Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2730: Người có khả năng và tài năng (1)
Vương Tử Quân có thể nhận được tin tức thì người khác cũng nhận được, ví dụ như Văn Thành Đồ, hắn ở phương diện này căn bản có hơi muộn hơn Vương Tử Quân, thế nhưng hắn cũng là người được biết rất nhanh. Hắn trầm ngâm nửa ngày trong phòng làm việc của mình, sau đó không nhịn được phải gọi điện thoại cho Sầm Vật Cương.
Lúc này trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương cũng không có người, thế nên Văn Thành Đồ tỏ vẻ muốn đến báo cáo công tác.
Sầm Vật Cương không từ chối, phòng làm việc của hai người ở một trên lầu một dưới lầu trong văn phòng thường ủy tỉnh ủy, thế nên chỉ sau ba phút thì Văn Thành Đồ đã có mặt trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Lúc này Sầm Vật Cương ngồi trên ghế càng thêm vững vàng, lão cười nói với Văn Thành Đồ: - Bí thư Văn, lần này lãnh đạo thượng cấp có đánh giá rất cao với thành phố Linh Long.
- Bí thư, các đồng chí thành phố Linh Long ở điều kiện ngang nhau nhưng không chờ đợi không dựa giẫm vào ai mà cho ra thành tích như bây giờ, chắc chắn là phải trả giá không nhỏ. Tôi cảm thấy tỉnh ủy chúng ta nên cho ra ban thưởng đối với những đồng chí có khả năng và làm tốt công tác như vậy. Nếu như chúng ta mặc kệ những đồng chí có khả năng, chỉ sợ sẽ phát sinh tình huống xấu, sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực công tác của các đồng chí trong tỉnh. Văn Thành Đồ dùng ngôn từ chính đáng nói.
Sầm Vật Cương nhìn vẻ mặt của Văn Thành Đồ mà nụ cười trên mặt ngày càng nhiều. Lão là người đứng đầu tỉnh Mật Đông, căn bản đã chìm nổi quan trường nhiều năm, lão tự tin đã gặp qua vô số hạng người, thế nên nắm vững mạch đập của từng thuộc hạ, điều này là không có vấn đề. Vì thế mà Sầm Vật Cương có chút xem thường với Văn Thành Đồ.
Trong quan trường thường là như vậy, nếu như anh có năng lực siêu quần, mặc dù anh có tư bản để cậy tài khinh người, thế nhưng cũng không nên cho ra trò thông minh vặt trước mặt lãnh đạo. Thử nghĩ mà xem, một người ở vị trí lãnh đạo thì dễ dàng bị lừa gạt sao? Nếu anh không hiểu câu nói ma cao một thước đạo cao một trượng, như vậy còn dám chơi trò thông minh vặt với tôi sao? Đúng là quá buồn cười.
Văn Thành Đồ thỉnh thoảng cho ra vài quyết tâm tự cho là đúng với Sầm Vật Cương, thế nhưng Sầm Vật Cương lại hiểu rõ ràng ý nghĩ của Văn Thành Đồ, những hành động của Văn Thành Đồ căn bản đều là vì mình đang có lợi thế.
Sầm Vật Cương nhìn rõ phương diện con người phải suy nghĩ cho mình, ai cũng có bản năng tránh hại tìm lợi, ai cũng không muốn ôm việc lên người mình, thế nhưng điều làm cho lão cảm thấy khó chịu chính là Văn Thành Đồ căn bản là không biết nông cạn. Khi mình và Vương Tử Quân đang có xu thế cân đối thì người này căn bản an phận làm lãnh đạo đứng hàng thứ ba, bây giờ lại tích cực vì chính mình, Sầm Vật Cương sao có thể cho phép Văn Thành Đồ thích làm gì thì làm được?
Biểu hiện của Văn Thành Đồ vào ngày hôm nay chính là hoàn toàn ngã về phía mình, Sầm Vật Cương căn bản rất hài lòng với điều này, tất nhiên cũng hiểu rõ vì sao Văn Thành Đồ lại có chuyển biến như vậy.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi nhanh chóng cho ra quyết đoán, lão cười cười nói: - Như vậy dễ để cho đám người Đồ Phấn Đấu hình thành thói kiêu ngạo, rõ ràng cũng không quá tốt.
- Bí thư Sầm, người xưa có câu binh hùng tướng mạnh có nguyên nhân chủ yếu là vì bọn họ có tư bản để kiêu ngạo, tôi cảm thấy nếu ai có ý kiến với điều này, có thể cho bọn họ đến thành phố Linh Long tham quan một lần. Văn Thành Đồ lúc này dùng giọng điệu kiên định chưa từng có nói.
Sầm Vật Cương không lên tiếng, lão chờ Văn Thành Đồ nhìn về phía mình, sau đó mới trầm giọng nói: - Chuyện này có nên thương lượng với các đồng chí khác không?
- Bí thư, tôi cảm thấy chuyện này chúng ta nên hình thành ý kiến thống nhất, không bằng thế này, ngày mai chúng ta tổ chức hội nghị văn phòng, tôi cho ra đề cử, để xem các đồng chí khác có đồng ý hay không? Nếu như không có người phản đối, như vậy chúng ta cứ thực hiện theo đề nghị này. Văn Thành Đồ nói ra điều này tất nhiên sẽ nhận được sự đồng ý của Sầm Vật Cương. Sau đó Sầm Vật Cương thản nhiên nói: - Bí thư Văn, đại cục là thứ rất quan trọng, hai ngày trước khi lãnh đạo thượng cấp dển kiểm tra giám sát tỉnh Mật Đông thì có nói đến vấn đề đại cục. Lãnh đạo nói có nhiều đồng chí năng lực mạnh nhưng cái nhìn đại cục không đủ, những đồng chí như vậy căn bản không thể nào gánh vác trách nhiệm vào thời điểm mấu chốt, khó thể là người diễn giải chính. Mặc dù bản thân các đồng chí này biết tròn biết méo, thế nhưng dù sao cũng không phải là người tài năng, chỉ là người có khả năng mà thôi.
Văn Thành Đồ đã nghe nói đến phương diện tài năng và có khả năng, bây giờ nghe được lời nói của Sầm Vật Cương, thế là không khỏi cảm thấy trong lòng lóe lên nhiều ý nghĩ.
- Bí thư Văn, anh là người có ý nghĩ đại cục, điều này rất tốt, rất khó có được. Lãnh đạo thượng cấp tuy cho tôi thời gian hai năm, thế nhưng sự phát triển của Mật Đông cuối cùng phải nhờ vào những đồng chí như anh. Sầm Vật Cương nói những lời này cực kỳ có ý nghĩa, không cho Văn Thành Đồ suy nghĩ quá nhiều.
Trong mắt nhiều người thì Văn Thành Đồ căn bản là người vui buồn không để lội ra ngoài mặt, thế nhưng cũng không phải là hắn có thể hoàn toàn thực hiện được như vậy. Lời nói của Sầm Vật Cương làm cho hắn ý thức được mình có khả năng được lãnh đạo đề bạt. Có một số việc tuy không thể đoán trước, thế nhưng Văn Thành Đồ vẫn phải có hy vọng. Lúc này hắn chợt cảm thấy hạnh phúc ào đến làm chính mình muốn hôn mê, trong lòng đầy cảm giác phấn chấn, thật sự khó thể nào bảo trì sự thận trọng như vừa rồi.
Trạng thái giữ vững tinh thần dù núi Thái Sơn có đổ sập xuống đầu rõ ràng chỉ được ghi ra trên giấy mà thôi.
- Mong bí thư Sầm yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ công tác theo kịp tiến độ của ngài, lấy sự phát triển của Mật Đông làm trọng, cố gắng làm tốt công tác theo con đường thực tế, cũng mong bí thư Sầm khảo nghiệm khả năng của tôi. Văn Thành Đồ nói quá rõ ràng, Sầm Vật Cương nghe mà cảm thấy buồn cười, anh nóng lòng tỏ thái độ như vậy để làm gì? Tôi nói cái gì đáng để anh kích động như vậy? Anh nghĩ đến nơi nào rồi? Dựa theo năng lực và trình độ của Văn Thành Đồ, chưa nói đến phương diện còn khoảng cách xa mới tiếp cận được Vương Tử Quân, chỉ cần nhìn vào phương diện suy xét của tổ chức thì cũng không bao giờ đẩy một người không có bản lĩnh thực tế như anh tiến lên kéo chiếc xe của tỉnh Mật Đông, thế nên anh tỏ thái độ như vậy rõ ràng là tự mình đa tình.
Tuy trong lòng có vài phần hèn mọn nhưng Sầm Vật Cương vẫn rất vui với sự thức thời của Văn Thành Đồ. Dù thế nào thì Văn Thành Đồ tỏ thái độ như vậy vẫn nói rõ ràng hai điểm, một là người này sẽ công tác theo con đường thực tế; hai là anh sẽ phải thần phục trước sự lãnh đạo của tôi.
- Lúc này đang ở vào thời điểm phát triển mấu cốt của tỉnh Mật Đông, tôi tin tưởng vào năng lực của bí thư Văn, dù thế nào thì anh cũng có vị trí cực kỳ hứa hẹn. Sầm Vật Cương là cáo già ở phương diện lung lạc nhân tâm, lúc này lão đứng lên khỏi ghế đi đến vỗ vỗ vai Văn Thành Đồ.
Đây rõ ràng là hành vi cổ vũ Văn Thành Đồ.
Bí Thư Trùng Sinh
Lúc này trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương cũng không có người, thế nên Văn Thành Đồ tỏ vẻ muốn đến báo cáo công tác.
Sầm Vật Cương không từ chối, phòng làm việc của hai người ở một trên lầu một dưới lầu trong văn phòng thường ủy tỉnh ủy, thế nên chỉ sau ba phút thì Văn Thành Đồ đã có mặt trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Lúc này Sầm Vật Cương ngồi trên ghế càng thêm vững vàng, lão cười nói với Văn Thành Đồ: - Bí thư Văn, lần này lãnh đạo thượng cấp có đánh giá rất cao với thành phố Linh Long.
- Bí thư, các đồng chí thành phố Linh Long ở điều kiện ngang nhau nhưng không chờ đợi không dựa giẫm vào ai mà cho ra thành tích như bây giờ, chắc chắn là phải trả giá không nhỏ. Tôi cảm thấy tỉnh ủy chúng ta nên cho ra ban thưởng đối với những đồng chí có khả năng và làm tốt công tác như vậy. Nếu như chúng ta mặc kệ những đồng chí có khả năng, chỉ sợ sẽ phát sinh tình huống xấu, sẽ ảnh hưởng đến tính tích cực công tác của các đồng chí trong tỉnh. Văn Thành Đồ dùng ngôn từ chính đáng nói.
Sầm Vật Cương nhìn vẻ mặt của Văn Thành Đồ mà nụ cười trên mặt ngày càng nhiều. Lão là người đứng đầu tỉnh Mật Đông, căn bản đã chìm nổi quan trường nhiều năm, lão tự tin đã gặp qua vô số hạng người, thế nên nắm vững mạch đập của từng thuộc hạ, điều này là không có vấn đề. Vì thế mà Sầm Vật Cương có chút xem thường với Văn Thành Đồ.
Trong quan trường thường là như vậy, nếu như anh có năng lực siêu quần, mặc dù anh có tư bản để cậy tài khinh người, thế nhưng cũng không nên cho ra trò thông minh vặt trước mặt lãnh đạo. Thử nghĩ mà xem, một người ở vị trí lãnh đạo thì dễ dàng bị lừa gạt sao? Nếu anh không hiểu câu nói ma cao một thước đạo cao một trượng, như vậy còn dám chơi trò thông minh vặt với tôi sao? Đúng là quá buồn cười.
Văn Thành Đồ thỉnh thoảng cho ra vài quyết tâm tự cho là đúng với Sầm Vật Cương, thế nhưng Sầm Vật Cương lại hiểu rõ ràng ý nghĩ của Văn Thành Đồ, những hành động của Văn Thành Đồ căn bản đều là vì mình đang có lợi thế.
Sầm Vật Cương nhìn rõ phương diện con người phải suy nghĩ cho mình, ai cũng có bản năng tránh hại tìm lợi, ai cũng không muốn ôm việc lên người mình, thế nhưng điều làm cho lão cảm thấy khó chịu chính là Văn Thành Đồ căn bản là không biết nông cạn. Khi mình và Vương Tử Quân đang có xu thế cân đối thì người này căn bản an phận làm lãnh đạo đứng hàng thứ ba, bây giờ lại tích cực vì chính mình, Sầm Vật Cương sao có thể cho phép Văn Thành Đồ thích làm gì thì làm được?
Biểu hiện của Văn Thành Đồ vào ngày hôm nay chính là hoàn toàn ngã về phía mình, Sầm Vật Cương căn bản rất hài lòng với điều này, tất nhiên cũng hiểu rõ vì sao Văn Thành Đồ lại có chuyển biến như vậy.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi nhanh chóng cho ra quyết đoán, lão cười cười nói: - Như vậy dễ để cho đám người Đồ Phấn Đấu hình thành thói kiêu ngạo, rõ ràng cũng không quá tốt.
- Bí thư Sầm, người xưa có câu binh hùng tướng mạnh có nguyên nhân chủ yếu là vì bọn họ có tư bản để kiêu ngạo, tôi cảm thấy nếu ai có ý kiến với điều này, có thể cho bọn họ đến thành phố Linh Long tham quan một lần. Văn Thành Đồ lúc này dùng giọng điệu kiên định chưa từng có nói.
Sầm Vật Cương không lên tiếng, lão chờ Văn Thành Đồ nhìn về phía mình, sau đó mới trầm giọng nói: - Chuyện này có nên thương lượng với các đồng chí khác không?
- Bí thư, tôi cảm thấy chuyện này chúng ta nên hình thành ý kiến thống nhất, không bằng thế này, ngày mai chúng ta tổ chức hội nghị văn phòng, tôi cho ra đề cử, để xem các đồng chí khác có đồng ý hay không? Nếu như không có người phản đối, như vậy chúng ta cứ thực hiện theo đề nghị này. Văn Thành Đồ nói ra điều này tất nhiên sẽ nhận được sự đồng ý của Sầm Vật Cương. Sau đó Sầm Vật Cương thản nhiên nói: - Bí thư Văn, đại cục là thứ rất quan trọng, hai ngày trước khi lãnh đạo thượng cấp dển kiểm tra giám sát tỉnh Mật Đông thì có nói đến vấn đề đại cục. Lãnh đạo nói có nhiều đồng chí năng lực mạnh nhưng cái nhìn đại cục không đủ, những đồng chí như vậy căn bản không thể nào gánh vác trách nhiệm vào thời điểm mấu chốt, khó thể là người diễn giải chính. Mặc dù bản thân các đồng chí này biết tròn biết méo, thế nhưng dù sao cũng không phải là người tài năng, chỉ là người có khả năng mà thôi.
Văn Thành Đồ đã nghe nói đến phương diện tài năng và có khả năng, bây giờ nghe được lời nói của Sầm Vật Cương, thế là không khỏi cảm thấy trong lòng lóe lên nhiều ý nghĩ.
- Bí thư Văn, anh là người có ý nghĩ đại cục, điều này rất tốt, rất khó có được. Lãnh đạo thượng cấp tuy cho tôi thời gian hai năm, thế nhưng sự phát triển của Mật Đông cuối cùng phải nhờ vào những đồng chí như anh. Sầm Vật Cương nói những lời này cực kỳ có ý nghĩa, không cho Văn Thành Đồ suy nghĩ quá nhiều.
Trong mắt nhiều người thì Văn Thành Đồ căn bản là người vui buồn không để lội ra ngoài mặt, thế nhưng cũng không phải là hắn có thể hoàn toàn thực hiện được như vậy. Lời nói của Sầm Vật Cương làm cho hắn ý thức được mình có khả năng được lãnh đạo đề bạt. Có một số việc tuy không thể đoán trước, thế nhưng Văn Thành Đồ vẫn phải có hy vọng. Lúc này hắn chợt cảm thấy hạnh phúc ào đến làm chính mình muốn hôn mê, trong lòng đầy cảm giác phấn chấn, thật sự khó thể nào bảo trì sự thận trọng như vừa rồi.
Trạng thái giữ vững tinh thần dù núi Thái Sơn có đổ sập xuống đầu rõ ràng chỉ được ghi ra trên giấy mà thôi.
- Mong bí thư Sầm yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ công tác theo kịp tiến độ của ngài, lấy sự phát triển của Mật Đông làm trọng, cố gắng làm tốt công tác theo con đường thực tế, cũng mong bí thư Sầm khảo nghiệm khả năng của tôi. Văn Thành Đồ nói quá rõ ràng, Sầm Vật Cương nghe mà cảm thấy buồn cười, anh nóng lòng tỏ thái độ như vậy để làm gì? Tôi nói cái gì đáng để anh kích động như vậy? Anh nghĩ đến nơi nào rồi? Dựa theo năng lực và trình độ của Văn Thành Đồ, chưa nói đến phương diện còn khoảng cách xa mới tiếp cận được Vương Tử Quân, chỉ cần nhìn vào phương diện suy xét của tổ chức thì cũng không bao giờ đẩy một người không có bản lĩnh thực tế như anh tiến lên kéo chiếc xe của tỉnh Mật Đông, thế nên anh tỏ thái độ như vậy rõ ràng là tự mình đa tình.
Tuy trong lòng có vài phần hèn mọn nhưng Sầm Vật Cương vẫn rất vui với sự thức thời của Văn Thành Đồ. Dù thế nào thì Văn Thành Đồ tỏ thái độ như vậy vẫn nói rõ ràng hai điểm, một là người này sẽ công tác theo con đường thực tế; hai là anh sẽ phải thần phục trước sự lãnh đạo của tôi.
- Lúc này đang ở vào thời điểm phát triển mấu cốt của tỉnh Mật Đông, tôi tin tưởng vào năng lực của bí thư Văn, dù thế nào thì anh cũng có vị trí cực kỳ hứa hẹn. Sầm Vật Cương là cáo già ở phương diện lung lạc nhân tâm, lúc này lão đứng lên khỏi ghế đi đến vỗ vỗ vai Văn Thành Đồ.
Đây rõ ràng là hành vi cổ vũ Văn Thành Đồ.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 2730: Người có khả năng và tài năng (1)
9.1/10 từ 48 lượt.