Chàng Rể Quyền Thế
Chương 1160
Lý do mà tại sao nhiều năm như vậy rồi mà Lý Minh Tuấn vẫn chưa kết hôn.
Bởi vì gã ta là một người đàn ông có cái đó quá bé!
Vì thế nên gã ta vẫn luôn sử dụng phương pháp đó để có được người đẹp, bởi vì như thế thì gã ta sẽ không bị người khác ghét bỏ chỉ vì gã ta "nhỏ".
Nhưng vào lúc này...
Bí mật to lớn nhất đó đã bị phơi bày như thế này ra trước mặt của tất cả mọi người.
Tại thời điểm này, Lý Minh Tuấn cảm thấy bản thân mình sắp sụp đổ mất rồi. "Là ai?!" ai đã đánh ngất tôi!” "Sau đó treo tôi lên đây!" "Tôi nhất định sẽ giết chết kẻ đó!"
Có thể trở thành giám đốc của Làng du lịch Cẩm Thượng, Lý Minh Tuấn cũng không phải kẻ ngu dốt.
Sau khi ngã ta tinh dậy, đã hiểu ra ngay chuyện gì đang xảy ra.
Giờ này phút này, gã ta gọi nhân viên bảo vệ ở bên cạnh thả minh xuống, lại lấy thêm một chiếc áo khoác nữa để quấn phần thân dưới của mình lại, rồi phóng đi như bay.
Kết quả là khi chạy đến lối vào của nhà hàng, thì đột nhiên từ gần đó truyền đến một giọng nói. "Này, thầy tại sao anh lại lấy áo của bảo vệ thân dưới vậy? Có phải đây là kiểu dáng đang thịnh hành của năm nay không vậy?" Trịnh Tuyết Dương tỏ vẻ nghi ngờ, nhìn không hiểu Lý Minh Tuấn đang làm gì đây.
Lý Minh Tuấn vô thức quay đầu lại, trong khoảnh khắc toàn thân chợt run lên cầm cập.
Bùi Minh và Trịnh Tuyết Dương có lẽ là đến để ăn sáng, nhưng lúc này lại nhìn chằm chằm vào anh đánh giá từ trên xuống dưới. "Thầy Tuan, anh là giám đốc của khu dưỡng này, tại sao quần áo lại không chỉnh tề như vậy thế?" phải là vào nửa đêm anh đã đi ra ngoài làm chuyện gì xấu, đúng không hả?" "Còn nữa, tại sao anh lại không mặc đồ, chẳng lẽ là mới sáng sớm anh đã khỏa thân đi ra ngoài rồi ư?" "Thật không ngờ anh lại còn có sở thích này, quả thật là đã làm gương tốt cho người khác Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh kinh ngạc lên tiếng nói.
Mỗi câu mà Bùi Nguyên Minh đã nói ra, giây phút này đều khiến cho cơ thể của Lý Minh Tuấn chấn động lên từng hồi. Một cảm giác nhục nhã tự nhiên nảy sinh, Lý Minh Tuấn hận không thể trực tiếp đập đầu chết ngay tại đây cho rồi.
Gã ta không muốn sống nữa!
Bùi Nguyên Minh lại vô thức nói: Tuấn, anh giấu cái gì ở đây vậy? Là son môi sao?"
Nghe thấy vậy, toàn thân Lý Minh Tuấn run cầm cập lên một hồi, ngay sau đó bàn tay chợt buông lỏng ra, áo khoác bị rơi xuống đất.
Bùi Minh nhanh tay lẹ mắt đã che hai mắt của Trinh
Tuyết Dương lại từ lâu rồi: "Vợ ơi đừng nhìn, sẽ bị nổi gai mắt Nhưng Trịnh Tuyết Dương không nhìn thấy, không có nghĩa là những người khác cũng không nhìn thấy.
Có một cậu bé ba bốn tuổi đi ngang qua, vẻ mặt tò mò nhìn sang, sau đó lại hào hứng nói: "Ba, ba, chú chim nhỏ của chú này còn nhỏ hơn con nữa!" "Ba quả nhiên ba không có nói dối con, chim nhỏ của con là lớn nhất!" "Phụt.."
Lý Minh Tuấn suýt chút nữa là đã phun ra một ngụm máu đỏ tươi rồi, vào lúc này anh ta hận không thể trực tiếp chết ngay tại
Hơn nữa anh ta cũng nhìn thấy vẻ mặt không nén nỗi của Trịnh Tuyết Dương. Dù sao thì Trịnh Tuyết Dương cũng là người trưởng thành, làm sao có thể không hiểu chuyện gì cơ chứ? Biểu hiện này đã nói rõ lên tất cả rồi.
Xong rồi!
Cả người của Lý Minh Tuấn đều suy sụp rồi.
Sau này bản thân anh ta ở trước mặt nữ thần, cũng sẽ không còn bất cứ tượng nào nữa!
Bùi Minh che hai của Trịnh Tuyết Dương lại, vừa bỏ đi vừa nói: "Vợ à, em tuyệt đối đừng mở mắt ra, ô nhiễm đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, một người đàn ông trưởng thành còn không bằng một đứa trẻ mới có ba bốn tuổi." "Loại đàn ông này vậy mà lại có dũng khí khỏa thân, có phải là anh ta nghĩ rằng của mình rất lớn đúng không?" "Âm."
Cả người Lý Minh Tuấn run rẩy lên, gã ta ôm mặt lại, chạy như bay đi mất.
Những giọt nước mắt tuyệt vọng cũng rơi xuống mặt đất.
Sau khi quay trở về phòng thay quần áo xong xuôi, Lý Minh Tuấn răng nghiến lợi đi đến phòng giám sát, sau khi kiểm tra máy quay, thì toàn thân gã ta đều đang phát run. "Bùi Nguyên Minh! Vậy mà lại là cái tên khốn nạn mày "Tao nhất định phái giết chết Lý Minh Tuấn cực kỳ nộ, chính là người đàn ông này, đã khiến cho bản thân gã ta mất hết mặt mũi.
- -----------------
Chàng Rể Quyền Thế
Bởi vì gã ta là một người đàn ông có cái đó quá bé!
Vì thế nên gã ta vẫn luôn sử dụng phương pháp đó để có được người đẹp, bởi vì như thế thì gã ta sẽ không bị người khác ghét bỏ chỉ vì gã ta "nhỏ".
Nhưng vào lúc này...
Bí mật to lớn nhất đó đã bị phơi bày như thế này ra trước mặt của tất cả mọi người.
Tại thời điểm này, Lý Minh Tuấn cảm thấy bản thân mình sắp sụp đổ mất rồi. "Là ai?!" ai đã đánh ngất tôi!” "Sau đó treo tôi lên đây!" "Tôi nhất định sẽ giết chết kẻ đó!"
Có thể trở thành giám đốc của Làng du lịch Cẩm Thượng, Lý Minh Tuấn cũng không phải kẻ ngu dốt.
Sau khi ngã ta tinh dậy, đã hiểu ra ngay chuyện gì đang xảy ra.
Giờ này phút này, gã ta gọi nhân viên bảo vệ ở bên cạnh thả minh xuống, lại lấy thêm một chiếc áo khoác nữa để quấn phần thân dưới của mình lại, rồi phóng đi như bay.
Kết quả là khi chạy đến lối vào của nhà hàng, thì đột nhiên từ gần đó truyền đến một giọng nói. "Này, thầy tại sao anh lại lấy áo của bảo vệ thân dưới vậy? Có phải đây là kiểu dáng đang thịnh hành của năm nay không vậy?" Trịnh Tuyết Dương tỏ vẻ nghi ngờ, nhìn không hiểu Lý Minh Tuấn đang làm gì đây.
Lý Minh Tuấn vô thức quay đầu lại, trong khoảnh khắc toàn thân chợt run lên cầm cập.
Bùi Minh và Trịnh Tuyết Dương có lẽ là đến để ăn sáng, nhưng lúc này lại nhìn chằm chằm vào anh đánh giá từ trên xuống dưới. "Thầy Tuan, anh là giám đốc của khu dưỡng này, tại sao quần áo lại không chỉnh tề như vậy thế?" phải là vào nửa đêm anh đã đi ra ngoài làm chuyện gì xấu, đúng không hả?" "Còn nữa, tại sao anh lại không mặc đồ, chẳng lẽ là mới sáng sớm anh đã khỏa thân đi ra ngoài rồi ư?" "Thật không ngờ anh lại còn có sở thích này, quả thật là đã làm gương tốt cho người khác Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh kinh ngạc lên tiếng nói.
Mỗi câu mà Bùi Nguyên Minh đã nói ra, giây phút này đều khiến cho cơ thể của Lý Minh Tuấn chấn động lên từng hồi. Một cảm giác nhục nhã tự nhiên nảy sinh, Lý Minh Tuấn hận không thể trực tiếp đập đầu chết ngay tại đây cho rồi.
Gã ta không muốn sống nữa!
Bùi Nguyên Minh lại vô thức nói: Tuấn, anh giấu cái gì ở đây vậy? Là son môi sao?"
Nghe thấy vậy, toàn thân Lý Minh Tuấn run cầm cập lên một hồi, ngay sau đó bàn tay chợt buông lỏng ra, áo khoác bị rơi xuống đất.
Bùi Minh nhanh tay lẹ mắt đã che hai mắt của Trinh
Tuyết Dương lại từ lâu rồi: "Vợ ơi đừng nhìn, sẽ bị nổi gai mắt Nhưng Trịnh Tuyết Dương không nhìn thấy, không có nghĩa là những người khác cũng không nhìn thấy.
Có một cậu bé ba bốn tuổi đi ngang qua, vẻ mặt tò mò nhìn sang, sau đó lại hào hứng nói: "Ba, ba, chú chim nhỏ của chú này còn nhỏ hơn con nữa!" "Ba quả nhiên ba không có nói dối con, chim nhỏ của con là lớn nhất!" "Phụt.."
Lý Minh Tuấn suýt chút nữa là đã phun ra một ngụm máu đỏ tươi rồi, vào lúc này anh ta hận không thể trực tiếp chết ngay tại
Hơn nữa anh ta cũng nhìn thấy vẻ mặt không nén nỗi của Trịnh Tuyết Dương. Dù sao thì Trịnh Tuyết Dương cũng là người trưởng thành, làm sao có thể không hiểu chuyện gì cơ chứ? Biểu hiện này đã nói rõ lên tất cả rồi.
Xong rồi!
Cả người của Lý Minh Tuấn đều suy sụp rồi.
Sau này bản thân anh ta ở trước mặt nữ thần, cũng sẽ không còn bất cứ tượng nào nữa!
Bùi Minh che hai của Trịnh Tuyết Dương lại, vừa bỏ đi vừa nói: "Vợ à, em tuyệt đối đừng mở mắt ra, ô nhiễm đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, một người đàn ông trưởng thành còn không bằng một đứa trẻ mới có ba bốn tuổi." "Loại đàn ông này vậy mà lại có dũng khí khỏa thân, có phải là anh ta nghĩ rằng của mình rất lớn đúng không?" "Âm."
Cả người Lý Minh Tuấn run rẩy lên, gã ta ôm mặt lại, chạy như bay đi mất.
Những giọt nước mắt tuyệt vọng cũng rơi xuống mặt đất.
Sau khi quay trở về phòng thay quần áo xong xuôi, Lý Minh Tuấn răng nghiến lợi đi đến phòng giám sát, sau khi kiểm tra máy quay, thì toàn thân gã ta đều đang phát run. "Bùi Nguyên Minh! Vậy mà lại là cái tên khốn nạn mày "Tao nhất định phái giết chết Lý Minh Tuấn cực kỳ nộ, chính là người đàn ông này, đã khiến cho bản thân gã ta mất hết mặt mũi.
- -----------------
Chàng Rể Quyền Thế
Đánh giá:
Truyện Chàng Rể Quyền Thế
Story
Chương 1160
10.0/10 từ 10 lượt.