Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 132: C132: Lời cuối truyện

157@-

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Năm Thuấn Đế thứ mười, Tư các lão cáo lão. Hoàng đế mấy phen giữ lại, nhưng Tư các lão ý đã quyết, Thuấn đế bất đắc dĩ chuẩn tấu. Tư các lão về hưu, Hàn Lâm đại học sĩ Tư Lương Xuyên tiếp nhận chức vụ các lão. Tư gia lại lần nữa truyền thừa con kế nghiệp cha. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Khi thánh chỉ hạ xuống tân các lão phu nhân Trĩ Nương đang đuổi theo tiểu nhi tử trong sân. Mới vừa rồi Lục ca nhi làm trong viện gà bay chó sủa, nha đầu bà tử vây quanh đề phòng thằng bé té ngã.

Tư lão phu nhân hiện đã là bà cố cũng già đi rất nhiều, đầu tóc bạc phơ nhưng tinh thần lại rất tốt. Bà ngồi ở trên ghế mỉm cười nhìn các chắt trai chạy tới chạy lui. Trên người cậu nhóc trắng trẻo mập mạp mặc một áo khoác thêu đầu hổ, thoạt nhìn uy phong lẫm lẫm. Trĩ Nương sợ cậu nhóc làm quần áo của mình nhăn nên giao cho hạ nhân trong chừng. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Thằng bé "Khanh khách" cười, khuôn mặt phì nộn lộ ra hàm răng sữa chưa dài, khóe miệng cười chảy nước miếng xuống. Bà tử chạy đi lấy khăn, thấy bà tử cầm khăn cậu nhóc đem mặt thò lại gần, để bà tử lau khô. Bộ dáng bé nhỏ lại làm như đại nhân, làm lão tổ tông buồn cười nói "tâm can bảo bối".

Lục ca nhi bé xíu chưa thể cùng các ca ca đi học. Chỉ có thể ở hậu viện cùng bà cố, bà nội với mẹ chơi đùa. Đại ca nhi nay đã mười tuổi cùng Tam ca nhi chín tuổi và Ngũ ca nhi năm tuổi đều đi theo tổ phụ, tổ phụ tự mình dạy bọn nhóc đọc sách vỡ lòng đến giờ.

Lão các lão mang theo ba cháu trai nên cả ngày không được nhàn rỗi, so với khi ở triều làm quan còn phải tận tâm hơn. Lão nhân thích con cháu mãn đường, dưới gối ông tuy chỉ có một con trai, lại có tới bốn cháu trai, mỗi ngày nhìn các cháu lớn lên, ông cũng cảm thấy mình còn có thể sống thêm rất nhiều năm nữa, sẽ có thể dốc lòng dạy dỗ bọn nhỏ thành tài. Ba đứa trẻ đều di truyền khí khái Tư gia là hạt giống tốt theo con đường đọc sách.

Mấy ngày nữa lão tổ tông 79 tuổi, cổ nhân khi chúc thọ thì làm chín không làm mười, 79 cũng chính là tám mươi. Một nhà lão nhị ở Lãng Sơn đã gởi thư nói hai ngày nữa về kinh, lão tổ tông cũng nhớ hai chắt trai là Nhị ca nhi cùng Tứ ca nhi. Đồng lứa với con Xuyên ca nhi, dâu Tư phủ tranh đua nhau sinh cho Tư phủ thêm chắt trai. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Tính ra hai ngày nữa nhị phòng tới rồi. Con dâu cả đã thu thập phòng xong chờ nhị phòng tới.

Lão tổ tông nghĩ, đến lúc đó sáu chắt trai vây quay dưới gối, tranh nhau kêu bà cố đó mới là chính thiên luân chi nhạc. Sinh thời bà có thể nhìn Tư gia con cháu thịnh vượng, cho dù chết gặp trượng phu cũng có thể có giao đãi. Đối mặt với liệt tổ liệt tông Tư gia bà cũng không thẹn với lương tâm mà nói bà đã làm chủ mẫu rất tốt.

Trĩ Nương vẫn luôn ngóng Lương Anh hồi kinh hàng năm, phải nói là mười năm rồi nhị phòng mới về. Nàng cùng Lương Anh cũng mười năm không gặp, không biết bộ dáng nhau có còn như lúc trước?

Nhị phòng tới, Tư gia ra bến tàu nghênh đón. Gió từ từ thổi, nhìn con thuyền dừng nhìn người lục tục đi lên, Trĩ Nương cảm khái không thôi. Nhớ lại khi nàng từ Độ Cổ tới kinh thành, phảng phất như mới hôm qua, khi đó nàng hoàn toàn không biết tương lai vận mệnh của mình. Thời gian thấm thoát, vật đổi sao dời, nàng từ cô thiếu nữ đã biến thành mẹ của mấy hài tử. Mà nam tử như mây bay đó lại trở thành trượng phu của nàng. Nàng hơi nghiêng đầu nhìn nam tử bên người mặt mày ẩn tình.

Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Tư Lương Xuyên mặc một thân áo xanh, mấy năm gần đây càng thêm nội liễm thâm trầm. Hắn hình như có sở cảm, ở dưới tay áo to rộng nhẹ nắm tay thê tử, Trĩ Nương cúi đầu, thẹn thùng cười. Lão tổ tông cùng cha mẹ chồng đứng phía trước không chú ý tới bọn họ, nàng đánh bạo trở tay dùng ngón trỏ cào lòng bàn tay hắn. Nhìn đến hạ nhân Tư phủ chạy đến đầu thuyền cách bến tàu đột nhiên hô lớn lên. Trĩ Nương nhìn tuy không rõ nhưng lại có thể nhìn ra đó là nhị phòng, còn có hai nam hài, đúng là nhị phòng rồi.



Lão tổ tông thực nóng vội, dựng quải trượng duỗi cổ nhìn xung quanh.

Người trên thuyền bắt đầu vẫy tay, thuyền chậm rãi cập bờ, khuôn mặt mọi người trong mắt đối phương càng thêm rõ ràng.

Lương Anh nhảy xuống thuyền, gặp lão tổ tông cùng bá phụ bá mẫu xong, liền lôi kéo tay Trĩ Nương tay, ngó trái nhìn phải tấm tắc khen:

"Ta nói biểu tỷ nghe, mười mấy năm không gặp, sao tẩu vẫn giống trước đây đẹp như hoa thế này. Làm cho ta ngượng ngùng khi gọi biểu tỷ, người không biết còn cho rằng ta lớn hơn tỷ đấy." Nàng giả vờ sinh khí nhếch miệng, chọc mọi người cười to.

"Ngươi còn nói ta, ta thấy ngươi cũng không ổn trọng lên chút nào. Đều là mẹ rồi mà muội còn nhảy xuống thuyền như cô nương ta cũng không phân biệt được." Trĩ Nương dỗi nói, thân thiết chào nhị thúc nhị thẩm.

Hiệu trưởng cùng hiệu trưởng phu nhân tiến lên, gặp qua lão tổ tông.

Lão tổ tông động dung muốn khóc, mười năm rồi, con thứ hai cũng già nói chi là bà, hiệu trưởng tùy ý lão mẫu thân lôi kéo, hốc mắt phiếm hồng. Phu thê lão các lão vội vàng trấn an, hai người mới cao hứng lên. Hai nhà chào hỏi nhau xong, không cần người lớn giới thiệu, sáu đứa nhỏ đã bắt đầu xưng huynh gọi đệ.

Đại ca nhi là huynh trưởng, tất nhiên là có bộ dáng trưởng huynh, thằng bé lớn lên vốn giống Tư Lương Xuyên, xụ mặt lại càng giống. Mấy ca nhi đại phòng đều sợ. Không có gì bất ngờ xảy ra, hai ca nhi nhị phòng ở trước mặt Đại ca nhi cũng ngoan không ít. Nghe Lương Anh nói, Nhị ca nhi cùng Tứ ca nhi ở Lãng Sơn có thể lên núi đánh hổ xuống sông bắt cá, ở Lãng Sơn hai đứa là tiểu bá vương, tiểu bá vương xuống núi không đến mấy hiệp đã bị trưởng huynh thu phục, ở trước mặt đại ca nhi lập tức ngoan ngoãn vô cùng.

Trĩ Nương cười tán dương đại nhi tử, là trưởng tôn đại ca nhi tất nhiên là không thể giống bọn đệ đệ. Cậu phải gánh vác Tư gia trăm năm truyền thừa, không chỉ có lão các lão mà Tư Lương Xuyên đều đối với cậu yêu cầu cực nghiêm khắc. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Đại ca nhi cũng không kêu khổ, cũng không chất vấn cha mẹ, vì sao bọn đệ đệ không giống cậu bé, mỗi ngày đều đọc không xong sách, viết không xong chữ cũng được?

Trĩ Nương đau lòng, nhưng phu quân đã nói khi còn nhỏ chàng cũng như vậy. Con kế nghiệp cha, đại ca nhi được chú định không thể giống các đệ đệ, nó có thể thỉnh thoảng thả lỏng trước mặt cha mẹ không hơn.

Thực mau hai ca nhi ở bên trong đều bị phong phạm của đại ca nhi thuyết phục. Năm đệ đệ đều đi theo sau đại ca nhi, học bộ dáng của cậu bé cung kính có lễ.

Lão tổ tông nhìn mấy chắt trai tuấn tú đặc biệt là trưởng tôn xuất sắc. Trong lòng bà cười không thấy mắt.

Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020


Người một nhà đoàn tụ, vui vẻ, lão tổ tông là người già đa cảm, với bà mà nói những ngày còn sống khá ít. Con cháu tề tụ lại nhiều chút hẳn không còn buồn. Trĩ Nương trộm hỏi Lương Anh, nhị phòng lần này tính ở lại bao lâu. Lương Anh chuyển đạt ý chồng, lần này cả nhà tới mừng thọ lão tổ tông xong nàng và Tư Lương Nhạc cùng bọn nhỏ ở lại trong kinh. Lão tổ tông tuổi tác đã cao, không biết còn có thể sống mấy năm, bọn họ làm con cháu có thể ở cạnh càng tốt. Chờ lão nhân gia trăm năm bọn họ lại về Lãng Sơn.


Quả nhiên, khi biết được nhị phòng muốn ở lại trong kinh, lão tổ tông cao hứng cơm chiều còn ăn thêm một chén. Vẫn là con cháu sợ không dám cho bà ăn nhiều.

Trĩ Nương cùng Lương Anh mười năm không gặp, tất nhiên là có nhiều chuyện nói mãi không xong. Huynh đệ Tư Lương Xuyên cùng Tư Lương Nhạc cũng ở thư phòng nói chuyện hồi lâu.

Tư Lương Xuyên đã là các lão, được Thuấn Đế tín nhiệm. Lão các lão về hưu, Hàn Vương cũng xin từ chức, Thuấn Đế chăm lo việc nước, cần chính ái dân, bọn họ không cần phụ tá. Thuấn Đế đăng cơ Hàn Vương được phong làm Hòa thân vương, ông ta cũng cáo lão, người hiện tại thay ông ta tham triều chính là Hòa thế tử Kỳ Hoành. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Thái Hậu coi trọng các lão phu nhân, không phải là bí mật với các phu nhân ở kinh thành. Ngược lại là Thường Viễn Hầu phủ dần dần xuống dốc. Tân đế đăng cơ Thường Viễn Hầu đem tước vị truyền cho tôn tử Bình Triều. Bình Triều tiếp nhận tước vị xong chỉ ru rú trong nhà sống nhàn tản, trừ phi đại triều nếu không rất ít khi xuất hiện.

Thường Viễn Hầu phủ tuy là nhà mẹ đẻ của Thái Hậu lại không được nhắc tới. Thái Hậu từ khi Thuấn Đế đăng cơ liền ở trong Phật đường, ngày ngày thanh tu chỉ khi nào vào dịp trọng đại thì triệu kiến mệnh phụ vào cung còn lại thời gian đều dùng để niệm kinh.

Trĩ Nương là khách quen trong cung, Thái Hậu so với trước kia bình thản hơn rất nhiều, có lẽ là do không trang điểm, mỗi ngày không chút phấn son, người mặc tố váy cả người bình tĩnh thấu triệt. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Thái Hậu rất yêu bốn đứa con trai của nàng, đặc biệt là Tam ca nhi, Tam ca nhi khá giống bệ hạ, nhất là đôi mắt giống y hệt. Cháu trai lại giống cậu, bệ hạ tuy là cậu họ lại thập phần yêu quý mấy cháu trai.

Nương là thân muội của Thái Hậu, bệ hạ hạ chỉ phong nhị phẩm cáo mệnh phu nhân. Tiện nghi phụ thân làm biên tu, chỉ lo chỉnh sửa sách sử, chuyện khác một mực không tham dự, cũng không có ai dám coi khinh ông, ông không có tâm tư thăng chức, an phận thủ mình làm nhiệm vụ của mình cũng tự tại. Trĩ Nương rảnh rỗi sẽ đến Triệu gia nhìn nương cùng nương trò chuyện. Nương cũng thường tiến cung, cùng Thái Hậu niệm kinh Phật.

Đại ca Triệu Thủ Hòa lên chức, hắn không muốn hồi kinh hiện tại hắn đã làm cho Lâm Châu phát triển hơn trước rất nhiều. Đoạn Phượng Nương theo Thương Bắc vương trở thành một cấm kỵ trong kinh, không có người nào dám nhắc lại. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Lương Anh hồi kinh nên Vĩnh An trưởng công chúa mở tiệc mời phu nhân thế gia trong kinh đến dự. Lương Anh rời kinh thành mười năm, trưởng công chúa giúp cô em chồng ở kinh thành lập lại uy nghi. Trĩ Nương thu thập thỏa đáng cùng Lương Anh đến phủ công chúa.

Thuấn Đế đăng cơ Vĩnh An công chúa làm trưởng công chúa. Phủ Công chúa trừ trưởng công tử Lý ca nhi, thì trong mười năm công chúa đã sinh thêm cho Lương gia hai nữ nhi nữa. Lương Anh nhìn cháu trai cháu gái mà cao hứng vạn phần. Đặc biệt là mấy cháu gái, Tư gia không có lấy một cô bé đúng là ít ỏi.

Tuy cháu gái không giống như nàng kỳ vọng nhưng cũng giống Thái Hậu cũng thanh lệ đáng yêu.

Trưởng công chúa u oán nhìn Trĩ Nương, mấy năm nay, nàng ấy nửa điểm cũng không thay đổi vẫn kiều mỹ động lòng người. Công chúa ngày đêm muốn cưới dâu từ Tư phủ, mắt thấy con trai của Tư phủ xếp một hàng dài rồi mà nửa cô nương cũng không thấy. Con dâu xem ra là không thể chờ được gì rồi.


Nhưng nàng sinh được hai cô bé, hai chị em dâu họ thích cô nương khiến nàng có chút đắc ý. Đặc biệt là Lương Anh, kéo tay cháu gái không buông ra. Nhưng chút đắc ý đó chỉ có thể duy trì nửa canh giờ, liền chậm rãi trở nên chua xót. Nàng bắt đầu lo lắng cô nương nhà mình bị người nhòm ngó, cô em chồng lôi kéo không bỏ như nhắc cho công chúa nhớ là mình đang nuôi con dâu cho nhị phòng Tư gia.

Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020



"Muội nhìn ta như thế là có ý gì?"

"Biểu tỷ, có biết mới vừa rồi ở trong bữa tiệc ta nghe người khác nghị luận về tỷ thế nào không?"

"Còn có thể thế nào nữa, đơn giản là nói ta mệnh tốt linh tinh thôi." Trĩ Nương hừ hừ, chẳng hề để ý nói.

Ở trong kinh người nói về nàng vậy không ít nên đã sớm truyền đến tai nàng. Các phu nhân đó lén nói nàng xuất thân thấp hèn, trước khi gả chỉ là một nữ tử hương dã. Gả vào Tư gia cũng không có truyền hiền huệ hay tài năng gì. Chỉ là mệnh tốt sinh con trai giỏi thì không còn gì khác hết.

" Chính xác, biểu tỷ biết rồi hả! Theo ta thì bọn họ ghen tị, ghen ghét tỷ sinh được nhiều con trai, tỷ xem con dâu nhà Chung Sơn Bá gả mười năm đừng nói là nhi tử mà một cô nương cũng chưa thấy nàng ta sinh được, nàng ta có bản lĩnh thì sinh ra đi. Theo ta thấy nàng ta cố ý nói cho biểu tỷ nghe đấy, mới vừa rồi ở bàn đó nàng ta lớn tiếng nhất."

Trĩ Nương cười lạnh, con dâu Chung Sơn Bá vốn là cháu gái Hồ đại học sĩ Phương Tĩnh Nhiên. Nếu không phải Chung Sơn Bá phu nhân mang nàng ta tiến vào, nàng ta căn bản không được tham gia yến hội của trưởng công chúa còn dám nói ẩu nói tả. Bất quá xem ra lần này, Chung Sơn Bá phu nhân bị nàng ta càn quấy không có biện pháp mới đồng ý mang nàng ta tới. Nàng ta vào cửa mười mấy năm không sinh được một đứa con, bá phu nhân đã sớm bất mãn, còn dám ở chỗ trưởng công chúa nói xấu các lão phu nhân, bá phu nhân đã hạ quyết tâm không bao giờ mang nàng ta ra cửa làm khách.

Biểu tỷ nàng ta ở Đoạn gia đã sớm xuống dốc, Đoạn Tự Thừa vẫn bị biếm chức giờ làm phụng lễ lang. Một tiểu quan cửu phẩm ở kinh thành chỉ là gia đình bình dân. Thái tử vừa chết Tư phủ sa thải Đoạn Hồng Tiệm ngay, Đoạn Hồng Tiệm trơ trẽn lại sĩ diện hảo không muốn làm phu tử. Chỉ có thể chơi bời lêu lổng suốt ngày ăn không ngồi rồi không lý tưởng, không cầu tiến. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Đoạn gia tàn bại từ chuyện của Đoạn Phượng Nương là có thể nhìn ra, Đoạn gia bị người đời cười chê, bình thường cũng không ai muốn cùng bọn họ tương giao. Phương Tĩnh Di thân là chủ mẫu nhưng thường vì một vài việc nhỏ mà ồn ào nhốn nháo nào còn bộ dáng tài nữ năm xưa. Hồ gia rơi đài Phương gia mất chỗ dựa vào.

Năm năm trước Phương lão phu nhân qua đời, Phương Đại Nho lập gia quy, nói con cháu họ Phương không được bước vào kinh thành một bước. Phương Tĩnh Di dù tái giá cũng không có khả năng gả vào nhà giàu nên đành tạm chấp nhận Đoạn gia, cô ta sinh không được hài tử lại đề phòng thiếp thất hoài thai rất là mệt mỏi. Phương Tĩnh Di từng muốn gặp nàng nhưng bị nàng uyển cự. Triệu thị đã chết, Đoạn phủ cùng Triệu gia không liên quan gì đến nhau, nàng từ Triệu gia gả ra ngoài nên càng không có quan hệ với họ. Nhà mẹ đẻ nàng cũng thế, Triệu Thư Tài bởi vì chuyện Đoạn gia xóa tên Phượng Nương mà lạnh tâm đối với Đoạn phủ sao còn có nhắc đến quan hệ thông gia. Đoạn gia ở kinh thành không có chỗ nhờ cậy nào, chờ Đoạn đại nhân về già Đoạn gia sẽ hoàn toàn trở thành bá tánh tầm thường.

Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Trĩ Nương tùy ý liếc các phu nhân đó, không biết họ đang nói gì. Tựa hồ còn có người vờ lơ đãng nhìn nàng, khóe miệng nàng khẽ nhếch:

"Miệng mọc trên người họ, kệ họ nói thôi. Ta sinh nhi tử là ta không đúng tí nào à, cứ mặc kệ đi ta có phúc khí, không chỉ có bốn nhi tử bên thân mà còn được nhà chồng coi trọng, họ có năng lực gì hơn ta chứ?"

"Ha ha... Biểu tỷ nói thật đúng." Lương Anh nói:


"Chúng ta sinh thêm nhi tử, tức chết các nàng."

Trĩ Nương mỉm cười, tuy đã làm mẹ người, Lương Anh cũng như khi còn là cô nương rất hào sảng.


Có lẽ là nàng gả chồng xong liền đến Lãng Sơn, không bị quy củ trong kinh trói buộc nên vẫn giữ nét chân thật của mình. Như thế rất tốt. Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Tàn yến hội ma ma bên người trưởng công chúa tự mình đưa chị em dâu hai người ra cửa. Cạnh phủ công chúa Tư Lương Xuyên đang ở đó chờ. Trường thân ngọc lập, thần sắc đạm mạc thâm trầm. Lương Anh không dám trêu ghẹo các lão đương triều, nên dùng ánh mắt chế nhạo nghịch ngợm nhìn Trĩ Nương. Trĩ Nương làm bộ bình tĩnh, ngồi trên xe ngựa cùng nàng tách ra.

Hai chiếc xe ngựa một trước một sau hồi phủ, vừa đến trong phủ Lương Anh lập tức thức thời chủ động đi trước. Vợ chồng hai người về đến sân, xa xa đã có thể nghe được tiếng mấy đứa con trai đọc sách. Trĩ Nương không cẩn thận vướng chân một chút, mắt thấy liền phải đập vào tảng đá, Tư Lương Xuyên kéo nàng, nàng kinh hồn chụp ngực.

Bất tri bất giác trong đầu hiện lên cảnh bọn họ lần đầu gặp nhau khi đó, nghịch ngợm nói:

"Đa tạ ân công ra tay cứu giúp, đại ân đại đức không có gì báo đáp, tiểu nữ tử nguyện kiếp sau kết cỏ ngậm vành, để báo đại ân."

"Vậy một lời đã định, kiếp sau nàng lại lấy thân báo đáp đi."

Trĩ Nương thấy sắc mặt hắn nghiêm túc, xúc động nói:

"Vô luận là kiếp này hay là kiếp sau, tiểu nữ tử đều nguyện ý lấy thân báo đáp, thay ân công sinh nhi dục nữ, bạc đầu làm bạn với nhau." Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

"Không thể nuốt lời, hiện giờ nàng chỉ sinh nhi tử, còn chưa dục nữ, mong phu nhân sau này phải thực hiện lời hứa."

Mặt Trĩ Nương đỏ lên, nhẹ đấm hắn một cái. Hắn lập tức bắt tay nàng, bàn tay to bao lấy tay nàng gắt gao nắm chặt. Phảng phất ở bên nhau không người nào có thể đem bọn họ tách ra. Nàng thẹn thùng như thiếu nữ mười sáu nghiên diễm xu lệ. Nhìn lại cuộc đời này, nàng rất may mắn. Người khác nói không sai, mệnh nàng quá tốt.

Nếu có kiếp sau, nàng nguyện ý lại gả cho hắn lần nữa, cùng cầm tay nhau gắn bó cả đời, tử sinh không rời!

Soái – Đào Quân Trang 17.01.2020

Lời của Soái: Từ 12/06/2018 đến hôm nay 16/01/2020 đếm ngày thì lâu, chứ đếm số chương mới lại rất nhanh, cứ như tự mình chăm con cái trưởng thành vậy, hơn 17 tháng qua số người đến với Đào Quân Trang không nhiều, thật ra nó còn lát đát hơn cả 1 hình mình đăng facebook các nàng ha, nhưng Soái luôn nhớ đến lý do khi mình bắt đầu, đó là vì Soái thích đọc truyện nhưng ít bản chuyển ngữ Soái chưa đọc nên Soái tự bắt tay vào làm, với hy vọng mình sẽ làm tốt hơn qua từng chương truyện... Có nhiều lúc lượt thích ít cũng khiến Soái nghĩ chắc hết truyện này rồi thôi, nhưng rồi giờ lại muốn tìm truyện khác, xem như thói quen, có lúc Soái tụt hết cảm xúc để làm. Nhưng cũng khá vui khi mình lại hoàn thành thêm một bộ truyện mới.

Cảm ơn tác giả đã viết ra những chương truyện này, để Soái có thể truyền tải đến các nàng theo một cách thuần Việt nhất, các nàng đã để lại từng bình luận mà Soái rất vui khi trả lời từng dòng một vì biết các nàng vẫn ủng hộ những chương truyện mới.

Theo một cách kiên trì nào đó, Soái đã hoàn thành nhiệm vụ của mình ở bộ truyện thứ 2 nhờ tác giả Mạn Bộ Trường An. Những dòng này cũng là dòng tạm biệt năm 2019 để chào đón Tết cổ truyền, chúc mọi người luôn bình an vui vẻ, chúc Đào Quân Trang của Soái sẽ được mọi người yêu thương và biết đến nhiều hơn, chúc Soái khỏe mạnh, có nhiều tình yêu để mỗi ngày Soái đều hạnh phúc lâng lâng gửi những chương truyện mới.



Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký Truyện Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký Story Chương 132: C132: Lời cuối truyện
10.0/10 từ 31 lượt.
loading...