Bình Vương Thần Cấp
C21: Anh cái gì cũng có thể ăn được
“Chết tiệt, chết tiệt cái tên này căn bản không coi tôi ra gì cả, dù nói thế nào tôi cũng là tổng giám đốc của cái công ty này, liền không cho tôi một chút mặt mũi sao nào đàn ông ở bên ngoài sĩ diện, phụ nữ thì không cần sao hơn nữa anh làm đúng sao?”
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc Kiều Lan Nữ, Tần Quân Dao không biết từ nơi nào tìm ra một con búp bê cừu vui vẻ, đánh nó, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, đại khái là đem con búp bê cừu vui vẻ này trở thành Lâm Trạch Dương mà đánh.
“Tần tổng ở kia” đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Tần Quân Dao không khỏi giật mình, vội vàng đem cừu vui vẻ giấu đi, nhưng trong nhất thời luống cuống tay chân, làm sao cũng không có cách nào đem cừu vui vẻ nhét vào trong ngăn kéo.
Tần Quân Dao phát hiện hành vi của mình đã không có cách nào che giấu, cũng không giấu con cừu vui vẻ kia nữa, cắn răng nhìn về phía Triệu Cẩn Du, nói: “ Cô vào lúc nào sao không gõ cửa?”
Triệu Cẩn Du vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: “Tần tổng, tôi đã gõ cửa rồi.”
Tần Quân Dao mặt không khỏi hơi hơi đỏ lên, lúc bình thường ở trước mặt mọi người cô bất luận có như thế nào cũng là vẻ mặt trang nghiêm, dáng vẻ nữ thần ăn nói thận trọng cao cao tại thượng, bây giờ bên cạnh lại xuất hiện một con cừu vui vẻ, hình tượng của bản thân không phải toàn bộ bị hủy diệt sao.
“Cái này cái này là cừu vui vẻ là quà tôi mua cho con gái tôi, tôi đối với thứ đồ chơi này một chút cũng không hứng thú, bình thường thời gian nhàm chán cũng tuyệt đối không đến mức đem loại đồ chơi này ra để giải trí, cô thật sự không nên hiểu lầm.”
Tần Quân Dao vẻ mặt nghiêm túc nhìn Triệu Cẩn Du, nhưng hai ngón tay nắm lấy Hỷ Dương Dương lại bán đứng cô, cô căn bản không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Triệu Cẩn Du cũng là vẻ mặt xấu hổ, Tần tổng cô không cần giấu đầu hở đuôi có được hay không, cô không nói tôi không nói, chuyện này không phải qua rồi sao. Triệu Cẩn Du cũng không có cách nào, chỉ có thể cười khổ gật đầu.
“Vậy cô tới đây có chuyện gì sao” Tần Quân Dao vẫn có chút lo lắng, đây chính là bí mật nho nhỏ chỉ mình cô biết, mặc dù trong mắt người khác cô trông vô cùng lạnh lùng, nhưng thực tế cô rất thích phim hoạt hình và búp bê vải, đặc biệt là những thứ trông trẻ con đối với người khác.
“Tần tổng vừa rồi không phải cô bảo tôi đi tìm hiểu một chút Trình Mạnh Cường và Lâm Trạch Dương đã xảy ra chuyện gì sao, bây giờ tôi tới báo cáo với cô.” Triệu Cẩn Du không khỏi có chút nghi hoặc, Tần tổng từ trước đến nay đều là một người tư duy rõ ràng, làm sao có thể phạm phải sai lầm như vậy.
Nói đến chính sự, mặt Tần Quân Dao lập tức lại trở về dáng vẻ lãnh đạm, nói: “Cuối cùng là xảy ra chuyện gì có phải tên Lâm Trạch Dương kia cố ý tìm người gây sự hay không, tôi biết anh ta không phải là một người có thể ngồi yên, không gây chút phiền phức, anh ta liền cảm thấy khó chịu.”
Tuy nhiên Triệu Cẩn Du lắc đầu, vừa rồi cô tìm Tạ Nghi, Tạ Nghi đem gần như tất cả mọi chuyện nói ra hết, chẳng qua qua lời của Tạ Nghi, Trình Mạnh Cường cũng không có tệ đến như vậy, chỉ là tùy tiện trêu chọc cô mà thôi.
Tạ Nghi vẫn là quá thiện lương, sợ bởi vì lời nói của bản thân mà làm hại người khác.
“Không đúng, dựa theo hiểu biết của tôi, chuyện là như thế này.”
“Tên đó làm sao lại có lòng tốt giúp đỡ người khác như vậy” Tần Quân Dao có chút không thể tin được, ở trong ấn tượng của cô Lâm Trạch Dương chính là một kẻ không khác gì bọn côn đồ.
“Nhất định là anh ta nhìn trúng Tạ Nghi muốn ở thể hiện trước mặt Tạ Nghi, không phải bộ dạng Tạ Nghi rất đáng yêu sao” Tần Quân Dao trong nháy mắt liền tìm ra một lý do cho Lâm Trạch Dương.
Triệu Cẩn Du không nói gì, rời khỏi phòng làm việc của Tần Quân Dao, chỉ là trong lòng cũng không khỏi càng thêm nghi hoặc, có phải Tần tổng quá mức quan tâm Lâm Trạch Dương hay không, hơn nữa lúc vừa mới nói đến Tạ Nghi, rõ ràng mang theo chút ghen tuông.
Nghĩ mãi không ra, nghĩ mãi không ra xem ra sau này mình phải tiếp xúc nhiều hơn với Lâm Trạch Dương mới được.
Trong phòng làm việc, Tần Quân Dao lại trở nên có chút lo được lo mất, lầm bà lầm bầm, “Có phải mình đổ oan cho người đàn ông đó hay không a, có lẽ anh ta thật sự chỉ là muốn giúp đỡ người khác vừa rồi mình như vậy, anh ấy có buồn không a”
“Lâm Trạch Dương, hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm, đêm nay chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi, Tạ Nghi cũng sẽ đến nha, xem như là tiệc chào mừng anh.” Buổi chiều lúc sắp tan tầm, Triệu Cẩn Du đi tới trước bàn làm việc của Lâm Trạch Dương, đặt mông ngồi ở trên bàn của Lâm Trạch Dương.
“Chết tiệt nữ nhân này tuyệt đối là yêu tinh a, làm sao có thể ở trong tình huống mặc cái váy như vậy, ngồi bên cạnh một người đàn ông, có biết cặp chân đi tất ren đen kia mê người cỡ nào không có biết nhìn lên trên đùi hấp dẫn cỡ nào không, là thu hút người ta làm một chuyện sao?
Ánh mắt Lâm Trạch Dương nhìn thẳng, tuy rằng đã từng trải qua vô số lần sinh tử, nhưng là trên phương diện chuyện nam nữ, anh xác thực là gà mờ a.
Chỉ là chết tiệt, sao lại thiếu chút nữa lại không thể nhìn thấy nhỉ?
Triệu Cẩn Du thấy được ánh mắt của Lâm Trạch Dương, chẳng những không vạch trần, mà là không ngừng thay đổi tư thế, luôn làm cho Lâm Trạch Dương thiếu chút nữa có thể nhìn thấy lại không nhìn thấy nội y của cô.
Triệu Cẩn Du phát hiện Lâm Trạch Dương quả nhiên là một tiểu xử nam ngây thơ, vẻ ngoài dâm đãng, anh tuấn và dũng cảm đó thật thú vị.
“Thế nào? Tối nay có việc gì sao?” Triệu Cẩn Du một lần nữa nói lại việc chính.
“A à có gì để ăn a” Lâm Trạch Dương theo bản năng hỏi, có chút lơ đễnh, ánh mắt như trước vẫn cố gắng, nhưng mãi không có kết quả.
Triệu Cẩn Du càng cảm thấy thú vị, nảy ra một ý tưởng, cắn môi mình, làm ra dáng vẻ rất gợi cảm, hơi đè thấp cơ thể của bản thân xuống, nói: “Anh muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi.”
Đôi mắt Lâm Trạch Dương mở to tròn, không khỏi hít một hơi thật sâu, đầu vội vàng ngẩng lên, bằng không máu mũi sẽ chảy xuống, sao lại có thể có một cấp trên thú vị như vậy, sao có thể đối xử với cấp dưới như vậy?
“Thật sự tôi muốn ăn cái gì cũng được.” Lâm Trạch Dương ổn định tinh thần, nhìn về phía Triệu cẩn Du.
Triệu Cẩn Du suy nghĩ một chút, sau đó liếc mắt quyến rũ Lâm Trạch Dương, nói: “Nể bộ dạng anh đáng yêu như vậy, tôi liền ngoại lệ đáp ứng anh một lần đó.”
Lâm Trạch Dương ánh mắt sáng lên, nói: “Tôi đây muốn ăn dê nướng tôm hùm cua gạch bào ngư tổ yến”
Triệu Cẩn Du ngây cả người, sau đó vội vàng kêu Lâm Trạch Dương dừng lại, nói: “Anh muốn ăn chính là mấy thứ này.”
“Đương nhiên không phải, tôi còn có rất nhiều thứ muốn ăn, hải sản cũng có thể, như cái gì cá hồi nhím biển hải sâm”
“Dừng” Triệu Cẩn Du lần nữa kêu Lâm Trạch Dương dừng lại, bằng không người này thật sự sẽ không dừng.
“Được rồi, tối nay đi ăn đồ Nhật, lát nữa tan tầm cùng đi.” Nói xong, Triệu Cẩn Du có chút tức giận, trực tiếp rời đi.
Lâm Trạch Dương không khỏi gãi đầu, nhỏ giọng nói: “Còn nói muốn ăn cái gì cũng được, cái gì cũng có thể ăn, thật là keo kiệt.”
Triệu Cẩn Du đang đi về phía trước nghe được, bước chân rối loạn một chút, thân thể lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống đất.
Bình Vương Thần Cấp