Bí Thư Trùng Sinh
Chương 2083: Dù có chướng ngại vật cũng tiến lên (2)
Đối với đám cán bộ công tác trong cơ quan, nếu như tìm được lời nói tán thành của Vương Tử Quân, như vậy sẽ giống như một bước lên trời. Vì vậy dù cơ hội này là rất xa vời thì bọn họ cũng đều cảm thấy rất hy vọng.
Văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh có tổng cộng mười phòng ban, Vương Tử Quân đi thăm hỏi cán bộ công tác với hành động chủ yếu là trò chuyện và bắt tay, sau hơn một giờ đã đi được hơn phân nửa đơn vị trong văn phòng.
- Chủ tịch Vương, nếu không thì tôii sẽ tập trung các vị lãnh đạo phụ trách phòng ban vào trong phòng họp, để bọn họ thống nhất lời nói với ngài? Lý Hanh Dư luôn đi theo bên cạnh Vương Tử Quân, hắn khẽ mở miệng xin chỉ thị của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư đổ mồ hôi đầm đìa, hắn cười nói: - Thư ký trưởng, bây giờ chúng ta đã đi được chín mươi bước, sao lại có thể thất bại trong gang tấc được? Hơn nữa các đồng chí đều đang đợi, thế cho nên đãi ngộ của mọi người phải là như nhau.
- Chủ tịch Vương nói đúng! Lý Hanh Dư nhìn hoàn cảnh chung quanh rồi chỉ về một khu văn phòng cách đó không xa nói: - Chủ tịch Vương, bên kia chính là văn phòng của cục quản lý sự vụ cơ quan, chúng ta đi qua đấy một chút.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đi về phía khu văn phòng của cục quản lý sự vụ cơ quan. Khi hắn đi đến cửa văn phòng thì đám lãnh đạo đã đứng sẵn chào đón.
- Chủ tịch Vương, chào mừng anh đến cục quản lý sự vụ cơ quan chỉ đạo công tác. Đi đầu là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, hắn vừa thấy mặt thì nhanh chóng vươn hai tay với Vương Tử Quân.
Cục quản lý sự vụ cơ quan là đơn vị của ủy ban nhân dân tỉnh, vì tính chất công tác mà người phụ trách luôn là lãnh đạo chủ yếu của cấp ủy chính quyền tỉnh. Lúc này Vương Tử Quân là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, tất nhiên càng là lãnh đạo trực tiếp của bọn họ.
Vương Tử Quân nhìn đám người ra nghênh đón và nhanh chóng liên hệ sự việc với cục trưởng Cát Xương Vận của cục quản lý sự vụ cơ quan. Hắn bắt tay với Cát Xương Vận rồi nói: - Cục trưởng Xương Vận, văn phòng cấp ủy chính quyền tỉnh có được vận hành tốt hay không là đều nhờ vào anh, thế cho nên anh cũng đừng để phát sinh bất kỳ vấn đề gì mới được.
- Mong chủ tịch Vương cứ yên tâm, cục chúng tôi sẽ luôn cố gắng công tác, toàn tâm toàn ý phục vụ cho các cơ quan trong văn phòng cấp ủy chính quyền, tranh thủ tạo ra hoàn cảnh xử lý công cực kỳ tốt đẹp. Cát Xương Vận ngẩng đầu ưỡn ngực dùng giọng chăm chú nói.
Vương Tử Quân cười cười đi vào trong phòng họp của cục quản lý sự vụ cơ quan. Lúc này đám nhân viên công tác đã chờ sẵn bên trong, bọn họ thấy Vương Tử Quân đi vào thì vỗ tay rất nhiệt liệt.
Sau khi Vương Tử Quân hỏi vài câu liên quan đến công tác của cục sự vụ cơ quan, hắn lại nói thêm vài câu khuyến khích các đồng chí cố gắng công tác, sau đó chợt thay đổi chủ đề: - Cục trưởng Cát, tôi còn có chuyện cần làm phiền anh.
Cát Xương Vận tuy dựa theo yêu cầu của Lý Hanh Dư để lén chơi trò không hay với Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này căn bản là cực kỳ cố gắng biểu hiện, tốt nhất là nên giẫm chân hai thuyền, không nên đắc tội ai.
Trước đó Cát Xương Vận đã suy xét nhiều phương diện, cho dù Vương Tử Quân có biết được sự việc thì hắn cũng không sợ. Vợ của bí thư Trần ở trong khu thường ủy tỉnh ủy đã là một quy định bất thành văn, nhưng nếu dựa theo quy định để yêu cầu bọn họ chuyển nhà cũng là rất bình thường. Hắn hoàn toàn là làm việc theo đúng quy củ, dù Vương Tử Quân có thế nào cũng không làm gì được hắn.
- Chủ tịch Vương, ngài có chuyện gì cứ phân phó, tôi nhất định sẽ dùng toàn lực để ứng phó. Cát Xương Vận trả lời cực kỳ kiên quyết và vang dội làm cho người ta nghe vào và sinh ra nhiều ý nghĩ.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Cũng không phải là chuyện gì lớn, chính là chuyện liên quan đến tôi. Tôi đã đến Mật Đông được một tuần, luôn ở trong khách sạn Mật Đông. Tôi cảm thấy dù điều kiện của khách sạn là cực kỳ tốt thế nhưng cũng không sinh ra cảm giác như ở nhà. Thế cho nên tôi mới mong được cục trưởng Cát giúp đỡ, nhanh chóng giải quyết phương diện nhà ở.
Cát Xương Vận dù thế nào cũng không ngờ Vương Tử Quân lại động đến vấn đề này, nói chung vì trong lòng có quỷ thế nên hắn chợt sinh ra cảm giác phát run. Nhưng hắn dù sao cũng là cán bộ công tác lâu năm, đã sớm là một kẻ lão luyện, thế nên bình tĩnh lên tiếng: - Chủ tịch Vương, không thể kịp thời sắp xếp chỗ ở cho ngài chính là thất trách của tôi, mong ngài kiên nhẫn chờ một chút, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa cho ngài trong thời gian sớm nhất.
- Cục trưởng Xương Vận, anh không cần gấp gáp như vậy. Tôi cũng biết rõ công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan là không dễ dàng, phải suy xét ở nhiều phương diện. Vương Tử Quân nói rồi vỗ vỗ lên vai của Cát Xương Vận, lại cười nói: - Tôi nghe nói bây giờ trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy cũng không còn chỗ trống, thế nên anh cứ sắp xếp tùy tiện cho tôi một căn hộ, yêu cầu của tôi cũng không quá cao, chỉ cần ở dưới lầu ba là được.
Khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy là láng giềng của khu biệt thự dành cho lãnh đạo thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng điều kiện cũng không thể nào so sánh bằng. Hơn nữa Vương Tử Quân là lãnh đạo đứng hàng thứ ba trong tỉnh, phải là người ở trong khu biệt thự dành cho các thường ủy tỉnh ủy, bây giờ Vương Tử Quân cho ra đề xuất ở trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, như vậy là không phù hợp với quy định.
Lãnh đạo nói ra những lời thế này căn bản không có mấy phần thật tình, phần lớn là không hài lòng với sắp xếp của anh mới hạ thấp tiêu chuẩn như vậy. Cát Xương Vận là người nghe tiếng nhạc biết lời bài hát, trán hắn đã ướt đẫm mồ hôi, hắn nhanh chóng tỏ thái độ: - Chủ tịch Vương, cũng không có quy định lãnh đạo sẽ phải ở nơi nào, thế nhưng bây giờ tôi còn chưa làm tốt công tác sắp xếp nhà cửa cho ngài, tôi cảm thấy rất hỗ thẹn. Nhưng ngài cứ yên tâm, ngài cho tôi một thời gian, tôi sẽ sắp xếp thỏa đáng...
- Được rồi, ở chỗ nào cũng được, bây giờ tôi một mình đến tỉnh Mật Đông, ở một căn hộ bình thường không được sao? Hôm qua tôi đi ngang qua khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, tôi phát hiện có một căn hộ ở phía bắc lầu hai không có người, tôi sẽ đến ở nơi đó. Hôm nay anh cho người đến đó quét dọn vệ sinh, ngày mai tôi sẽ chuyển chỗ. Vương Tử Quân nói bằng giọng điệu cực kỳ chân thật đáng tin.
Lý Hanh Dư đi theo sau lưng Vương Tử Quân, lúc này hắn trợn trừng mắt lên nhìn. Vừa rồi Vương Tử Quân bày ra bộ dạng tươi cười tủm tỉm, thế nhưng bây giờ lại lên tiếng cực kỳ khí thế, muốn được ở trong một căn hộ của khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy.
Vương Tử Quân rốt cuộc là nói lời thật lòng hay còn có ý khác? Trong đầu liên tục lóe lên những ý nghĩ như vậy, Lý Hanh Dư nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Cát Xương Vận, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chủ tịch Vương, ngài là thường ủy tỉnh ủy, ngài nên ở trong khu nhà thường ủy tỉnh ủy. Bây giờ khu thường ủy tỉnh ủy còn chưa có chỗ trống, còn chưa có người dọn ra, có lẽ là vì nguyên nhân công tác của cục trưởng Cát, tôi thấy không bằng để cho cục trưởng Cát giúp người thúc đẩy người khác dọn nhà...
Vương Tử Quân không chờ Lý Hanh Dư nói xong thì đã trầm mặt xuống, hắn nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư rồi nói: - Thư ký trưởng Lý, chuyện này cứ quyết định như vậy, chỉ là một chỗ ở mà thôi, cần gì phải chú ý nhiều như vậy?
Vương Tử Quân nói rồi cất bước ra ngoài, Lý Hanh Dư còn muốn khuyên vài câu nhưng khi thấy Vương Tử Quân nhanh chóng bước đi thì chỉ có thể đưa mắt nhìn Cát Xương Vận, sau đó nuốt lời muốn nói vào bụng.
Cát Xương Vận đổ mồ hôi hột, hắn dùng tay lau mồ hôi rồi nghĩ đến một chuyện cực kỳ đáng sợ.
Bí Thư Trùng Sinh
Văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh có tổng cộng mười phòng ban, Vương Tử Quân đi thăm hỏi cán bộ công tác với hành động chủ yếu là trò chuyện và bắt tay, sau hơn một giờ đã đi được hơn phân nửa đơn vị trong văn phòng.
- Chủ tịch Vương, nếu không thì tôii sẽ tập trung các vị lãnh đạo phụ trách phòng ban vào trong phòng họp, để bọn họ thống nhất lời nói với ngài? Lý Hanh Dư luôn đi theo bên cạnh Vương Tử Quân, hắn khẽ mở miệng xin chỉ thị của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư đổ mồ hôi đầm đìa, hắn cười nói: - Thư ký trưởng, bây giờ chúng ta đã đi được chín mươi bước, sao lại có thể thất bại trong gang tấc được? Hơn nữa các đồng chí đều đang đợi, thế cho nên đãi ngộ của mọi người phải là như nhau.
- Chủ tịch Vương nói đúng! Lý Hanh Dư nhìn hoàn cảnh chung quanh rồi chỉ về một khu văn phòng cách đó không xa nói: - Chủ tịch Vương, bên kia chính là văn phòng của cục quản lý sự vụ cơ quan, chúng ta đi qua đấy một chút.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn đi về phía khu văn phòng của cục quản lý sự vụ cơ quan. Khi hắn đi đến cửa văn phòng thì đám lãnh đạo đã đứng sẵn chào đón.
- Chủ tịch Vương, chào mừng anh đến cục quản lý sự vụ cơ quan chỉ đạo công tác. Đi đầu là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, hắn vừa thấy mặt thì nhanh chóng vươn hai tay với Vương Tử Quân.
Cục quản lý sự vụ cơ quan là đơn vị của ủy ban nhân dân tỉnh, vì tính chất công tác mà người phụ trách luôn là lãnh đạo chủ yếu của cấp ủy chính quyền tỉnh. Lúc này Vương Tử Quân là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, tất nhiên càng là lãnh đạo trực tiếp của bọn họ.
Vương Tử Quân nhìn đám người ra nghênh đón và nhanh chóng liên hệ sự việc với cục trưởng Cát Xương Vận của cục quản lý sự vụ cơ quan. Hắn bắt tay với Cát Xương Vận rồi nói: - Cục trưởng Xương Vận, văn phòng cấp ủy chính quyền tỉnh có được vận hành tốt hay không là đều nhờ vào anh, thế cho nên anh cũng đừng để phát sinh bất kỳ vấn đề gì mới được.
- Mong chủ tịch Vương cứ yên tâm, cục chúng tôi sẽ luôn cố gắng công tác, toàn tâm toàn ý phục vụ cho các cơ quan trong văn phòng cấp ủy chính quyền, tranh thủ tạo ra hoàn cảnh xử lý công cực kỳ tốt đẹp. Cát Xương Vận ngẩng đầu ưỡn ngực dùng giọng chăm chú nói.
Vương Tử Quân cười cười đi vào trong phòng họp của cục quản lý sự vụ cơ quan. Lúc này đám nhân viên công tác đã chờ sẵn bên trong, bọn họ thấy Vương Tử Quân đi vào thì vỗ tay rất nhiệt liệt.
Sau khi Vương Tử Quân hỏi vài câu liên quan đến công tác của cục sự vụ cơ quan, hắn lại nói thêm vài câu khuyến khích các đồng chí cố gắng công tác, sau đó chợt thay đổi chủ đề: - Cục trưởng Cát, tôi còn có chuyện cần làm phiền anh.
Cát Xương Vận tuy dựa theo yêu cầu của Lý Hanh Dư để lén chơi trò không hay với Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này căn bản là cực kỳ cố gắng biểu hiện, tốt nhất là nên giẫm chân hai thuyền, không nên đắc tội ai.
Trước đó Cát Xương Vận đã suy xét nhiều phương diện, cho dù Vương Tử Quân có biết được sự việc thì hắn cũng không sợ. Vợ của bí thư Trần ở trong khu thường ủy tỉnh ủy đã là một quy định bất thành văn, nhưng nếu dựa theo quy định để yêu cầu bọn họ chuyển nhà cũng là rất bình thường. Hắn hoàn toàn là làm việc theo đúng quy củ, dù Vương Tử Quân có thế nào cũng không làm gì được hắn.
- Chủ tịch Vương, ngài có chuyện gì cứ phân phó, tôi nhất định sẽ dùng toàn lực để ứng phó. Cát Xương Vận trả lời cực kỳ kiên quyết và vang dội làm cho người ta nghe vào và sinh ra nhiều ý nghĩ.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Cũng không phải là chuyện gì lớn, chính là chuyện liên quan đến tôi. Tôi đã đến Mật Đông được một tuần, luôn ở trong khách sạn Mật Đông. Tôi cảm thấy dù điều kiện của khách sạn là cực kỳ tốt thế nhưng cũng không sinh ra cảm giác như ở nhà. Thế cho nên tôi mới mong được cục trưởng Cát giúp đỡ, nhanh chóng giải quyết phương diện nhà ở.
Cát Xương Vận dù thế nào cũng không ngờ Vương Tử Quân lại động đến vấn đề này, nói chung vì trong lòng có quỷ thế nên hắn chợt sinh ra cảm giác phát run. Nhưng hắn dù sao cũng là cán bộ công tác lâu năm, đã sớm là một kẻ lão luyện, thế nên bình tĩnh lên tiếng: - Chủ tịch Vương, không thể kịp thời sắp xếp chỗ ở cho ngài chính là thất trách của tôi, mong ngài kiên nhẫn chờ một chút, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa cho ngài trong thời gian sớm nhất.
- Cục trưởng Xương Vận, anh không cần gấp gáp như vậy. Tôi cũng biết rõ công tác của cục quản lý sự vụ cơ quan là không dễ dàng, phải suy xét ở nhiều phương diện. Vương Tử Quân nói rồi vỗ vỗ lên vai của Cát Xương Vận, lại cười nói: - Tôi nghe nói bây giờ trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy cũng không còn chỗ trống, thế nên anh cứ sắp xếp tùy tiện cho tôi một căn hộ, yêu cầu của tôi cũng không quá cao, chỉ cần ở dưới lầu ba là được.
Khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy là láng giềng của khu biệt thự dành cho lãnh đạo thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng điều kiện cũng không thể nào so sánh bằng. Hơn nữa Vương Tử Quân là lãnh đạo đứng hàng thứ ba trong tỉnh, phải là người ở trong khu biệt thự dành cho các thường ủy tỉnh ủy, bây giờ Vương Tử Quân cho ra đề xuất ở trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, như vậy là không phù hợp với quy định.
Lãnh đạo nói ra những lời thế này căn bản không có mấy phần thật tình, phần lớn là không hài lòng với sắp xếp của anh mới hạ thấp tiêu chuẩn như vậy. Cát Xương Vận là người nghe tiếng nhạc biết lời bài hát, trán hắn đã ướt đẫm mồ hôi, hắn nhanh chóng tỏ thái độ: - Chủ tịch Vương, cũng không có quy định lãnh đạo sẽ phải ở nơi nào, thế nhưng bây giờ tôi còn chưa làm tốt công tác sắp xếp nhà cửa cho ngài, tôi cảm thấy rất hỗ thẹn. Nhưng ngài cứ yên tâm, ngài cho tôi một thời gian, tôi sẽ sắp xếp thỏa đáng...
- Được rồi, ở chỗ nào cũng được, bây giờ tôi một mình đến tỉnh Mật Đông, ở một căn hộ bình thường không được sao? Hôm qua tôi đi ngang qua khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, tôi phát hiện có một căn hộ ở phía bắc lầu hai không có người, tôi sẽ đến ở nơi đó. Hôm nay anh cho người đến đó quét dọn vệ sinh, ngày mai tôi sẽ chuyển chỗ. Vương Tử Quân nói bằng giọng điệu cực kỳ chân thật đáng tin.
Lý Hanh Dư đi theo sau lưng Vương Tử Quân, lúc này hắn trợn trừng mắt lên nhìn. Vừa rồi Vương Tử Quân bày ra bộ dạng tươi cười tủm tỉm, thế nhưng bây giờ lại lên tiếng cực kỳ khí thế, muốn được ở trong một căn hộ của khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy.
Vương Tử Quân rốt cuộc là nói lời thật lòng hay còn có ý khác? Trong đầu liên tục lóe lên những ý nghĩ như vậy, Lý Hanh Dư nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Cát Xương Vận, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chủ tịch Vương, ngài là thường ủy tỉnh ủy, ngài nên ở trong khu nhà thường ủy tỉnh ủy. Bây giờ khu thường ủy tỉnh ủy còn chưa có chỗ trống, còn chưa có người dọn ra, có lẽ là vì nguyên nhân công tác của cục trưởng Cát, tôi thấy không bằng để cho cục trưởng Cát giúp người thúc đẩy người khác dọn nhà...
Vương Tử Quân không chờ Lý Hanh Dư nói xong thì đã trầm mặt xuống, hắn nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư rồi nói: - Thư ký trưởng Lý, chuyện này cứ quyết định như vậy, chỉ là một chỗ ở mà thôi, cần gì phải chú ý nhiều như vậy?
Vương Tử Quân nói rồi cất bước ra ngoài, Lý Hanh Dư còn muốn khuyên vài câu nhưng khi thấy Vương Tử Quân nhanh chóng bước đi thì chỉ có thể đưa mắt nhìn Cát Xương Vận, sau đó nuốt lời muốn nói vào bụng.
Cát Xương Vận đổ mồ hôi hột, hắn dùng tay lau mồ hôi rồi nghĩ đến một chuyện cực kỳ đáng sợ.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 2083: Dù có chướng ngại vật cũng tiến lên (2)
9.1/10 từ 48 lượt.