Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 302: Chỉ cho phép một người

“Kim Thúy Như?”

Sau khi nghe thấy lời nói của Kim Thành Phong, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều dừng lại, nhìn nhau.

Ở trong những trường hợp bình thường, Kim Thúy Như chưa từng dễ dàng lộ diện, có thể khiến cô ta ra mặt, đều là những chuyện rất quan trọng đối với cô ta.

Vương Nhất cũng không biết Kim Thúy Như tìm bọn họ làm gì, có thể bị người khác đoán được cô ta đang nghĩ gì, thì cô ta không còn tên là Kim Thúy Như nữa.

“Nói với cô ta, chúng tôi sẽ đến ngay lập tức.”

Nói một tiếng, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng đều đi vào trong thang máy, đi lên khu vực dành cho khách ở trên tầng cao nhất.

Đến tầng cao nhất, xuyên qua ô cửa sổ bằng thủy tinh trong suốt, Vương Nhất nhìn thấy một bóng người xinh đẹp, duyên dáng đang ngồi trên sofa ở khu vực dành cho khách, ung dung uống trà, giơ tay nhấc chân đều mang theo sự tao nhã của một cô chủ gia tộc lớn.

Vương Nhất không thể không thừa nhận, Kim Thúy Như là người phụ nữ duy nhất có thể so sánh với Lý Khinh Hồng trên mọi phương diện, cho dù là ngoại hình, địa vị, hay là tiền bạc, quyền thế.

Thậm chí về mặt mưu kế còn trên cơ Lý Khinh Hồng.

Còn về gia thế….nhà họ Kim, không phải là nhà của cô ta, cô ta chỉ được nhận nuôi mà thôi, Vương Nhất cũng không biết được thân phận thật sự của cô ta.

Người phụ nữ này, tập trung đầy đủ ngoại hình, quyền lực, kinh tế, mưu kế, và sự thần bí, từ một phương diện nào đó, cô ta còn cao quý và tao nhã hơn Lý Khinh Hồng.

Mặc một bộ sườn xám màu tím nhạt, tôn lên những đường cong cơ thể trên người cô ta một cách rõ ràng, tinh tế, đồng thời thể hiện sự quyến rũ của một người phụ nữ, ánh mắt lười biếng thi thoảng lại liếc nhìn qua một bên, càng khiến cho người khác một cảm giác khác biệt…cô ta giống như một đóa hoa sen đỏ tràn đầy sự mê hoặc, chỉ có thể nhìn, không thể đùa giỡn.

Nhìn thấy Vương Nhất, Kim Thúy Như đặt cốc trà xuống, ung dung đi đến trước mặt anh, chỉ vào cửa phòng làm việc đang bị khóa: “Mở cửa đi?”

Khuôn mặt Vương Nhất tràn đầy sự kinh ngạc: “Sao cô biết phòng làm việc của tôi ở đây?”

Phòng làm việc này là dành riêng cho chủ của tòa nhà, ngoài Tăng Quốc Vinh, Hồ Hoàng Việt, La Chí Viễn, chỉ có một mình Lý Khinh Hồng có thể tùy tiện đi vào đây, sao Kim Thúy Như có thể biết được?

Chỉ thấy Kim Thúy Như khẽ cười một tiếng: “Anh nghĩ tôi không biết anh chính là chủ nhân của tòa nhà Quốc Tế sao?”


“Cô biết?”

Vì vậy, vẻ mặt Vương Nhất rõ ràng càng thêm kinh ngạc.

“Biết từ lâu rồi.”

Kim Thúy Như thờ ơ nói: “Nếu như tôi không biết anh là chủ nhân của tòa nhà Quốc Tế, lúc trước sao còn lợi dụng thân phận của anh để lừa Kim Thành Vũ?”

Câu này vừa được nói ra, ánh mắt Vương Nhất lập tức lạnh đi.

Đúng vậy, Kim Thành Vũ vì quá muốn có được dự án xây dựng thành phố, mới bị Kim Thúy Như lợi dụng, đã đưa ra thông tin sai lệch, chủ của tòa nhà Quốc Tế là Văn Thái.

Nhìn cô ta một cái thật sâu, Vương Nhất mở cửa phòng làm việc, Lý Khinh Hồng và Kim Thúy Như cùng nhau đi vào.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ngồi đối diện với Kim Thúy Như, nói thẳng vào vấn đề: “Nói đi, tìm chúng tôi làm gì?”

Kim Thúy Như khẽ cười: “Đương nhiên là chuyện hợp tác, tập đoàn Kim thị của tôi rất xem trọng sự hợp tác với hai người.”

“Nói đi.”

Giọng điệu của Lý Khinh Hồng vẫn bình tĩnh, vẻ mặt mang theo sự cảnh giác, đánh giá cô ta.

Thân phận của Kim Thúy Như đã đủ khiến Lý Khinh Hồng trở nên mẫn cảm, nhìn chung trong tất cả những người phụ nữ, cũng chỉ có một mình cô ta mới có thể khiến Lý Khinh Hồng đối xử đặc biệt như vậy.

Cộng thêm lúc trước bị Kim Thúy Như tính kế, mới thúc đẩy sự hợp tác giữa hai bên, sao có thể không cẩn thận với cô ta chứ?

Kim Thúy Như cười, không hề để tâm, nội dung thảo luận tiếp theo quả thật là chuyện hợp tác.

Mặc dù Lý Khinh Hồng phản bác một cách sắc bén mấy câu, thì cả quá trình cũng xem như suôn sẻ.



Kim Thúy Như ý tứ sâu xa nói một câu, sau đó đứng dậy rời đi.

Vương Nhất nheo mắt lại, luôn cảm thấy đây là sự uy hiếp của Kim Thúy Như.

Lý Khinh Hồng lạnh lùng hét lên một tiếng: “Đứng lại!”

Kim Thúy Như thật sự dừng lại, quay đầu qua, bình tĩnh liếc nhìn Lý Khinh Hồng: “Còn chuyện gì không?”

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng lạnh như băng: “Nói rõ ràng rồi đi.”

Nhưng Kim Thúy Như lại xem thường: “Tôi đã nói đủ rõ ràng rồi.”

Nói xong, không thèm liếc nhìn Lý Khinh Hồng, sải bước đi về phía cửa.

Soạt!

Một bóng người lại xuất hiện trước mặt cô ta một cách kỳ lạ, thờ ơ nhìn cô ta.

Kim Thúy Như kinh ngạc, sau khi hoàn hồn lại, cũng không sợ hãi, khẽ cười nói: “Thế nào, anh ‘không nể tình cũ’ như vậy sao, còn không cho phép tôi đi?”

“Xin lỗi, chuyện quan trọng, nói rõ ràng rồi đi.”

Vẻ mặt Vương Nhất lạnh lùng, thờ ơ nói.

Kim Thúy Như trầm mặc một lúc, sau đó ngẩng đầu lên, đánh giá Vương Nhất: “Bảo tôi nói rõ ràng một chút cũng được thôi, tám giờ tối, ở đại viện nhà họ Kim, chỉ cho phép một mình anh đến!”

Lời này vừa được nói ra, vẻ mặt Vương Nhất có chút thay đổi, khuôn mặt Lý Khinh Hồng càng trở nên u ám.

Ở trước mặt cô, hẹn chồng của cô, điều này không phải là không để cô vào mắt sao.



Có lẽ là sự đụng chạm của hai người phụ nữ ưu tú như nhau, Kim Thúy Như cũng hất cằm, đối đầu gay gắt: “Cô không còn lòng tin với chồng mình như vậy sao? Hay là, cô cảm thấy anh ấy sẽ bị tôi giành mất, dù sao, năm năm trước anh ấy cũng suýt nữa đã cưới tôi?”

Ánh mắt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên vô cùng không thân thiện, nhưng rất nhanh đã trở lại sự lạnh lùng: “Cô không cần kích động tôi, tôi chỉ tùy việc mà xem xét thôi, đi hẹn một người đàn ông đã có vợ, cô rất vẻ vang?”

Nụ cười trên mặt Kim Thúy Như cũng lập tức biến mất, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, đột nhiên mất đi hứng thú nói chuyện tiếp.

“Tùy cô, muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, tóm lại, tám giờ tối nay, đại viện nhà họ Kim, quá hẹn không đợi.”

Nói xong, Kim Thúy Như quay đầu nhìn Vương Nhất, đẩy anh ta ra, nghênh ngang rời đi.

Sau khi Kim Thúy Như rời đi, Vương Nhất lập tức cảm thấy lo lắng nhìn Lý Khinh Hồng: “Khinh Hồng, em không sao chứ?”

Lý Khinh Hồng ngồi trên sofa, vẫn là dáng vẻ tức giận, nhìn Vương Nhất: “Buổi tối anh có đi không?”

Trong lòng Vương Nhất do dự, nhất thời anh cũng không đoán được ý tứ của Kim Thúy Như.

Anh sợ Kim Thúy Như phô trương thanh thế, nhưng lại sợ Kim Thúy Như thật sự làm chuyện mờ ám gì đó.

“Đi!”

Sau khi do dự một lúc, ánh mắt Vương Nhất mang theo sự kiên định nói.

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng có chút thay đổi, miệng hơi mở ra, giống như muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được gì.

“Thôi, anh đi đi.”

Mắt Lý Khinh Hồng đỏ hoe, trực tiếp rời khỏi phòng làm việc.

Khuôn mặt Vương Nhất tràn đầy sự áy náy, nhưng không đứng dậy đuổi theo.



Lý Khinh Hồng đã đi ra ngoài, ở bên ngoài đợi một lúc, thấy Vương Nhất vẫn không đuổi theo, lại nghiến răng, giậm chân, tức giận trở về phòng làm việc.

….

Rất nhanh, màn đêm đã buông xuống.

Lý Khinh Hồng tan làm, đi đón Vương Tử Lam, không hề gửi tin nhắn cho Vương Nhất.

Vương Nhất nhìn thời gian, vội vàng đi đến đại viện nhà họ Kim.

Lúc đến nơi, vừa đúng 8h, vầng trăng tròn đã treo trên cao.

Vương Nhất đi thẳng vào nhà họ Kim, giọng điệu lạnh lùng nói: “Kim Thúy Như đâu?”

Vẻ mặt Kim Thành Phong hơi thay đổi: “Chị họ đang trang điểm….”

“Cút ra!”

Vương Nhất hét lên một tiếng, kéo Kim Thành Phong ra, đi thẳng vào sân sau.

Sân sau nhà họ Kim là một rừng trúc, có nhà gỗ, còn có một hồ bơi, vốn dĩ thuộc về gia chủ nhà họ Kim, Kim Tuần, sau khi Kim Thúy Như ngồi lên vị trí gia chủ, đã thuộc về cô ta.

Két…

Vương Nhất đẩy mạnh cửa ra, lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến anh kinh ngạc.

Kim Thúy Như mặc một cái váy trắng màu trắng mỏng, ngồi bên cạnh hồ bơi, nhưng, mái tóc dài ướt nhẹp được buông xõa, cô ta đang cuốn mái tóc dài của cô ta, chải đầu.

Lúc này, dường như cảm nhận được ánh mắt của Vương Nhất, cô ta hơi ngẩng đầu lên, sau đó nở một nụ cười mang ý tứ sâu xa.

“Anh đến rồi?”

Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Chân Long Chí Tôn Đô Thị Truyện Chân Long Chí Tôn Đô Thị Story Chương 302: Chỉ cho phép một người
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...