Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 21: Chương 21

44@-


Tư Lương Xuyên bước chân đi, trong ngực lại gợn sóng, hơi quay đầu, nghiêng mặt quét mắt phong đạm nhìn xe ngựa, tay nắm chặt.Triệu Yến Nương.Thực tốt, kiếp trước ta ghét ngươi nhất, cư nhiên nhanh như vậy lại gặp ngươi, ánh mắt nàng ta vẫn như trong trí nhớ, hắn thấy ghê tởm buồn nôn, hận không thể móc hai mắt nàng ta ra.

Kiếp này, hắn tuyệt sẽ không giẫm vào vết xe đổ trước kia không có cơ hội để làm đều phải làm hết.

Không thể tưởng được trong lúc vô ý ra tay cứu giúp một cô nương, cũng là người Triệu gia hắn có chút ngoài dự đoán, hắn nhớ rõ kiếp trước, Triệu gia căn bản không có một vị tam tiểu thư như vậy.

Triệu Thư Tài từ huyện lệnh vào trong kinh, làm quan ngoại lang, trong phủ chỉ có vợ cả, một trai hai gái đều do vợ cả sinh, chưa bao giờ nghe nói qua hắn còn có thứ nữ.




Cũng nghe đồn thời trẻ từng có một thiếp thất, bất hạnh chết sớm vì bệnh, hắn ngưỡng mộ vợ cả, vợ cả tuy xuất thân nông gia, nhưng Triệu phu nhân có hiền danh, Triệu Thư Tài đối với bà kính trọng có thêm, hậu viện không còn thiếp thất, ở trong kinh các phu nhân đều hâm mộ Triệu phu nhân, hậu viện một người độc chiếm, sinh con đều có tiền đồ.

Đại nhi tử kim bảng đề danh, đậu tiến sĩ, vào triều làm quan, trưởng nữ được phong huyện chủ, được Hoàng Hậu nương nương sủng ái, tiểu nữ nhi gả cho thanh mai trúc mã là Đoạn gia công tử, Đoạn gia cũng là thân tín của Hoàng Hậu, thế gia trong kinh đều cho Triệu gia vài phần thể diện, coi như mọi chuyện viên mãn.Sự tình đều giống kiếp trước như đúc, duy nhất chuyện Triệu gia có một tam tiểu thư.

Một quan gia tiểu thư, bồi mẹ cả đi ra ngoài, vật tùy thân là lửa cùng muối ăn, còn có vũ khí sắc bén, thậm chí quần áo mặc hơn một bộ.



Có thể dạy ra Triệu Yến Nương chẳng biết xấu hổ, hắn đối với Triệu phu nhân không một tia hảo cảm.

Mưu trí nhiều, Triệu Tam tiểu thư cũng không tầm thường như các tiểu thư khác, kiếp trước không tồn tại một người như vậy, nàng đến tột cùng là ai? Nàng từng nói qua, nàng có linh hồn độc nhất vô nhị.Linh hồn?Chân hắn bước chậm lại, đồng tử co rụt.

Đúng rồi, thế gian này việc ly kỳ , dữ dội rất nhiều, giống như hắn, có thể sống lại một đời, chưa biết chừng, nàng cũng có kỳ ngộ.




Hắn đứng ở cạnh hoa li, thanh y càng phát ra dáng người như trúc, trường thân ngọc lập, mảnh khảnh.

khuôn mặt càng thêm lạnh lùng hiên ngang, có chất thư sinh nho nhã, cũng có trí giả đạm nhiên, Tư lão phu nhân buông tay lão ma ma bước nhanh ra cửa.

Tư Lương Xuyên khom lưng hành đại lễ, “Tôn nhi gặp qua tổ mẫu.”Tư lão phu nhân đánh giá tôn nhi, trong miệng lẩm bẩm, “Xuyên ca nhi, cho tổ mẫu nhìn một cái.” ( Nhớ Mẹ quá đi,,,, mỗi lần về nhà chỉ muốn ôm Mẹ, được Mẹ ôm các bác a) Hắn nghe lời tiến lên, Tư lão phu nhân ngó trái ngó phải, xem không đủ, “Như thế nào lại gầy không ít, Xuyên ca nhi việc học tuy quan trọng, nhưng thân thể càng quý giá.”“Tôn nhi biết.”“ Lần này đến đây, phụ thân có dặn dò gì không?”“Phụ thân bảo tôn nhi hiếu kính tổ mẫu, an tâm đọc sách.”“ Tốt, tốt.” Tư lão phu nhân lôi kéo trưởng tôn, nhìn sao cũng không đủ.

Trưởng tôn năm nay đã hai mươi bốn, nhà người bình thường công tử, ở tuổi này, đã sớm thành gia lập nghiệp, con chạy đầy đất, nhưng Tư gia có tổ huấn, dòng chính đại phòng vào triều, nhị phòng giữ vững sự nghiệp, con cháu lấy việc học làm trọng, để tránh phân tâm, hai mươi lăm tuổi mới có thể cưới vợ, cưới vợ xong mới có thể nhập sĩ, bốn mươi vô tử mới nạp thiếp.


Trước khi đón dâu phải mài giũa, cần phải hiểu rõ sự đời, vào triều mới có thể chịu phong vân thay đổi trong nháy mắt, sừng sững không ngã.

Trăm năm tới, người Tư gia vẫn phải tuần hoàn theo tổ huấn khắc nghiệt, mới có Tư gia thiên hạ danh vọng.

Hai mươi lăm tuổi, còn một năm nữa, hôn sự của Xuyên ca nhi cũng nên chuẩn bị, Tư gia thanh quý, kết nhân duyên không coi trọng môn đang hộ đối, phẩm mạo mới là mấu chốt..



Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký Truyện Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký Story Chương 21: Chương 21
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...