Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1823: Lãnh đạo nghỉ ngơi một chút, cột cờ tôi khiêng thay cho ngài
Ngay từ đầu hắn đã nhận được sự giúp đỡ của chủ tịch Chử, như vậy đã hoàn toàn nắm chắc khả năng là người thay thế cho vị trí của Chử Vận Phong ở Nam Giang.
Thích Phúc Lai nói lời cảm ơn có ý gì? Trần Gia Hòa căn bản cũng hiểu rõ. Thích Phúc Lai căn bản không đối phó được với Vương Tử Quân, nếu như không phải Vương Tử Quân vung tay ngăn cản thì Thích Phúc Lai biết đâu đã là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy.
- Ha ha ha, bí thư Thích, thành phố Đông Hồng chúng tôi sao lại để cho anh phải mời khách, nếu truyền ra ngoài không phải bị người ta cười không biết lễ tiết sao? Trần Gia Hòa khẽ đụng người lên người của Thích Phúc Lai rồi khẽ nói.
Thích Phúc Lai cười hì hì nói: - Chủ tịch Trần, nếu là khi khác anh nói tôi không được mời khách thì căn bản còn không muốn, nhưng lúc này tôi nhất định phải mời khách. Chuyện hôm qua làm tôi cảm thấy rất thoải mái, tôi cho rằng cậu sẽ bại, không ngờ cậu lại có thể làm cho chủ tịch Chử ra tay giúp đỡ.
Khi Trần Gia Hòa định nói đùa thêm vài câu với Thích Phúc Lai, chợt nghe có người chào hỏi: - Chủ tịch Trần, đã vài ngày không gặp, có phải hôm nay anh nên mời cơm rồi không?
Trần Gia Hòa quay đầu nhìn, thấy người mở miệng là trưởng phòng Lý Chiến Quốc của phòng tài chính tỉnh. Tuy cấp bậc của Lý Chiến Quốc có thấp hơn hắn một chút, thế nhưng người này căn bản là thần tài trong tỉnh Nam Giang, thế cho nên hắn căn bản tình nguyện tiếp chuyện với đối phương.
Lý Chiến Quốc lên tiếng chỉ là một bắt đầu, ngay sau đó có nhiều người đến tiếp cận Trần Gia Hòa để nói những lời thân mật. Tuy những người này nói lời nào cũng cực kỳ chú ý, thế nhưng Trần Gia Hòa căn cứ vào đó để thấy được mình căn bản giống như là một ngôi sao sáng trên bầu trời.
Những người kia căn bản đang vận chuyển chung quanh mình.
Tuy trước kia Trần Gia Hòa cũng luôn được hưởng cảm giác sao sáng vây quanh trăng, thế nhưng tình huống hiện tại căn bản là không giống, vì người vây quanh hắn căn bản là khác biệt. Trước kia đám người vây quanh hắn chủ yếu là cấp dưới, bây giờ đổi lại là những người có vị trí tương đương với hắn.
Những người này có vị trí không thấp hơn mình, thế nhưng bọn họ lại nói với Trần Gia Hòa những lời như vậy, nguyên nhân chính là vị trí của hắn được xác lập. Kết quả này chính là thứ mà Trần Gia Hòa căn bản là khó dự liệu được.
Xem ra hội nghị lần này chính là cơ hội để mình đẩy mạnh tâm tư nhân vật. Trần Gia Hòa hắn được chủ tịch Chử tô đậm, lúc này lại được đám người Thích Phúc Lai hưởng ứng, thế nên việc tiến lên thêm một bước chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Mạnh Chí Đạo từ vị trí một phó bí thư ủy ban tư pháp bị cho ra rìa tiến lên làm chủ tịch thành phố Ô Phổ, bên trong đó là công lao của ai, căn bản người ngồi đây đều hiểu rõ ràng, càng có nhiều người đưa Mạnh Chí Đạo lên con thuyền của phái Vương Tử Quân. Trần Gia Hòa cũng không có giao tình với Mạnh Chí Đạo, tuy hắn đã vạch mặt với Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không muốn làm ra những chuyện làm mất mặt khi trêu chọc Mạnh Chí Đạo.
Trần Gia Hòa không làm thì chưa hẳn người khác sẽ không làm, khi hắn đnag suy tư nên tăng tiến quan hệ của mình với chủ tịch Chử Vận Phong như thế nào thì chợt nghe Thích Phúc Lai lớn tiếng nói với Mạnh Chí Đạo: - Chủ tịch Mạnh, trưa nay mọi người định làm thịt chủ tịch Trần, anh cũng không nên không đến được.
Thích Phúc Lai nói một câu như vậy căn bản là thu hút ánh mắt nhìn về phía Mạnh Chí Đạo, không biết ai nở nụ cười đầu tiên, lúc này trong phòng họp đầy tiếng cười.
Vẻ mặt Mạnh Chí Đạo tuy bình thường nhưng Trần Gia Hòa xem ra đó chỉ là cố gắng chống đỡ vẻ bề ngoài mà thôi, cũng chẳng có gì là quá hay ho. Nhưng lúc này hắn lại có chút tiếc nuối, đó chính là đổi Mạnh Chí Đạo là người kia, như vậy chắc chắn mình sẽ càng thoải mái hơn.
Trong đầu lóe lên những ý nghĩ như vậy, Trần Gia Hòa cảm thấy điều này là không thể, vì nếu người kia ngồi đó, chưa nói đến phương diện Thích Phúc Lai có dám lên tiếng hay không, chỉ sợ đám người ngồi nơi đây cũng không dám cười.
Chử Vận Phong đến, các vị phó chủ tịch tỉnh cũng ngồi lên vị trí của mình, hội nghị kinh tế toàn tỉnh Nam Giang bắt đầu. Phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý kinh tế là Kim Hành Thuấn đặc biệt cho ra báo cáo về kinh tế trong tỉnh, chủ tịch Chử Vận Phong cũng cho ra không ít lời bình.
Trần Gia Hòa căn bản cực kỳ chú tâm đến lời phát biểu của Chử Vận Phong, tuy bên trong có không ít lời khách sáo, thế nhưng phần lớn là lời nói ẩn giấu ý nghĩ của chủ tịch Vận Phong. Trần Gia Hòa nghĩ rằng mình chỉ cần sắp xếp theo đúng như tinh thần chỉ thị này, như vậy sẽ càng được chủ tịch Chử Vận Phong coi trọng, mà người kia cũng không dễ dàng động vào hắn được nữa.
- Tút tút tút. Điện thoại khẽ chấn động, Trần Gia Hòa cầm lấy nhìn thoáng qua, thấy có một tin nhắn với nội dung: - Khi nào có thời gian thì tụ tập cho vui.
Những tin nhắn này Trần Gia Hòa căn bản là nhận được khá nhiều, hôm nay cũng một tin nhắn như vậy làm cho hắn cảm thấy vui mừng, vì người nhắn tin đến chính là Chân Hồng Lỗi. Đây là một chiến tướng của Chử Vận Phong, thế nên vị trí của Chân Hồng Lỗi là cực kỳ quan trọng, bây giờ đối phương đặc biệt tìm đến hắn, ý nghĩa của nó là gì thì quá rõ ràng rồi.
- Tốt quá! Trần Gia Hòa nhắn lại một tin, hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái. Lúc này hắn đã xác định quy hoạch phát triển của thành phố Đông Hồng, bây giờ mọi thứ càng thêm rõ ràng. Hắn tin chỉ cần sắp xếp theo quy hoạch này, nhất định sẽ nâng cao vị thế của hắn trong lòng chủ tịch Chử lên độ cao mới.
Trần Gia Hòa sở dĩ có kết giao với Xà Tiểu Cường, tuy nguyên nhân chủ yếu vì Xà Tiểu Cường là thư ký của chủ tịch Chử Vận Phong, thế nhưng còn có một nguyên nhân quan trọng khác, đó là ở chính bản thân Xà Tiểu Cường. Có một số phương diện mà Xà Tiểu Cường căn bản có khí độ và trưởng thành còn mạnh hơn các nhân vật nắm quyền một phương trong tỉnh.
Nhưng hôm nay làm sao vậy? Xà Tiểu Cường sao lại đi đứng rối loạn như thế? Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Trần Gia Hòa suy tư xem rốt cuộc có chuyện gì mà làm cho thư ký của chủ tịch Chử Vận Phong hoảng loạn như vậy.
Chử Vận Phong cũng thật sự giật mình, đây là có chuyện gì phát sinh? Khi lão đang rất nghi hoặc thì phó chủ tịch chủ trì hội nghị cũng đã nói xong.
- Biết đâu sự việc này không liên quan đến thành phố Đông Hồng. Trần Gia Hòa tự an ủi mình, thật ra Nam Giang có nhiều thành phố, sự việc có thể làm cho vẻ mặt Chử Vận Phong biến đổi cũng chưa chắc chỉ liên quan đến thành phố Đông Hồng.
- Tút tút tút. Tiếng chuông báo tin nhắn lại vang lên, một tin nhắn xuất hiện trên màn hình điện thoại của Trần Gia Hòa. Tin nhắn này chỉ hơn trăm chữ, thế nhưng Trần Gia Hòa vốn tràn đầy lực lượng lại giống như bị mang đi hấp trong lồng. Hắn không dám tin vào hai mắt của mình, sau khi dụi dụi mắt thì nhìn chằm chằm vào tin nhắn trong điện thoại.
Sao lại như vậy? Trần Gia Hòa nhìn nội dung tin nhắn mà sinh ra cảm giác tan vỡ.
Bí Thư Trùng Sinh
Thích Phúc Lai nói lời cảm ơn có ý gì? Trần Gia Hòa căn bản cũng hiểu rõ. Thích Phúc Lai căn bản không đối phó được với Vương Tử Quân, nếu như không phải Vương Tử Quân vung tay ngăn cản thì Thích Phúc Lai biết đâu đã là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy.
- Ha ha ha, bí thư Thích, thành phố Đông Hồng chúng tôi sao lại để cho anh phải mời khách, nếu truyền ra ngoài không phải bị người ta cười không biết lễ tiết sao? Trần Gia Hòa khẽ đụng người lên người của Thích Phúc Lai rồi khẽ nói.
Thích Phúc Lai cười hì hì nói: - Chủ tịch Trần, nếu là khi khác anh nói tôi không được mời khách thì căn bản còn không muốn, nhưng lúc này tôi nhất định phải mời khách. Chuyện hôm qua làm tôi cảm thấy rất thoải mái, tôi cho rằng cậu sẽ bại, không ngờ cậu lại có thể làm cho chủ tịch Chử ra tay giúp đỡ.
Khi Trần Gia Hòa định nói đùa thêm vài câu với Thích Phúc Lai, chợt nghe có người chào hỏi: - Chủ tịch Trần, đã vài ngày không gặp, có phải hôm nay anh nên mời cơm rồi không?
Trần Gia Hòa quay đầu nhìn, thấy người mở miệng là trưởng phòng Lý Chiến Quốc của phòng tài chính tỉnh. Tuy cấp bậc của Lý Chiến Quốc có thấp hơn hắn một chút, thế nhưng người này căn bản là thần tài trong tỉnh Nam Giang, thế cho nên hắn căn bản tình nguyện tiếp chuyện với đối phương.
Lý Chiến Quốc lên tiếng chỉ là một bắt đầu, ngay sau đó có nhiều người đến tiếp cận Trần Gia Hòa để nói những lời thân mật. Tuy những người này nói lời nào cũng cực kỳ chú ý, thế nhưng Trần Gia Hòa căn cứ vào đó để thấy được mình căn bản giống như là một ngôi sao sáng trên bầu trời.
Những người kia căn bản đang vận chuyển chung quanh mình.
Tuy trước kia Trần Gia Hòa cũng luôn được hưởng cảm giác sao sáng vây quanh trăng, thế nhưng tình huống hiện tại căn bản là không giống, vì người vây quanh hắn căn bản là khác biệt. Trước kia đám người vây quanh hắn chủ yếu là cấp dưới, bây giờ đổi lại là những người có vị trí tương đương với hắn.
Những người này có vị trí không thấp hơn mình, thế nhưng bọn họ lại nói với Trần Gia Hòa những lời như vậy, nguyên nhân chính là vị trí của hắn được xác lập. Kết quả này chính là thứ mà Trần Gia Hòa căn bản là khó dự liệu được.
Xem ra hội nghị lần này chính là cơ hội để mình đẩy mạnh tâm tư nhân vật. Trần Gia Hòa hắn được chủ tịch Chử tô đậm, lúc này lại được đám người Thích Phúc Lai hưởng ứng, thế nên việc tiến lên thêm một bước chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Mạnh Chí Đạo từ vị trí một phó bí thư ủy ban tư pháp bị cho ra rìa tiến lên làm chủ tịch thành phố Ô Phổ, bên trong đó là công lao của ai, căn bản người ngồi đây đều hiểu rõ ràng, càng có nhiều người đưa Mạnh Chí Đạo lên con thuyền của phái Vương Tử Quân. Trần Gia Hòa cũng không có giao tình với Mạnh Chí Đạo, tuy hắn đã vạch mặt với Vương Tử Quân, thế nhưng cũng không muốn làm ra những chuyện làm mất mặt khi trêu chọc Mạnh Chí Đạo.
Trần Gia Hòa không làm thì chưa hẳn người khác sẽ không làm, khi hắn đnag suy tư nên tăng tiến quan hệ của mình với chủ tịch Chử Vận Phong như thế nào thì chợt nghe Thích Phúc Lai lớn tiếng nói với Mạnh Chí Đạo: - Chủ tịch Mạnh, trưa nay mọi người định làm thịt chủ tịch Trần, anh cũng không nên không đến được.
Thích Phúc Lai nói một câu như vậy căn bản là thu hút ánh mắt nhìn về phía Mạnh Chí Đạo, không biết ai nở nụ cười đầu tiên, lúc này trong phòng họp đầy tiếng cười.
Vẻ mặt Mạnh Chí Đạo tuy bình thường nhưng Trần Gia Hòa xem ra đó chỉ là cố gắng chống đỡ vẻ bề ngoài mà thôi, cũng chẳng có gì là quá hay ho. Nhưng lúc này hắn lại có chút tiếc nuối, đó chính là đổi Mạnh Chí Đạo là người kia, như vậy chắc chắn mình sẽ càng thoải mái hơn.
Trong đầu lóe lên những ý nghĩ như vậy, Trần Gia Hòa cảm thấy điều này là không thể, vì nếu người kia ngồi đó, chưa nói đến phương diện Thích Phúc Lai có dám lên tiếng hay không, chỉ sợ đám người ngồi nơi đây cũng không dám cười.
Chử Vận Phong đến, các vị phó chủ tịch tỉnh cũng ngồi lên vị trí của mình, hội nghị kinh tế toàn tỉnh Nam Giang bắt đầu. Phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý kinh tế là Kim Hành Thuấn đặc biệt cho ra báo cáo về kinh tế trong tỉnh, chủ tịch Chử Vận Phong cũng cho ra không ít lời bình.
Trần Gia Hòa căn bản cực kỳ chú tâm đến lời phát biểu của Chử Vận Phong, tuy bên trong có không ít lời khách sáo, thế nhưng phần lớn là lời nói ẩn giấu ý nghĩ của chủ tịch Vận Phong. Trần Gia Hòa nghĩ rằng mình chỉ cần sắp xếp theo đúng như tinh thần chỉ thị này, như vậy sẽ càng được chủ tịch Chử Vận Phong coi trọng, mà người kia cũng không dễ dàng động vào hắn được nữa.
- Tút tút tút. Điện thoại khẽ chấn động, Trần Gia Hòa cầm lấy nhìn thoáng qua, thấy có một tin nhắn với nội dung: - Khi nào có thời gian thì tụ tập cho vui.
Những tin nhắn này Trần Gia Hòa căn bản là nhận được khá nhiều, hôm nay cũng một tin nhắn như vậy làm cho hắn cảm thấy vui mừng, vì người nhắn tin đến chính là Chân Hồng Lỗi. Đây là một chiến tướng của Chử Vận Phong, thế nên vị trí của Chân Hồng Lỗi là cực kỳ quan trọng, bây giờ đối phương đặc biệt tìm đến hắn, ý nghĩa của nó là gì thì quá rõ ràng rồi.
- Tốt quá! Trần Gia Hòa nhắn lại một tin, hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái. Lúc này hắn đã xác định quy hoạch phát triển của thành phố Đông Hồng, bây giờ mọi thứ càng thêm rõ ràng. Hắn tin chỉ cần sắp xếp theo quy hoạch này, nhất định sẽ nâng cao vị thế của hắn trong lòng chủ tịch Chử lên độ cao mới.
Trần Gia Hòa sở dĩ có kết giao với Xà Tiểu Cường, tuy nguyên nhân chủ yếu vì Xà Tiểu Cường là thư ký của chủ tịch Chử Vận Phong, thế nhưng còn có một nguyên nhân quan trọng khác, đó là ở chính bản thân Xà Tiểu Cường. Có một số phương diện mà Xà Tiểu Cường căn bản có khí độ và trưởng thành còn mạnh hơn các nhân vật nắm quyền một phương trong tỉnh.
Nhưng hôm nay làm sao vậy? Xà Tiểu Cường sao lại đi đứng rối loạn như thế? Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Trần Gia Hòa suy tư xem rốt cuộc có chuyện gì mà làm cho thư ký của chủ tịch Chử Vận Phong hoảng loạn như vậy.
Chử Vận Phong cũng thật sự giật mình, đây là có chuyện gì phát sinh? Khi lão đang rất nghi hoặc thì phó chủ tịch chủ trì hội nghị cũng đã nói xong.
- Biết đâu sự việc này không liên quan đến thành phố Đông Hồng. Trần Gia Hòa tự an ủi mình, thật ra Nam Giang có nhiều thành phố, sự việc có thể làm cho vẻ mặt Chử Vận Phong biến đổi cũng chưa chắc chỉ liên quan đến thành phố Đông Hồng.
- Tút tút tút. Tiếng chuông báo tin nhắn lại vang lên, một tin nhắn xuất hiện trên màn hình điện thoại của Trần Gia Hòa. Tin nhắn này chỉ hơn trăm chữ, thế nhưng Trần Gia Hòa vốn tràn đầy lực lượng lại giống như bị mang đi hấp trong lồng. Hắn không dám tin vào hai mắt của mình, sau khi dụi dụi mắt thì nhìn chằm chằm vào tin nhắn trong điện thoại.
Sao lại như vậy? Trần Gia Hòa nhìn nội dung tin nhắn mà sinh ra cảm giác tan vỡ.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 1823: Lãnh đạo nghỉ ngơi một chút, cột cờ tôi khiêng thay cho ngài
9.1/10 từ 48 lượt.