Chí Tôn Đặc Công
Chương 302: Giết người…cũng không do dự?
113@-Trong lòng công chúa Konnie tràn đầy bất lực và kinh hoảng, cô không ngờ một chuyến du lịch đơn giản lại gặp phải đại họa như thế!
Nhìn những người đi cùng và vệ sĩ của bản thân giống như dê con không có chút sức lực phản kháng bị giết chết tàn khốc như vậy, công chúa Konnie vừa kinh hoàng sợ hãi, trái tim cũng chìm xuống vực sâu vạn trượng.
Mặc dù những người này tạm thời không giết mình vì mình đã chứng minh thân phận, nhưng cô biết đối phương tuyệt đối không thể để mình sống mà rời đi. Hoặc là bọn họ vì tiền hay vì mục đích khác, nhưng sau khi bọn họ đạt được mục đích thì sẽ giết mình, giết người diệt khẩu.
Mình đã thấy mặt họ, biết sự thật vụ chìm tàu, bọn họ không thể nào thả mình.
Mình chết chắc rồi.
Khi công chúa Konnie bị ép đến bất lực tiết lộ thân phận bản thân, cô nhìn thấy nét kinh ngạc, tham lam và sắc dục không thể che giấu trên mặt đám người kia. Suốt dọc đường áp tải như vậy, tuy cô nghe không hiểu lời nói của hai người sau lưng, nhưng từ ánh mắt dâm tà của họ, còn có đụng tay đụng chân không chút kiêng kỵ, cô cũng có thể đoán được bi thảm mà mình sắp gặp phải.
Công chúa Konnie đã nhìn thấy chiếc tàu bắt cá chạy ở phía trước, cô biết mình bị áp tải lên đó, có lẽ mình sẽ chết trên chiếc tàu kia?
- Bằng bằng!
Công chúa Konnie chợt nghe hai tiếng trầm thấp, sau đó liền nghe tiếng người ngã xuống đất. Cô quay đầu lại, hoảng sợ phát hiện hai người đàn ông áp tải mình đã ngã trên đất, nhìn bộ dạng kia rõ ràng đã chết!
Công chúa Konnie trợn to hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, một bóng người nhảu ra từ trong bụi cây rậm rạp ven đường khiến cô giật mình, cũng may cô phản ứng kịp thời, một tay bịt miệng mình mới không hoảng hốt kêu lên thành tiếng.
Khi cô thấy rõ người nhảy ra chính là thanh niên trước đó sau khi lên tàu cứu sinh không cho đến gần tàu đánh cá, trái tim tuyệt vọng lập tức sinh động lên.
Hắn còn sống!
Mình được cứu rồi!
Từ việc đối phương giết gọn hai người đàn ông áp tải mình, liền có thể biết đối phương tuyệt đối cũng là một người đàn ông can đảm có bản lĩnh, hắn đến cứu mình sao?
Tần Dương căn bản không quan tâm công chúa Konnie, chạy thẳng đến cạnh hai người đàn ông vừa ngã xuống, cầm lấy hai khẩu AK47 trên người họ, sau đó vét toàn bộ băng đạn và một con dao quân dụng sắc bén.
Sau khi cướp hết trang bị, Tần Dương kéo thi thể hai người đàn ông đến sau lùm cây kế bên, sau đó không chút kiêng kỵ bắt đầu cởi quần áo trên người họ, hắn cũng không biết sẽ ở trên núi này bao lâu, hắn phải lên kế hoạch hết khả năng.
Công chúa Konnie trợn mắt hốc mồm nhìn Tần Dương thô bạo cởi quần áo, cho đến khi Tần Dương cởi đồ xong ôm một đống quần áo đến trước mặt cô, cô mới hoàn hồn lại.
- Anh gì, cảm ơn anh đã cứu tôi, anh có thể…
Công chúa Konnie còn chưa dứt lời, Tần Dương đã ném một cái áo khoác dày cho cô:
- Mặc vào, đi theo tôi!
Công chúa Konnie không dám chống lại, cô đã nhìn ra thanh niên này tuy mặt mũi anh tuấn, nhưng tuyệt đối cũng không hiền lành gì, mình vẫn nên ngoan ngoãn một chút mới được.
Công chúa Konnie nhanh chóng mặc quần áo xong, Tần Dương khoác hai khẩu AK47, ôm quần áo đi đến chỗ Hàn Thanh Thanh ẩn nấp. Công chúa Konnie vội vàng đuổi theo, tâm tình cũng chuyển biến tốt lên nhiều so với trước đó.
Tần Dương buông đống quần áo trong tay xuống:
- Thay quần áo ướt, mặc dày một chút để giữ ấm.
Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng, cũng không tránh Tần Dương mà trực tiếp thoải mái cởi cái quần ướt sũng của mình ra, mặc cho cặp chân thon dài trắng nõn thậm chí là cái quần lót ren màu đen có hoa hai bên lồ lộ trước mặt Tần Dương, sau đó gọn gàng lấy quần lên bắt đầu mặc.
Mặc dù ở trên biển mấy ngày, tình huống thế này Tần Dương đã thấy không chỉ một lần, nhưng vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng, hắn hơi nghiêng đầu, tránh hình ảnh xinh đẹp của Hàn Thanh Thanh thay đồ.
Công chúa Konnie thấy cảnh này, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Dưới tình huống này mà hắn đều giữ lễ với cô ấy, có thể thấy tính cách của hắn chắc là không tồi.
- Anh gì ơi…
Tần Dương khoát khoát tay ngắt lời công chúa Konnie rồi hỏi:
- Những người khác đâu?
Vành mắt công chúa Konnie không nhịn được lập tức đỏ lên:
- Bọn họ đều chết hết rồi, hai vệ sĩ của tôi vì bảo vệ tôi cũng bị bọn họ bắt lại, sau đó bị giết hại tàn nhẫn. Đám ác ma kia, sao bọn họ lại làm thế?
Thần sắc Tần Dương bình tĩnh:
- Bọn họ có bao nhiêu người, trang bị như thế nào, bọn họ có tiết lộ điều gì với các cô không, hiện giờ bọn họ đang làm gì?
Ánh mắt công chúa Konnie nhìn thẳng chằm chằm vào Tần Dương:
- Bọn họ có khoảng mười ba mười bốn người, trong tay mỗi người đều có súng. Bọn họ cho người áp tải tôi lên thuyền, những người khác ở lại để bắt anh. Sao bọn họ muốn bắt anh?
Tần Dương lắc đầu mặt không đổi sắc:
- Tôi cũng không biết, có lẽ do tôi nghe được âm mưu trước đó của họ, Hơn nữa tôi nhớ tướng mạo của mấy người đàn ông nên họ muốn giết tôi diệt khẩu.
Tần Dương hơi dừng lại một chút, cười khổ chỉ chỉ sau lưng:
- Tôi và cô ấy trôi dạt trên biển hai ngày ba đêm, thật vất vả mới được du thuyền cứu. Vốn muốn yên ổn qua mấy ngày đến Philippines bay về nước, ai ngờ gặp phải chuyện như này…
Công cháu Konnie nghi ngờ hỏi:
- Sao hai người trôi dạt trên biển lâu như vậy?
Tần Dương thuận miệng trả lời:
- Tôi có một kẻ thù muốn đối phó tôi, bắt cóc bạn tôi lên biển, tôi đi cứu cô ấy, sau đó gặp phải mưa bão tàu bị lật, chúng tôi rơi xuống biển, mãi cho đến khi gặp được du thuyền. Việc này khi tôi được cứu lên thuyền thuyền trưởng đã liên lạc với bên Hoa Hạ, xác nhận thân phận của tôi rồi.
Công chúa Konnie vừa nghe Tần Dương nói vậy, hoài nghi trong lòng nhất thời biến mất không ít. Quả thật, cứu được hai người không biết danh tính, chắc chắn cần kiểm tra thân phận. Việc này tuy công chúa Konnie chưa từng tận mắt thấy, nhưng cô vẫn tin.
- Anh còn trẻ như vậy, sao lại lợi hại thế, giết người…mà không chút do dự sao?
Tần Dương cười cười, còn chưa mở miệng, Hàn Thanh Thanh bên cạnh đã mở miệng thay cô trả lời:
- Trước đây hắn ở nước ngoài rất nhiều năm, từng chơi súng, bắn rất hay, gan cũng rất lớn…Vào lúc này nếu không giết người, vậy chỉ có bị giết….Tiểu thư, cô còn chưa giới thiệu bản thân?
Công chúa Konnie mím môi:
- Konnie Davy, tôi đến từ Ingles.
Hàn Thanh Thanh thuận miệng hỏi:
- Tiểu thư Konnie, gia cảnh cô nhất định rất tốt phải không, còn mang theo hai vệ sĩ. Phải rồi, sao bọn họ không giết cô?
Công chúa Konnie chúa hơi do dự một giây, khẽ ngẩng cằm:
- Tôi đến từ hoàng thất Ingles, là một công chúa…
Hàn Thanh Thanh trợn to hai mắt, giật mình nhìn công chúa Konnie:
- Cô là công chúa?
Chí Tôn Đặc Công
Nhìn những người đi cùng và vệ sĩ của bản thân giống như dê con không có chút sức lực phản kháng bị giết chết tàn khốc như vậy, công chúa Konnie vừa kinh hoàng sợ hãi, trái tim cũng chìm xuống vực sâu vạn trượng.
Mặc dù những người này tạm thời không giết mình vì mình đã chứng minh thân phận, nhưng cô biết đối phương tuyệt đối không thể để mình sống mà rời đi. Hoặc là bọn họ vì tiền hay vì mục đích khác, nhưng sau khi bọn họ đạt được mục đích thì sẽ giết mình, giết người diệt khẩu.
Mình đã thấy mặt họ, biết sự thật vụ chìm tàu, bọn họ không thể nào thả mình.
Mình chết chắc rồi.
Khi công chúa Konnie bị ép đến bất lực tiết lộ thân phận bản thân, cô nhìn thấy nét kinh ngạc, tham lam và sắc dục không thể che giấu trên mặt đám người kia. Suốt dọc đường áp tải như vậy, tuy cô nghe không hiểu lời nói của hai người sau lưng, nhưng từ ánh mắt dâm tà của họ, còn có đụng tay đụng chân không chút kiêng kỵ, cô cũng có thể đoán được bi thảm mà mình sắp gặp phải.
Công chúa Konnie đã nhìn thấy chiếc tàu bắt cá chạy ở phía trước, cô biết mình bị áp tải lên đó, có lẽ mình sẽ chết trên chiếc tàu kia?
- Bằng bằng!
Công chúa Konnie chợt nghe hai tiếng trầm thấp, sau đó liền nghe tiếng người ngã xuống đất. Cô quay đầu lại, hoảng sợ phát hiện hai người đàn ông áp tải mình đã ngã trên đất, nhìn bộ dạng kia rõ ràng đã chết!
Công chúa Konnie trợn to hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, một bóng người nhảu ra từ trong bụi cây rậm rạp ven đường khiến cô giật mình, cũng may cô phản ứng kịp thời, một tay bịt miệng mình mới không hoảng hốt kêu lên thành tiếng.
Khi cô thấy rõ người nhảy ra chính là thanh niên trước đó sau khi lên tàu cứu sinh không cho đến gần tàu đánh cá, trái tim tuyệt vọng lập tức sinh động lên.
Hắn còn sống!
Mình được cứu rồi!
Từ việc đối phương giết gọn hai người đàn ông áp tải mình, liền có thể biết đối phương tuyệt đối cũng là một người đàn ông can đảm có bản lĩnh, hắn đến cứu mình sao?
Tần Dương căn bản không quan tâm công chúa Konnie, chạy thẳng đến cạnh hai người đàn ông vừa ngã xuống, cầm lấy hai khẩu AK47 trên người họ, sau đó vét toàn bộ băng đạn và một con dao quân dụng sắc bén.
Sau khi cướp hết trang bị, Tần Dương kéo thi thể hai người đàn ông đến sau lùm cây kế bên, sau đó không chút kiêng kỵ bắt đầu cởi quần áo trên người họ, hắn cũng không biết sẽ ở trên núi này bao lâu, hắn phải lên kế hoạch hết khả năng.
Công chúa Konnie trợn mắt hốc mồm nhìn Tần Dương thô bạo cởi quần áo, cho đến khi Tần Dương cởi đồ xong ôm một đống quần áo đến trước mặt cô, cô mới hoàn hồn lại.
- Anh gì, cảm ơn anh đã cứu tôi, anh có thể…
Công chúa Konnie còn chưa dứt lời, Tần Dương đã ném một cái áo khoác dày cho cô:
- Mặc vào, đi theo tôi!
Công chúa Konnie không dám chống lại, cô đã nhìn ra thanh niên này tuy mặt mũi anh tuấn, nhưng tuyệt đối cũng không hiền lành gì, mình vẫn nên ngoan ngoãn một chút mới được.
Công chúa Konnie nhanh chóng mặc quần áo xong, Tần Dương khoác hai khẩu AK47, ôm quần áo đi đến chỗ Hàn Thanh Thanh ẩn nấp. Công chúa Konnie vội vàng đuổi theo, tâm tình cũng chuyển biến tốt lên nhiều so với trước đó.
Tần Dương buông đống quần áo trong tay xuống:
- Thay quần áo ướt, mặc dày một chút để giữ ấm.
Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng, cũng không tránh Tần Dương mà trực tiếp thoải mái cởi cái quần ướt sũng của mình ra, mặc cho cặp chân thon dài trắng nõn thậm chí là cái quần lót ren màu đen có hoa hai bên lồ lộ trước mặt Tần Dương, sau đó gọn gàng lấy quần lên bắt đầu mặc.
Mặc dù ở trên biển mấy ngày, tình huống thế này Tần Dương đã thấy không chỉ một lần, nhưng vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng, hắn hơi nghiêng đầu, tránh hình ảnh xinh đẹp của Hàn Thanh Thanh thay đồ.
Công chúa Konnie thấy cảnh này, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Dưới tình huống này mà hắn đều giữ lễ với cô ấy, có thể thấy tính cách của hắn chắc là không tồi.
- Anh gì ơi…
Tần Dương khoát khoát tay ngắt lời công chúa Konnie rồi hỏi:
- Những người khác đâu?
Vành mắt công chúa Konnie không nhịn được lập tức đỏ lên:
- Bọn họ đều chết hết rồi, hai vệ sĩ của tôi vì bảo vệ tôi cũng bị bọn họ bắt lại, sau đó bị giết hại tàn nhẫn. Đám ác ma kia, sao bọn họ lại làm thế?
Thần sắc Tần Dương bình tĩnh:
- Bọn họ có bao nhiêu người, trang bị như thế nào, bọn họ có tiết lộ điều gì với các cô không, hiện giờ bọn họ đang làm gì?
Ánh mắt công chúa Konnie nhìn thẳng chằm chằm vào Tần Dương:
- Bọn họ có khoảng mười ba mười bốn người, trong tay mỗi người đều có súng. Bọn họ cho người áp tải tôi lên thuyền, những người khác ở lại để bắt anh. Sao bọn họ muốn bắt anh?
Tần Dương lắc đầu mặt không đổi sắc:
- Tôi cũng không biết, có lẽ do tôi nghe được âm mưu trước đó của họ, Hơn nữa tôi nhớ tướng mạo của mấy người đàn ông nên họ muốn giết tôi diệt khẩu.
Tần Dương hơi dừng lại một chút, cười khổ chỉ chỉ sau lưng:
- Tôi và cô ấy trôi dạt trên biển hai ngày ba đêm, thật vất vả mới được du thuyền cứu. Vốn muốn yên ổn qua mấy ngày đến Philippines bay về nước, ai ngờ gặp phải chuyện như này…
Công cháu Konnie nghi ngờ hỏi:
- Sao hai người trôi dạt trên biển lâu như vậy?
Tần Dương thuận miệng trả lời:
- Tôi có một kẻ thù muốn đối phó tôi, bắt cóc bạn tôi lên biển, tôi đi cứu cô ấy, sau đó gặp phải mưa bão tàu bị lật, chúng tôi rơi xuống biển, mãi cho đến khi gặp được du thuyền. Việc này khi tôi được cứu lên thuyền thuyền trưởng đã liên lạc với bên Hoa Hạ, xác nhận thân phận của tôi rồi.
Công chúa Konnie vừa nghe Tần Dương nói vậy, hoài nghi trong lòng nhất thời biến mất không ít. Quả thật, cứu được hai người không biết danh tính, chắc chắn cần kiểm tra thân phận. Việc này tuy công chúa Konnie chưa từng tận mắt thấy, nhưng cô vẫn tin.
- Anh còn trẻ như vậy, sao lại lợi hại thế, giết người…mà không chút do dự sao?
Tần Dương cười cười, còn chưa mở miệng, Hàn Thanh Thanh bên cạnh đã mở miệng thay cô trả lời:
- Trước đây hắn ở nước ngoài rất nhiều năm, từng chơi súng, bắn rất hay, gan cũng rất lớn…Vào lúc này nếu không giết người, vậy chỉ có bị giết….Tiểu thư, cô còn chưa giới thiệu bản thân?
Công chúa Konnie mím môi:
- Konnie Davy, tôi đến từ Ingles.
Hàn Thanh Thanh thuận miệng hỏi:
- Tiểu thư Konnie, gia cảnh cô nhất định rất tốt phải không, còn mang theo hai vệ sĩ. Phải rồi, sao bọn họ không giết cô?
Công chúa Konnie chúa hơi do dự một giây, khẽ ngẩng cằm:
- Tôi đến từ hoàng thất Ingles, là một công chúa…
Hàn Thanh Thanh trợn to hai mắt, giật mình nhìn công chúa Konnie:
- Cô là công chúa?
Chí Tôn Đặc Công
Đánh giá:
Truyện Chí Tôn Đặc Công
Story
Chương 302: Giết người…cũng không do dự?
10.0/10 từ 24 lượt.