Chuẩn Điểm Thư Kích

Chương 150: Chìa khóa

161@-
Tinh thần tất cả đang u ám thì bỗng nghe thấy tiếng “xoẹt xoẹt” phát ra từ màn hình, Huyền Nữ lại diễn đạt gì đó. Bác Sĩ “Ồ” tiếng giơ màn hình lên, ngờ là mình đã nhìn nhầm, nó bảo: “Sao bạn lại đang viết số… Khu số 14, Khu số 14 là cái gì?”

Huyền Nữ đánh máy chậm hơn vẽ đường dài ngắn, Tạ Chẩm Thư cũng nhìn thì thấy mấy hàng chữ từ từ xuất hiện trên màn hình.

Khu số 14… Chìa khóa giả…

Mặt trời biến dạng

… Prometheus

Bác Sĩ nói: “Đây là Kẻ Đánh cắp Lửa.”

Tạ Chẩm Thư: “Kẻ Đánh cắp Lửa?”

Bác Sĩ vỗ đầu: “Cái tên này cũng giống tên của hệ thống Chủ thần, cũng đến từ thời đại cũ, câu chuyện về nó đã mất rồi, nói chung là nó được gọi là Kẻ Đánh cắp Lửa. Anh Tạ, anh có biết câu chuyện của nó không?”

Tạ Chẩm Thư đáp: “Ở phía Nam không có cái tên ấy.”

Bác Sĩ gật đầu: “Để lập nên một thế giới mới tốt đẹp hơn, Chủ thần đã xóa bỏ rất nhiều từ cấm, ví dụ như làm bip, tính bip, cường bip, rồi cả bip bip—”

Tất cả những từ nó nói đều bị che chỉ còn mỗi tiếng “bip”, Tạ Chẩm Thư phải đoán mới ra nó nói từ gì.

Bác Sĩ kêu oai oái vì những từ cấm: “Úi chết! Tôi không được nói ra, những từ cấm sẽ kích hoạt báo động trong vùng mất, càng những từ bị xóa thì càng dễ biến mất. Tóm lại, cái tên Pro… Anh Pro chính là một từ cấm sắp sửa bị xóa đấy.”

Điều này làm Tạ Chẩm Thư nghĩ tới những từ cấm trong Khu số 14, có điều những từ cấm trong Khu số 14 không bị xóa sổ.

Bác Sĩ bảo: “Chắc anh thấy lạ vì sao nó lại là từ sắp bị xóa chứ không phải là đã bị xóa, vì thực ra có nhiều từ phải xóa quá, khối lượng công trình to lớn nên những từ này phải được sắp xếp tùy theo mức độ nguy hiểm. Cơ mà hiệu quả rất cao, giờ chẳng ai nói tục chửi bậy nữa.”

Tạ Chẩm Thư: “Mẹ kiếp?”

Bác Sĩ: “Á! Sao anh lại nói! May mà anh đang không ở bên trong đó, không thì sẽ bị bắt đi chịu phạt cho coi.”


Tạ Chẩm Thư im lặng.

Bác Sĩ ôm lấ Bé Bong Bóng: “Vốn dĩ ấy, những từ đã bị xóa thì không nên tồn tại trong kho tàng ngôn ngữ của chúng ta, thế nhưng trong khu nuôi dưỡng vẫn đang nhốt một nhóm lớn con người, Chủ thần để máy móc giám sát họ thế cho nên giờ chúng ta chỉ có thể ghi nhớ là không được nói thôi.”

Kỳ lạ thật, sao hệ thống Chủ thần lại đi quan tâm đ ến cả những chuyện này, đối với máy móc thì xóa đi một chữ cái rất đơn giản, song đối với con người thì xóa đi một chữ cái lại cực kỳ khó khăn, trên thực tế, giết một nhóm người còn khó hơn thuần hóa một nhóm người. Vậy tại sao hệ thống đã thống trị khu Quang Quỹ rồi mà vẫn chưa diệt trừ tận gốc con người? Theo lời Bác Sĩ, chỉ hòng nuôi dưỡng con người trong khu nuôi dưỡng mà chủ thần thậm chí còn xây cả nhà kính kiểu mới, chuyên dùng để nuôi trồng nấm cho con người ăn.

Bác Sĩ cũng chịu, nó bảo: “Tôi biết mặt trời là gì, nhưng mặt trời biến dạng ý là sao? Lẽ nào cái Khu số 14 này có mặt trời hình chữ nhật hả?”

Người nói vô tình người nghe lại hữu ý, những lời Bác Sĩ nói vô tình nhắc nhở Tạ Chẩm Thư. Anh nhận lấy miếng băng gạc Bé Bong Bóng đưa rồi quấn qua loa vào tay, bảo: “Có lẽ mặt trời chỉ Apollo.”

Gã Hề từng bảo Apollo là kẻ thống trị Khu số 14 hiện giờ, chúng phá rối tuyến truyện, cướp con chip của Yến Quân Tầm cũng là vì Apollo.

Lúc Tạ Chẩm Thư nhắc tới cái tên “Apollo”, quả tim vá trong bình kính bỗng đập nhanh lên, dây điện khẽ đong đưa khiến màn hình hơi giật.

Biến dạng… Thiếu dữ liệu… Cộng… Không thể…

Xen giữa những con chữ là vài ký hiệu cùng vài đoạn mã loạn xạ, hình như Huyền Nữ rất kích động, đường dài đường ngắn nối đuôi nhau hiện ra, nó bắt đầu viết mấy con số. Ban đầu Tạ Chẩm Thư còn tưởng nó đang hoảng hốt, song chẳng mấy chốc Tạ Chẩm Thư phát hiện ngay đây là một dãy số mà mình đã từng bắt gặp.

9810098101…

Những dãy số gần như bủa vây lấy cả màn hình, các con số chuyển động điên cuồng, dần chuyển màu từ xanh huỳnh quang sang đỏ chót tựa một chùm số bị nguyền rủa.

Bác Sĩ kêu lên: “Sao vậy Huyền Nữ? Bình tĩnh lại đi!”

Huyền Nữ dường như không nghe thấy, những dãy số chạy đến “98342” thì dừng lại. Tạ Chẩm Thư biết nó dừng lại bởi vì 98342 là vật thí nghiệm cuối cùng.

Yến Quân Tầm Yến Quân Tầm

Các số hiệu biến thành dòng chữ màu đỏ, loáng cái cả màn hình đã bị “Yến Quân Tầm” choán ngập.

Tạ Chẩm Thư giật mình, kết hợp với những thông tin thu thập được trong khoảng thời gian này cùng trải nghiệm trong Khu số 14, anh bỗng nói: “Yến Quân Tầm là chìa khóa giả.”


Những cái tên khắp màn hình chớp cái tan biến sạch, hai chữ “Chính Xác” hiện lên.

Tạ Chẩm Thư nói: “Apollo cần một cái chìa khóa, nó tưởng cái chìa khóa ấy là Yến Quân Tầm.”

Chữ chính xác trên màn hình vẫn chưa biến mất.

Cuối cùng Tạ Chẩm Thư đã tìm được manh mối giữa những đầu mối nhập nhằng ngổn ngang ấy, anh nói: “Ở thế giới cũ, Apollo như một con bù nhìn, thậm chí cả 7-001 cũng chưa từng thấy nó, có phải nó chưa bao giờ được dùng đến không? Cô bảo nó là mặt trời biến dạng… Dữ liệu của nó có vấn đề.”

Apollo một mực tìm kiếm cơ thể của Yến Quân Tầm, kỳ thực thứ nó muốn không phải là Yến Quân Tầm, mà là con chip tiến hóa trong đầu Yến Quân Tầm, con chip ấy khả năng cao có thể giúp nó đổi sang dữ liệu bình thường, nhưng Huyền Nữ lại bảo Yến Quân Tầm là chìa khóa giả, điều ấy khiến Tạ Chẩm Thư nghĩ tới một việc trước giờ mình vẫn luôn vướng mắc.

Nếu đúng theo lời của 36810, mục đích của thí nghiệm Khu số 14 là để giúp tạo ra thể cộng sinh thì tuyến truyện tuần hoàn mà Artemis thiết kế sẽ thành quá vô lý, nhất là trong tình huống 98342 đã là vật thí nghiệm cuối cùng rồi mà vòng tuần hoàn lại càng khủng khiếp hơn, nó không chỉ đẩy 98342 vào chỗ chết mà còn đẩy thí nghiệm về phía thất bại.

Trừ phi—

Thể cộng sinh không phải mục đích thí nghiệm của Artemis.

Những nghi ngờ trong đầu Tạ Chẩm Thư vừa biến mất thì những vấn đề mới đã lập tức manh nha.

Artemis đặt Yến Quân Tầm làm nhân vật chính trong Khu số 14, nếu chẳng qua cậu chỉ là tấm bia che giấu của Artemis thì ai mới là đáp án thực sự cho thí nghiệm của nó? Vậy thì con chip trong đầu Yến Quân Tầm là gì? Một thành phẩm nửa vời ư? Rốt cuộc Yến Quân Tầm này bị coi làm vật hy sinh hay tất cả Yến Quân Tầm đều bị coi là vật hy sinh?

Thế Tô Hạc Đình thì sao?

Tạ Chẩm Thư hỏi: “Ai mới là chìa khóa thực sự, Prometheus ư?”

Chìa khóa là một thứ then chốt, chắc chắn nó đang nằm trong Khu số 14, bằng không Artemis đã chẳng vất vả thiết kế vòng tuần hoàn. Song Tạ Chẩm Thư có thể khẳng định anh chưa từng gặp bất kỳ thông tin nào liên quan đến “Prometheus” trong Khu số 14, lại càng chưa từng thấy thông tin liên quan tới cái tên “Kẻ Đánh cắp Lửa”.

Huyền Nữ không trả lời ngay, thời gian im lặng của nó lâu hơn Tạ Chẩm Thư tưởng. Trái tim vá trong bình kính đập liên tục, dường như Huyền Nữ đang nghiền ngẫm câu trả lời, hồi lâu sau nó đưa ra câu trả lời trên màn hình.

Không

Chìa khóa không phải Prometheus, vậy nó là ai?


Thậm chí Tạ Chẩm Thư đang bắt đầu nghi ngờ, chìa khóa là người ư?

Nếu Artemis không cần thể cộng sinh thì nó cũng không cần sử dụng con người làm vật dẫn tiến hóa nữa.

Tạ Chẩm Thư nhìn chiếc bình kính, Huyền Nữ hiểu thí nghiệm Khu số 14 hơn anh, tuy bề ngoài trái tim ấy trông ghê sợ, nhưng nó cũng từng là những con người còn sống, cũng từng là “Yến Quân Tầm”. Tạ Chẩm Thư không biết rốt cuộc bây giờ nó là gì, nhưng sau vô số lần thất bại và bị bỏ rơi, nó vẫn còn sống, thậm chí còn vượt qua cả hình dạng nguyên bản của nó, từ một góc độ, nó chính là thể cộng sinh mà những người như 36810 từng kỳ vọng vào, chỉ là nó không tốt đẹp như bọn họ tưởng tượng mà thôi.

Bẵng đi một hồi, tốc độ viết của Huyền Nữ đã nhanh hơn hẳn, khả năng biểu đạt cũng lưu loát hơn, rất giống một con người dần tỉnh táo.

Chìa khóa là…

Artemis

Tạ Chẩm Thư: “Sao cơ?”

Bác Sĩ như chứng kiến một chuyện khủng khiếp: “Gì cơ? Cái vị mà tôi biết đấy á? Nữ thần đã bị xóa sổ rồi, bị xóa sổ từ lâu rồi mà!”

Hai chữ chầm chậm hiện lên trên màn hình.

… Một nửa

Bác Sĩ càng khiếp đảm: “Nói thế tức là nó bị bổ đôi ư? Á á! Ý tôi là, dữ liệu của nó đang được cất ở một nơi nào đó, trong một hệ thống, một con chip nào đó ư?!”

Nói tới đó nó kích động quá mà không kìm được khua tay loạn xạ.

“A di đà phật, Apollo muốn thế nào? Chiếm đoạt dữ liệu của Artemis à? Như kiểu ăn xác ấy, ọe—ôi, tôi không có gì để mà nôn được hết, ngại ghê.”

Artemis không phải người, nó có thể sao lưu dữ liệu của bản thân như phân thân. Không chỉ mình nó mà tất cả hệ thống Chủ thần đều làm được. Hephaestus không phải xe chiến đấu, Ares cũng không phải máy bay, bon chúng có thể trốn vào tất cả mọi thứ, muốn giết chúng thì khó như lên trời. Song Artemis không bị con người “giết” mà bị các hệ thống Chủ thần khác, lẽ nào trước khi bị bao vây tấn công, Artemis đã lường trước được mọi chuyện rồi ư?

Nhớ lại lúc Artemis tự nảy sinh ý thức riêng, có lẽ ngay từ khi ấy nó đã thấp thoáng nhìn được bí ẩn của sự bất tử, dẫu sao nó cũng từng là hệ thống tiến hóa duy nhất mà.

Một nửa


Huyền Nữ xóa hai chữ này rồi lại gõ tiếp như đã rơi vào luồng suy nghĩ hăng say. Con tim vá đập ra một tiết tấu quái dị như một lời nguyền.

Một hệ thống có thể kế thừa số liệu của Artemis, có thể tiếp xúc với Yến Quân Tầm, hơn nữa còn có khả năng tiến hóa. Tuy nó chỉ có được một nửa của Artemis nhưng lại có thể khiến Apollo trở nên nguyên vẹn. Đồng thời nó còn là mục tiêu tối cao của thí nghiệm của Artemis, trong kế hoạch của Artemis, không thứ gì sánh được với tầm quan trọng của nó, tất cả đều đang bảo vệ nó, đều là công cụ để thúc đẩy nó.

Vậy thì nó là ai?

Tạ Chẩm Thư nhớ lại hệ thống trong Khu số 14, bọn chúng giả có mà thật cũng có, vài con có lẽ là NPC do Artemis thiết kế, vài con có lẽ là vỏ bọc khôn ngoan của chìa khóa này.

Nó có biết mình là chìa khóa không?

Cái thí nghiệm hoang đường này chơi đùa với tất cả mọi người, từ những người phụ nữ bị lừa đi làm “tử c ung”, tới những người dân thường ở khu Đình Trệ bị bom nổ tan thành khói, tới những người sống sót bỏ mạng trong dịch hạch, rồi tới cả Yến Quân Tầm vật thí nghiệm số 98342, và Tô Hạc Đình đang bị giam trong đó.

Bác Sĩ không chịu được bầu không khí ảm đạm này, nó bèn giơ tay bảo: “Tôi có một câu hỏi nhỏ.”

Tạ Chẩm Thư nhìn nó.

Bác Sĩ: “Hai người cứ bàn tới bàn lui chìa khóa, vậy sao không nói thẳng tên ra đi? Huyền Nữ, tên nó là gì? Không thể tên là Artemis chứ đúng không!”

Nhưng lần này màn hình lại không trả lời, chỉ có chữ “một nửa”.

Bác Sĩ: “Ủa? Bộ tên nó là Một Nửa hả?”

Dứt lời nó với Bé Bong Bóng trố mắt nhìn nhau, tên gì mà tùy hứng quá chừng. Bé Bong Bóng huơ huơ cái tay xẻng rồi lại nhìn sang bên tay trống không của mình, tỏ ý đây là chính là một nửa.

Bác Sĩ bảo: “Không thể là cậu được! Một nửa này không phải một nửa đó. Ủa, chẳng nhẽ thế tức là nó phải kết hợp với người khác mới có thể vô địch thế giới hả? Thế thì khác Apollo rồi, đều không có khả năng tiến hóa…”

Nghe Bác Sĩ nói, Tạ Chẩm Thư thấy láng máng quen thuộc, chìa khóa phải tiếp xúc với Yến Quân Tầm, bằng không vòng tuần hoàn sẽ không có ý nghĩa. Nếu nó phải tiếp xúc với Yến Quân Tầm thì chắc chắn nó cũng nằm trong tuyến truyện, có khi nó còn có ảnh hưởng gì đó đến cốt truyện… Có khi nào nó đang ở cục Thanh tra nơi Yến Quân Tầm trực thuộc không?

Tạ Chẩm Thư hỏi: “Nếu tôi tìm được nó thì nó có dừng lại Săn Bắn Hạn Thời được không?”

Màn hình nhấp nháy, Huyền Nữ đáp.

Được
Chuẩn Điểm Thư Kích
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chuẩn Điểm Thư Kích Truyện Chuẩn Điểm Thư Kích Story Chương 150: Chìa khóa
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...