Bí Thư Trùng Sinh
Chương 962: Không theo tôi, tôi cho anh đi
Vương Tử Quân cho ra yêu cầu sắp xếp Tôn Chiêu Hi rời khỏi La Nam và đến thành phố khác công tác, thế nhưng Hứa Tiền Giang vung tay lại làm cho Vương Tử Quân cảm thấy rất quá mức, nhưng hắn càng quan tâm đến phương diện ảnh hưởng của sự kiện này với mình.
Tôn Chiêu Hi vì liên thủ với Lục Ngọc Hùng mà bị mình đẩy đi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được. Đường đường là trưởng phòng tổ chức thị ủy lại đến làm phó bí thư đảng ủy khối mặt trận tổ quốc, tất nhiên sẽ có người nói hắn ra tay hung ác.
Vương Tử Quân không tin Hứa Tiền Giang không vì những gì khác mà sắp xếp như vậy, có thể nói đây là Hứa Tiền Giang cố ý. Tuy nghĩ đến những ảnh hưởng của nó, nhưng Vương Tử Quân vẫn không cải biến được. Hắn chỉ có thể xem như biết thời biết thế, thầm nghĩ Hứa Tiền Giang đã đưa đến tiếng xấu cho mình, vì vậy mình ênn làm sâu sắc thêm một chút.
Làm cho người ta sợ hãi đôi khi cũng không phải quá xấu.
Đại sảnh lớn nhất khách sạn La Nam được sắp xếp rất tráng lệ, vì toàn thể các vị lãnh đạo thị ủy đều đến tham gia bữa tiệc tiễn chân, thế nên đám giám đốc khách sạn có rất nhiều công tác phải làm.
Vương Tử Quân đi vào đại sảnh, hắn phát hiện ngoài phó bí thư Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi, những người khác đã đến đầy đủ. Khi thấy Vương Tử Quân và Lữ Hâm Sâm đi đến, đám người Lý Quý Niên nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi gọi điện thoại cho trưởng phòng Tôn, anh ấy nói lát nữa sẽ đến.
Kim Điền Lạc chờ Vương Tử Quân ngồi xuống ghế rồi lập tức đi đến báo cáo.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Điều này không vội, thư ký trưởng, thức ăn sắp xếp xong chưa? Nhất định phải chú ý đến khẩu vị của trưởng phòng Tôn.
- Cũng đã sắp xếp xong, trưởng phòng Tôn thích ăn món Hồ Nam, lần này chúng ta ăn món Hồ Nam là chính.
Kim Điền Lạc nhìn những nụ cười của lãnh đạo bốn phía, lại càng nhìn qua gương mặt nghiêm cẩn của các vị thường ủy, thế là trong lòng càng cảm thấy cẩn thận với bữa tiệc đưa tiễn lần này.
Trương Hợp Tuân ngồi ở bên cạnh Lý Quý Niên, nhưng trong lòng lại suy tư về sự việc hiện tại. Hôm nay đến tiễn chân Tôn Chiêu Hi, hắn thật sự cảm thấy rất không thoải mái, giống như một thanh kiếm đang chĩa vào tim mình. Tuy hắn biết Tôn Chiêu Hi chỉ là một hiện tượng khác thường, nhưng hắn căn cứ vao đó mà càng thêm sợ hãi Vương Tử Quân.
- Trưởng phòng Tôn là người phóng khoáng rộng lượng, tôi đã cộng sự với anh ấy nhiều năm, thế mà chưa từng thấy anh ấy uống rượu. Ngày mai anh ấy rời khỏi thành phố La Nam, nói thật thì tôi thật sự cảm thấy không nỡ. Vì vậy hôm nay chúng ta phải uống cho vui vẻ, chủ tịch Quý Niên, ngoài các đồng chí phải trực ban, anh sắp xếp cho mọi người cùng chung vui với trưởng phòng Tôn.
Lý Quý Niên cười cười vò đầu, hắn cũng có ý nghĩ giống như Trương Hợp Tuân, thế là cười nói:
Trước kia Lý Quý Niên thích gọi Tôn Chiêu Hi là trưởng phòng Chiêu Hi, nhưng bây giờ hắn cũng đi theo Vương Tử Quân để gọi là trưởng phòng Tôn.
Tuy đây chỉ là chút thay đổi trong xưng hô, thế nhưng thay đổi đó đã biểu hiện khoảng cách giữa chủ tịch Lý Quý Niên và Tôn Chiêu Hi.
Hai phút sau Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng đi vào phòng, Vương Tử Quân chờ Tôn Chiêu Hi ngồi xuống ghế, thức ăn đã chuẩn bị sẵn được dọn lên. Lần này Tôn Chiêu Hi bị đám người kính rượu đã phải say mèm.
Vương Tử Quân vẫn luôn có biểu hiện vui thoải mái, thể hiện bộ dạng tiễn đưa cán bộ của mình.
Gió bắc ngày càng thổi mạnh, các cô gái phải khoác lên mình những chiếc áo dày, che kín dáng người uyển chuyển mềm mại. Người đi đường giống như lá vàng trong gió thu, mới đó đã bị quét sạch chỉ còn lác đác vài người.
Lúc này đã đến cuối năm, rất nhiều cơ quan đơn vị chợt thanh nhàn, tất nhiên văn phòng lại trở nên bận rộn, dù sao thì bọn họ cũng phải tổng kết lại công tác cả năm. Nếu so sánh với đại đa số các cơ quan khác đang thanh nhàn, công tác của nghành thống kê là rất bận rộn.
Tổng kết cuối năm phải rõ ràng mạch lạc, tỉnh ủy cực kỳ quan tâm, khối chính quyền tỉnh cũng quan tâm, thượng cấp cực kỳ chú trọng. Hơn nữa thời gian gấp gáp vội vàng, thế cho nên ban ngành thống kê không khỏi tăng ca công tác.
Ngụy Siêu Tuấn cười lên ha hả, sau đó ném cây bút trong tay lên mặt bàn. Con bà nó, cuối cùng cũng làm xong. Hắn nhìn một xấp tài liệu dày cộp trên bàn, thế là trong lòng thầm sinh cả cảm giác muốn chửi chó má.
Báo cáo rất dài nhưng lại phải làm vội, làm hại hắn không thể không tăng ca và bỏ mất một buổi tối hẹn ước trước đó với bạn gái. Hắn vốn sẽ có một buổi tối vui vẻ bên người yêu, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể ngồi trên bàn làm việc để làm báo cáo.
- Ha ha, cuối cùng cũng hoàn công.
Âm thanh vui mừng cũng vang lên từ cách đó không xa, Ngụy Siêu Tuấn nhìn về phía Trương Tiểu Diệp được xưng là đệ nhất mỹ nữ cục thống kê, nàng đang khẽ vặn vẹo cổ.
Trương Tiểu Diệp mặc một chiếc áo màu xah, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thật sự làm cho Ngụy Siêu Tuấn nhìn mà thèm. Nhưng mỹ nữ thật sự là tài nguyên khan hiếm, đúng lúc Ngụy Siêu Tuấn chuẩn bị mở ra thế tấn công với Trương Tiểu Diệp, người bạn trai thích thể thao của Trương Tiểu Diệp chợt xuất hiện trước mặt hắn.
Ngụy Siêu Tuấn nhìn người bạn trai cao lớn lưng hùm vai gấu của Trương Tiểu Diệp, hắn chỉ có thể mắng một tiếng đóa hoa lài cắm bãi cứt trâu, sau đó chôn thật sâu những ý nghĩ nhiệt tình của mình vào lòng.
- Trương Tiểu Diệp, cô xem có phải đã làm tốt công tác rồi chưa, nếu lát nữa đưa lên cho bí thư Hào và có chút rủi ro, chỉ sợ chúng ta sẽ rất khốn khổ.
- Trưởng ban Lý cứ yên tâm, tôi đã làm xong, tất cả đều đã được kiểm nghiệm.
Trương Tiểu Diệp nói như vậy nhưng vẫn phải xem xét lại báo cáo một lần, sau khi xem xong mới nói:
- Không có vấn đề, đều đúng cả. Trưởng ban Lý, lần này thành phố Đông Bộ đạt mức tăng trưởng 20 phần trăm, thật sự quá mạnh mẽ.
Quá mạnh mẽ, hai chữ này thật sự không nên nói ra từ miệng một cô gái thục nữ. Ngụy Siêu Tuấn chợt sinh ra ý nghĩ xấu xa, trong lòng có vài phần hèn mọn, nhưng ngay sau đó hán cảm thấy nếu nàng nói ra câu nói “ mạnh mẽ “ với mình ở trường hợp riêng tư thì lại rất tốt.
Lý Điền Đắc cười cười nói:
- Hai năm qua thế phát triển của thành phố Đông Bộ là rất mạnh, năm nay bí thư Nguyễn Chấn Nhạc của thành phố Đông Bộ lại vung tay kéo về hội chợ xúc tiến thương mại, vì thế xu hướng phát triển mạnh mẽ là bình thường. Nghe nói bọn họ đưa ra mục tiêu trong thời gian năm năm sẽ thu hút khoảng năm mươi tỷ tiền đầu tư.
Năm mươi tỷ? Con số này làm cho đám nhân viên công tác phải ngẩng đầu lên, một người đàn ông trung niên đeo kính cười nói:
- Nếu vượt qua con số vài chục tỷ, chẳng phải ở tỉnh Sơn Nam lại có một thành phố phát triển kinh tế cực mạnh sao?
Bí Thư Trùng Sinh
Tôn Chiêu Hi vì liên thủ với Lục Ngọc Hùng mà bị mình đẩy đi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được. Đường đường là trưởng phòng tổ chức thị ủy lại đến làm phó bí thư đảng ủy khối mặt trận tổ quốc, tất nhiên sẽ có người nói hắn ra tay hung ác.
Vương Tử Quân không tin Hứa Tiền Giang không vì những gì khác mà sắp xếp như vậy, có thể nói đây là Hứa Tiền Giang cố ý. Tuy nghĩ đến những ảnh hưởng của nó, nhưng Vương Tử Quân vẫn không cải biến được. Hắn chỉ có thể xem như biết thời biết thế, thầm nghĩ Hứa Tiền Giang đã đưa đến tiếng xấu cho mình, vì vậy mình ênn làm sâu sắc thêm một chút.
Làm cho người ta sợ hãi đôi khi cũng không phải quá xấu.
Đại sảnh lớn nhất khách sạn La Nam được sắp xếp rất tráng lệ, vì toàn thể các vị lãnh đạo thị ủy đều đến tham gia bữa tiệc tiễn chân, thế nên đám giám đốc khách sạn có rất nhiều công tác phải làm.
Vương Tử Quân đi vào đại sảnh, hắn phát hiện ngoài phó bí thư Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi, những người khác đã đến đầy đủ. Khi thấy Vương Tử Quân và Lữ Hâm Sâm đi đến, đám người Lý Quý Niên nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi gọi điện thoại cho trưởng phòng Tôn, anh ấy nói lát nữa sẽ đến.
Kim Điền Lạc chờ Vương Tử Quân ngồi xuống ghế rồi lập tức đi đến báo cáo.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Điều này không vội, thư ký trưởng, thức ăn sắp xếp xong chưa? Nhất định phải chú ý đến khẩu vị của trưởng phòng Tôn.
- Cũng đã sắp xếp xong, trưởng phòng Tôn thích ăn món Hồ Nam, lần này chúng ta ăn món Hồ Nam là chính.
Kim Điền Lạc nhìn những nụ cười của lãnh đạo bốn phía, lại càng nhìn qua gương mặt nghiêm cẩn của các vị thường ủy, thế là trong lòng càng cảm thấy cẩn thận với bữa tiệc đưa tiễn lần này.
Trương Hợp Tuân ngồi ở bên cạnh Lý Quý Niên, nhưng trong lòng lại suy tư về sự việc hiện tại. Hôm nay đến tiễn chân Tôn Chiêu Hi, hắn thật sự cảm thấy rất không thoải mái, giống như một thanh kiếm đang chĩa vào tim mình. Tuy hắn biết Tôn Chiêu Hi chỉ là một hiện tượng khác thường, nhưng hắn căn cứ vao đó mà càng thêm sợ hãi Vương Tử Quân.
- Trưởng phòng Tôn là người phóng khoáng rộng lượng, tôi đã cộng sự với anh ấy nhiều năm, thế mà chưa từng thấy anh ấy uống rượu. Ngày mai anh ấy rời khỏi thành phố La Nam, nói thật thì tôi thật sự cảm thấy không nỡ. Vì vậy hôm nay chúng ta phải uống cho vui vẻ, chủ tịch Quý Niên, ngoài các đồng chí phải trực ban, anh sắp xếp cho mọi người cùng chung vui với trưởng phòng Tôn.
Lý Quý Niên cười cười vò đầu, hắn cũng có ý nghĩ giống như Trương Hợp Tuân, thế là cười nói:
Trước kia Lý Quý Niên thích gọi Tôn Chiêu Hi là trưởng phòng Chiêu Hi, nhưng bây giờ hắn cũng đi theo Vương Tử Quân để gọi là trưởng phòng Tôn.
Tuy đây chỉ là chút thay đổi trong xưng hô, thế nhưng thay đổi đó đã biểu hiện khoảng cách giữa chủ tịch Lý Quý Niên và Tôn Chiêu Hi.
Hai phút sau Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng đi vào phòng, Vương Tử Quân chờ Tôn Chiêu Hi ngồi xuống ghế, thức ăn đã chuẩn bị sẵn được dọn lên. Lần này Tôn Chiêu Hi bị đám người kính rượu đã phải say mèm.
Vương Tử Quân vẫn luôn có biểu hiện vui thoải mái, thể hiện bộ dạng tiễn đưa cán bộ của mình.
Gió bắc ngày càng thổi mạnh, các cô gái phải khoác lên mình những chiếc áo dày, che kín dáng người uyển chuyển mềm mại. Người đi đường giống như lá vàng trong gió thu, mới đó đã bị quét sạch chỉ còn lác đác vài người.
Lúc này đã đến cuối năm, rất nhiều cơ quan đơn vị chợt thanh nhàn, tất nhiên văn phòng lại trở nên bận rộn, dù sao thì bọn họ cũng phải tổng kết lại công tác cả năm. Nếu so sánh với đại đa số các cơ quan khác đang thanh nhàn, công tác của nghành thống kê là rất bận rộn.
Tổng kết cuối năm phải rõ ràng mạch lạc, tỉnh ủy cực kỳ quan tâm, khối chính quyền tỉnh cũng quan tâm, thượng cấp cực kỳ chú trọng. Hơn nữa thời gian gấp gáp vội vàng, thế cho nên ban ngành thống kê không khỏi tăng ca công tác.
Ngụy Siêu Tuấn cười lên ha hả, sau đó ném cây bút trong tay lên mặt bàn. Con bà nó, cuối cùng cũng làm xong. Hắn nhìn một xấp tài liệu dày cộp trên bàn, thế là trong lòng thầm sinh cả cảm giác muốn chửi chó má.
Báo cáo rất dài nhưng lại phải làm vội, làm hại hắn không thể không tăng ca và bỏ mất một buổi tối hẹn ước trước đó với bạn gái. Hắn vốn sẽ có một buổi tối vui vẻ bên người yêu, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể ngồi trên bàn làm việc để làm báo cáo.
- Ha ha, cuối cùng cũng hoàn công.
Âm thanh vui mừng cũng vang lên từ cách đó không xa, Ngụy Siêu Tuấn nhìn về phía Trương Tiểu Diệp được xưng là đệ nhất mỹ nữ cục thống kê, nàng đang khẽ vặn vẹo cổ.
Trương Tiểu Diệp mặc một chiếc áo màu xah, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thật sự làm cho Ngụy Siêu Tuấn nhìn mà thèm. Nhưng mỹ nữ thật sự là tài nguyên khan hiếm, đúng lúc Ngụy Siêu Tuấn chuẩn bị mở ra thế tấn công với Trương Tiểu Diệp, người bạn trai thích thể thao của Trương Tiểu Diệp chợt xuất hiện trước mặt hắn.
Ngụy Siêu Tuấn nhìn người bạn trai cao lớn lưng hùm vai gấu của Trương Tiểu Diệp, hắn chỉ có thể mắng một tiếng đóa hoa lài cắm bãi cứt trâu, sau đó chôn thật sâu những ý nghĩ nhiệt tình của mình vào lòng.
- Trương Tiểu Diệp, cô xem có phải đã làm tốt công tác rồi chưa, nếu lát nữa đưa lên cho bí thư Hào và có chút rủi ro, chỉ sợ chúng ta sẽ rất khốn khổ.
- Trưởng ban Lý cứ yên tâm, tôi đã làm xong, tất cả đều đã được kiểm nghiệm.
Trương Tiểu Diệp nói như vậy nhưng vẫn phải xem xét lại báo cáo một lần, sau khi xem xong mới nói:
- Không có vấn đề, đều đúng cả. Trưởng ban Lý, lần này thành phố Đông Bộ đạt mức tăng trưởng 20 phần trăm, thật sự quá mạnh mẽ.
Quá mạnh mẽ, hai chữ này thật sự không nên nói ra từ miệng một cô gái thục nữ. Ngụy Siêu Tuấn chợt sinh ra ý nghĩ xấu xa, trong lòng có vài phần hèn mọn, nhưng ngay sau đó hán cảm thấy nếu nàng nói ra câu nói “ mạnh mẽ “ với mình ở trường hợp riêng tư thì lại rất tốt.
Lý Điền Đắc cười cười nói:
- Hai năm qua thế phát triển của thành phố Đông Bộ là rất mạnh, năm nay bí thư Nguyễn Chấn Nhạc của thành phố Đông Bộ lại vung tay kéo về hội chợ xúc tiến thương mại, vì thế xu hướng phát triển mạnh mẽ là bình thường. Nghe nói bọn họ đưa ra mục tiêu trong thời gian năm năm sẽ thu hút khoảng năm mươi tỷ tiền đầu tư.
Năm mươi tỷ? Con số này làm cho đám nhân viên công tác phải ngẩng đầu lên, một người đàn ông trung niên đeo kính cười nói:
- Nếu vượt qua con số vài chục tỷ, chẳng phải ở tỉnh Sơn Nam lại có một thành phố phát triển kinh tế cực mạnh sao?
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 962: Không theo tôi, tôi cho anh đi
9.1/10 từ 48 lượt.