Chúa Tể Chi Vương
Chương 547: Toàn thắng
Đối mặt với Kim sắc Lôi Điểu che trời lấp đất và vô số điện quang trùng kích. Thủy Vận Trưởng lão rốt cuộc cũng không thể duy trì tỉnh táo được nữa
“Bích Thiên Thủy Giới” đang bao phủ tiểu đội của ba Tông đã tràn đầy nguy cơ. Tùy thời đều có thể bị nghiền nát.
Mặc dù thực lực nội tình của Thủy Vận Trưởng lão cường đại, lại có tàn binh Địa cấp, nhưng đối mặt với Yêu thú cấp Tôn Giả, lại dẫn đầu mày ngàn Lôi Điêu, dùng “chiến thuật biển người”, lực lượng cá nhân, cuối cùng vẫn có hạn.
Huống chi, còn có Khô lâu đường chủ duy trì “Quỷ Thi Trớ Chú đại trận”, dần dần áp bách Bích Thiên Thủy Giới, oán lực nguyên rủa vô hình, đã thẩm thấu vào trong cơ thể của cường giả thuộc ba Tông
- Ha ha, muốn trốn? Nào có dễ dàng như vậy.
Di Thiên Chi Mâu ở trên trời, mang theo một tia cười nhạt, lạnh lùng quan sát bên dưới.
Triệu Phong thòng qua điều khiển “Vương” của mấy đàn Yêu thú, đã ảnh hưởng toàn bộ Yêu thú xung quanh.
Trọng điểm của hắn, đương nhiên chính là đàn Yêu thú Lôi Điểu này rồi.
Vụt vụt vụt...
Mấy ngàn Lôi Điểu, chia làm năm hướng, sáu mặt, từ trên không trung, phát động Lôi Điện trùng kích từ xa, không ngừng đánh phá “Bích Thiên Thủy Giới”.
Công kích lôi điện của Kim Vũ Lội Điểu Vương, cường thế bá đạo, mỗi lần trùng kích, đều khiến cho Bích Thiên Thủy Giới lắc lư một hồi.
Còn may là hệ thống công pháp của Thủy Vận Trưởng lão cường đại, lại có thêm tàn binh Địa cấp là “Bích Thủy vẫn Châu”, nếu không căn bản không thể duy trì được lâu như
Vậy.
- Yên Vũ! Các ngươi dẫn đầu đội ngũ, giết ra khỏi vòng vây, ta sẽ yểm hộ!
Trên ngọc thủ của Thủy Vận Trưởng lão, lóe lên thủy quang u lam thâm thúy.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Bọt nước bích u trước người nàng, bộc phát một tầng gợn sóng khổng lồ như kinh đào hãi lãng, quét ngang phương viên vài dặm.
Trong khoảnh khắc đó.
Xung quanh liền bị một tầng thủy quang bao phủ, giống như tất cả đều chìm vào biển sâu vô tận, bị sông lớn tràn để áp bách, khiến cho hít thở không thông.
Phốc...
Quỷ Thi Trớ Chú đại trận đứng mũi chịu sào, luồng sương mù u ám dày đặc, bị quét đi phân nữa, diễm khí ảm đạm, uy lực giảm mạnh.
Vụt vụt... Ầm...
Đám Lôi Điểu trên bầu trời và những Yêu thú ở phụ cận, đều bị chấn cho huyết nhục mơ hồ, nghiền nát thành mảnh vụn.
Lực lượng khổng lồ như hồng thủy quét ngang tất cả, khiến khu vực xung quanh lỗ thủng, mơ hồ rung động, có dấu hiệu bất ổn.
- Tàn binh Địa cấp, ở trong tay Tôn Giả, không ngờ có thể phát ra lực lượng khổng lồ như thế.
Di Thiên Chi Mâu ở trên trời cao, dường như có chút kiêng kỵ.
Một kích vừa rồi của Thủy Vận Trưởng lão, đủ để lập tức hủy diệt toàn bộ Hiểu Nguyệt Tông, thậm chí khó có người nào có thể may mắn sống sót.
Một chiêu tiêu diệt một tiểu Tông phái, đây là lực lượng bực nào? Sức người há có thể làm được?
Tham Thiên Thụ Yêu ở cách đó không xa, rên thảm thiết một hồi, bị đả kích nặng nề.
Mặc dù Triệu Phong đã tận lực bảo trì khoảng cách, nhưng đám Lôi Điểu trên bầu trời vẫn tử vong hơn một ngàn con.
Thủy Vận Trưởng lão phát động một kích tuyệt cường, khuôn mặt tái nhợt chợt đỏ rực.
Thế nhưng.
Vào thời khắc nguy cơ này, nàng vẫn không dừng lại.
- Súc sinh, chết đi!
Quanh người Thủy Vận Trưởng lão, dâng lên một tầng gợn sóng u lạm, chần sát những Yêu thú phụ cận trong phạm vi nửa dặm, giết thăng đến “Kim Vũ Lôi Điêu Vương” trên bầu trời.
Mục tiêu chính là Yêu thú Vương!
- Muốn chiến thì chiến!
Triệu Phong toàn lực điều khiển “Kim Vũ Lôi Điểu Vương”, phát huy tính cơ động và thiên phú Lối Điện, cùng đại chiến một trận với Thủy Vận Trưởng lão, tại tầng mây trên không trung.
- Giết!
Cường giả của ba Tông, lẩy Diệp Yên Vũ cầm đầu, kiên trì phá vòng vây.
Cũng may, lúc này phần lớn tinh lực của Triệu Phong, đều đặt trên việc điều khiển “Kim Vũ Lôi Điểu Vương” chiến đấu với Thủy Vận Trưởng lão.
Trên bầu trời.
Thủy Vận Trưởng lão và Kim Vũ Lôi Điểu Vương đánh đến kinh thiên động địa, dư âm cường đại, quét sạch mọi thứ trong phương viên mười dặm.
Bởi vì lỗ thủng không gian bạc nhược yếu kém, cho nên để tránh làm cho lỗ thủng mở rộng, Triệu Phong mới dẫn dụ chiến trường ra ngoài hạp cốc thần bí.
Thủy Vận Trưởng lão chỉ có thể bị nắm mũi dắt đi.
Nếu như nàng không kiềm chế “Kim Vũ Lôi Điểu Vương” và phần đông Lôi Điểu phi cầm lại, những người khác trong đội ngũ, e rằng khó có thể phá vòng vây được.
- Nữ nhân này, thực lực quả thật rất biến thái.
Khô Lâu đường chủ huy động hắc kỳ, để cho Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu phần lớn huyết nhục tinh phách của Yêu thú, dẫn động một đám diễm vân u ám cuồn cuộn, từ bên dưới giáp công Thủy Vận Trưởng lão.
Nói một cách tương đối thì
Trong thời gian ngắn, Thủy Vận Trưởng lão phải ứng phó với chiến lực của hai đại Tôn Giả, bao gồm cả đàn Yêu thú với số lượng một hai ngàn con.
Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong
Cường giả thuộc ba đại Tông phái, đều ngừng cả hô hấp.
Trận chiến trước mắt, quả thật kinh tâm động phách, mạnh như Thủy Vận Trưởng lão, cũng lâm vào nguy cơ.
Trong hạp cốc thần bí.
- Khô Lâu đường chủ, ngươi hãy đuổi giết những kẻ còn lại.
Thanh âm của Triệu Phong vang lên.
Khô Lâu đường chủ thu hồi Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, hóa thành một đoàn sương mù u ám, đuổi theo hướng của Diệp Yên Vũ và đám cường giả của ba Tông
Triệu Phong thì phân ra một phần tâm lực, điều khiển một số Lôi Điểu và Yêu thú dưới mặt đất, chặn đánh đám người Diệp Yên Vũ đang chạy trốn.
- Tiểu bối vô sỉ!
Trên mặt Thủy Vận Trưởng lão tràn ngập hàn sát, nhìn Di Thiên Chi Mâu trên trời một cái thật sâu.
Để yểm hộ cho tiểu bối chạy trốn, nàng đã nhiều lần thúc dục Thần binh Địa cấp và bí thuật trên phạm vi rộng đã tiêu hao rất nhiều.
Giờ phút này, lại lâm vào trong đàn Yêu thú, mỗi thời mỗi khắc, Thủy Vận Trưởng lão đều tiêu hao một lượng lớn nguyên khí.
Từ đầu đến cuối, Triệu Phong chỉ điều khiển Kim Vũ Lôi Điểu Vương du đấu với nàng căn bản không định liều mạng đồng thời lại ra lệnh cho Khô Lâu đường chủ đi chặn giết tiểu đội của nàng
- A...
Từ xa truyền đến một tiếng hét thảm thiết.
Trong tiểu đội, rốt cuộc đã xuất hiện thương vong đầu tiên, một vị Chân Chủ cấp đỉnh phong đã vẫn lạc.
Mặc dù cường giả Chân Chủ cấp vừa vẫn lạc, có chiến lực còn mạnh hơn cả Thiết Ma, nhưng vẫn chết hết sức thê thảm.
- Khặc khặc khặc...
Khô Lâu đường chủ huy động hắc kỳ và Kim Ngân cốt Tiên, đuổi giết tiểu đội của ba Tông.
Lúc trước, oán lực nguyền rủa của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận đã ăn sâu vào những người này, khiến cho huyết khí tinh phách trong người bọn hắn tiêu hao, trong cơ thể lưu lại những ẩn hoạn đáng sợ.
Giờ phút này, Khô Lâu đường chủ và đảm Lôi Điểu trên bầu trời, liên thủ chặn giết, ưu thế hết sức rõ ràng
- Thủy Linh Hóa Thần!
Trên gương mặt tái nhợt của Thủy Vận Truỡng lão, hiện lên một tia hàn ý quyết tuyệt.
Ục ục...
Toàn thân Thủy Vận Trưởng lão ngưng kết một tầng thủy quang u lam thâm thúy, hiện ra cảm giác chồng điệp vặn vẹo quỷ dị.
Không thể tưởng tượng nổi chính là, thân thể xinh đẹp mỹ lệ của nàng phảng phất như dung hợp làm một thể với thủy quang u lam kia, chập chờn trong hư không nổi lên một tia gợn sóng
Vụt vụt vụt...
Lôi Điện kim sắc đẩy trời, oanh kích lên thân thể của Thủy Vận Trưởng lão, giống như đánh vào một người trong trạng thái “Hư Linh”, không có chút tác dụng gì.
- Đây là bí thuật gì?
Trong lòng Triệu Phong thầm máy động, Thủy Vận Trưởng lão trong trạng thái này, không biết đã thi triển bí pháp gì, thân thể giống như dịch hóa, cùng với thủy quang u lam kia, tuy hai mà một.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Không chỉ có vậy, thân hình giống như thủy quang u lam của Thủy Vận Trưởng lão, bọng nhiên bành trướng đến vài trượng giống như Thủy Linh Nữ Thần, nhất cử nhất động đều có lực lượng nghiêng trời lệch đất.
Dưới loại trạng thái này, năng lực phòng ngự của Thủy Vận Trưởng lão tăng phúc vài lần, chiến lực gần như tăng lên gấp đôi.
Phốc... Phành...
Thủy quang u lam giống như hồng thủy, lấy Thủy Vận Trưởng lão làm trung tâm, bao trùm cả phương viên mấy dặm, cuốn xa hơn mười dặm.
Thoáng chốc.
Đám Lôi Điểu ở gần đó, từng mảnh lớn thương vong mỗi thời mỗi khắc đều chết trên trăm con.
Kim Vũ Lôi Điểu Vương bị đánh cho hét thảm, vô cùng chật vật, còn may Triệu Phong đã lợi dụng tính cơ động của nó mà tiến hành du đấu.
- Súc sinh, sao còn chưa chịu chết!
Thủy Vận Trưởng lão giống như một bức Tôn Thần do thủy quang u lam ngưng kết thành, đánh ra một luồng gợn sóng dẫn phát uy năng vô tận trong thiên địa.
Chỉ kiên trì được mấy nhịp hô hấp, Kim Vũ Lôi Điểu Vương rít lên một tiếng thảm thiết, bị Thủy Vận Trưởng lão đánh chết.
Lúc này.
Đám Lôi Điểu ở xung quanh đã tử thương quá nửa, sau khi “Yêu thú Vương” vẫn lạc, đàn thú cũng không có người hiệu lệnh, đều bỏ trốn tứ tán.
Phù...
Thủy Vận Trưởng lão thở dài một hơi, thân hình giống nhu thủy quang u lam, dưới trạng thái dịch hóa, dần dần ngưng thực.
Sau khi khôi phục hình thái thực thể bình thường sắc mặt Thủy Vận Trưởng lão đã trắng bệch như tờ giây, tinh khí thần đều có cảm giác hao hụt cực độ, vô cùng bất lực.
Huống chi lúc trước, Thủy Vận Trưởng lão cũng tiêu hao không nhỏ.
- Phong Lôi Đồng Hỏa!
Di Thiên Chi Mâu trên không trung bắn ra một tia diễm mang màu tím.
Phành...
Một đạo diễm hỏa Phong Lôi tím xanh mờ nhạt giống như cơn lốc hình rồng phát ra một luồng khí tức hủy diệt kinh hồn, đánh trừng thực thể vừa mới khôi phục và đang suy yếu của Thủy Vận Trưởng lão.
- Không tốt!
Tại ngoại giới, cường giả của ba Tông đều đồng loạt hét lên.
Cảnh tượng trong ảo ảnh, chỉ thấy Phong Lõi Đồng Hỏa đáng sợ kia, lập tức nuốt chừng Thủy Vận Trưởng lão.
Phành...
Thân hình của Thủy Vận Trưởng lão, từ không trung rơi xuống đập vào một ngọn núi, phong diễm thiêu đốt bừa bãi, diễm khí Phong Lôi màu tím nhạt tản mát, tạo thành một cái hố đen, đường kinh đến trăm trượng
Một kích Phong Lôi Đồng Hỏa vừa rồi, đã đạt tới đỉnh phong nhất trong lịch sử!
- Đồng Hỏa kia, e rằng có uy lực đủ sức đánh chết cả Tôn Giả bình thường
Khô Lâu đường chủ ở phía xa xa đang đuổi giết đám đội ngũ, trong lòng khẽ run lên.
Giờ khắc này.
Bất luận là bọn người Diệp Yên Vũ đang chạy trốn, hay là cường giả của ba Tông ở ngoại giới đang xem chiến, đều lâm vào tĩnh mịch trong giây lát.
- Thủy Vận Trưởng lão...
Đám người Diệp Yên Vũ đều run rẩy, có chút không đành lòng nhìn về khu vực hố lớn bị cháy đen kia.
Vụt...
Trong hố đen, nổi lên một tầng nước lam nhạt.
Bất chợt, một thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại, toàn thân cháy đen, trên cái tay cầm một hạt châu u lam, từ trong hố đen bay ra.
- Người đó...
Cả đám đội ngũ đều khẽ giật mình.
Thân hình cháy đen như than, bốc khói nghi ngút, y phục không đủ che thân, không lẽ chính là Thủy Vận Trưởng lão đoan trang thánh khiết trong suy nghĩ của mọi người?
- Rút lui... Rút lui!
Thủy Vận Trưởng lão miễn cưỡng phun ra hai chữ, toàn thân nổi lên một tầng nước ôn nhuận màu lam, các vết thương bên ngoài bắt đầu chậm rãi chữa trị, miễn cưỡng có thể nhìn thấy một tia màu sắc huyết nhục.
Một lát sau.
Thủy Vận Trưởng lão vẻ mặt suy yếu, lao đến chỗ đám người Diệp Yên Vũ, hình thể đã dần khôi phục hơn phân nữa, nhưng khuôn mặt của nàng vẫn vô cùng thể thảm.
- Trước tiên kiểm một chỗ trong không gian di tích này để tị nạn.
Thân thể Thủy Vận Trưởng lão lung lay sắp đồ, vẫn kiệt lực chống đỡ, trên người dâng lên một tầng thủy quang u lam, chữa thương cho những người khác trong đội ngũ.
Lúc này.
Đội ngũ do Thủy Vận T rường lão dẫn đầu, đã tử thương quá nửa.
Triệu Phong thông qua Di Thiên Chi Mâu, điều khiển đàn Yêu thú ở phụ cận, phối hợp với Khô Lâu đường chủ, tiến hành đuổi giết gắt gao.
- Khặc khặc... Ả đàn bà thúi, chờ ta bắt được ngươi, nhất định phải cho ngươi nếm đủ mọi khuất nhục.
Khô Lâu đường chủ gần giọng, vẻ mặt đầy đắc ý.
Cứ tiếp tục xu thế này, đội nhân mã của Thủy Vận Trưởng lão, e rằng rất có thể sẽ bị hủy diệt.
Bởi vì Thủy Vận Trượng lão, nguyên khí thiếu hụt, thân thể và tâm thần đều trọng thương, chiến lực đã rơi xuống đáy vực.
Đúng lúc này, một âm thanh chợt vang lên trong đầu Khô Lâu đường chủ:
- Khô Lâu đường chủ, dừng tại đây thôi!
Vụt...
Di Thiên Chi Mâu trong không trung, đột nhiên biến mất.
- Triệu Phong! Thắng lợi đã trong tầm mắt rồi. Ta vẫn muốn bắt giữ ả đản bà kia...
Khô Lâu đường chủ hậm hực không cam lòng.
Nghĩ lại lúc trước, hẳn bị Thủy Vận Trưởng lão bạo ngược, bây giờ thật vất vả mới có thể báo thù, nhưng lại bảo hắn dừng lại, tự nhiên có chút khó chịu.
Chẳng qua Khô Lâu đường chủ cũng chỉ phàn nàn mà thôi, cũng không dám làm trái lời Triệu Phong
Hắn hiểu được, Triệu Phong dùng Khóa Không chi Mâu, quan sát đại địa, có khả năng khống chế cục diện rất mạnh, bản thân tuyệt đối không thể sánh bằng.
Chúa Tể Chi Vương
“Bích Thiên Thủy Giới” đang bao phủ tiểu đội của ba Tông đã tràn đầy nguy cơ. Tùy thời đều có thể bị nghiền nát.
Mặc dù thực lực nội tình của Thủy Vận Trưởng lão cường đại, lại có tàn binh Địa cấp, nhưng đối mặt với Yêu thú cấp Tôn Giả, lại dẫn đầu mày ngàn Lôi Điêu, dùng “chiến thuật biển người”, lực lượng cá nhân, cuối cùng vẫn có hạn.
Huống chi, còn có Khô lâu đường chủ duy trì “Quỷ Thi Trớ Chú đại trận”, dần dần áp bách Bích Thiên Thủy Giới, oán lực nguyên rủa vô hình, đã thẩm thấu vào trong cơ thể của cường giả thuộc ba Tông
- Ha ha, muốn trốn? Nào có dễ dàng như vậy.
Di Thiên Chi Mâu ở trên trời, mang theo một tia cười nhạt, lạnh lùng quan sát bên dưới.
Triệu Phong thòng qua điều khiển “Vương” của mấy đàn Yêu thú, đã ảnh hưởng toàn bộ Yêu thú xung quanh.
Trọng điểm của hắn, đương nhiên chính là đàn Yêu thú Lôi Điểu này rồi.
Vụt vụt vụt...
Mấy ngàn Lôi Điểu, chia làm năm hướng, sáu mặt, từ trên không trung, phát động Lôi Điện trùng kích từ xa, không ngừng đánh phá “Bích Thiên Thủy Giới”.
Công kích lôi điện của Kim Vũ Lội Điểu Vương, cường thế bá đạo, mỗi lần trùng kích, đều khiến cho Bích Thiên Thủy Giới lắc lư một hồi.
Còn may là hệ thống công pháp của Thủy Vận Trưởng lão cường đại, lại có thêm tàn binh Địa cấp là “Bích Thủy vẫn Châu”, nếu không căn bản không thể duy trì được lâu như
Vậy.
- Yên Vũ! Các ngươi dẫn đầu đội ngũ, giết ra khỏi vòng vây, ta sẽ yểm hộ!
Trên ngọc thủ của Thủy Vận Trưởng lão, lóe lên thủy quang u lam thâm thúy.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Bọt nước bích u trước người nàng, bộc phát một tầng gợn sóng khổng lồ như kinh đào hãi lãng, quét ngang phương viên vài dặm.
Trong khoảnh khắc đó.
Xung quanh liền bị một tầng thủy quang bao phủ, giống như tất cả đều chìm vào biển sâu vô tận, bị sông lớn tràn để áp bách, khiến cho hít thở không thông.
Phốc...
Quỷ Thi Trớ Chú đại trận đứng mũi chịu sào, luồng sương mù u ám dày đặc, bị quét đi phân nữa, diễm khí ảm đạm, uy lực giảm mạnh.
Vụt vụt... Ầm...
Đám Lôi Điểu trên bầu trời và những Yêu thú ở phụ cận, đều bị chấn cho huyết nhục mơ hồ, nghiền nát thành mảnh vụn.
Lực lượng khổng lồ như hồng thủy quét ngang tất cả, khiến khu vực xung quanh lỗ thủng, mơ hồ rung động, có dấu hiệu bất ổn.
- Tàn binh Địa cấp, ở trong tay Tôn Giả, không ngờ có thể phát ra lực lượng khổng lồ như thế.
Di Thiên Chi Mâu ở trên trời cao, dường như có chút kiêng kỵ.
Một kích vừa rồi của Thủy Vận Trưởng lão, đủ để lập tức hủy diệt toàn bộ Hiểu Nguyệt Tông, thậm chí khó có người nào có thể may mắn sống sót.
Một chiêu tiêu diệt một tiểu Tông phái, đây là lực lượng bực nào? Sức người há có thể làm được?
Tham Thiên Thụ Yêu ở cách đó không xa, rên thảm thiết một hồi, bị đả kích nặng nề.
Mặc dù Triệu Phong đã tận lực bảo trì khoảng cách, nhưng đám Lôi Điểu trên bầu trời vẫn tử vong hơn một ngàn con.
Thủy Vận Trưởng lão phát động một kích tuyệt cường, khuôn mặt tái nhợt chợt đỏ rực.
Thế nhưng.
Vào thời khắc nguy cơ này, nàng vẫn không dừng lại.
- Súc sinh, chết đi!
Quanh người Thủy Vận Trưởng lão, dâng lên một tầng gợn sóng u lạm, chần sát những Yêu thú phụ cận trong phạm vi nửa dặm, giết thăng đến “Kim Vũ Lôi Điêu Vương” trên bầu trời.
Mục tiêu chính là Yêu thú Vương!
- Muốn chiến thì chiến!
Triệu Phong toàn lực điều khiển “Kim Vũ Lôi Điểu Vương”, phát huy tính cơ động và thiên phú Lối Điện, cùng đại chiến một trận với Thủy Vận Trưởng lão, tại tầng mây trên không trung.
- Giết!
Cường giả của ba Tông, lẩy Diệp Yên Vũ cầm đầu, kiên trì phá vòng vây.
Cũng may, lúc này phần lớn tinh lực của Triệu Phong, đều đặt trên việc điều khiển “Kim Vũ Lôi Điểu Vương” chiến đấu với Thủy Vận Trưởng lão.
Trên bầu trời.
Thủy Vận Trưởng lão và Kim Vũ Lôi Điểu Vương đánh đến kinh thiên động địa, dư âm cường đại, quét sạch mọi thứ trong phương viên mười dặm.
Bởi vì lỗ thủng không gian bạc nhược yếu kém, cho nên để tránh làm cho lỗ thủng mở rộng, Triệu Phong mới dẫn dụ chiến trường ra ngoài hạp cốc thần bí.
Thủy Vận Trưởng lão chỉ có thể bị nắm mũi dắt đi.
Nếu như nàng không kiềm chế “Kim Vũ Lôi Điểu Vương” và phần đông Lôi Điểu phi cầm lại, những người khác trong đội ngũ, e rằng khó có thể phá vòng vây được.
- Nữ nhân này, thực lực quả thật rất biến thái.
Khô Lâu đường chủ huy động hắc kỳ, để cho Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu phần lớn huyết nhục tinh phách của Yêu thú, dẫn động một đám diễm vân u ám cuồn cuộn, từ bên dưới giáp công Thủy Vận Trưởng lão.
Nói một cách tương đối thì
Trong thời gian ngắn, Thủy Vận Trưởng lão phải ứng phó với chiến lực của hai đại Tôn Giả, bao gồm cả đàn Yêu thú với số lượng một hai ngàn con.
Tại ngoại giới, trên đỉnh sơn phong
Cường giả thuộc ba đại Tông phái, đều ngừng cả hô hấp.
Trận chiến trước mắt, quả thật kinh tâm động phách, mạnh như Thủy Vận Trưởng lão, cũng lâm vào nguy cơ.
Trong hạp cốc thần bí.
- Khô Lâu đường chủ, ngươi hãy đuổi giết những kẻ còn lại.
Thanh âm của Triệu Phong vang lên.
Khô Lâu đường chủ thu hồi Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, hóa thành một đoàn sương mù u ám, đuổi theo hướng của Diệp Yên Vũ và đám cường giả của ba Tông
Triệu Phong thì phân ra một phần tâm lực, điều khiển một số Lôi Điểu và Yêu thú dưới mặt đất, chặn đánh đám người Diệp Yên Vũ đang chạy trốn.
- Tiểu bối vô sỉ!
Trên mặt Thủy Vận Trưởng lão tràn ngập hàn sát, nhìn Di Thiên Chi Mâu trên trời một cái thật sâu.
Để yểm hộ cho tiểu bối chạy trốn, nàng đã nhiều lần thúc dục Thần binh Địa cấp và bí thuật trên phạm vi rộng đã tiêu hao rất nhiều.
Giờ phút này, lại lâm vào trong đàn Yêu thú, mỗi thời mỗi khắc, Thủy Vận Trưởng lão đều tiêu hao một lượng lớn nguyên khí.
Từ đầu đến cuối, Triệu Phong chỉ điều khiển Kim Vũ Lôi Điểu Vương du đấu với nàng căn bản không định liều mạng đồng thời lại ra lệnh cho Khô Lâu đường chủ đi chặn giết tiểu đội của nàng
- A...
Từ xa truyền đến một tiếng hét thảm thiết.
Trong tiểu đội, rốt cuộc đã xuất hiện thương vong đầu tiên, một vị Chân Chủ cấp đỉnh phong đã vẫn lạc.
Mặc dù cường giả Chân Chủ cấp vừa vẫn lạc, có chiến lực còn mạnh hơn cả Thiết Ma, nhưng vẫn chết hết sức thê thảm.
- Khặc khặc khặc...
Khô Lâu đường chủ huy động hắc kỳ và Kim Ngân cốt Tiên, đuổi giết tiểu đội của ba Tông.
Lúc trước, oán lực nguyền rủa của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận đã ăn sâu vào những người này, khiến cho huyết khí tinh phách trong người bọn hắn tiêu hao, trong cơ thể lưu lại những ẩn hoạn đáng sợ.
Giờ phút này, Khô Lâu đường chủ và đảm Lôi Điểu trên bầu trời, liên thủ chặn giết, ưu thế hết sức rõ ràng
- Thủy Linh Hóa Thần!
Trên gương mặt tái nhợt của Thủy Vận Truỡng lão, hiện lên một tia hàn ý quyết tuyệt.
Ục ục...
Toàn thân Thủy Vận Trưởng lão ngưng kết một tầng thủy quang u lam thâm thúy, hiện ra cảm giác chồng điệp vặn vẹo quỷ dị.
Không thể tưởng tượng nổi chính là, thân thể xinh đẹp mỹ lệ của nàng phảng phất như dung hợp làm một thể với thủy quang u lam kia, chập chờn trong hư không nổi lên một tia gợn sóng
Vụt vụt vụt...
Lôi Điện kim sắc đẩy trời, oanh kích lên thân thể của Thủy Vận Trưởng lão, giống như đánh vào một người trong trạng thái “Hư Linh”, không có chút tác dụng gì.
- Đây là bí thuật gì?
Trong lòng Triệu Phong thầm máy động, Thủy Vận Trưởng lão trong trạng thái này, không biết đã thi triển bí pháp gì, thân thể giống như dịch hóa, cùng với thủy quang u lam kia, tuy hai mà một.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Không chỉ có vậy, thân hình giống như thủy quang u lam của Thủy Vận Trưởng lão, bọng nhiên bành trướng đến vài trượng giống như Thủy Linh Nữ Thần, nhất cử nhất động đều có lực lượng nghiêng trời lệch đất.
Dưới loại trạng thái này, năng lực phòng ngự của Thủy Vận Trưởng lão tăng phúc vài lần, chiến lực gần như tăng lên gấp đôi.
Phốc... Phành...
Thủy quang u lam giống như hồng thủy, lấy Thủy Vận Trưởng lão làm trung tâm, bao trùm cả phương viên mấy dặm, cuốn xa hơn mười dặm.
Thoáng chốc.
Đám Lôi Điểu ở gần đó, từng mảnh lớn thương vong mỗi thời mỗi khắc đều chết trên trăm con.
Kim Vũ Lôi Điểu Vương bị đánh cho hét thảm, vô cùng chật vật, còn may Triệu Phong đã lợi dụng tính cơ động của nó mà tiến hành du đấu.
- Súc sinh, sao còn chưa chịu chết!
Thủy Vận Trưởng lão giống như một bức Tôn Thần do thủy quang u lam ngưng kết thành, đánh ra một luồng gợn sóng dẫn phát uy năng vô tận trong thiên địa.
Chỉ kiên trì được mấy nhịp hô hấp, Kim Vũ Lôi Điểu Vương rít lên một tiếng thảm thiết, bị Thủy Vận Trưởng lão đánh chết.
Lúc này.
Đám Lôi Điểu ở xung quanh đã tử thương quá nửa, sau khi “Yêu thú Vương” vẫn lạc, đàn thú cũng không có người hiệu lệnh, đều bỏ trốn tứ tán.
Phù...
Thủy Vận Trưởng lão thở dài một hơi, thân hình giống nhu thủy quang u lam, dưới trạng thái dịch hóa, dần dần ngưng thực.
Sau khi khôi phục hình thái thực thể bình thường sắc mặt Thủy Vận Trưởng lão đã trắng bệch như tờ giây, tinh khí thần đều có cảm giác hao hụt cực độ, vô cùng bất lực.
Huống chi lúc trước, Thủy Vận Trưởng lão cũng tiêu hao không nhỏ.
- Phong Lôi Đồng Hỏa!
Di Thiên Chi Mâu trên không trung bắn ra một tia diễm mang màu tím.
Phành...
Một đạo diễm hỏa Phong Lôi tím xanh mờ nhạt giống như cơn lốc hình rồng phát ra một luồng khí tức hủy diệt kinh hồn, đánh trừng thực thể vừa mới khôi phục và đang suy yếu của Thủy Vận Trưởng lão.
- Không tốt!
Tại ngoại giới, cường giả của ba Tông đều đồng loạt hét lên.
Cảnh tượng trong ảo ảnh, chỉ thấy Phong Lõi Đồng Hỏa đáng sợ kia, lập tức nuốt chừng Thủy Vận Trưởng lão.
Phành...
Thân hình của Thủy Vận Trưởng lão, từ không trung rơi xuống đập vào một ngọn núi, phong diễm thiêu đốt bừa bãi, diễm khí Phong Lôi màu tím nhạt tản mát, tạo thành một cái hố đen, đường kinh đến trăm trượng
Một kích Phong Lôi Đồng Hỏa vừa rồi, đã đạt tới đỉnh phong nhất trong lịch sử!
- Đồng Hỏa kia, e rằng có uy lực đủ sức đánh chết cả Tôn Giả bình thường
Khô Lâu đường chủ ở phía xa xa đang đuổi giết đám đội ngũ, trong lòng khẽ run lên.
Giờ khắc này.
Bất luận là bọn người Diệp Yên Vũ đang chạy trốn, hay là cường giả của ba Tông ở ngoại giới đang xem chiến, đều lâm vào tĩnh mịch trong giây lát.
- Thủy Vận Trưởng lão...
Đám người Diệp Yên Vũ đều run rẩy, có chút không đành lòng nhìn về khu vực hố lớn bị cháy đen kia.
Vụt...
Trong hố đen, nổi lên một tầng nước lam nhạt.
Bất chợt, một thân ảnh nhỏ nhắn mềm mại, toàn thân cháy đen, trên cái tay cầm một hạt châu u lam, từ trong hố đen bay ra.
- Người đó...
Cả đám đội ngũ đều khẽ giật mình.
Thân hình cháy đen như than, bốc khói nghi ngút, y phục không đủ che thân, không lẽ chính là Thủy Vận Trưởng lão đoan trang thánh khiết trong suy nghĩ của mọi người?
- Rút lui... Rút lui!
Thủy Vận Trưởng lão miễn cưỡng phun ra hai chữ, toàn thân nổi lên một tầng nước ôn nhuận màu lam, các vết thương bên ngoài bắt đầu chậm rãi chữa trị, miễn cưỡng có thể nhìn thấy một tia màu sắc huyết nhục.
Một lát sau.
Thủy Vận Trưởng lão vẻ mặt suy yếu, lao đến chỗ đám người Diệp Yên Vũ, hình thể đã dần khôi phục hơn phân nữa, nhưng khuôn mặt của nàng vẫn vô cùng thể thảm.
- Trước tiên kiểm một chỗ trong không gian di tích này để tị nạn.
Thân thể Thủy Vận Trưởng lão lung lay sắp đồ, vẫn kiệt lực chống đỡ, trên người dâng lên một tầng thủy quang u lam, chữa thương cho những người khác trong đội ngũ.
Lúc này.
Đội ngũ do Thủy Vận T rường lão dẫn đầu, đã tử thương quá nửa.
Triệu Phong thông qua Di Thiên Chi Mâu, điều khiển đàn Yêu thú ở phụ cận, phối hợp với Khô Lâu đường chủ, tiến hành đuổi giết gắt gao.
- Khặc khặc... Ả đàn bà thúi, chờ ta bắt được ngươi, nhất định phải cho ngươi nếm đủ mọi khuất nhục.
Khô Lâu đường chủ gần giọng, vẻ mặt đầy đắc ý.
Cứ tiếp tục xu thế này, đội nhân mã của Thủy Vận Trưởng lão, e rằng rất có thể sẽ bị hủy diệt.
Bởi vì Thủy Vận Trượng lão, nguyên khí thiếu hụt, thân thể và tâm thần đều trọng thương, chiến lực đã rơi xuống đáy vực.
Đúng lúc này, một âm thanh chợt vang lên trong đầu Khô Lâu đường chủ:
- Khô Lâu đường chủ, dừng tại đây thôi!
Vụt...
Di Thiên Chi Mâu trong không trung, đột nhiên biến mất.
- Triệu Phong! Thắng lợi đã trong tầm mắt rồi. Ta vẫn muốn bắt giữ ả đản bà kia...
Khô Lâu đường chủ hậm hực không cam lòng.
Nghĩ lại lúc trước, hẳn bị Thủy Vận Trưởng lão bạo ngược, bây giờ thật vất vả mới có thể báo thù, nhưng lại bảo hắn dừng lại, tự nhiên có chút khó chịu.
Chẳng qua Khô Lâu đường chủ cũng chỉ phàn nàn mà thôi, cũng không dám làm trái lời Triệu Phong
Hắn hiểu được, Triệu Phong dùng Khóa Không chi Mâu, quan sát đại địa, có khả năng khống chế cục diện rất mạnh, bản thân tuyệt đối không thể sánh bằng.
Chúa Tể Chi Vương
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương
Story
Chương 547: Toàn thắng
10.0/10 từ 32 lượt.