Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 395: Con gái sợ gả nhầm ác lang (9)
Edit: Alex Pooh
Beta: Sakura
Náo loạn vài ngày như vậy, Bách Hợp cũng chơi chán đủ kiểu, nhìn dáng vẻ Tôn Tiểu Tịnh lúc này cũng sắp sinh. Bách Hợp cũng không định lại tự mình đến nhà họ Triệu, trước khi cô chuyển tới nhà mới thì tìm cơ hội cải trang cách ăn mặc một chút, đi tới một quán net tư nhân rồi tuyên bố tìm kiếm tình một đêm, yêu cầu xinh đẹp sạch sẽ nếu như đủ điều kiện thì sẽ tặng quà.
Đăng xong lời này, Bách Hợp lại ghi số điện thoại của Triệu Tấn lên, mặt khác trên mục thông tin cá nhân, Bách Hợp cũng đăng mấy thông tin của Triệu Tấn: tốt nghiệp khoa chính quy, 26 tuổi, có công việc ổn định, tiền đồ phát triển, yêu cầu da trắng cao gầy, tốt nhất là thành thục nữ tính, tìm kiếm người trong lòng.
Làm xong hết thảy, Bách Hợp mới đóng máy tính, lúc này ba mươi máy tính ở nơi tư nhân này đã sắp được ngồi đầy, thấy có mấy người đang chờ phía sau, Bách Hợp tranh thủ thời gian trả tiền, nhân lúc không có ai chú ý chạy ra ngoài.
Về đến nhà lại in gần hai mươi tờ rơi, tìm một cơ hội thừa dịp ban đêm đến gần địa chỉ hiện tại của Triệu Tấn, làm xong hết thảy, Bách Hợp mới ném Triệu Tấn ra sau đầu.
Nửa tháng sau, cô chuyển nhà mới, đồng nghiệp tới nhà chơi, gương mặt ba Trịnh mẹ Trịnh tràn đầy vui vẻ giúp cô tiếp đón cấp dưới, mọi người tự bày biện hoa quả đồ ăn mình mang đến ra, trong lúc đó bất chợt có đồng nghiệp nữ trẻ tuổi lên tiếng:
“Chị Bách Hợp, chị có nghe nói chưa, gần đây Triệu Tấn gặp xui xẻo.”
Bầu không khí vốn đang vui vẻ hòa thuận, vừa nghe thấy cô bé này nhắc tới Triệu Tấn, tất cả mọi người vô ý thức nhìn Bách Hợp. Sắc mặt ba Trịnh cũng hơi khó coi, trong tay còn đang cầm dao gọt hoa quả, lúc này động tác cũng tạm ngừng. Trong lòng Bách Hợp đã sớm mong ngóng được nghe thấy việc Triệu Tấn không may, đương nhiên sẽ không trở mặt như trong tưởng tượng của cô bé kia, lại mang theo vài phần hào hứng, hỏi: “A? Anh ta gặp vận xui ra sao?”
Lúc đầu cô gái kia nhắc tới Triệu Tấn xong còn hơi hối hận, rất sợ Bách Hợp muốn trở mặt, lúc này thấy cô không tức giận, sắc mặt thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, trong lòng thầm thở phào, thấy Bách Hợp chủ động hỏi, lập tức mang tin tức gần đây của Triệu Tấn toàn bộ trút ra:
“Đoạn thời gian trước nghe nói vợ Triệu Tấn sinh, vốn sinh con trai nên người nhà họ Triệu rất cao hứng, lại không nghĩ rằng Triệu Tấn ở bên ngoài xằng bậy bị vợ anh ta bắt được, nghe nói chân đạp vài chiếc thuyền đấy. Thậm chí có mấy người còn là bị Triệu Tấn dùng danh nghĩa muốn hẹn hò lừa gạt đến đấy.”
Từ nửa tháng trước Bách Hợp công bố thông tin cá nhân của Triệu Tấn, số điện thoại di động của anh ta lập tức bị người ta khủng bố. Người như anh ta tuổi không lớn lắm lại có tiền đồ, bộ dạng lớn lên cũng không phải quá kém, người đàn ông muốn hẹn hò xuất hiện lại tìm kiếm kích thích tìm một đêm dĩ nhiên đưa tới một đống người chú ý. Hơn nữa Bách Hợp còn ghi chú ở phía trên nếu hài lòng đồng ý tặng lễ vật, nên suốt ngày có người hẹn Triệu Tấn ra ngoài gặp mặt.
Trừ một vài người phụ nữ đã đến tuổi chuẩn bị kết hôn, còn có một vài người phụ nữ nhàm chán. Mỗi ngày điện thoại Triệu Tấn vang lên không ngừng, hẹn hò này, tìm tình một đêm này, về đến nhà tin nhắn cũng không ngừng, khiến anh ta phiền não không dứt khóc không ra nước mắt. Nhiều lúc lãnh đạo công ty muốn tìm anh ta cũng không chắc chắn có thể gọi được điện thoại, bởi vì điện thoại di động của anh ta có khi sẽ bị người khác gọi điện thoại tới đường dây bận. Lúc đầu Triệu Tấn còn cho rằng người khác gọi nhầm số. Có thể trong vòng một ngày nhận được hơn mười mấy cuộc điện thoại, Triệu Tấn đã cảm thấy có cái gì không đúng, hơn nữa bỏ sót mấy cuộc điện thoại từ khách hàng quan trọng của công ty, lãnh đạo hết sức tức giận, tìm anh ta nói chuyện một lần, Triệu Tấn cũng là có khổ trong lòng mà không nói nên lời.
Cái nghề này của bọn họ, số điện thoại không thể thích đổi thì đổi, cũng không thể không tiếp điện thoại của người lạ, bởi vì người lạ có thể là một trong các khách hàng quan trọng. Anh ta nhịn vài ngày, ban ngày ở công ty đã mỏi mệt không chịu nổi, dù hết lần này tới lần khác nói với người khác mình không tìm kiếm kích thích hẹn hò như thế nào cũng không có ai tin tưởng, những người gọi điện thoại này giống như rau hẹ thái nhỏ xuất hiện. Về đến nhà, Tôn Tiểu Tịnh cũng nhanh chóng phát hiện thấy có cái gì không đúng, điện thoại Triệu Tấn tuy để im lặng, nhưng mà tin nhắn lại không ngừng đến. Nếu không phải trước kia Bách Hợp cố ý nói dối khiến Tôn Tiểu Tịnh hoài nghi, có lẽ Tôn Tiểu Tịnh còn có thể miễn cưỡng nhẫn nại và tin tưởng Triệu Tấn, nhưng đã có hành động trước đây của Bách Hợp, Tôn Tiểu Tịnh theo bản năng cảm thấy cảnh giác hơn. Cô ta tranh thủ lúc Triệu Tấn đi tắm, xem điện thoại di động của anh ta, trên đó còn một ít tin nhắn còn chưa kịp xóa, cái gì: Anh trai à, buổi tối hôm nay em chờ anh đến nha, em tên là An Diệc, hoặc là: Năm nay em hai mươi bảy, cũng ngang với tuổi anh, có công việc chính thức, nếu anh có ý có thể gặp mặt, vô vàn những tin nhắn như vậy, Tôn Tiểu Tịnh suýt nữa phát điên.
Cô ta vừa sinh con, trong lúc mang thai, Tôn Tiểu Tịnh đã có thái độ bất mãn lớn, hơn nữa Tôn Tiểu Tịnh sinh con trai xong, tự cho là mình đã có chỗ dựa ở trong nhà họ Triệu, không hề có bộ dạng thấp thỏm không yên bất an giống như trước. Cô ta cho rằng mình sinh con trai vì nhà họ Triệu nên thành đại công thần, thời gian dần qua trong lòng cũng sinh ra vài phần mạnh mẽ, nghĩ tới lúc cô ta mang thai mà Triệu Tấn còn dám xằng bậy ở bên ngoài, Tôn Tiểu Tịnh đợi Triệu Tấn tắm xong đi ra bèn cầm điện thoại di động chất vấn anh ta.
Người đàn ông tự đại như Triệu Tấn vốn không thích phụ nữ quản những việc không đâu của mình, lúc trước sở dĩ anh ta nguyện ý cầm hai mươi vạn chia tay Bách Hợp, lại kết hôn với Tôn Tiểu Tịnh cũng bởi vì Tôn Tiểu Tịnh ở trước mặt anh ta vô cùng hèn mọn. Hiện tại Tôn Tiểu Tịnh còn dám xem điện thoại của anh ta, thời gian gần đây, cuộc sống của anh ta không ổn, sau khi sinh con trai cũng không khiến anh ta cao hứng như trong tưởng tượng, bởi vì công việc không thuận lợi, về đến nhà lại đối mặt với tiếng khóc rống của trẻ nhỏ, trong phòng ngập tràn sữa bột tã các loại, mọi thứ đến quá nhanh chưa có sự chuẩn bị chu đáo làm anh ta nổi giận.
Hai bên bắt đầu ồn ào, Tôn Tiểu Tịnh trước khi kết hôn với Triệu Tấn vẫn còn tỏ vẻ nhu nhược lần này tự nhận là đã có chỗ dựa bắt đầu chua ngoa hơn, hai người càng cãi nhau càng hăng, lúc đầu chỉ là vui đùa, về sau tức giận đến mức muốn động chân, hai bên suýt nữa đánh nhau.
Vì điện thoại riêng của Triệu Tấn quá nhiều làm chậm trễ mấy cuộc gọi của lãnh đạo công ty, thời gian dài lãnh đạo vốn cố ý muốn trọng dụng Triệu Tấn cũng bắt đầu không vui, công việc vốn giao vào tay anh ta cũng từ từ rút lại.
Nửa tháng qua đi, công việc trong tay Triệu Tấn thoáng cái nhàn hạ rất nhiều. Với tuổi của anh ta, thanh nhàn cũng không phải việc gì tốt, anh ta vốn có tham vọng thăng tiến, nhưng mỗi ngày bị phá một trận như vậy, thời gian dần qua cũng bỏ qua cơ hội. Trong cái nghề này, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, hàng năm có nhiều người muốn bò lên trên, vị trí của Triệu Tấn đã bị người ta nhìn chằm chằm, lúc này một khi anh ta thả lỏng phạm sai lầm, rất nhiều nhân vật mới từ bốn phương sẽ bổ nhào tới, chia cắt công việc trong tay anh ta một cách sạch sẽ. Lãnh đạo cũng bắt đầu trong tối ngoài sáng chèn ép anh ta, thậm chí bắt đầu để Triệu Tấn chịu tiếng xấu thay cho người khác. Triệu Tấn là một người kiêu ngạo, không thể nhịn được nữa, quyết định từ chức lần nữa.
“Bây giờ Triệu Tấn lại thất nghiệp ở nhà rồi hả?” Bách Hợp hỏi một câu, nghe thấy Triệu Tấn rơi vào kết cục như vậy, cô cười đến mức suýt nữa không ngậm miệng lại được, cô bé đang nói chuyện kia gật nhẹ đầu, trên mặt lộ ra vẻ đồng tình: “Chắc là lần này Triệu Tấn đắc tội với ai đó, anh ta báo cảnh sát, điều tra ra hình như dãy số kia bị người khác phân phát trên một trang web không đứng đắn, số điện thoại còn bị người ta dùng đến đăng kí hẹn hò.”
Đáng tiếc, ban đầu Bách Hợp chọn trúng web đen, nhiều nhất thì cảnh sát chỉ chỉnh đốn và cải cách ông chủ nơi đó, căn bản cũng không tra được gì. Ngày đó người lại nhiều, ông chủ không nhớ được tướng mạo của Bách Hợp, hơn nữa quán net mở chui còn không cần chứng minh nhân dân. Kể từ đó Triệu Tấn bị tổn thất nặng nề, khiến anh ta phiền muộn nhất chính là số điện thoại của anh ta bởi vì làm việc được vài năm, anh ta lưu rất nhiều số điện thoại của người khác, mà cũng rất nhiều người lưu số điện thoại của anh ta, những dãy số này là cách giao thiệp với người khác. Anh ta không dám đổi điện thoại, bởi vậy cùng lắm cũng chỉ xóa bỏ tin tức trước kia trên web, cuối cùng lại phải chịu thiệt thòi.
Trong lòng Bách Hợp cười đến mức chảy cả nước mặt, thấy Triệu Tấn rơi vào một kết cục như vậy, cô cảm thấy trong đầu đại ra một ngụm ác khí, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Trong nội dung vở kịch, Triệu Tấn hại Trịnh Bách Hợp thảm như vậy, lúc này mới bắt đầu mà thôi. Trước kia anh ta có công việc có thể làm đại gia trước mặt Tôn Tiểu Tịnh, được Tôn Tiểu Tịnh coi là trời, hiện tại một khi công việc của anh ta không có, giống như bỏ đi quầng sáng thần bí trên người, Tôn Tiểu Tịnh không còn thấy tôn kính sợ hãi nữa mà đứng dậy. Quan trọng nhất là trong lúc Tôn Tiểu Tịnh mang thai bởi vì bị Bách Hợp quậy một trận như vậy, hình thành sự nghi thần nghi quỷ, lúc trước chính cô ta câu dẫn Triệu Tấn, hiện tại cô ta cũng sợ có một ngày sẽ có người giống mình dùng thủ đoạn đoạt lấy Triệu Tấn, bởi vậy quản anh ta cực nghiêm.
Triệu Tấn là người có tính cách cực độ tự ti sau chính là cực kì tự đại, thậm chí cho tới bây giờ anh ta còn cho rằng ban đầu có người đố kỵ người có tài muốn hại anh ta. Tới bây giờ sau khi từ chức, anh ta còn cho rằng công ty này không giữ người cũng sẽ có chỗ giữ anh ta, Tôn Tiểu Tịnh dám cãi nhau với anh ta như vậy, khiến anh ta cảm thấy tôn nghiêm của mình đang bị xúc phạm, đương nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu. Anh ta muốn đối xử với Tôn Tiểu Tịnh như Trịnh Bách Hợp như lúc đầu. Hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau không ngừng, lúc Tôn Tiểu Tịnh mang thai, tâm trạng đã vô cùng kiềm chế, thời kì ở cữ sau khi sinh xong lại suýt nữa bởi việc có người qua điện thoại muốn hẹn hò với Triệu Tấn mà hai người đánh nhau, để lại hậu quả cực kì nghiêm trọng, tính cách thay đổi giống như một người khác, lúc này Triệu Tấn lạnh nhạt với cô ta, dĩ nhiên cô ta không chịu được rồi.
Trong thời đại này, người bị ức hiếp như Trịnh Bách Hợp ít dần, Tôn Tiểu Tịnh lúc đầu còn cố nhịn, sau phát hiện Triệu Tấn căn bản không làm chuyện như trong tưởng tượng của cô ta, mình lại sinh con nên sau này anh ta không thể đưa ra yêu cầu ly hôn với mình, tiếp tục an tâm. Cô ta quyết tâm muốn náo loạn với Triệu Tấn, suốt ngày Triệu Tấn bị cô ta ầm ĩ đến phiền lòng, nhà họ Triệu cũng bắt đầu gà bay chó chạy, thậm chí tình huống đã nghiêm trọng đến mức Triệu Tấn mất ngủ không có cách nào chuyên tâm tìm việc làm.
Đến tình trạng như vậy, vì tiền đồ sau này của mình, Triệu Tấn bỗng nhớ tới chuyện có thích hợp hay không mà chia tay với Bách Hợp trước kia, đồng thời anh ta cũng sinh ra ý muốn ly hôn với Tôn Tiểu Tịnh, hơn nữa cuộc sống mỗi ngày không như ý, công việc không thoải mái, một lần nữa tâm tư anh ta bị lung lạc, tiếp tục mập mờ với người phụ nữ khác. Thế nhưng lúc này đây, Tôn Tiểu Tịnh không dễ bắt nạt như Trịnh Bách Hợp khi trước, Tôn Tiểu Tịnh sống chết không chịu ly hôn, động một chút lại uy hiếp Triệu Tấn muốn ôm con trai nhảy lầu tự sát. Triệu Tấn bị dọa vài lần trở nên kinh hãi, cả người cũng thấy khiếp đảm, cuối cùng một trận đại chiến ly hôn ồn ào đến mức toàn bô đồng nghiệp bạn bè trong ngoài của Triệu Tấn đều xôn xao. Triệu Tấn dùng tiền tích cóp mấy năm công tác của mình vốn chuẩn bị mua nhà giao tiền đặt cọc, ly hôn với Tôn Tiểu Tịnh.
Con người đã ngoài ba mươi tuổi, ly hôn một lần mang theo một đứa bé, đến nay còn hai bàn tay trắng, lăn lộn trong công việc không như ý. Trái lại với anh ta, sự nghiệp của Bách Hợp từng bước thăng tiến, bởi vì cô đối với việc Triệu Tấn ngoại tình phụ lòng ‘rộng lượng tha thứ’, trong công ty lại có tiếng tăm, sau có mấy người đàn ông điều kiện không tồi muốn theo đuổi cô, nhưng Bách Hợp cũng không đồng ý.
Chẳng qua là lựa chọn ban đầu khác nhau, về sau tạo nên kết quả khác biệt.
Hơn hai năm sau, trong một cuộc họp hàng năm, Bách Hợp gặp lại Triệu Tấn chui vào trong công ty mình, lúc này anh ta càng lăn lộn càng chênh lệch. Thậm chí lúc trước hai người ở cùng một điểm xuất phát, nhưng hôm nay Bách Hợp đã trở thành lãnh đạo trong công ty, nhưng Triệu Tấn lại chỉ đảm nhiệm một chức vị rất nhỏ trong công ty con. Anh ta trà trộn vào, tới tìm cấp dưới của Bách Hợp nói chuyện làm ăn, lúc nhìn thấy Bách Hợp, con mắt Triệu Tấn sáng ngời, lách vào đi về phía Bách Hợp.
Hôm nay Bách Hợp đã không giống ngày xưa, trong mắt Triệu Tấn hiện lên vẻ phức tạp, cố gắng làm ra bộ dạng cao ngạo:
“Cuộc sống hiện giờ của em không tồi.” Mấy người nói chuyện bên cạnh Bách Hợp biết ý đứng dậy rời khỏi. Bách Hợp ngồi yên, không thèm liếc mắt nhìn Triệu Tấn. Triệu Tấn xấu hổ giật giật cà vạt ngồi xuống, cuộc sống hiện nay của anh ta trong tình trạng quẫn bách, người trung niên không nhà không xe không có tiền gửi ngân hàng, thậm chí còn mang theo một đứa bé, ngày đẹp tươi anh ta tưởng tượng lúc trước cũng không xuất hiện, lúc này anh ta thấy Bách Hợp mặc trên người bộ trang phục hợp thời, ngồi ở kia cử chỉ ưu nhã, trong lòng hơi hối hận.
Nếu lúc trước anh ta lấy Bách Hợp, có phải hôm nay bản thân sẽ không phải như hiện tại bôn ba vì cuộc sống? Có phải anh ta cũng có thể cao cao tại thượng ngồi ở đây, không cần vì hợp đồng công việc mà phải cười nói bốn phía?
“Bách Hợp, em cũng biết hiện giờ anh muốn đàm phán với em một số hợp đồng, nếu em đồng ý, chúng ta có thể đi ra ngoài ăn bữa cơm, bàn bạc cho tốt.” Triệu Tấn đi tới thấy Bách Hợp trừng mắt, trên mặt vội vàng lộ ra vẻ tươi cười, trong mắt mang theo vài phần tính toán. Tuổi anh ta đã không còn nhỏ, cơ thể trung niên bắt đầu phát tướng, với hoàn cảnh của kẻ vô tích sự, Triệu Tấn cũng bất chấp những vấn đề này. Thậm chí anh ta không chú ý tới phong độ như trong nội dung vở kịch, lại lộ ra vẻ tự ti cuồng vọng buồn cười, lúc này còn muốn đàm phán hợp đồng với cô, cũng không nhìn một chút anh ta dựa vào cái gì? Bách Hợp cao thấp đánh giá anh ta, không khỏi nở nụ cười:
“Lúc thích anh, anh nói cái gì thì là cái ấy. Lúc không thích anh, anh nói xem, anh là cái quái gì?”
Một người đàn ông như vậy đã không đáng để cô lại đi trả thù. Triệu Tấn rơi vào kết cục hiện tại, chính là lễ vật tốt nhất dành cho Trịnh Bách Hợp!
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Beta: Sakura
Náo loạn vài ngày như vậy, Bách Hợp cũng chơi chán đủ kiểu, nhìn dáng vẻ Tôn Tiểu Tịnh lúc này cũng sắp sinh. Bách Hợp cũng không định lại tự mình đến nhà họ Triệu, trước khi cô chuyển tới nhà mới thì tìm cơ hội cải trang cách ăn mặc một chút, đi tới một quán net tư nhân rồi tuyên bố tìm kiếm tình một đêm, yêu cầu xinh đẹp sạch sẽ nếu như đủ điều kiện thì sẽ tặng quà.
Đăng xong lời này, Bách Hợp lại ghi số điện thoại của Triệu Tấn lên, mặt khác trên mục thông tin cá nhân, Bách Hợp cũng đăng mấy thông tin của Triệu Tấn: tốt nghiệp khoa chính quy, 26 tuổi, có công việc ổn định, tiền đồ phát triển, yêu cầu da trắng cao gầy, tốt nhất là thành thục nữ tính, tìm kiếm người trong lòng.
Làm xong hết thảy, Bách Hợp mới đóng máy tính, lúc này ba mươi máy tính ở nơi tư nhân này đã sắp được ngồi đầy, thấy có mấy người đang chờ phía sau, Bách Hợp tranh thủ thời gian trả tiền, nhân lúc không có ai chú ý chạy ra ngoài.
Về đến nhà lại in gần hai mươi tờ rơi, tìm một cơ hội thừa dịp ban đêm đến gần địa chỉ hiện tại của Triệu Tấn, làm xong hết thảy, Bách Hợp mới ném Triệu Tấn ra sau đầu.
Nửa tháng sau, cô chuyển nhà mới, đồng nghiệp tới nhà chơi, gương mặt ba Trịnh mẹ Trịnh tràn đầy vui vẻ giúp cô tiếp đón cấp dưới, mọi người tự bày biện hoa quả đồ ăn mình mang đến ra, trong lúc đó bất chợt có đồng nghiệp nữ trẻ tuổi lên tiếng:
“Chị Bách Hợp, chị có nghe nói chưa, gần đây Triệu Tấn gặp xui xẻo.”
Bầu không khí vốn đang vui vẻ hòa thuận, vừa nghe thấy cô bé này nhắc tới Triệu Tấn, tất cả mọi người vô ý thức nhìn Bách Hợp. Sắc mặt ba Trịnh cũng hơi khó coi, trong tay còn đang cầm dao gọt hoa quả, lúc này động tác cũng tạm ngừng. Trong lòng Bách Hợp đã sớm mong ngóng được nghe thấy việc Triệu Tấn không may, đương nhiên sẽ không trở mặt như trong tưởng tượng của cô bé kia, lại mang theo vài phần hào hứng, hỏi: “A? Anh ta gặp vận xui ra sao?”
Lúc đầu cô gái kia nhắc tới Triệu Tấn xong còn hơi hối hận, rất sợ Bách Hợp muốn trở mặt, lúc này thấy cô không tức giận, sắc mặt thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, trong lòng thầm thở phào, thấy Bách Hợp chủ động hỏi, lập tức mang tin tức gần đây của Triệu Tấn toàn bộ trút ra:
“Đoạn thời gian trước nghe nói vợ Triệu Tấn sinh, vốn sinh con trai nên người nhà họ Triệu rất cao hứng, lại không nghĩ rằng Triệu Tấn ở bên ngoài xằng bậy bị vợ anh ta bắt được, nghe nói chân đạp vài chiếc thuyền đấy. Thậm chí có mấy người còn là bị Triệu Tấn dùng danh nghĩa muốn hẹn hò lừa gạt đến đấy.”
Từ nửa tháng trước Bách Hợp công bố thông tin cá nhân của Triệu Tấn, số điện thoại di động của anh ta lập tức bị người ta khủng bố. Người như anh ta tuổi không lớn lắm lại có tiền đồ, bộ dạng lớn lên cũng không phải quá kém, người đàn ông muốn hẹn hò xuất hiện lại tìm kiếm kích thích tìm một đêm dĩ nhiên đưa tới một đống người chú ý. Hơn nữa Bách Hợp còn ghi chú ở phía trên nếu hài lòng đồng ý tặng lễ vật, nên suốt ngày có người hẹn Triệu Tấn ra ngoài gặp mặt.
Trừ một vài người phụ nữ đã đến tuổi chuẩn bị kết hôn, còn có một vài người phụ nữ nhàm chán. Mỗi ngày điện thoại Triệu Tấn vang lên không ngừng, hẹn hò này, tìm tình một đêm này, về đến nhà tin nhắn cũng không ngừng, khiến anh ta phiền não không dứt khóc không ra nước mắt. Nhiều lúc lãnh đạo công ty muốn tìm anh ta cũng không chắc chắn có thể gọi được điện thoại, bởi vì điện thoại di động của anh ta có khi sẽ bị người khác gọi điện thoại tới đường dây bận. Lúc đầu Triệu Tấn còn cho rằng người khác gọi nhầm số. Có thể trong vòng một ngày nhận được hơn mười mấy cuộc điện thoại, Triệu Tấn đã cảm thấy có cái gì không đúng, hơn nữa bỏ sót mấy cuộc điện thoại từ khách hàng quan trọng của công ty, lãnh đạo hết sức tức giận, tìm anh ta nói chuyện một lần, Triệu Tấn cũng là có khổ trong lòng mà không nói nên lời.
Cái nghề này của bọn họ, số điện thoại không thể thích đổi thì đổi, cũng không thể không tiếp điện thoại của người lạ, bởi vì người lạ có thể là một trong các khách hàng quan trọng. Anh ta nhịn vài ngày, ban ngày ở công ty đã mỏi mệt không chịu nổi, dù hết lần này tới lần khác nói với người khác mình không tìm kiếm kích thích hẹn hò như thế nào cũng không có ai tin tưởng, những người gọi điện thoại này giống như rau hẹ thái nhỏ xuất hiện. Về đến nhà, Tôn Tiểu Tịnh cũng nhanh chóng phát hiện thấy có cái gì không đúng, điện thoại Triệu Tấn tuy để im lặng, nhưng mà tin nhắn lại không ngừng đến. Nếu không phải trước kia Bách Hợp cố ý nói dối khiến Tôn Tiểu Tịnh hoài nghi, có lẽ Tôn Tiểu Tịnh còn có thể miễn cưỡng nhẫn nại và tin tưởng Triệu Tấn, nhưng đã có hành động trước đây của Bách Hợp, Tôn Tiểu Tịnh theo bản năng cảm thấy cảnh giác hơn. Cô ta tranh thủ lúc Triệu Tấn đi tắm, xem điện thoại di động của anh ta, trên đó còn một ít tin nhắn còn chưa kịp xóa, cái gì: Anh trai à, buổi tối hôm nay em chờ anh đến nha, em tên là An Diệc, hoặc là: Năm nay em hai mươi bảy, cũng ngang với tuổi anh, có công việc chính thức, nếu anh có ý có thể gặp mặt, vô vàn những tin nhắn như vậy, Tôn Tiểu Tịnh suýt nữa phát điên.
Cô ta vừa sinh con, trong lúc mang thai, Tôn Tiểu Tịnh đã có thái độ bất mãn lớn, hơn nữa Tôn Tiểu Tịnh sinh con trai xong, tự cho là mình đã có chỗ dựa ở trong nhà họ Triệu, không hề có bộ dạng thấp thỏm không yên bất an giống như trước. Cô ta cho rằng mình sinh con trai vì nhà họ Triệu nên thành đại công thần, thời gian dần qua trong lòng cũng sinh ra vài phần mạnh mẽ, nghĩ tới lúc cô ta mang thai mà Triệu Tấn còn dám xằng bậy ở bên ngoài, Tôn Tiểu Tịnh đợi Triệu Tấn tắm xong đi ra bèn cầm điện thoại di động chất vấn anh ta.
Người đàn ông tự đại như Triệu Tấn vốn không thích phụ nữ quản những việc không đâu của mình, lúc trước sở dĩ anh ta nguyện ý cầm hai mươi vạn chia tay Bách Hợp, lại kết hôn với Tôn Tiểu Tịnh cũng bởi vì Tôn Tiểu Tịnh ở trước mặt anh ta vô cùng hèn mọn. Hiện tại Tôn Tiểu Tịnh còn dám xem điện thoại của anh ta, thời gian gần đây, cuộc sống của anh ta không ổn, sau khi sinh con trai cũng không khiến anh ta cao hứng như trong tưởng tượng, bởi vì công việc không thuận lợi, về đến nhà lại đối mặt với tiếng khóc rống của trẻ nhỏ, trong phòng ngập tràn sữa bột tã các loại, mọi thứ đến quá nhanh chưa có sự chuẩn bị chu đáo làm anh ta nổi giận.
Hai bên bắt đầu ồn ào, Tôn Tiểu Tịnh trước khi kết hôn với Triệu Tấn vẫn còn tỏ vẻ nhu nhược lần này tự nhận là đã có chỗ dựa bắt đầu chua ngoa hơn, hai người càng cãi nhau càng hăng, lúc đầu chỉ là vui đùa, về sau tức giận đến mức muốn động chân, hai bên suýt nữa đánh nhau.
Vì điện thoại riêng của Triệu Tấn quá nhiều làm chậm trễ mấy cuộc gọi của lãnh đạo công ty, thời gian dài lãnh đạo vốn cố ý muốn trọng dụng Triệu Tấn cũng bắt đầu không vui, công việc vốn giao vào tay anh ta cũng từ từ rút lại.
Nửa tháng qua đi, công việc trong tay Triệu Tấn thoáng cái nhàn hạ rất nhiều. Với tuổi của anh ta, thanh nhàn cũng không phải việc gì tốt, anh ta vốn có tham vọng thăng tiến, nhưng mỗi ngày bị phá một trận như vậy, thời gian dần qua cũng bỏ qua cơ hội. Trong cái nghề này, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, hàng năm có nhiều người muốn bò lên trên, vị trí của Triệu Tấn đã bị người ta nhìn chằm chằm, lúc này một khi anh ta thả lỏng phạm sai lầm, rất nhiều nhân vật mới từ bốn phương sẽ bổ nhào tới, chia cắt công việc trong tay anh ta một cách sạch sẽ. Lãnh đạo cũng bắt đầu trong tối ngoài sáng chèn ép anh ta, thậm chí bắt đầu để Triệu Tấn chịu tiếng xấu thay cho người khác. Triệu Tấn là một người kiêu ngạo, không thể nhịn được nữa, quyết định từ chức lần nữa.
“Bây giờ Triệu Tấn lại thất nghiệp ở nhà rồi hả?” Bách Hợp hỏi một câu, nghe thấy Triệu Tấn rơi vào kết cục như vậy, cô cười đến mức suýt nữa không ngậm miệng lại được, cô bé đang nói chuyện kia gật nhẹ đầu, trên mặt lộ ra vẻ đồng tình: “Chắc là lần này Triệu Tấn đắc tội với ai đó, anh ta báo cảnh sát, điều tra ra hình như dãy số kia bị người khác phân phát trên một trang web không đứng đắn, số điện thoại còn bị người ta dùng đến đăng kí hẹn hò.”
Đáng tiếc, ban đầu Bách Hợp chọn trúng web đen, nhiều nhất thì cảnh sát chỉ chỉnh đốn và cải cách ông chủ nơi đó, căn bản cũng không tra được gì. Ngày đó người lại nhiều, ông chủ không nhớ được tướng mạo của Bách Hợp, hơn nữa quán net mở chui còn không cần chứng minh nhân dân. Kể từ đó Triệu Tấn bị tổn thất nặng nề, khiến anh ta phiền muộn nhất chính là số điện thoại của anh ta bởi vì làm việc được vài năm, anh ta lưu rất nhiều số điện thoại của người khác, mà cũng rất nhiều người lưu số điện thoại của anh ta, những dãy số này là cách giao thiệp với người khác. Anh ta không dám đổi điện thoại, bởi vậy cùng lắm cũng chỉ xóa bỏ tin tức trước kia trên web, cuối cùng lại phải chịu thiệt thòi.
Trong lòng Bách Hợp cười đến mức chảy cả nước mặt, thấy Triệu Tấn rơi vào một kết cục như vậy, cô cảm thấy trong đầu đại ra một ngụm ác khí, nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Trong nội dung vở kịch, Triệu Tấn hại Trịnh Bách Hợp thảm như vậy, lúc này mới bắt đầu mà thôi. Trước kia anh ta có công việc có thể làm đại gia trước mặt Tôn Tiểu Tịnh, được Tôn Tiểu Tịnh coi là trời, hiện tại một khi công việc của anh ta không có, giống như bỏ đi quầng sáng thần bí trên người, Tôn Tiểu Tịnh không còn thấy tôn kính sợ hãi nữa mà đứng dậy. Quan trọng nhất là trong lúc Tôn Tiểu Tịnh mang thai bởi vì bị Bách Hợp quậy một trận như vậy, hình thành sự nghi thần nghi quỷ, lúc trước chính cô ta câu dẫn Triệu Tấn, hiện tại cô ta cũng sợ có một ngày sẽ có người giống mình dùng thủ đoạn đoạt lấy Triệu Tấn, bởi vậy quản anh ta cực nghiêm.
Triệu Tấn là người có tính cách cực độ tự ti sau chính là cực kì tự đại, thậm chí cho tới bây giờ anh ta còn cho rằng ban đầu có người đố kỵ người có tài muốn hại anh ta. Tới bây giờ sau khi từ chức, anh ta còn cho rằng công ty này không giữ người cũng sẽ có chỗ giữ anh ta, Tôn Tiểu Tịnh dám cãi nhau với anh ta như vậy, khiến anh ta cảm thấy tôn nghiêm của mình đang bị xúc phạm, đương nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu. Anh ta muốn đối xử với Tôn Tiểu Tịnh như Trịnh Bách Hợp như lúc đầu. Hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau không ngừng, lúc Tôn Tiểu Tịnh mang thai, tâm trạng đã vô cùng kiềm chế, thời kì ở cữ sau khi sinh xong lại suýt nữa bởi việc có người qua điện thoại muốn hẹn hò với Triệu Tấn mà hai người đánh nhau, để lại hậu quả cực kì nghiêm trọng, tính cách thay đổi giống như một người khác, lúc này Triệu Tấn lạnh nhạt với cô ta, dĩ nhiên cô ta không chịu được rồi.
Trong thời đại này, người bị ức hiếp như Trịnh Bách Hợp ít dần, Tôn Tiểu Tịnh lúc đầu còn cố nhịn, sau phát hiện Triệu Tấn căn bản không làm chuyện như trong tưởng tượng của cô ta, mình lại sinh con nên sau này anh ta không thể đưa ra yêu cầu ly hôn với mình, tiếp tục an tâm. Cô ta quyết tâm muốn náo loạn với Triệu Tấn, suốt ngày Triệu Tấn bị cô ta ầm ĩ đến phiền lòng, nhà họ Triệu cũng bắt đầu gà bay chó chạy, thậm chí tình huống đã nghiêm trọng đến mức Triệu Tấn mất ngủ không có cách nào chuyên tâm tìm việc làm.
Đến tình trạng như vậy, vì tiền đồ sau này của mình, Triệu Tấn bỗng nhớ tới chuyện có thích hợp hay không mà chia tay với Bách Hợp trước kia, đồng thời anh ta cũng sinh ra ý muốn ly hôn với Tôn Tiểu Tịnh, hơn nữa cuộc sống mỗi ngày không như ý, công việc không thoải mái, một lần nữa tâm tư anh ta bị lung lạc, tiếp tục mập mờ với người phụ nữ khác. Thế nhưng lúc này đây, Tôn Tiểu Tịnh không dễ bắt nạt như Trịnh Bách Hợp khi trước, Tôn Tiểu Tịnh sống chết không chịu ly hôn, động một chút lại uy hiếp Triệu Tấn muốn ôm con trai nhảy lầu tự sát. Triệu Tấn bị dọa vài lần trở nên kinh hãi, cả người cũng thấy khiếp đảm, cuối cùng một trận đại chiến ly hôn ồn ào đến mức toàn bô đồng nghiệp bạn bè trong ngoài của Triệu Tấn đều xôn xao. Triệu Tấn dùng tiền tích cóp mấy năm công tác của mình vốn chuẩn bị mua nhà giao tiền đặt cọc, ly hôn với Tôn Tiểu Tịnh.
Con người đã ngoài ba mươi tuổi, ly hôn một lần mang theo một đứa bé, đến nay còn hai bàn tay trắng, lăn lộn trong công việc không như ý. Trái lại với anh ta, sự nghiệp của Bách Hợp từng bước thăng tiến, bởi vì cô đối với việc Triệu Tấn ngoại tình phụ lòng ‘rộng lượng tha thứ’, trong công ty lại có tiếng tăm, sau có mấy người đàn ông điều kiện không tồi muốn theo đuổi cô, nhưng Bách Hợp cũng không đồng ý.
Chẳng qua là lựa chọn ban đầu khác nhau, về sau tạo nên kết quả khác biệt.
Hơn hai năm sau, trong một cuộc họp hàng năm, Bách Hợp gặp lại Triệu Tấn chui vào trong công ty mình, lúc này anh ta càng lăn lộn càng chênh lệch. Thậm chí lúc trước hai người ở cùng một điểm xuất phát, nhưng hôm nay Bách Hợp đã trở thành lãnh đạo trong công ty, nhưng Triệu Tấn lại chỉ đảm nhiệm một chức vị rất nhỏ trong công ty con. Anh ta trà trộn vào, tới tìm cấp dưới của Bách Hợp nói chuyện làm ăn, lúc nhìn thấy Bách Hợp, con mắt Triệu Tấn sáng ngời, lách vào đi về phía Bách Hợp.
Hôm nay Bách Hợp đã không giống ngày xưa, trong mắt Triệu Tấn hiện lên vẻ phức tạp, cố gắng làm ra bộ dạng cao ngạo:
“Cuộc sống hiện giờ của em không tồi.” Mấy người nói chuyện bên cạnh Bách Hợp biết ý đứng dậy rời khỏi. Bách Hợp ngồi yên, không thèm liếc mắt nhìn Triệu Tấn. Triệu Tấn xấu hổ giật giật cà vạt ngồi xuống, cuộc sống hiện nay của anh ta trong tình trạng quẫn bách, người trung niên không nhà không xe không có tiền gửi ngân hàng, thậm chí còn mang theo một đứa bé, ngày đẹp tươi anh ta tưởng tượng lúc trước cũng không xuất hiện, lúc này anh ta thấy Bách Hợp mặc trên người bộ trang phục hợp thời, ngồi ở kia cử chỉ ưu nhã, trong lòng hơi hối hận.
Nếu lúc trước anh ta lấy Bách Hợp, có phải hôm nay bản thân sẽ không phải như hiện tại bôn ba vì cuộc sống? Có phải anh ta cũng có thể cao cao tại thượng ngồi ở đây, không cần vì hợp đồng công việc mà phải cười nói bốn phía?
“Bách Hợp, em cũng biết hiện giờ anh muốn đàm phán với em một số hợp đồng, nếu em đồng ý, chúng ta có thể đi ra ngoài ăn bữa cơm, bàn bạc cho tốt.” Triệu Tấn đi tới thấy Bách Hợp trừng mắt, trên mặt vội vàng lộ ra vẻ tươi cười, trong mắt mang theo vài phần tính toán. Tuổi anh ta đã không còn nhỏ, cơ thể trung niên bắt đầu phát tướng, với hoàn cảnh của kẻ vô tích sự, Triệu Tấn cũng bất chấp những vấn đề này. Thậm chí anh ta không chú ý tới phong độ như trong nội dung vở kịch, lại lộ ra vẻ tự ti cuồng vọng buồn cười, lúc này còn muốn đàm phán hợp đồng với cô, cũng không nhìn một chút anh ta dựa vào cái gì? Bách Hợp cao thấp đánh giá anh ta, không khỏi nở nụ cười:
“Lúc thích anh, anh nói cái gì thì là cái ấy. Lúc không thích anh, anh nói xem, anh là cái quái gì?”
Một người đàn ông như vậy đã không đáng để cô lại đi trả thù. Triệu Tấn rơi vào kết cục hiện tại, chính là lễ vật tốt nhất dành cho Trịnh Bách Hợp!
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Đánh giá:
Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công
Story
Chương 395: Con gái sợ gả nhầm ác lang (9)
10.0/10 từ 49 lượt.