Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Chương 166
Nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người đều run lên, đồng loạt nhìn ra ngoài cửa.
A Hải cũng choáng váng quay đầu lại.
Nhưng lại nhìn thấy một nhóm người đang đi vào đại sảnh.
Người đứng đầu bất ngờ là Tiếu Trường Thanh của nhà họ Tiếu!
“Anh Tiếu, sao anh lại đến đây?”
Trương Côn ở bên này sửng sốt một chút, vội vàng tươi cười chào hị Anh Tiếu tới nhà họ Trương của tôi, sao không gọi điện thoại trước? Nào, mau ngồi đi! Mau ngồi đi”
Tuy nhiên, trước sự nhiệt tình của Trương Côn, Tiểu Trường Thanh lại ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, trực tiếp tránh ra khỏi đám đông, đứng trước mặt Lâm Dương, Hồ Dũng và những người khác.
Đám người Hồ Dũng cũng mơ hồ không biết sao cả.
Người nhà họ Trương và mấy người Đỗ Sâm cũng kinh ngạc vô cùng.
Tiếu Trường Thanh đang muốn làm cái gì vậy?
Nhưng mà giây tiếp theo.
Bồp!
Tiếu Trường Thanh hung hăng tát vào mặt Hồ Dũng.
Ngay lập tức có một vét đỏ như máu xuất hiện trêи mặt của Hồ Dũng, người cũng bị chắn động liên tục lùi lại phía sau.
“Cái gì?”
Mọi người đều kinh ngạc.
“Anh Tiếu, anh đang làm cái gì vậy?” Trương Tùng Hồng lo lắng, vội vàng tiến lên trước vài bước.
“Người nhà họ Tiếu có chuyện gì vậy?” Nhậm Ái cũng khó chịu lớn tiếng hỏi.
Nhưng mà.
Tiếu Trường Thanh đã phớt lờ tất cả mọi người ở hiện trường, chỉ trừng mắt với Hồ Dũng người đang có vẻ mặt không thể nào giải thích được và uất ức hét lên, “Toàn bộ tránh ra hết cho tôi!”
Hồ Dũng và những người khác sợ hãi, ngay lập tức lùi lại phía sau.
Tiếu Trường Thanh thấy vậy, sắc mặt của ông ta mới tốt hơn một chút.
Ông ta xoay người, chỉnh lại quần áo, sau đó cúi người chào Lâm Dương một cách trang trọng và nghiêm túc.
“Anh Lâm, để anh phải kinh sợ rồi!”
Cảnh tượng này vừa mới xuất hiện, hiện trường ngay lập tức im lặng như tờ.
Nhịp thở và nhịp tim đều dần dần biến mắt.
Tất cả mọi người đều giống như hóa đá …
Tiếu Trường Thanh thực sự lại cúi đầu trước Lâm Dương sao?
“Chuyện này… chuyện gì đang xảy ra vậy?” Trương Ái Kỳ run lẫy bẫy nhìn cảnh tượng trước mặt, liền hét lên.
“Anh Tiếu, anh… anh đang làm cái gì vậy? Sao anh lại cúi đầu trước cái tên phế vật này?” Trương Côn cũng tiến lên, da đầu cũng tê dại.
“Im miệng!”
Tiếu Trường Thanh ở đằng kia tức giận trừng mắt nhìn Trương Côn, trêи mặt tràn đầy vẻ tức giận: “Tôi cảnh cáo anh Trương Côn, nếu như lại để tôi nghe thấy anh xúc phạm đến anh Lâm, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
*“Hả?” Trương Côn sững sờ.
Trương Tùng Hồng cau mày, cảm thấy có chút gì đó không ổn.
Bà cụ cũng không ngốc, không dám tuỳ tiện manh động.
“Chú Tiếu, chú làm sao vậy? Chú không biết người này sao? Người này tên là Lâm Dương, là phế vật vào ở rễ nhà chị họ cháu. Ăn không ngồi rồi, không có học thức, hơn nữa lại còn là vua mũ xanh. Tại sao chú lại đối xử khách sáo với anh ta như vậy? Có phải là chú đã nhận nhằm người rồi không? ” Thành Bình ở phía sau ngạc nhiên nói.
Nhưng ngay khi anh ta nói lời này, Tiếu Trường Thanh trực tiếp xông tới, trở tay tát một cái.
Bốp!
Âm thanh giòn giã lại vang lên.
Thành Bình che mặt vừa tức giận vừa uất ức.
“Tiếu Trường Thanh, anh điên rồi sao?”
Nhậm Ái cũng không thể chịu đựng được nữa, đập bàn chất vần.
“Bà cụ, tôi đã nói rồi, không ai được phép xúc phạm đến anh Lâm, nếu không, sẽ là xúc phạm đến Tiếu Trường Thanh tôi!” Tiếu Trường Thanh nghiêm nghị nói.
Đầu của tất cả mọi người toàn bộ đều khó xoay chuyền.
Bà cụ kinh ngạc nhìn Tiếu Trường Thanh, sau đó mới nói: “Anh có biết người này là ai không?”
“Lâm Dương, anh Lâm!” Tiếu Trường Thanh nói.
“Anh đã biết cậu ta là Lâm Dương, tại sao vẫn làm như vậy …” Bà cụ không biết nên nói cái gì.
Lâm Dương không phải là kẻ thù của nhà họ Tiếu sao?
Lần trước chuyện xảy ra ở nhà họ Trương cũng là thể diện của nhà họ Tiếu, người nhà họ Tiếu đã bị Lâm Dương đánh.
Theo lý mà nói, nhà họ Tiêu, cũng giống như nhà họ Khai, đều sẽ coi Lâm Dương như cái gai trong mắt mới đúng, tại sao Tiếu Trường Thanh lại đối xử với Lâm Dương như: vậy?
Nhưng Tiếu Trường Thanh lại quá lười để quan tâm đến những người xung quanh, ông ta quay người lại cúi đầu chào Lâm Dương nói: “Anh Lâm, chuyện trước đây đều là nhà họ Tiếu của chúng tôi nhất thời hồ đồ. Vẫn xin anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho nhà họ Tiểu của tôi! “
Nói xong, người nhà họ Tiếu toàn bộ đều cúi đầu trước Lâm Dương.
Cảnh tượng đó, quả thực là khiến cho tất cả mọi người tràn đầy kinh ngạc.
Ông cụ Trương hít một hơi thật sâu, tuy ông đã nhìn thấy sóng to gió lớn, cũng khó có thể tiếp nhận được cảnh tượng kỳ lạ này.
Chỉ là… đối diện với Tiếu Trường Thanh như vậy, Lâm Dương không nói lời nào, chỉ tiếp tục rót rượu, như thể không nghe thấy lời này, từ đầu đến cuối, anh đều chưa đi gặp Tiếu Trường Thanh …
Tiếu Trường Thanh vẻ mặt lo lắng, sau đó nghiên răng nghiên lợi, trực tiêp quỳ trêи mặt đât.
“Hả?”
Toàn bộ hiện trường đều kinh ngạc.
Nhưng lại nghe thấy Tiếu Trường Thanh nghiến răng nghiền lợi nói: “Nếu như hôm nay anh không tha cho nhà họ Tiếu của tôi, vậy thì Tiếu Trường Thanh tôi, hôm nay sẽ quỳ đến chết mới thôi!”
Câu nói này, giống như một quả bom, nổ tung đại não của tất cả mọi người, để lại một khoảng trồng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trái tim của tất cả mọi người đều đang gào thét, đều đang tự hỏi.
Nhưng Tiếu Trường Thanh sẽ không cho bọn họ câu trả lời.
“Mau, đi điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nhà họ Tiếu ở bên đó xảy ra tình huống gì?” Trương Tùng Hồng run rầy nói với người nhà họ Trương ở bên cạnh.
“Vâng…”
Người kia gật đầu, quay người chạy ra ngoài.
“Được rồ Lúc này, Lâm Dương đặt ly rượu xuống, cuối cùng cũng mở miệng.
Tiếu Trường Thanh đột nhiên ngắng đầu, ánh mắt sáng rực nhìn Lâm Dương.
Chỉ nghe thấy Lâm Dương bình tĩnh nói: “Lần này tôi cho nhà họ Tiếu của các ông một cơ hội. Tôi không hy vọng lại có lần sau, đứng dậy đi!”
“Cảm ơn anh Lâm, cảm ơn anh Lâm!”
Tiếu Trường Thanh kϊƈɦ động nước mắt cũng sắp trào ra, vội vàng hét lên: “Anh Lâm, anh yên tâm, cả đời này nhà họ Tiếu của chúng tôi sẽ không bao giờ là kẻ thù của anh.
Cho dù là nhiệm vụ gì, nhà họ Tiếu đều sẽ nghe theo anh sai khiến!”
Người nhà họ Trương và Đỗ Sâm kia vừa nghe thấy, khuôn mặt liền tái đi!
Tiếu Trường Thanh này rốt cuộc là đến để cầu xin sự tha thứ hay là đến để thành tâm cống hiên sức lực?
“Tiểu Trường Thanh! Ông rốt cuộc đang làm cái gì vậy?
Ông không cho chúng tôi một lời giải thích sao?”
Đỗ Sâm không kìm được nữa, trực tiếp tiền lên trầm giọng hỏi.
“Hả? Ông Đỗ cũng ở đó sao?” Tiếu Trường Thanh đứng lên, liếc nhìn Đỗ Sâm, sau đó lại liếc nhìn Hồ Dũng, nói: “Những người này là người của nhà họ Đỗ ông sao?”
*Thì sao?” Đỗ Sâm hừ lạnh.
“Cái gì? Tiếu Trường Thanh, nhà họ Đỗ của tôi muốn làm cái gì, còn phải báo cáo với ông sao?” Đỗ Sâm nhíu mày.
“Không cần thiết phải báo cáo với tôi, nhưng tôi hy vọng ông bảo cấp dưới của mình xin lỗi anh Lâm về chuyện này!” Tiếu Trường Thanh hét lên nói.
“Xin lỗi sao? Hahahaha, Tiếu Trường Thanh, tôi thấy ông điên rồi! Thuộc hạ của tôi đại diện cho tôi, tôi đại diện cho nhà họ Đỗ. Nếu thuộc hạ của tôi xin lỗi cậu ta, vậy thì đồng nghĩa với việc nhà họ Đỗ xin lỗi cậu ta. Cái tên phế vật này, cậu ta có thể chịu được không?” Đỗ Sâm bật cười haha nói.
Tiếu Trường Thanh sắc mặt trở nên nặng nè.
Lại nghe thấy tiếng cười của Đỗ Sâm, ông ta nheo mắt lại: “Chính là ông, Tiếu Trường Thanh! Ông dám đánh người của tôi! Cái gan của ông cũng không nhỏ đó! Bây giờ tôi cho ông một cơ hội, ngay lập tức quỳ xuống khấu đầu trước mặt tôi, vậy thì chuyện này tôi sẽ bỏ qua, nếu không ông có thể kéo anh Lâm của ông qua, để cậu ta quỳ ở đây tự tát mình mười cái, tôi cũng có thể bình tĩnh lại, nếu không thì Tiếu Trường Thanh, ông phải đối mặt với sự tức giận của nhà họ Đỗ tôi, ông nghe rõ chưa? “
Ngay khi những lời này vừa rơi xuống, vẻ mặt của Tiếu Trường Thanh co lại rất nhiều.
Nhà họ Tiếu mặc dù là một đại gia tộc ở tỉnh Quảng Liễu, nhưng so với nhà họ Đỗ đến từ Yến Kinh thì quả thực là một phù thủy nhỏ gặp phù thuỷ lớn, Tiếu Trường Thanh có điên đến đâu cũng không thể thách thức nhà họ Đỗ…
“Anh Tiếu, chuyện này tôi đứng về phía ông Đỗ Sâm. Anh vô duyên vô cớ đánh người, lại còn gây chuyện náo loạn trong nhà họ Trương của tôi. Nghĩ đến giao tình của chúng ta trước đây, tôi không truy cứu trách nhiệm của anh, nhưng hôm nay nếu như anh không cho ông Đỗ một lời giải thích, e rằng các anh không ra khỏi cửa của nhà họ Trương chúng tôi! “Trương Tùng Hồng đứng ra, trịnh trọng nói.
“Ông nói cái gì vậy? Nhà họ Trương của các ông muốn đối đầu với tôi sao?” Tiếu Trường Thanh sắc mặt tái nhọt.
“Đối đầu thì sao? Không lẽ nhà họ Trương của tôi còn sợ nhà họ Tiếu của anh sao?”
Nhậm Ái lúc này hừ một tiếng.
Tiếu Trường Thanh toàn thân run rẫy, không nói gì.
Nếu như đến cả Nhậm Ái cũng nói như vậy, vậy thì cũng đủ để đại diện cho thái độ của nhà họ Trương.
Xét cho cùng, với hoàn cảnh của Trương Trung Hoa hiện tại, ông ở nhà họ Trương đã không có quyền lực gì nữa.
Tiếu Trường Thanh đột nhiên cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội và hơi thở của ông ta cũng trở nên nặng nhọc.
Ông ta không thể đối đầu với nhiều người như vậy.
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài đại sảnh lại liên tiếp vang lên một số âm thanh.
“Vậy thì thêm nhà họ Mai của tôi, nhà họ Trương của ông có sợ không?”
“Còn có nhà họ Hoàng của tôi!”
“Còn có nhà họ Lưu của tôi!”
Khi âm thanh rơi xuống, ào ào … Một nhóm người từ cổng tiến vào….
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần