Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 517: Vị hôn thê của Tổng giám đốc (6)

Sự việc hôm qua làm cho Lương Tư Kỳ có cảm giác mình bị tổn thương, vì thế lúc này cô ta không gọi tên Bách Hợp như trước, mà lạnh nhạt gọi cô Dung. Bách Hợp sớm biết tính cách cô ta, mà thực ra nói dễ nghe thì là không màng thế sự, mà nói khó nghe một chút chính là kẻ lạnh mạt tâm tình. Lương Tư Kỳ xưng hô như vậy, nhưng Bách Hợp sớm đã không phải nguyên chủ, nên chẳng có cảm giác bị tổn thương như vậy, ngược lại còn thấy thái độ của Lương Tư Kỳ đã chứng minh rằng hôm qua mình đã xúc phạm tới cô ta, thế là Bách Hợp nhếch miệng cười tươi: “Hôm nay tôi chẳng có việc gì cả! Ra ngoài chơi đi!”. Bách Hợp giả bộ không nghe ra sự lạnh nhạt trong giọng nói của Lương Tư Kỳ, trực tiếp mở lời. Bên kia đầu dây truyền đến một hồi âm thanh ầm ĩ, một lúc sau Lương Tư Kỳ không liên tiếng nhưng tạp âm đã nhỏ hơn nhiều, giống như cô ta đi tới nơi vắng hơn mà mở miệng: “Thực xin lỗi, hôm nay tôi không rảnh!”

“Tại sao không? Công tác bận rộn à? Tôi nói với Cố Thiên Thịnh cho cậu nghỉ hôm nay!”. Bách Hợp nói ra lời này lại chọc phải yếu điểm của Lương Tư Kỳ, vì trong mắt cô ta quan trọng nhất chính là thần tượng Lưu Cảnh của mình. Tuy rằng đã tốt nghiệp nhiều năm nhưng có vẻ như bản chất Lương Tư Kỳ chính là một bé gái đam mê thần tượng, điểm bất đồng là trước giờ cô ta chỉ ưa thích duy nhất một người. Nếu nói nhược điểm của nguyên chủ là Lương Tư kỳ, vậy thì cái người tính cách lạnh nhạt Lương Tư kỳ chỉ có một nhược điểm chính là Lưu Cảnh. Vì Lưu Cảnh cô ta cố gắng rất nhiều, thậm chí không tiếc gì mà cầu xin bạn thân để được tiến vào Công ty giải trí của nhà họ Cố, lại càng vì tiền đồ của Lưu Cảnh, phản bội bạn thân bò lên giường Cố Thiên Thịnh. Có thể thấy được trong lòng Lương Tư Kỳ có bao nhiêu chấp niệm với Lưu cảnh, vậy nên khi Bách Hợp nói công việc của cô ta là thứ công việc nhàm chán bỏ đi thì giống như bị giội một tầng dầu nóng lại cho người đổ thêm lửa.  Ngữ điệu cô ta lại lạnh lẽo xuống: “Thực xin lỗi cô Dung, cái loại công việc nhàm chán bỏ đi thì cũng là công việc. Tôi rất nhiều việc, đừng có phiền quá thế”


“Bề bộn? Nhiều việc? Tôi gọi cho Cố Thiên Thịnh báo cho cậu nghỉ nguyên ngày hôm nay” – Bách Hợp giả bộ không nghe thấy âm thanh mang chút phiền chán lãnh đạm, chẳng đếm xỉa tới lời này của Lương Tư Kỳ, mà còn tỏ vẻ muốn tắt điện thoại luôn để gọi cho Cố Thiên Thịnh. Giọng Lương Tư Kỳ trong điện thoại thoáng chốc cao vút, dĩ nhiên trong lòng đã giận dữ cực kỳ: “Cô Dung! Tôi cũng không phải người hầu của cô! Dựa vào cái gì mà cô bắt tôi phải ra ngoài với cô? Hiện tại tôi không muốn dạo phố, chỉ muốn làm việc của mình. Cho nên xin lỗi nhé cô Dung! Tôi không đi với cô được!”.


Nói xong những lời này thì Lương Tư Kỳ dập máy. Khi nghe thấy âm thanh “tút tút” trong điện thoại thì Bách Hợp nở nụ cười lạnh. Lương Tư Kỳ đang nổi nóng, cô ta sẽ lập tức cho số của mình vào sổ đen, Bách Hợp cũng chẳng muốn gọi thêm điện thoại cho cô ta, ngược lại gọi trước cho Cố phu nhân. Bách Hợp đem một chút thông tin giống như mình nghe ngóng được về sự mập mờ trong mối quan hệ giữa Cố Thiên Thịnh và Lương Tư Kỳ nói qua một lần. Cố phu nhân cũng là người sống trong giới thượng lưu, đối với những nam nhân giới thượng lưu cũng có chút ít hiểu ngầm. Bách Hợp cũng biểu đạt luôn ý tưởng của mình chuẩn bị đối phó với Lương Tư Kỳ, Cố phu nhân tự nhiên là đồng ý. Bách Hợp lại nói tiếp: “Dì Cố, con chuẩn bị tính sổ với Lương Tư Kỳ. Nhưng con sợ Cố Thiên Thịnh giúp cô ta đó dì. Con cùng với Cố Thiên Thịnh có thể có, cũng có thể không kết hôn. Nhưng mà cơn tức này con nuốt không trôi dì ơi! Lương Tư Kỳ hưởng không biết bao điều tốt từ nhà họ Dung, hiện tại con muốn cô ta một năm một mười nhổ ra bằng sạch. Nhưng mà con nghĩ Cố Thiên Thịnh sẽ âm thầm giúp đỡ cô ta đó. Tiền kia chắc chắn lại giống như từ tay trái chảy đến tay phải thôi dì!”. Bách Hợp muốn thu thập Lương Tư Kỳ, nếu như Cố Thiên Thịnh có lòng trợ giúp cô ta, dựa vào địa vị nhà họ Cố và nhà họ Dung không chênh lệch bao nhiêu, có thể Cố Thiên Thịnh sẽ dễ dàng dọn dẹp phiền toái cùng Lương Tư Kỳ. Cố phu nhân hiểu rõ ý tứ những lời nói này của Bách Hợp, bởi vậy bà sảng khoái biểu đạt việc mình nguyện ý về phía Bách Hợp, lại nói vài câu rằng bà vô cùng yêu thích Bách Hợp, cũng mong sau này Bách Hợp có thể trở thành con dâu của mình. Hai bên không hề nói thật với nhau nhưng cuối cùng lại đạt thành quan điểm nhất trí. Có sự hỗ trợ của Cố phu nhân, chi phiếu của Cố Thiên Thịnh đang tại nhà họ Cố công ty viết ra bị thông báo là sai lầm, tạm thời bị khóa. Cố Thiên Thịnh không để ý sự cố này, vì  nhà họ Cố Công tử có bao giờ phải mang theo tiền mặt? Những nơi hắn tiêu tiền cơ hồ không ai không biết cậu ta, nơi cậu ta xài chi phiếu cơ bản không nhiều, bình thường chỉ cần ký tên là được, cuối tháng những chỗ này sẽ mang hóa đơn tới  nhà họ Cố tính tiền. Vì vậy, Cố Thiên Thịnh mới bỏ qua việc này ra sau đầu. Bách Hợp liên lạc với Cố phu nhân xong thì liên hệ với Ngân hàng làm thủ tục tra soát xem những năm gần đây  nhà họ Dung đã chi bao nhiêu tiền cho Lương Tư Kỳ. Trước khi xuất ngoại Dung Bách Hợp đã từng dặn dò người nhà nhà họ Dung chiếu cố bạn thân của mình. Ba mẹ nào chẳng thương con, vì vậy những lời Dung Bách Hợp dặn dò đều nhớ kỹ. Ba Dung là nhân vật nào? Ông không có thời gian làm những việc nhỏ nhặt mỗi lần đưa tiền trực tiếp cho Lương Tư Kỳ, vì vậy ông giao cho thư ký cấp dưới trực tiếp làm. Sau khi Dung Bách Hợp xuất ngoại, mỗi tháng  nhà họ Dung sẽ cố định gửi hai vạn tới tài khoản của Lương Tư Kỳ. Lễ mừng hàng năm, mừng năm mới, ăn tết sẽ còn có một con số xa xỉ gọi là tiền lì xì. Số tiền này với nhà họ Dung mà nói giống như là một sợi lông trâu, nhưng đối với gia đình bình thường thì lại là một khoản kinh phí lớn vô cùng. Lương Tư Kỳ lúc trước không phải là người dư dả gì, lại còn muốn theo đuổi minh tinh thần tượng là Lưu Cảnh nên số tiền nhà họ Dung gửi qua hàng năm đều tiêu xài sạch sẽ không dư chút nào để giúp đỡ thần tượng. Lúc Bách Hợp muốn tra soát những sổ thu chi này, phía Ngân hàng cũng biết thân phận của của cô xong thì nhanh chóng đem toàn bộ sao kê giao dịch mang tới  nhà họ Dung. Bách Hợp nhìn mặt trên tài liệu một chút thì nhếch miệng, bấm số điện thoại của Lương Tư Kỳ. Quả nhiên cô ta đã cho số điện thoại của Bách Hợp vào sổ đen, nên nghe chỉ toàn máy bận. Bách Hợp không do dự thêm chút nào nữa, mà trực tiếp gọi điện thoại tới văn phòng Luật sư đại diện của nhà họ Dung, thông báo về yêu cầu của mình vì để Lương Tư Kỳ mượn tiền hơn hai trăm vạn bây giờ muốn thu hồi lại. Sau khi trao đổi rõ ràng liền cúp máy. Không tới năm phút sau, điện thoại của Bách Hợp vang lên dồn dập. Bách Hợp nhìn thấy tên Lương Tư Kỳ nhấp nháy, biểu tượng đầu con chó chớp chớp nháy nháy lè lưỡi, Bách Hợp bắt máy thì nghe thấy âm thanh của Lương Tư Kỳ vang dội giận dữ: “Dung Bách Hợp, cuối cùng cô muốn làm cái gì hả? Lúc nào tôi nợ cô hai trăm vạn? Cô đừng có đặt điều vu khống đi! Cô là tiểu thư nhà giàu xinh xắn xuất thân thế gia không cần làm việc, không có nghĩa là người khác cũng không cần làm việc giống cô. Cô không tôn trọng người khác như vậy ư? Bắt người ta giống như món đồ chơi của mình, cho tới giờ cô vẫn muốn gì được nấy, còn tôi chịu đựng đủ rồi!”. Lương Tư Kỳ thực ra chẳng muốn nhiều lời, tính cách cô ta chính là không thèm đếm xỉa tới xung quanh, ngoại trừ Lưu Cảnh cô ta chẳng chú ý tới cái gì hết, thậm chỉ cả thân thể cùng trinh tiết còn không thèm quan tâm. Bản chất lạnh nhạt không dễ nổi giận, thế nhưng bị Bách Hợp ép tới mức nổi điên, Lương Tư Kỳ có cảm giác mạch máu trong đầu đang giần giật luôn: “Lúc trước đi học cũng thế, cô muốn tôi học trường gì liền chuyển tôi tới trường đó. Cô có tiền, nhưng mà vì cái gì lại quyết định cuộc sống của tôi hả? Hiện tại cô cũng vậy, muốn bắt tôi đi dạo phố liền dùng phương pháp bỉ ổi uy hiếp tôi! Tôi không sợ đâu!”

Chuyện hôm nay cùng chuyện hôm qua, thù mới hận cũ trong lòng Lương Tư Kỳ như núi lửa bùng nổ. Hôm qua xảy ra chuyện như vậy cô ta vẫn canh cánh trong lòng. Bách Hợp nhục nhã cô ta, Cố phu nhân sai người đưa cô ta về. Lương Tư kỳ lúc đó nén giận đi về nhưng trong lòng oán hận, hôm nay Bách Hợp lại dùng lời sai bảo bắt cô ta đi dạo phố cùng, mà hôm nay Lưu Cảnh lại có một buổi hòa nhạc cần tập luyện, thân là người đại diệnc ô ta phải có mặt, sự việc vô cùng chính đáng để cự tuyệt đi chơi, không nghĩ tới Bách Hợp lại sai người thông báo cho cô ta, thêu dệt vô cớ nói cô ta nợ  nhà họ Dung một khoản tiền lớn tới hai trăm vạn. Lương Tư Kỳ không thể nhịn được nữa: “Tôi sẽ không đi dạo phố với cô. Muốn báo cái gì lại cứ báo tiếp đi, tôi bận bịu trăm công nghìn việc, về sau chuyện như vậy xin cô thông báo trực tiếp cho nhà họ Cố….”


“Tư Kỳ, cô là một người thông minh, đừng tưởng rằng mang ra nhà họ Cố đến có thể hù dọa tôi, cô có thiếu nợ  nhà họ Dung 200 vạn hay không thì trong lòng cô tinh tường, theo hơn sáu năm trước tôi ra nước ngoài,  mỗi tháng nhà họ Dung chuyển hai vạn vào thẻ của cô, mặt khác đến tết đều có thêm tiền lì xì, số tiền này tính cả vốn lẫn lời cho tới bây giờ đã hơn 200 vạn rồi.” Bách Hợp vừa nói vừa mở sổ thu chi ngân hàng ra. Lương Tư Kỳ đang định tắt điện thoại nghe xong thì dừng lại, lúc này Bách Hợp mới nói tiếp: “Tôi nói cho cô biết đây là số tiền nhà họ Dung đầu tư mời chào nhân tài, cô tiêu hết rồi thì phải chấp nhận thôi, giời cô nói không thiếu nợ nhà họ Dung, cô đang kể chuyện cười à?”

Bách Hợp nói nhỏ nhẹ thậm chí thái độ vô cùng hiền hòa, phảng phất như không thề tức giận vậy, nhưng lại khiến Lương Tư Kỳ á khẩu: “Nếu như cô không thừa nhận Dung thị giao số tiền kia là vì mời chào cô tiến công ty, thế thì cô hãy trả hết nợ đi, hiện tại tôi đổi ý, cô tiếp nhận tài trợ của Dung thị mà lại không có vào công ty làm thì cô phải bồi thường gấp 20 lần số tiền kia, không có vấn đề gì chứ?”

Bia Đỡ Đạn Phản Công
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công Story Chương 517: Vị hôn thê của Tổng giám đốc (6)
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...