Cầu Ma

Chương 916: Linh Hủ đan

"Hạc gia gia ngươi...cái kia, ta không cần nhiều, một danh ngạch là được. Một danh ngạch, ngươi kêu ta gọi ngươi là gia gia cũng được, một danh ngạch!" Con hạc đen vẻ mặt mong chờ, đập cánh bay tới đằng trước con thuyền rách nát, tới trước mặt Tô Minh.

Cái lưới to sau lưng nó vô biên vô hạn, bên trong chi chít vài chục vạn Đề Đào Thú, không có con nào dưới trăm mét, có khá nhiều ngàn mét, thậm chí có mấy chục con Đề Đào Thú vạn mét.

Càng khiến tinh thần Tô Minh rung động là trong bầy Đề Đào Thú có một con Đề Đào Thú toát ra hơi thở già nua, thân hình nó màu vàng kim, cỡ hơn bốn vạn mét, nó nhắm mắt, nằm im.

"Lại là con hạc nhỏ nhà ngươi." Thanh âm tang thương mang theo âm điệu kỳ lạ phát ra từ miệng ông lão mà Tô Minh ký thân, rất ưu nhã truyền ra.

Đây không phải là giọng của Tô Minh, nó thuộc về một ông lão.

Mặc dù Tô Minh cảm giác hắn trở thành ông lão kia nhưng sự thật là hình dung trạng thái của hắn chính xác hơn nên là góc độ bên thứ ba, đứng nhìn hình ảnh từng lắng đọng trong năm tháng.

Tô Minh nhìn hạc đen trước mắt, lòng vốn là do dự nhưng nghe giọng của nó, lại thấy khí chất kiêu ngạo và xấu xa hòa lẫn vào nhau, hắn có tám phần khẳng định con hạc đen trước mắt là hạc trọc lông năm đó. Nếu đoán như thế thì năm tháng hiện nay chắc thuộc về rất xa xưa.

"Chín sinh linh, bốn tộc quần." Lòng Tô Minh máy động.

'Ách Thương, hạc trọc lông đều thuộc cùng tầng sinh mệnh, phải chăng ca dao nói chín sinh mệnh bao gồm chúng nó?" Cách nghĩ này làm con ngươi Tô Minh co rút.

Chính lúc này, giọng ông lão bỗng nhiên truyền ra.


" Có thể đổi lấy một danh ngạch hay không phải xem tế phẩm ngươi đưa tới có vật ta cần không." Ông lão lắc đầu, tay phải giơ lên chỉ hướng hắc hạc.

Lập tức trong lưới to sau lưng hắc hạc, thân hình một con Đề Đào Thú hơn hai trăm mét tan rã, chớp mắt biến mất trong lưới, khi xuất hiện đã là ở trước mặt ông lão.

Đề Đào Thú vừa lời khỏi lưới to lập tức sắc nhọn gầm lên, trong mắt có hung tợn và điên cuồng, giơ lên vuốt phải lao nhanh tới ông lão.

Ông lão biểu tình như thường, lạnh nhạt liếc Đề Đào Thú lao tới. Ánh mắt này khiến người Đề Đào Thú run lên, trong mắt tia hung tợn biến mất, không ngờ lúc đến gần ông lão thì nó chợt tạm dừng, cúi đầu quỳ lạy trước mặt lão.

Tô Minh nhìn thấy ông lão giơ tay phải, hoặc nên nói là hắn cảm nhận chính mình nâng lên tay phải, ấn vào đầu Đề Đào Thú. Có lực lượng dịu dàng ùa vào người Đề Đào Thú, đi một vòng, lập tức người Đề Đào Thú run bần bật, bỗng ngửa đầu phát ra tiếng gầm kinh thiên, đôi mắt đỏ rực. Thân hình của nó cực kỳ nhanh tăng vọt lên, chớp mắt không còn là trăm mét mà biến thành con thú to khổng lồ ngàn mét. Dường như lực lượng dịu dàng từ tay ông lão đưa vào người nó là một loại sức mạnh kỳ lạ có thể kích phát đẳng cấp sinh mệnh như Đề Đào Thú. Lực lượng này chảy xuôi khiến con Đề Đào Thú bùng phát ra toàn bộ truyền thừa huyết mạch.

Tình hình kinh người này khi Tô Minh trông thấy thì tinh thần rung động, hắn không biết cần có loại tu vi gì mới có thể trong chớp mắt này khiến một con mãnh thú bay vọt lên tầng đẳng cấp mới.

Mọi chuyện chưa kết thúc, Tô Minh lại trông thấy khi lực lượng dịu dàng từ tay phải của ông lão chạy trong người Đề Đào Thú tới vòng thứ hai thì thân thể ngàn mét run càng dữ dội hơn. Chớp mắt người nó đẫm máu, thịt xương sinh trưởng quái dị, không ngừng biến to. Cùng với tiếng gào thét thống khổ, điên cuồng, nó từ ngàn mét cao tới vạn mét.

Sự rung động của Tô Minh đã khó thể hình dung, hắn nhìn chằm chằm Đề Đào Thú cao vạn mét, hắn muốn nhìn xem khi lực lượng của ông lão cảy tới vòng thứ ba trong người Đề Đào Thú thì nó sẽ có biến đổi gì.

Trog thời gian ngắn, lực lượng kia đã chạy vòng thứ ba.


Thân thể Đề Đào Thú run bần bật, người đẫm máu, thân hình nó trướng lên, hai vạn mét, ba vạn mét, bốn vạn mét. Cùng với thân hình Đề Đào Thú không ngừng tăng vọt, biểu tình của hắc hạc lộ ra khát vọng cùng cố chấp. Những Đề Đào Thú trong cái lưới to vô hạn sau lưng hắc hạc ngây như phỗng, nhìn Đề Đào Thú hiện giờ đã biến thành bảy vạn mét, chúng nó run bần bật, lập tức quỳ lạy như bái vua của chúng.

Nhưng giây phút chúng nó quỳ xuống, cũng là khoảnh khắc Đề Đào Thú này trướng lên tới chín vạn mét, nó phát ra tiếng hú kinh thiên động địa, thân hình bùm một tiếng bỗng tan vỡ. Giống như là nó không thể chịu đựng tầng sinh mệnh này tăng vọt, bị nứt vỡ.

" Sao hả, lão già, tế phẩm lần này thế nào?" Hắc hạc vẻ mặt căng thẳng vội hỏi.

"Lão già, lần này nếu còn không được thì ta cũng hết cách. Đã bao nhiêu năm rồi, ta mang đến cho ngươi biết bao tế phẩm, là một danh ngạch thôi mà, ngươi có cần keo kiệt đến vậy không?" Hắc hạc thấy ông lão không lên tiếng, sốt ruột nói.

" Vẫn là không đủ." Một lúc sau, ông lão lạnh nhạt nói.

"Nhưng một lần này, có thẻ để lại tế phẩm. "

Hắc hạc nghe ông lão nói câu đầu tiên thì vẻ mặt ủ rũ, nhưng nghe câu thứ hai mắt liền sáng ngời. Hắc hạc cũng không định một lần liền lấy được danh ngạch, chỉ cần đối phương muốn tế phẩm thì lâu dài tích lũy, có cơ hội lấy danh ngạch.

Thế là hắc hạc mặt mày hớn hở, lắc người hóa thành cầu vồng lao hướng trời sao phía xa, trog thời gian ngắn biến mất không còn bóng dáng.

Sau khi hắc hạc rời đi, Tô Minh nhìn vài chục vạn Đề Đào Thú trong lưới to, biểu tình suy tư. Tô Minh không biết sau khi xuất hiện ngọn núi thứ hai, mảnh đá đen hút linh hồn hắn vào ảo ảnh năm tháng xa xưa này là có mục đích gì.

Trong đầu Tô Minh nổi lên thanh âm vang vọng trong óc hắn lúc tay hắn đụng vào sơn môn trong đường hầm không gian mảnh vỡ.


'Ngươi hiến tế linh thứ nhất là linh hồn Đề Đào Thú, linh này có khuyết điểm, tìm ra khuyết điểm đó là có thể tiêu diệt tộc này. Ngươi có thời gian vô tận, đi lấy đan dược lúc trước hiến tế để luyện chế ra linh hủ có thể kích phát linh hồn này thiếu sót, nếu từ bỏ...thì khi bước đầu tiên dưỡng diệt sinh chi linh, sẽ không lựa chọn linh hồn Đề Đào Thú.'

Tô Minh nhíu mày, nhưng khi hắn nhíu mày thì bỗng ngây ra. Lúc trước hắn chỉ cảm thấy mình trở thành ông lão nhưng là nhìn từ góc độ bên thứ ba, vậy mà bây giờ làm động tác nhíu mày, lòng Tô Minh máy động. Mắt Tô Minh chợt lóe, giơ lên tay phải, cúi đầu, chậm rãi đứng dậy.

Trời sao mênh mông, trên mũi tàu chiếc thuyền khổng lồ rách nát, Tô Minh đưa mắt nhìn không gian tối tăm.

Suy nghĩ một lúc, Tô Minh chậm rãi kêu lên.

"Đan dược. "

Giây phút Tô Minh thốt lời thì trước mặt hắn không khí vặn vẹo, xuất hiện từng viên đan dược, các hình các dạng, đều là vật lúc trước Tô Minh ở trong đường hầm ngọn núi thứ nhất hiến tế để mở ra sơn môn.

Nhìn từng viên đan dược Tô Minh như thấy quá khứ của mình, thấy năm tháng từng có, hồi ức sâu dưới ký ức.

Tô Minh khẽ thở dài, lấy lại tinh thần, nhìn những đan dược bềnh bồng trước mặt, lại nhìn mấy chục vạn Đề Đào Thú bị lưới to nhốt, hắn dần hiểu ra.

Đầu tiên, đây là không gian ảo, tiếp theo, trước mặt Tô Minh có đan dược, và vài chục vạn Đề Đào Thú, là để cho hắn thí nghiệm đan dược.


Lấy những đan dược khác nhau phối hợp tiến hành lần luyện chế thứ hai, luyện ra một loại chuyên môn trị thiếu sót sinh mệnh Đề Đào Thú là có thể tiêu diệt toàn tộc, Linh Hủ đan!

"Luyện chế loại Linh Hủ đan này cần lần lượt thử nghiệm, phải hiểu nhiều về Đề Đào Thú, thậm chí là nắm rõ tập tính, sinh hoạt, thậm chí là kết cấu trong máu thịt của nó như lòng bàn tay thì mới có thể tìm ra sơ hở bầy thú này, do đó luyện chế ra Linh Hủ đan. Trước không nói có thành công được không, cho dù cuối cùng luyện chế ra thì nhất định cần có năm tháng cực kỳ dài lâu, vậy là trong không gian ảo ảnh này, thời gian có lẽ không tương đồng với bên ngoài. "

Lòng Tô Minh máy động, lập tức nhìn lưới to bềnh bồng trong hư vô, vài chục vạn Đề Đào Thú không còn rít gào, giữ các loại tư thế như bị đóng băng.

"Thậm chí rất có thể thời gian ở trong này đối với bên ngoài là yên lặng, vì năm tháng nơi đây là quá khứ, nó không có điểm tồn tại với thời gian hiện giờ. "

Mắt Tô Minh chợt lóe, cả đời hắn đối với năm tháng, không gian thì không hề xa lạ. Dù là thế giới mảnh đá đen, hay 9c, hoặc là Ách Thương chi giới thì Tô Minh đã trải qua rất nhiều.

Những không gian và bên ngoài có là thời gian biến chậm rãi, có là thời gian cùng bên ngoài giống nhau. Sâu trong lòng Tô Minh từng suy nghĩ, rốt cuộc là nguyên nhân gì tạo thành những không gian này khác biệt? Nhưng cách nghĩ quá phức tạp, Tô Minh vẫn luôn không có manh mối. Bây giờ Tô Minh nhìn hư vô xung quanh, im lặng một lát sau con ngươi co rút, giơ lên tay phải chỉ vào mấy chục vạn Đề Đào Thú trong lưới lớn.

Lập tức một góc lưới lớn mơ hồ, Đề Đào Thú bị Tô Minh chỉ trúng biến mất rồi xuất hiện bên cạnh hắn. Nó mở to mắt nhìn Tô Minh, nhưng giống như pho tượng không nhúc nhích.

Tô Minh nhìn Đề Đào Thú trước mặt, giơ lên tay phải ấn vào người nó, thần thức tản ra, dung nhập vào người con thú, bắt đầu quan sát kỹ càng từng chút một.

Tô Minh tìm hiểu tất cả của con thú này, do đó tìm ra thiếu sót diệt tộc nó, luyện chế Linh Hủ đan! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

" Ông lão này mới đụng vào Đề Đào Thú chớp mắt khiến đẳng cấp sinh mệnh của con thú không ngừng tăng lên, hiểnn hiên trong chớp mắt đó lão hoàn toàn nắm giữ toàn bộ kết cấu sinh mệnh của Đề Đào Thú, thế nên mới làm được điều này. Đề Đào Thú như vậy thì với sinh mệnh khác chắc ông lão cũng có thể làm được. Lão chỉ cần một chớp mắt mà ta thì cần năm tháng vô tận, nhưng hướng đi của chúng ta là giống nhau, một ngày nào đó ta cũng có thể giống như vậy. "

Cầu Ma
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Cầu Ma Truyện Cầu Ma Story Chương 916: Linh Hủ đan
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...