Cô Ấy Bắt Tôi Hoàn Lương - Đông Nhật Giải Phẫu

Chương 164

140@-

Chương 164


 


Khương Nhan Lâm giơ tay định tát cho Bùi Vãn Ýa một phát.


 


"Bùi Vãn Ý, chị không nhịn được một giây nào hả?"


 


Chưa thấy ai đến mức này, gan to bằng trời.


 


Bùi Vãn Ý hôn chụt lên môi Khương Nhan Lâm, lúc người sắp bốc hỏa thì thêm chút lực, làm Khương Nhan Lâm nhất thời không nói nên lời.


 


Lúc này Bùi Vãn Ý mới hài lòng đáp: "Không thích nhịn."


 


Nhìn Khương Nhan Lâm cố gắng kìm nén hơi thở, cô càng nhìn càng thấy đáng yêu, đang định hôn thêm lên đôi môi kia thì nghe thấy Lily hét trong tai nghe: "Ủa, sao hai mẹ tắt mic cả rồi?"


 


Bùi Vãn Ý lười quan tâm, cô giật phăng tai nghe Khương Nhan Lâm đang đeo, ném lên bàn, rồi véo cằm Khương Nhan Lâm bắt mở miệng, một nụ hôn sâu thẳm tràn vào, hôn đến nỗi Khương Nhan Lâm khó thở, cơ thể rụt vào lòng cô vô thức rung lên theo từng nhịp thở, khiến Bùi Vãn Ý không kìm được mà càng thêm mạnh bạo, nắm giữ nhiều hơn.


 


Cô hôn Khương Nhan Lâm từ xương hàm đến cổ, để lại dấu răng rất nhẹ trên chiếc cổ mềm mại, rồi lại gặm nhấm xương quai xanh, ngậm lấy.


 


"Khương Nhan Lâm, người con đó không?"


 


Giọng Sarah mang ý cười vang lên trong tai nghe, vì sát bên tai nên Khương Nhan Lâm - nghe thấy từ tai nghe của Bùi Vãn Ý, cô đẩy người ra, ý bảo Bùi Vãn Ý biết điểm dừng.


 


Bùi Vãn Ý nào biết điểm dừng là gì, thấy Khương Nhan Lâm vẫn còn sức nghe người ta nói chuyện, cô thêm chút lực, giữ chặt người trong lòng không cho thoát ra, cánh tay siết chặt eo khiến Khương Nhan hoàn toàn bị giam cầm.


 


Khương Nhan Lâm im lặng hít sâu, chẳng còn hơi sức để ý đến mọi người đang nói gì trong kênh thoại, một k*ch th*ch nữa ập đến khiến cô hơi cáu kỉnh cắn Bùi Vãn Ý một cái, cắn mạnh vào cằm.


 


Bùi Vãn Ý thuận thế cúi đầu, đưa môi mình lên, cọ xát gặm nhấm lấy hơi thở của Khương Nhan Lâm, chọc cho người ta thật sự cắn lại, cô mới khẽ cười, thăm dò vào giữa môi và răng, dịu dàng lướt qua hàm răng còn giận dỗi.



 


Khương Nhan Lâm thật sự sợ Bùi Vãn Ý, vội vàng lùi lại, kéo giãn khoảng cách.


 


"Nhanh cái tay lên."


 


Khương Nhan Lâm th* d*c, vỗ nhẹ lên vai Bùi Vãn Ý, yếu ớt thúc giục.


 


Mấy người đang trò chuyện hết hứng thú với game, Lê Quân Tranh đề nghị cùng xem phim, vừa hay Lily đang rảnh, Sarah thì vừa ăn sáng xong mà mấy tiếng rảnh trước khi ra ngoài, thế là bàn xem nên chọn phim gì.


 


"Hai người tắt mic kia ơi, mình còn đó không, xem phim không?"


 


Lê Quân Tranh cố ý hỏi, chọc Lily cười khúc khích - mới có chút xíu thời gian thôi mà cô nàng đã hoàn toàn hòa nhập, khả năng thích ứng cũng nhanh thật.


 


Bùi Vãn Ý một tay cầm chuột bật mic, giọng điệu bình thường trả lời: "Xem được chứ, mọi người chọn được phim chưa, chị có tài khoản, share màn hình được."


 


Cấu hình máy tính cô Bùi khá tốt, vừa rồi share màn hình chất lượng rất đẹp, Lê Quân Tranh thấy ổn nên cùng Lily và Sarah chọn phim.


 


Thấy Bùi Vãn Ý còn đó, họ vừa chọn vừa hỏi ý kiến.


 


Vốn Lê Quân Tranh chỉ nói đùa, cô không thật sự nghĩ sai, chọn xong phim thì cô mới hỏi Bùi Vãn Ý: "Khương Nhan Lâm không khỏe hả, lại đau bụng hả?"


 


"Không, em ấy khó chịu trong người."


 


Động tác Bùi Vãn Ý chậm rãi và sâu hơn, nhưng giọng bình tĩnh không chút dấu vết, đáp: "Không sao đâu, mình cứ xem phim trước, ban ngày em ấy ra ngoài nên chắc muốn đi ngủ sớm."


 


Người trong lòng lại cắn mạnh vào vai Bùi Vãn Ý một cái, nhưng lực cắn chẳng khác nào làm nũng. Bùi Vãn Ý nghiêng đầu hôn lên môi Khương Nhan Lâm, cô tăng nhanh tốc, rồi không chút do dự đưa tay trái đang cầm chuột mở trang web, đăng nhập tài khoản, sau khi chia sẻ màn hình, cô hỏi: "Mọi người chuẩn bị xong chưa, chị mở phim đây."


 


Đợi ba người kia đáp, Bùi Vãn Ý ấn nút phát, rồi lặng lẽ tắt mic, đẩy bàn phím ra lấy chỗ, đứng dậy bế người trong lòng đặt lên bàn, giữ chặt đôi chân dài kéo ra, cúi xuống hôn.



 


Khương Nhan Lâm hoàn toàn không rảnh để ý Bùi Vãn Ý tắt mic lúc nào, hay bật lại khi nào, chỉ cố gắng nén mọi âm thanh và cả tiếng thở ngón tay nắm chặt cánh tay Bùi Vãn Ý run rẩy.


 


Rồi lại bị véo cằm bắt mở miệng, đón nhận chiếc lưỡi, cả người mềm nhũn, bị đè lên bàn máy tính chịu đựng sự chiếm đoạt và tấn công đồng thời.


 


Trong kênh thoại, Lily xem phim vui vẻ, nhanh chóng thân thiết với Sarah và Lê Quân Tranh, líu lo trò chuyện về cốt truyện.


 


Lily thật sự đã chán ngấy những ngày ở nhà một mình, bây giờ quen được hai người chị vừa thú vị vừa có sức hút, thế là quên béng cái trò chơi lúc đầu còn rủ Khương Nhan Lâm chơi.


 


Ba người vừa xem bộ phim hài nhẹ nhàng không cần động não, vừa trò chuyện về cuộc sống thường ngày, biết được Lê Quân Tranh quen Lục Tư Ân, Lily càng vui vẻ, vừa xem vừa mở cửa sổ chat gửi tin nhắn cho Lão Lục, hỏi anh dậy chưa, dậy rồi thì qua xem phim không.


 


Lục Tư Ân trả lời nhanh, giờ ở London là giữa trưa, thế là đáp "ok" ngay, thế là Lily kéo vào kênh thoại.


 


Anh không ngờ trong kênh có nhiều người, nhưng nhìn kỹ lại thì là người quen cả, chỉ có Sarah là người chưa gặp bao giờ, hai người lịch sự chào hỏi nhau.


 


"Hai người kia sao tắt mic thế, lại cãi nhau à?"


 


Nghe Lão Lục nhắc, Lily không khỏi nhớ đến lần trước Mavis bên ngoài tiếp khách mà còn cố tình treo máy trong kênh thoại để như kiểu mình ở đấy, đúng trẻ con đến đáng yêu, cô nàng bật cười khúc khích, trêu.


 


Lily không ngờ có thu hoạch bất ngờ thế này, thế là kể lại cho Lục Tư Ân nghe.


 


Lục Tư Ân đang online, chỉ vài ba câu đã kể xong, nghe Lily cười không ngừng, Sarah cũng cười theo mấy tiếng, Lê Quân Tranh thì càng được nước, giúp anh bổ sung thêm mấy chi tiết về hành động ra ra vào vào của Mavis.


 


"Mavis mà có lúc trẻ con thế á, cười chết mất, lúc đó sao anh không có ở đó nhỉ, nếu có là quay lại, sau này đến đám cưới của cậu ấy là chiếu đi chiếu lại cho xem!"


 


Đang nói dở thì người bị khịa nãy giờ bật mic, giọng điệu tỉnh bơ: "Chào mọi người, tôi chưa chết."


 


Lục Tư Ân lúc này mới biết cô bạn vẫn online, thế là thấy chột dạ như bị bắt quả tang.



 


Lê Quân Tranh và Lily thì chẳng có hứng đó, dù sao có Khương Nhan Lâm ở đó, họ cũng chả việc gì phải sợ Bùi Vãn Ý.


 


Không hiểu nhưng mà hễ riêng lẻ đụng mặt Bùi Vãn Ý là họ lại có chút dè chừng, tuy vậy chỉ cần có Khương Nhan Lâm đứng mũi chịu sào thì lại thấy yên tâm lạ thường.


 


Song bây giờ người hùng này cũng chẳng giúp được gì cho họ.


 


Bùi Vãn Ý nói với Lily vài câu, nhưng mắt vẫn dán chặt vào người trước mặt, nhìn người ấy tách rời, ngón tay thản nhiên khuấy động nơi ấm nóng trong sự màu sắc tuyệt đẹp kia, thấy người ấy cắn chặt mu bàn tay mới nhịn được không phát ra tiếng động, rồi lại bật mic, cúi xuống hôn.


 


"Đừng cắn mình."


 


Bùi Vãn Ý dỗ dành, thấy mắt Khương Nhan Lâm hơi đỏ, cau mày, chẳng muốn đoái hoài đến mình, lại không nhịn được mà làm thêm mấy lần nữa, khiến cả người Khương Nhan Lâm run lên, rồi đưa tay ra cho đối phương cắn cắn.


 


Khương Nhan Lâm túm cổ áo Bùi Vãn Ý, ngửa đầu cắn vào n** m*m m** nhất.


 


Bùi Vãn Ý"hít hà" một tiếng, nhưng không hề tránh né, ngoan ngoãn để Khương Nhan Lâm trút giận.


 


"Ơ, Tiểu Khương đâu rồi nhỉ, Mavis đây rồi mà?"


 


Lục Tư Ân vừa ăn trưa vừa nghe mọi người trò chuyện, không mấy để ý đến phim, lúc này mới nhận ra có người nãy giờ chưa lên tiếng.


 


Lê Quân Tranh thật sự không nghĩ nhiều, thuận miệng đáp: "Không biết nữa, hình như đi toilet xong rồi không thấy quay lại, bảo tối nay muốn ngủ sớm."


 


Lily hừ một tiếng, giọng điệu đểu cáng: "Em không dám nói đâu. Cơ mà nãy có người chê em làm phiền người ta đấy.


 


Lục Tư Ân hiểu ra, không khỏi bật cười.


 


"Lily, em phải quen dần thôi, Mavis bây giờ không còn là Mavis ngày xưa nữa rồi."



 


Lily và Lục Tư Ân song kiếm hợp bích: "Đúng đó, trước kia có rủ chị ấy chơi game cũng chẳng thèm nhấc mông, bây giờ không mời mà chị ấy lẽo đẽo theo sau, dính người dễ sợ."


 


Người bị điểm danh đương nhiên phải lên tiếng: "Mọi người nhất thiết phải nói toẹt ra thế à, tôi có bị điếc đâu."


 


Giọng vẫn hờ hững như thường lệ, chẳng thể nghe ra chút khác thường nào.


 


Khiến Lily muốn vịn vào cớ này khịa một chút cũng chẳng tìm được sơ hở nào, đành phải võ mồm mấy câu cho đỡ ghiền, thấy người ta mãi không cắn câu thì dứt khoát hỏi thẳng:


 


"Khương Khương đâu rồi, chị giấu chị ấy ở đâu rồi, em mãi mới hẹn được chị ấy chơi game cùng, sao chị lại thế chứ, trả người lại cho em mau!"


 


Bùi Vãn Ý khẽ cười lạnh: "Sao tự nhiên thành người của em vậy?"


 


Động tác tay cô chậm lại, mặc kệ cái ấm nóng làm ướt sũng mặt bàn gỗ tối màu, rồi rút ngón tay ra đưa vào miệng người dưới thân, khuấy động hàm răng đang khép chặt và hơi thở ấm áp.


 


Mọi người trong kênh thoại đang hóng hớt, chẳng ai ngăn cản Bùi Vãn Ý và Lily khẩu chiến. Lily thì càng máu chiến, vừa cãi nhau, vừa nhắn tin cho Khương Nhan Lâm đâu, nhưng mãi không thấy hồi âm, thế là càng chắc Bùi Vãn Ý đang cố tình ngăn cản hai người liên lạc.


 


"Mavis, chị quá keo kiệt. Chị không cho em chơi với Khương Khương, đồ trẻ trâu, coi chừng sau này ế vợ đấy."


 


Lily chém không ngừng, chọc cho Sarah và Lê Quân Tranh không nhịn được bật cười, cô nàng lanh mồm lanh mép, hoàn toàn không nhận ra là người gốc Hoa mà tiếng Anh lại trình còi.


 


Bùi Vãn Ý bị Lily chọc cho bực, đang định bật lại mấy câu thì vô tình chạm vào nơi nhạy cảm, khiến những kìm nén cố ý bị khuấy động, làm người dưới thân cứng cả người, cắn chặt cô.


 


Bùi Vãn Ý cúi xuống bịt miệng Khương Nhan Lâm, một tay dùng sức giữ chặt tiếng thở nghẹn ngào, một tay đón lấy dòng chất lỏng ấm nóng đang trào ra. Mắt thấy nó tràn ra, thấm ướt một vùng, chảy xuống sàn nhà.


 


________


 


????????


Cô Ấy Bắt Tôi Hoàn Lương - Đông Nhật Giải Phẫu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cô Ấy Bắt Tôi Hoàn Lương - Đông Nhật Giải Phẫu Truyện Cô Ấy Bắt Tôi Hoàn Lương - Đông Nhật Giải Phẫu Story Chương 164
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...