Chí Tôn Đặc Công
Chương 169: Đều có suy nghĩ
137@-Lúc rời khỏi quán karaoke, trên mặt đám người Hà Thiên Phong đều có vài phần cảm giác sai sai!
Người đàn ông đó vậy mà là Trương Long, cha của Trương Khôn!
Người được xưng là Long ca!
Vậy mà hắn lại mời rượu xin lỗi mọi người!
Diễn ra chuyện như vậy, hiển nhiên mọi người cũng chẳng còn hứng thú ca hát nữa, nên đều chuẩn bị rời đi, mà Trương Long lại tiễn mọi người ra tới tận cửa ra vào, thái độ ân cần quả thật làm cho cả đám giật mình. Jơn nữa lúc rời khỏi hắn còn nói sau này khi mọi người tới quán karaoke Huy Hoàng chơi thì chỉ cần báo tên hắn ra thì mọi chi phí đều do hắn trả. Có cần phải ân cần như vậy không?
Toàn bộ ánh mắt của đám người Hà Thiên Phong đều tập trung vào Tần Dương, đợi đến khi rời xa quán karaoke, cách xa Trương Long, cuối cùng Hà Thiên Phong cũng nhịn không được, dừng bước lại hỏi:
- Lão đại, rốt cục cậu làm gì hắn vậy, sao tự dưng hắn lại như thế?
- Đúng vậy, đây chính là Trương Long đấy, nghe nói hắn có nhiều mối quan hệ cực kỳ phức tạp, toàn dân giang hồ, người trong giới đều gọi hắn là Long ca, nhưng bộ dạng ban nãy của hắn... đúng là làm người ta giật mình.
Tần Dương sờ mũi, cười nói:
- Hắn đánh không lại tôi, muốn báo cảnh sát, hắn lại không chiếm lý, hơn nữa tôi lại biết Kiều Vi, mà quan hệ bọn tôi cũng không tệ lắm, khẳng định Kiều Vi sẽ không cho hắn tí thể diện nào cả. Hơn nữa tôi còn có hai vị trưởng bối có mối quan hệ rộng, hắn không thể làm cứng được, đành phải xin lỗi chứ sao.
Trưởng bối có quan hệ rộng?
Hà Thiên Phong và đám Tôn Hiểu Đông liếc nhau, ánh mắt đều sang lên, cùng lúc cả bọn nghĩ tới một người.
Văn Vũ Nghiên!
Lúc trước Tần Dương có đi khách sạn Lệ Cảnh tặng quà sinh nhật cho mẹ của Văn Vũ Nghiên, mà cha mẹ của Văn Vũ Nghiên chính là đại nhân vật đứng đầu ở đất Trung Hải này. Theo như phỏng đoán của Lâm Trúc, quan hệ giữa Tần Dương và Văn Vũ Nghiên có lẽ có chút gì đó, chẳng lẽ trưởng bối trong lời Tần Dương chính là cha mẹ của Văn Vũ Nghiên? Hay là trưởng bối của chính Tần Dương, chỉ là trưởng bối của hắn đều là người Bắc Kinh mà, nơi này là Trung Hải, có lẽ khả năng là vợ chồng Văn gia càng lớn hơn nhỉ?
Quả thật là Trương Long có nhiều mối quan hệ xã hội, nhưng đây cũng chỉ là khi so với người bình thường thôi, đối với người như Văn Ngạn Hậu, chút quan hệ này của Trương Long thì có là gì?
Đương nhiên là đám Hà Thiên Phong hiểu lầm rồi, nhưng cũng bởi vì vậy, mà bọn họ cũng không hỏi tiếp. Dù sao họ cũng biết Tần Dương không thích khoe khoang, nhất là có thể còn liên quan tới Văn Vũ Nghiên, hắn càng sẽ không nói, chi bằng không hỏi.
Chuyện về Văn Vũ Nghiên chính là bí mật mà mọi người trong phòng 306 phải bảo vệ.
- Khó trách Trương Long lại sợ như vậy. Lão đại, cậu quá trâu bò rồi!
- Này, càng lúc tôi càng cảm thấy suy đoán của tôi sắp thành hiện thực, có ngày lão đại sẽ thành trùm, thành số một Đại học Trung Hải.
Lý Tư Kỳ đứng ở bên cạnh, nháy mắt mấy cái, hé miệng cười cười, không nói gì cả.
Lý Tư Kỳ không biết chuyện Văn Vũ Nghiên, nhưng cô lại biết rõ quan hệ giữa Tần Dương và nhà họ Lôi, cô cũng biết địa vị và sức mạnh của nhà họ Lôi ở Trung Hải, có lẽ hai vị trưởng bối trong lời hắn chính là người nhà họ Lôi sao? Dù sao ở trên đất Trung Hải này, ai dám động đến người nhà họ Lôi?
Dù nhìn Trương Long có vẻ lợi hại, nhưng so sánh với quái vật khổng lổ như Lôi gia, vậy chính là rắn nhỏ và rồng lớn, hoàn toàn không thể so sánh!
Tiết Uyển Đồng thì lại cực kỳ kinh ngạc, mặc dù cô cũng không biết nhiều về Trương Long, nhưng cô biết rõ, người có thể mở ra một quán karaoke lớn như vậy, lại có nhiều đàn em như vậy, tuyệt đối không phải là người tốt lành gì.
Người như vậy, lại cúi đầu trước Tần Dương?
Bởi vì Tiết Uyển Đồng bị oan ức, Trương Long còn kính riêng Tiết Uyển Đồng một chén rượu, xin lỗi cực kỳ thành khẩn, làm cô sợ hết hồn.
Đương nhiên Tiết Uyển Đồng sẽ không tin Tần Dương chỉ bằng vào mấy cú đấm thì có thể dọa Trương Long, nhưng mà Tần Dương chẳng qua chỉ là một sinh viên, cậu ta lại có mối quan hệ thế nào, mà có thể làm cho Trương Long phải cúi đầu?
Ánh mắt đám Nhạc Vũ Hân nhìn Tần Dương đều sáng lên, có thân phận rất lớn nha!
Dáng người đẹp, người cũng cao, có sức hấp dẫn, còn có bối cảnh, lại còn khiêm tốn, người con trai như vậy, dù có đốt đèn đi tìm cũng không thấy đâu!
Thật sự thèm tới chảy nước miếng mà.
Hận bản thân không thể lao tới cướp đó!
Người như vậy, chỉ cần giành được, chính là hạnh phúc cả đời.
Nhạc Vũ Hân thọc thọc Hàn Thanh Thanh một chút, nhíu mày, ý nghĩ trong mắt không cần nói cũng biết.
Người đàn ông như vậy, cậu không đi giành, còn định chờ gì nữa?
Trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi nha!
Không thấy bên cạnh cậu ta còn có đại mỹ nhân như Lý Tư Kỳ sao, không ra tay sớm, sẽ bị trắng tay đó!
Đương nhiên là Hàn Thanh Thanh hiểu rõ ý đồ của Nhạc Vũ Hân, tức giận liếc nàng một cái, không có lên tiếng.
Hà Thiên Phong nghĩ tới một chuyện, trên mặt lại lộ ra nụ cười bỉ ổi, cười hắc hắc nói:
- Lão đại, bay nãy cậu bảo bọn tôi đi trước, có phải là cậu làm gì bọn hắn không, hắc hắc…
Tần Dương thấy vẻ mặt của tên này, cũng nhịn không được bật cười, quay đầu nói với Tiết Uyển Đồng:
- Cô Tiết, cô đưa số tài khoản ngân hàng của cô cho em cái.
Tiết Uyển Đồng buồn bực hỏi:
- Có chuyện gì không?
Tần Dương cười cười:
- Cô cứ đưa cho em trước đã.
Ánh mắt của đám Hà Thiên Phong, Tôn Hiểu Đông đều sáng lên, lập tức bắt đầu cười hắc hắc. Xem ra lão đại lại có thu hoạch nữa rồi.
Chỉ là không biết lần này lại kiếm được bao nhiêu đây?
- Chị Đồng, chị cứ đưa cho cậu ta đi, không sao đâu!
- Đúng vậy, đưa cho cậu ta đi, có bất ngờ đó!
Bị cả đám ở một bên cổ vũ, Tiết Uyển Đồng có hơi chóng mặt lấy ra một cái thẻ ngân hàng, Tần Dương thuận tay chụp một tấm, sau đó ấn điện thoại gì đó.
Mấy cô gái đứng một bên có hơi khó hiểu, Tần Dương đang làm gì vậy, còn bọn người Hà Thiên Phong đã đoán ra được từ trước thì cực kỳ mong đợi, cực kỳ quan tâm không biết lần này Tần Dương lại kiếm được bao nhiêu!
Bọn họ vui cũng không phải là vì có tiền, mà đối với bọn họ loại hành vi này của Tần Dương quả thật quá đỉnh!
Bình thường đều là mấy tên lưu manh kia đi vơ vét tiền tài, đi ăn hiếp người khác, nhưng lỡ mà gặp Tần Dương, Tần Dương không những chỉ cần vài phút là dạy cho bọn đó một trận, mà còn lấy tiền của bọn hắn, nhìn vẻ mặt như muốn khóc của mấy tên lưu manh đó, thật sự cực kỳ sảng khoái mà!
Tần Dương chuyển khoản cũng rất nhanh, ngay lúc Tần Dương cất điện thoại, điện thoại của Tiết Uyển Đồng điện cũng vang lên âm báo tin nhắn.
Tiết Uyển Đồng mở điện thoại ra xem, lập tức trợn to mắt lên.
20 vạn!
Vậy mà Tần Dương lại chuyển cho cô 20 vạn!
Tiết Uyển Đồng lập tức luống cuống:
- Tần Dương, cậu làm cái gì vậy?
Tần Dương cười nói:
- Đây là tiền người đàn ông đánh cô bồi thường, hắn cảm thấy mình có lỗi, nên trả phí mất mát tinh thần đó mà. Cô là người rộng lượng, em sợ cô không lấy, nên em lấy giúp cô!
Cả đám Hà Thiên Phong nhìn nhau cười một tiếng, quả là thế!
- Chị Đồng, bao nhiêu tiền vậy?
Tiết Uyển Đồng rất bối rối:
- 20 vạn! Cái này nhiều lắm, Tần Dương, cô không thể nhận...
Mọi người xung quanh đều trợn mắt lên, 20 vạn!
Vì đối phương đùa giỡn, động tay động chân với Tiết Uyển Đồng, không những bị Tần Dương hành hung một trận, đánh tới tận phòng đối phương, sau đó còn bắt đối phương bồi thường 20 vạn!
Tần Dương thật quá ngang ngược!
Tần Dương xòe tay ra, vẻ mặt rất bất đắc dĩ:
- Người kia vừa bồi thường tiền xong thì đi ngay, cô cũng không thể bảo em trả lại hắn đâu. Vậy thì chẳng phải để cho hắn lời quá sao? Hơn nữa, đối với loại ông chủ như bọn hắn, có đốt cũng không hết tiền, cô cứ cầm lấy đi.
Chí Tôn Đặc Công
Người đàn ông đó vậy mà là Trương Long, cha của Trương Khôn!
Người được xưng là Long ca!
Vậy mà hắn lại mời rượu xin lỗi mọi người!
Diễn ra chuyện như vậy, hiển nhiên mọi người cũng chẳng còn hứng thú ca hát nữa, nên đều chuẩn bị rời đi, mà Trương Long lại tiễn mọi người ra tới tận cửa ra vào, thái độ ân cần quả thật làm cho cả đám giật mình. Jơn nữa lúc rời khỏi hắn còn nói sau này khi mọi người tới quán karaoke Huy Hoàng chơi thì chỉ cần báo tên hắn ra thì mọi chi phí đều do hắn trả. Có cần phải ân cần như vậy không?
Toàn bộ ánh mắt của đám người Hà Thiên Phong đều tập trung vào Tần Dương, đợi đến khi rời xa quán karaoke, cách xa Trương Long, cuối cùng Hà Thiên Phong cũng nhịn không được, dừng bước lại hỏi:
- Lão đại, rốt cục cậu làm gì hắn vậy, sao tự dưng hắn lại như thế?
- Đúng vậy, đây chính là Trương Long đấy, nghe nói hắn có nhiều mối quan hệ cực kỳ phức tạp, toàn dân giang hồ, người trong giới đều gọi hắn là Long ca, nhưng bộ dạng ban nãy của hắn... đúng là làm người ta giật mình.
Tần Dương sờ mũi, cười nói:
- Hắn đánh không lại tôi, muốn báo cảnh sát, hắn lại không chiếm lý, hơn nữa tôi lại biết Kiều Vi, mà quan hệ bọn tôi cũng không tệ lắm, khẳng định Kiều Vi sẽ không cho hắn tí thể diện nào cả. Hơn nữa tôi còn có hai vị trưởng bối có mối quan hệ rộng, hắn không thể làm cứng được, đành phải xin lỗi chứ sao.
Trưởng bối có quan hệ rộng?
Hà Thiên Phong và đám Tôn Hiểu Đông liếc nhau, ánh mắt đều sang lên, cùng lúc cả bọn nghĩ tới một người.
Văn Vũ Nghiên!
Lúc trước Tần Dương có đi khách sạn Lệ Cảnh tặng quà sinh nhật cho mẹ của Văn Vũ Nghiên, mà cha mẹ của Văn Vũ Nghiên chính là đại nhân vật đứng đầu ở đất Trung Hải này. Theo như phỏng đoán của Lâm Trúc, quan hệ giữa Tần Dương và Văn Vũ Nghiên có lẽ có chút gì đó, chẳng lẽ trưởng bối trong lời Tần Dương chính là cha mẹ của Văn Vũ Nghiên? Hay là trưởng bối của chính Tần Dương, chỉ là trưởng bối của hắn đều là người Bắc Kinh mà, nơi này là Trung Hải, có lẽ khả năng là vợ chồng Văn gia càng lớn hơn nhỉ?
Quả thật là Trương Long có nhiều mối quan hệ xã hội, nhưng đây cũng chỉ là khi so với người bình thường thôi, đối với người như Văn Ngạn Hậu, chút quan hệ này của Trương Long thì có là gì?
Đương nhiên là đám Hà Thiên Phong hiểu lầm rồi, nhưng cũng bởi vì vậy, mà bọn họ cũng không hỏi tiếp. Dù sao họ cũng biết Tần Dương không thích khoe khoang, nhất là có thể còn liên quan tới Văn Vũ Nghiên, hắn càng sẽ không nói, chi bằng không hỏi.
Chuyện về Văn Vũ Nghiên chính là bí mật mà mọi người trong phòng 306 phải bảo vệ.
- Khó trách Trương Long lại sợ như vậy. Lão đại, cậu quá trâu bò rồi!
- Này, càng lúc tôi càng cảm thấy suy đoán của tôi sắp thành hiện thực, có ngày lão đại sẽ thành trùm, thành số một Đại học Trung Hải.
Lý Tư Kỳ đứng ở bên cạnh, nháy mắt mấy cái, hé miệng cười cười, không nói gì cả.
Lý Tư Kỳ không biết chuyện Văn Vũ Nghiên, nhưng cô lại biết rõ quan hệ giữa Tần Dương và nhà họ Lôi, cô cũng biết địa vị và sức mạnh của nhà họ Lôi ở Trung Hải, có lẽ hai vị trưởng bối trong lời hắn chính là người nhà họ Lôi sao? Dù sao ở trên đất Trung Hải này, ai dám động đến người nhà họ Lôi?
Dù nhìn Trương Long có vẻ lợi hại, nhưng so sánh với quái vật khổng lổ như Lôi gia, vậy chính là rắn nhỏ và rồng lớn, hoàn toàn không thể so sánh!
Tiết Uyển Đồng thì lại cực kỳ kinh ngạc, mặc dù cô cũng không biết nhiều về Trương Long, nhưng cô biết rõ, người có thể mở ra một quán karaoke lớn như vậy, lại có nhiều đàn em như vậy, tuyệt đối không phải là người tốt lành gì.
Người như vậy, lại cúi đầu trước Tần Dương?
Bởi vì Tiết Uyển Đồng bị oan ức, Trương Long còn kính riêng Tiết Uyển Đồng một chén rượu, xin lỗi cực kỳ thành khẩn, làm cô sợ hết hồn.
Đương nhiên Tiết Uyển Đồng sẽ không tin Tần Dương chỉ bằng vào mấy cú đấm thì có thể dọa Trương Long, nhưng mà Tần Dương chẳng qua chỉ là một sinh viên, cậu ta lại có mối quan hệ thế nào, mà có thể làm cho Trương Long phải cúi đầu?
Ánh mắt đám Nhạc Vũ Hân nhìn Tần Dương đều sáng lên, có thân phận rất lớn nha!
Dáng người đẹp, người cũng cao, có sức hấp dẫn, còn có bối cảnh, lại còn khiêm tốn, người con trai như vậy, dù có đốt đèn đi tìm cũng không thấy đâu!
Thật sự thèm tới chảy nước miếng mà.
Hận bản thân không thể lao tới cướp đó!
Người như vậy, chỉ cần giành được, chính là hạnh phúc cả đời.
Nhạc Vũ Hân thọc thọc Hàn Thanh Thanh một chút, nhíu mày, ý nghĩ trong mắt không cần nói cũng biết.
Người đàn ông như vậy, cậu không đi giành, còn định chờ gì nữa?
Trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi nha!
Không thấy bên cạnh cậu ta còn có đại mỹ nhân như Lý Tư Kỳ sao, không ra tay sớm, sẽ bị trắng tay đó!
Đương nhiên là Hàn Thanh Thanh hiểu rõ ý đồ của Nhạc Vũ Hân, tức giận liếc nàng một cái, không có lên tiếng.
Hà Thiên Phong nghĩ tới một chuyện, trên mặt lại lộ ra nụ cười bỉ ổi, cười hắc hắc nói:
- Lão đại, bay nãy cậu bảo bọn tôi đi trước, có phải là cậu làm gì bọn hắn không, hắc hắc…
Tần Dương thấy vẻ mặt của tên này, cũng nhịn không được bật cười, quay đầu nói với Tiết Uyển Đồng:
- Cô Tiết, cô đưa số tài khoản ngân hàng của cô cho em cái.
Tiết Uyển Đồng buồn bực hỏi:
- Có chuyện gì không?
Tần Dương cười cười:
- Cô cứ đưa cho em trước đã.
Ánh mắt của đám Hà Thiên Phong, Tôn Hiểu Đông đều sáng lên, lập tức bắt đầu cười hắc hắc. Xem ra lão đại lại có thu hoạch nữa rồi.
Chỉ là không biết lần này lại kiếm được bao nhiêu đây?
- Chị Đồng, chị cứ đưa cho cậu ta đi, không sao đâu!
- Đúng vậy, đưa cho cậu ta đi, có bất ngờ đó!
Bị cả đám ở một bên cổ vũ, Tiết Uyển Đồng có hơi chóng mặt lấy ra một cái thẻ ngân hàng, Tần Dương thuận tay chụp một tấm, sau đó ấn điện thoại gì đó.
Mấy cô gái đứng một bên có hơi khó hiểu, Tần Dương đang làm gì vậy, còn bọn người Hà Thiên Phong đã đoán ra được từ trước thì cực kỳ mong đợi, cực kỳ quan tâm không biết lần này Tần Dương lại kiếm được bao nhiêu!
Bọn họ vui cũng không phải là vì có tiền, mà đối với bọn họ loại hành vi này của Tần Dương quả thật quá đỉnh!
Bình thường đều là mấy tên lưu manh kia đi vơ vét tiền tài, đi ăn hiếp người khác, nhưng lỡ mà gặp Tần Dương, Tần Dương không những chỉ cần vài phút là dạy cho bọn đó một trận, mà còn lấy tiền của bọn hắn, nhìn vẻ mặt như muốn khóc của mấy tên lưu manh đó, thật sự cực kỳ sảng khoái mà!
Tần Dương chuyển khoản cũng rất nhanh, ngay lúc Tần Dương cất điện thoại, điện thoại của Tiết Uyển Đồng điện cũng vang lên âm báo tin nhắn.
Tiết Uyển Đồng mở điện thoại ra xem, lập tức trợn to mắt lên.
20 vạn!
Vậy mà Tần Dương lại chuyển cho cô 20 vạn!
Tiết Uyển Đồng lập tức luống cuống:
- Tần Dương, cậu làm cái gì vậy?
Tần Dương cười nói:
- Đây là tiền người đàn ông đánh cô bồi thường, hắn cảm thấy mình có lỗi, nên trả phí mất mát tinh thần đó mà. Cô là người rộng lượng, em sợ cô không lấy, nên em lấy giúp cô!
Cả đám Hà Thiên Phong nhìn nhau cười một tiếng, quả là thế!
- Chị Đồng, bao nhiêu tiền vậy?
Tiết Uyển Đồng rất bối rối:
- 20 vạn! Cái này nhiều lắm, Tần Dương, cô không thể nhận...
Mọi người xung quanh đều trợn mắt lên, 20 vạn!
Vì đối phương đùa giỡn, động tay động chân với Tiết Uyển Đồng, không những bị Tần Dương hành hung một trận, đánh tới tận phòng đối phương, sau đó còn bắt đối phương bồi thường 20 vạn!
Tần Dương thật quá ngang ngược!
Tần Dương xòe tay ra, vẻ mặt rất bất đắc dĩ:
- Người kia vừa bồi thường tiền xong thì đi ngay, cô cũng không thể bảo em trả lại hắn đâu. Vậy thì chẳng phải để cho hắn lời quá sao? Hơn nữa, đối với loại ông chủ như bọn hắn, có đốt cũng không hết tiền, cô cứ cầm lấy đi.
Chí Tôn Đặc Công
Đánh giá:
Truyện Chí Tôn Đặc Công
Story
Chương 169: Đều có suy nghĩ
10.0/10 từ 24 lượt.