Chúa Tể Chi Vương
Chương 371: Cái ôm của băng vi tiên tử
Trên không trung một mảnh sông ngòi hỗn độn…
Triệu Phong và Băng Vi tiên tử lần thứ hai gặp nhau, uy áp Chân Linh ngưng tụ ở trên không trung, câu thông thiên địa huyền ảo, hàn phong nộ khiếu, điện minh lần lượt lóe lên không ngừng.
- Tên tiểu tặc vô sỉ này khiến cho muội muội vô duyên với Chân Long Hội, học trộm bí thuật Huyền Băng Truyền Thừa của chúng ta, không ngừng lớn mạnh bản thân…
Trong cặp mắt phượng của Băng Vi tiên tử tràn ngập lãnh ý nồng đậm, vẻ mặt oán giận không cam lòng, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng.
Ô...ô...ô...n...g!
Làn da tuyết trắng toàn thân nàng nở rộ tinh quang rạng rỡ lạnh như băng, Huyền Băng Ngọc Phách Thể thúc giục đến mức tận cùng, khí tức hàn băng cường đại ngưng kết bao phủ phạm vi mấy trăm trượng xung quanh.
Cỗ hàn ý kia thấu triệt cốt tủy, xâm nhập thẳng vào tâm linh, thậm chí còn có chút hiệu quả tương đương với Băng Hồn Chi Mâu của Triệu Phong.
- Bí thuật huyết mạch kích phát thêm một bước nữa, lực phòng ngự tăng cao, phần da thịt bị tổn hại rất nhanh được chữa trị, hàn uy hình thành nên Lĩnh vực Hàn Băng…
Trái tim Triệu Phong khẽ nhảy lên. Hiện tại thực lực của Băng Vi tiên tử so với trong tưởng tượng càng đáng sợ hơn nhiều.
Chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, da thịt toàn thân Băng Vi tiên tử đã hoàn mỹ không chút dấu vết, bóng loáng như băng tuyết lưu ly vậy.
Duy nhất không thể trong thời gian ngắn hóa giải, chính là những thương tổn bỏng cháy trên phương diện tinh thần.
- Đây là… Vực lực! Dùng bí thuật huyết mạch tương ứng với Huyền Băng Ngọc Phách Thể kích phát, băng hóa toàn bộ khu vực bốn phía xung quanh, đóng băng vạn dặm! Cho dù là thiên kiêu cái thế cùng cấp tiến vào trong đó, cũng đều bị suy giảm thực lực thật lớn!
Mạc Thiên Y khẽ trồi đầu lên trên mặt nước, quan sát trận chiến đấu ở xa xa.
Lúc trước Triệu Phong đánh bại Thạch Thừa Thiên, trong lòng hắn vô cùng rung động, chỉ là quá trình cũng tương đối ngắn ngủi.
Mà hiện tại, Triệu Phong lại tái chiến Băng Vi tiên tử, Mạc Thiên Y thật cũng không quá mức lo lắng.
Dù sao thì huyết mạch của Triệu Phong cũng mơ hồ khắc chế Băng Vi tiên tử, mà Đồng Hỏa của Lôi Hỏa Thần Mâu lại tương khắc Băng Vi tiên tử nữa.
- Nếu như kết hợp bí thuật Lĩnh vực Hàn Băng này cùng với Lĩnh vực Trọng Thạch của Thạch Thừa Thiên, vậy thì hiệu quả khẳng định sẽ không chỉ tăng lên gấp đôi!
Triệu Phong thoáng suy nghĩ một chút, liền hiểu được kế hoạch ban đầu của Băng Vi tiên tử và Thạch Thừa Thiên.
Một khi kết hợp Lĩnh vực Hàn Băng này cùng với Lĩnh vực Trọng Thạch, thậm chí ngay cả Chân Chủ Cấp cũng có thể bị hạn chế. Đặt ở Chân Long Hội này, chỉ sợ không có người nào có thể phá giải nổi.
- Cực Bắc Huyền Băng Phong!
Băng Vi tiên tử đánh ra một mảnh hàn lưu băng phong cuồng bạo, mạnh mẽ đem tất cả những sông suối, trong phạm vi một dặm xung quanh khoảnh khắc hoàn toàn đóng băng lại.
Khí huyết cùng Chân Linh khí toàn thân Triệu Phong nhất thời bị đông lạnh, cực kỳ chậm chạp.
Nếu không phải hắn có lực lượng huyết mạch đối ứng, gặp phải một đối thủ cực kỳ phiền toái giống như Băng Vi tiên tử, thậm chí sẽ lâm vào bị động vô cùng.
Ô...ô...ô...n...g!
Sau lưng Triệu Phong hiện lên một đạo hư ảnh băng quang vĩ ngạn cao lớn, hình dáng cực kỳ rõ ràng, kể cả cái Vương tọa băng phong kia nữa.
Hàn năng công kích của Băng Vi tiên tử vừa mới tiếp cận, nhất thời liền bị hấp thu chuyển hóa đi một lượng lớn.
Trên người Triệu Phong có một tầng hàn năng thủ hộ, gia tăng phòng ngự, đặc biệt đối với công kích Băng hệ có tính miễn dịch cực kỳ cao.
- Huyền Băng Trấn Ma Sơn!
Băng Vi tiên tử quát lớn một tiếng, rất nhanh tiếp cận, ngọc thủ vung lên, lại đánh ra vài đạo hàn ảnh băng sơn khổng lồ, từ trên cao hung hăng oanh kích thẳng xuống.
- Băng Vi tiên tử này, đang giở trò gì vậy chứ?
Trong lòng Triệu Phong nghi hoặc.
Hắn thoáng giơ tay lên, trong cơ thể, hai luồng Chân Linh chi nguyên bàng bạc hùng hồn phóng thích ra, chỉ vài chưởng đã đánh tan hàn ảnh của mấy tòa băng sơn.
So sánh với trước đây, lần này Triệu Phong đối chiến với Băng Vi tiên tử thì thoải mái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Vụt…
Ánh mắt Băng Vi tiên tử u hàn, rất nhanh tiếp cận tới, đem trung tâm uy lực của Lĩnh vực Hàn Băng bao phủ toàn bộ Triệu Phong.
Triệu Phong giống như rơi vào trong băng vực vô tận, hư ảnh băng quang sau lưng cùng với Vương tọa băng phong vẫn như trước không ngừng hấp thu, chuyển hóa hàn năng, phát ra quang mang sáng ngời, lưu chuyển không thôi.
- Lĩnh vực tuy mạnh, nhưng đối với ta mà nói, hiệu quả cũng thấp đi rất nhiều!
Trong lòng Triệu Phong cảm thấy khó hiểu.
Lĩnh vực Hàn Băng thông qua hàn lực cực hạn, đông cứng sinh linh và vật chất trong phạm vi của nó.
Nhưng đối với Triệu Phong mà nói, hiệu quả này ít nhất cũng bị suy yếu đi bảy thành trở lên. Băng Vi tiên tử hoàn toàn chính là đang lãng phí nguyên khí và lực lượng huyết mạch!
Nhưng mà rất nhanh, Triệu Phong liền cảm giác được có chút không thích hợp!
Băng Vi tiên tử không ngừng tiếp cận hắn, uy năng của Lĩnh vực Hàn Băng kia lại càng lúc càng tiếp cận khu vực trung tâm.
Bởi vì, trung tâm của Lĩnh vực Hàn Băng kia chính là bản thân Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử!
Thế nhưng, cận thân chiến đấu, Triệu Phong quả thật không hề e ngại Băng Vi tiên tử chút nào!
Ầm ầm ầm...
Lực lượng băng lôi như đóa hoa huyễn lệ nở rộ, không ngừng va chạm, uy lực tuyệt luân.
Triệu Phong càng chiến càng mạnh mẽ, tu vi vừa mới tiến cấp, Chân Linh khí càng lúc càng nhẹ nhàng lưu loát hơn.
Băng Vi tiên tử cận thân chiến đấu, hoàn toàn không chiếm được chút tiện nghi nào.
Triệu Phong hiện tại quả thật đã có chiến lực của thiên kiêu cái thế, lực lượng huyết mạch mơ hồ khắc chế nàng, bất luận cận chiến hay là cường công, cũng đều không chút lo lắng.
Đương nhiên, huyết mạch hàn năng của Triệu Phong cũng không làm gì được Băng Vi tiên tử cả.
Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử, lực phòng ngự siêu cường, đối với công kích hàn năng mức độ cùng cấp, gần như là miễn dịch.
- Lôi Hỏa Thần Mâu!
Triệu Phong thỉnh thoảng lại phát động bí thuật huyết mạch, Đồng Hỏa ở trên người Băng Vi tiên tử mạnh mẽ bùng phát, chẳng qua dưới khu vực bao phủ của Lĩnh vực Hàn Băng, hiệu quả công kích của Lôi Hỏa Thần Mâu đối với Băng Vi tiên tử cũng suy yếu đi mấy phần.
Hơn nữa, Băng Vi tiên tử thời khắc nào cũng luôn đề phòng Lôi Hỏa Thần Mâu, không giống như trước kia, bị đánh cho ứng phó không kịp.
Những lần công kích Lôi Hỏa Thần Mâu này của Triệu Phong, tạo thành thương tổn vô cùng nhỏ bé đối với tâm thần của Băng Vi tiên tử.
Băng Vi tiên tử rên lên một tiếng, hàm răng trắng như tuyết ngọc khẽ cắn nhẹ một cái, mạnh mẽ thừa nhận một kích Đồng Hỏa này.
- Nhất định là có âm mưu!
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Lúc này, Băng Vi tiên tử đã áp sát đến trước người mình rồi.
Cận thân chiến đấu, hàn năng trung tâm của Lĩnh vực Hàn Băng tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với tốc độ, thân pháp của Triệu Phong.
Nhưng mà Triệu Phong phát hiện ra, năng lực chiến đấu cận thân của Băng Vi tiên tử quả thật rất bình thường, cũng không có được lực lượng cường đại như Thạch Thừa Thiên, cũng không có sự linh hoạt lão luyện như bản thân.
Hơn nữa, Triệu Phong rất nhanh phát hiện ra, Băng Vi tiên tử trong lúc chiến đấu không ngờ lại còn lộ ra một chỗ sơ hở cực lớn nữa.
- Băng Lôi Huyền Hoa!
Trong mắt Triệu Phong chợt lóe lệ mang, lực lượng băng lôi dâng trào, một chưởng đánh thẳng vào khoảng cách hai tay của Băng Vi tiên tử, ngay khoảng sơ hở thật lớn lộ ra ở trước ngực của nàng.
Sắc mặt Băng Vi tiên tử khẽ biến đổi, nhảy về phía sau trốn tránh.
Phịch! Phốc!
Nhưng mọi chuyện đã muộn! Một chưởng của Triệu Phong đã đánh thẳng lên trên bộ ngực mềm mại, làn da như băng ngọc kia.
- Hửm?
Triệu Phong cảm giác có chút gì đó không đúng. Hắn chỉ cảm thấy một loại cảm giác mềm mại nhu nhuyễn truyền đến. Một chưởng kia của hắn đã đánh thẳng lên trên bộ ngực sữa đầy đặn của Băng Vi tiên tử!
- A!
Hắn nhất thời sửng sốt, khuôn mặt có chút đỏ lên.
Nếu chỉ luận phòng ngự, Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử không thua kém chút nào khí lực cường đại của Thạch Thừa Thiên, huống chi lại có được bộ ngực sữa mềm mại làm vật giảm xóc nữa.
Còn nữa, Huyền Băng Ngọc Phách Thể này đối với công kích hàn năng gần như là hoàn toàn miễn dịch.
Một chưởng cuối cùng này, Triệu Phong gần như là không tạo thành chút thương tổn nào đối với Băng Vi tiên tử.
- Không xong! Bị lừa rồi!
Triệu Phong ý thức được chuyện không ổn. Một chưởng này của hắn, Băng Vi tiên tử chính là cố tình lưu sơ hở cho mình đánh vào!
Quả nhiên, chỉ thấy trên mặt Băng Vi tiên tử lộ ra nụ cười nhạo như âm mưu đã thực hiện được!
Hắn vừa mới chuẩn bị lui lại, đã thấy Lĩnh vực Hàn Băng trên người của Băng Vi tiên tử đột nhiên nở rộ ra đến cực hạn.
Hàn ý khủng bố trí mạng tập sát thẳng tới Triệu Phong đang ở gần trong gang tấc, khiến cho máu huyết của hắn gần như hoàn toàn đọng lại, thân thể cứng ngắc, nhất thời không nhịn được rùng mình một cái.
Không chỉ có thế!
Băng Vi tiên tử đồng thời với việc thừa nhận một kích, đã dang rộng đôi cánh tay ngọc như băng tuyết của mình, mạnh mẽ ôm chặt lấy Triệu Phong.
- A!
Một trận thanh âm kinh ngạc chấn động từ khắp các nơi truyền đến.
Những người đang quan chiến gần đó, cả đám đều há hốc miệng, mắt trừng lớn không thể khép lại được.
Quyết đấu trường Thượng Cổ, một đám các cường giả đang quan chiến trên đài, toàn bộ đều kinh ngạc đến ngây người, cái cằm gần như rớt thẳng xuống đất.
Đúng vậy!
Băng Vi tiên tử rất nhanh ôm lấy Triệu Phong, hơn nữa lại còn là ôm chặt đến không thể tách rời!
Nếu đổi lại một hoàn cảnh nào khác, mọi người còn cho rằng đây chính là một đôi tình lữ yêu nhau thắm thiết nữa.
- Ha ha… Triệu Phong khinh địch bị lừa rồi!
Khóe miệng Huyền Băng Nữ Vương nhếch lên một tia nụ cười đắc ý.
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, bị Băng Vi tiên tử mạnh mẽ ôm chặt, hàn ý lạnh thấu xương trí mạng không ngừng lan tràn ra toàn thân.
Bị một nàng băng mỹ nhân tuyệt mỹ như tiên thiên thế này ôm lấy, vốn dĩ là một chuyện vô cùng hạnh phúc! Nhưng mà cái này đối với Triệu Phong mà nói, không phải nghi ngờ, chính là một chân bước thẳng vào trong vực băng sâu không thấy đáy!
Hàn năng vô cùng vô tận nhất thời phong tỏa toàn thân Triệu Phong.
Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Triệu Phong đã ngưng kết nên một tầng băng sương trắng xóa, hàn ý tiến thêm một bước ăn mòn, không ngừng đem Chân Linh khí và lực lượng huyết mạch toàn thân hắn ngưng kết lại.
- Băng Vi tiên tử này không ngờ lại vô sỉ như thế, dùng sơ hở trước ngực hấp dẫn ta, muốn hoàn toàn đóng băng thân thể ta luôn!
Toàn thân Triệu Phong cứng ngắc, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Hắn cứ như vậy liền cùng Băng Vi tiên tử ôm một chỗ, đầu tiên cảm giác được thân thể thần tiên ôn hương nhuyễn ngọc, ngay sau đó là cảm giác lạnh lẽo như băng, một trận băng lãnh cùng cực.
Hai người lúc này đang tiếp xúc trực diện với nhau.
Miệng của Triệu Phong gần như sắp sửa chạm thẳng lên trên khuôn mặt tuyệt mỹ như điêu khắc của Băng Vi tiên tử.
Băng Vi tiên tử thì giống như một vị tiên tử băng lãnh, khóe miệng nhếch lên một tầng sát khí lạnh lẽo cùng cực.
Luận tạo nghệ về lĩnh vực Băng hệ này, Triệu Phong ngoại trừ có được lực lượng huyết mạch đặc thù ra, tất cả những thứ còn lại so với Băng Vi tiên tử, đều kém hẳn cả một cấp bậc.
Loại tiếp xúc gần gũi như thế này, khiến cho ưu thế về mặt tốc độ thân pháp của Triệu Phong hoàn toàn không có chỗ dụng võ.
Không phải Triệu Phong không muốn giãy dụa thoát ra!
Nhưng mà tu vi của Băng Vi tiên tử cao hơn hắn hai giai vị nhỏ, Chân Linh khí tinh thuần hùng hậu hơn nhiều, đồng dạng cũng có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, lại tu thành Huyền Băng Ngọc Phách Thể, lực lượng thể chất cũng đều mạnh hơn hắn một bậc.
Phương diện hàn năng chính là lĩnh vực chuyên tu của Băng Vi tiên tử, tự nhiên cũng đều mạnh mẽ hơn Triệu Phong rất nhiều.
Bị cận thân gắt gao ôm lấy như vậy, thân hình Triệu Phong cứng ngắc, toàn thân ngưng kết băng sương, căn bản là không thể nào giãy dụa ra nổi.
Rắc rắc!
Với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, thân thể Triệu Phong và Băng Vi tiên tử không ngừng đóng băng lại.
Lúc này thân thể Triệu Phong đã hoàn toàn đóng băng, lâm vào tuyệt cảnh. Băng Vi tiên tử tu thành Huyền Băng Ngọc Phách Thể, giống như tượng băng lưu ly trong suốt, hành động lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Trong mấy lần hô hấp, phạm vi trăm trượng xung quanh nhất thời bị hàn lực khủng bố đóng băng, cường giả Chân Huyền Cấp cùng cấp cũng khó có thể tiếp cận được.
Ngay trung tâm của mảnh băng thiên tuyết địa, hai tòa băng điêu một năm một nữ gắt gao ôm chặt một chỗ, giống như một đôi quyến lữ thần tiên đóng băng vậy.
Mạc Thiên Y đang quan chiến ở xa xa cũng đồng thời ngây dại.
Thạch Thừa Thiên ngồi dưỡng thương ở gần đó, chỉ cảm thấy từng tầng từng tầng hàn ý băng lãnh đập mặt mà tới, có chút phát mộng.
Cái này… cái này là tình huống gì đây?
Trong phạm vi trăm dặm xung quanh, những thiên tài đang quan chiến minh ám gần đó, miệng cũng há ra cực lớn, thậm chí đủ có thể nhét vào một quả táo lớn.
- Cái quỷ gì vậy nè? Hai người như thế nào đóng băng cùng một chỗ rồi!
- Ả nữ nhân Băng Vi tiên tử này, quả thật là rất âm hiểm! Sớm biết rằng nàng không có chủ ý gì tốt rồi!
Thái Vân Song Tử đứng ở trên đỉnh núi, có chút kinh ngạc đến dại ra, giương mắt nhìn chằm chằm vào một nam một nữ đóng băng ở bên dưới.
Cũng đồng thời trong lúc này.
Ở phía Đông gần đó, trên không trung vực sông, nguyên khí thiên địa chấn động kịch liệt, sinh động đến mức gần như là sôi trào lên vậy.
Ô...ô...ô...n...g!
Hư không và mặt đất mơ hồ chấn động.
Từng đạo nguyên khí thiên địa hình dạng như đám mây nấm màu sắc rực rỡ, ở phụ cận vực sông không ngừng quay cuồng không thôi.
- Vũ Phi sư muội thăng cấp rồi!
Mạc Thiên Y hô nhỏ một tiếng.
Một luồng uy áp Chân Huyền Cấp cực kỳ cường đại đột nhiên sinh ra, lan tràn khắp nơi.
Nguyên khí vô tận trong thiên địa cũng hô ứng theo đó quay cuồng, sản sinh ra cảnh tượng phi thường kinh người.
- Hô ứng nguyên khí thiên địa, đây chính là khả năng cũng chỉ có Chân Chủ Cấp mới có thể đạt được như ý, làm saokhả năng…
Trên Quyết đấu trường Thượng Cổ, cường giả đang quan chiến trên đài cũng đều không khỏi thất thanh kêu lên.
Trên không trung nơi Triệu Vũ Phỉ tiến cấp, nguyên khí thiên địa hiện ra thành hình dạng từng đoàn từng đoàn đám mây màu sắc sặc sỡ huyễn lệ đồ sộ, phảng phất như là đang vây quanh một thiên kiêu chi tử vậy!
- Rốt cuộc là loại huyết mạch gì, chỉ mới tấn chức Chân Huyền Cấp, thanh thế gần như đã tiếp cận Chân Chủ Cấp rồi?
Chín vị Tôn Giả, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi. Cảnh tượng tấn chức như thế này, cũng chỉ có một vài vị Đại năng trong truyền thuyết, giống như Xích Nguyệt Giáo chủ, Kiếm Tôn Diệp Vô Tà… hoặc là đệ nhất thiên kiêu Vũ Thiên Ngô mới có thể có được!
Cũng đồng thời trong lúc này…
Ô...ô...ô...n...g!
Trên không trung của Quyết đấu trường Thượng Cổ, lại hiện ra một mảnh phù ảnh khổng lồ, khí tức truyền thừa cường đại ập mặt mà tới!
Chúa Tể Chi Vương
Triệu Phong và Băng Vi tiên tử lần thứ hai gặp nhau, uy áp Chân Linh ngưng tụ ở trên không trung, câu thông thiên địa huyền ảo, hàn phong nộ khiếu, điện minh lần lượt lóe lên không ngừng.
- Tên tiểu tặc vô sỉ này khiến cho muội muội vô duyên với Chân Long Hội, học trộm bí thuật Huyền Băng Truyền Thừa của chúng ta, không ngừng lớn mạnh bản thân…
Trong cặp mắt phượng của Băng Vi tiên tử tràn ngập lãnh ý nồng đậm, vẻ mặt oán giận không cam lòng, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng.
Ô...ô...ô...n...g!
Làn da tuyết trắng toàn thân nàng nở rộ tinh quang rạng rỡ lạnh như băng, Huyền Băng Ngọc Phách Thể thúc giục đến mức tận cùng, khí tức hàn băng cường đại ngưng kết bao phủ phạm vi mấy trăm trượng xung quanh.
Cỗ hàn ý kia thấu triệt cốt tủy, xâm nhập thẳng vào tâm linh, thậm chí còn có chút hiệu quả tương đương với Băng Hồn Chi Mâu của Triệu Phong.
- Bí thuật huyết mạch kích phát thêm một bước nữa, lực phòng ngự tăng cao, phần da thịt bị tổn hại rất nhanh được chữa trị, hàn uy hình thành nên Lĩnh vực Hàn Băng…
Trái tim Triệu Phong khẽ nhảy lên. Hiện tại thực lực của Băng Vi tiên tử so với trong tưởng tượng càng đáng sợ hơn nhiều.
Chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, da thịt toàn thân Băng Vi tiên tử đã hoàn mỹ không chút dấu vết, bóng loáng như băng tuyết lưu ly vậy.
Duy nhất không thể trong thời gian ngắn hóa giải, chính là những thương tổn bỏng cháy trên phương diện tinh thần.
- Đây là… Vực lực! Dùng bí thuật huyết mạch tương ứng với Huyền Băng Ngọc Phách Thể kích phát, băng hóa toàn bộ khu vực bốn phía xung quanh, đóng băng vạn dặm! Cho dù là thiên kiêu cái thế cùng cấp tiến vào trong đó, cũng đều bị suy giảm thực lực thật lớn!
Mạc Thiên Y khẽ trồi đầu lên trên mặt nước, quan sát trận chiến đấu ở xa xa.
Lúc trước Triệu Phong đánh bại Thạch Thừa Thiên, trong lòng hắn vô cùng rung động, chỉ là quá trình cũng tương đối ngắn ngủi.
Mà hiện tại, Triệu Phong lại tái chiến Băng Vi tiên tử, Mạc Thiên Y thật cũng không quá mức lo lắng.
Dù sao thì huyết mạch của Triệu Phong cũng mơ hồ khắc chế Băng Vi tiên tử, mà Đồng Hỏa của Lôi Hỏa Thần Mâu lại tương khắc Băng Vi tiên tử nữa.
- Nếu như kết hợp bí thuật Lĩnh vực Hàn Băng này cùng với Lĩnh vực Trọng Thạch của Thạch Thừa Thiên, vậy thì hiệu quả khẳng định sẽ không chỉ tăng lên gấp đôi!
Triệu Phong thoáng suy nghĩ một chút, liền hiểu được kế hoạch ban đầu của Băng Vi tiên tử và Thạch Thừa Thiên.
Một khi kết hợp Lĩnh vực Hàn Băng này cùng với Lĩnh vực Trọng Thạch, thậm chí ngay cả Chân Chủ Cấp cũng có thể bị hạn chế. Đặt ở Chân Long Hội này, chỉ sợ không có người nào có thể phá giải nổi.
- Cực Bắc Huyền Băng Phong!
Băng Vi tiên tử đánh ra một mảnh hàn lưu băng phong cuồng bạo, mạnh mẽ đem tất cả những sông suối, trong phạm vi một dặm xung quanh khoảnh khắc hoàn toàn đóng băng lại.
Khí huyết cùng Chân Linh khí toàn thân Triệu Phong nhất thời bị đông lạnh, cực kỳ chậm chạp.
Nếu không phải hắn có lực lượng huyết mạch đối ứng, gặp phải một đối thủ cực kỳ phiền toái giống như Băng Vi tiên tử, thậm chí sẽ lâm vào bị động vô cùng.
Ô...ô...ô...n...g!
Sau lưng Triệu Phong hiện lên một đạo hư ảnh băng quang vĩ ngạn cao lớn, hình dáng cực kỳ rõ ràng, kể cả cái Vương tọa băng phong kia nữa.
Hàn năng công kích của Băng Vi tiên tử vừa mới tiếp cận, nhất thời liền bị hấp thu chuyển hóa đi một lượng lớn.
Trên người Triệu Phong có một tầng hàn năng thủ hộ, gia tăng phòng ngự, đặc biệt đối với công kích Băng hệ có tính miễn dịch cực kỳ cao.
- Huyền Băng Trấn Ma Sơn!
Băng Vi tiên tử quát lớn một tiếng, rất nhanh tiếp cận, ngọc thủ vung lên, lại đánh ra vài đạo hàn ảnh băng sơn khổng lồ, từ trên cao hung hăng oanh kích thẳng xuống.
- Băng Vi tiên tử này, đang giở trò gì vậy chứ?
Trong lòng Triệu Phong nghi hoặc.
Hắn thoáng giơ tay lên, trong cơ thể, hai luồng Chân Linh chi nguyên bàng bạc hùng hồn phóng thích ra, chỉ vài chưởng đã đánh tan hàn ảnh của mấy tòa băng sơn.
So sánh với trước đây, lần này Triệu Phong đối chiến với Băng Vi tiên tử thì thoải mái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Vụt…
Ánh mắt Băng Vi tiên tử u hàn, rất nhanh tiếp cận tới, đem trung tâm uy lực của Lĩnh vực Hàn Băng bao phủ toàn bộ Triệu Phong.
Triệu Phong giống như rơi vào trong băng vực vô tận, hư ảnh băng quang sau lưng cùng với Vương tọa băng phong vẫn như trước không ngừng hấp thu, chuyển hóa hàn năng, phát ra quang mang sáng ngời, lưu chuyển không thôi.
- Lĩnh vực tuy mạnh, nhưng đối với ta mà nói, hiệu quả cũng thấp đi rất nhiều!
Trong lòng Triệu Phong cảm thấy khó hiểu.
Lĩnh vực Hàn Băng thông qua hàn lực cực hạn, đông cứng sinh linh và vật chất trong phạm vi của nó.
Nhưng đối với Triệu Phong mà nói, hiệu quả này ít nhất cũng bị suy yếu đi bảy thành trở lên. Băng Vi tiên tử hoàn toàn chính là đang lãng phí nguyên khí và lực lượng huyết mạch!
Nhưng mà rất nhanh, Triệu Phong liền cảm giác được có chút không thích hợp!
Băng Vi tiên tử không ngừng tiếp cận hắn, uy năng của Lĩnh vực Hàn Băng kia lại càng lúc càng tiếp cận khu vực trung tâm.
Bởi vì, trung tâm của Lĩnh vực Hàn Băng kia chính là bản thân Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử!
Thế nhưng, cận thân chiến đấu, Triệu Phong quả thật không hề e ngại Băng Vi tiên tử chút nào!
Ầm ầm ầm...
Lực lượng băng lôi như đóa hoa huyễn lệ nở rộ, không ngừng va chạm, uy lực tuyệt luân.
Triệu Phong càng chiến càng mạnh mẽ, tu vi vừa mới tiến cấp, Chân Linh khí càng lúc càng nhẹ nhàng lưu loát hơn.
Băng Vi tiên tử cận thân chiến đấu, hoàn toàn không chiếm được chút tiện nghi nào.
Triệu Phong hiện tại quả thật đã có chiến lực của thiên kiêu cái thế, lực lượng huyết mạch mơ hồ khắc chế nàng, bất luận cận chiến hay là cường công, cũng đều không chút lo lắng.
Đương nhiên, huyết mạch hàn năng của Triệu Phong cũng không làm gì được Băng Vi tiên tử cả.
Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử, lực phòng ngự siêu cường, đối với công kích hàn năng mức độ cùng cấp, gần như là miễn dịch.
- Lôi Hỏa Thần Mâu!
Triệu Phong thỉnh thoảng lại phát động bí thuật huyết mạch, Đồng Hỏa ở trên người Băng Vi tiên tử mạnh mẽ bùng phát, chẳng qua dưới khu vực bao phủ của Lĩnh vực Hàn Băng, hiệu quả công kích của Lôi Hỏa Thần Mâu đối với Băng Vi tiên tử cũng suy yếu đi mấy phần.
Hơn nữa, Băng Vi tiên tử thời khắc nào cũng luôn đề phòng Lôi Hỏa Thần Mâu, không giống như trước kia, bị đánh cho ứng phó không kịp.
Những lần công kích Lôi Hỏa Thần Mâu này của Triệu Phong, tạo thành thương tổn vô cùng nhỏ bé đối với tâm thần của Băng Vi tiên tử.
Băng Vi tiên tử rên lên một tiếng, hàm răng trắng như tuyết ngọc khẽ cắn nhẹ một cái, mạnh mẽ thừa nhận một kích Đồng Hỏa này.
- Nhất định là có âm mưu!
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Lúc này, Băng Vi tiên tử đã áp sát đến trước người mình rồi.
Cận thân chiến đấu, hàn năng trung tâm của Lĩnh vực Hàn Băng tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với tốc độ, thân pháp của Triệu Phong.
Nhưng mà Triệu Phong phát hiện ra, năng lực chiến đấu cận thân của Băng Vi tiên tử quả thật rất bình thường, cũng không có được lực lượng cường đại như Thạch Thừa Thiên, cũng không có sự linh hoạt lão luyện như bản thân.
Hơn nữa, Triệu Phong rất nhanh phát hiện ra, Băng Vi tiên tử trong lúc chiến đấu không ngờ lại còn lộ ra một chỗ sơ hở cực lớn nữa.
- Băng Lôi Huyền Hoa!
Trong mắt Triệu Phong chợt lóe lệ mang, lực lượng băng lôi dâng trào, một chưởng đánh thẳng vào khoảng cách hai tay của Băng Vi tiên tử, ngay khoảng sơ hở thật lớn lộ ra ở trước ngực của nàng.
Sắc mặt Băng Vi tiên tử khẽ biến đổi, nhảy về phía sau trốn tránh.
Phịch! Phốc!
Nhưng mọi chuyện đã muộn! Một chưởng của Triệu Phong đã đánh thẳng lên trên bộ ngực mềm mại, làn da như băng ngọc kia.
- Hửm?
Triệu Phong cảm giác có chút gì đó không đúng. Hắn chỉ cảm thấy một loại cảm giác mềm mại nhu nhuyễn truyền đến. Một chưởng kia của hắn đã đánh thẳng lên trên bộ ngực sữa đầy đặn của Băng Vi tiên tử!
- A!
Hắn nhất thời sửng sốt, khuôn mặt có chút đỏ lên.
Nếu chỉ luận phòng ngự, Huyền Băng Ngọc Phách Thể của Băng Vi tiên tử không thua kém chút nào khí lực cường đại của Thạch Thừa Thiên, huống chi lại có được bộ ngực sữa mềm mại làm vật giảm xóc nữa.
Còn nữa, Huyền Băng Ngọc Phách Thể này đối với công kích hàn năng gần như là hoàn toàn miễn dịch.
Một chưởng cuối cùng này, Triệu Phong gần như là không tạo thành chút thương tổn nào đối với Băng Vi tiên tử.
- Không xong! Bị lừa rồi!
Triệu Phong ý thức được chuyện không ổn. Một chưởng này của hắn, Băng Vi tiên tử chính là cố tình lưu sơ hở cho mình đánh vào!
Quả nhiên, chỉ thấy trên mặt Băng Vi tiên tử lộ ra nụ cười nhạo như âm mưu đã thực hiện được!
Hắn vừa mới chuẩn bị lui lại, đã thấy Lĩnh vực Hàn Băng trên người của Băng Vi tiên tử đột nhiên nở rộ ra đến cực hạn.
Hàn ý khủng bố trí mạng tập sát thẳng tới Triệu Phong đang ở gần trong gang tấc, khiến cho máu huyết của hắn gần như hoàn toàn đọng lại, thân thể cứng ngắc, nhất thời không nhịn được rùng mình một cái.
Không chỉ có thế!
Băng Vi tiên tử đồng thời với việc thừa nhận một kích, đã dang rộng đôi cánh tay ngọc như băng tuyết của mình, mạnh mẽ ôm chặt lấy Triệu Phong.
- A!
Một trận thanh âm kinh ngạc chấn động từ khắp các nơi truyền đến.
Những người đang quan chiến gần đó, cả đám đều há hốc miệng, mắt trừng lớn không thể khép lại được.
Quyết đấu trường Thượng Cổ, một đám các cường giả đang quan chiến trên đài, toàn bộ đều kinh ngạc đến ngây người, cái cằm gần như rớt thẳng xuống đất.
Đúng vậy!
Băng Vi tiên tử rất nhanh ôm lấy Triệu Phong, hơn nữa lại còn là ôm chặt đến không thể tách rời!
Nếu đổi lại một hoàn cảnh nào khác, mọi người còn cho rằng đây chính là một đôi tình lữ yêu nhau thắm thiết nữa.
- Ha ha… Triệu Phong khinh địch bị lừa rồi!
Khóe miệng Huyền Băng Nữ Vương nhếch lên một tia nụ cười đắc ý.
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, bị Băng Vi tiên tử mạnh mẽ ôm chặt, hàn ý lạnh thấu xương trí mạng không ngừng lan tràn ra toàn thân.
Bị một nàng băng mỹ nhân tuyệt mỹ như tiên thiên thế này ôm lấy, vốn dĩ là một chuyện vô cùng hạnh phúc! Nhưng mà cái này đối với Triệu Phong mà nói, không phải nghi ngờ, chính là một chân bước thẳng vào trong vực băng sâu không thấy đáy!
Hàn năng vô cùng vô tận nhất thời phong tỏa toàn thân Triệu Phong.
Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Triệu Phong đã ngưng kết nên một tầng băng sương trắng xóa, hàn ý tiến thêm một bước ăn mòn, không ngừng đem Chân Linh khí và lực lượng huyết mạch toàn thân hắn ngưng kết lại.
- Băng Vi tiên tử này không ngờ lại vô sỉ như thế, dùng sơ hở trước ngực hấp dẫn ta, muốn hoàn toàn đóng băng thân thể ta luôn!
Toàn thân Triệu Phong cứng ngắc, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Hắn cứ như vậy liền cùng Băng Vi tiên tử ôm một chỗ, đầu tiên cảm giác được thân thể thần tiên ôn hương nhuyễn ngọc, ngay sau đó là cảm giác lạnh lẽo như băng, một trận băng lãnh cùng cực.
Hai người lúc này đang tiếp xúc trực diện với nhau.
Miệng của Triệu Phong gần như sắp sửa chạm thẳng lên trên khuôn mặt tuyệt mỹ như điêu khắc của Băng Vi tiên tử.
Băng Vi tiên tử thì giống như một vị tiên tử băng lãnh, khóe miệng nhếch lên một tầng sát khí lạnh lẽo cùng cực.
Luận tạo nghệ về lĩnh vực Băng hệ này, Triệu Phong ngoại trừ có được lực lượng huyết mạch đặc thù ra, tất cả những thứ còn lại so với Băng Vi tiên tử, đều kém hẳn cả một cấp bậc.
Loại tiếp xúc gần gũi như thế này, khiến cho ưu thế về mặt tốc độ thân pháp của Triệu Phong hoàn toàn không có chỗ dụng võ.
Không phải Triệu Phong không muốn giãy dụa thoát ra!
Nhưng mà tu vi của Băng Vi tiên tử cao hơn hắn hai giai vị nhỏ, Chân Linh khí tinh thuần hùng hậu hơn nhiều, đồng dạng cũng có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, lại tu thành Huyền Băng Ngọc Phách Thể, lực lượng thể chất cũng đều mạnh hơn hắn một bậc.
Phương diện hàn năng chính là lĩnh vực chuyên tu của Băng Vi tiên tử, tự nhiên cũng đều mạnh mẽ hơn Triệu Phong rất nhiều.
Bị cận thân gắt gao ôm lấy như vậy, thân hình Triệu Phong cứng ngắc, toàn thân ngưng kết băng sương, căn bản là không thể nào giãy dụa ra nổi.
Rắc rắc!
Với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, thân thể Triệu Phong và Băng Vi tiên tử không ngừng đóng băng lại.
Lúc này thân thể Triệu Phong đã hoàn toàn đóng băng, lâm vào tuyệt cảnh. Băng Vi tiên tử tu thành Huyền Băng Ngọc Phách Thể, giống như tượng băng lưu ly trong suốt, hành động lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Trong mấy lần hô hấp, phạm vi trăm trượng xung quanh nhất thời bị hàn lực khủng bố đóng băng, cường giả Chân Huyền Cấp cùng cấp cũng khó có thể tiếp cận được.
Ngay trung tâm của mảnh băng thiên tuyết địa, hai tòa băng điêu một năm một nữ gắt gao ôm chặt một chỗ, giống như một đôi quyến lữ thần tiên đóng băng vậy.
Mạc Thiên Y đang quan chiến ở xa xa cũng đồng thời ngây dại.
Thạch Thừa Thiên ngồi dưỡng thương ở gần đó, chỉ cảm thấy từng tầng từng tầng hàn ý băng lãnh đập mặt mà tới, có chút phát mộng.
Cái này… cái này là tình huống gì đây?
Trong phạm vi trăm dặm xung quanh, những thiên tài đang quan chiến minh ám gần đó, miệng cũng há ra cực lớn, thậm chí đủ có thể nhét vào một quả táo lớn.
- Cái quỷ gì vậy nè? Hai người như thế nào đóng băng cùng một chỗ rồi!
- Ả nữ nhân Băng Vi tiên tử này, quả thật là rất âm hiểm! Sớm biết rằng nàng không có chủ ý gì tốt rồi!
Thái Vân Song Tử đứng ở trên đỉnh núi, có chút kinh ngạc đến dại ra, giương mắt nhìn chằm chằm vào một nam một nữ đóng băng ở bên dưới.
Cũng đồng thời trong lúc này.
Ở phía Đông gần đó, trên không trung vực sông, nguyên khí thiên địa chấn động kịch liệt, sinh động đến mức gần như là sôi trào lên vậy.
Ô...ô...ô...n...g!
Hư không và mặt đất mơ hồ chấn động.
Từng đạo nguyên khí thiên địa hình dạng như đám mây nấm màu sắc rực rỡ, ở phụ cận vực sông không ngừng quay cuồng không thôi.
- Vũ Phi sư muội thăng cấp rồi!
Mạc Thiên Y hô nhỏ một tiếng.
Một luồng uy áp Chân Huyền Cấp cực kỳ cường đại đột nhiên sinh ra, lan tràn khắp nơi.
Nguyên khí vô tận trong thiên địa cũng hô ứng theo đó quay cuồng, sản sinh ra cảnh tượng phi thường kinh người.
- Hô ứng nguyên khí thiên địa, đây chính là khả năng cũng chỉ có Chân Chủ Cấp mới có thể đạt được như ý, làm saokhả năng…
Trên Quyết đấu trường Thượng Cổ, cường giả đang quan chiến trên đài cũng đều không khỏi thất thanh kêu lên.
Trên không trung nơi Triệu Vũ Phỉ tiến cấp, nguyên khí thiên địa hiện ra thành hình dạng từng đoàn từng đoàn đám mây màu sắc sặc sỡ huyễn lệ đồ sộ, phảng phất như là đang vây quanh một thiên kiêu chi tử vậy!
- Rốt cuộc là loại huyết mạch gì, chỉ mới tấn chức Chân Huyền Cấp, thanh thế gần như đã tiếp cận Chân Chủ Cấp rồi?
Chín vị Tôn Giả, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi. Cảnh tượng tấn chức như thế này, cũng chỉ có một vài vị Đại năng trong truyền thuyết, giống như Xích Nguyệt Giáo chủ, Kiếm Tôn Diệp Vô Tà… hoặc là đệ nhất thiên kiêu Vũ Thiên Ngô mới có thể có được!
Cũng đồng thời trong lúc này…
Ô...ô...ô...n...g!
Trên không trung của Quyết đấu trường Thượng Cổ, lại hiện ra một mảnh phù ảnh khổng lồ, khí tức truyền thừa cường đại ập mặt mà tới!
Chúa Tể Chi Vương
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương
Story
Chương 371: Cái ôm của băng vi tiên tử
10.0/10 từ 32 lượt.