Có Chạy Đằng Trời - Rosie
C30: Quà
92@-
Gia Minh sau khi đóng cửa xong liền đem ly nước kia đổ sạch, tại nó mà công sức cày cấy của anh đều đổ sông đổ bể, còn gây ảnh hưởng đến sức khỏe của Đảo Nhi nữa chứ.
“ Thôi mà gương mặt nhăn nhó của anh đúng là xấu thật.”
Đảo Nhi vui vẻ trêu chọc anh, nhìn dáng vẻ lo lắng của anh cô rất vui, cảm giác bản thân mình cứ như lên nhầm kiệu hoa được chồng như ý vậy.
“ Còn dám trêu anh.”
Gia Minh đặt hai tay ở eo cô rồi nhấc bổng cô lên, Đảo Nhi sợ hãi nắm chặt lấy hai vai anh.
“ Mau bỏ em xuống.”
“ Hôn anh.”
Tay Gia Minh vẫn đặt trên eo cô, xem ra nếu cô không làm theo yêu cầu của anh thì chân khó lòng chạm đất.
Đảo Nhi đặt hai tay lên hai bên má của Gia Minh sau đó nhắm chuẩn sát hôn lên môi của anh.
Chiều hôm sau, Đảo Nhi trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, vừa bước chân vào cổng cô đã nghe thấy tiếng nói của Gia Thành:
“ Aaaa”
Gia Thành chạy về phía cô, anh ta nấp sau lưng cô, từ xa cô nhìn thấy Giai Ý đang chạy đến, xem ra hai vợ chồng này rất thích chơi trò rượt đuổi.
“ Gia Thành buông chị dâu ra, chúng ta về phòng.”
Giai Ý ái ngại nhìn Đảo Nhi, chẳng biết ông chồng này của cô sợ gì cô nữa, cả ngày ở nhà vô cùng ngoan ngoãn nhưng chỉ cần nghe Giai Ý đi làm về liền chạy trốn, dạo gần đây bà nội không cho anh vào phòng nữa, anh liền làm đủ cách để trốn cô, bất kể nơi nào có thể che được cơ thể của anh thì nhất định anh sẽ chui vào đó.
“ Không!”
Gia Thành nắm lấy cánh tay cô, một mực trốn sau lưng cô, Đảo Nhi đột nhiên bị kẹt giữa hai vợ chồng họ chỉ có thể thầm cảm thán:
“ Vợ chồng này hề thật.”
Một giọng trầm vang lên, mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh thì ra là Gia Minh, anh đang nghiêm mặt nhìn Gia Thành.
Gia Thành sợ hãi buông tay ra khỏi Đảo Nhi, lợi dụng cơ hội đó Giai Ý nhanh chóng nắm lấy tay anh kéo đi, trước khi đi không quên chào tạm biệt hai người họ:
“ Thật xin lỗi anh chị, em và Gia Thành đi trước ạ.”
Đảo Nhi mỉm cười nhìn hai vợ chồng họ, cô cảm thấy Giai Ý dường như rất thích Gia Thành, cô ấy dành rất nhiều thời gian cho Gia Thành, xem ra cô và Gia Thành mỗi người đều đã chọn đúng bạn đời cho mình.
Cả nhà cùng nhau ăn tối, mục đích chính là để bàn về bữa tiệc mừng thọ của lão phu nhân, có thể nói đây là một trong những bữa tiệc quan trọng nhất của Nghiêm Gia hằng năm, mỗi khâu chuẩn bị đều phải kỹ lưỡng.
Số lượng khách mời đến bữa tiệc này cũng rất lớn, không chỉ có người thân trong Nghiêm gia mà còn có các đối tác, nhân viên chủ chốt của Nghiêm Thị.
“ Gia Minh à, chúng ta nên chuẩn bị quà gì cho bà đây?”
Đảo Nhi gối đầu lên tay của Gia Minh, cô đã nghĩ rất nhiều nhưng vẫn chưa tìm ra món quà phù hợp, chẳng có gì lão phu nhân muốn mà không có cả nên tặng gì bây giờ.
“ Năm nay thì em không cần lo, anh đã chuẩn bị rồi.”
Gia Minh nói, anh đã chuẩn bị quà cho bà từ ba tháng trước rồi, đó là một cái bình cổ từ nước ngoài, nó đã có hơn một trăm năm tuổi, không phải có tiền là sẽ mua được, Gia Minh đã phải tận dụng hết tất cả mối quan hệ của mình để có thể đem chiếc bình về cho bà.
“ Sao lại là năm nay? Còn những năm sau thì sao?”
Đảo Nhi khó hiểu hỏi, chẳng lẽ anh định những năm sau sẽ để cô tự chuẩn bị sao?
“ Chẳng phải em có món quà mà bà mong muốn sao?”
“…”
Đảo Nhi im lặng suy nghĩ, cô có gì mà bà mong muốn chứ? Nếu cô có thì cô đã tặng rồi tội gì nãy giờ phải nghĩ nát óc chứ.
Gia Minh mỉm cười nhìn biểu cảm trên mặt vợ, cô vợ này của anh quá đáng yêu, gương mặt lại vô cùng xinh đẹp càng nhìn càng mê.
“ Năm sau vợ chồng mình sẽ tặng chắt cho bà.”
Có Chạy Đằng Trời - Rosie
Tối hôm đó Đảo Nhi và Gia Minh sau khi tan làm vẫn về nhà như bình thường, tuy rất tức giận nhưng Gia Minh vẫn cố kìm nén để không phá hỏng kế hoạch của Đảo Nhi.
Trước mặt mọi người, cả hai vẫn giả vờ lạnh nhạt, cô muốn cho họ có thể đắc ý một thời gian.
Cốc cốc cốc.
Gia Minh là người ra mở cửa, gương mặt anh vô cùng khó chịu nhìn người trước mặt:
“ Có chuyện gì?”
“ Dạ tôi muốn đưa nước cho phu nhân.”
A Nhiên- người làm thường xuyên chuẩn bị nước ép cho Đảo Nhi nói, giọng cô ta run run có lẽ là bị gương mặt khó ở của Gia Minh dọa sợ.
“ Ừm.”
Gia Minh cầm lấy cốc nước sau đó đống cửa lại, A Nhiên thở phào nhẹ nhõm, nếu còn nói chuyện với thiếu gia thêm một chút nữa chắc cô ta sẽ đau tim mất.
Gia Minh sau khi đóng cửa xong liền đem ly nước kia đổ sạch, tại nó mà công sức cày cấy của anh đều đổ sông đổ bể, còn gây ảnh hưởng đến sức khỏe của Đảo Nhi nữa chứ.
“ Thôi mà gương mặt nhăn nhó của anh đúng là xấu thật.”
Đảo Nhi vui vẻ trêu chọc anh, nhìn dáng vẻ lo lắng của anh cô rất vui, cảm giác bản thân mình cứ như lên nhầm kiệu hoa được chồng như ý vậy.
“ Còn dám trêu anh.”
Gia Minh đặt hai tay ở eo cô rồi nhấc bổng cô lên, Đảo Nhi sợ hãi nắm chặt lấy hai vai anh.
“ Mau bỏ em xuống.”
“ Hôn anh.”
Tay Gia Minh vẫn đặt trên eo cô, xem ra nếu cô không làm theo yêu cầu của anh thì chân khó lòng chạm đất.
Đảo Nhi đặt hai tay lên hai bên má của Gia Minh sau đó nhắm chuẩn sát hôn lên môi của anh.
Chiều hôm sau, Đảo Nhi trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, vừa bước chân vào cổng cô đã nghe thấy tiếng nói của Gia Thành:
“ Aaaa”
Gia Thành chạy về phía cô, anh ta nấp sau lưng cô, từ xa cô nhìn thấy Giai Ý đang chạy đến, xem ra hai vợ chồng này rất thích chơi trò rượt đuổi.
“ Gia Thành buông chị dâu ra, chúng ta về phòng.”
Giai Ý ái ngại nhìn Đảo Nhi, chẳng biết ông chồng này của cô sợ gì cô nữa, cả ngày ở nhà vô cùng ngoan ngoãn nhưng chỉ cần nghe Giai Ý đi làm về liền chạy trốn, dạo gần đây bà nội không cho anh vào phòng nữa, anh liền làm đủ cách để trốn cô, bất kể nơi nào có thể che được cơ thể của anh thì nhất định anh sẽ chui vào đó.
“ Không!”
Gia Thành nắm lấy cánh tay cô, một mực trốn sau lưng cô, Đảo Nhi đột nhiên bị kẹt giữa hai vợ chồng họ chỉ có thể thầm cảm thán:
“ Vợ chồng này hề thật.”
Một giọng trầm vang lên, mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh thì ra là Gia Minh, anh đang nghiêm mặt nhìn Gia Thành.
Gia Thành sợ hãi buông tay ra khỏi Đảo Nhi, lợi dụng cơ hội đó Giai Ý nhanh chóng nắm lấy tay anh kéo đi, trước khi đi không quên chào tạm biệt hai người họ:
“ Thật xin lỗi anh chị, em và Gia Thành đi trước ạ.”
Đảo Nhi mỉm cười nhìn hai vợ chồng họ, cô cảm thấy Giai Ý dường như rất thích Gia Thành, cô ấy dành rất nhiều thời gian cho Gia Thành, xem ra cô và Gia Thành mỗi người đều đã chọn đúng bạn đời cho mình.
Cả nhà cùng nhau ăn tối, mục đích chính là để bàn về bữa tiệc mừng thọ của lão phu nhân, có thể nói đây là một trong những bữa tiệc quan trọng nhất của Nghiêm Gia hằng năm, mỗi khâu chuẩn bị đều phải kỹ lưỡng.
Số lượng khách mời đến bữa tiệc này cũng rất lớn, không chỉ có người thân trong Nghiêm gia mà còn có các đối tác, nhân viên chủ chốt của Nghiêm Thị.
“ Gia Minh à, chúng ta nên chuẩn bị quà gì cho bà đây?”
Đảo Nhi gối đầu lên tay của Gia Minh, cô đã nghĩ rất nhiều nhưng vẫn chưa tìm ra món quà phù hợp, chẳng có gì lão phu nhân muốn mà không có cả nên tặng gì bây giờ.
“ Năm nay thì em không cần lo, anh đã chuẩn bị rồi.”
Gia Minh nói, anh đã chuẩn bị quà cho bà từ ba tháng trước rồi, đó là một cái bình cổ từ nước ngoài, nó đã có hơn một trăm năm tuổi, không phải có tiền là sẽ mua được, Gia Minh đã phải tận dụng hết tất cả mối quan hệ của mình để có thể đem chiếc bình về cho bà.
“ Sao lại là năm nay? Còn những năm sau thì sao?”
Đảo Nhi khó hiểu hỏi, chẳng lẽ anh định những năm sau sẽ để cô tự chuẩn bị sao?
“ Chẳng phải em có món quà mà bà mong muốn sao?”
“…”
Đảo Nhi im lặng suy nghĩ, cô có gì mà bà mong muốn chứ? Nếu cô có thì cô đã tặng rồi tội gì nãy giờ phải nghĩ nát óc chứ.
Gia Minh mỉm cười nhìn biểu cảm trên mặt vợ, cô vợ này của anh quá đáng yêu, gương mặt lại vô cùng xinh đẹp càng nhìn càng mê.
“ Năm sau vợ chồng mình sẽ tặng chắt cho bà.”
Có Chạy Đằng Trời - Rosie
Đánh giá:
Truyện Có Chạy Đằng Trời - Rosie
Story
C30: Quà
10.0/10 từ 16 lượt.