Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 102: Tận thế: Oán hận của mẹ kế (5)

Edit: Thảo ufo
Beta: Sakura

“A…” bên ngoài truyền vào một tiếng kêu thảm thiết, mấy phút sau, “bang” một tiếng cửa đã bị người ta đạp ra. Lâm Huân mặc quần áo thể thao một tay cầm một con dao phay xuất hiện ngoài cửa lớn. Hôm nay cô ta đã hai mươi mốt tuổi, nhìn dáng dấp lồi lõm, trong trẻo, lạnh lùng, dao kia còn đang nhỏ xuống vài giọt máu. Cô ta nhìn Bách Hợp và Lâm Tuyết một cái, kiêu ngạo giương lên đôi môi đỏ mọng, lộ ra một tia nụ cười thị huyết:

“Lý Bách Hợp, Lâm Tuyết, chị gái tốt của em, em tới đón mọi người”

Bên ngoài lúc này đang binh hoảng mã loạn, theo như tính cách có thù phải trả như Lâm Huân, cô ta sẽ để cho Bách Hợp bị chết vô cùng thảm mà cô ta sẽ không để cho Lâm Tuyết dễ dàng chết đi. Vì vậy lúc này cô ta còn phải bảo vệ mẹ con Bách Hợp, cùng nhau lao ra bên ngoài nhà họ Lâm. Bên ngoài Long Dật đã sớm dẫn bảy tám đàn em của mình tới, lái một chiếc xe chở hàng quân dụng lớn chờ ở bên ngoài, cũng không biết lúc này bọn họ lấy xe được từ chỗ nào, lúc thấy người trong nhà họ Lâm đi ra ngoài, mấy tên đàn em ôm súng nhảy xuống xe, chĩa vào mẹ con Bách Hợp, buộc hai người leo lên xe.

Lâm Kiến Á mặt đầy chật vật cũng cùng ở phía cuối. Lão vừa mới chính mắt nhìn thấy mỹ nhân ở cùng mình biến thành Zombie, suýt nữa hù chết hắn. Lão phúc lớn mạng lớn, không bị bắt, vội vàng liền tè ra quần chạy ra, thấy bên ngoài có xe tiếp ứng lại thấy được con gái Lâm Huân của mình luôn ôn nhu hiền lành giống như biến thành một người khác vậy, sạch sẽ linh hoạt đứng ở bên xe, nhất thời liền vui mừng vẫy tay:

“Huân Nhi, cha còn ở đây mà”



Lâm Huân nhẹ nhàng cười lên, đôi môi đỏ mọng giống như đã hút máu vậy, đầy đặn lại diêm dúa: “Cha yêu quý, cha mau lên xe đi, mẹ đã sớm nóng lòng chờ cha.” Trong nội dung câu chuyện, cô ta mang Lâm Kiến Á theo, để cho lão đến lúc thấy Vương Bái Chi sau khi đổi lại tuổi trẻ trở nên khí chất bất phàm không có thua các cô gái trẻ tuổi mà đặc biệt hối hận. Đến cuối cùng cô ta an bài gả mẹ mình cho cha của Long Dật, người có ngoại hiệu là “Long thần”, Long Minh – người chân chính nắm quyền phía sau màn. Cuối cùng hai mẹ con gả cho một đôi cha con cũng coi như thành giai thoại…

Vào lúc này, Lâm Huân không nỡ giết Lâm Kiến Á bởi vì cứ như vậy cô ta sẽ giảm đi rất nhiều vui thú vì vậy biết rõ Lâm Kiến Á là phiền toái nhưng cô ta vẫn mang Lâm Kiến Á theo. Xe chở hàng một đường hướng bên ngoài thành chạy vùn vụt, thấy Zombie liền đụng tới, thời gian không lâu lắm đã có thể thấy được xe tải lái qua mang theo một lớp bụi máu, phía sau xe chở hàng đã dính không ít thịt vụn. Lâm Tuyết mặc dù cũng sớm từ trong lời Bách Hợp biết sẽ đến hồi tận thế nhưng khi cô thật sự thấy sự thấy được vẫn giật mình, an tĩnh dựa vào trong ngực Bách Hợp.

Bách Hợp vào lúc này cảm thấy có cái gì đó không đúng, trong đầu cô giống như là có một lực lượng vô danh chạy tới chạy lui, từ đầu đi tới các ngóc ngách thân thể tứ chi khiến cho nội lực trong thân thể cũng không chịu an phận theo. Bách Hợp thận trọng hướng dẫn nội lực trong cơ thể trấn áp lực lượng vô danh. Bên kia Lâm Huân đã từ trong đầu xe phía trước, mở cửa xe làm một động tác lộn ngược ra sau đẹp mắt, lộn vòng vào trong xe chở hàng phía sau.

Động tác này của cô ta khiến cho rất nhiều binh lính cầm súng trong mắt lộ ra vẻ sùng bái. Nhưng cô ta lạnh lùng liếc xung quanh, trên mặt không hề có chút biểu tình nào:

“Mấy người sau này đồ ăn uống đều có hạn chế, dẫu sao người vô dụng cũng không có tư cách nào ăn no, thức ăn càng phải để lại cho người hữu dụng. Từ nay phải giải quyết vấn đề đi vệ sinh.” Cô ta nói tới chỗ này, tay run lên một cái giống như làm ảo thuật, trên người liền cầm mấy cái túi nilon, đồ nhẹ bỗng bị cô ta ném một cái nhưng không bởi vì xe tải đang chạy tạo ra gió bay đi mà ngược lại giống như một món đồ nặng vậy, đập về hướng mặt Bách Hợp. Lâm Tuyết vừa thấy liền vội vàng đưa tay đón, cô vận nội lực, nhận lấy đồ dễ như trở bàn tay. Sắc mặt Lâm Huân càng thêm khó coi: “Đi vệ sinh luôn ở bên trong, đến nơi thì vứt đi, chúng ta sẽ không vì các người có ba điều gấp mà dừng xe.”

Kiêu ngạo giống như công chúa vậy, cô ta nói xong lời này cũng không lo sắn mặt Lâm Kiến Á xanh mét, lại lần nữa lật trở về an toàn trong phía đầu xe.


“Ba…” Lâm Kiến Á trong quá khứ cũng là Lâm tổng cao cao tại thượng, đâu có chịu được đối đãi như vậy, lão đang muốn mở miệng nói chuyện nhưng mới chỉ đứng dậy, trên đỉnh đầu liền truyền đến một tiếng chim hót thanh thúy, một bóng mờ to lớn nhào xuống, mấy người lính đem súng tự động nhắm ngay Lâm Kiến Á, nghiêm nghị quát lên: “Yên lặng.”

Tiếng nói vừa dứt, con chim bay quanh quẩn trên khoảng không trên đầu lao xuống, quắp lấy một tên binh lính cầm súng liền bay lên ngay. Biến cố này khiến mọi người kinh hoàng thật lâu vẫn chưa thể tỉnh táo lại, sau một hồi ngây ngẩn người, người khá hơn chút cũng suýt nữa nổi điên.

Bọn họ chỉ cho là phải đề phòng Zombie dưới đất mà thôi, không nghĩ tới trên bầu trời cũng có nguy cơ. Bách Hợp dù là vào lúc này trong thân thể cảm giác thật giống như có cái gì không đúng nhưng thấy tình huống như vậy cũng không nhịn được suýt nữa bật cười.

Sau khi đến tận thế, không chỉ phần lớn người biến thành Zombie mà ngay cả động thực vật cũng bắt đầu tiến hóa tạo nên nguy cơ. Người khác không biết chuyện này thì thôi, Lâm Huân đã trải qua tất cả nhưng cô ta lại để mặc cho Long Dật chuẩn bị một chiếc xe hàng lớn, nhìn như đối phó với Zombie hết sức an toàn nhưng người ngồi ở phía sau trên đỉnh đầu không có vật gì ngăn, che chắn, không phải là đưa thức ăn cho loài chim trên trời sao?

Cũng không biết cô ta cố ý để cho hai mẹ con mình sợ hay lòng dạ đã lạnh lẽo, cứng rắn như sắt thép, coi mạng người như cỏ rác rồi.

“Huân Nhi, con mau mở cửa xe để cho cha đi vào,cha là cha con mà.” Lâm Kiến Á ngửa đầu thấy trên trời, binh lính kia đã bị con chim khổng lồ rất dễ dàng xé ra làm hai nhét vào miệng, suýt nữa bị sợ đến phát điên vậy. Máu kia cứ như mưa to mà rơi xuống, gần như đều văng vào người hắn, người khá hơn một chút cũng bị vấy máu, lúc này cũng che lại.

Bách Hợp từ trong nội dung câu chuyện biết rằng những thứ như loài chim này bị biến dị ảnh hưởng nên từng loại sẽ trở nên cực kỳ lớn. Một con ruồi nhỏ cũng sẽ trở nên to lớn giống một con mèo béo mập vậy. Như thế có thể tưởng tượng được một con chim sẽ có thể biến thành tình trạng nào. Quan trọng nhất là thân thể bọn chúng trở nên lớn hơn nên giống như vậy, khẩu vị của chúng cũng không còn nhỏ nữa, ăn một người là không đủ no, nhất định là sẽ vồ nhiều mồi vài lần rồi mới rời đi.

Cô âm thầm nhịn cảm giác thân thể khác thường, lại gần Lâm Tuyết hơn: “Tuyết Nhi, chốc lát nữa nếu thấy tình huống không thoải mái thì trước hết hãy tránh đi”.

Lâm Huân muốn dùng phương pháp như vậy để chỉnh cô, để cho người sau xe tải sợ hãi, cô ta cũng không phải là ngu, đứng yên không động, đoán chừng Lâm Huân cho rằng hai mẹ con mình cũng không khác gì Lâm Kiến Á, cũng phải dựa vào cô ta mới có thể sống sót cho nên không chút kiêng kỵ dùng phương pháp như vậy để muốn mình bị sỡ hãi đến hỏng lá gan đi.

An toàn trong đầu trước xe, khắp thân xe đã dùng đồ kiên cố nhất tăng thêm từng tầng, từng tầng bảo hiểm, đừng nói đụng phải Zombie không sao mà ngay cả con chim khổng lồ kia cũng không thể nào xé rách. Cô ta yên lặng ngồi ở trong xe, nhìn phía sau rối loạn, la hét chói tai. Phía sau đã gắn micro, tiếng mọi người gào thét toàn bộ đều truyền rõ ràng vào buồng xe phía trước. Long Dật nhìn tình cảnh phía sau một cái, một bên ngậm nụ cười nhìn chằm chằm Lâm Huân:

“Công chúa của tôi, hài lòng chưa?”

Lâm Huân cao ngạo ngẩng đầu, hai tay khoanh trước ngực: “Em sẽ để cho tất cả bọn họ chết nhưng không phải bây giờ. Anh chú ý một chút, em cũng không muốn để cho bọn họ bị chết quá mức đơn giản.” Thù lớn của cô ta vẫn chưa báo được hoàn toàn, vào lúc này thấy tiểu tiện nhân Lâm Tuyết rúc vào trong ngực Lý Bách Hợp cô ta hết sức không vừa mắt. Kiếp trước Lâm Tuyết giỏi nhất chính là làm bộ làm tịch, ở trước mặt mỗi người đàn ông đều là bộ dạng giả vờ nhu nhược, thật giống như có ai đó bắt nạt cô ta vậy, làm hại tên nam nhân đê tiện đó cuối cùng lại phá hủy không gian của mình, để cho mình chết thảm. Cô ta tuyệt đối sẽ không tha thứ những người này, cô ta muốn cho hai mẹ con Lâm Tuyết chết đi hết sức thê thảm để an ủi cho kiếp trước của mình!


Long Dật nhẹ nhàng cười lên, anh vừa sinh ra đã là thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng, cả đời chưa bao giờ gặp qua thất bại, duy chỉ có khi gặp phải cô bé Lâm Huân này liền gặp trắc trở. Nhưng anh thừa nhận anh thật sự chịu thua cô bé này. Anh thích nhìn vẻ mặt xấu xa của Lâm Huân khi thiết kế người khác, trên người cô bé luôn luôn cao quý mà đẹp lạnh lùng này thật giống như có một cảm giác thần bí bẩm sinh khiến anh đi tìm kiếm, thăm dò.

Có lúc cô lại chợt lóe lên ưu thương khiến cho anh hết sức đau lòng, muốn đi bảo vệ cô, an ủi cô, đương nhiên những người hại cô kia cũng nên chết. Lai lịch, thân phận của hai mẹ con Lý Bách Hợp hắn đã điều tra xong, chỉ là vợ con trước của tên họ Lâm kia thôi, muốn giết hai người này còn dễ dàng hơn so với bóp chết một con kiến, chẳng qua là Long Dật muốn để cho Lâm Huân tự mình động thủ để cho cô nhả ra được ngụm ác khí này thôi.

Đến nỗi những binh lính phía sau cửa xe kia, chết thì cũng liền chết, người tài giỏi dưới tay hắn đông đảo, không thiếu đi một hai người.

Thời điểm đôi trai gái ở đầu trước xe bưng ly rượu chát cạn ly thì phía sau xe là cảnh binh hoảng mã loạn. Lâm Kiến Á sau khi quỷ khóc sói tru vô dụng nhìn lên đỉnh đầu thấy con chim khổng lồ sau khi ăn người xong lại lẩn quẩn muốn lao xuống, rất nhiều các binh lính giơ lên súng tự động liền hướng lên trời càn quét. Đạn kia là chết nhưng chim là sống, từng hàng đạn không thể thực sự làm bị thương chỗ trí mạng của chim mà ngược lại còn chọc giận con chim kia khiến nó kêu to lao xuống, trong một lát thời gian lại cắp một người lính trên trời cao.

“Huân Nhi, nhanh mở cửa!”, Lâm Kiến Á tựa như nổi điên chạy đến hướng đầu xe, liều mạng đưa tay vỗ lên cửa kính chống đạn thật dày. Lúc này sắc mặt hắn đã có chút vặn vẹo, Lâm Huân ngồi ở phía trước hình như có chút chán ghét, bĩu môi.

Hành động của Lâm Kiến Á đã khiến cho con chim khổng lồ trên bầu trời chú ý, đối với người săn mồi mà nói, càng chạy trốn thì càng đưa đến sự chú ý của họ, ngược lại cứ ngồi an tĩnh trong góc giống như Bách Hợp và Lâm Tuyết vậy thì còn có thể có một đường chạy thoát. Chim khổng lồ lần nữa nuốt xong binh lính trực tiếp nhào tới Lâm Kiến Á. Lâm Huân trong xe nhìn thấy rõ ràng, không khỏi nhếch đôi môi đỏ mọng, thầm mắng một tiếng phiền phức, một mặt đẩy tay lái xe, phóng người lên phía sau buồng xe, trong tay hất một cái, chuỗi mây màu xanh liền hướng con chim kia quấn lại.

Lúc này cô ta không thể nào để cho Lâm Kiến Á chết, ông ta còn chưa bị hành hạ làm sao có thể dễ dàng chết như vậy? Cũng chính vì vậy Lâm Huân muốn đi cứu Lâm Kiến Á, hơn nữa con chim khổng lồ này nhìn như hung tàn, giống như đạn cũng không bắn thủng được nhưng dù sao cũng chỉ là loại chim biến dị đơn thuần thời kỳ đầu thôi, bản thân ngoại trừ lực mạnh cũng không có những bản lãnh khác, còn không khó đối phó bằng một con Zombie cấp một, đương nhiên Lâm Huân nguyện ý hỗ trợ.



Bia Đỡ Đạn Phản Công
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công Truyện Bia Đỡ Đạn Phản Công Story Chương 102: Tận thế: Oán hận của mẹ kế (5)
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...