Chúa Tể Chi Vương

Chương 216: Phong lôi tầng thứ sáu

Liên minh thịnh hội, chỉ còn hơn một tháng nữa là bắt đầu.

Triệu Phọng xuất quan vào lúc này, cũng bởi vì các phương diện đều gặp phải bình cảnh, khó có thể tiến bộ nữa.

Thế nhưng hắn vừa xuất hiện liền khiến cho các đệ tử trong Tông môn, thậm chí là cao tầng phải chú ý.

Đây không chỉ vì Triệu Phong là tuyển thủ tham gia thịnh hội, mà còn vì một số nguyên nhân khác.

Giữa đỉnh núi, trong phủ đệ của một Trưởng lão.

- Bẩm sư tôn, Triệu Phong xuất quan rồi.

Tuyền Thần cung kính nói.

- Hai tháng gần đây Triệu Phong bế quan tu luyện, có tiếng Lôi Điện vang lên, Phong Lôi Chưởng của hắn rất có khả năng đã đột phá tầng thứ sáu, thậm chí bước chân vào cảnh giới cao nhất. Ngươi lập tức thông tri cho Bắc Mặc và Nguyên Trí...

Vân Hải chân nhân đứng chắp tay nói.

Thì ra mấy tháng gần đây, Triệu Phong vẫn luôn tiềm tu, rất ít xuất hiện, hoàn toàn khác hán vẻ cường thế càn rỡ và hung hăng trước kia.

Nghe nói, nơi Triệu Phong ở không ngừng vang lên thanh âm của Lôi Điện.

Rất nhiều cũng âm thầm suy đoán, không biết tên “Triệu điên” kia có phải đã đột phá cảnh giới cao nhất của Phong Lôi Chưởng hay không?

Trong lịch sử Tông môn, cực ít thiên tài có thể tu luyện Phong Lôi Chưởng tới tầng thứ sáu, phần lớn đều nửa chừng từ bỏ, hoặc là tàn phế, thậm chí gặp phải bất hạnh.

Dù cho thiên tài có ngộ tính cực cao được ghi chép lại trong Tông môn, đã từng tu luyện Phong Lôi Chưởng tới cảnh giới cao nhất, kết quả không phải vẫn bị sét đánh chết hay sao?

Mà mấy ngày gần đây, dị tượng Lôi Điện ở chỗ Triệu Phong ở đã biến mất, liệu hắn có đột phá thành công hay không? Nếu như thành công, vậy hắn có bị sét đánh chết hay không? Đây là vấn đề mà rất nhiều người quan tâm, huống chi là những kẻ đối địch với Triệu Phong. Kỳ quặc chính là Đại trưởng lão vẫn duy trì trầm mặc đối với chuyện này.

- Không ngờ Đại trưởng lão lại không ngân cản Triệu Phong, trong này tất có che giấu chuyện gì đó.

Vân Hải chân nhân cũng không phải kẻ ngu.

Trên thực tế, vào nửa tháng trước, Vân Hải chân nhân và Tông chủ đã cùng nhau hỏi thăm Đại Trưởng lão, muốn Đại trưởng lão ra tay ngăn cản Triệu Phong.

Bởi dù sao Triệu Phong ở trong Tông môn cũng là hạch tâm trong hàng ngũ đệ tử chân truyền, Liên minh thịnh hội còn phải trông cậy vào hắn, làm vẻ vang Tông môn.

Kết quả là Đại trưởng lão lại lắc đầu, biểu thị mình cũng không ngăn cản được, thậm chí còn phải người âm thầm bảo hộ Triệu Phong, không để người khác nhúng tay vào.

Thiên Nguyệt Sơn.

Trong một tòa phủ đệ tinh xảo như ngọc bích.

- Triệu Phong xuất quan rồi? Lập tức truyền gọi hắn!

Hiểu Nguyệt Tông chủ nói với Nhiễm Tiểu Uyển và Viên sư tỷ.

- Sư tôn, tại sao ngài lại coi trọng hắn như vậy?

Viên sư tỷ khó hiểu nói.

Mặc dù Triệu Phong là đệ tử chân truyền, thế nhưng dù sao hắn cũng là một tên đệ tử, cũng không phải là môn hạ của Tông chủ.


- Chỉ còn hơn một tháng nữa là Liên minh thịnh hội bắt đầu, trong đại hội, đệ tử Cổ U Điện rất am hiểu về bí thuật tinh thần, đây là vấn đề vô cùng đau đầu. Mà Triệu Phong lại là đệ tử duy nhất của bổn môn tinh thông bí thuật tinh thần...

Hiểu Nguyệt Tông chủ mỉm cười nói.

- Thì ra là thế.

Viên sư tỷ lập tức tỉnh ngộ.

Nhất cử nhất động của Hiểu Nguyệt Tông chủ đều là xuất phát từ lợi ích của Tông môn.

Nếu như Triệu Phong chịu ra tay, để cho các đệ tử tham gia thịnh hội, “cảm nhận” trước tinh thần công kích, như vậy cũng sẽ có phuong pháp ứng phó, đến lúc đó, dù đối mặt với truyền nhân đáng sợ của Cổ U Điện cũng có nhiều phần thắng hơn.

Sở dĩ Tông chủ muốn tìm Triệu Phong nhanh như vậy là lo lắng hắn lại tiếp tục bế quan.

Cùng lúc đó.

Phủ đệ của Đại Trưởng lão.

- Phong nhi cuối cùng đã xuất quan.

Sắc mặt của Đại trưởng lão có vài phần chờ mong, cũng có chút lo lắng.

Triệu Phong rốt cuộc có thể thành công hay không? Phải chăng hắn có thể phá vỡ đại kiếp nạn tử vong khi tu luyện Phong Lôi Chưởng?

- Ngươi lập tức cho gọi Triệu Phong.

Đại trưởng lão phân phó.

- Sư tôn, hình như Tông chủ cũng phái người đi tìm Triệu sư đệ rồi.

Dương Càn nói.

Nhất thời, việc Triệu Phong xuất quan liền khiến từ trên xuống dưới Tông môn chú ý, thậm chí còn xuất hiện một số động tĩnh.

Đám đệ tử tân tú thì lại chú ý tới thực lực của Triệu Phong tăng trường ra sao.

Chân truyền đệ nhất Dương Càn và chân truyền đệ nhị Bắc Mặc, sau Tiểu Hội Tam Tông, tu vi cũng tiến triển không nhiều, đều gặp phải bình cảnh.

Bắc Mặc chỉ còn cách Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong một khoảng rất ngắn.

Mà Dương Càn thì vẫn là Lục trọng thiên, muốn đạt tới Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong cũng không phải chỉ vài tháng là có thể làm được.

Dựa theo lẽ thường, Dương Càn muốn đột phá Thất trọng thiên, ngắn thì phải hai ba năm, nhiêu thì có khi hơn mười năm. Trừ phi tư chất đạt tới cấp bậc Địa Linh thể trong truyền thuyết, lại được nhiều tài nguyên cung cấp, nếu không thì rất khó có thể đột phá cấp bậc trong vòng mấy tháng.

Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, bảy lần lột xác, vượt qua cực hạn sinh linh bình thường, lần sau khó hơn lần trước.

Ngược lại, Triệu Phong lúc trước chỉ có tu vi Tứ trọng thiên, biên độ tăng trường sẽ nhanh hơn một chút.

Hắn vừa xuất quan không lâu, người tới bái phỏng đã nổi liền không dứt.

Lâm Phàm là người đầu tiên tới, tiếp đó là Vân Hương Mộng, Tiêu Vẫn, Từ Chấp, Liễu Nguyệt Nhi, kê cả một số đệ tử chân truyền cũng nghe phong thanh mà tới.


- Chúc mừng Triệu sư đệ, thần công đại thành, tu luyện Phong Lôi Chưởng tới cảnh giới cao nhất.

Tuyền Thần ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười, chợt nói.

Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây đều xôn xao, không ít đệ tử cũng đồng loạt vuốt mông ngựa.

Người bình thường đều chúc mừng Triệu Phong tấn cấp, duy chỉ có hắn ta là đề cập tới Phong Lôi Chưởng, hiển nhiên là có ý thăm dò.

- Chỉ là Phong Lôi Chưởng mà thôi, cũng không có gì ghê gớm, không lâu nữa, ta thậm chí còn xem xét đổi một công pháp có đẳng cấp cao hơn đấy.

Triệu Phong mập mờ nói.

Ngữ khí của hắn thoạt nhìn cuồng vọng, khiến người khác không thể nắm bắt.

Triệu Phong rót cuộc đã thành công chưa? Hắn nói muốn thay đổi công pháp, có hàm ý gì?

- Tại sao Triệu Phong lại phải đổi công pháp? Chẳng lệ hắn đã thành công đột phá tầng thứ sáu của Phong Lôi Chưởng, nhưng bởi vì tính nguy hiểm của công pháp nên không thể dễ dàng sử dụng, có hạn chế nhất định?

Ánh mắt Tuyền Thần đột nhiên lóe lên.

Ý nghĩ của hắn rất hợp lẽ thường.

Dựa theo ghi chép, tu luyện Phong Vân Chướng tới cảnh giới cao nhất, rất có thể sẽ bị sét đánh chết.

Triệu Phong bây giờ không chết, lại con nói muốn đổi công pháp cao hơn, nhất định có chỗ kiêng kỵ.

Một lát sau.

Thì ra, Tông chủ và mấy vị trưởng lão cũng tìm Triệu Phong có việc, vì vậy dứt khoát gặp mặt tại Trung Xu Điện.

- Được!

Triệu Phong khẽ gật đầu, cùng một vài đệ tử chân truyền đi tới Trung Xu Điện.

Trong Trung Xu Điện.

Ba người Tông chủ, Đại Trưởng lão, Vân Hải chân nhân cũng có mặt ở đây.

Trong đó, Hiểu Nguyệt Tông chủ là vẻ mặt đầy vui mừng.

Đại trưởng lão thì mặt không biểu tình, trong mắt mơ hồ có chút chờ mong.

Ánh mắt Vân Hải chân nhân sáng rực như đuốc, nhìn chằm chằm Triệu Phong.

Rất nhanh, cả ba người đều nói rõ ý đồ.

Đại khái có hai vấn đề.

Thứ nhất, vấn đề có liên quan tới việc Triệu Phong tu luyện Phong Lôi Chưởng.

Thứ hai, Tông môn cần Triệu Phong ra tay thi triển bí thuật tinh thần, để cho mấy vị đệ tử chân truyền khác tự thân thể nghiệm.

Về vấn đề thứ hai, Triệu Phong lập tức đáp ứng.


- Lần này có bao nhiêu người tham gia Liên minh thịnh hội?

Triệu Phong chợt hỏi.

- Mười người.

Hiểu Nguyệt Tông chủ đáp.

Triệu Phong thầm nghĩ, nhân số quả thật không ít, còn nhiều hơn so với tưởng tượng.

Đại trưởng lão giải thích:

- Dựa theo quy tắc, mỗi Tông môn trong liên minh chỉ có ba danh ngạch cố định. Những danh ngạch còn lại cần phải giao nộp ra không ít nguyên tinh thạch. Bởi vì dù sao Liên minh thịnh hội cũng có ban thưởng, cho nên cần mười ba Tông cùng xuất ra tài lực.

Triệu Phong lập tức tỉnh ngộ.

Liên minh thịnh hội là một sân khấu lớn, đối với đệ tử tinh anh của Tông môn chính là một cơ hội ma luyện tiến bộ.

Bởi vậy, cho dù để đạt được một danh ngạch cần trả một cái giá rất lớn, thế nhưng mười ba Tông đều không tiếc.

Mười đại đệ tử chân truyền của Hiểu Nguyệt Tông, toàn bộ đều tham gia thịnh hội, có thể nói là “xuất huyết” khá nhiều.

Nhưng trong mười ba Tông, những Tông phái xếp hạng hàng đầu, rất có thể càng có nhiều danh ngạch hơn, bởi dù sao thì vốn liếng và tài lực của những Tông phái này cũng rất hùng hậu.

Hiểu Nguyệt Tông chợt cười nói:

- Tinh anh của Cổ U Điện, đại khái mỗi người đều có tiến vào hai mươi hạng đầu. Bởi vậy, đệ tử của bổn Tông, nếu muốn tiến vào hai mươi hạng đầu, không thể tránh khỏi phải giao phong với bọn họ.

Nàng còn yêu cầu Triệu Phong lúc thi triển bí thuật tinh thần, không được phép tạo thành thương tổn cho những đệ tử chân truyền này, thậm chí còn không được phép lưu lại tâm ma.

Bí thuật tinh thần của Triệu Phong rất mạnh, trong Tiểu Hội Tam Tông, mọi người đã được chứng kiến, mạnh mẽ như Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng không thể ngăn cản được.

- Không vấn đề! Cái này còn phải xem tình huống ý chí của mỗi người, đại khái có thể tăng từ 10% đến 100% để tăng khả năng kháng cự.

Triệu Phong gật đầu đáp ứng.

Đây chính là thời điểm lập công, Tông môn nhất định sẽ ban thưởng cho hắn, kể cả điểm cống hiến, nguyên tinh thạch, hoặc các loại đãi ngộ khác,...

Địa vị của Triệu Phong trong Tông môn càng cao, lực bảo hộ sẽ càng mạnh, ngay cả Quảng Quân Hầu và Triệu tộc cũng sẽ được thơm lây.

Sắc mặt Vân Hải chân nhân có chút khó coi, nhưng rất nhanh lại chuyển thành vui mừng.

- Triệu sư điệt, Phong Lôi Chưởng của ngươi tu luyện như thế nào rồi? Trong truyện thuyết, khi đạt tới cảnh giới cao nhất của môn công pháp này, thậm chí có thể quét ngang tồn tại dưới Chân Linh cảnh, thậm chí ngay cả Chân Linh cảnh cũng phải né tránh ba phần.

Vân Hải chân nhân rốt cuộc cũng đề cập tới vấn đề của bản thân.

Quét ngang tồn tại dưới Chân Linh cảnh!

Mọi người vừa nghe vậy liền kinh hãi, thốt lên:

- Phong Lôi Chưởng này thật kinh khủng.


Đệ tử chân truyền ở đây cũng có vài phần kiêng kỵ và sợ hãi khi nhìn về phía tên “Triệu điên” này.

“Triệu điên” chính là ngoại hiệu mà thành viên trong Hiểu Nguyệt Tông đặt cho Triệu Phong, một mặt là vì trong tên của hắn có một chữ “Phong” (điên), một mặt khác là vì hắn tu luyện Phong Lôi Chưởng cuồng vọng bá đạo, trong Tông môn này, cũng không có mấy người dám trêu chọc hắn.

- Chẳng lẽ hắn đã thực sự tu luyện “Phong Lôi Chưởng” đến cảnh giới cao nhất rồi?

Mọi người lập tức kinh hãi.

Ngay cả Tông chủ và trưởng lão cũng đều rất quan tâm tới vấn đề này.

- Đệ tử quả thực đã tu luyện tới cảnh giới cao nhất.

Triệu Phong đáp.

Lời này vừa nói ra, mọi người trong đại điện lập tức rung động. Đám người Tuyền Thần và Bắc Mặc giống như trúng phải trọng kích, sắc mặt trở nên khó coi.

- Phong nhi, ngươi có cảm thấy không ổn chỗ nào hay gặp phải hoàn cảnh nguy hiểm gì không?

Đại trưởng lão quan tâm hỏi.

Triệu Phong giải thích:

- Môn công pháp này đã được ta hoàn thiện, tính nguy hiểm giảm đến mức thấp nhất. Thế nhưng uy lực của nó cũng chỉ ngang với công pháp Phàm phẩm thượng cấp bình thường khi tu luyện đến cảnh giới viên mãn mà thôi.

Một môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, nếu như tu luyện đến cảnh giới viên mãn, uy lực cũng cực kỳ khủng bố, huống chi còn liên quan tới Lôi Điện.

- Như vậy, Phong Lôi Chưởng đạt tới cảnh giới cao nhất có thể dẫn động cửu tiêu lôi đình, liệu có phải là sự thật hay không?

Vân Hải chân nhân vẫn nhìn hắn chằm chằm.

Nếu như dựa theo lời miêu tả của Triệu Phong, Phong Lôi Chưởng tuy rằng đáng sợ, nhưng còn chưa được tính là quá mức biến thái.

- Thật sự.

Triệu Phong lời ít mà ý nhiều.

Thật sự!

Mọi người ở đây đều hít sâu một hơi. Ngay cả Tông chủ và trưởng lão cũng phải động dung.

- Đương nhiên, bất kể là lực lượng mạnh mẽ nào vượt qua cảnh giới của bản thân thì đều phải trả một cái giá lớn và hạn chế nhất định.

Triệu Phong nói tiếp.

Hạn chế và trả một cái giá lớn?

Vân Hải chân nhân nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ: Quả nhiên là thế.

- Dẫn động Lôi Đình, cần phải trong thời tiết mây đen hoặc có dông tố. Dưới thời tiết mây đen, có 50% xác xuất dẫn động được Lôi Đình. Trong thời tiết mưa dông, có 100% xác xuất dẫn động Lôi Đình. Đây chính là điều kiện hạn chế.

Thoáng dừng lại một chút, Triệu Phong tiếp tục nói:

- Một khi dẫn động Lôi Đình, sẽ phát động lực lượng siêu việt bản thân gấp mười mấy lần, uy lực cực kỳ đáng sợ, có thể quét ngang bắt kỳ tồn tại nào dưới Chân Linh cảnh, nếu Chân Linh cảnh chính diện đối kháng thì cũng có khả năng bị trọng thương. Đương nhiên, cái giá lớn phải trả chính là ta cũng có 50% xác xuất bị Lôi Đình quấn quanh người mà chết. Uy lực của Lôi Đình càng lớn, xác xuất tự hủy diệt bản thân cũng càng lớn.

Chúa Tể Chi Vương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương Truyện Chúa Tể Chi Vương Story Chương 216: Phong lôi tầng thứ sáu
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...