Đang nói bỗng dưng Hắc Long dừng lại giờ không báo cáo việc này cho Tử Sâm thì không được nhưng nếu báo cáo thì nhìn sắc mặt của anh như vậy khiến Hắc Long đắn đo
- Sao vậy?
- Anh Phúc tôi thấy cô Nghiên Vũ đi với Tề Hạo người đứng đầu các chuỗi nhà hàng lớn trong và ngoài nước
- Cậu nói sao cơ?
Tử Sâm đứng lên nói to hai tay đập lên bàn khiến chiếc bàn rung lắc mạnh
- Cậu đưa tôi đi đến đó nhanh!
Tiếng anh như tiếng hổ gầm khiến Hắc Long rén ngang " có biết nãy đừng nói thà một lần tất trách còn hơn " Hắc Long nghĩ thầm
Chiếc xe lái như bay ngoài đường phóng qua đèn đỏ làm mấy chú cảnh sát chỉ vì làm nhiệm vụ mà chạy theo hú còi ầm ĩ khiến Tử Sâm trong xe nhíu mày bực tức dâng cao rút điện thoại gọi ngay cho cục cảnh sát chính vừa tắt máy tiếng xe cũng tắt hẳn, phi ngay đến nhà hàng của Tề Hạo Tử Sâm sải bước nhanh vào quán. Vì hôm nay là lần đầu tiên Nghiên Vũ đồng ý đi ăn nên Tề Hạo đã hủy hết lịch của khách hàng và đền bù một khoản tiền không nhỏ để tạo không khí lãng mạn nhất có thể Tử Sâm thấy thế càng điên tiết. Bảo vệ thấy anh đi vào liền ngăn cản Hắc Long rút hàng nóng ra tên bảo vệ khiếp vía lùi lại.
- Cô ấy ở đâu?
Người bảo vệ sợ quá chẳng nghĩ được điều gì lắp bắp hỏi lại
- Cô...cô nào..o..o ạ?
- Người đi chung với cậu chủ mấy người
- À dạ trên lầu 5 ạ
Tử Sâm biết được câu trả lời thả người bảo vệ lên thẳng tầng cao nhất tầng 5. Lên đến nơi thấy tên đó đang định đưa tay ra vuốt lọn tóc trên mặt cô bỗng nhiên Tử Sâm càng trở nên mất kiểm soát giật súng trên tay Hắc Long
Pằng viên đạn sượt qua mang tai Tề Hạo nhưng may thay vì thời gian lấy súng từ tay Hắc Long Tề Hạo đã bắt đầu liếc thấy và né được phát đạn an toàn. Nghiên Vũ nghe tiếng súng mà giật cả mình cô nhìn sang thấy Tử Sâm đang ngùn ngụt lửa giận chẳng hiểu sao bỗng dưng cô thấy có chút chột dạ như kiểu cô đi ngoại tình bị bắt gặp vậy
- Em mau đi về với tôi
Tử Sâm cầm tay Nghiên Vũ kéo đi
- Anh như vậy là sao chứ?
Tề Hạo nói rồi tiến lên cũng kéo tay Nghiên Vũ về phía mình. Nghiên Vũ đứng giữa mà chẳng biết thế nào hai người giằng nhau khiến cô vô cùng khó chịu tức giận dùng sức hất tay cả hai ra
- Tôi không phải đồ vật để hai người tranh nhau
Nghiên Vũ cầm túi treo ở ghế rời đi, chưa đi được mấy bước Tử Sâm và Tề Hạo cũng định đuổi theo.Nghiên Vũ quay lại dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn hai người
- Hai người đừng theo tôi nếu không đừng trách
Hai kẻ cầm đầu chính trị hùng mạnh về hai mảng nhà hàng và thời trang, đá quý, là những tên trùm hô mưa gọi gió thế giới ngầm giờ đây lại sợ hãi trước lời nói đe dọa của cô gái nhỏ bé như vậy đúng thật cười ra nước mắt mà
Bóng dáng Nghiên Vũ khuất dần,trong không gian rộng lớn của tầng 5 nhà hàng phong cách cổ điển bậc nhất đất nước chỉ còn Tử Sâm và Tề Hạo hai người đều tỏa ra sát khí khiến nơi đây từ ấm áp lãng mạn mà trở nên lạnh lẽo đầy mùi chết chóc
- Đừng lại gần người phụ nữ của tôi thêm lần nào nữa
Tề Hạo nhếch mép
- Anh nghĩ tôi sẽ làm theo lời anh
Tử Sâm liếc nhìn chẳng nói gì thêm lạnh lùng bỏ đi. Anh phóng xe đi thì được Hắc Long chỉ rằng cô vừa đi bộ về chắc đi chưa xa.Nhấn ga xe vừa đi vừa ngó nghiêng ngó dọc hai bên đường tìm kiếm bóng dáng Nghiên Vũ trong lòng rất tức giận nhưng cũng đầy lo lắng " đã tối vậy rồi cô ấy đi đâu rồi cơ chứ? " Đang suy nghĩ thì Tử Sâm thoáng thấy cô đang ngồi ở ghế đá bên đường anh nhanh chóng tiến lại phía cô
Ở đây tâm tình của Nghiên Vũ đang không được tốt cô cảm thấy khó xử giữa hai người họ vốn dĩ cô còn là cô gái overthinking từ những chuyện trước kia khiến bây giờ cô cảm thấy mình như bị đùa giỡn, cô thích cổ tích cô cũng từng là một thiếu nữ có trái tim mộng mơ ước sau này sẽ có một chàng hoàng tử xuất hiện có thể yêu cô bằng trọn con tim tuy vậy nhưng Nghiên Vũ trước giờ không phải người ham hư vinh cô ước hoàng tử vì trong cổ tích hoàng tử là con người ấm áp chàng đã yêu lọ lem vì yêu mà không ngừng tìm kiếm và cuối cùng bên nhau trọn đời hạnh phúc.Nhưng sau cú lừa khiến cả gia đình cô đều trở nên khốn khổ trong cô đã vụt tắt suy nghĩ đó từ lâu cô muốn sau nay sẽ sống mãi như vậy thi thoảng sẽ cùng bố mẹ đi du lịch khắp đây khắp đó để báo đáp phần nào công ơn bố mẹ nhưng tự nhiên xuất hiện hai người đàn ông này trước kia,
Cổ Tích Do Hai Ta Viết Nên
Đánh giá:
Truyện Cổ Tích Do Hai Ta Viết Nên
Story
C17: Chương 17
10.0/10 từ 50 lượt.