Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1962: Tâm tư nơi chân trời (2)

- Lát nữa anh ấy đến thì em giúp chị rót cho anh ấy một ly nhé. Liêu An Như pha trà xong thì khẽ uống một ngụm, sau đó mới nói với cô nhân viên bên cạnh.

Cô nhân viên cảm động vì tình yêu của người phụ nữ xinh đẹp này và người đàn ông chưa đến kịp, nàng khẽ gật đầu. Liêu An Như khẽ vỗ vai cô nhân viên, nàng lấy túi xách và kính râm trên bàn rồi rời khỏi phòng.

Một chiếc xe màu trắng như một con ngựa trắng khẽ rời khỏi quán trà Chỉ Thủy. Khi chiếc xe này vừa chạy đi, một chiếc xe Audi màu đen chợt dừng lại bên cạnh quán, hai chiếc xe lướt qua nhau.

Một người đàn ông còn trẻ đi ra khỏi xe, nhanh chóng đi đến một phòng trà.

- Chị kia pha trà cho anh rất có tâm ý, mong anh hưởng dụng. Cô nhân viên phục vụ nhìn người đàn ông căn bản còn uy nghiêm hơn cả ông chủ của mình ở trước mặt, dù nàng có chút khiếp đảm nhưng vẫn lớn gan nói ra những lời của mình: - Người tốt như vậy sao anh có thể để cho chị ấy chờ quá lâu chứ?

Vương Tử Quân không trả lời câu nói của cô nhân viên, hắn nâng ly trà sứ trắng lên uống một ngụm.


Hương trà thơm ngát nhưng uống vào trong miệng lại làm cho Vương Tử Quân sinh ra cảm giác đắng chát.

- Trà rất ngon, cám ơn em. Vương Tử Quân uống xong ly trà của mình, hắn gửi đi một tin nhắn như vậy. Sau đó hắn đặt điện thoại xuống, uống cho hết ấm trà, sau đó rời khỏi quán trà Chỉ Thủy.

Sân bay Hongkong, Liêu An Như vừa mới xuống máy bay thì ở điện thoại ra, nàng nhận được tin nhắn làm cho mình cực kỳ vui mừng. Khi nàng chuẩn bị gửi tin hồi âm, một người đàn ông ôm theo bó hoa hồng rất lớn đang quỳ gối trước mặt nàng...

Thời gian mỗi ngày của Vương Tử Quân giống như trải qua có quy luật, sáng sớm sau khi dùng bữa cơm của Mạc Tiểu Bắc, hắn xuống dưới lầu leo lên xe của mình chuẩn bị đi làm. Nhưng khi xe của hắn chạy ra khỏi khu nhà thường ủy tỉnh ủy, một chiếc xe có hình thức giống y hệt của hắn chợt chạy theo phía sau.

Cửa sổ xe hạ xuống, Lý Thừa Uyên thò đầu ra với nụ cười nhiệt tình: - Trưởng phòng Tử Quân, hôm nay anh đi làm sớm thế?

Lý Thừa Uyên nói rất tùy ý, Vương Tử Quân cũng cười nói với Lý Thừa Uyên: - Chào buổi sáng chủ tịch Lý.



- Tử Quân, ngày hôm qua tôi thông qua kinh phí thiết bị nghe nhìn cho phương diện giáo dục của phòng tổ chức tỉnh ủy. Vì chuyện này mà trưởng phòng Lý Chiêu Quýnh tìm gặp tôi nhiều lần, nói phương diện thiết bị nghe nhìn trong công tác giáo dục giảng viên là rất quan trọng, dù tài chính tỉnh có chút khó khăn thế nhưng cũng không nên làm cho phòng tổ chức bị ảnh hưởng, tôi cảm thấy như vậy là rất đúng.

Vương Tử Quân cho người báo cáo kinh phí thiết bị nghe nhìn trong công tác giáo dục đảng viên với phòng tài chính tỉnh, lúc này Lý Thừa Uyên nhắc đến Lý Chiêu Quýnh, sao hắn không hiểu rõ ý nghĩ của Lý Thừa Uyên?

Xem ra bên kia cũng biết tin sắp động vào cán bộ, hơn nữa là cán bộ chủ yếu, thế là bọn họ không ngồi yên được. Lý Thừa Uyên nói chuyện này căn bản muốn dẫn sang người của Lý Chiêu Quýnh.

Lý Chiêu Quýnh là một người ngồi trên vị trí trưởng phòng tài chính đã được năm năm, vị trí này xem như cầm trong tay túi tiền của cả tỉnh. Cho đến nay hắn luôn theo sát tiến độ của Chử Vận Phong, căn bản không quá quan tâm đến sắp xếp của những người khác.

Cũng vì điều này mà nhiều lần Diệp Thừa Dân dùng tiền căn bản không được tự nhiên. Vương Tử Quân biết rõ điều này, trước đó Diệp Thừa Dân từng nói qua một lượt, tuy ý nghĩa ẩn giấu nhưng cũng quá rõ ràng: Chuyển vị trí của Lý Chiêu Quýnh. Vương Tử Quân căn bản thầm hiểu ý nghĩ của Diệp Thừa Dân, khi đó hắn cũng không tỏ thái độ. Nhưng Diệp Thừa Dân lấy ra vài phản ánh về công tác của Lý Chiêu Quýnh, làm cho hắn không dám coi thường.

Tuy Lý Chiêu Quýnh không có vấn đề gì quá lớn trong số đơn thư tố cáo, thế nhưng cũng có vài manh mối nguy hiểm xuất hiện. Vương Tử Quân thầm hạ quyết tâm đối với những phản ánh kia, hắn đồng ý quyết định của Diệp Thừa Dân, đổi vị trí của Lý Chiêu Quýnh.


- Kính mong chủ tịch Lý thay mặt tôi cảm ơn trưởng phòng Lý, sau này nếu có thời gian thì nhất định sẽ mời anh ấy bữa cơm thật ngon, cảm ơn anh ấy đã hết lòng giúp đỡ công tác của phòng tổ chức chúng tôi. Trong đầu Vương Tử Quân có hàng ngàn ý nghĩ, hắn cười tủm tỉm nói với Lý Thừa Uyên.

Lý Thừa Uyên cười cười, hắn nói một câu khi đó tôi sẽ là người đón khách, thế là hai người ăn ý đóng cửa sổ xe lại. Hai tài xế cũng hiểu ý mà nhanh chóng tăng tốc, hai chiếc xe một trước một sau chạy về phía văn phòng tỉnh ủy.

Vương Tử Quân ngồi trong phòng làm việc của mình mà nghĩ đến những vấn đề của Lý Chiêu Quýnh. Lúc này mâu thuẫn giữa Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong đã từng bước biến hóa, vấn đề bày ra trước mặt Vương Tử Quân chính là mình nên lựa chọn như thế nào.

- Trưởng phòng Vương, đây là tài liệu mà ngài yêu cầu tôi ghi chép báo cáo, mong ngài nhìn qua một chút. Trì Hoa Trục đưa một phần văn kiện lên bàn làm việc của Vương Tử Quân rồi khẽ nói.

Vương Tử Quân tiếp nhận tài liệu, hắn nhìn qua một lượt, sau đó đặt lên mặt bàn. Khi hắn chuẩn bị trao đổi ý kiến với Trì Hoa Trục, đột nhiên thấy Du Giang Vĩ đi vào với vẻ mặt có chút bối rối.

Khi thấy Du Giang Vĩ thì Vương Tử Quân có hơi cau mày. Thông qua hai năm rèn luyện thì Du Giang Vĩ đã trầm ổn hơn trước rất nhiều, hôm nay sao lại có thái độ khác thường như vậy?

- Có chuyện gì xảy ra? Vương Tử Quân nhìn Du Giang Vĩ rồi trầm giọng nói.

- Trưởng phòng Vương, vừa rồi bí thư Ngụy gọi điện thoại đến, nói là Triệu Địa Siêu đã chết. Du Giang Vĩ nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, tâm tình ổn định hơn một chút thế nhưng tin tức phát ra khỏi miệng không khỏi làm cho Vương Tử Quân giật mình.

Triệu Địa Siêu đã chết?

Vương Tử Quân nghe thấy như vậy mà không khỏi chấn động, hắn căn bản rất nhớ kỹ cái tên Triệu Địa Siêu. Lúc này hắn nhanh chóng khôi phục lại như thường, sau đó trầm giọng nói: - Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Anh ta chết như thế nào?

- Trưởng phòng Vương, nghe bí thư Ngụy nói Triệu Địa Siêu bị chết đuối. Theo điều tra của cục công an thành phố Lâm Hồ, tối qua Triệu Địa Siêu uống rượu với người ta, hôm nay thấy thi thể của anh ấy nổi lên trên một hồ nhỏ nhân tạo trong công viên thành phố Lâm Hồ.

Câu trả lời của Du Giang Vĩ làm cho Vương Tử Quân bình tĩnh hơn một chút, hắn nhìn Du Giang Vĩ rồi khẽ hỏi: - Triệu Địa Siêu hôm qua uống nhiều rượu, sau khi say rượu thì thư ký và lái xe không ở bên cạnh sao?

- Trưởng phòng Vương, nghe nói phía thành phố Lâm Hồ cho ra quyết định tạm thời cách chức Triệu Địa Siêu, khi đó lái xe và thư ký không ở bên cạnh anh ta, đồng thời người đi uống rượu với anh ấy cũng đã được chứng thật, đó là vài cán bộ thành phố Lâm Hồ.

Bí Thư Trùng Sinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh Truyện Bí Thư Trùng Sinh Story Chương 1962: Tâm tư nơi chân trời (2)
9.1/10 từ 48 lượt.
loading...