Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1035
28@-
CHƯƠNG 1035
Cuộc thi Y Vương chân chính đã bắt đầu.
Vương Sở Vân Hoa khi mười hai tuổi đã có thể đọc thuộc lòng Dược điển Á tộc.
Mười lăm tuổi đã nổi tiếng và trở thành thần y.
Bao nhiêu năm nay, ông ta thực hành cả Trung y và Tây y, đặc biệt là trong truyền thống châm cứu được truyền thừa lâu đời của Á tộc.
Một bộ thần châm đoạt mệnh có thể đoạt mệnh với trời, giúp bệnh nhân sống lại.
Ông ta có thể trở thành Y Vương là điều danh xứng với thực.
Thượng Quan Dược Thạch là truyền nhân của gia đình có truyền thống ngành y, tổ tiên ba đời hành y, truyền lại vô số phương pháp tuyệt diệu.
Ông ta là người thanh tâm quả dục, trầm mặc ít nói, chỉ một lòng muốn tạo dựng tên tuổi trong cuộc thi Y Vương.
Ngoại trừ lần trước tranh Y Vương với Sở Vân Hoa kém hơn một chút thì hầu hết những bệnh nhân ông ta gặp, ngoài bệnh nan y ra, không có ca bệnh nào thất bại.
Còn Cốc Thiên Sơn thì vốn là thế gia Trung y, tuy thực lực của nhà họ Cốc hơi thấp trong thế gia Trung y, nhưng tục ngữ có câu yếu trâu còn hơn khoẻ bò, cho dù như vậy, y thuật của Cốc Thiên Sơn cũng không thể coi thường, huống hồ lần này ông ta còn có chuẩn bị trước.
Tám tuyển thủ vượt qua ba vòng thi còn lại cũng đều là bác sĩ nổi tiếng, đều là người được người dân tôn kính như thần ở mỗi địa phương.
Có thể nói, cuộc thi giành ngôi Y Vương lần này nhất định là một cuộc chiến thảm khốc!
Muốn bộc lộ tài năng quả là khó như lên trời.
Nhưng chỉ khi thầnh Y Vương mới có đủ tư cách để thách đấu người thủ môn của thế gia Trung y, mới có thể giúp Tôn Đại Hải trở lại nhà họ Tôn.
Mạc Hoa Đình lo lắng nói: “Thực lực của tuyển thủ cuộc thi Y Vương lần này quá mạnh! Tôi thật sự hơi lo lắng cho Trình thần y Ninh Cát Sơn lại rất tin tưởng Trình Kiêu: ‘Anh Mạc đừng lo, tôi tin vào y thuật của Trình thần y’“
Tôn Đại Hải nắm chặt tay nhìn Trình Kiêu, kích động không nói nên lời.
Ông có được về lại nhà họ Tôn, có thể hoàn thành tâm nguyện lớn nhất cuộc đời mình không đều phụ thuộc vào Trình Kiêu.
Ninh Lan lặng lẽ nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Tôn Đại Hải, bà dịu dàng an ủi: “Đừng lo, tôi tin Tiểu Kiêu, nếu đã đồng ý thì chắc chắn có tự tin chiến thắng.”
“Ừm.” Tôn Đại Hải gật đầu.
Mặc dù Ninh Lan không hài lòng với thái độ của Tôn Đại Hải đối xử với Trình Kiêu, nhưng dù sao cũng là vợ chồng mấy chục năm, nếu tình cảm không sâu đậm thì bà cũng không đứng cùng Tôn Đại Hải ở đây.
Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch, Cốc Thiên Sơn, ba người đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn phớt lờ Trình Kiêu và tám người kia.
Tuy rằng thể hiện vừa rồi của Trình Kiêu kinh động tứ phía, nhưng trong mắt ba người thì vẫn chưa đủ Để trở thành Y Vương không chỉ cần biết khám bệnh, còn cần có năng lực vượt xa những người khác.
Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu với vẻ giễu cợt: “Tên kia, ở đại học y Hà Tây coi như cậu lợi hại! Nhưng trước mặt ba tôi, cậu sẽ biết chút năng lực đó của cậu căn bản chẳng đáng nhắc tới!”
Cốc Sinh Ngọc nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt nham hiểm, trong mắt tràn đầy ác độc: “Trình Kiêu, là cậu phá hỏng việc tốt của tôi, khiến tôi bẽ mặt trước nhà họ Tôn, lần này ba tôi đã có chuẩn bị, nhất định sẽ trả thù cho tôi, đạp cậu bẹp dí dưới chân!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
CHƯƠNG 1035
Cuộc thi Y Vương chân chính đã bắt đầu.
Vương Sở Vân Hoa khi mười hai tuổi đã có thể đọc thuộc lòng Dược điển Á tộc.
Mười lăm tuổi đã nổi tiếng và trở thành thần y.
Bao nhiêu năm nay, ông ta thực hành cả Trung y và Tây y, đặc biệt là trong truyền thống châm cứu được truyền thừa lâu đời của Á tộc.
Một bộ thần châm đoạt mệnh có thể đoạt mệnh với trời, giúp bệnh nhân sống lại.
Ông ta có thể trở thành Y Vương là điều danh xứng với thực.
Thượng Quan Dược Thạch là truyền nhân của gia đình có truyền thống ngành y, tổ tiên ba đời hành y, truyền lại vô số phương pháp tuyệt diệu.
Ông ta là người thanh tâm quả dục, trầm mặc ít nói, chỉ một lòng muốn tạo dựng tên tuổi trong cuộc thi Y Vương.
Ngoại trừ lần trước tranh Y Vương với Sở Vân Hoa kém hơn một chút thì hầu hết những bệnh nhân ông ta gặp, ngoài bệnh nan y ra, không có ca bệnh nào thất bại.
Còn Cốc Thiên Sơn thì vốn là thế gia Trung y, tuy thực lực của nhà họ Cốc hơi thấp trong thế gia Trung y, nhưng tục ngữ có câu yếu trâu còn hơn khoẻ bò, cho dù như vậy, y thuật của Cốc Thiên Sơn cũng không thể coi thường, huống hồ lần này ông ta còn có chuẩn bị trước.
Tám tuyển thủ vượt qua ba vòng thi còn lại cũng đều là bác sĩ nổi tiếng, đều là người được người dân tôn kính như thần ở mỗi địa phương.
Có thể nói, cuộc thi giành ngôi Y Vương lần này nhất định là một cuộc chiến thảm khốc!
Muốn bộc lộ tài năng quả là khó như lên trời.
Nhưng chỉ khi thầnh Y Vương mới có đủ tư cách để thách đấu người thủ môn của thế gia Trung y, mới có thể giúp Tôn Đại Hải trở lại nhà họ Tôn.
Mạc Hoa Đình lo lắng nói: “Thực lực của tuyển thủ cuộc thi Y Vương lần này quá mạnh! Tôi thật sự hơi lo lắng cho Trình thần y Ninh Cát Sơn lại rất tin tưởng Trình Kiêu: ‘Anh Mạc đừng lo, tôi tin vào y thuật của Trình thần y’“
Tôn Đại Hải nắm chặt tay nhìn Trình Kiêu, kích động không nói nên lời.
Ông có được về lại nhà họ Tôn, có thể hoàn thành tâm nguyện lớn nhất cuộc đời mình không đều phụ thuộc vào Trình Kiêu.
Ninh Lan lặng lẽ nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Tôn Đại Hải, bà dịu dàng an ủi: “Đừng lo, tôi tin Tiểu Kiêu, nếu đã đồng ý thì chắc chắn có tự tin chiến thắng.”
“Ừm.” Tôn Đại Hải gật đầu.
Mặc dù Ninh Lan không hài lòng với thái độ của Tôn Đại Hải đối xử với Trình Kiêu, nhưng dù sao cũng là vợ chồng mấy chục năm, nếu tình cảm không sâu đậm thì bà cũng không đứng cùng Tôn Đại Hải ở đây.
Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch, Cốc Thiên Sơn, ba người đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn phớt lờ Trình Kiêu và tám người kia.
Tuy rằng thể hiện vừa rồi của Trình Kiêu kinh động tứ phía, nhưng trong mắt ba người thì vẫn chưa đủ Để trở thành Y Vương không chỉ cần biết khám bệnh, còn cần có năng lực vượt xa những người khác.
Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu với vẻ giễu cợt: “Tên kia, ở đại học y Hà Tây coi như cậu lợi hại! Nhưng trước mặt ba tôi, cậu sẽ biết chút năng lực đó của cậu căn bản chẳng đáng nhắc tới!”
Cốc Sinh Ngọc nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt nham hiểm, trong mắt tràn đầy ác độc: “Trình Kiêu, là cậu phá hỏng việc tốt của tôi, khiến tôi bẽ mặt trước nhà họ Tôn, lần này ba tôi đã có chuẩn bị, nhất định sẽ trả thù cho tôi, đạp cậu bẹp dí dưới chân!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Đánh giá:
Truyện Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Story
Chương 1035
10.0/10 từ 27 lượt.