Chúa Tể Chi Vương

Chương 1447: Trở lại Thiên Cầm Vực

Cực Nhiệt Địa Ngục, sau khi hai đại thế lực Ngũ tinh đại chiến một trận, hoàn cảnh của nơi này cũng trở nên càng ngày càng ác liệt hơn, đẳng cấp nguy hiểm lại tăng lên một cấp bậc.

Một ngày này, trên không trung Cực Nhiệt Địa Ngục đột nhiên xuất hiện một lão giả sắc mặt uy nghiêm trang trọng, mái tóc năm màu theo gió tung bay. Khoảnh khắc lão giả xuất hiện, độc vụ cực nóng trong toàn bộ Cực Nhiệt Địa Ngục đều điên cuồng mạnh mẽ ba động, giống như đang triều bái lão giả vậy.

- Không còn kẻ nào ở đây!

Thần thức của lão giả bao trùm toàn bộ Cực Nhiệt Địa Ngục, lại không phát hiện ra bất kỳ tình huống gì. Trong cơ thể lão giả đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng Thần thức vô cùng cường hãn, bao phủ ra bốn phương tám hướng thiên địa. Giờ phút này, toàn bộ thiên địa đều bị Thần thức của lão giả bao trùm tới, cũng xuất hiện các loại dị tượng.

- Thần thức bao trùm hơn phân nửa Xích Tinh Vực, cũng không phát hiện ra Thần Mâu thứ chín!

Lão giả khẽ thở dài một tiếng, thân hình dần dần trở nên trong suốt, phảng phất như đã dung nhập vào trong thiên địa tự nhiên vậy.

Lại đi qua thêm mười ngày, một đạo thân ảnh tối đen như mực đột nhiên hàng lâm nơi đây. Trong cặp mắt hắn tản ra một cỗ khí tức tử vong nồng đậm, mạnh mẽ áp chế xuống toàn bộ đám độc vụ trong Cực Nhiệt Địa Ngục.

- Đã tới chậm rồi sao?

Ánh mắt Thiên Tịch Thần Chủ khẽ trầm xuống. Sau khi hắn biết được Triệu Phong đã xuất hiện ở nơi này, liền lập tức chạy tới, nhưng cuối cùng vẫn đã tới chậm.

- Hừ! Ta xem ngươi có thể trốn chỗ nào?

Thiên Tịch Thần Chủ hừ lạnh một tiếng, cấp tốc rời khỏi nơi này, tiếp tục truy tìm hành tung của Triệu Phong.

o0o

Tại thời điểm Thiên Tịch Thần Chủ chạy tới Cực Nhiệt Địa Ngục, chuyện tình hai đại thế lực Ngũ tinh đại chiến đã triệt để truyền ra trong Xích Tinh Vực.

Kết quả trận đại chiến, bên phía Cổ Hồn Điện đại bại, bốn gã Thần Chủ chỉ còn lại một mình Điện chủ Cổ Hồn Điện trọng thương bỏ chạy, các thành viên Cổ Hồn Điện cũng bỏ chạy tứ tán. Mà Cự Thần Điện thì thuận lý thành chương chiếm lĩnh địa bàn trước đây của Cổ Hồn Điện. Cự Thần Tộc rốt cuộc lại nhìn thấy ánh mặt trời, trọng chưởng lại những thế lực ngày trước. Đại đa số các thế lực căn bản cũng không dám phản kháng, ngay lập tức quy thuận.

Đồng thời, tin tức Thần Mâu thứ chín đột nhiên xuất hiện cũng truyền lưu ra ngoài. Bất quá trong mắt mọi người, đây đều là những lời nói vô căn cứ mà thôi. Thần Mâu thứ chín vốn hư vô mờ mịt, nếu không tận mắt nhìn thấy hoặc có chứng cớ xác thực, làm gì có người nào chịu tin tưởng đây?

Nhưng vẫn như cũ có không ít Đại năng không ngừng chạy tới Xích Tinh Vực, tựa hồ cũng muốn truy tầm tung tích của Thần Mâu thứ chín phù dung sớm nở tối tàn.

o0o

Triệu Phong trong lúc ngủ mê đã có một giấc mộng… Trong giấc mộng, hắn quay về Đại Lục Vực, dần dần hắn đi tới Nam Lâm Hải, Phù Mộng Thánh Địa, Thiên Cầm Vực…

- Đạo thân ảnh kia, có phải là Liễu Cầm Hâm không?

Triệu Phong chậm rãi đi tới Thiên Cầm Vực. Toàn bộ thiên địa đều giống như một mảnh hình ảnh mộng huyễn, Thiên Thánh Cầm Cung cách đó không xa cũng giống hệt như vậy.


Ông!

Đột nhiên, Triệu Phong chợt giật mình một cái, hết thảy hỗn loạn vặn vẹo trước mắt nhất thời biến mất.

- Tỉnh rồi… Không biết đã ngủ say bao lâu rồi?

Triệu Phong mở mắt ra. Nếu hắn nhớ không lầm, trước đây khi Thần Mâu thức tỉnh đã khiến cho hắn lâm vào ngủ say, mãi cho tới hiện tại hắn mới tỉnh lại.

Đầu tiên, Triệu Phong đảo mắt quan sát bốn phía.

- Hửm? Có gì đó không đúng!

Sắc mặt Triệu Phong nhất thời sửng sốt. Trong thiên địa một mảnh tối tăm mờ mịt, vụ khí đằng đằng, nguyên khí cực kỳ mỏng manh, không gian cũng vô cùng yếu đuối.

- Đây là nơi nào?

Tả Mâu Triệu Phong ngắm nhìn bốn phía. Phương xa, có một tòa Đảo vực sinh cơ bừng bừng. Nhìn bề ngoài hình dạng tòa Đảo vực này giống như một cây cổ cầm vậy, mơ hồ có thể thấy được cẩm tú sơn hà bên trong đó. Hòn đảo này mang đến cho Triệu Phong khí tức thập phần an hòa cùng thân thiết.

- Đây là… Thiên Cầm Vực!

Toàn thân Triệu Phong khẽ run lên, thần sắc đại biến. Địa điểm hắn lâm vào ngủ say chắc là một cái hải vực nào đó trong Xích Tinh Vực. Nhưng sau khi tỉnh lại, như thế nào lại trở về Thiên Cầm Vực tại Nam Lâm Hải trong Đại Lục Vực rồi?

- Nằm mơ! Nhất định là đang nằm mơ!

Triệu Phong nhắm hai mắt lại, mạnh mẽ xoa xoa. Sau khi Thần Mâu thức tỉnh, Triệu Phong cảm giác chính mình thật sự có chút hồ đồ, thường xuyên nhìn thấy một vài hình ảnh không thể tưởng tượng nổi, tựa như là đang nằm mơ vậy. Mà giờ phút này, không ngờ hắn lại xuất hiện ở phụ cận Thiên Cầm Vực, cái này hiển nhiên là đang nằm mơ!

Triệu Phong lại một lần nữa mở hai mắt ra, nhưng hết thảy trước mắt cũng không hề thay đổi chút nào, hắn vẫn như cũ đang ở tại Thiên Cầm Vực!

- Cái này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Triệu Phong nhất thời có chút ngây ngẩn. Như thế nào sau khi chính mình tỉnh dậy lại xuất hiện ở Đại Lục Vực? Chẳng lẽ thời điểm mình đang ngủ, đã bị người khác đưa tới đây sao?

Tuy rằng có chút không rõ, cảm giác không thể tưởng tượng nổi, nhưng Triệu Phong cũng không tiếp tục vướng mắc ở vấn đề này lâu. Nếu thật sự đã trở về, vậy thì cũng tốt! Dù sao trước đây hắn cũng đã dự định có thời gian sẽ trở lại Đại Lục Vực một chuyến. Cho dù đây là giấc mơ, như vậy cũng không sao, cứ xem nó như sự thật, thể nghiệm một phen cũng tốt.

Triệu Phong thoáng điều tra Không gian Trữ vật cùng không gian trong Trường bào Thời Không một chút. Diệt Thế Hắc Long cùng với các phân thân cũng vẫn còn ở bên trong, chỉ có Tiểu tặc miêu là không thấy bóng dáng đâu cả!

- Thiên Cầm Vực, Thiên Thánh Cầm Cung!


Tả Mâu Triệu Phong quét về phía một chốn thế ngoại đào nguyên nào đó trong Thiên Cầm Vực. Trong đó lầu các san sát, phong vận cổ xưa, mơ hồ truyền đến tiếng đàn du dương.

Thân hình Triệu Phong lóe lên, trực tiếp xuất hiện tại Thiên Thánh Cầm Cung. Sau đó, hắn lặng yên không một tiếng động tiến vào nội cung, đi tới Cấm địa của Thiên Thánh Cầm Cung. Đây là một cái vực sâu sương mù bao phủ khắp nơi, xung quanh trống không một mảnh, bộ dáng có chút tịch liêu.

- Không còn nữa?

Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên, lẩm bẩm nói. Theo lý thuyết, trong Cấm địa Thiên Thánh Cầm Cung phải có một tòa Phạm Luân Cổ Âm Điện mới đúng, mà Liễu Cầm Hâm chính là đang ở bên trong. Nhưng hiện tại, nơi này lại không có bất cứ thứ gì!

- Nếu hết thảy những chuyện này không phải là nằm mơ, như vậy Liễu Cầm Hâm cùng với Phạm Luân Cổ Âm Điện đã đi đâu rồi?

Triệu Phong ngẩng đầu lên, trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc. Đồng thời, trong đầu của hắn cũng xuất hiện một hình ảnh, đó chính là nữ tử bạch y hắn nhìn thấy tại trong Cực Nhiệt Địa Ngục lúc trước.

- Có lẽ hết thảy những chuyện trước mắt đều là thật! Mà ta cũng thật sự đã về tới Đại Lục Vực!

Trong mắt Triệu Phong lóe lên một tia quang mang. Lúc này hắn vững tin, nữ tử bạch y lúc trước hắn nhìn thấy trong Cực Nhiệt Địa Ngục chính là Liễu Cầm Hâm! Như vậy, Phạm Luân Cổ Âm Điện cùng Liễu Cầm Hâm trong Cấm địa Thiên Thánh Cầm Cung đều không thấy đâu nữa, cũng hoàn toàn có thể giải thích được.

- Trước về lại Thanh Hoa Vực một chuyến a!

Triệu Phong lẩm bẩm một tiếng, chuẩn bị xoay người rời khỏi, nghi ngờ trong lòng hắn đã được giải trừ.

- Kẻ nào? Lại dám xông vào Cấm địa của Thiên Thánh Cầm Cung!

Đúng lúc này, một đạo thanh âm cuồng nộ đột nhiên từ phía sau truyền đến.

- Đã lâu không gặp, Lý Tuyết Di!

Triệu Phong thấp giọng nói, sau đó xoay người lại. Một nàng nữ tử đang đứng trong mông vụ cách đó không xa. Nàng một thân váy dài tuyết bạch, mái tóc dài chấm đất, khí chất xinh đẹp nho nhã tuyệt tục, còn có một loại cảm giác tiên vận cổ điển vẫy mực thành họa. Nàng nữ tử này chính là kẻ trước đây khi Triệu Phong vừa mới tới Thiên Cầm Vực đã gặp phải, Thủ tịch Đại đệ tử Lý Tuyết Di của Thiên Cầm Thánh Cung!

- Là… ngươi?

Khuôn mặt Lý Tuyết Di từ tức giận nhất thời biến thành kinh ngạc thất sắc, ngọc thủ không khỏi che lấy cái miệng nhỏ nhắn. Không sai! Lúc này xuất hiện trước mặt nàng, chính là đạo thân ảnh vẫn mãi luôn không thể xua tan đi trong đầu nàng kia.

Sưu! Sưu! Sưu!

Đúng lúc này, lại có thêm mấy đạo thân ảnh nữa chạy tới nơi đây.

- Là người phương nào?

- Rốt cuộc là kẻ nào dám lén lút tiến vào Cấm địa của Thiên Thánh Cầm Cung?

Mấy vị cao tầng Đại Đan Nguyên Cảnh, Vương giả của Thiên Thánh Cầm Cung nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong, nhất tề quát lớn. Nhưng đúng lúc này, Cung chủ Lý Tuyết Di của bọn chúng đột nhiên bay thẳng về phía trước, đi thẳng tới trước mặt Triệu Phong, cặp thu mâu xinh đẹp chăm chú nhìn hắn.

- Là ngươi sao? Ngươi đã trở lại nơi này!

Bộ dáng Lý Tuyết Di thanh nhã cao quý, chậm rãi tiến tới trước mặt Triệu Phong, cặp mắt thủy quang ba động.

- Cung chủ!

- Đã xảy ra chuyện gì?

Từng tên từng tên cao tầng Thiên Thánh Cầm Cung ở đây cũng đều trừng mắt há miệng. Lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy Cung chủ của mình tiếp cận một gã nam tử xa lạ như vậy, hơn nữa bộ dáng lại còn thất thần như thế.

Lý Tuyết Di được xem là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Cầm Vực, lại càng là Cung chủ của Thiên Cầm Thánh Cung, tuổi còn trẻ đã có tu vi Đại Đế, là Nữ Thần trong lòng của không biết bao nhiêu nam tử. Thậm chí còn có không ít thanh niên tuấn kiệt, cường giả thiên tài thường xuyên không ngại đường xa vạn dặm chạy tới đây, biểu đạt tâm ý với Lý Tuyết Di.

- Ngươi là kẻ nào? Lại dám xâm nhập vào Cấm địa!

Một gã nam tử tóc tím trong đám cao tầng, trong mắt chợt lóe lên một tia ghen tỵ, đột nhiên hét lớn. Nhìn thấy Nữ Thần trong lòng mình lộ ra vẻ mặt như vậy đối với một gã nam tử xa lạ, điều này khiến cho trong lòng hắn thập phần khó chịu.

Oanh!

Đồng thời, trong cơ thể hắn cũng tản mát ra một cỗ khí tức Vương giả cường đại, khiến cho tầng sương mù nồng đậm trong vực sâu nhất thời tiêu tán không còn.

- Câm miệng!

Lý Tuyết Di đột nhiên quát lớn một tiếng. Toàn bộ thiên địa đều ong ong chấn động, cỗ vĩ lực Vương giả kia cũng lập tức tiêu tán vô tung. Khóe miệng gã nam tử tóc tím kia chảy ra một tia huyết dịch, thân hình lui nhanh về phía sau, khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Đúng lúc này, một lão phụ nhân bộ dáng duyên dáng sang trọng, chợt chậm rãi đi tới.

- Thái thượng Trưởng lão!

Đám cao tầng bốn phía nhất tề hô lớn.

- Là ngươi, Triệu Phong!

Vẻ mặt thần sắc lão phụ nhân hoa lệ lộng lẫy này lúc nào cũng luôn bình thản, nhưng khi nàng nhìn thấy Triệu Phong, toàn thân nàng lại run lên một cái, kinh ngạc thốt lên.

- Lão Cung chủ!

Triệu Phong nhìn về phía vị Cung chủ thượng nhiệm của Thiên Cầm Thánh Cung, khẽ gật đầu một cái. Trước đây vị Cung chủ này đã từng liên thủ với hắn, đối kháng với Tử Vong Đại Đế.


- Triệu Phong?

Mọi người không khỏi lặp lại cái tên này. Một số ít vài người cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc. Dù sao, Triệu Phong đã từng mấy lần ghé qua Thiên Thánh Cầm Cung, cũng có không ít người từng gặp qua hắn. Nhưng sau khi Triệu Phong tiến vào Thần vực Man Hoang, khí chất cùng khuôn mặt cũng đã có chút thay đổi.

Trong một căn phòng an tĩnh thanh nhã…

- Phạm Luân Cổ Âm Điện? Chừng năm mươi năm trước, nó đã vô duyên vô cớ biến mất!

Lý Tuyết Di hồi ức trong chốc lát, trực tiếp nói. Trước đây, Phạm Luân Cổ Âm Điện đột nhiên phiêu phù lên khỏi mặt đất, sau đó chậm rãi biến mất, toàn bộ thành viên của Thiên Thánh Cầm Cung cũng đều bị kinh động.

- Ta cáo từ trước!

Sau khi biết rõ tất cả tình huống, Triệu Phong liền cáo từ rời đi.

Trong phòng, thân hình Triệu Phong đột nhiên trực tiếp biến mất. Thần sắc Lý Tuyết Di thoáng sửng sốt, quỹ tích biến mất của Triệu Phong, ngay cả nàng thân là Hư Thần Đại Đế cũng đều nhìn không thấu.

- Hắn đã đi rồi!

Lý Tuyết Di khẽ cúi đầu, trong mắt toát ra một tia thần sắc bi thương.

- Haizzz… Tuyết Di, ngươi và hắn không phải là người cùng một thế giới!

Lão Cung chủ khẽ thở dài một tiếng, sau đó xoay người rời đi.

o0o

Trong vụ hải mê mê man mang, một đạo hư ảnh lóe lên rồi biến mất. Trở về Đại Lục Vực, Triệu Phong phong ấn tu vi của chính mình xuống, để tránh cho hắn trong lúc vô tình tiết lộ ra khí tức, mang đến tai nạn cho phiến không gian này.

Sau khi rời khỏi Thiên Thánh Cầm Cung, dọc đường trở về, Triệu Phong lại cố ý ghé qua một vài chỗ, gặp qua một vài người quen cũ trước đây, ví dụ như Tử Mộc Đại Đế, Vĩnh Phong Điện Chủ…

Thời gian còn lại, Triệu Phong tiến hành nghiên cứu Tả Mâu của mình. Lần này Tả Mâu lột xác, đã mang đến cho Triệu Phong một loại cảm giác hết sức kỳ quái. Hắn thậm chí còn suy đoán, chính mình đột nhiên trở về Đại Lục Vực, có lẽ cũng có quan hệ nhất định với Tả Mâu.

- Thần Mâu thứ chín sao?

Triệu Phong cảm thụ được Thần Linh Nhãn không tầm thường. Trước đây hắn từng gặp qua hình chiếu khóa không của Thời Không Chúa Tể, cho nên cũng có thể xác định Thần Linh Nhãn của chính mình đã đạt tới cấp bậc Thần Mâu!

Trong Không gian Thần Mâu, ngân cầu mộng huyễn kia trong sáng thông thấu, giống như một viên thủy tinh cầu vậy. Mà bên trong thủy tinh cầu là một mảnh mộng huyễn. Thật giống như trong cái thủy tinh cầu này bao hàm tất cả màu sắc của thế gian vậy. Mà trên thủy tinh cầu, một cái đồ án nhãn mâu mộng huyễn phát quang rạng rỡ.

Mấy ngày sau, Quần Đảo vực Cổ Thanh, Thanh Hoa Vực, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trên không trung của Thanh Hoa Vực.

Chúa Tể Chi Vương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chúa Tể Chi Vương Truyện Chúa Tể Chi Vương Story Chương 1447: Trở lại Thiên Cầm Vực
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...