Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 417
30@-
CHƯƠNG 417
Trình Kiêu vừa muốn đi qua, bỗng nhiên bên tai vang lên một trận tiếng động cơ.
Một cỗ xe máy rất trâu bò bay qua từ trước mặt Trình Kiêu, đúng, chính là bay qua.
Trên xe là một đôi nam nữ trẻ tuổi, nam đeo mũ bảo hiểm, nhìn không thấy tướng mạo. Nữ rất xinh đẹp, chính là hoa khôi trường Trương Manh.
Nhìn thấy Trình Kiêu, Trương Manh mang theo tính nhục nhã kêu một tiếng. Có điều có thể là quá đắc ý, một trận gió thổi tới, phía dưới lập tức lộ hàng.
Đôi cẩu nam nữ này, thật sự chính là. . . . . . Tìm đường chết!
Lái xe gắn máy thế mà nhanh như vậy, Trương Manh còn không đội mũ, hơi không cẩn thận, chính là xe hư người chết.
A Phong mở cửa xe cho Trình Kiêu, sau đó lái xe.
Xe dừng lại trước cửa một trang viên tại ngoại ô thành phố Hà Tây.
Mấy tên thanh niên mặc tây trang màu đen lập tức chạy tới, giúp A Phong lái xe đến chỗ đậu xe.
Hai người thanh niên khác, cung kính dẫn A Phong và Trình Kiêu đi vào cửa chính.
Bên trong Trang viên này, phong cảnh đẹp dẽ, còn có thể trông thấy rất nhiều thiết bị giải trí, chuồng ngựa, sân đánh Golf vân vân.
“Đây là địa phương nào?” Trình Kiêu hỏi.
A Phong cung kính trả lời: “Đây là Đế Lạc Phỉ Khắc, khách sạn giải trí tôn quý nhất Hà Tây.”
Trình Kiêu từng nghe tên Đế Lạc Phỉ Khắc này, nghe nói là khách sạn thần bí nhất Hà Tây, chuyên môn dùng để chiêu đãi khách quý, người bình thường trước giờ không có tư cách đi vào.
Cũng là khách sanh duy nhất có thể đè ép khách sạn Đế Vương Các.
Gian phòng bên ngoài bố trí rất có phong cách, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy xa hoa, không giống Đế Vương Các, khắp nơi đều để người khác cảm nhận được hoa lệ xa xỉ, phảng phất đang nhắc nhở khách hàng bất cứ lúc nào, các người đã tiến vào một nơi rất xa hoa, rất tôn quý.
Xuyên qua gian phòng bên ngoài, A Phong mang theo Trình Kiêu đi vào gian phòng càng thêm rộng lớn, trong này lại có rất nhiều nhạc khí cổ đại, còn có rất nhiều thiết bị giải trí hiện đại với công nghệ cao
Chính là sự kết hợp hoàn mỹ cổ đại cùng hiện đại.
Ở giữa là một bàn lớn hình chữ nhật, trọn vẹn dài tám mét, rộng hai mét, chế tác tinh xảo để cho người ta không thể bắt bẻ.
Hai bên là hàng ghế trắng ngà, cũng tinh xảo tới mức để cho người ta không thể kén chọn được khuyết điểm gì.
Những bộ đồ ăn trên bàn, đoán chừng tất cả đều là làm bằng ngà voi chân chính.
Nơi này so với Đế Vương Các, thôi đi, Đế Vương Các trước giờ không cách nào so sánh được với nơi này.
Đế Vương Các như là một nhà giàu mới nổi, khắp nơi lộ ra mặt mình rất có tiền. Mới nhìn còn cảm thấy quý khí cao cấp, nhưng người chân chính có phẩm vị, căn bản khinh thường đi nới kia, bởi thế sẽ giảm xuống phẩm vị của mình.
Mà Đế Lạc Phỉ Khắc liền giống như một vị quý tộc truyền thừa ngàn năm, chỗ nào cũng kín đáo nhưng không mất nội hàm. Khiến người ta cảm thấy được vẻ ưu nhã của quý tộc, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy quá xa hoa, chỗ nào cũng lộ ra vẻ tinh xảo.
Nếu như nói thay với một cách đơn giản hơn, Đế Vương Các giống với một kỹ nữ không mặc quần áo, thể hiện ra cơ thể tốt đẹp của mình một cách trắng trợn.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
CHƯƠNG 417
Trình Kiêu vừa muốn đi qua, bỗng nhiên bên tai vang lên một trận tiếng động cơ.
Một cỗ xe máy rất trâu bò bay qua từ trước mặt Trình Kiêu, đúng, chính là bay qua.
Trên xe là một đôi nam nữ trẻ tuổi, nam đeo mũ bảo hiểm, nhìn không thấy tướng mạo. Nữ rất xinh đẹp, chính là hoa khôi trường Trương Manh.
Nhìn thấy Trình Kiêu, Trương Manh mang theo tính nhục nhã kêu một tiếng. Có điều có thể là quá đắc ý, một trận gió thổi tới, phía dưới lập tức lộ hàng.
Đôi cẩu nam nữ này, thật sự chính là. . . . . . Tìm đường chết!
Lái xe gắn máy thế mà nhanh như vậy, Trương Manh còn không đội mũ, hơi không cẩn thận, chính là xe hư người chết.
A Phong mở cửa xe cho Trình Kiêu, sau đó lái xe.
Xe dừng lại trước cửa một trang viên tại ngoại ô thành phố Hà Tây.
Mấy tên thanh niên mặc tây trang màu đen lập tức chạy tới, giúp A Phong lái xe đến chỗ đậu xe.
Hai người thanh niên khác, cung kính dẫn A Phong và Trình Kiêu đi vào cửa chính.
Bên trong Trang viên này, phong cảnh đẹp dẽ, còn có thể trông thấy rất nhiều thiết bị giải trí, chuồng ngựa, sân đánh Golf vân vân.
“Đây là địa phương nào?” Trình Kiêu hỏi.
A Phong cung kính trả lời: “Đây là Đế Lạc Phỉ Khắc, khách sạn giải trí tôn quý nhất Hà Tây.”
Trình Kiêu từng nghe tên Đế Lạc Phỉ Khắc này, nghe nói là khách sạn thần bí nhất Hà Tây, chuyên môn dùng để chiêu đãi khách quý, người bình thường trước giờ không có tư cách đi vào.
Cũng là khách sanh duy nhất có thể đè ép khách sạn Đế Vương Các.
Gian phòng bên ngoài bố trí rất có phong cách, nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy xa hoa, không giống Đế Vương Các, khắp nơi đều để người khác cảm nhận được hoa lệ xa xỉ, phảng phất đang nhắc nhở khách hàng bất cứ lúc nào, các người đã tiến vào một nơi rất xa hoa, rất tôn quý.
Xuyên qua gian phòng bên ngoài, A Phong mang theo Trình Kiêu đi vào gian phòng càng thêm rộng lớn, trong này lại có rất nhiều nhạc khí cổ đại, còn có rất nhiều thiết bị giải trí hiện đại với công nghệ cao
Chính là sự kết hợp hoàn mỹ cổ đại cùng hiện đại.
Ở giữa là một bàn lớn hình chữ nhật, trọn vẹn dài tám mét, rộng hai mét, chế tác tinh xảo để cho người ta không thể bắt bẻ.
Hai bên là hàng ghế trắng ngà, cũng tinh xảo tới mức để cho người ta không thể kén chọn được khuyết điểm gì.
Những bộ đồ ăn trên bàn, đoán chừng tất cả đều là làm bằng ngà voi chân chính.
Nơi này so với Đế Vương Các, thôi đi, Đế Vương Các trước giờ không cách nào so sánh được với nơi này.
Đế Vương Các như là một nhà giàu mới nổi, khắp nơi lộ ra mặt mình rất có tiền. Mới nhìn còn cảm thấy quý khí cao cấp, nhưng người chân chính có phẩm vị, căn bản khinh thường đi nới kia, bởi thế sẽ giảm xuống phẩm vị của mình.
Mà Đế Lạc Phỉ Khắc liền giống như một vị quý tộc truyền thừa ngàn năm, chỗ nào cũng kín đáo nhưng không mất nội hàm. Khiến người ta cảm thấy được vẻ ưu nhã của quý tộc, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy quá xa hoa, chỗ nào cũng lộ ra vẻ tinh xảo.
Nếu như nói thay với một cách đơn giản hơn, Đế Vương Các giống với một kỹ nữ không mặc quần áo, thể hiện ra cơ thể tốt đẹp của mình một cách trắng trợn.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Đánh giá:
Truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Story
Chương 417
10.0/10 từ 27 lượt.