Boylove Bán Thân
Chương 12
- Chương 34-
Hắn vừa nói vừa cười tay hắn thì cứ vậy vuốt ở má anh lâu lâu sẽ nhéo nhéo một cái.
Con em họ hắn, con ả đó nhìn hắn với ánh mắt kì dị.
Ả ta đến giờ vẫn sẽ không tin một tên như hắn sẽ đối xử hay yêu chiều với một người lạ vừa xấu xí lại gầy gò ốm yếu như anh, đó là điều không thể.
- Vậy anh có thể dẫn em đến phòng em không?
Cô ta nở một nụ cười gượng rồi mở lớn mắt nhìn về phía hắn tựa như đang chờ mong một điều gì đó.
Hắn biết con ả này cùng con ngu bên cạnh nó sẽ dở trò thế nên mới ngoan ngoãn như vậy và tất nhiên mấy trò vớ vẩn kia cũng chẳng phải điều gì tốt lành.
- Ồ, phòng em ở tầng hai có cửa treo khóa hình chữ nhật em có thể cùng bạn em ở đấy, người yêu của anh cậu ấy đã dọn sạch phòng giúp em rồi.
Hắn nói xong liền cong cong mắt cười nhưng bên trong hắn lại chỉ toàn sự khinh bỉ, con ả này chưa từng đến đây cũng chưa từng dẫn theo một người bạn nào là nữ của nó đến nhà của nó cả, chỉ khi là ý định lợi dụng nhau.
Hôm nay ngoài hai con ngu này ra thì thêm cả một người nữa mà hắn cũng để mắt tới.
Người ngồi cạnh cha hắn, người con trai kia vốn là cấp dưới cũng là bạn của hắn, lâu ngày không gặp nhau số nhiều không ai biết được hắn và tên kia đích thị là bạn thân.
Hắn xoa xoa mặt anh sau đó lại đứng dậy, duỗi người một cái sau đó hắn đi vào bếp.
Anh thấy hắn như vậy thì nhìn đồng hồ, cũng đã tới giờ làm cơm trưa rồi.
Anh cúi đầu lịch sự với năm người còn lại trên ghế sau đó cũng đi vào trong bếp chuẩn bị nấu cơm trưa.
- Trưa nay mày ngồi ăn cơm cùng tao.
Tốt nhất đừng có nói linh tinh cũng đừng để tao phải nói nhiều hiểu chưa?
Hắn tự rót cho bản thân một cốc nước sau đấy ghé sát tai anh nói vài lời nhắc nhở.
Hắn biết anh vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời hắn, vốn ngay từ đầu đã là như vậy rồi chỉ đơn giản là hắn muốn khiến anh cảm thấy sợ hãi vì hắn thích như vậy.
Con mồi trong tay luôn run rẩy ngoan ngoãn trước áp lực mà hắn tạo ra mới là con mồi đáng khen.
Anh đứng trong bếp bắt đầu làm cơm, canh sườn rau củ cùng súp gà, anh còn làm thêm vài món nữa để cân bằng dinh dưỡng.
Bình thường nấu cơm cho mình hắn ăn sẽ mất chưa đến một tiếng nhưng vì hôm nay có khách mà đó còn là người nhà hắn nên anh phải nấu nhiều hơn cũng như phải chú ý kĩ tránh bị vấn đề gì nếu không hắn có thể sẽ chặt tay anh.
Mùi thơm nức mũi từ phòng bếp bay ra, phía bên ngoài cha mẹ hắn đang nói chuyện cùng bạn của hắn, hai con ả kia thì đang ngồi nghịch điện thoại cô đơn một mình bởi vì không thể hòa nhập vào được cuộc trò chuyện kia.
- Con không vào phụ thằng bé sao?
Mẹ hắn bất ngờ khi thấy con trai bà bước từ phòng bếp ra trên tay còn cầm thêm một cốc nước mà tu ừng ực trong khi anh đang ở trong im lặng nấu ăn.
Bà thấy có chút không vui về việc con trai mình cho một cậu nhóc yếu ớt nấu cơm một mình còn nó thì lại uống nước ăn bánh như không có gì xảy ra.
- Em ấy muốn trổ tài đó mẹ.
Mẹ thấy đấy người con yêu khá trầm tính là do em ấy có chút chuyện riêng nên lúc gặp mọi người em ấy khá áp lực.
Nấu ăn là cách duy nhất có thể làm em ấy thư giãn.
Mẹ có thế thông cảm cho em ấy không?
Hắn lười biếng lên tiếng bào chữa cho cái lười của bản thân.
Vốn dĩ hắn biết nấu ăn nhưng lại không có ý định sẽ nhúng tay vào giúp anh.
Một khi đã là đồ của hắn thì tốt nhất anh nên sử dụng hết năng lực có được của bản thân để lấy lòng bố mẹ hắn, để phục vụ cho hắn.
Phải đến mười một giờ trưa anh mới làm cơm xong, hắn thấy vậy thì mới nhếch xác lên để ra giúp anh.
Con ả em họ kia đã nhanh hơn một bước đứng dậy, nó cười thật tươi, mồm nó thốt ra một câu rồi chạy vào bếp.
- Người yêu anh nấu ăn xong rồi, để em giúp anh ấy bê đồ ăn ra nhé.
Nó chạy vào bên trong sau đó nhìn ở cửa.
Anh dọn đồ ăn lên hết rồi chỉ còn bát canh nặng nhất mới được múc ra thì anh bê cuối cùng.
Nó chạy đến trước mặt anh khiến anh bất chợt dừng lại.
Nó nhìn anh rồi cười khinh bỉ, ánh mắt nó châm chọc anh ý nói anh đã nghèo hèn xấu xí lại còn muốn trèo cao với lên tận giường của kẻ nó sẽ giết cũng chính là hắn anh họ nó.
Con ả đến cạnh anh tay nó cấu lấy tay anh mà không có ý định dừng, nó cười một các quái gở sau đó mở lớn mắt nhìn thẳng vào mắt anh.
- Để tôi thay anh bê bát canh này ra cho anh nhé?
Nó mở miệng nói, một mùi khó ngửi sộc vào lỗ mũi anh làm anh hơi nhíu mày nhưng rồi anh lại im lặng muốn tách ra khỏi nó.
Anh biết không nên đụng vào nó nếu không chính anh sẽ bị hắn xử lý, anh sợ lắm.
- Anh bị câm sao? Vậy thì....Thật tốt!
Con ả kia nó như vậy liền nhanh tay hất ngược bát canh vào người anh khiến cho bát canh còn nóng bắn vào cả toàn cơ thể anh.
Bát sứ rơi xuống thất vỡ ra, từng mảnh vụn đâm vào chân anh ghim vào da thịt anh, một số chỗ đâm trên da tay khiến máu chảy xuống không ngừng.
Anh im lặng nhìn con ả đó, trong vô thức anh đấm nó.
- Chương 35 -
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...
Tiếng gào của con ả kia vang lên cùng tiếng vỡ bát lớn khiến mọi người để ý tới.Hắn cùng cha mẹ hắn chạy vào thấy anh nằm ngất trên mặt sàn cùng nước canh nóng và bát sứ bị vỡ vụn văng xung quanh anh và một số ở chân nó.
Con ả này sợ hãi.
Nó chưa từng nghĩ anh sẽ đánh trả lại vì ban đầu trông anh rất nhu nhược cũng rất cam chịu vừa ngoan ngoãn lại còn im lặng nghe lời như vậy sẽ không đánh trả lại nó càng không nghĩ tới chuyện anh sẽ ngất và ngã rầm xuống sàn như vậy.
- CÁI ĐÉO GÌ VẬY?
Hắn chạy từ bên ngoài vào rồi nhìn một màn trước mắt, gân xanh hắn nổi lên thành một khối.
Nó thấy hắn như vậy thì sợ hãi, nó xanh mặt cố gắng chối cãi hành động mà nó mới làm ra.
- Anh hiểu nhầm rồi, em vào thì anh ấy bỗng dưng ngất, em là muốn giúp anh ấy thôi.
Anh họ tin em đi làm ơn!
Nó cố gắng giải thích, hắn lại chị nhìn đến anh.
Hắn biết con nhỏ này đã tác động đến anh khiến cho huyết áp của anh không ổn định mà tụt xuống sau đó mới ngất đi.
Có thể trong lúc mơ hồ anh đã cho con ả đó một trưởng.
Đấy là lí do vì sao mặt nó lại có một vệt đỏ trên môi có lẽ đó là do anh làm ra.
Con ả này nó rất yêu bản thân nó, chỉ cần có chút tác động thôi là nó sẽ hét toáng lên và cố gắng che đi những thứ xấu xí in lại trên mặt nó vậy nên việc nó tự làm đau nó là rất khó.
Hắn tiếng đến bế anh trên tay, con ả ngu dốt kia liền ôm lấy cánh tay hắn muốn giải thích nhưng rồi bị hắn cho một vả in đỏ trên mặt trực tiếp choáng váng mà lùi lại vài bước.
Cha mẹ hắn nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt có chút không chịu được mà vào đỡ con ả kia đưa nó ra ghế ngồi.
Đồ ăn đã được dọn lên bàn vừa thơm lại còn rất ngon miệng thế nhưng lại mất đi hai người chỉ vì một vụ ẩu đã chưa rõ nguyên do.
Hắn bế anh đưa anh về phòng hắn.
Đóng cửa phòng lại hắn mới bắt đầu kiểm tra cho anh.
Cơ thể anh đã có vết thương từ trước còn chưa lành giờ lại thêm vết bỏng do con đĩ chó kia để lại làm hắn khó chịu nhíu mày.
Anh là đồ chơi của hắn, có bị đánh đập hay mất đi một cọng tóc, một ngón tay cũng nên là do hắn làm ra chứ không phải do đối thủ của hắn làm ra.
Camera dấu kín đã ghi lại toàn cảnh.
Hắn im lặng một hồi thực hiện một loạt động tác gửi đoạn phim cho mẹ hắn sau đó tùy bà xử lý.
Sau khi xong việc trước, việc sau của hắn là quay sang xử lí đống vết bẩn trên người anh.
Hắn chúa gét những thứ bẩn thỉu hôi thối có trên giường ngủ của hắn.
Vết sứ trên chân rồi vết bỏng và các vết máu trên người anh qua một lần tráng nước đã hiện rõ.
Hắn vác an vào phòng tắm sau đó tự tay cởi hết đống đồ trên người anh rồi mở vòi nước lên mặc kệ nó đanh lạnh dần mà để nó hướng từ đầu anh chảy xuống.
Sau khi tắm rửa sơ sài cho anh xong, hắn lại vác anh để lên giường của hắn rồi mở tủ ra tìm xem có gì để che nửa dưới của anh không.
Áo thì lấy đại cái áo cộc tay rồi nhanh gọn mặc vào cho anh sau đó để anh nằm ở đấy còn hắn thì xuống dưới ăn cơm.
Vào trong phòng bếp, hắn pha một cốc nước đường cho anh rồi lại lấy đồ ăn tự mang lên phòng.
Cha mẹ hắn thấy hắn thật sự quan tâm anh như vậy thì cũng yên lòng sau đó thì mới quay ra xử lý con ả kia.
Nó đang ngồi im lặng ăn cơm cũng đang sợ hãi về chuyện anh ngất lịm đi.
- Vừa nãy chuyện gì xảy ra trong phòng bếp? Con mau chóng thành thật kể lại cho bác nghe.
Mẹ hắn điềm tĩnh hỏi ả ta.
Con ả này nghe vậy thì cũng run rẩy ngẩng đầu lên, nó cố gắng nuốt trôi miếng cơm trong cổ họng rồi nhìn thẳng vào mắt mẹ hắn không khỏi sợ hãi.
Trong mắt ả ta, mẹ hắn là một mụ già ác độc.
Bà ta một khi đồng ý với công cuộc chém giết sẽ làm thẳng tay chứ không chần chừ gì.
Có chạy đi kiện cáo đến tận trời xanh cũng sẽ không ai cứu nổi ả ta do thế lực của mụ già này quá mạnh.
- Là cháu muốn giúp nhưng anh ấy né tránh còn mỉa mai cháu nên cháu hơi bực nói lại anh ta thế rồi an ta cố tình làm đổ bát canh.
Bác cháu vô tội!
Ả ta nói dối không chớp mắt, mẹ hắn trước đó đã xem đoạn video ngắn mà hắn gửi cũng đã nhìn thấy con người anh sẽ không phải như con ngu này kể ra thế nên rất tực giận.
Bà ta lạnh mặt nhìn nó không một chút thứ gì gọi là tin tưởng cùng đồng cảm.
Bình nước nóng ngay bên cạnh là do anh đun nóng dùng để pha bình trà mới còn chưa kịp dùng hiện tại đang trước mặt bà.
- Con dám nói dối bác à?
Mẹ hắn hỏi lại thêm một lần khiến mặt ả ta tái xanh lại.
Ả ta cố gắng biện mình cũng lắc đầu thể hiện ý nói rằng ả ta không nói dối.
Chao ôi cái vẻ mặt này thì nói thật làm sao được cơ chứ đó vốn dĩ là điều không thể rồi.
Bà đứng thẳng dậy rồi lôi đầu ả ta kéo hai tay ả trước bồn rửa bát, tay cầm bình nước nóng trực tiếp dội thẳng vào làm ả ta đau đớn hét lên.
Ả ta gào thét cầu xin tha thứ nhưng lại không ai dám cứu ả.
Người con gái kia đi cùng ả ta đã sớm trở về phòng nên càng không thể giúp gì.
Ả ta sợ hãi, ả ta khóc lóc xin sự tha thứ từ mẹ hắn.
Từng đợt nước nóng dội vào tay khiến tay ả bỏng rát nhưng ả lại chẳng thế làm được gì do mụ đàn bà này quá mạnh rất khó để dãy ra.
Cho tới khi bình nước nóng được đổ hết vào tay ả ta rồi thì ả mới được thả ra cùng nước mắt và sự đau đớn từ bàn tay truyền đến.
Tay ả ta xưng đỏ phồng rộp lên trông rất đáng sợ.
Ả ta nhìn bà như nhìn một con cầm thú sau đó chạy đi.
Bữa ăn cứ như vậy mà kết thúc.
- Chương 36-
Tầm ba giờ chiều thì ảnh mệt mỏi thức dậy.
Quần áo đã được thay mới làm anh có chút bất ngờ.
Anh im lặng nhìn xung quanh thì thấy hắn đang ngồi xem tài liệu trên máy tính.
Ánh mắt nghiêm túc nhìn vào đống tài liệu không để ý xung quanh mặc kệ anh muốn làm gì thì làm miễn không phiền tới hắn là được.
Anh đứng dậy thì phát hiện dưới chân khá mát, nhìn xuống mới thấy anh không có quần mặc.
Mặt anh bỗng hơi đỏ lên động tác của anh hơi cứng lại toàn bộ đều được hắn thấy hết.
Hắn quay người lại nhìn anh thấy anh vẫn còn đang bối rối như vậy thì có hơi nhếch miệng.
- Mày và tao đều là con trai.
Đứng im như thế là định ngáng đường tao à? Trưa nay mày cũng hay thật cả gan đấm con đĩ đó.
Mày cũng muốn mất đi đôi bàn tay này rồi nhỉ?
Hắn đứng dậy đi đến cạnh anh rồi nói khiến anh có chút hoảng.
Anh đứng chôn chân ngay tại chỗ còn hắn thì tùy tiện nâng cằm anh lên đối diện mặt hắn mà hỏi anh.
Thấy anh ngoan ngoãn như vậy hắn bỗng dưng càng thêm hứng thú muốn khiến anh sợ hãi nhiều thêm.
- Vì phải sống chung với bố mẹ tao một tháng, mày nên cảm thấy may mắn đi vì bàn tay này của mày vẫn con nguyên vẹn.
Nếu không thì tự mày cũng biết đấy.
Hắn nói xong rồi đưa tay vuốt tóc anh ngược ra đằng sau để nhìn rõ khuôn mặt gầy ốm đang sắp khóc đến nơi của anh rồi.
Hắn bỗng dưng bật cười thành tiếng sau đó mở tủ ra ném cho anh một cái quần rồi đi ra phía cửa.
- Hôm nay mày đã làm rất tốt.
Việc khiến con đĩ đó bị thương như vậy tuy nhẹ nhưng tạm thời nó sẽ trở nên vô dụng một khoảng thời gian không thể cản trở công việc của tao.
Hắn nói xong thì đi ra ngoài.
Ngồi vật vờ trong phòng một hồi lâu cũng không phải là một ý hay.
Hắn bước xuống phòng khách thì thấy cậu bạn hắn đã ngồi sẵn ở đấy nhấp một điếu thuốc lá, khói trắng tỏa ra xung quanh.
- Giờ mới ló mặt à?
- Nãy giờ có tí chuyện.
- Làm điếu không?
- Có.
Hai người bọn hắn cùng nhau hút thuốc.
Cậu trai xinh đẹp kia ngồi cạnh hắn, ánh mắt nhìn lên ti vi xem một đoạn phim ngắn, khói thuốc từ miệng bay ra vờn quanh họ mang theo một mùi hương độc hại còn có chút đắng.
- Người kia là quân cờ mới của mày à?
- Không.
Là đồ dùng được mua về.
- Bao tiền?
- Năm tỷ.
- Chà trông cậu ta cũng không đến nỗi, nhưng sao mày có thể để một người như nghiện phục vụ mày thế?
- Chưa biết.
Đó là con nợ của tao.
- Ừm thì con nợ.
- Bản kế hoạch kia tính thế nào?
- Đang trong quá trình.
Mấy lão già kia hôm trước ra giá tám tỷ, mày tính bán không?
- Bản dự phòng năm mươi tỷ thì bán.
Hắn nói rồi dập điếu thuốc sau đó đứng dậy ý muốn rời khỏi phòng khách.
Cậu trai kia thì vẫn ngồi đó thưởng thức mùi thơm riêng do thuốc mang lại.
Chẹp miệng vài cái cậu ta nhớ đến biểu cảm của người anh em ngày hôm nay sau đó cười khẩy.
Thằng cầm thú này vậy mà đang khác đi rồi, khác ở điểm nào thì có lẽ còn chưa rõ nhưng chắc chắn đó là chuyển biến tốt cũng là chuyển biến xấu.
Tối đến, bố mẹ hắn sau khi biết anh bị bỏng nặng thì cũng hỏi thăm qua, kĩ năng nấu ăn của anh rất tốt họ khá vừa lòng trong mảng này nên cũng dần buông lỏng hơn cho hắn cũng dần thích anh hơn một chút.
Tài liệu điều tra thông tin về anh mẹ hắn đã có trên tay, bà cùng với bố của hắn tối nay có chút công việc bên ngoài, con ả kia cùng người bạn ngu của nó đang bàn chuyện với nhau không có ý định ra ngoài còn bạn tốt của hắn thì đi tìm kiếm niềm vui nên cũng sẽ không ăn tối.
Anh lẳng lặng đứng chờ hắn ăn cơm như thói quen đã có được khoảng thời gian gần đây.
Sau khi hắn ăn xong anh sẽ rót cho hắn một cốc nước rửa miệng rồi theo hắn trở về phòng của hắn ngủ tránh trường hợp bố mẹ hắn có ý định kiểm tra vào ban đêm.
- Mày cứ nằm trên giường đi.
Tốt nhất đừng có đụng linh tinh vào đồ trong phòng tao.
Hắn nhắc nhở anh xong thì tiếp tục vùi đầu vào công việc giải quyết các vấn đề anh em của hắn và chuyện công việc đến mười một giờ đêm mới mệt mỏi lên giường ngủ.
Hắn thấy anh đã im lặng ngủ say liền với tay ra chạm lên tóc anh một cái rồi nghịch nghịch một chút.
Phải nói rằng tóc anh rất dài cũng không quá dày.
Có thể do cuộc sống trước kia khiến anh tiếp không đủ chất dinh dưỡng mới khiến tóc mỏng và ít như vậy.
Lọn tóc mềm mượt đan xen với mấy ngón tay, hắn cũng dần chợp mắt đi ngủ.
Chưa được bao lâu, bên cửa khẽ truyền ra tiếng động, một con ả ngu dốt mặc đồ thiếu vải tiến vào.
Ả ta đến bên cạnh chỗ hắn nằm rồi khẽ đẩy anh lùi ra.
Tay ả ta cầm lấy bàn tay hắn chạm lên ngực của ả.
Hắn trừng mắt nhìn con chó trước mắt.
Tính từ thời điểm con ngu này bước vào đây hắn đã mở mắt để xem nó làm gì.
Điều diễn ra ngoài dữ liệu có trong đầu của hắn chính là con điếm này đang muốn chơi hắn.
Đúng là một con phò vừa ngu lại còn vừa hài.
- Mày muốn chơi tao ngay cạnh người yêu của tao sao?
Hắn cười đểu con ả này rồi nhìn nó.
Con ả này tựa như một con chó không não đưa ngón trỏ lên áp cạnh môi hắn ý nói hắn im lặng rồi nở nụ cười tưởng rằng hắn đã bị bản thân mình quyến rũ.
Nó ngồi trên bụng hắn muốn cúi người xuống hôn nhưng rồi bị hắn giật tóc từ đằng sau, một tay cầm cuộn giấy trên bàn nhét thằng vào miệng nó không để nó hét.
- Lũ ngu chúng mày còn chưa đủ trình độ để chơi lại tao đâu hai con bitch.
Hắn nói rồi đấm thằng vào mặt con ả kia sau đó dập mặt nó xuống đất, tiếng động vang vọng trong căn phòng.
Vốn bản thân biết sẽ có chuyện xảy ra nên hắn đã cho anh hít một liều thuốc ngủ loại nhẹ, thuận tiện xử lý chút việc tránh phiền thức.
Con ả kia đau đớn vùng vẫy cứ nghĩ rằng ban đầu hắn dễ chơi nên mới không phòng bị gì.
Tay ả bị hắn trói ra đằng sau, tóc bị lôi ngược lên vừa đau lại còn vừa bị giật ra thành một nắm.
Hắn vung tay đấm vào mặt ả ta, hắn vốn công bằng kể cả nam lẫn nữ vậy lên việc vừa nãy con đĩ điểm này làm bẩn áo hắn chính là điều sai trái xứng đáng được xử lí.
Hắn thả ả ta ngã xuống sàn rồi lôi chân ả ta ra dùng sức lực của chính hắn thành công bẻ gãy chân của nó.
Giấy trắng rơi khỏi miệng ả ta rống lên đau đớn, tiếng rống như bò nghe muốn xé toạc cả cái cổ họng này ra.
Hắn nhìn ả ta như vậy bỗng có chút sót xa đành đấm vào mặt ả một cái rồi đập mặt ả ta vào thàn giường làm cho máu chảy bắn lên chân anh còn có cả chỗ ngủ của hắn.
- Mày không biết ngẫm mõm lại à? Bẩn vãi, eo ơi tởm thật.
Hắn nói mỉa con chó trước mắt sau đó trực tiếp làm ả ta ngất đi.
Hắn lôi cổ ả ta về đến trước cửa phòng của con em họ hắn rồi tự tay mở khóa cửa bằng chìa dự phòng rồi ném xác con kia vào bên trong.
Máu chảy ra lúc nó bị lôi đi rồi chảy dài thành một mảng không có dấu hiệu sẽ dừng lại.
Hắn mặc kệ cho mùi máu tanh lan toàn mà trở về phòng ngủ.
Phía bên trong, anh bị tiếng mở cửa làm cho mở mắt thức dậy.
Hắn thấy anh nằm mở mắt thì liền đến cạnh anh, hắn nằm lên giường rồi quàng tay qua bụng anh, ánh mắt hắn đã thấm mệt.
Hắn mở miệng, giọng hắn hơi khàn có lẽ do lúc hút thuốc hút hơi nhiều nên mới như vậy.
- Ngoan nào, ngủ đi đừng để ý gì cả.
Anh nghe hắn nói vậy cũng bất giác nghe theo mặc cho hắn đang ôm anh sau đó liền đi ngủ chìm vào giấc mộng dài.
___________
Thời gian vẽ trong 7h30'
Tranh nhà làm ôm đi nhớ ghi nguồn
______________.
Boylove Bán Thân