Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 24: Thói quen ngồi ngoài ban công cửa sổ -Tôi thật sự đáng chết như vậy sao

41@-Thấy Châu Ly ngồi ở đó thì cô cũng không mảy may quan tâm cho lắm mà kéo ghế ra rồi ngồi ở phía đối diện.Khi mà cô vừa ngồi xuống thì Bắc Sở cũng vừa đi xuống…

" Anh …anh xuống rồi sao …"

" Ừm "

Cô ta bắt đầu làm một người vợ ngoan hiền mà đứng dậy bới cơm,Bắc Sở thấy cô ta đảm đang như vậy thì cũng không nói gì.

" Y Nhi cơm của cháu"

" Ừm,cảm ơn "

" À bữa tối này là đầu bếp chuẩn bị riêng để bồi bổ cho cháu đấy…"

" Vâng "

Y Nhi cô chẳng muốn nói chuyện với bọn họ một chút nào cả và nhất là Hà Châu Ly,chính cô ta đã hại cô ra nông nổi như thế này,ấy vậy mà vẫn cứ thích giả nai như vậy.

Nhận lấy chén cơm thì cô cũng chỉ biết cúi đầu ăn mà thôi mặc cho hai người họ âu yếm tình tứ với nhau, nhưng mà phải công nhận một điều là đầu bếp làm đồ ăn rất là ngon khiến cho cô không thể nào ngừng đũa được.

" Y Nhi hình như cháu rất đói bụng thì phải '"

" Ừm, đúng vậy …Tại buổi trưa cháu không có ăn cơm,cám ơn cô Châu Ly đã quan tâm …"

" Vậy thì cháu phải ăn cơm nhiều vào nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe "

Suốt bữa ăn Bắc Sở không nói một lời nào cả,anh vừa ăn vừa quan sát hai người họ nhưng mà người mà anh để ý nhiều nhất vẫn là Y Nhi …Tại sao từ trưa đến giờ mà cô ấy vẫn không ăn cơm chứ bộ tự tính hành hạ chính mình cho đến chết hay gì.

Sau khi ăn cơm xong thì Y Nhi đi ra phòng khách xem tivi,ở trong phòng ăn bây giờ cũng chỉ còn hai người mà thôi.

" Cơm không vừa miệng với anh sao."

" Không có,cơm rất ngon …"

" Ừm,vậy anh ăn nhiều vào "

Bắc Sở gật đầu rồi nhanh chóng ăn hết chén cơm,ăn xong thì anh đi thẳng lên thư phòng của mình mà không đi ra phòng khách..Châu Ly thấy anh đi lên lầu rồi thì cô ta mới đi ra phòng khách với mục đích là ly gián cả hai người họ.

" Công nhận cô cũng hồi phục nhanh thật “”_ Nói xong thì cô ta liền ngồi xuống ghế sofa rồi ăn trái cây …

“Cũng may là tôi phước lớn mạng lớn cho nên chưa có chết được”

" Châu Ly tôi nghĩ cô nên an phận đi sau này đừng có mà kiếm chuyện với tôi còn không thì tôi nói ra chuyện chị đánh tôi cho chú ấy biết đấy …"

" Hừ,vậy thì mày ảo tưởng quá mức rồi …Bắc Sở anh ấy đã biết chuyện này rồi nhưng mà anh ấy vẫn không làm gì tao cả, ngược lại anh ấy còn phải cảm ơn tao vì đã đánh mày nhập viện "

Thật sự là như vậy sao,cô không ngờ chuyện này anh ấy cũng đã biết rồi …Lần trước anh ấy có hỏi chuyện này,hoá ra là chỉ có 1 mình cô tự ảo tưởng mà thôi.

’ “” Sao! Chắc mày thất vọng lắm nhỉ,tao đã nói rồi dù có như thế nào thì anh ấy cũng đứng về phía của Châu Ly này mà thôi "

" Cô …cô đừng vội đắc ý,sau này cô cũng sẽ bị chú ấy bỏ rơi vì cái tội giả tạo mà thôi …"

" Hừ,tao đang chờ cái ngày đó đây nè … Nhưng mà tao nghĩ người bị đuổi sẽ là mày "

" Được!! Tôi cũng mong là chú ấy sẽ đuổi tôi đi, bởi vì tôi không muốn sống với con người độc ác như vậy..Cô thích thì cùng nhau sống với chú ấy đi …"

" Cao Y Nhi mày thật sự ghét anh ấy đến như vậy à, dù gì thì đó cũng là chú của mày đấy …""

" Đương nhiên rồi,tôi thật sự rất hận chú ấy..Vậy cho nên sau này tôi không muốn dính líu đến các người nữa, không gặp được thì càng tốt, tránh được cái nào thì tránh …"

Y Nhi nói xong liền đứng dậy đi lên lầu, phải nói là cô mệt mỏi lắm rồi,mệt vì phải sống chung với những người giả tạo như thế này …Còn về anh ấy nữa lúc thì thế này lúc thì thế kia khiến cho cô chẳng thể nào hiểu nổi,vậy tại sao anh ấy không đâm cô một nhác cho chết luôn đi sao mà cứ thích dày vò cô sống dở chết dở như thế này…

Bước vào phòng cô lấy thuốc ra uống rồi đi ra ban công ngồi hóng mát, giờ này gió rất là mát,tâm trạng cũng vơi đi được một chút. … Ước gì bản thân mình sẽ được 1 lần làm những điều mình thích,và làm những gì mà mình ước muốn.

Cao Bắc Sở anh được lắm,anh vì người phụ nữ đó mà xem thường tính mạng của cô,ấy vậy mà mấy ngày qua cô cứ tưởng là anh đã thay đổi rồi … Nhưng không cuối cùng thì thì đó cũng là mấy trò lừa gạt của anh mà thôi,anh tàn nhẫn thật đấy..

Anh có biết là lúc đó Y Nhi đau lắm không? Máu chảy ra rất nhiều và cô cứ tưởng là bản thân mình đã chết và sắp được đi gặp ba mẹ luôn rồi. Nhưng ông trời vẫn không nỡ lấy đi sinh mạng này,chắc ông ấy muốn cho Y Nhi sống để thấy được cái sự thật tàn khốc như thế …

Đúng thật là nực cười mà,anh ấy thà bảo vệ người ngoài chứ không hề tin tưởng và lắng nghe cô một chút nào. Mười mấy năm qua anh ấy đã như vậy rồi nhưng không hiểu tại sao bản thân mình lại cố chấp đến như vậy nữa,chắc có lẽ do bản thân mình lụy tình đến điên rồi,sao cô lại nghĩ Cao Bắc Sở sẽ thay đổi vì cô chứ bởi vì đó là 2 chuyện không thể xảy ra được …

Và anh ấy cũng đã từng nói hai người không thể sống chung một nhà, cùng lời nói và cùng một chí tuyến … Những gì mà anh ấy tốt với mình ở trong thời gian qua, thì đó chắc là một phần ở trong kế hoạch trả thù của anh ấy mà thôi.


Bắc Sở lúc này thì anh cũng chỉ biết lao đầu vào công việc mà thôi ,anh làm cho đến 11 giờ khuya thì cũng rời khỏi thư phòng rồi đi qua phòng của Y Nhi. .Anh bước vào thì thấy cô đang ngồi ở ban công cửa sổ ,bỗng dưng trái tim của anh có chút nhói khi thấy cô đau buồn và thất thần như vậy.


" Y Nhi cháu mau đi ngủ đi …""


" Đây là chuyện của cháu không cần chú quan tâm đâu …,"


Hừ !! Cô gái này hôm nay lại 5 lần 7 lượt từ chối hắn vậy được thôi anh sẽ chiều theo cô một lần .


Anh từ từ bước đến rồi bế cô lại giường, người đàn ông này hành động quá nhanh khiến cho cô không thể nào mà trở tay lại được. .


" Ah …Ưm …chú. …mau buông ra …"


" Không buông "



Nói xong anh liền hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô rồi sau đó đưa tay kéo quần áo trên ngươi cô xuống …Bắc Sở hôn khắp người của cô và không có nơi nào là anh không chạm qua cả. .


" Ư …ưm. …ah…mau buông ra …ư…"_ Y Nhi khẽ rên rỉ rồi cắn lên vai của anh ,nhưng mà Bắc Sở vẫn không chịu buông ra mà vẫn cứ tiếp tục vùi đầu ở trong hõm cổ của đối phương mà hôn. .


Quần áo của cả hai đã không còn nữa ,anh tách đùi của cô ra rồi từ từ đưa cậu bé của mình vào trong …Đây là lần thứ hai mà Y Nhi quan hệ,nó cũng giống như lần trước vậy không ngừng đau đớn và khổ sở …


" Ah …ưm …a…đi ra …đau …ưm ."


“Hức. …hức …đi ra đi mà. .cầu xin chú …ưm…”


Cô càng nói thì Bắc Sở càng thút mạnh hơn nữa ,anh cứ ra vào bên trong cô không ngừng …Một người thì vui sướng còn một người thì vô cùng đau khổ và tuyệt vọng …


" Thoải mái không,có thích không"


" Chú. .chú vô sỉ…chú buông ra …mau đi tìm cô tình nhân của chú đi …ah…"



" Chẳng phải cháu đang cắn chặt lấy tôi sao …"_anh vừa nói vừa ra vào bên trong cô liên tục .


"“Chú biến đi ,tôi hận chú. .”


" Tôi không cho phép cháu hận tôi, không được hận …"


" Cao Bắc Sở,chú ác với tôi vậy chẳng lẽ tôi không được hận chú sao , đời này tôi ghét chú ,tại sao chú lại biến tôi trở nên như thế này chứ. ."


Y Nhi vừa nói thì nước mắt của cô lại càng lăn dài trên gò má ,Bắc Sở thấy vậy liền nhanh chóng bắn vào trong rồi rút ra ngoài…Lúc này ở trên giường toàn là một đống hỗn độn ,tinh dịch thì bắn đầy giường, quần áo thì rải rác khắp nơi…


" Chú hài lòng rồi đúng không,chú mau cút ra chỗ khác cho tôi"


" Y Nhi chẳng phải từ trước giờ cháu vẫn luôn nghe lời hay sao "


" Đúng là từ trước giờ tôi vẫn luôn nghe lời chú , nhưng mà chú quá ác với tôi ,cho nên tôi không muốn làm một con chim vành khuyên ngoan hiền để bị mấy người chà đạp nữa …""



"“Tôi mệt rồi,sau chú không lấy súng bắn cho tôi một phát chết ngay tại chỗ luôn đi ,dám chừng như vậy thì tôi chết cũng thấy mình được thanh thản và thoải mái hơn ,chứ sống với một người độc ác như chú khiến cho tôi không thể chịu nổi được nữa “””


Nghe cô nói như vậy thì cả người của anh cũng muốn lảo đảo ,tự nhiên trái tim của anh giống như có ai bóp nghẹn vậy , thật sự rất là đau …


Sau đó thì anh liền đứng dậy mặc quần áo vào rồi bế cô đi vào trong nhà tắm tắm rửa …Y Nhi mệt rồi cho nên cũng mặc cho anh làm gì thì làm .


Bắc Sở cho cô ngồi vào trong bồn tắm rồi sau đó giúp cô tắm rửa và moi tinh dịch ra bên ngoài,chứ nếu không thì cô sẽ có thai mất .Tự nhiên lần này anh không muốn cho cô uống thuốc tránh thai một chút nào cả ,anh thấy thuốc này không hề tốt cho sức khỏe một chút nào cả.


30 phút trôi qua thì cũng đã xong ,anh mặc áo choàng tắm cho cô rồi sau đó mới bế ra bên ngoài. .


" Chú mau về đi nếu không sẽ có người đợi đấy…"


"Tôi ngủ một mình, không có ở chung phòng với Châu Ly "


Công nhận nói dối giỏi thật,sau này cô sẽ không tin lời của người đàn ông này nữa .Đã biết bao lần anh lừa cô rồi cho nên cô sẽ không tin dù chỉ là một lần mà thôi …



Đặt Y Nhi nằm xuống giường rồi sau đó anh cũng nằm ở bên cạnh …Cô đã lên tiếng đuổi người rồi nhưng anh vẫn mặc dày nằm lại khiến cho cô không biết nên làm gì nữa. .


" Y Nhi , đừng hận tôi có được không"_ anh vừa nói vừa hôn lên gáy của cô khiến cho cô có chút run người .


" Cao Bắc Sở, những năm vừa qua chú có cho tôi sống như một con người hay không,chú chưa từng xem tôi là người thân trong nhà ,chưa từng tôn trọng đến tôi . Đến cả một con thú cũng không bằng nữa ,vậy cho nên chú có tư cách gì mà nói những lời đó với tôi chứ …"


" Sau này chú đừng đến gặp tôi hay là nói chuyện gì cả , tôi không muốn dính líu đến chú nữa "


" Y Nhi tôi đáng chết đến như vậy sao "


" Đúng vậy , tôi mong chú sớm chết đi để tôi có một cuộc sống bình yên … Mười mấy năm trôi qua tôi rất hận và căm ghét chú …""


" Được, tôi hiểu rồi …Tôi ngủ ở lại đây hết đêm nay ,qua ngày mai tôi đi công tác rồi,cho nên chúng ta sẽ không gặp nhau nữa "


Nói hết những lời này thì Bắc Sở liền kéo cô xích lại gần mình rồi ôm vào lòng …Cô cũng mặc kệ anh ôm mình ,dù sao thì hết hôm nay anh ấy đu công tác rồi cho nên sẽ không gặp nhau nữa ,coi như đây là một ân huệ cuối cùng vậy …Và Bắc Sở đi thì Châu Ly cũng sẽ đi ,cô sẽ không phải gặp hai người đáng chết này nữa ,vừa nghĩ thôi thì tâm trạng của cô đã tốt hơn một chút rồi .


Ngay sau đó thì anh liền tiến vào giấc ngủ mặc cho đối phương có ôm mình cứng ngắc như thế nào …Rạng sáng cô thức dậy đi vệ sinh thì thấy anh vẫn còn ngủ,Y Nhi lúc này cũng chỉ biết thở dài mà thôi ,rồi sau khi đi vệ sinh xong thì cô đi lại ghế sofa nằm ngủ một mình, …Đúng thật là phiền mà người gì mà lì như trâu vậy ,có phòng mà không chịu ngủ sao cứ lại ngủ ở đây và chiếm tiện nghi của cô chứ. .



Chú Là Ánh Dương Của Em
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chú Là Ánh Dương Của Em Truyện Chú Là Ánh Dương Của Em Story Chương 24: Thói quen ngồi ngoài ban công cửa sổ -Tôi thật sự đáng chết như vậy sao
10.0/10 từ 10 lượt.
loading...