Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 504: Cô gái trong đoàn xiếc – 9
Edit: Jolly
Beta: Sakura
Trước phòng phẫu thuật thoáng chốc đều trầm mặt, mọi người đều liếc nhìn qua nhau. Lúc y tá kêu mọi người đi đóng phí căn bản không ai lên tiếng. Triệu Lăng Phong vô cùng mất hứng trước phòng phẩu thuật bắt đầu ồn ào lên: “Học Nhi cũng vì trong đoàn biểu diễn nên mới bị thương, bây giờ tính mạng khó giữ, chẳng lẽ cô ấy xảy ra chuyện thì trong đoàn mặc kệ cô ấy sao?”
Vốn dĩ những người không quan tâm tới Triệu Học Nhi sau khi nghe Triệu Lăng Phong nói như thế trong lòng cũng có chút khó chịu: “Lúc đó cũng không có bắt cô ấy đi luyện tâp đâu, Bách Hợp cũng nói là hiện tại trong đoàn không có thiếu người, các người mặt dày mày dạn trở về ở lì không chịu đi tựu là muốn ăn chùa ở chùa, bây giờ xảy ra chuyện trách được ai? Ngày trước Bách Hợp luyện đi dây thép cũng không có xảy ra chuyện gì, chính cô ta kỹ thuật không tốt trách được ai chứ?”
Mỗi người ngươi một câu ta một câu, càng náo càng hung, cuối cùng suýt chút nữa đánh nhau, bên trong kịch tình trước kia khi Triệu Bách Hợp bị thương cũng từng trải qua tình hình như vậy, lúc cô té gãy chân Triệu Học Nhi cũng giả mù sa mưa như vậy trước mặt cô, nói trong đoàn không có tiền cho cô trị liệu, lúc ấy Triệu Bách Hợp nhát gan nhu nhược, rất sợ vì thương thế của mình phiền hà đến người khác, bởi vậy lần đầu bị thương chưa trị khỏi liền xuất viện, lần thứ hai khó khăn lắm mới bảo trụ được cái mạng, cuối cùng lưu lại thân thể tàn tật.
Lúc này đến phiên Triệu Học Nhi, Bách Hợp để cho mọi người trước mặt mình tùy ý nháo một hồi, sau mới quyết định bảo trụ một mạng này của Triệu Học Nhi, về phần gãy xương đùi cùng xương sườn nếu không lưu lại tật xem như cô ta mệnh tốt, nếu vận khí không tốt lưu lại di chứng là do mạng số cô ta kiếp này đã định. Triệu Lăng Phong lúc mới đầu nghe Bách Hợp nói chỉ bảo trụ tánh mạng Triệu Học Nhi còn có chút không đồng ý, nhưng bây giờ tiền không phải của anh ta, đoàn xiếc cũng không tới phiên anh ta làm chủ, bởi vậy trong lòng anh ta dù là không cam tâm đi nữa cũng chỉ có thể cắn răng nhịn xuống.
Sau khi nộp tiền phẩu thuật hết 3 vạn đồng, trong lòng mọi người ai cũng mất hứng, người trong đoàn nghĩ đến 3 vạn kia là thuộc về tất cả mọi người trong đoàn, bây giờ dùng để bảo vệ mạng Triệu Học Nhi, Triệu Lăng Phong còn là một bộ dạng bị tổn thất nặng. Mọi người trong lòng đối với việc Triệu Học Nhi đích thực đều đồng tình không nổi ngược lại chửi rủa không thôi.
Lần này việc Triệu Học Nhi rơi từ dây thép xuống cũng không có che dấu, bị một nhà truyền thông đưa thông tin này ra ngoài. Truyền thông đem tin tức này đưa tin vài ngày, vốn hai năm qua mọi người đều yêu thích ảo thuật phương tây, bây giờ lại bắt đầu đối với xiếc truyền thống sinh ra hứng thú mãnh liệt, rất nhiều báo chí đài truyền hình tìm đến phỏng vấn Bách Hợp. Đoàn Triệu gia bởi vì chuyện Triệu Học Nhi bị thương triệt để ‘nóng’ lên, rất nhiều thương nhân cũng bắt đầu mang danh nghĩa yêu mến quyên góp cho đoàn xiếc, mà ông chủ tài trợ cho Bách Hợp cũng được lăng xê một hồi, vốn trong vài ngày chuẩn bị mở bán khu biệt thự đều bán được không còn một căn, nhất thời cao hứng liền ghi ngay một tờ chi phiếu 20 vạn giao cho Bách Hợp.
Triệu Học Nhi xảy ra chuyện khiến cho đoàn xiếc nổi tiếng không nói, Bách Hợp chỉ tiêu tốn 3 vạn lại nhận được tài trợ tổng cộng gần 100 vạn, trong tay có tiền rồi, Bách Hợp đương nhiên đem một phần tiền phân phát cho mọi người, kể từ đó mọi người trong đoàn tự nhiên càng mang ơn đối với Bách Hợp. Về sau tại phiên giao dịch ngày ấy, mọi người đều ra sức biểu diễn, ba ngày công diễn đều thành công, đài truyền hình lại lên sóng phát trực tiếp làm cho danh tiếng đoàn xiếc trong thủ đô nổi như cồn. Đoàn xiếc Triệu gia lúc mới bắt đầu không có lịch diễn về sau lịch diễn cũng đã sắp đầy đến tận hai năm sau.
Đoàn xiếc thành công làm cho Triệu gia có thể đứng vững trong thành phố, Bách Hợp lại thuê thêm chỗ để cho đoàn Triệu gia có sân bãi biểu diễn cố định, không giống như trước kia vào nam ra bắc bốn phía là nhà, chỉ khi có người kêu biểu diễn đoàn mới có thể đi, không có nơi ở của chính mình. Hôm nay trong tay Bách Hợp đã có tiền, Bách Hợp dứt khoát tổ chức tiệc ăn mừng, cô cho người chọn quán đặt bàn tiệc, Bách Hợp ở giữa những tiếng nịnh hót của đoàn xiếc Triệu gia lúc đi ra tới sân, Triệu Tấn Anh vừa cười vừa nói đi bên cạnh Bách Hợp bỗng nhiên hướng cách đó không xa chỉ chỉ, lớn tiếng hô:
“Chị, chị nhìn xem, là chị Học Nhi kìa.”
Hôm nay mọi người đến nơi ở mới này để sắp xếp đạo cụ, đã có rạp mới rồi, rất nhiều đạo cụ cũ kỹ trước kia đều đổi mới toàn bộ, mọi người đang lúc vui vẻ Bách Hợp lại mở tiệc ăn mừng, đang lúc mọi người vui vẻ bừng bừng lai nghe đến tên của Triệu Học Nhi, một ít lão nhân trong đoàn trên mặt lập tức lộ ra vẽ không hài lòng. Bách Hợp theo hướng Triệu Tấn Anh nhìn sang liền nhìn thấy cách đó không xa mặc một thân áo bông màu hồng đã có chút bẩn, lúc này hai tay bỏ trong túi quần, quả nhiên là Triệu Học Nhi đầu tóc lộn xộn đứng đó nhìn chằm chằm về bên này. Nhìn thấy Bách Hợp trong mắt cô ta hiện lên vẻ ghen ghét, lập tức kéo lấy đôi chân vẫn chưa hoàn toàn hồi phục hướng bên này đi tới.
“Bách Hợp à, mọi người chuyển nơi ở mới, sao lại không thông báo cho tôi biết một tiếng?”
Sau khi Triệu Học Nhi bị thương bởi vì đoàn xiếc chỉ thanh toán 3 vạn đồng tiền làm phẫu thuật cho cô ta, bản thân cô ta cũng không có bảo hiểm, sau khi bảo toàn tánh mạng của mình và cái chân kia, cô ta bất đắc dĩ sử dụng 2 vạn đồng lúc trước nhận của ông chủ giấu mặt kia, chỉ là một ít tiền nhìn thì nhiều nhưng kỳ thật không có là bao, nhất là sau khi nằm viện ăn uống các thứ đều cần đến tiền, cuối cùng vết thương của cô chưa chữa khỏi hẳn liền xuất viện, cái chân kia cũng không có cơ hội trị liệu tốt, thời gian chữa thương ngắn phồi phục cũng không tốt lúc đi đường có thể nhìn ra.
Cô ta dường như đã bị người đánh, trên mặt chỗ xanh chỗ tím, khóe miệng còn bị rách. Lúc này cho dù có cố gắng làm ra bộ dáng trấn định, nhưng nhìn bộ dáng như vậy muốn có bao nhiêu thê lương thì có bấy nhiêu.
Nhìn thấy Triệu Học Nhi xuất hiện, người trong đoàn không có lên tiếng, rất nhiều người lộ ánh mắt bất mãn, vốn trong kịch tình Triệu Bách Hợp cũng đã từng chịu qua những ánh mắt bất mãn ấy, lúc này Triệu Học Nhi cũng bị như vậy trong lòng cô ta có tư vị như thế nào đương nhiên Bách Hợp hiểu rõ nhất.
“Tiểu Hợp, tôi có lời muốn nói với cô.” Triệu Học Nhi miễn cưỡng mỉm cười, sau khi nhìn thấy ở đây không có ai thèm để ý đến cô, trong lòng cô sinh ra vài phần oán hận, chỉ là ngay lập tức biến mất cô lại liếm liếm bờ môi, ánh mắt dừng trên người Bách Hợp, lúc này trên mặt Triệu Học Nhi bị tổn thương, chân cũng hủy, tình trạng của cô ta hiện tại giống như Triệu Bách Hợp trong kịch tình đã đến bước đường cùng không chổ nương tựa. Ngày đó cô từ trên dây thép té xuống bất tỉnh nhân sự, về sau tỉnh lại trong bệnh viện mới biết được chính mình ngã trọng thương suýt mất mạng, sau khi thanh tỉnh cô mới nhớ tới lúc đó không hiểu vì sau mắt cá chân đau nhức kịch liệt, hoài nghi có phải hay không có người hại mình, cô xem qua mắt cá chân bị xanh tím một mãng, giống như bị đạn cao su bắn trúng, nhưng cô không nghĩ ra lúc cô tập đi qua dây thép là ai trong tay có đạn cao su này.
Cô đã từng ngoài nghi có phải Bách Hợp đã biết cái gì đến trả thù mình không, mà khi cô rơi xuống bị thương Bách Hợp đang ở trên vòng treo, căn bản không có thời gian cũng không có chỗ để bắn đạn cao su này, huống chi cô cùng ông chủ giấu mặt kia giao dịch ngoại trừ Triệu Lăng Phong ra, Bách Hợp căn bản không biết. Triệu Lăng Phong là người đàn ông của cô không có khả năng phản bội cô. Triệu Học Nhi suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra đáp án, cô muốn trở về sân tập lúc đó để tìm chứng cứ, nhưng sân bãi đó là của nhà đầu tư, chỗ ấy khi đoàn xiếc riệu gia dọn đi sớm đã không còn nhìn ra dấu vết gì, người trong công trình vốn không cho cô đi vào, Triệu Học Nhi lén lút đi vào xem, bên trong tất cả đều là cát đất, ngoại trừ đá cuội và đá vụn căn bản không tìm ra được gì.
Lần này cô rơi từ trên cao xuống tìm không ra chứng cứ gì, cuối cùng cũng không giải quyết được gì, Triệu Học Nhi chỉ đành nhận mình không may đem quả đắng này nuốt xuống.
Thế nhưng hết thảy khổ cực không có chấm dứt, vốn ông chủ giấu mặt hợp tác cùng cô để cô giúp đỡ giáo huấn Bách Hợp giờ lại trở mặt, chuyện Triệu Học Nhi đáp ứng không có làm được hơn nữa bởi vì trị liệu thân thể còn đem tiền đặt cọc xài sạch sẽ. Ông chủ giấu mặt kia xuất thân phú quý, tiền của nhân vật như vậy há có thể nuốt trôi sao? Nhận tiền không làm được việc, trong cơn tức giận ông chủ này còn tìm người giáo huấn Triệu Học Nhi một trận, suýt chút nữa đánh chết cô ta. Triệu Học Nhi sợ hãi giả dạng bộ dán ăn mày né tránh mấy ngày, ngay cả bệnh viện hay phòng trọ cũng không dám trở về, thẳng đến ngày hôm qua nhìn thấy tình hình gần đây của đoàn Triệu trên ti vi, Triệu Học Nhi mới một đường lé lút đi qua.
Vì sợ ông chủ giấu mặt phát hiện hành tung của mình, ngay cả Triệu Lăng Phong người yêu của mình cô cũng không dám nói, lúc này chứng kiến mọi người vây quanh Bách Hợp thì trong lòng Triệu Học Nhi một hồi chua xót, cô vốn là một thành viên trong đoàn bây giờ cô cũng có thể giống như mọi người được ăn ngon mặc đẹp, nhưng bây giờ bị người Triệu gia bài xích ra ngoài, còn Triệu Bách Hợp vốn là người vô năng nhu nhược trong đoàn bây giờ lại trở thành người đứng đầu, mà cô lại trở thành không nhà để về, nghĩ đến mấy ngày nay những tra tấn mà mình phải chịu, mặt hủy dung, thân thể cũng hủy, bác sĩ nói nếu không điều trị tới nơi tới chốn sau này có khả năng cả đời sẽ mang tàn tật, nước mắt thoáng cái tuôn ra.
“Có lời gì muốn nói bây giờ nói luôn đi.” Bách Hợp chứng kiến bộ dáng của Triệu Học Nhi, trong lòng nở nụ cười lạnh, hôm nay tình cảnh Triệu Học Nhi thê thảm như vậy chỉ là gieo nhân nào gặt quả nấy mà thôi. Bên trong kịch tình Triệu Bách Hợp từng có lúc thê thảm như vậy, nếu như ngày đó Triệu Học Nhi đừng độc ác bức Triệu Bách Hợp đến đường cùng thì Triệu Bách Hợp cũng sẽ không dùng linh hồn trả một cái giá lớn, tìm chính mình đến đây để thay cô bé ấy hoàn thành tâm nguyện, tự nhiên Triệu Học Nhi cũng không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.
“Cô có thể nể tình chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau giúp tôi một lần đi?” Triệu Học Nhi nhìn thấy Bách Hợp vô tình như vậy, trong lòng không khỏi oán trách, cô sớm đã quên ngay từ đầu chính mình tâm ngoan thù tạt hợp tác cùng Lão bản giấu mặt kia, lúc này trong lòng trong mắt cô đều cho rằng Bách Hợp có lỗi với mình: “Bất kể thế nào chúng ta cùng là họ Triệu đấy, cô nhìn thấy tôi trở thành cái dạng này rồi, tôi rất cần tiền trị cái chân, tôi không thể bị hủy như vậy, tôi cũng là vì đoàn Triệu gia mới bị té xuống đấy…”
Cô nói những lời này Triệu Bách Hợp trong kịch tình cũng đã từng nghĩ qua, nhưng tính cách Triệu Bách Hợp so với cô ta mềm yếu hơn, bởi vậy trong lòng nghĩ tới nhưng lại không dám nói ra, nhất là lúc Triệu Học Nhi một câu lại một câu nói đủ đạo lý, càng không dám mở miệng. Lúc này Triệu Học Nhi lại đem ủy khuất trong lòng nói ra, đáng tiếc đoàn xiếc Triệu gia không ai đồng tình cô cả, dù là từng có người cho rằng cô có kết cục như ngày hôm nay là rất đáng thương, nhưng mọi người chỉ cần tưởng tượng Triệu Học Nhi hiện tại giống như cái động không đáy, dù có người muốn làm chuyện tốt, nhưng nếu muốn chính mình đem cả đời góp vào, rất nhiều người vẫn im lặng.
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Beta: Sakura
Trước phòng phẫu thuật thoáng chốc đều trầm mặt, mọi người đều liếc nhìn qua nhau. Lúc y tá kêu mọi người đi đóng phí căn bản không ai lên tiếng. Triệu Lăng Phong vô cùng mất hứng trước phòng phẩu thuật bắt đầu ồn ào lên: “Học Nhi cũng vì trong đoàn biểu diễn nên mới bị thương, bây giờ tính mạng khó giữ, chẳng lẽ cô ấy xảy ra chuyện thì trong đoàn mặc kệ cô ấy sao?”
Vốn dĩ những người không quan tâm tới Triệu Học Nhi sau khi nghe Triệu Lăng Phong nói như thế trong lòng cũng có chút khó chịu: “Lúc đó cũng không có bắt cô ấy đi luyện tâp đâu, Bách Hợp cũng nói là hiện tại trong đoàn không có thiếu người, các người mặt dày mày dạn trở về ở lì không chịu đi tựu là muốn ăn chùa ở chùa, bây giờ xảy ra chuyện trách được ai? Ngày trước Bách Hợp luyện đi dây thép cũng không có xảy ra chuyện gì, chính cô ta kỹ thuật không tốt trách được ai chứ?”
Mỗi người ngươi một câu ta một câu, càng náo càng hung, cuối cùng suýt chút nữa đánh nhau, bên trong kịch tình trước kia khi Triệu Bách Hợp bị thương cũng từng trải qua tình hình như vậy, lúc cô té gãy chân Triệu Học Nhi cũng giả mù sa mưa như vậy trước mặt cô, nói trong đoàn không có tiền cho cô trị liệu, lúc ấy Triệu Bách Hợp nhát gan nhu nhược, rất sợ vì thương thế của mình phiền hà đến người khác, bởi vậy lần đầu bị thương chưa trị khỏi liền xuất viện, lần thứ hai khó khăn lắm mới bảo trụ được cái mạng, cuối cùng lưu lại thân thể tàn tật.
Lúc này đến phiên Triệu Học Nhi, Bách Hợp để cho mọi người trước mặt mình tùy ý nháo một hồi, sau mới quyết định bảo trụ một mạng này của Triệu Học Nhi, về phần gãy xương đùi cùng xương sườn nếu không lưu lại tật xem như cô ta mệnh tốt, nếu vận khí không tốt lưu lại di chứng là do mạng số cô ta kiếp này đã định. Triệu Lăng Phong lúc mới đầu nghe Bách Hợp nói chỉ bảo trụ tánh mạng Triệu Học Nhi còn có chút không đồng ý, nhưng bây giờ tiền không phải của anh ta, đoàn xiếc cũng không tới phiên anh ta làm chủ, bởi vậy trong lòng anh ta dù là không cam tâm đi nữa cũng chỉ có thể cắn răng nhịn xuống.
Sau khi nộp tiền phẩu thuật hết 3 vạn đồng, trong lòng mọi người ai cũng mất hứng, người trong đoàn nghĩ đến 3 vạn kia là thuộc về tất cả mọi người trong đoàn, bây giờ dùng để bảo vệ mạng Triệu Học Nhi, Triệu Lăng Phong còn là một bộ dạng bị tổn thất nặng. Mọi người trong lòng đối với việc Triệu Học Nhi đích thực đều đồng tình không nổi ngược lại chửi rủa không thôi.
Lần này việc Triệu Học Nhi rơi từ dây thép xuống cũng không có che dấu, bị một nhà truyền thông đưa thông tin này ra ngoài. Truyền thông đem tin tức này đưa tin vài ngày, vốn hai năm qua mọi người đều yêu thích ảo thuật phương tây, bây giờ lại bắt đầu đối với xiếc truyền thống sinh ra hứng thú mãnh liệt, rất nhiều báo chí đài truyền hình tìm đến phỏng vấn Bách Hợp. Đoàn Triệu gia bởi vì chuyện Triệu Học Nhi bị thương triệt để ‘nóng’ lên, rất nhiều thương nhân cũng bắt đầu mang danh nghĩa yêu mến quyên góp cho đoàn xiếc, mà ông chủ tài trợ cho Bách Hợp cũng được lăng xê một hồi, vốn trong vài ngày chuẩn bị mở bán khu biệt thự đều bán được không còn một căn, nhất thời cao hứng liền ghi ngay một tờ chi phiếu 20 vạn giao cho Bách Hợp.
Triệu Học Nhi xảy ra chuyện khiến cho đoàn xiếc nổi tiếng không nói, Bách Hợp chỉ tiêu tốn 3 vạn lại nhận được tài trợ tổng cộng gần 100 vạn, trong tay có tiền rồi, Bách Hợp đương nhiên đem một phần tiền phân phát cho mọi người, kể từ đó mọi người trong đoàn tự nhiên càng mang ơn đối với Bách Hợp. Về sau tại phiên giao dịch ngày ấy, mọi người đều ra sức biểu diễn, ba ngày công diễn đều thành công, đài truyền hình lại lên sóng phát trực tiếp làm cho danh tiếng đoàn xiếc trong thủ đô nổi như cồn. Đoàn xiếc Triệu gia lúc mới bắt đầu không có lịch diễn về sau lịch diễn cũng đã sắp đầy đến tận hai năm sau.
Đoàn xiếc thành công làm cho Triệu gia có thể đứng vững trong thành phố, Bách Hợp lại thuê thêm chỗ để cho đoàn Triệu gia có sân bãi biểu diễn cố định, không giống như trước kia vào nam ra bắc bốn phía là nhà, chỉ khi có người kêu biểu diễn đoàn mới có thể đi, không có nơi ở của chính mình. Hôm nay trong tay Bách Hợp đã có tiền, Bách Hợp dứt khoát tổ chức tiệc ăn mừng, cô cho người chọn quán đặt bàn tiệc, Bách Hợp ở giữa những tiếng nịnh hót của đoàn xiếc Triệu gia lúc đi ra tới sân, Triệu Tấn Anh vừa cười vừa nói đi bên cạnh Bách Hợp bỗng nhiên hướng cách đó không xa chỉ chỉ, lớn tiếng hô:
“Chị, chị nhìn xem, là chị Học Nhi kìa.”
Hôm nay mọi người đến nơi ở mới này để sắp xếp đạo cụ, đã có rạp mới rồi, rất nhiều đạo cụ cũ kỹ trước kia đều đổi mới toàn bộ, mọi người đang lúc vui vẻ Bách Hợp lại mở tiệc ăn mừng, đang lúc mọi người vui vẻ bừng bừng lai nghe đến tên của Triệu Học Nhi, một ít lão nhân trong đoàn trên mặt lập tức lộ ra vẽ không hài lòng. Bách Hợp theo hướng Triệu Tấn Anh nhìn sang liền nhìn thấy cách đó không xa mặc một thân áo bông màu hồng đã có chút bẩn, lúc này hai tay bỏ trong túi quần, quả nhiên là Triệu Học Nhi đầu tóc lộn xộn đứng đó nhìn chằm chằm về bên này. Nhìn thấy Bách Hợp trong mắt cô ta hiện lên vẻ ghen ghét, lập tức kéo lấy đôi chân vẫn chưa hoàn toàn hồi phục hướng bên này đi tới.
“Bách Hợp à, mọi người chuyển nơi ở mới, sao lại không thông báo cho tôi biết một tiếng?”
Sau khi Triệu Học Nhi bị thương bởi vì đoàn xiếc chỉ thanh toán 3 vạn đồng tiền làm phẫu thuật cho cô ta, bản thân cô ta cũng không có bảo hiểm, sau khi bảo toàn tánh mạng của mình và cái chân kia, cô ta bất đắc dĩ sử dụng 2 vạn đồng lúc trước nhận của ông chủ giấu mặt kia, chỉ là một ít tiền nhìn thì nhiều nhưng kỳ thật không có là bao, nhất là sau khi nằm viện ăn uống các thứ đều cần đến tiền, cuối cùng vết thương của cô chưa chữa khỏi hẳn liền xuất viện, cái chân kia cũng không có cơ hội trị liệu tốt, thời gian chữa thương ngắn phồi phục cũng không tốt lúc đi đường có thể nhìn ra.
Cô ta dường như đã bị người đánh, trên mặt chỗ xanh chỗ tím, khóe miệng còn bị rách. Lúc này cho dù có cố gắng làm ra bộ dáng trấn định, nhưng nhìn bộ dáng như vậy muốn có bao nhiêu thê lương thì có bấy nhiêu.
Nhìn thấy Triệu Học Nhi xuất hiện, người trong đoàn không có lên tiếng, rất nhiều người lộ ánh mắt bất mãn, vốn trong kịch tình Triệu Bách Hợp cũng đã từng chịu qua những ánh mắt bất mãn ấy, lúc này Triệu Học Nhi cũng bị như vậy trong lòng cô ta có tư vị như thế nào đương nhiên Bách Hợp hiểu rõ nhất.
“Tiểu Hợp, tôi có lời muốn nói với cô.” Triệu Học Nhi miễn cưỡng mỉm cười, sau khi nhìn thấy ở đây không có ai thèm để ý đến cô, trong lòng cô sinh ra vài phần oán hận, chỉ là ngay lập tức biến mất cô lại liếm liếm bờ môi, ánh mắt dừng trên người Bách Hợp, lúc này trên mặt Triệu Học Nhi bị tổn thương, chân cũng hủy, tình trạng của cô ta hiện tại giống như Triệu Bách Hợp trong kịch tình đã đến bước đường cùng không chổ nương tựa. Ngày đó cô từ trên dây thép té xuống bất tỉnh nhân sự, về sau tỉnh lại trong bệnh viện mới biết được chính mình ngã trọng thương suýt mất mạng, sau khi thanh tỉnh cô mới nhớ tới lúc đó không hiểu vì sau mắt cá chân đau nhức kịch liệt, hoài nghi có phải hay không có người hại mình, cô xem qua mắt cá chân bị xanh tím một mãng, giống như bị đạn cao su bắn trúng, nhưng cô không nghĩ ra lúc cô tập đi qua dây thép là ai trong tay có đạn cao su này.
Cô đã từng ngoài nghi có phải Bách Hợp đã biết cái gì đến trả thù mình không, mà khi cô rơi xuống bị thương Bách Hợp đang ở trên vòng treo, căn bản không có thời gian cũng không có chỗ để bắn đạn cao su này, huống chi cô cùng ông chủ giấu mặt kia giao dịch ngoại trừ Triệu Lăng Phong ra, Bách Hợp căn bản không biết. Triệu Lăng Phong là người đàn ông của cô không có khả năng phản bội cô. Triệu Học Nhi suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra đáp án, cô muốn trở về sân tập lúc đó để tìm chứng cứ, nhưng sân bãi đó là của nhà đầu tư, chỗ ấy khi đoàn xiếc riệu gia dọn đi sớm đã không còn nhìn ra dấu vết gì, người trong công trình vốn không cho cô đi vào, Triệu Học Nhi lén lút đi vào xem, bên trong tất cả đều là cát đất, ngoại trừ đá cuội và đá vụn căn bản không tìm ra được gì.
Lần này cô rơi từ trên cao xuống tìm không ra chứng cứ gì, cuối cùng cũng không giải quyết được gì, Triệu Học Nhi chỉ đành nhận mình không may đem quả đắng này nuốt xuống.
Thế nhưng hết thảy khổ cực không có chấm dứt, vốn ông chủ giấu mặt hợp tác cùng cô để cô giúp đỡ giáo huấn Bách Hợp giờ lại trở mặt, chuyện Triệu Học Nhi đáp ứng không có làm được hơn nữa bởi vì trị liệu thân thể còn đem tiền đặt cọc xài sạch sẽ. Ông chủ giấu mặt kia xuất thân phú quý, tiền của nhân vật như vậy há có thể nuốt trôi sao? Nhận tiền không làm được việc, trong cơn tức giận ông chủ này còn tìm người giáo huấn Triệu Học Nhi một trận, suýt chút nữa đánh chết cô ta. Triệu Học Nhi sợ hãi giả dạng bộ dán ăn mày né tránh mấy ngày, ngay cả bệnh viện hay phòng trọ cũng không dám trở về, thẳng đến ngày hôm qua nhìn thấy tình hình gần đây của đoàn Triệu trên ti vi, Triệu Học Nhi mới một đường lé lút đi qua.
Vì sợ ông chủ giấu mặt phát hiện hành tung của mình, ngay cả Triệu Lăng Phong người yêu của mình cô cũng không dám nói, lúc này chứng kiến mọi người vây quanh Bách Hợp thì trong lòng Triệu Học Nhi một hồi chua xót, cô vốn là một thành viên trong đoàn bây giờ cô cũng có thể giống như mọi người được ăn ngon mặc đẹp, nhưng bây giờ bị người Triệu gia bài xích ra ngoài, còn Triệu Bách Hợp vốn là người vô năng nhu nhược trong đoàn bây giờ lại trở thành người đứng đầu, mà cô lại trở thành không nhà để về, nghĩ đến mấy ngày nay những tra tấn mà mình phải chịu, mặt hủy dung, thân thể cũng hủy, bác sĩ nói nếu không điều trị tới nơi tới chốn sau này có khả năng cả đời sẽ mang tàn tật, nước mắt thoáng cái tuôn ra.
“Có lời gì muốn nói bây giờ nói luôn đi.” Bách Hợp chứng kiến bộ dáng của Triệu Học Nhi, trong lòng nở nụ cười lạnh, hôm nay tình cảnh Triệu Học Nhi thê thảm như vậy chỉ là gieo nhân nào gặt quả nấy mà thôi. Bên trong kịch tình Triệu Bách Hợp từng có lúc thê thảm như vậy, nếu như ngày đó Triệu Học Nhi đừng độc ác bức Triệu Bách Hợp đến đường cùng thì Triệu Bách Hợp cũng sẽ không dùng linh hồn trả một cái giá lớn, tìm chính mình đến đây để thay cô bé ấy hoàn thành tâm nguyện, tự nhiên Triệu Học Nhi cũng không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.
“Cô có thể nể tình chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau giúp tôi một lần đi?” Triệu Học Nhi nhìn thấy Bách Hợp vô tình như vậy, trong lòng không khỏi oán trách, cô sớm đã quên ngay từ đầu chính mình tâm ngoan thù tạt hợp tác cùng Lão bản giấu mặt kia, lúc này trong lòng trong mắt cô đều cho rằng Bách Hợp có lỗi với mình: “Bất kể thế nào chúng ta cùng là họ Triệu đấy, cô nhìn thấy tôi trở thành cái dạng này rồi, tôi rất cần tiền trị cái chân, tôi không thể bị hủy như vậy, tôi cũng là vì đoàn Triệu gia mới bị té xuống đấy…”
Cô nói những lời này Triệu Bách Hợp trong kịch tình cũng đã từng nghĩ qua, nhưng tính cách Triệu Bách Hợp so với cô ta mềm yếu hơn, bởi vậy trong lòng nghĩ tới nhưng lại không dám nói ra, nhất là lúc Triệu Học Nhi một câu lại một câu nói đủ đạo lý, càng không dám mở miệng. Lúc này Triệu Học Nhi lại đem ủy khuất trong lòng nói ra, đáng tiếc đoàn xiếc Triệu gia không ai đồng tình cô cả, dù là từng có người cho rằng cô có kết cục như ngày hôm nay là rất đáng thương, nhưng mọi người chỉ cần tưởng tượng Triệu Học Nhi hiện tại giống như cái động không đáy, dù có người muốn làm chuyện tốt, nhưng nếu muốn chính mình đem cả đời góp vào, rất nhiều người vẫn im lặng.
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Đánh giá:
Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công
Story
Chương 504: Cô gái trong đoàn xiếc – 9
10.0/10 từ 49 lượt.