Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Chương 406
Sau khi xác định đó là hạt tía tô, nhà họ Lâm lập tức đưa bệnh nhân vào và trực tiếp tiền hành thử nghiệm trêи bệnh nhân.
Kết quả của cuộc thử nghiệm rất đáng mừng, tim của bệnh nhân đã được cải thiện rất nhiều, các chỉ số khác nhau đã trở lại bình thường.
Đương nhiên, nhà họ Lâm rất cần trọng, dù sao thì thuốc.
này cũng là của người khác, liền thử nghiệm nhiều lần và theo dõi bệnh nhân trong suốt ba ngày.
Sau khi xác nhận tất cả mọi thứ đều đạt tiêu chuẩn, trưởng lão ngay lập tức cầm theo đơn thuốc, chạy nhanh vào nhà chính, đưa cho tầng lớp cao cấp của nhà họ Lâm.
Ngay sau khi cuộc họp kéo dài ba tiếng đồng hồ kết thúc, một dự thảo nghị quyết đã được đưa ra.
Lập tức sản xuất loại thuốc mới này, xin cấp bằng sáng chế và nhanh chóng đưa ra thị trường.
Tính đến thời điểm tiếp nhận được thông tin này, đã qua gần mười ngày rồi.
Lâm Dương yên lặng ngồi trong phòng làm việc, nhìn quang cảnh ngoài cửa sổ, hút một hơi thuốc thật sâu.
Mã Hải đứng trước bàn, hơi cúi người.
“Anh hiểu bao nhiêu về nhà họ Lâm?” Lâm Dương dập tàn thuốc, bình tĩnh hỏi.
“Tôi không biết nhiều, đều là thông qua một số trang mạng và trưng cầu ý kiến mới biết. Dù sao thì nhà họ Lâm ở Yến Kinh, còn chúng ta ở Giang Thành. Nước sông không phạm nước giếng.”
“Vì vậy, kết cấu của anh quá nhỏ rồi. Tập đoàn Dương Hoa của chúng ta bắt buộc phải thoát ra khỏi Giang Thành và tiến vào thị trường trong nước và quốc tế. Các doanh nghiệp ở nhiều nơi đều sẽ là đối tác hoặc kẻ thù của chúng ta trong tương lai.”
“Ý của Lâm Đồng là nói.”
“Tôi cũng không ngại nói với anh rằng mặc dù nhà họ Lâm ở Yến Kinh, nhưng phạm vi phủ sóng của nó bao phủ toàn bộ đất nước và gần một trăm quốc gia. Bọn họ tham gia vào mọi tầng lớp xã hội và nhiều lĩnh vực khác nhau, bắt luận là y tế, nghiên cứu khoa học , giáo ɖu͙ƈ, kinh doanh.
Mã Hải vừa nghe xong liền thở gấp.
Những điều này, ông ta thực sự không biết.
“Tôi chính là người đến từ nhà họ Lâm.” Lâm Dương lại nói.
Trái tim của Mã Hải lập tức treo lên.
Mặc dù ông ta đã mơ hồ biết được điều này, nhưng nghe được tin tức này từ miệng của Lâm Dương, hiển nhiên cũng vô cùng chắn động.
“Nhà họ Lâm là nơi tôi sinh ra, mẹ tôi địa vị không tốt, gia thế không môn đăng hộ đối, cho nên địa vị của tôi trong nhà họ Lâm rất khiêm tốn. Những anh chị em cùng cha khác mẹ đó của tôi tất cả đều đang nở mày nở mặt trong nhà họ Lâm, được hàng nghìn người kính trọng, còn tôi, trước tiên bị đuổi vào dòng thứ, người không ra người chó không ra chó ở dòng bên, sau đó lại bị dòng bên tìm một cái cớ để vào ở rễ nhà họ Tô, cuối cùng bị đuổi khỏi nhà họ Lâm. Nguyên nhân chỉ là vì mẹ tôi không xứng với dòng máu của nhà họ Lâm. Tôi bị coi là nỗi hỗ thẹn của nhà họ Lâm! “
“Không ngờ lại có chuyện như vậy…”
“Mã Hải, thật ra, tôi không quan tâm đến mọi chuyện của nhà họ Lâm, cũng không quan tâm đến việc nhà họ Lâm nghĩ như thế nào về tôi. Tuy nhiên, mẹ tôi vì nhà họ Lâm mà chết, cho nên tôi sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tất cả mọi thứ của nhà họ Lâm tôi đều có thể không cần, nhưng công đạo của mẹ tôi, tôi bắt buộc phải đòi lại! “
Lâm Dương lại châm một điều thuốc rồi nhìn về phía xa xăm với vẻ mặt bình tĩnh lạ thường.
“Thuốc mới… đã được sản xuất chưa?”
“Đã đưa ra rồi, chỉ cần thông qua kiểm nghiệm thuốc và hoàn thành thủ tục, sẽ có thể được niêm yết trêи thị trường!”
“Được!”
Lâm Dương nhắm mắt lại, khàn giọng nói: “Ba ngày nữa, nhà họ Lâm… sẽ gặp phải thiệt hại nghiêm trọng!”
“Thiệt hại nghiêm trọng?” Mã Hải run hơi thở run lên.
“Đây chỉ là lãi mà tôi cần đòi từ nhà họ Lâm!”
Mã Hải hoàn toàn không biết ý của Lâm Dương là cái gì, nhưng ông ta hiểu rằng tiếng còi chiến tranh đã vang lên rồi.
Tập đoàn Dương Hoa và nhà họ Lâm… nhát định phải có một bên ngã xuống.
Mã Hải trong lòng vô cùng tháp thỏm.
Bởi vì ông ta có làm thế nào cũng không thể tin được, Dương Hoa có tư cách gì để chống lại với nhà họ Lâm.
Tập đoàn Dương Hoa do Mã Hải quản lý, thực lực của tập đoàn Dương Hoa như thế nào, trong lòng ông ta thậm chí còn biết rõ hơn cả Lâm Dương.
Cho dù Lâm Dương cũng được coi là có thực lực của Huyền Y Phái, nhưng so với nhà họ Lâm vẫn là kiến càng lay cổ thụ, châu chấu đá xe.
Lâm Đồng có bị điên rồi không?
Mã Hải không biết.
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần