Chúa Tể Chi Vương
Chương 342: Năm đại thiên kiêu cái thế
Thân pháp quỷ thần khó lường và công pháp điện lôi của Triệu Phong khiến cho thiên tài các phương có mặt tại đây phải giật mình líu lưỡi, ngay cả một vài người lĩnh quân cũng đều có chút kiêng kỵ.
Nguy Vân Tề trong hàng ngũ đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông mặc dù chỉ xếp hạng thứ chín, thế nhưng phóng mắt khắp các Cường quốc, Tông phái, thậm chí có thể nổi tiếng thứ nhất, thứ nhì.
Thiên tài tinh anh như vậy lại bị Triệu Phong dễ dàng đáng bại.
Quá trình đánh bại Nguy Vân Tề, Triệu Phong hoàn toàn không hề động “tay” một lần. Khả năng vận dụng đối với lực lượng lôi điện của hắn đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa.
Đây chính là nhờ dụng nhập tinh túy của Huyền Hoa Bảo Điển, khiến cho hệ thống hạch tâm của Điện Chi Truyền Thừa càng trở nên thực dụng
- Hắn không chỉ am hiểu bí thuật huyết mạch đồng tử, xem ra khó đối phó rồi đây.
Sắc mặt Lăng Nguyệt công chúa thoáng ngưng trọng
Nàng ý thức được, đệ nhất tân tinh của Thiên Bồng đại quốc không phải là Kim Thái Tử, cũng không phải là Thiên Vân Chi, mà là thiếu niên tóc lam thâm bất khả trắc có quan hệ với Tân Vô Ngân này.
Bên phía Thiên Nguyên Tông
- Mạc sư huynh, tiểu tử đó cũng có chút thú vị, thực lực có lẽ tiếp cận Tân Vô Ngân và Hạ Tiên Thương
Một nam tử Chân Huyền cấp mặt vàng trịnh trọng nói.
Nam tử mặt vàng trong đám đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông xếp hạng thứ hai, rất gần với Mạc Thiên Y.
Vừa rồi, nam tử mặt vàng vẫn luôn chăm chú nhìn Triệu Phong chiến đấu với Nguy Vân Tề, cảm thấy giật mình không nhỏ.
Triệu Phong căn bản giống như đùa giỡn, thông qua thân pháp và khả năng vận dụng lực lượng lôi điện tinh diệu, không hề động tay đã đánh bại Nguy Vân Tề.
Trùng hợp là hắn và Nguy Vân Tề tương đối quen thuộc, cho nên biết rõ phong cách chiến đấu của đối phương như thế nào, Nguy vân Tề là người ổn trọng cẩn thận, trừ phi đối thủ có lực lượng mang tính áp đảo, băng không sẽ không thất bại nhanh như vậy.
- Triệu Phong này tuổi còn nhỏ, thực lực kém xa Hạ Tiên Thương và Thương Vũ Nguyệt, có lẽ tiếp cận với đám người Lăng Nguyệt công chúa. Trên võ đài của Thánh Vực Chân Long Hội, chỉ bằng vào tốc độ thân pháp huyền diệu thì sẽ chết rất khó coi. Với thực lực của hắn, nhiều lắm chỉ có thể tiến vào 50 hạng đầu của Chân Long hội, nhưng đó là còn phải nhờ vào vận khí
Mạc Thiên Y khẽ lắc đầu.
Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên một tia cười lạnh.
Đừng nói là Triệu Phong, cho dù là kỳ tài có một không hai như Hạ Tiên Thương và Tân Vô Ngân, đều từng là bại tướng dưới tay hắn.
Mạc Thiên Y đứng chấp tay, quan sát thiên tài toàn trường, có một tia cảm giác cô tịch nhàn nhạt.
Nam tử mặt vàng có chút kinh ngạc, sau đó cười một tiếng:
- Cũng đúng, ta đã đánh giá sai cấp độ của Mạc sư huynh, phóng mắt khắp Bắc đại lục này, Mạc sư huynh đã là độc cô vô địch rồi.
Cấp độ và tầm mắt của Mạc Thiên Y đã vượt xa cấp độ của bọn hắn.
Dù sao thì đối phương cũng là thiên tài đỉnh phong nhất tại Bắc đại lục.
- Đối thủ chân chính của ta là những thiên kiêu cái thế như Vũ Thiên Ngô, Đạm Thai Lan Nguyệt.
Ánh mắt Mạc Thiên Y nhìn về phương xa, trong mắt lấp lánh một đoàn thần quang.
Giờ phút này, từ trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra một tia hưng phấn và chiến ý hiếm thấy.
- Sư huynh nói đúng, Đại lục Thanh Hoa này, chỉ có năm đại thiên kiêu cái thế mà thôi! Nam tử mặt vàng và mấy người bên cạnh đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Năm đại thiên kiêu cái thế!
Đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông đều cảm thấy tâm thần chấn động, ánh mắt lúc nhìn về phía Mạc Thiên Y càng thêm kính sợ và sùng bái.
Giờ khắc này...
Mạc Thiên Y rõ ràng gần trong gang tấc, thế nhưng lại khiến bọn hắn có cảm giác xa xôi như không thể với tới.
Năm đại thiên kiêu cái thế, chính là năm thiên tài thần thoại đứng tại đỉnh cao nhất trên Đại lục Thanh Hoa, không ai không phải là người được trời cao ưu đãi, có thể nói là con cưng của trời.
Trên đại lục, có một câu nói rằng, năm đại thiên kiêu, tương lai đều có năng lực cái thế.
- Năm đại thiên kiêu cái thế, theo thứ từ là Trung đại lục Vũ Thiên Ngô, Đông đại lục Đạm Thai Lan Nguyệt, Tây đại lục Thạch Thừa Thiên, Nam đại lục Thái Vân Song Tử, Cực Bắc Băng Vi Tiên Tử.
Đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông, đều đã từng nghe qua về sự tích của những người này.
Để cập tới năm đại thiên kiêu cái thế này, tâm thần mọi người đều thoáng run rẩy.
- Mấy vị thiên kiêu cái thế này, rốt cuộc thực lực mạnh đến mức nào?
Triệu Vũ Phi cũng không khỏi hiếu kỳ.
- Rất rất mạnh... Mạnh đến mức 99% thiên tài của Bắc đại lục chúng ta đều không tiếp nổi một chiêu của bọn họ. Nhất là Vũ Thiên Ngô, người xếp hạng nhất trong giới Chân Long hội lần trước.
Mạc Thiên Y hít sâu một hơi, hai nắm tay siết chặt, khẽ run rẩy sợ hãi.
Cho đến nay, trong đầu hắn vẫn còn đọng lại tràng cảnh giới Chân Long hội lần trước.
Nam tử mặt vàng không lên tiếng, giới Chân Long hội lần trước, hắn cũng từng tham gia. Lúc này, năm năm đại thiên kiêu cái thế chỉ mới có ba người, bất luận là hắn hay là Mạc Thiên Y đều thất bại thảm hại.
- Mạc sư huynh, năm đó huynh còn chưa phải là thủ tịch đệ tử, nay đã cách mười năm, thực lực lại tăng vọt. Chân Long hội lần này, huynh ít nhất có thể tiến vào 10 hạng đầu, có tư cách cùng tranh cao thấp với những thiên kiêu này.
Nam tử mặt vàng cười nói.
Mưa lớn vẫn rơi “rào rào”, thiên tài hội tụ tại Bắc Tinh Đài đều đình chi luận bàn.
Lúc này, thiên tài khắp nơi trên Bắc đại lục đều đã “hiểu rõ”, vì vậy luận bàn cơ bản đã chấm dứt.
Thiên tài khắp nơi đều trao đổi nghị luận, chủ đề từ thiên tài Bắc đại lục cho đến thiên tài trên toàn bộ đại lục.
- Năm đại thiên kiêu cái thế?
Thỉnh thoảng Triệu Phong lại nghe được một ít thanh âm bên tai.
Ngay cả đám người Kim Thái Tử, Khương Tam Phong cũng thỉnh thoảng đề cập tới tên của năm đại thiên kiêu cái thế này?
Thời gian dần trôi qua...
Thời gian Bắc Tinh Đài liên thông tới Thánh Vực đại lục càng ngày càng gần.
Một ngày nọ...
Phía bắc địa vực đột nhiên dâng lên một luồng hàn lưu, nguyên khí hỗn loạn trong thiên địa chợt ngưng trệ một cách khó hiểu.
Không ít người ở đây đều rùng mình một cái.
- Hàn năng thật mạnh...
Triệu Phong cảm ứng được một luồng hân lưu, không khỏi ngẩng đầu, mắt trái tập trung nhìn về phía xa.
Một luồng hàn lưu và hân uy vô hình từ phía xa vọt tới, khí thế như bài sơn đảo hải.
Trên Bắc Tinh Đài.
Một vài cường giả Chân Chủ cấp, thậm chí nửa bước Đan Nguyên cảnh cũng đồng loạt sinh ra cảm ứng, lập tức đứng dậy.
Vù vù...
Một đoàn băng quang lam u đẹp dễ lộng lẫy, phá không bay tới, từ xa nhìn lại, nộ giống như một đài tròn được xây lên từ băng tinh, dẫn động một trận hàn lưu, phóng tới Bắc Tinh Đài.
Băng quang lam u kia bắn ra hào quang tinh hàn tứ phía, tốc độ so với Kim Qua Huyết Long Kiệu của Thiết Huyết Giáo còn nhanh hơn gần gấp đôi
Chỉ trong chớp mắt, băng quang lam u chịu tải hơn mười đạo thân ảnh đã hạ xuống Bắc Tinh Đài.
Hàn lưu khí phong đáng sợ tản ra.
Hít...
Phần đông thiên tài ở đây đều cảm thấy huyết dịch gần như ngưng trệ một vài người muốn gào lên, nhưng không thể phát ra được chút âm thanh nào.
Rắc rắc...
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ khu vực Bắc Tinh Đài liền trở thành một băng vực dày đặc băng tinh lấp lánh, nước mưa lưu lại từ mấy ngày trước đều hỏa thành băng tuyết.
Huyết dịch và Chân Linh khí toàn thân Triệu Phong dường như muốn đóng băng, tay chân lạnh cứng, lãnh ý thấu xương.
Cũng may là huyết trạch màu lam trong cơ thể lại có chút hưng phấn thân thiết, lập tức giao hòa với luồng hàn ý đó.
- Ha ha, những thiên tài của Bắc đại lục, cũng chẳng có bao nhiêu người đáng để vào mắt.
Thanh âm lạnh lùng mà trong trèo của một nữ tử, từ trong băng quang lam u truyền đến.
Băng quang lam u tán đi, hiện ra mười thân ảnh quanh người hàn khí, phần lớn đều là nam nữ trẻ tuổi.
Người cầm đầu là một mỹ nhân váy trắng tay cầm Băng cốt quyền trượng đầu đội Phượng Vương Băng Quan, khí chất tuyệt trân, giống như Nữ Vương Băng Tuyết từ trên trời giáng xuống
Băng Cốt quyền trượng trong tay nàng khẽ động hàn uy vô cùng đang gần như ngưng kết cả bầu trời xanh, dần dần tán đi.
Hít...
Đám đại năng Chân Chủ cấp ở đây đều cảm thấy như được đại xá.
- Bái kiến Tôn Giả!
- Bái kiến Huyền Băng Nữ vương!
Vẻ mặt cường giả Chân Chủ cấp của Thiên Nguyên Tông và ba Đại quốc đều tràn đầy kính sợ, đồng loạt hành lễ.
Lấy vị trí của Nữ Vương Băng Tuyết tay cầm Băng cốt quyền trượng kia làm trung tâm, phương viên mười dặm quanh Bắc Tinh Đài đều trực tiếp hóa thành băng vực.
Đây chỉ là hàn khí Cực Bắc hữu ý vô ý kèm theo lúc nàng phi hành tới đây mà thôi.
- Nếu như Huyền Băng Nữ Vương này thật sự ra tay, toàn bộ phương viên mười dặm của Bắc Tinh Đài sẽ lập tức đóng băng Đến lúc đó, ngoại trừ Phó giáo chủ Thiết huyết Giáo và một vài cường giả nửa bước Đan Nguyên cảnh ra, e rằng tất cả mọi người đều khó thoát được một kiếp này.
Triệu Phong hít một ngụm khí lạnh.
Huyền Băng Nữ Vương kia cũng không tận lực phát ra dư uy hàn khí, thế nhưng đã khiến cho cả Bắc Tinh Đài đều hóa thành băng vực.
- Đều miễn lễ hết!
Huyền Băng Nữ Vương nhàn nhạt phất tay, chỉ thoáng đáp lễ một chút với một ít trưởng bối của Thiên Nguyên Tông Vạn Nguyên Tông và Vạn Kiếm Tông
Khiến cho không ít thế lực và cường giả cảm thấy kỳ quái chính là Huyền Băng Nữ Vương lại trao đổi vài câu với Phó giáo chủ Thiết Ma.
Thiết Ma dường như biết Huyền Băng Nữ Vương, nhưng vẫn rất cung kính.
- Huyền Băng Nữ Vương! Đây là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh trong truyền thuyết...
Bắc Mặc tại một nơi hẻo lánh, đột nhiên cảm thấy tâm linh rung động hô hấp khó khăn.
Hắn cảm giác huyết dịch, Chân Linh khí toàn thân đều đông lạnh, cơ thể mất đi tri giác.
Thiết Tiêu Chân Chủ ở bên cạnh, mặc dù thực lực ngạo thị Thiết Long Cường Quốc, thế nhưng trước đại năng vô thượng khiến cho cá ba Đại quốc còn phải run sợ, trong mắt cũng ngập tràn kinh hãi và kính sợ, ngay cả dũng khí đến chào hỏi cũng không có.
- Huyền Băng Nữ Vương chính là Tôn Giả tại Cực Bắc Chi Địa, bản thân vốn có Truyền Tống Đài, tại sao lại đến Bắc Tinh Đài này?
- Đúng vậy, người của “Huyền Băng Cung” tại sao lại chạy tới đây?
Chấn động giây lát qua đi, bên dưới lại xì xảo bàn tán.
Huyền Băng Cung và Thiên Nguyên Tông đều là một trong Thập Đại Tông Phái.
Nhưng Tông phái này ở Cực Bắc, có thể miễn cưỡng xem như một thành viên của Bắc đại lục.
Chẳng qua.
Mọi năm, Huyền Băng Cung rất ít liên hệ với những thế lực khác tại Bắc đại lục, mơ hồ đã tự hình thành một phương bá chủ.
Mà lần này, Huyền Băng Cung lại khác thường chạy đến Bắc Tinh Đài.
Bên phía Huyền Băng Cung cũng giống như Thiên Nguyên Tông, đều có mười một danh ngạch tham gia Chân Long hội.
Mười một thiên tài này, đa số là nữ tử, nam tử rất ít.
Thủ tịch đệ tử của Huyền Băng Cung là một băng mỹ nhân băng nhan ngọc dung tuyệt sắc, đôi mắt u hàn khiến tâm linh người khác rung động, nước da toàn thân bóng loáng phảng phất xây lên từ tuyết ngọc, hoàn mỹ không tì vết, lạnh lẽo thấu xương tủy.
-... Băng Vi Tiên Tử!
Mạc Thiên Y chậm rãi phun ra bốn chữ.
- Băng Vi Tiên Tử chính là một trong năm đại thiên kiêu cái thế!
Rất nhiều thiên tài của Bắc đại lục đều cảm thấy tâm thần rung động dò xét băng mỹ Tiên Tử giống như được xây lên từ băng tuyết ngọc thạch kia.
Băng Vi Tiên Tử ngồi ngay ngắn tại chỗ, trên người chập chờn một luồng hàn lưu mở nhạt vô hình, hai vị thiên tài Chân Huyền cấp cùng môn phái cũng không dám tới gần.
Vụt...
Ánh mắt u hàn lạnh lẽo như bằng của Băng Vi Tiên Tử đột nhiên quét qua thiên tài khắp toàn trường
Chỉ trong thoáng chốc, những thiên tài ở đây đều cảm giác tâm thần như bị đông kết, một chữ cũng không thốt ra nổi, Chân Linh khí phảng phất bị ngưng kết.
- Nữ tử thật đáng sợ!
Ngay cả Chân Huyền cấp đỉnh phong thế hệ trước cũng cảm thấy một luồng lãnh ý kỳ quái, tâm thần phát lạnh, có xu hướng không thể ngăn cản.
Tồn tại dưới Chân Chủ cấp, không ai chống lại nổi áp bách hàn uy vô hình từ trên người Băng Vi Tiên Tử.
Mạnh như Mạc Thiên Y cũng phải cắn chặn răng cố gắng chống đỡ, ngăn cản luồng hàn uy này.
Hạ Tiên Thương và Tân Vô Ngân kém hơn một bậc lại càng không thể chính diện ngăn cản chỉ có thể nhìn tiên tử băng lệ của Băng Vi Tiên Tử từ xa.
- Năm đại thiên kiêu cái thế, quả thật quá mạnh mẽ... Đây là lực lượng mà thế hệ trẻ có thể đạt tới sao?
Triệu Phong cảm nhận được áp lực chỉ có Chân Chủ cấp mới có thể mang đến, tự nhiên không thể kháng cự.
Giờ khắc này, hắn rốt cuộc đã hiểu những lời mà Phó giáo chủ Thiết Ma từng nói với mình.
Thiết Ma căn bản không trông cậy hắn có thể đứng đầu danh sách, có thể tiến vào 100 hạng đầu hoặc 50 hạng đầu là đã không tệ rồi.
20 hạng đầu gần như không có khả năng, về phần 10 hạng đầu hay đệ nhất... Đó chính là si tâm vọng tưởng!
Băng Vi Tiên Tử liếc mắt quét qua toàn trường, cũng không nói gì.
- Băng Vi, làm sao vậy?
Huyền Băng Nữ Vương chợt cười.
- Không có đối thủ, toàn bộ đại lục, đối thủ duy nhất của ta chính là Vũ Thiên Ngô.
Băng Vi Tiên Tử thu hồi ánh mắt hơi có chút thất vọng
Sớm biết như vậy, các nàng đã không đến Bắc đại lục, vẽ vời cho lắm chuyện.
Chúa Tể Chi Vương
Nguy Vân Tề trong hàng ngũ đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông mặc dù chỉ xếp hạng thứ chín, thế nhưng phóng mắt khắp các Cường quốc, Tông phái, thậm chí có thể nổi tiếng thứ nhất, thứ nhì.
Thiên tài tinh anh như vậy lại bị Triệu Phong dễ dàng đáng bại.
Quá trình đánh bại Nguy Vân Tề, Triệu Phong hoàn toàn không hề động “tay” một lần. Khả năng vận dụng đối với lực lượng lôi điện của hắn đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa.
Đây chính là nhờ dụng nhập tinh túy của Huyền Hoa Bảo Điển, khiến cho hệ thống hạch tâm của Điện Chi Truyền Thừa càng trở nên thực dụng
- Hắn không chỉ am hiểu bí thuật huyết mạch đồng tử, xem ra khó đối phó rồi đây.
Sắc mặt Lăng Nguyệt công chúa thoáng ngưng trọng
Nàng ý thức được, đệ nhất tân tinh của Thiên Bồng đại quốc không phải là Kim Thái Tử, cũng không phải là Thiên Vân Chi, mà là thiếu niên tóc lam thâm bất khả trắc có quan hệ với Tân Vô Ngân này.
Bên phía Thiên Nguyên Tông
- Mạc sư huynh, tiểu tử đó cũng có chút thú vị, thực lực có lẽ tiếp cận Tân Vô Ngân và Hạ Tiên Thương
Một nam tử Chân Huyền cấp mặt vàng trịnh trọng nói.
Nam tử mặt vàng trong đám đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông xếp hạng thứ hai, rất gần với Mạc Thiên Y.
Vừa rồi, nam tử mặt vàng vẫn luôn chăm chú nhìn Triệu Phong chiến đấu với Nguy Vân Tề, cảm thấy giật mình không nhỏ.
Triệu Phong căn bản giống như đùa giỡn, thông qua thân pháp và khả năng vận dụng lực lượng lôi điện tinh diệu, không hề động tay đã đánh bại Nguy Vân Tề.
Trùng hợp là hắn và Nguy Vân Tề tương đối quen thuộc, cho nên biết rõ phong cách chiến đấu của đối phương như thế nào, Nguy vân Tề là người ổn trọng cẩn thận, trừ phi đối thủ có lực lượng mang tính áp đảo, băng không sẽ không thất bại nhanh như vậy.
- Triệu Phong này tuổi còn nhỏ, thực lực kém xa Hạ Tiên Thương và Thương Vũ Nguyệt, có lẽ tiếp cận với đám người Lăng Nguyệt công chúa. Trên võ đài của Thánh Vực Chân Long Hội, chỉ bằng vào tốc độ thân pháp huyền diệu thì sẽ chết rất khó coi. Với thực lực của hắn, nhiều lắm chỉ có thể tiến vào 50 hạng đầu của Chân Long hội, nhưng đó là còn phải nhờ vào vận khí
Mạc Thiên Y khẽ lắc đầu.
Khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên một tia cười lạnh.
Đừng nói là Triệu Phong, cho dù là kỳ tài có một không hai như Hạ Tiên Thương và Tân Vô Ngân, đều từng là bại tướng dưới tay hắn.
Mạc Thiên Y đứng chấp tay, quan sát thiên tài toàn trường, có một tia cảm giác cô tịch nhàn nhạt.
Nam tử mặt vàng có chút kinh ngạc, sau đó cười một tiếng:
- Cũng đúng, ta đã đánh giá sai cấp độ của Mạc sư huynh, phóng mắt khắp Bắc đại lục này, Mạc sư huynh đã là độc cô vô địch rồi.
Cấp độ và tầm mắt của Mạc Thiên Y đã vượt xa cấp độ của bọn hắn.
Dù sao thì đối phương cũng là thiên tài đỉnh phong nhất tại Bắc đại lục.
- Đối thủ chân chính của ta là những thiên kiêu cái thế như Vũ Thiên Ngô, Đạm Thai Lan Nguyệt.
Ánh mắt Mạc Thiên Y nhìn về phương xa, trong mắt lấp lánh một đoàn thần quang.
Giờ phút này, từ trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra một tia hưng phấn và chiến ý hiếm thấy.
- Sư huynh nói đúng, Đại lục Thanh Hoa này, chỉ có năm đại thiên kiêu cái thế mà thôi! Nam tử mặt vàng và mấy người bên cạnh đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Năm đại thiên kiêu cái thế!
Đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông đều cảm thấy tâm thần chấn động, ánh mắt lúc nhìn về phía Mạc Thiên Y càng thêm kính sợ và sùng bái.
Giờ khắc này...
Mạc Thiên Y rõ ràng gần trong gang tấc, thế nhưng lại khiến bọn hắn có cảm giác xa xôi như không thể với tới.
Năm đại thiên kiêu cái thế, chính là năm thiên tài thần thoại đứng tại đỉnh cao nhất trên Đại lục Thanh Hoa, không ai không phải là người được trời cao ưu đãi, có thể nói là con cưng của trời.
Trên đại lục, có một câu nói rằng, năm đại thiên kiêu, tương lai đều có năng lực cái thế.
- Năm đại thiên kiêu cái thế, theo thứ từ là Trung đại lục Vũ Thiên Ngô, Đông đại lục Đạm Thai Lan Nguyệt, Tây đại lục Thạch Thừa Thiên, Nam đại lục Thái Vân Song Tử, Cực Bắc Băng Vi Tiên Tử.
Đệ tử chân truyền của Thiên Nguyên Tông, đều đã từng nghe qua về sự tích của những người này.
Để cập tới năm đại thiên kiêu cái thế này, tâm thần mọi người đều thoáng run rẩy.
- Mấy vị thiên kiêu cái thế này, rốt cuộc thực lực mạnh đến mức nào?
Triệu Vũ Phi cũng không khỏi hiếu kỳ.
- Rất rất mạnh... Mạnh đến mức 99% thiên tài của Bắc đại lục chúng ta đều không tiếp nổi một chiêu của bọn họ. Nhất là Vũ Thiên Ngô, người xếp hạng nhất trong giới Chân Long hội lần trước.
Mạc Thiên Y hít sâu một hơi, hai nắm tay siết chặt, khẽ run rẩy sợ hãi.
Cho đến nay, trong đầu hắn vẫn còn đọng lại tràng cảnh giới Chân Long hội lần trước.
Nam tử mặt vàng không lên tiếng, giới Chân Long hội lần trước, hắn cũng từng tham gia. Lúc này, năm năm đại thiên kiêu cái thế chỉ mới có ba người, bất luận là hắn hay là Mạc Thiên Y đều thất bại thảm hại.
- Mạc sư huynh, năm đó huynh còn chưa phải là thủ tịch đệ tử, nay đã cách mười năm, thực lực lại tăng vọt. Chân Long hội lần này, huynh ít nhất có thể tiến vào 10 hạng đầu, có tư cách cùng tranh cao thấp với những thiên kiêu này.
Nam tử mặt vàng cười nói.
Mưa lớn vẫn rơi “rào rào”, thiên tài hội tụ tại Bắc Tinh Đài đều đình chi luận bàn.
Lúc này, thiên tài khắp nơi trên Bắc đại lục đều đã “hiểu rõ”, vì vậy luận bàn cơ bản đã chấm dứt.
Thiên tài khắp nơi đều trao đổi nghị luận, chủ đề từ thiên tài Bắc đại lục cho đến thiên tài trên toàn bộ đại lục.
- Năm đại thiên kiêu cái thế?
Thỉnh thoảng Triệu Phong lại nghe được một ít thanh âm bên tai.
Ngay cả đám người Kim Thái Tử, Khương Tam Phong cũng thỉnh thoảng đề cập tới tên của năm đại thiên kiêu cái thế này?
Thời gian dần trôi qua...
Thời gian Bắc Tinh Đài liên thông tới Thánh Vực đại lục càng ngày càng gần.
Một ngày nọ...
Phía bắc địa vực đột nhiên dâng lên một luồng hàn lưu, nguyên khí hỗn loạn trong thiên địa chợt ngưng trệ một cách khó hiểu.
Không ít người ở đây đều rùng mình một cái.
- Hàn năng thật mạnh...
Triệu Phong cảm ứng được một luồng hân lưu, không khỏi ngẩng đầu, mắt trái tập trung nhìn về phía xa.
Một luồng hàn lưu và hân uy vô hình từ phía xa vọt tới, khí thế như bài sơn đảo hải.
Trên Bắc Tinh Đài.
Một vài cường giả Chân Chủ cấp, thậm chí nửa bước Đan Nguyên cảnh cũng đồng loạt sinh ra cảm ứng, lập tức đứng dậy.
Vù vù...
Một đoàn băng quang lam u đẹp dễ lộng lẫy, phá không bay tới, từ xa nhìn lại, nộ giống như một đài tròn được xây lên từ băng tinh, dẫn động một trận hàn lưu, phóng tới Bắc Tinh Đài.
Băng quang lam u kia bắn ra hào quang tinh hàn tứ phía, tốc độ so với Kim Qua Huyết Long Kiệu của Thiết Huyết Giáo còn nhanh hơn gần gấp đôi
Chỉ trong chớp mắt, băng quang lam u chịu tải hơn mười đạo thân ảnh đã hạ xuống Bắc Tinh Đài.
Hàn lưu khí phong đáng sợ tản ra.
Hít...
Phần đông thiên tài ở đây đều cảm thấy huyết dịch gần như ngưng trệ một vài người muốn gào lên, nhưng không thể phát ra được chút âm thanh nào.
Rắc rắc...
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ khu vực Bắc Tinh Đài liền trở thành một băng vực dày đặc băng tinh lấp lánh, nước mưa lưu lại từ mấy ngày trước đều hỏa thành băng tuyết.
Huyết dịch và Chân Linh khí toàn thân Triệu Phong dường như muốn đóng băng, tay chân lạnh cứng, lãnh ý thấu xương.
Cũng may là huyết trạch màu lam trong cơ thể lại có chút hưng phấn thân thiết, lập tức giao hòa với luồng hàn ý đó.
- Ha ha, những thiên tài của Bắc đại lục, cũng chẳng có bao nhiêu người đáng để vào mắt.
Thanh âm lạnh lùng mà trong trèo của một nữ tử, từ trong băng quang lam u truyền đến.
Băng quang lam u tán đi, hiện ra mười thân ảnh quanh người hàn khí, phần lớn đều là nam nữ trẻ tuổi.
Người cầm đầu là một mỹ nhân váy trắng tay cầm Băng cốt quyền trượng đầu đội Phượng Vương Băng Quan, khí chất tuyệt trân, giống như Nữ Vương Băng Tuyết từ trên trời giáng xuống
Băng Cốt quyền trượng trong tay nàng khẽ động hàn uy vô cùng đang gần như ngưng kết cả bầu trời xanh, dần dần tán đi.
Hít...
Đám đại năng Chân Chủ cấp ở đây đều cảm thấy như được đại xá.
- Bái kiến Tôn Giả!
- Bái kiến Huyền Băng Nữ vương!
Vẻ mặt cường giả Chân Chủ cấp của Thiên Nguyên Tông và ba Đại quốc đều tràn đầy kính sợ, đồng loạt hành lễ.
Lấy vị trí của Nữ Vương Băng Tuyết tay cầm Băng cốt quyền trượng kia làm trung tâm, phương viên mười dặm quanh Bắc Tinh Đài đều trực tiếp hóa thành băng vực.
Đây chỉ là hàn khí Cực Bắc hữu ý vô ý kèm theo lúc nàng phi hành tới đây mà thôi.
- Nếu như Huyền Băng Nữ Vương này thật sự ra tay, toàn bộ phương viên mười dặm của Bắc Tinh Đài sẽ lập tức đóng băng Đến lúc đó, ngoại trừ Phó giáo chủ Thiết huyết Giáo và một vài cường giả nửa bước Đan Nguyên cảnh ra, e rằng tất cả mọi người đều khó thoát được một kiếp này.
Triệu Phong hít một ngụm khí lạnh.
Huyền Băng Nữ Vương kia cũng không tận lực phát ra dư uy hàn khí, thế nhưng đã khiến cho cả Bắc Tinh Đài đều hóa thành băng vực.
- Đều miễn lễ hết!
Huyền Băng Nữ Vương nhàn nhạt phất tay, chỉ thoáng đáp lễ một chút với một ít trưởng bối của Thiên Nguyên Tông Vạn Nguyên Tông và Vạn Kiếm Tông
Khiến cho không ít thế lực và cường giả cảm thấy kỳ quái chính là Huyền Băng Nữ Vương lại trao đổi vài câu với Phó giáo chủ Thiết Ma.
Thiết Ma dường như biết Huyền Băng Nữ Vương, nhưng vẫn rất cung kính.
- Huyền Băng Nữ Vương! Đây là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh trong truyền thuyết...
Bắc Mặc tại một nơi hẻo lánh, đột nhiên cảm thấy tâm linh rung động hô hấp khó khăn.
Hắn cảm giác huyết dịch, Chân Linh khí toàn thân đều đông lạnh, cơ thể mất đi tri giác.
Thiết Tiêu Chân Chủ ở bên cạnh, mặc dù thực lực ngạo thị Thiết Long Cường Quốc, thế nhưng trước đại năng vô thượng khiến cho cá ba Đại quốc còn phải run sợ, trong mắt cũng ngập tràn kinh hãi và kính sợ, ngay cả dũng khí đến chào hỏi cũng không có.
- Huyền Băng Nữ Vương chính là Tôn Giả tại Cực Bắc Chi Địa, bản thân vốn có Truyền Tống Đài, tại sao lại đến Bắc Tinh Đài này?
- Đúng vậy, người của “Huyền Băng Cung” tại sao lại chạy tới đây?
Chấn động giây lát qua đi, bên dưới lại xì xảo bàn tán.
Huyền Băng Cung và Thiên Nguyên Tông đều là một trong Thập Đại Tông Phái.
Nhưng Tông phái này ở Cực Bắc, có thể miễn cưỡng xem như một thành viên của Bắc đại lục.
Chẳng qua.
Mọi năm, Huyền Băng Cung rất ít liên hệ với những thế lực khác tại Bắc đại lục, mơ hồ đã tự hình thành một phương bá chủ.
Mà lần này, Huyền Băng Cung lại khác thường chạy đến Bắc Tinh Đài.
Bên phía Huyền Băng Cung cũng giống như Thiên Nguyên Tông, đều có mười một danh ngạch tham gia Chân Long hội.
Mười một thiên tài này, đa số là nữ tử, nam tử rất ít.
Thủ tịch đệ tử của Huyền Băng Cung là một băng mỹ nhân băng nhan ngọc dung tuyệt sắc, đôi mắt u hàn khiến tâm linh người khác rung động, nước da toàn thân bóng loáng phảng phất xây lên từ tuyết ngọc, hoàn mỹ không tì vết, lạnh lẽo thấu xương tủy.
-... Băng Vi Tiên Tử!
Mạc Thiên Y chậm rãi phun ra bốn chữ.
- Băng Vi Tiên Tử chính là một trong năm đại thiên kiêu cái thế!
Rất nhiều thiên tài của Bắc đại lục đều cảm thấy tâm thần rung động dò xét băng mỹ Tiên Tử giống như được xây lên từ băng tuyết ngọc thạch kia.
Băng Vi Tiên Tử ngồi ngay ngắn tại chỗ, trên người chập chờn một luồng hàn lưu mở nhạt vô hình, hai vị thiên tài Chân Huyền cấp cùng môn phái cũng không dám tới gần.
Vụt...
Ánh mắt u hàn lạnh lẽo như bằng của Băng Vi Tiên Tử đột nhiên quét qua thiên tài khắp toàn trường
Chỉ trong thoáng chốc, những thiên tài ở đây đều cảm giác tâm thần như bị đông kết, một chữ cũng không thốt ra nổi, Chân Linh khí phảng phất bị ngưng kết.
- Nữ tử thật đáng sợ!
Ngay cả Chân Huyền cấp đỉnh phong thế hệ trước cũng cảm thấy một luồng lãnh ý kỳ quái, tâm thần phát lạnh, có xu hướng không thể ngăn cản.
Tồn tại dưới Chân Chủ cấp, không ai chống lại nổi áp bách hàn uy vô hình từ trên người Băng Vi Tiên Tử.
Mạnh như Mạc Thiên Y cũng phải cắn chặn răng cố gắng chống đỡ, ngăn cản luồng hàn uy này.
Hạ Tiên Thương và Tân Vô Ngân kém hơn một bậc lại càng không thể chính diện ngăn cản chỉ có thể nhìn tiên tử băng lệ của Băng Vi Tiên Tử từ xa.
- Năm đại thiên kiêu cái thế, quả thật quá mạnh mẽ... Đây là lực lượng mà thế hệ trẻ có thể đạt tới sao?
Triệu Phong cảm nhận được áp lực chỉ có Chân Chủ cấp mới có thể mang đến, tự nhiên không thể kháng cự.
Giờ khắc này, hắn rốt cuộc đã hiểu những lời mà Phó giáo chủ Thiết Ma từng nói với mình.
Thiết Ma căn bản không trông cậy hắn có thể đứng đầu danh sách, có thể tiến vào 100 hạng đầu hoặc 50 hạng đầu là đã không tệ rồi.
20 hạng đầu gần như không có khả năng, về phần 10 hạng đầu hay đệ nhất... Đó chính là si tâm vọng tưởng!
Băng Vi Tiên Tử liếc mắt quét qua toàn trường, cũng không nói gì.
- Băng Vi, làm sao vậy?
Huyền Băng Nữ Vương chợt cười.
- Không có đối thủ, toàn bộ đại lục, đối thủ duy nhất của ta chính là Vũ Thiên Ngô.
Băng Vi Tiên Tử thu hồi ánh mắt hơi có chút thất vọng
Sớm biết như vậy, các nàng đã không đến Bắc đại lục, vẽ vời cho lắm chuyện.
Chúa Tể Chi Vương
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương
Story
Chương 342: Năm đại thiên kiêu cái thế
10.0/10 từ 32 lượt.