Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2085: Một là nóng sốt hai là bị ghẻ lạnh (1)
Nhưng Uông Thanh Minh có thể là một cái lọng rất tốt, dù sao thì người này cũng là trưởng phòng tổ chức nhiều năm, có không ít môn hạ của riêng mình. Nếu Vương Tử Quân làm tốt quan hệ với Uông Thanh Minh, như vậy sau này sẽ giảm bớt nhiều lực cản trong công tác. Hơn nữa bây giờ Uông Thanh Minh lại tình nguyện làm người mắc câu khi Vương Tử Quân buông cần câu không lưỡi.
Vương Tử Quân chờ thêm nửa giờ thì Phương Anh Hồ chủ động đi đến. Phương Anh Hồ vừa vào cửa đã dùng giọng kiểm điểm nói: - Bí thư Vương, tôi không sắp xếp tốt cho cuộc sống của ngài, tôi là người có trách nhiệm cao nhất, hơn nữa còn gây ra phiền toái cho ngài.
Phương Anh Hồ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, chẳng những tìm được niềm vui cho nhiều vị thường ủy tỉnh ủy, còn tìm được niềm vui cho bí thư Sầm. Trong mắt nhiều người thì hắn là một vị thường ủy tỉnh ủy nặng ký hơn so với nhiều người khác. Nhưng độ nặng là một chuyện nhưng vị trí bản thân lại là chuyện khác. Nhìn vào vị trí thì Vương Tử Quân là phó bí thư tỉnh ủy, Phương Anh Hồ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, Phương Anh Hồ cũng có một phần công tác trong việc phục vụ Vương Tử Quân.
Lúc này Vương Tử Quân chủ động để yêu cầu người của cục sự vụ cơ quan sắp xếp nhà theo ý mình, nếu như một người là thư ký trưởng như Phương Anh Hồ không đứng ra lên tiếng, như vậy sẽ không ra thể thống gì.
Vương Tử Quân bình tĩnh ngồi đó chờ Phương Anh Hồ lên tiếng. Phương Anh Hồ cực kỳ bội phục sự tỉnh táo của Vương Tử Quân, hắn biết rõ bây giờ Vương Tử Quân hiểu rõ tất cả những báo cáo của mình, thậm chí có thể nói là biết kỹ càng khách quan hơn cả mình.
- Thư ký trưởng Anh Hồ, chút chuyện nhỏ như vậy không đáng để anh phải đến xin lỗi. Nói ra thì tôi cũng phải tự kiểm điểm, dù sao thì tôi cũng là người được phân công chủ quản công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan. Vương Tử Quân nói rồi cười lên ha hả.
Phương Anh Hồ cũng cười theo, sau khi Triệu Hiểu Bạch đến rót trà lui ra thì hắn cười nói: - Bí thư Vương, mọi người đều nói một lãnh đạo tốt chính là quyển sách hay cần được học hỏi, hôm nay tôi xem như đã phục. Tiểu Bạch là một người khôn khéo, lại có chút chất phác, anh nhìn mà xem, cậu ấy đã trở nên nhanh nhẹnh lanh trí hơn khi được ngài chỉ bảo tận tình.
Vương Tử Quân biết rõ đây chính là những lời nịnh hót biến tướng của Phương Anh Hồ với mình. Hắn đã hiểu rõ thân phận của Triệu Hiểu Bạch, cũng biết trong lời nói của đối phương còn có chút nhắc nhở. Thế nhưng Phương Anh Hồ mở miệng cực kỳ đúng mực, nói đến mức độ này thì có thể hiểu và có thể không, căn bản dựa vào lĩnh ngộ của anh.
- Ha ha, Hiểu Bạch căn bản là không tệ. Vương Tử Quân cũng không nói ra câu trả lời quá rõ ràng, chỉ là lên tiếng hàm hồ cho qua mà thôi.
Hai người nói thêm vài câu chuyện phiếm, sau đó Phương Anh Hồ chủ động chuyển đề tài lên người Vương Tử Quân: - Bí thư Vương, tôi nghe nói ngài đã chọn một căn hộ trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy. Ngài chờ thêm một thời gian nữa có được không? Hai ngày trước tôi vừa vặn gặp mặt trưởng phòng Trịnh, anh ấy được điều về thủ đô, tất cả công tác đã ổn thỏa, hai ngày tới sẽ dọn nhà.
Phương Anh Hồ nói đến trưởng phòng Trịnh, Vương Tử Quân căn bản không biết người này là ai, thế nhưng ý nghĩa lời nói của đối phương đã quá rõ ràng. Phương Anh Hồ nói cho hắn biết hai ngày nữa sẽ có nhà trong khu thường ủy tỉnh ủy, sẽ chuẩn bị sẵn cho hắn, mong hắn đừng nóng vội chuyển đến khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy.
Vương Tử Quân cũng không quá quan tâm đến phương diện ở nơi nào, dù ở trong khu thường ủy tỉnh ủy thì sẽ thoải mái hơn so với khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, thế nhưng Vương Tử Quân đã nhận chìa khóa căn hộ, cũng không muốn giằng co làm gì.
Vương Tử Quân cười nói: - Thư ký trưởng, tôi tạm thời không qua ngay được, đối với tôi bây giờ thì một người ăn no cả nhà không đói bụng, ở chỗ nào cũng như nhau mà thôi. Hơn nữa dù là khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy hay thường ủy tỉnh ủy cũng là như vậy, tất cả đều nằm trong tầm quản lý của cục sự vụ cơ quan, tôi thấy nên nhường nhà cho các đồng chí có nhu cầu thì hơn.
Phương Anh Hồ nhíu mày một lát, sau đó hắn chợt cười nói: - Bí thư Vương, văn phòng đã có quy định rõ ràng về phương diện đãi ngộ với lãnh đạo, nếu như ngài cứ như vậy, chỉ sợ người khác cũng không dám vào ở.
- Thư ký trưởng Anh Hồ, cứ quyết định như vậy đi, nhà cao cửa rộng thế nào thì đêm ngủ cũng chỉ cần vài mét vuông, chỉ là một chổ ngũ đơn giản cũng không nên quá so đo. Vương Tử Quân khoát tay áo với Phương Anh Hồ rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói.
Phương Anh Hồ nuốt những lời định nói vào trong bụng, hắn mẫn cảm ý thức được vị bí thư Vương trẻ tuổi với nụ cười tủm tỉm trên môi này căn bản cực kỳ có tính cách.
Nhưng ngay sau đó Phương Anh Hồ lại cảm thấy có chút thoải mái, nếu như Vương Tử Quân không có tính cách thì sao có thể phát triển đến vị trí hiện tại mà vẫn còn trẻ như vậy được?
Phương Anh Hồ trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới dùng giọng trầm thấp nói: - Bí thư Vương, hôm nay có vài vị cựu chiến binh đến phản ánh với tôi về hành vi của cục trưởng Cát, nói rằng đồng chí Cát Xương Vận vì sắp xếp chỗ ở cho ngài mà muốn di dời gia đình của lão lãnh đạo từ trong khu thường ủy ra ngoài, làm cho người ta cảm thấy rất tức giận.
- Sao? Có chuyện này à? Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Phương Anh Hồ rồi dùng giọng cực kỳ tùy ý nói.
Phương Anh Hồ dùng giọng điệu có chút xấu hổ giải thích: - Tôi đã cho người điều tra, phát hiện tình huống mà các đồng chí lão thành phản ánh là đúng sự thật, đồng chí Cát Xương Vận căn bản làm việc thiếu suy xét.
Vương Tử Quân cười cười cũng không nói lời nào.
- Bí thư Vương, vì ngài là lãnh đạo chủ quản của cục quản lý sự vụ cơ quan, thế nên các đồng chí lão thành kia kích động tâm tình muốn đến tìm ngài, tôi phải cố gắng khuyên nhủ bọn họ mới xong. Phương Anh Hồ trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp: - Nhưng nhìn từ điều lệ công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan thì đồng chí Cát Xương Vận chỉ là làm việc thiếu suy xét, cũng không tồn tại sai lầm, ngài nói xem, bây giờ nên xử lý anh ấy như thế nào?
Vương Tử Quân lấy ra một điếu thuốc, khẽ châm lửa hít vào một hơi, sau đó nói: - Nếu như là phương thức làm việc không đúng thì căn bản không thể tiến hành trừng phạt được. Nhưng tình huống này tuyệt đối không thể tiếp tục tái xuất hiện. Thư ký trưởng Anh Hồ, chúng ta nên điều chỉnh cương vị công tác của đồng chí Cát Xương Vận.
Điều chỉnh cương vị công tác thì có hai khả năng, một là có được vị trí tốt nóng sốt, hai là bị điều đến vị trí ghẻ lạnh cho ra rìa, khả năng nào cũng có thể diễn ra, có thể nói là tốt xấu đồng đều. Rốt cuộc là điều chỉnh theo hướng nào? Vương Tử Quân căn bản không lên tiếng nhưng ý nghĩ đã quá rõ ràng: Cái ghế của Cát Xương Vận phải thay người.
Bí Thư Trùng Sinh
Vương Tử Quân chờ thêm nửa giờ thì Phương Anh Hồ chủ động đi đến. Phương Anh Hồ vừa vào cửa đã dùng giọng kiểm điểm nói: - Bí thư Vương, tôi không sắp xếp tốt cho cuộc sống của ngài, tôi là người có trách nhiệm cao nhất, hơn nữa còn gây ra phiền toái cho ngài.
Phương Anh Hồ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, chẳng những tìm được niềm vui cho nhiều vị thường ủy tỉnh ủy, còn tìm được niềm vui cho bí thư Sầm. Trong mắt nhiều người thì hắn là một vị thường ủy tỉnh ủy nặng ký hơn so với nhiều người khác. Nhưng độ nặng là một chuyện nhưng vị trí bản thân lại là chuyện khác. Nhìn vào vị trí thì Vương Tử Quân là phó bí thư tỉnh ủy, Phương Anh Hồ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, Phương Anh Hồ cũng có một phần công tác trong việc phục vụ Vương Tử Quân.
Lúc này Vương Tử Quân chủ động để yêu cầu người của cục sự vụ cơ quan sắp xếp nhà theo ý mình, nếu như một người là thư ký trưởng như Phương Anh Hồ không đứng ra lên tiếng, như vậy sẽ không ra thể thống gì.
Vương Tử Quân bình tĩnh ngồi đó chờ Phương Anh Hồ lên tiếng. Phương Anh Hồ cực kỳ bội phục sự tỉnh táo của Vương Tử Quân, hắn biết rõ bây giờ Vương Tử Quân hiểu rõ tất cả những báo cáo của mình, thậm chí có thể nói là biết kỹ càng khách quan hơn cả mình.
- Thư ký trưởng Anh Hồ, chút chuyện nhỏ như vậy không đáng để anh phải đến xin lỗi. Nói ra thì tôi cũng phải tự kiểm điểm, dù sao thì tôi cũng là người được phân công chủ quản công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan. Vương Tử Quân nói rồi cười lên ha hả.
Phương Anh Hồ cũng cười theo, sau khi Triệu Hiểu Bạch đến rót trà lui ra thì hắn cười nói: - Bí thư Vương, mọi người đều nói một lãnh đạo tốt chính là quyển sách hay cần được học hỏi, hôm nay tôi xem như đã phục. Tiểu Bạch là một người khôn khéo, lại có chút chất phác, anh nhìn mà xem, cậu ấy đã trở nên nhanh nhẹnh lanh trí hơn khi được ngài chỉ bảo tận tình.
Vương Tử Quân biết rõ đây chính là những lời nịnh hót biến tướng của Phương Anh Hồ với mình. Hắn đã hiểu rõ thân phận của Triệu Hiểu Bạch, cũng biết trong lời nói của đối phương còn có chút nhắc nhở. Thế nhưng Phương Anh Hồ mở miệng cực kỳ đúng mực, nói đến mức độ này thì có thể hiểu và có thể không, căn bản dựa vào lĩnh ngộ của anh.
- Ha ha, Hiểu Bạch căn bản là không tệ. Vương Tử Quân cũng không nói ra câu trả lời quá rõ ràng, chỉ là lên tiếng hàm hồ cho qua mà thôi.
Hai người nói thêm vài câu chuyện phiếm, sau đó Phương Anh Hồ chủ động chuyển đề tài lên người Vương Tử Quân: - Bí thư Vương, tôi nghe nói ngài đã chọn một căn hộ trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy. Ngài chờ thêm một thời gian nữa có được không? Hai ngày trước tôi vừa vặn gặp mặt trưởng phòng Trịnh, anh ấy được điều về thủ đô, tất cả công tác đã ổn thỏa, hai ngày tới sẽ dọn nhà.
Phương Anh Hồ nói đến trưởng phòng Trịnh, Vương Tử Quân căn bản không biết người này là ai, thế nhưng ý nghĩa lời nói của đối phương đã quá rõ ràng. Phương Anh Hồ nói cho hắn biết hai ngày nữa sẽ có nhà trong khu thường ủy tỉnh ủy, sẽ chuẩn bị sẵn cho hắn, mong hắn đừng nóng vội chuyển đến khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy.
Vương Tử Quân cũng không quá quan tâm đến phương diện ở nơi nào, dù ở trong khu thường ủy tỉnh ủy thì sẽ thoải mái hơn so với khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, thế nhưng Vương Tử Quân đã nhận chìa khóa căn hộ, cũng không muốn giằng co làm gì.
Vương Tử Quân cười nói: - Thư ký trưởng, tôi tạm thời không qua ngay được, đối với tôi bây giờ thì một người ăn no cả nhà không đói bụng, ở chỗ nào cũng như nhau mà thôi. Hơn nữa dù là khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy hay thường ủy tỉnh ủy cũng là như vậy, tất cả đều nằm trong tầm quản lý của cục sự vụ cơ quan, tôi thấy nên nhường nhà cho các đồng chí có nhu cầu thì hơn.
Phương Anh Hồ nhíu mày một lát, sau đó hắn chợt cười nói: - Bí thư Vương, văn phòng đã có quy định rõ ràng về phương diện đãi ngộ với lãnh đạo, nếu như ngài cứ như vậy, chỉ sợ người khác cũng không dám vào ở.
- Thư ký trưởng Anh Hồ, cứ quyết định như vậy đi, nhà cao cửa rộng thế nào thì đêm ngủ cũng chỉ cần vài mét vuông, chỉ là một chổ ngũ đơn giản cũng không nên quá so đo. Vương Tử Quân khoát tay áo với Phương Anh Hồ rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói.
Phương Anh Hồ nuốt những lời định nói vào trong bụng, hắn mẫn cảm ý thức được vị bí thư Vương trẻ tuổi với nụ cười tủm tỉm trên môi này căn bản cực kỳ có tính cách.
Nhưng ngay sau đó Phương Anh Hồ lại cảm thấy có chút thoải mái, nếu như Vương Tử Quân không có tính cách thì sao có thể phát triển đến vị trí hiện tại mà vẫn còn trẻ như vậy được?
Phương Anh Hồ trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới dùng giọng trầm thấp nói: - Bí thư Vương, hôm nay có vài vị cựu chiến binh đến phản ánh với tôi về hành vi của cục trưởng Cát, nói rằng đồng chí Cát Xương Vận vì sắp xếp chỗ ở cho ngài mà muốn di dời gia đình của lão lãnh đạo từ trong khu thường ủy ra ngoài, làm cho người ta cảm thấy rất tức giận.
- Sao? Có chuyện này à? Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Phương Anh Hồ rồi dùng giọng cực kỳ tùy ý nói.
Phương Anh Hồ dùng giọng điệu có chút xấu hổ giải thích: - Tôi đã cho người điều tra, phát hiện tình huống mà các đồng chí lão thành phản ánh là đúng sự thật, đồng chí Cát Xương Vận căn bản làm việc thiếu suy xét.
Vương Tử Quân cười cười cũng không nói lời nào.
- Bí thư Vương, vì ngài là lãnh đạo chủ quản của cục quản lý sự vụ cơ quan, thế nên các đồng chí lão thành kia kích động tâm tình muốn đến tìm ngài, tôi phải cố gắng khuyên nhủ bọn họ mới xong. Phương Anh Hồ trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp: - Nhưng nhìn từ điều lệ công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan thì đồng chí Cát Xương Vận chỉ là làm việc thiếu suy xét, cũng không tồn tại sai lầm, ngài nói xem, bây giờ nên xử lý anh ấy như thế nào?
Vương Tử Quân lấy ra một điếu thuốc, khẽ châm lửa hít vào một hơi, sau đó nói: - Nếu như là phương thức làm việc không đúng thì căn bản không thể tiến hành trừng phạt được. Nhưng tình huống này tuyệt đối không thể tiếp tục tái xuất hiện. Thư ký trưởng Anh Hồ, chúng ta nên điều chỉnh cương vị công tác của đồng chí Cát Xương Vận.
Điều chỉnh cương vị công tác thì có hai khả năng, một là có được vị trí tốt nóng sốt, hai là bị điều đến vị trí ghẻ lạnh cho ra rìa, khả năng nào cũng có thể diễn ra, có thể nói là tốt xấu đồng đều. Rốt cuộc là điều chỉnh theo hướng nào? Vương Tử Quân căn bản không lên tiếng nhưng ý nghĩ đã quá rõ ràng: Cái ghế của Cát Xương Vận phải thay người.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 2085: Một là nóng sốt hai là bị ghẻ lạnh (1)
9.1/10 từ 48 lượt.